NYMĐYLR 10
Một ngàn không trăm chín mươi lăm ngày.
Ngày kỉ niệm 3 năm kết hôn, cha mẹ nuôi biết mình tính kế Chanyeol, mình đã nói dối họ.
Bọn họ vừa đau lòng lại vừa thất vọng, mặc kệ mình đau lòng giải thích đến mức nào, hai người cũng không chịu nghe.
Hiện tại, chỉ còn một mình mình.
Nhưng mình không muốn buông tay, mình chỉ yêu anh ấy quá thôi... Chỉ cần hai năm, cho mình thêm hai năm thôi được không?
.
.
.
Yoona nằm mơ cả đêm, tất cả đều là những kí ức đã qua.
Vui vẻ, đau khổ, bi thương...... Tất cả hòa trộn lại, khiến cho cô không ngủ sâu được, kết quả là sắc mặt cô tái nhợt suốt một ngày.
Ở trong phòng ăn cho học sinh, cô ngáp một cái.
Không có hứng ăn, cô mang theo hai quả cà chua đến trường gặm.
Thấy cô ngồi gặm cà chua, Edward cùng Nia thế nào cũng cảm thấy kì kì. Sao lại có người trực tiếp ăn rau sống chứ?
Trong mắt bọn họ, cà chua là một loại rau, không phải hoa quả.
Nhưng dưới sự dạy dỗ của mẹ nuôi – một người Hàn Quốc chính gốc, cô biết cà chua phết phấn mơ là một món ăn ngon tuyệt vời.
"Yoona, hôm qua cậu có ngủ được không?" Húp một ngụm canh bơ đặc, Nia vươn qua véo véo mặt cô.
"Ừm." Yoona gật đầu, lại cắn thêm một miếng, liếm mấy giọt nước còn đọng lại trên môi.
Trông dáng cô ăn như một đứa bé, cứ bị dính xung quanh miệng.
Nia thấy ngứa mắt quá, đang định đưa khăn ướt cho cô, bảo cô khi ăn nên cẩn thận một tý, thì lại có người đi tới bàn bọn họ.
"Yoona." Ellen chăm chú nhìn cô.
Từ sau tối hôm đó, cô bơ cậu ta. Cho dù cậu ta có xin lỗi thế nào, thì thái độ của cô vẫn là lạnh nhạt. Cậu biết đêm đó cậu đã quá vội vàng mà thổ lộ, nhưng thực sự, Ellen cậu vô cùng thích Yoona.
Hành động của Ellen khiến cho toàn nhà ăn chú ý tới.
Tuy rằng là nhà ăn cho học sinh, nhưng đây là đâu chứ? Trường Scott Will, một ngôi trường toàn con ông cháu cha.
Vì vậy, trong phòng ăn không chỉ có đèn thủy tinh tinh xảo, còn những bức vẽ nổi tiếng.
Toàn bộ nhà ăn được trang trí xa hoa, thực đơn thì phong phú, hơn nữa giá tiền cũng không phải là thấp. Học sinh nơi này không có cái gì, chứ đã là tiền thì vô cùng nhiều. Đương nhiên sẽ không để ý tới mấy đồng lẻ đó.
Trong phòng ăn mọi người rất giữ trật tự, không ồn ào chút nào. Do vậy, mỗi khi có tiếng động gì hơi lớn chút, cũng có thể thu hút tất cả những người trong đó.
Mà độ nổi của Yoona trong ngôi trường này cũng khá cao. Các học sinh nam gọi cô là búp bê phương Đông, khiến cho các thiên kim tiểu thư ghen tị mà cũng khinh thường hừ lạnh.
Búp bê phương Đông gì chứ, vớ vẩn! Chỉ là một con bé nghèo kiết xác thôi! Mấy thằng ngốc mới đi mê nó.
Yoona cầm khăn ướt nhẹ nhàng lau miệng. Nhìn Ellen, cô mỉm cười xã giao.
Mấy ngày nay Ellen vẫn bám theo cô, muốn xin lỗi cô. Cô cũng đã tha thứ, nhưng như thế không có nghĩa là cô sẽ để cho cậu ta theo đuổi nữa.
Bị bám lấy cũng thấy phiền cho nên cô vẫn tránh Ellen đi. Mà sau khi biết chuyện hôm đó Nia và Edward cũng tức vô cùng, cũng giúp cô tránh người kia. Thật không ngờ rằng Ellen sẽ lợi dụng cơ hội ở phòng ăn để gặp cô.
Yoona cũng không hay đến ăn tại đây. Cô bảo rằng chỗ này chỉ dành cho nhà giàu thôi, cô nghèo như vậy, làm sao mà ăn cho nổi?
Lâu lâu đi vào đây, vẫn là Nia dẫn cô vào, bảo rằng mời cô dùng cơm thì cô mới miễn cưỡng bước vào đây.
Tuy hôm nay cô không đói bụng nhưng cũng theo Nia và Edward tiến vào dùng cơm chung với họ.
Cô tưởng rằng Ellen sẽ nể mặt mũi của cô, sẽ không ở trước mắt công chúng vạch trần cô. Dù sao mấy ngày nay, hành vi của Ellen đã bị rất nhiều người để ý, trở thành đề tài bàn tán của vô số người rồi.
"Ellen, cậu muốn gì?" Nia nhìn đến Ellen với vẻ mặt bất thiện, thằng nhóc này thế mà dám bắt buộc Yoona ư?
Đường đường là một nam sinh thế mà lại dùng vũ lực, đúng là không biết xấu hổ!
"Anh... Yoona, anh thực sự rất thích em. Lần trước đúng là anh không đúng, anh vô cùng xin lỗi em!" Ellen thật tình nhận lỗi, anh hy vọng cô tha thứ cho anh.
"Ellen, mình nhận lời xin lỗi của cậu!" Yoona bất đắc dĩ đáp.
"Vậy em sẽ không lại đối xử lãnh đạm nữa với anh, có được không? Sẽ nhận tình cảm của anh phải không?" Ellen bày ra bộ mặt đáng thương, hòng muốn cô mềm lòng.
Yoona nhíu mày, đáp: "Ellen, mình chỉ xem cậu là bạn mà thôi!"
"Nhưng anh không muốn chỉ là bạn, Yoona, thử đón nhận tình cảm của anh chỉ một lần thôi, được không?" Ellen vẫn chưa từ bỏ ý định, khi thấy cô cự tuyệt cậu như thế.
Yoona liền cảm thấy đầu mình to như cái trống.
"Ellen, Yoona đều đã cự tuyệt cậu rồi, cậu đừng quấn lấy cô ấy nữa!" Một thiếu niên tóc vàng mắt xanh đi đến trước mặt Yoona nói.
"Andrew, tôi đang nói chuyện với Yoona, cậu xen vào làm gì hả?" Ellen bực tức xô Andrew ra, hai người đều đang theo đuổi Yoona, lâu nay đã xem nhau không vừa mắt rồi.
"Tuy không phải chuyện của tôi, nhưng tôi không đứng nhìn được nữa. Cậu không thấy hành vi của cậu đang quấy rầy đến cuộc sống của Yoona sao?" Andrew đáp không hề nhân nhượng.
"Mày tránh ra! Đây là chuyện của tao và Yoona!"
Thấy hai thiếu niên tranh chấp với nhau vì mình, cô liền cảm thấy choáng váng. Những người xung quanh cô đều đứng xem kịch, thấy hai người sắp đánh nhau đến nơi, cô vội vàng khuyên can.
"Thật có lỗi, quấy rầy mọi người." Một âm thanh trầm thấp dễ nghe chợt vang lên giữa đám đông.
Mọi người sửng sốt nhìn, nhà ăn lập tức truyền ra vô số tiếng kinh hô, Yoona trợn to mắt nhìn người vừa xuất hiện.
Người đàn ông vừa lên tiếng ấy đứng thẳng giữa đám đông, bộ quần áo tây trang may thủ công màu lam thẫm càng tôn thêm dáng người hoàn mỹ của anh.
Mái tóc xoăn, đôi mắt màu hổ phách, khí chất cao quý, khuôn mặt tuấn mỹ của anh phát ra mị lực của một thanh niên thành thục. Khi đứng bên cạnh hai tên nhóc con vắt mũi chưa sạch kia, cao thấp đã rõ ràng.
Mà thân phận của người này càng làm cho người ta kinhngạc.
Chanyeol sao lại xuất hiện ở đây?
Dù đám người xung quanh thì thầm bàn tán, nhưng anh lại là vô cùng bình tĩnh tự nhiên, nhẹ đặt cái túi giấy trên tay lên bàn, nhìn Yoona nói.
"Mẹ anh bảo lấy cái này cho em!"
Sặc... Cô sững sờ nhìn về túi giấy trên bàn.
"Đây ko phải là túi giấy của tiệm P.R sao?" Pink Rose là cửa hàng bánh ngọt Scotland nổi tiếng, với phong cách màu hồng mộng mơ đã làm cho vô số tiểu nữ sinh ở đây đều yêu thích.
Nia mở ra thấy, liền thốt lên: "Là bánh ngọt cùng hồng trà a! Yoona, không phải là hồng trà cùng bánh ngọt dâu tây mà bồ thích nhất ở tiệm này sao?"
Đúng là như thế, cho dù túi rỗng nhưng tháng nào cô cũng muốn đến đó ăn sang một bữa a.
Nhưng làm sao mà anh biết được? Yoona nhìn anh, ánh mắt cô không khỏi hồi hộp hẳn lên.
Chanyeol vẫn bình thản như thường, mở miệng đáp: "Mẹ anh biết em thích ăn bánh ngọt dâu tây. Nghe nói bánh ngọt dâu tây ở tiệm này bán ăn cũng ngon lắm, nên bảo anh khi tới đây nhất định phải mua cho em một phần."
Một câu này của anh khiến cô nhẹ nhõm hẳn, đáp: "Giúp em cám ơn dì Kim nha!"
"5h đến cửa trường đợi anh nhé!" Chanyeol đột nhiên bảo.
"Dạ?" cô sửng sốt hỏi.
"Mẹ bảo anh chở em đến nhà dùng cơm!" Nói xong, anh không hề đợi cô đồng ý, liền xoay người khoan thai bước đi.
Bóng anh vừa khuất, toàn bộ nhà ăn lập tức nổ tung.
"Yoona! Bồ có quan hệ cùng Park Chanyeol sao?" Nia chộp lấy góc áo cô hỏi dồn, những người xung quanh cũng liền dỏng cao đôi tai của mình lên nghe ngóng.
Yoona không trả lời Nia, ngược lại kinh ngạc hỏi: "Anh... Anh ta sao lại đến Scott Will?"
Edward nâng nâng cặp kính trên mặt, đáp: "Anh ta được trường mời đến diễn thuyết, bắt đầu lúc ba giờ ở lễ đường." Nhưng mới bây giờ đã có rất nhiều người xếp hàng đợi rồi, anh cũng sắp đi đi xếp hàng đây.
"Chuyện đó không quan trọng a! Yoona, bồ nói mau, bồ quen Chanyeol khi nào?" Nia cơ hồ hét lên bảo.
Biết nhau khi nào ư? Lúc cô năm tuổi thì...
Không đúng a! Trong lúc bấn loạn, cô rốt cục cũng nhớ tới mấy lời Chanyeol trước khi rời đi.
Anh bảo rằng, anh muốn chở cô đến nhà anh dùng cơm?
Lúc 5h chiều.
Trước cửa hàng Scott Will lúc này đã tụ tập một đống người.
Yoona đứng ở trước cửa, một đống người gần đó lúc nào cũng chỉ trỏ vào cô rồi thì thầm.
Chuyện trong phòng ăn lúc này đã truyền khắp trường học rồi. Chỉ không đến một tiếng, ai ai cũng biết chuyện Park đại thiếu gia mời cô đến nhà anh ăn cơm.
Đáng giận thật! Con Yoona này sao lại may mắn đến thế? Mê hoặc một đống nam sinh trong trường học thì thôi, ngay cả quý công tử như Park Chanyeol cũng không thoát khỏi bàn tay của nó rồi!
Người phương Đông quả nhiên đều là thứ hồ ly tinh mà!
Một chiếu xe thể thao màu xanh ngọc chạy tới, cô dưới ánh mắt chăm chú của mọi người tiến vào trong.
Vừa lên xe, Chanyeol liền quăng cho cô một bao nhỏ chứa mấy thứ linh tinh, nói.
"Cho em này!"
"Cái gì vậy?" cô nhìn vào túi giấy màu xám, vừa mở ra thì hương sữa ngọt ngào liền tràn ra. Cái này...dĩ nhiên là sữa đường Eco!
Cái này ở nước ngoài không hề bán, chỉ ở Hàn Quốc mới có thôi mà? Đây là thứ mà cô đặc biệt thích ăn. Trước kia cô chỉ đặt hàng ở trên mạng, chuyển sang đây thôi!
Anh sao lại cho cô thứ này? Yoona không khỏi kinh nghi nghĩ.
"Haier...... Chính là cái gã tối hôm qua, xin lỗi vì đã để anh dọa dẫm em! Đáng lý ra gói sữa đường ấy là quà xin lỗi hồi trưa anh đem đến nhưng đã quên mất!"
Là của anh ta ư...... "Một gã đại nam nhân lại thích ăn sữa đường á?" Anh không phải không thích ăn ngọt sao?
"Vì Yoong thích ăn. Dù Yoong đã đi rồi nhưng anh vẫn là thường mua, đều lấy đến để tặng em!"
"À!" Yoona yên lặng cúi đầu, bóc ra một viên sữa đường bỏ vào trong miệng, vị sữa ngọt lịm liền lan ra, nhưng trong lòng cô lại cảm thấy vô cùng đau nhức.
"Cho anh một viên." Chanyeol đột nhiên lên tiếng.
"Vâng!" cô lại bóc ra một viên sữa đường đưa cho anh, nhưng anh lại không cầm, chỉ nhàn nhạt ngắm nhìn cô.
"Em không thấy anh đang lái xe sao?"
"Á?" cô trong nháy mắt dưới ánh mắt lạnh lùng của anh, liền hiểu được ý tứ của anh. Tự tay bóc ra giấy gói, đáp: "Há ra!"
Cô đem viên sữa đường bỏ vào miệng anh, Chanyeol liền há miệng, đầu lưỡi lơ đãng liếm đến ngón tay cô.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro