YELNĐKA 5
Chanyeol đã sớm đứng lên, quần áo trên người sớm bị vấy bẩn, trên mặt có một vết thâm tím, mũi bị đánh cho chảy máu.
Cậu yên lặng lấy mu bàn tay lau đi vết máu còn đọng lại trên khóe miệng
"Các cháu không sao chứ?" Bảo vệ chạy đến trước mặt bọn họ, thấy Yoona bình an vô sự, hắn thở dài một hơi.
Tốt quá Lim tiểu thư không bị thương, nếu để xảy ra chuyện gì, nhất định bát cơm của hắn khó lòng mà giữ được.
Sau đó hắn mới chú ý tới Chanyeol, cả người cậu đều là thương tích, "Này cậu bé, cậu có ổn không?"
"Không chết được." cô trả lời giúp cậu, lập tức xoay người rời đi, lúc đi qua, bỏ lại cho cậu một câu: "Không biết tự lượng sức mình."
Sau khi cô đi được vài bước, thấy Chanyeol còn đứng nguyên ở chỗ cũ, cô lạnh lùng trừng mắt với cậu. "Đứng ở đó làm gì nữa, còn không mau đi theo tôi."
Chanyeol không nói gì, lẳng lặng đi theo cô.
Bởi vì cậu bị thương, cô bị ba Lim la mắng một trận.
Nếu không phải cô trốn học, sẽ không gặp phải đám lưu manh đầu đường xó chợ, Chanyeol cũng sẽ không vì cô mà bị thương, ông bị thái độ của cô chọc tức đến suýt nữa đau tim mà chết.
Cô bị nhốt kín trong phòng, bữa tối cũng không được ăn, ông muốn cô ngồi tự kiểm lại hành vi của mình, khi nào nhận ra lỗi thì mới được ra khỏi phòng.
Ba Lim nói, trừ khi cô nhận sai, nếu không cấm không cho cô ra khỏi phòng, ngay cả đến trường cũng khỏi cần đi, đỡ phải ra ngoài sinh sự, về việc học, dù sao nhà họ Lim cũng mời người dạy riêng.
Yoona thế mà cũng không đấu khẩu với ông, không làm mọi chuyện trở nên long trời lở đất. Cô chỉ im lặng ngồi nghe giáo huấn, cũng không giải thích lấy một chữ.
Điều này làm cho ông càng tức giận, cảm thấy con gái đang đổi phương thức chọc giận ông, cố ý ngầm hỗn láo với ông.
Yoona bị nhốt trong phòng, không ầm ỹ không nháo, còn có tâm trí nằm ngâm mình trong nước nghe nhạc, mặc váy ngủ dài màu lam, lấy khăn lông lau khô tóc, liền nằm phịch xuống giường, ôm gối ôm vào lòng.
Cô nhắm mắt lại, mới chợp mắt chưa đến mười phút, cửa phòng có tiếng gõ nhẹ.
Mở mắt ra, cô nhìn về phía cửa phòng, trầm mặc mười giây sau mới đi xuống giường mở cửa.
Chanyeol bưng khay thức ăn đứng ở trước cửa, trong khay là một bát canh, mỳ bơ Ý và một cốc nước hoa quả.
Cô nhìn khay đồ ăn, rồi lại nhìn cậu. Liếc qua vết thương ở bên khóe miệng cậu có dán một miếng băng urgo, hai mắt thâm tím.
Vết thương trên người thì chẳng cần nói đến, cô ngửi mùi rượu thuốc nồng nặc.
Thấy cô không nói lời nào, cậu nhàn nhạt nói: "Mẹ tôi trộm giấu chú Lim để lại phần cơm cho cô, bảo tôi thừa dịp chú không chú ý thì bưng lên đây."
"Mẹ cậu thật đúng có dụng tâm." Đem hết tâm trí lấy lòng cô.
Yoona xoay người, ngồi xuống ghế sô pha nhỏ trong phòng, thấy cậu đứng bất động ở cửa, cô nhíu mày.
"Còn đứng ở cửa làm gì? Không muốn vào sao?" Chẳng lẽ còn muốn cô mời cậu vào?
"Cô đã nói không cho tôi vào phòng của cô." cậu nhớ tới điều kiện của cô.
"......" Yoona âm thầm hít sâu, "Bây giờ tôi "Cho phép" cậu vào."
Được sự cho phép của cô, cậu bước vào phòng, đặt khay thức ăn lên bàn.
Yoona bưng cốc nước quả uống một ngụm, thưởng thức bộ mặt thê thảm của cậu.
"Sao? Làm bao cát cảm thấy thế nào?" Lời nói của cô rõ ràng có ý châm chọc, một chút cũng không che giấu.
Chanyeol ngước mắt nhìn cô: "Ít nhất cô không bị thương." cậu là con trai, không sợ bị đánh, hơn nữa con trai vốn dĩ phải bảo vệ con gái.
Tay cô cầm cốc đột nhiên nắm chặt, nhíu mày nhìn cậu, nở nụ cười vừa châm biếm lại vừa có ý khinh thường.
"Tên nhóc này, cậu luôn tự cho mình là đúng, tôi không cần cậu bảo vệ, lại càng không cần cậu tỏ ra là một anh hùng."
Cô nói những lời gai góc, nhất định sẽ làm cho người khác cảm thấy không thoải mái.
Chanyeol thật sự không hiểu mình nói gì chọc giận cô, hơn nữa cảm thấy cô đối xử với cậu rất khó chịu, cần phải giải thích rõ ràng.
"Tôi không vì cô, cho dù một người xa lạ, tôi nhất định cũng sẽ làm như vậy."
Nghe cậu nói như vậy, cô nhận ra cơn tức ở trong lòng càng ngày càng lớn, cố nén giận nói:
"Thì ra là cậu thích làm những chuyện ngu ngốc như vậy. Coi như tôi cầu xin cậu, muốn làm chuyện ngu ngốc là chuyện của cậu, nhưng ngàn vạn lần đừng có làm ở trước mặt tôi, như vậy rất chướng mắt, có hiểu không?!"
Cậu cảm thấy vô cùng khó chịu, bị cô công kích như thế rất tức giận, tuy rằng mẹ bảo cậu cố nén trong lòng - đừng chọc cô tức giận, cố gắng nghe theo ý của cô -- nhưng mà cậu thấy việc này vô cùng khó khăn.
Cố gắng chịu đựng như lúc đầu, cố dặn mình phải nhẫn nhịn ở trong lòng, cố gắng làm ngơ tính tình bất định của cô, cố gắng không so đo với cô, cố gắng nhường nhịn cô.
Nhưng mà dù cậu có trưởng thành sớm, nhưng vẫn là một đứa trẻ, luôn luôn bị châm chọc khiêu khích, làm sao có thể chịu nổi? cậu liền bật thốt ra những lời nín nhịn ở trong lòng.
"Tôi không biết cô tức giận việc gì, rõ ràng tôi cứu cô...... Được rồi, tuy rằng có vẻ như cô không cần tôi giúp."
Cô khắc sâu vẻ mặt không thể nhẫn nhịn nổi của câu vào lòng.
"Cho dù thế, nhưng ở đó có tới bốn năm tên lưu manh, đừng tưởng rằng cô có thể đánh thắng tất cả bọn họ, tôi thực sự muốn cô chạy đi gọi bảo vệ đến giúp, không muốn cô chọc chúng tức giận, đây là hành vi rất nguy hiểm." cậu không nhịn được, bắt đầu thuyết giáo.
"Park Chanyeol! Tôi không cần cậu dạy dỗ!" Cô hôm nay đã bị ba Lim giáo huấn đủ, không cần thêm tên nhóc này dạy cô. Nói cho cùng, cậu nghĩ mình là ai? Dựa vào cái gì mà dám dùng giọng điệu này nói chuyện với cô?
"Tôi không muốn dạy dỗ cô, tôi chỉ cảm thấy cô nên cẩn thận một chút, cố gắng bảo vệ mình thật tốt --"
"Chuyện của tôi không cần cậu lo." Yoona không kiên nhẫn ngắt lời cậu, "Nhóc con, cậu cố gắng mà bảo vệ mình, cho dù tôi có gặp nguy hiểm cũng không cần cậu giúp, cậu chỉ là một tên nhóc, có khả năng gì mà giúp tôi? Nhìn bộ dáng bây giờ của cậu xem, nếu không phải tôi cứu cậu, chắc chắn cậu không chỉ bị đánh như vậy thôi đâu."
Cô rũ mắt xuống, hai tay nắm chặt cái cốc.
"Ở trong mắt tôi, cậu thật ngu xuẩn, tôi sẽ không cảm kích cậu, chỉ cảm thấy cậu không biết tự lượng sức mình, ngu đến mức không còn lời nào để diễn tả. Tôi nói xong rồi, cậu có thể đi ra ngoài." Cô không chút khách khí đuổi cậu đi.
Chanyeol thực sự cảm thấy cô không thể nói lý, cậu cũng không muốn tiếp tục ở trong này chịu đựng những lời nhục mạ của cô, lập tức xoay người rời đi, nhưng mà khi đi đến cửa, bỏ lại một câu, "Bây giờ tôi đã hiểu vì sao nhiều người lại chán ghét cô đến vậy."
Nói xong, cậu đóng cửa lại rời đi, Yoona trầm mặc nhìn cốc nước hoa quả trên tay, bên tai vang vọng lời nói của cậu trước khi rời đi, trong đầu lại xuất hiện hình ảnh cậu liều mình xông về phía những tên côn đồ lưu manh kia.
Khi đó, cô cũng hơi giật mình, đứng ở một bên nhìn tên nhóc kia liều mình xông vào bảo vệ cho cô, bị đánh thảm hại như vậy, lại đứng lên, bảo cô mau chạy đi.
Ngu xuẩn, cậu làm sao đối phó được với mấy tên côn đồ to lớn kia?
Ngu ngốc, dại dột làm cho cô tức giận.
Giống như khi đó, cô đang phiêu bạt giữa không trung cũng vẫn cảm thấy tức giận, giận cậu ngốc, giận cậu khờ dại.
Cái cảm giác đau này, làm cho lòng cô tràn đầy sợ hãi, khiến cô không thể bình tĩnh đối diện với cậu, cho dù, bây giờ cậu chỉ mới mười tuổi.
Cô nghĩ, làm cho cậu chán ghét cô. Như vậy cậu sẽ không hành động ngu ngốc như vậy, sẽ không làm ảnh hưởng đến người khác nữa.
Cũng sẽ không làm cho cô chịu sự hành hạ đau đớn không nói lên lời này, cô chán ghét cái cảm giác đau lòng này.
Cho nên, hãy chán ghét cô đi......
Một chiếc xe Lamborghini táo bạo dừng trước cửa trường trung học, mà màu hồng đào là sản phẩm bán có số lượng, nhìn thấy nó cũng đủ biết sự xa xỉ của chủ nhân.
Dọc theo đường đi, hấp dẫn không ít ánh mắt theo dõi, mà bây giờ nó lại đỗ ngay trước cổng trường trung học dành cho quý tộc, những cậu ấm cô chiêu có tiền có quyền đều biết chiếc Lamborghini này số lượng có hạn, không phải cứ có tiền là mua được.
Vậy mà bây giờ chiếc xe xa xỉ này lại đỗ ngay trước mặt bọn họ, màu hồng đào chẳng những không phát ra tia tục khí, dưới ánh mặt trời nó lại càng phản chiếu màu hồng lóng lánh, vô cùng mê hoặc lòng người.
Lúc vừa mới ra mắt, số lượng còn chưa ra được một nửa, vậy mà những kẻ có tiền đã thi nhau giành giật.
Mọi học sinh đều đứng lặng nhìn, vây quanh chiếc xe, tò mò quan sát, muốn biết chủ nhân của nó là ai. Muốn có được chiếc xe này, trừ phải có nhiều tiền ra, còn phải có một gia cảnh bất phàm.
Cửa xe mở ra, trước tiên là đôi giày cao gót màu đen có đính một viên kim cương Mary, sau đó là một đôi chân thon thả rất hợp với đôi giày cao gót, quần soóc ngắn bó sát lại càng tôn thêm vòng mông tròn đầy quyến rũ, đường cong hình chữ S vô cùng hoàn hảo khiến ánh mắt mọi người mãi chăm chú dõi theo.
Ở bên vai trái để trần lộ ra một hình xăm đầu lâu rất cá tính, cùng đi đôi với đôi khuyên tai đầu lâu chữ thập, mái tóc nâu quăn dưới ánh mặt trời tỏa ra màu vàng kim, móng tay sơn màu đen đặt trên mắt kính râm màu đỏ càng tăng thêm sức quyến rũ, nổi bật.
Dưới ánh mặt trời, con mắt sắc sảo của cô trở nên điềm đạm hơn, có chút chuyển sang màu trà, ngủ quan toát ra vẻ đẹp phương Đông thuần chất, mà da trắng như sữa, cái mũi cao thẳng dọc dừa, cách môi gợi cảm khẽ nhếch lên, xinh đẹp cùng tư thái cao ngạo, cô giống như một nữ vương không ai bì nổi.
Nhìn thấy cô, các học sinh đứng vây quanh chợt hiểu vì sao cô lại có thể có được chiếc xe thể thao vô cùng hiếm và xa xỉ này.
Lim Yoona, người thừa kế xí nghiệp Lim thị, được xưng là nữ vương nổi tiếng nhất trong giới thượng lưu, không chỉ có dung mạo xuất chúng, mà giá trị con người cũng lên tới trăm tỉ.
Không cần dựa vào Lim thị, khi cô hai mươi tuổi kế thừa gia sản của ông ngoại và mẹ, cô liền sáng lập ra một trang web mua sắm riêng, trong mạng lưới thiêt kế, trang web này chỉ tiêu thụ những thứ gọi là xa xỉ phẩm.
Đầu tiên, ở các trang web lớn, cô chi một số tiền tương đối lớn để mua hết chúng, chỉ trong một tháng ngắn ngủi, trang web của cô vang danh khắp nơi.
Trên trang web đều là những sản phẩm bán có số lượng, có khi còn tổ chức một cuộc đấu giá thương phẩm, hơn nữa quy định chỉ hội viên có thẻ V.I.P mới có thể tham gia.
Cô đánh vào tâm lý thích hư danh của giới thượng lưu, chỉ có những người có kim ngạch xuất khẩu đứng trong top 50 mới có thể trở thành hội viên V.I.P, hơn nữa tư cách là hội viên V.I.P chỉ kéo dài trong một năm, mà trang web này chuyên tấn công vào các thị trường nữ trang, mỗi tháng buôn bán lên tới con số ngàn tỷ.
Trong hai năm ngắn ngủi, trừ tiền kiếm được từ trang web thương mại, Yoona còn đầu tư vào thị trường bất động sản, cổ phiếu, dưới con mắt tinh ranh, tài sản lên tới tấp không thể thống kê hết.
Cô dùng tiền của mình kiếm được mua máy bay tư nhân cùng tàu biển xa hoa chạy định kì chở khách, còn mua một tòa lâu đài làm trang viên tư nhân ở Anh.
Bao nhiêu danh môn quý tộc theo đuổi cô, cô giống như một nữ vương, vừa chói mắt vừa tự tin, dường như tất cả mọi người đều phải thần phục dưới chân cô.
Chỉ vài phút ngắn ngủi, chuyện Yoona xuất hiện trước cổng liền truyền rất nhanh ra cả trường học, cổng trường dần dần tụ tập một đám học sinh, đặc biệt là nam sinh chiếm đa số, bọn họ một đám đều dùng ánh mắt khẩn thiết nhìn cô, muốn tới gần mà lại không dám tùy tiện hành động.
Yoona bị ánh mắt của mọi người dõi theo sớm đã trở thành thói quen, hoặc là cô thích trở thành tiêu điểm trong mắt mọi người.
Cho dù cô không có chút hứng thú với những người đàn ông xuất sắc, nhưng những cô gái ham hư vinh thì luôn thầm ghen tị với cô, cho nên cô luôn hưởng thụ cảm giác được mọi người chăm chú dõi theo.
Mở cửa xe, ngón tay tháo kính râm, đôi chân thon dài đặt xuống đất, tư thái lười nhác nhưng lại tao nhã, mang theo sức quyến rũ không nói lên lời. Cúi mắt nhìn đồng hồ trên tay, cô không thể kiên nhẫn, trong lòng bắt đầu đếm ngược.
Tính nhẫn nại của cô chỉ có ba phút, đến lúc không nhìn thấy người sẽ tức giận bỏ đi.
Nhìn kim giây thong thả trôi, cô bắt đầu mất dần tính kiên nhẫn, cô vốn không thích nhẫn nại với người khác, đặc biệt là với tên nhóc kia. Lúc đối mặt với cậu, tính nhẫn nại của cô thấp đến cực điểm.
Một phút trôi qua...... Tốt, mau đi thôi.
Đang định quay vào trong xe, chuẩn bị đeo kính rấm đã thấy tên nhóc đáng ghét kia đang đi ra ngoài cổng, bên cạnh còn có một người đẹp tóc vàng.
Yoona nhíu mày, dựa vào cửa ô tô phía sau, hơi mím chặt môi, trong mắt lóe ra ý tứ hàm xúc không rõ hào quang.
Chanyeol khoác một chiếc cặp màu đen, mái tóc đen cắt ngắn cùng ngũ quan tuấn tú, thần sắc lạnh, rõ ràng không có huyết thống của người ngoại quốc, vừa cao ráo, đẹp trai lại còn toát ra khí chất vô cùng mê người.
Rõ ràng chỉ mặc một cái áo sơ mi kẻ sọc đơn giản cùng quần bò tối màu giản dị, nhưng cậu vừa xuất hiện, ánh mắt nữ sinh ở quanh đó luôn tập trung nhìn về phía cậu, tạo ra một tình huống vô cùng đối lập với Yoona.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro