YELNĐKA 7
Chanyeol đột nhiên nghĩ đến sáng nay các bạn cùng lớp truyền tay nhau tạp chí của tháng này, mặt bìa là ảnh của cô, cô bị một người đàn ông tóc nâu ôm vào trong ngực, người đàn ông kia hôn lên mắt cô, còn cô nhếch môi cười yếu ớt, đôi mắt ngân quang phát ra phong tình vạn chủng.
Tạp chí đưa tin, cô đang qua lại với nhị thiếu gia nhà Hunter, bên trong còn liệt kê đủ các cuộc tình cô đã trải qua, người lâu nhất cũng không quá ba tháng, còn có biết bao người quỳ gối dưới váy cô, lại có bao nhiêu đàn ông bị cô vứt bỏ, vì cô mà tan nát cõi lòng.
Vài bạn học còn hỏi cậu đó là thực hay giả, cậu lười đáp lại, nhưng ánh mắt vẫn chăm chú nhìn khuôn mặt của cô trong ảnh.
Cô cười như vậy, quả thực rất xa lạ. Ít nhất, tới bây giờ cậu chưa từng thấy qua. Yoona cười với cậu chỉ có hai loại mà thôi -- cười giả dối hoặc là cười lạnh nhạt.
"Nhìn cái gì!" đôi mắt sau chiếc kính quay lại trừng cậu.
Cậu hoàn hồn, đôi mắt sau chiếc kính kia lạnh như băng, nhìn nụ cười của cô trên tạp chí sáng nay, tâm tình của cậu bây giờ so với lúc sáng chẳng khác là mấy -- buổi sáng, cậu đoạt tạp chí trên tay bạn cùng lớp, quăng thẳng vào thùng rác.
Buồn bực đến bất thình lình làm cho cậu không thể im lặng, nói "Cô không nhìn sao biết tôi đang nhìn cô?"
Không ngờ tên nhóc này dám nói với cô như vậy, Yoona sửng sốt, sức chiến đột nhiên bùng lên: "Cậu......"
Đing -- cửa thang máy đột nhiên mở ra, hai người lập tức ngậm miệng, ngoài cửa thang máy chính là nhà ăn, nhân viên phục vụ đã sớm đứng chờ trước cửa thang máy.
"Lim tiểu thư, Park tiên sinh!" Nhìn thấy hai người, phục vụ viên cúi đầu chào, quản lý đi đến trước mặt cô "Tiểu thư, lão gia cùng phu nhân đã tới trước rồi."
Hôm nay nhà ăn không mở cửa tiếp khách, chỉ có bốn người nhà họ Lim, mà Dongbeak cùng Heeyul đã đến sớm chờ hai người bọn họ.
Yoona nhẫn nhịn lửa giận, bước thẳng ra khỏi thang máy, cùng quản lí đi vào bên trong, trước khi đi vào còn dùng ánh mắt sắc bén lườm cậu một cái.
Cô ăn nói tùy tiện, cậu tám năm nay đã tập mãi thành quen, ánh mắt giết người này thì nhằm nhò gì? cậu lười biếng đi theo sau cô.
Hai người đều có chung nhận thức -- không cãi nhau trước mặt người ngoài.
Yoona không có hứng thú nghe người khác chế giễu, về phần Chanyeol...... tìm người gây phiền toái không phải là sở thích của cậu.
Hai người quản lí đang đứng sẵn bên trong, đang nói chuyện với hai người kia, vừa thấy hai người trẻ tuổi bước vào, ba Lim ngẩng đầu thấy sắc mặt con gái không tốt liền nhíu mày khó chịu.
"Yoona......" Đang định bảo ban con gái, Heeyul ở bên cạnh đã lập tức kéo tay áo ông, ông đành phải nuốt lời còn chưa nói vào trong bụng.
Vừa nhìn thấy ba Lim nhíu mày, cô cũng biết ba định nói gì, cũng nhìn thấy Heeyul ngăn lại hành động của ông, cô hừ nhẹ trong lòng, kéo ghế ngồi xuống, Chanyeol cũng ngồi xuống bên cạnh cô.
"Tiên sinh, có thể mang đồ ăn lên được chưa?" Quản lý hỏi Dongbeak.
Ông gật đầu, quản lý lập tức lui ra, chỉ trong chốc lát, nhân viên phục vụ dọn thức ăn lên.
Ba Lim thích cơm truyền thống, bởi vậy trên bàn toàn là đồ ăn nổi tiếng của Hàn Quốc, đồ ăn rất phong phú và đa dạng, nhìn vô cùng ngon miệng.
Heeyul múc cho ông một bát canh gà nấm hương. "Nào, uống canh trước làm ấm bụng đi."
Bà đặt bát canh trước mặt ông, sau đó lại múc cho Yoona một bát canh, dịu dàng nói: "Yoona, dạ dày con không tốt, uống canh trước đi, rồi sau đó ăn cơm."
Cô nhìn bát canh gà trên tay bà, liếc mắt một cái, không nói gì, đưa tay nhận lấy, thái độ của cô đối với bà vẫn luôn lạnh nhạt, cho dù bà có cố lấy lòng cô, thì cô vẫn không thay đổi.
"Yoona, sao không nói cảm ơn dì?" ba Lim không chịu nổi thái độ lạnh nhạt của con gái, mở miệng nhắc nhở cô.
Yoona làm như không nghe thấy, cúi đầu yên lặng ăn canh, dù sao ông cũng không có thái độ gay gắt với cô như trước kia.
"Không sao mà." Heeyul vỗ nhẹ tay chồng, cười hoà giải. "Người một nhà cần gì phải nói cám ơn."
Sau đó nhìn Chanyeol, cười hiền. "Chan, con cũng uống canh gà đi." Vừa nói xong, tay cũng mức cho cậu một chén canh.
"Mẹ, mẹ cứ ăn đi, để con tự làm." Chanyeol không cho mẹ động tay, tự mình múc một chén canh, sau đó nhìn về phía Dongbeak.
"Chú Lim, sinh nhật vui vẻ." cậu lấy ở trong cặp ra một chiếc hộp bằng gấm rất đẹp. "Đây là quà của chú."
"Sao? Còn có cả quà nữa à!" ông có chút kinh ngạc, nhận hộp gấm, mở ra thì thấy một đôi ngọc phỉ thúy vô cùng tinh xảo.
"Đôi ngọc phải thúy này quả thực rất đẹp." Xanh biếc, bóng loáng, bà vừa thấy liền rất thích.
"Mẹ, cái này rất hợp với mẹ và chú"
Heeyul tuy thích, nhưng nhìn miếng ngọc này cũng biết giá trị của nó không nhỏ, bà nhíu mày hỏi con, "Đôi ngọc này rất quý, con lấy tiền đâu ra mà mua nó?"
"Con tự kiếm." cậu mua một ít cổ phiếu có thời hạn, cũng bỏ ra chút vốn, nhưng so với tiền nhận lại thì chẳng thấm vào đâu. Cậu không cho mẹ biết chuyện này, bởi vì nếu mẹ biết cậu đầu tư gì đó sẽ không bằng lòng.
Heeyul nhíu chặt lông mày. "Con không lo học thật tốt, đi kiếm tiền làm gì? Con kiếm như thế nào? Phải đi làm thêm sao?"
"Thôi mà." Dongbeak ngăn bà truy vấn cậu, ông biết chuyện Chanyeol chơi cổ phiếu, cũng không cảm thấy có gì không tốt.
Cậu còn trẻ, luôn muốn đối mặt với thử thách, cái này cũng coi như là tích lũy kinh nghiệm.
"Chanyeol rất thông minh, có thể tự kiếm tiền, em đừng lo lắng quá."
"Mẹ, con biết lỗi rồi." Chanyeol bất đắc dĩ gật đầu.
"Em đừng lo lắng nữa, Chanyeol tự biết chừng mực mà." ông nói đỡ cho cậu, thuyết phục vợ.
"Nào đến đây, anh đeo cho em, tay em trắng, đeo ngọc phỉ thúy rất đẹp."
"Chỉ biết ba hoa thôi." Heeyul liếc chồng một cái.
Dongbeak cùng Chanyeol đều cười.
Yoona yên lặng ăn cơm, bốn người cùng ngồi một bàn, nhưng cô cảm thấy bản thân như người ngoài, hoàn toàn không muốn chen ngang, yên lặng ăn no bụng.
Heeyul thấy bà ngồi yên lặng một chỗ, vội vàng gắp thức ăn cho cô "Yoona, thịt này nấu rất ngon, con ăn thử xem."
Yoona cầm đũa gắp miếng thịt lên đặt ra ngoài, sau đó vươn đũa đến bên dĩa thịt bà vừa gắp cho cô, không khí vui tươi vừa rồi bỗng trở nên im lặng, tất cả đều nhìn về phía cô, cô còn thấy sắc mặt ba Lim trầm xuống.
Cô lặng lẽ mỉm cười, chuyển tay gắp mấy cọng rau ở dĩa bên cạnh cho vào bát, nghi hoặc nhìn bọn họ."Thế nào? Con muốn ăn rau không được sao?"
Chanyeol thở dài trong lòng, nhìn cũng biết là cô cố ý, làm cho người ta cảm thấy ngột ngạt chính là thế mạnh của cô.
Ba Lim dựng đứng lông mày, Heeyul vội vàng chuyển đề tài, "Yoona, ăn nhiều một chút, con xem con kia, thật sự rất gầy đó."
Bà lấy đũa gắp thêm thức ăn cho cô, tay kia ở dưới bàn nắm chặt tay chồng.
Dongbeak cũng không muốn tức giận, nhưng mà đứa con gái này không thể nào ở chung được, khi cô còn nhỏ, lúc đấy ông còn bận sự nghiệp, lại thêm tình cảm vợ chồng lạnh nhạt, lâu dần, ba và con gái cảm tình cũng trở nên xa cách, không phải ông không muốn đối xử tốt với cô, bởi vì hai người cách xa quá lâu, làm cho ông không biết nên đối xử với con gái như thế nào.
Cho dù thủ đoạn kinh thương của Yoona làm cho ông rất mát mặt, ở bên ngoài ông rất tự hào về đứa con gái của mình, nhưng khi ông đối mặt với cô, lại không biết nên mở miệng khen ngợi cô thế nào, ba và con gái dường như là người xa lạ.
Không phải không muốn thay đổi, mà vì ông thật sự không biết nên làm thế nào, nghĩ nghĩ, ông tìm một chủ đề khác nói chuyện với con gái.
"Yoona, nghe nói bây giờ con và con trai thứ hai của nhà Hunter - Baker - đang kết giao phải không?"
Yoona nhướng mày nhìn về phía ba, từ khi nào ba lại quan tâm chuyện của cô như vậy?
Chanyeol khép mày rậm. Baker nhà Hunter? Chẳng lẽ là cái tên ở trên bìa tạp chí tháng này?
Ba Lim ho nhẹ một tiếng: "Hôm nay ba nhận được điện thoại của nhà Hunter, ý muốn cho con và Baker đính hôn trước, con thấy thế nào?"
"Cái gì? Đính hôn?" Heeyul kinh ngạc. "Yoona bây giờ mới hai mươi hai tuổi, còn trẻ, nhà Hunter có quá vội hay không?"
Ông nở nụ cười. "Nghe nói là tên nhóc Baker kia, nó rất thích Yoona, muốn kết hôn với Yoona. Yoona, con cảm thấy thế nào?" ông quay đầu hỏi con gái.
Yoona trực tiếp lấy di động ra, gọi điện thoại. "Baker, chúng ta chia tay đi, không vì sao cả, tôi nghĩ rằng...... đó chỉ là chơi đùa, đừng quá nghiêm túc, chia tay luôn đi."
Cô quyết đoán tắt điện thoại, tắt máy, sau đó ngẩng đầu nhìn về phía ba Lim nhíu mày: "Còn nghi vấn gì nữa không?"
"Con......" ông đau đầu, xoa huyệt thái dương "Yoona, đây là bạn trai thứ mấy rồi, con không thể yêu tử tế rồi kết hôn hay sao?"
Cô nhún vai. "Kết hôn xong rồi lại đi ngoại tình tiếp hả? Không được đâu, con không muốn nuôi con của người khác nha." Lời vừa nói xong, không ngoài dự tính, sắc mặt ông trở nên xám nghoét.
Được rồi, ai bảo cô không biết giữ mồm giữ miệng, cô có chút hối hận, nhưng lời đã nói ra cũng không thể thu lại.
Không muốn cãi nhau với ba, cô đứng lên, bỏ khăn ăn ra. "Con ở lại chỉ làm cho không khí mất vui mà thôi, con đi trước đây."
Đi đến tiền sảnh, cô lấy một cái hộp bằng ngọc lưu ly trong suốt trong túi ra, bên trong có một cái tẩu làm bằng ngọc bích.
Ba Lim không hút thuốc lá, nhưng lại rất thích sưu tầm các loại tẩu, trong thư phòng của ông có hẳn một cái tủ bằng thủy tinh, bên trong ông trưng bày rất nhiều loại tẩu.
"Ba, sinh nhật vui vẻ." Đặt quà ở lại, cô xoay người rời khỏi nhà ăn.
Ba Lim vì lời nói lúc nãy của cô mà tức giận thở dốc, nhưng nhìn cái tẩu trên bàn, ánh mắt lại trở nên vô cùng phức tạp.
Heeyul vuốt vuốt ngực của ông, trấn an, "Thôi mà, đừng phiền não nữa, Yoona không phải cố ý, ông xem, nó còn tặng ông cái tẩu mà ông yêu thích nhất còn gì......"
Nhìn bóng lưng cô rời đi, Chanyeol nhíu mày, nhìn về phía mẹ, đang chuẩn bị mở miệng, Heeyul đã nhìn cậu gật đầu.
Hiểu được ý của mẹ, cậu thở nhẹ một hơi, mỉm cười trấn an mẹ rồi lập tức đứng dậy đuổi theo cô.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro