Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Truyện 4: Phần 2

Quái vật xúc tu với khuôn mặt như cá chết tiến lại gần tôi, nói vào tai tôi: "Cô cô cô, cô biết Tiểu Mộng à?"

Hả? Có chuyện gì thế này? Tôi điên cuồng gật đầu: "Đúng rồi, đúng rồi, tôi và Tiểu Mộng là chị em tốt!"

"Tôi đến đây để mai mối cho hai người!"

Quái vật xúc tu bỗng đỏ mặt. Mặt tôi cũng đỏ lên, cố rặn từng hơi nói: "Anh, anh sắp siết chết tôi rồi!"

Các xúc tu lập tức thả lỏng: "Không không không, xin lỗi, tôi tôi tôi, hễ căng thẳng, là là là như vậy."

 Khuôn mặt cá chết này còn bị nói lắp nữa cơ à?!

Tôi vô thức tiếp lời: "Không không không, không chết là tốt rồi."

 Có vẻ tôi sắp mai mối thành công được một cặp rồi.

Tôi nói thẳng: "Anh thích Tiểu Mộng không?"

Quái vật xúc tu: "Không không không..."

 Cửa có tiếng bước chân vang lên. 

Chết rồi! Hóa ra Tiểu Mộng không đi! 

Cô ta đang đứng ngoài cửa nghe lén!

"Không không không, không phải thích một cách bình thường."

 Lúc này quái vật xúc tu mới nói hết câu.

Tôi thở dài: "Anh anh anh, làm tôi tức chết rồi!"

Bình luận: 

[Quái vật này bị sao vậy? Nói lắp thế này chẳng phải là tăng độ khó lên sao!]

 [Má, con quái vật này không thể nói thẳng ra là thích à! Bao giờ thì Hạ Ôn Ôn mới mai mối thành công được đây!]

 [Nhiệm vụ này khó quá, tôi cảm thấy lần này Hạ Ôn Ôn khó qua được phó bản.]

...

Tôi nhanh chóng chạy ra ngoài, nhưng không tìm thấy bóng dáng Tiểu Mộng đâu. 

Tôi lấy chìa khóa ra, may mà trên chìa khóa có ghi phòng của mỗi người. 

Tiểu Mộng trốn trong chăn khóc nức nở. 

Buồn quá buồn quá. 

Tôi bỗng nảy ra ý tưởng, ừ, ở bên tôi cũng là mai mối mà?!

Tôi bèn leo lên giường Tiểu Mộng, hạ giọng nói: "Cưng à, ở bên tôi cũng không tệ đâu."

Bình luận nổ tung: 

[Không phải chứ chị em, cô đói đến mức cái gì cũng ăn được sao?!]

 [Chị Ôn ơi là chị Ôn...]

 [Tôi thật sự khâm phục Hạ Ôn Ôn đấy! Tiểu Mộng là quái vật mà! Toàn thân đầy chỉ khâu! Rõ ràng rất đáng sợ!]

 ...

Tiểu Mộng từ trong chăn ló đầu ra nhìn tôi: "Nhưng, nhưng bà mối, tôi không đồng tính."

, "Tôi vẫn thích anh xúc tu hơn, hu hu."

 Tôi vỗ trán, Tiểu Mộng à! Tôi liều mạng giúp cô, cô lại chỉ nghĩ đến việc yêu một con cá thôi sao! 

Đúng là sai lầm! 

Nghĩ đến đây, nước mắt tôi chảy dài, đã gần hết một ngày rồi mà tôi vẫn tiến triển chậm thế này, không lẽ thật sự phải chết trong phó bản này?!

Bình luận: 

[Trông Hạ Ôn Ôn như sắp bỏ cuộc rồi?!]

 [Tôi thấy trong ngày đầu mà hai người đồng đội khác đã làm gần xong nhiệm vụ rồi, phía Hạ Ôn Ôn đây chậm quá!]

 [Ơ? Chẳng lẽ chị Ôn lại kéo chân sau đồng đội?!]

 [Nếu cô ấy không nhanh chóng hoàn thành nhiệm vụ, đến lúc hết thời gian, chẳng phải ba người họ đều sẽ phải chết sao?! Hành động nhanh lên đi, Hạ Ôn Ôn!]

...

Tôi đang âm thầm thương cảm thì chỗ cửa chợt có dịch nhầy tràn vào. 

Là quái vật xúc tu đến! 

Tôi và Tiểu Mộng cùng ra ngoài cửa phòng, Tiểu Mộng mở cửa ra. 

Quái vật xúc tu nói: "Tiểu... Tiểu... Tiểu Mộng."

 Tiểu Mộng ấm ức nói: "Hình như anh không thích tôi, tôi cũng không thích anh nữa, hu hu."

 Các xúc tu của quái vật bắt đầu chuyển động, ánh mắt Tiểu Mộng dần sáng lên. 

Trời má! Hôm nay lúc rời khỏi phòng quái vật xúc tu, tôi tiện miệng nói rằng, nếu muốn ở bên cạnh Tiểu Mộng thì nên học ngôn ngữ ký hiệu đi! 

Anh ta học nhanh vậy sao? Đúng là nhiều tay có khác! 

Tiểu Mộng cũng bắt đầu ra hiệu bằng tay. 

Tôi ngơ ngác nhìn bọn họ, không hiểu động tác nào cả. 

Vài phút sau, Tiểu Mộng phấn khích dậm chân: "Cảm ơn bà mối! Cảm ơn bà mối! Anh xúc tu nói anh ấy rất thích tôi! Trước đây đều là hiểu lầm thôi!"

 Tôi ngạc nhiên hỏi: "Anh ta có nhiều tay như vậy, còn cùng lúc ra hiệu khác nhau mà cô vẫn có thể nhìn rõ được sao?!"

 "Ừ ừ đúng vậy!"

Tôi che miệng lùi lại vài bước, cảm động đến rơi nước mắt: "Tuyệt quá rồi! Tuyệt quá rồi! Hai người đúng là trời sinh một cặp!"

Bình luận: 

[Hạ Ôn Ôn, làm gì đến mức xúc động đến phát khóc thế!]

 [Theo những gì tôi hiểu về Hạ Ôn Ôn, chắc chắn cô ấy đang diễn!]

 [Ồ hố, vậy là Hạ Ôn Ôn đã sắp mai mối thành công một cặp rồi sao?!]

 ...

...

Lúc quái vật xúc tu làm ngôn ngữ ký hiệu, dịch nhầy suýt bắn vào mặt tôi. 

Để làm phù hợp với không khí hơn, tôi tiếp tục lùi lại: "Chúc mừng hai người, là bà mối, thấy hai người như vậy, tôi thật sự rất cảm động, trong lòng cũng thấy ấm áp."

 Tiểu Mộng và quái vật xúc tu cùng cúi đầu cảm ơn tôi, tôi cũng lịch sự đáp lại bọn họ.

Rất nhanh sau đó, hệ thống thông báo cho tôi: [Chúc mừng người chơi Hạ Ôn Ôn đã mai mối thành công một cặp quái vật, nhận được phần thưởng: Bàn tay phán xét.]

Tôi hỏi hệ thống: "Đây là cái gì?!"

Hệ thống: [Hì hì, đến lúc đó cô sẽ biết.]

 Tôi nghiến răng: "Nói nhanh lên, nói nhanh lên đi, cậu là hệ thống mà cũng chơi trò úp mở này sao!"

Hệ thống: [Đến lúc cần thì cô sẽ hiểu thôi.]

Được rồi, cậu muốn chơi thế này với tôi à?! Tôi nói: "Được thôi, cậu muốn thế thì tôi cũng đành chịu vậy."

 Tôi không nhận ra mình đã ở trong phòng Tiểu Mộng rất lâu rồi, bên ngoài trời đã tối. 

Khi tôi định rời đi, Tiểu Mộng bỗng kéo tay tôi: "Nguy hiểm lắm, đừng ra ngoài."

"Bà mối đã giúp tôi rồi, tôi không thể để bà mối ra ngoài như vậy được. Nếu cô không phiền thì tối nay cứ ở lại đây với tôi đi, lát nữa anh xúc tu sẽ về."

Lần này tôi thật sự cảm động đến rơi nước mắt: "Chúc quái vật một đời bình an."

 Tôi đang rửa mặt trong nhà Tiểu Mộng thì bên ngoài bỗng vang lên tiếng khóc. 

Bình luận vô cùng phấn khích: 

[Tiếng này là gì?! Là quái vật rất đáng sợ đó!]

 [Tôi xem ở phòng trực tiếp khác, thấy có người ra ngoài ban đêm là sẽ chết ngay!]

 [Tiểu Mộng tốt quá trời!]

 [Nhưng tôi nghe nói quái vật bên ngoài rất quan trọng! Không ra ngoài, thật sự có ổn không?!]

...

Lúc đi ngủ, Tiểu Mộng quan tâm hỏi tôi có cần nút bịt tai không. 

Tôi lắc đầu, giả vờ ngủ ngay lập tức trong vòng ba giây. Tiểu Mộng khen: "Bà mối giỏi quá."

Sau một giấc ngủ dậy, tôi trở về phòng 404, bắt đầu làm những tấm thiệp nhỏ. 

Tôi cắt giấy trong ngăn kéo thành những hình chữ nhật be bé, rồi viết lên đó để quảng bá bản thân: 

[Bạn độc thân ư? Bạn cô đơn ư? Không sao đâu, hãy sử dụng dịch vụ bà mối Hạ Ôn Ôn!]


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro