Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

NMKQ 5: Chỉ là thích hợp

Sau khi bước vào đại học, Cung Tuấn vẫn như trước hỗn độn trong phong sinh thủy khởi.

Vào trường không bao lâu, anh với bề ngoài xuất chúng, năng lực nổi bật, gia cảnh giàu có làm cho cho anh trở thành nhân vật phong vân trong trường học, không ai là không biết tên Cung Tuấn.

Duẫn Nhi thỉnh thoảng ở trong diễn đàn của trường thấy mấy tấm ảnh có hình anh.

Có đôi khi là trong phòng tự học, anh đang cúi đầu chăm chú đọc sách, nghiêm túc đến chuyên chú.

Có đôi khi là ở trên sân khấu của buổi liên hoan, nét mặt anh hàm chứa sự tươi cười.

Có đôi khi là ở trên sân vận động, sự hăng hái mạnh mẽ, khí phách của anh được bừng lên.

Duẫn Nhi vẫn lãnh đạm như trước, bạn cùng phòng, bạn cùng lớp luôn duy trì sự xa cách lạnh nhạt.

Quan hệ của Cung Tuấn và cô gần đây cũng dần dần thay đổi.

Khi buổi sáng có giờ học, anh sẽ nhờ cô gọi anh rời giường cùng nhau ăn sáng.

Khi cùng nhau lên lớp, thì anh sẽ nhờ cô giúp anh chiếm chỗ, khi vào học thì ngồi ở bên cạnh cô.

Khi có việc không thể lên lớp được thì sẽ mượn vở ghi của cô để xem.

Khi không có giờ học, thì Cung Tuấn sẽ gọi cô cùng nhau đi dạo trong sân trường, nói chuyện phiếm, ăn một bữa thật ngon.

Lúc tán gẫu cô nói rất ít, lúc nào cũng là Cung Tuấn nói, cô lắng nghe.

Đề tài tán gẫu rất rộng, Cung Tuấn lại nói cho cô, món ăn, cầu thủ đá bóng anh thích nhất, gia đình của anh, bạn học của anh, cuộc sống thời sơ trung vv.... Dĩ nhiên còn bao gồm cả mối tình đầu của anh.

Duẫn Nhi trước đây đã biết anh có bạn gái. Đó là khi vẫn còn ở sơ trung, mọi tình hình của anh bao giờ cũng truyền tới trường học các cô.

Tin tức anh có bạn gái là đề tài được bàn tán trong thời gian rất dài, không chỉ là bởi vì mọi người tò mò bạn gái của một người ưu tú như anh là thần thánh phương nào, cũng bởi vì sự "Có trách nhiệm" của anh.

Đây là câu chuyện xưa. Ở sơ trung khi yêu sớm đang bắt đầu thịnh hành, các cậu nam sinh, nữ sinh sẽ len lén viết những mảnh giấy nhỏ, dắt tay nhau, hẹn hò.

Lúc ấy chủ nhiệm lớp Cung Tuấn đã nói với bọn họ: "Các anh chị muốn yêu thì không có vấn đề gì, nhưng các anh chị nhất định phải có sự trách nhiệm, những điều anh chị nói mà mới vừa thấy thầy cô liền bỏ tay của anh chị ra, thì còn có lợi ích gì nữa."

Vì vậy, khi Cung Tuấn gặp thầy cô trong sân trường, cũng sẽ chủ động nắm tay bạn gái anh, mỉm cười chào thầy cô. Qua chuyện này năm đó, cô biết được một vẻ khác của anh.

Từ trong miệng Cung Tuấn nghe được câu chuyện về mối tình đầu của anh, cô cảm thấy anh quả nhiên là không tầm thường, có thể đồng thời trải qua hai tình tiết cẩu huyết: "Mối tình đầu" cộng với "Cô bạn cùng bàn".

Mối tình đầu của anh xảy ra vào năm đầu sơ trung, Cung Tuấn và cô bạn cùng bàn.

Khi đi học ở dưới bàn anh sẽ nắm tay cô ấy, sẽ cùng cô ấy tán gẫu, sẽ chỉ cô những bộ đề mà cô ấy không hiểu.

Mối tình đầu đều sẽ thất bại, Thiên Tử kiêu hãnh như anh cũng không ngoại lệ.

Lúc ấy hoa khôi lớp Cung Tuấn rất ân cần đối với anh, cho dù anh đã có bạn gái, vị hoa khôi này dùng mọi lý do để tiếp cận anh.

Khi đó anh còn trẻ không hiểu sự cự tuyệt và giải thích, vì vậy anh và "Cô bạn cùng bàn" sau lần đầu tiên cãi vả liền chia tay.

Sau đó đến năm hai cao trung, cô gái này xảy ra tai nạn giao thông bất ngờ qua đời, sự áy náy của anh từ từ nổi trên mặt nước đối với "Cô bạn cùng bàn", đến lúc này vẫn còn nhớ mãi không quên.

Duẫn Nhi đã từng gặp qua "Cô bạn cùng bàn" này khi ở cao trung. Đó là một cô gái dịu dàng.

Cô không biết tại sao sau khi vào đại học thì Cung Tuấn lại đến tiếp cận cô, cô cũng chưa từng có hỏi qua anh.

Duẫn Nhi lúc nào cũng lặng lẽ gọi anh rời giường, giúp anh chiếm chỗ, ghi bài cẩn thận đầy đủ, mua cho anh trái cây, đồ ăn vặt.

Lại rất nhanh người khác liền chú ý đến cô bên cạnh anh, người khác hỏi thì cô luôn nói là trên danh nghĩa đồng hương, bạn học, vĩnh viễn cũng không thừa nhận có mơ tưởng đối với anh gì.

Bởi vì cô cảm giác mình và Cung Tuấn có sự chênh lệch quá lớn, anh là thiên tử kiêu hãnh, còn cô chỉ là một người bình thường. Hơn nữa, Cung Tuấn chưa bao giờ thiếu người theo đuổi.

Cung Tuấn vào đại học thì tháng thứ hai đã bắt đầu có bạn gái.

Duẫn Nhi thống kê một chút, tần số anh đổi bạn gái là hai tháng đổi một lần.

Bạn gái qua lại có thể tính đến hoa khôi của khoa Trung văn, hoa khôi của học viện ngoại ngữ, cùng với A Đại cách một bức tường với H Đại trò chuyện cười đùa vv....

Lúc Cung Tuấn đang cùng các cô ấy qua lại thì có thể thỉnh thoảng ăn cơm, tán gẫu với cô, trò chuyện với anh và bạn gái của anh.

Trong lòng Duẫn Nhi không phải là không khó chịu, thấy mình quan tâm lâu như vậy mà vương tử lại nắm tay của cô bé khác, cái gì cô cũng không thể làm, cô biết Cung Tuấn chỉ là xem cô như là một người bạn bình thường.

Nếu cô tỏ tình với anh, thì lúc đó bọn họ có thể ngay cả bạn bè bình thường cũng không thể làm được nữa.

Khi ấy Duẫn Nhi đã dần dần nẩy nở, vóc người cao gầy, ngũ quan thanh tú, một mái tóc dài thẳng, nhất là cặp chân cô, vừa dài lại thẳng, bạn cùng phòng lúc nào cũng rất hâm mộ. Từ từ cũng có nam sinh bắt đầu theo đuổi cô.

Duẫn Nhi luôn lạnh lùng đối với người theo đuổi mình, một câu cô cũng chưa từng nói, chỉ thản nhiên nhìn anh ta, để cho những người theo đuổi mình từ bỏ.

Tất cả mọi người nói cô lạnh lẽo, lạnh đến nỗi khiến cho mọi người không thể đến gần.

Trong lịch sử không thể thiếu một bước ngoặt, bước ngoặt quan hệ của Cung Tuấn và Duẫn Nhi là sinh nhật 19 tuổi của anh.

Cung Tuấn mời mọi người đi ăn, anh đặc biệt đến ký túc xá Duẫn Nhi đón cô cùng đi, cô không có tặng quà gì, chẳng qua là mua cho anh một chiếc bánh kem.

Duyên của anh rất tốt, đến rất nhiều người, thổi nến cầu ba điều ước xong, mọi người đều hỏi anh có điều ước gì.

Duẫn Nhi nhớ tuyết rơi ngày đó, trong căn phòng rất ấm áp, anh đã cởi áo lông màu đen, bên trong mặc một áo len cổ V màu xám tro, lộ ra áo sơ mi trắng ôm người, phía dưới mặc một chiếc quần cùng màu.

Anh cười nhìn mọi người nói ra điều ước của anh, khi nói đến điều ước thứ ba, anh quay đầu lại ánh mắt sáng ngời nhìn cô: "Tôi ước Duẫn Nhi có thể làm bạn gái của tôi."

Cô ngây ngẩn cả người.

Tiếng huýt sáo, tiếng thét chói tai trong nháy mắt vang lên, lúc này cô mới ý thức được, Cung Tuấn đã rất lâu không có bạn gái.

Duẫn Nhi chỉ nhớ rõ lúc ấy tim mình đập loạn lên, trên người máu chảy cuồn cuộn.

Về sau tất cả đều theo tự nhiên thôi.

Cô không còn vẻ mặt lạnh lùng nữa, nụ cười trên mặt cô càng ngày càng nhiều, trong đôi mắt trong trẻo hàm chứa sự vui sướng rõ ràng.

Hai người sẽ cùng lên lớp, cùng nhau ăn cơm, cùng nhau tự học, tay trong tay cùng nhau đi dạo sân trường, cùng đến bờ biển ngắm mặt trời lặn. Cũng sẽ ôm hôn nhau dưới ánh đèn đường mờ.

Khi trời lạnh trở lạnh, Cung Tuấn sẽ cầm tay cô bọc trong bàn tay lớn của anh, sau đó bỏ vào túi áo.

Duẫn Nhi sẽ dùng một tay kia nắm lấy anh, hai người nhìn nhau cười.

Cô vẫn cảm thấy đây là động tác ấm áp nhất trong cuộc đời, cô và anh sẽ như vậy tay trong tay mãi mãi cho đến già.

Cô chăm sóc Cung Tuấn rất tốt, cách mấy ngày sẽ mua cho anh trái cây, đồ ăn vặt, bạn cùng phòng anh không ngừng hâm mộ.

Khi đó Cung Tuấn trong trường là người chủ trì rất mát tay, cô sẽ dành nhiều thời gian đi cùng anh tham gia buổi tập dượt tiết mục, khi biểu diễn chính thức cô sẽ ngồi trên ghế khán giả nhìn lên anh đang tỏa ra ánh sáng rực rỡ trên sân khấu, khi Cung Tuấn bận rộn công việc của hội sinh viên thì cô sẽ ở bên cạnh chờ đợi.

Cũng không lâu sau, dường như mọi người ở H Đại đều biết cảnh tượng trong sân trường bên cạnh Cung Tuấn phong vân luôn có một cô gái dịu dàng, cô luôn điềm đạm mỉm cười, vẫn luôn ôn nhu chờ đợi, chờ đợi một Cung Tuấn bận rộn.

Sau đó Duẫn Nhi có hỏi anh tại sao lại tìm cô làm bạn gái.

Cô nhớ lúc ấy Cung Tuấn ôn nhu nhìn về phía cô, trong đôi mắt sâu thẳm tràn đầy sự nuông chìu, sau đó sẽ chậm rãi mở miệng, giọng nói trầm thấp êm tai: "Anh nhìn quanh, cảm thấy chỉ có em là thích hợp nhất."

Duẫn Nhi vui vẻ cười, nhón chân hôn nhẹ lên má anh. Anh đưa tay vò rối mái tóc dài của cô.

Nhưng cô trẻ tuổi không biết, Cung Tuấn nói là "Em thích hợp nhất", chứ không phải là "Anh yêu em" hoặc là "Anh thích em", chỉ bởi vì thích hợp, nhưng mà hai từ này có sự khác nhau rất lớn.

Hai người tay trong tay trải qua hai mùa xuân hạ thu đông, sau đó một nhân vật trong bước ngoặc lịch sử xuất hiện.

Đảo mắt lại đến thời gian nhập học của tân sinh viên, Cung Tuấn làm một người chủ trì trong cuộc thi bình chọn ủy viên, lúc diễn tập anh chỉ vào một người con gái dự thi nói với cô: "Em xem, cô ấy thật giống Hà Miêu."

Hà Miêu là tên của "Cô bạn cùng bàn".

Tim cô chợt trầm xuống, quay đầu nhìn sang. Không thể không nói, quả thật rất giống, dung mạo, khí chất đều có sáu bảy phần giống nhau. Trên ngực của cô ta ghi: Triệu Tịch Vũ.

Ngẩng đầu nhìn anh một cái, trên khuôn mặt anh tuấn của anh có một tia hoảng hốt.

Duẫn Nhi bỗng nhiên nhớ lại cảnh khi cô ngồi ở dưới hàng cây liễu quảng trường nghe Cung Tuấn nói về câu chuyện của anh và Hà Miêu.

Dưới ánh đèn lờ mờ, nửa mặt của anh khuất trong bóng tối, trong miệng chậm rãi nhớ lại chuyện cũ, thanh âm trầm thấp êm tai, ánh mắt nhìn xa xăm, trong đôi mắt hoa đào động lòng người kia có ngọt ngào, có vui mừng, sau đó có xót xa, có hối hận. . . . . .

Sau đó, học muội thơ ngây hâm mộ học trưởng ưu tú, Triệu Tịch Vũ sẽ thảo luận công việc, thảo luận học tập cùng anh, mặt sẽ tươi cười gọi học tỷ Duẫn Nhi.

Cô sẽ ở chỗ khán giả nhìn anh và Tịch Vũ trên sân khấu, nghe người chung quanh thì thầm xôn xao.

"Hai người này chủ trì thật ăn ý, đáng lẽ phải là một đôi nha."

"Làm sao có thể, đó là Cung Tuấn, sao cô ta lại là bạn gái được?"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: #yoona