23
Một buổi chiều lộng gió
Mây trắng vội vàng trôi
Mặt trời bừng nắng đỏ
Ngập tràn trong mắt tôi
Giữa triền cỏ xanh ngát
Gió thổi nhẹ từng cơn
Không ưu phiền sầu não
Bỏ ngoài kia loài người
Gió thốc thốc vào mặt như trêu chọc
Mây lững thững chụm lại tám chuyện nhau
Tôi nằm im nghe chúng kể điều gì
À thì ra, câu chuyện gió và tôi
Cũng kỳ lạ một loài người nhỏ bé
Ngày đẹp trời đến làm phiền nhà mây
Mây tự hỏi điều gì làm tôi đến
Đến rồi chỉ im ỉm nhìn mây
Gió nghịch ngơm cứ trêu đùa tôi mãi
Thế mà vui, bao sầu muộn thổi trôi
Ngày hôm ấy trời xanh trong lộng gió
Có một người ngắm mây trắng trời xanh
[Ngày hôm ấy, tôi nằm dài trên bãi cỏ sân bóng]
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro