Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Truyện 4: Phần 5

À! Anh không hỏi thì tôi không nói, anh mà hỏi thì tôi sẽ nói là: "Gì? Tôi có biết gì đâu?! Anh đừng có mà vu oan cho người tốt!"

 Tôi lơ đãng nhét vỏ hạt vào cái túi sâu hơn: "Chị ơi, anh ta thật sự bệnh rồi, trí nhớ cũng kém nữa."

 Quái vật mặc áo đỏ túm lấy tai quái vật mặc tạp dề: "Tôi không ở nhà lâu như vậy mà anh thành ngốc rồi! Đi! Ra ngoài khám bệnh!"

 Tôi vẫy tay chào tạm biệt họ. 

Về việc tại sao tay tôi chỉ đánh quái vật mặc tạp dề, có lẽ là vì anh ta sai quá rõ ràng, rõ ràng có miệng, cũng không phải lắp bắp, tại sao lại nhờ người không đáng tin truyền lời cơ chứ.

Cuối cùng, hệ thống xuất hiện: 

[Chúc mừng người chơi Hạ Ôn Ôn đã thành công kết nối một cặp quái vật, nhận được phần thưởng, thẻ Xuyên Thấu.]

Trên tay tôi xuất hiện một tấm thẻ trong suốt viền đen.

Bình luận: 

[Ồ ồ ồ, tiến độ của chị Ôn tốt quá!]

 [Anti fan lên tiếng đi!]

 [Cố lên Hạ Ôn Ôn, chỉ còn một cặp nữa là qua màn rồi!]

 [Thẻ Xuyên Thấu này trông có vẻ lợi hại đấy!]

 ... 

Tôi hỏi hệ thống: "what's this?!"

 [Ký chủ, vì cặp quái vật mà cô vừa hòa giải có độ khó rất cao, nên phần thưởng thẻ Xuyên Thấu này rất tốt, có thể giúp cô nhìn thấy ý nghĩ thật sự của quái vật, giúp cô qua màn nhanh hơn.]

Bình luận đều đang chúc mừng tôi, nhưng tôi lại âm thầm phàn nàn: "Căn hộ này có nhiều tầng như vậy, quái vật cũng nhiều, nếu trong một khoảng thời gian ngắn mà không có ai thích quái vật nào, thì tôi phải đợi đến bao giờ mới xong đây!"

 Bình luận lập tức thay đổi: 

[Chị Ôn nói có lý!]

 [Đây đúng là một vấn đề, nếu mỗi tầng đều không có quái vật nào thích ai, thế chẳng phải là lãng phí thời gian sao?!]

 [Tin tưởng chị Hạ!]

 ...

Để nhanh chóng hoàn thành nhiệm vụ, tôi lục lọi khắp nhà, cuối cùng cũng tìm được một cái loa. 

Tôi ghi âm giọng nói của mình. 

Bắt đầu cầm chìa khóa đi từng tầng phát: "Kiểm tra ý nghĩ thật sự đây! Kiểm tra ý nghĩ thật sự đây!"

Căn hộ đầu tiên: "Tôi không muốn có con."

Căn hộ thứ hai: "Cút đi! Thời buổi này ai kết hôn chứ! Bà đây một mình tự lập tự cường còn sướng hơn nhiều!"

...

Căn hộ thứ hai mươi tám: "Không dám yêu! Không có tiền!"

Căn hộ thứ hai mươi chín: "Yêu rồi thì bắt bà đây sinh con! Không sinh! Không yêu!"

...

Căn hộ thứ bốn mươi sáu, tôi kiểm tra ý nghĩ thật sự của quái vật này, tình yêu đích thực là chính mình! 

...


Đến tầng cao nhất, tôi đã mệt đến mức bắt đầu bò một cách uể oải.

Bình luận: 

[Cứu với! Cảm giác Hạ Ôn Ôn sắp mệt chết rồi!]

 [Chị Ôn nằm im không động đậy nữa rồi kìa!]

 [Không có ai để ý rằng chị Ôn đã đến tầng của boss rồi sao?!]

 [Vãi, bạn không nói thì tôi cũng quên mất, nhiệm vụ này có giới thiệu boss ở tầng cao nhất, nhưng may là nhiệm vụ này có thể hoàn thành mà không cần tiếp xúc với boss!]

 [Nhưng Hạ Ôn Ôn đã bị ép đến tầng này rồi...]

 [Chị Ôn, tôi không cứu được chị nữa rồi, tự cầu phúc đi chị!]

 ...

Vào lúc tôi nằm nghỉ trong hành lang, vừa mở mắt ra, một quái vật trông rất giống con người, nhưng có hai cái sừng nhỏ trên trán đang đăm đăm nhìn tôi. 

Tôi dùng thẻ Xuyên Thấu để nhìn vào lòng anh ta. 

Tôi càng nhìn càng thấy không đúng, cuối cùng gần như dán vào ngực anh ta, ngẩng đầu lên bối rối nói: "Chào anh, quái vật trong lòng anh, sao càng nhìn càng giống tôi vậy?"

...

Tôi lập tức bật dậy, kiểm tra chìa khóa trong tay: "Anh tên là Tiểu Dư đúng không?"

 Quái vật gật đầu.

Tôi bình tĩnh hỏi: "Vậy, anh, thích tôi?"

 Tôi tự cho rằng giọng nói của mình không thay đổi. Nhưng bình luận thì đã bùng nổ rồi: 

[Lần này chị Ôn không giấu được nữa rồi ha ha! Mặt chị ấy đỏ như mông khỉ rồi kìa!]

 [Có quái vật đẹp trai thế này thích tôi, thì tôi cũng đỏ mặt!]

 [Tôi ngạc nhiên đấy! Đây chẳng phải là boss sao?!]

 [Chị Ôn giỏi quá! Thẻ Xuyên Thấu nhìn thấy trong lòng boss là chị Ôn!]

 [Đỉnh đỉnh đỉnh!]

 [Anti fan lên tiếng đi! Lên tiếng đi!]

 [Lần này chị Ôn ổn rồi đó! Đợi chị ấy và boss yêu nhau là qua màn luôn!]

...

Tiểu Dư và tôi nói chuyện qua lại: "Em là bà mối mới đến phải không?"

"Đúng! Mới đến chưa được mấy ngày!"

"Tôi nhớ là, bà mối mới đến, hình như đều có chỉ tiêu phải không? Em hoàn thành thế nào rồi?"

 Tôi tự hào nói: "Tôi giỏi lắm đấy! Phải kết nối ba cặp quái vật, tôi đã thành công kết nối hai cặp rồi!"

 Tiểu Dư dừng bước, ánh mắt anh nhìn tôi có chút u buồn: "Vậy thì tốt."

 Câu tiếp theo anh nói rất nhỏ, nhưng tôi vẫn nghe thấy: "Xem ra em sắp hoàn thành chỉ tiêu rồi."

Tôi ngẩng cao đầu: "Đúng vậy, chỉ cần anh và tôi ở bên nhau nữa là tôi hoàn thành chỉ tiêu rồi!"

 Nói xong tôi mới nhận ra mình vừa nói gì: "À, xin lỗi, là tôi quá vội, nếu anh không muốn thì tôi sẽ nghĩ cách khác."

"Muốn."

"Gì cơ?"

"Tôi muốn."

Tôi cảm thấy không thể tin được: "Thật sao! Nhưng, nhưng tại sao anh lại muốn, hoặc là tại sao người trong lòng anh lại là tôi."

Bình luận: 

[Wow, chị Ôn lắp bắp luôn rồi haha.]

 [Tôi muốn ship Hạ Ôn Ôn với boss!]

 [Nhưng chuyện này lạ quá! Sao boss lại thích chị Ôn ngay thế! Không thể nào...]

Tiểu Dư đột nhiên xoa đầu tôi: "Tôi nhớ rằng mỗi bà mối trong căn hộ này đều rất tốt, họ cố gắng hàn gắn những mối quan hệ tan vỡ của quái vật, nên tôi nghĩ, nếu như gặp được bà mối nào, tôi cũng sẽ muốn giúp cô ấy."

"Thật trùng hợp, tôi gặp được em."

Tôi vỗ tay: "Hóa ra là vậy! Anh đúng là một quái vật tốt!"

 Tiểu Dư cười: "Vậy nên, hẹn hò với tôi nhé."

"Tôi sẽ không chiếm dụng quá nhiều thời gian của em đâu."

"Dù sao trong lòng tôi đều là em, còn lòng em lại trống rỗng, như vậy không tính là hoàn thành chỉ tiêu."

 Tôi cúi đầu: "Được rồi! Tôi sẽ cố gắng để rung động vì anh! Cảm ơn anh rất nhiều vì đã giúp đỡ!"

Bình luận: [Chị Ôn rất thích cúi đầu ha!]

 [Hy vọng Hạ Ôn Ôn thuận lợi, qua màn càng sớm càng tốt, vì nếu có một đội hoàn thành nhiệm vụ, Căn Hộ Kinh Dị sẽ biến mất ngay! Như vậy sẽ cứu được rất nhiều người!]

 [Hẹn hò với quái vật, thật sự không nguy hiểm gì sao? Nếu boss này lừa Hạ Ôn Ôn thì sao?]

Tôi trở về phòng, đi đi lại lại. 

Hẹn hò? Hẹn hò thế nào? Nếu tôi không rung động thì sao? Tôi hít thở sâu để tự động viên: "Cố lên! Hạ Ôn Ôn! Chỉ là rung động thôi mà! Mày làm được!"

 Nhưng ngay giây tiếp theo tôi đã hét lên: "A a a a! Tôi thật sự không hiểu gì về rung động cả!"


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro