Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Event : Đầu gấu và mọt sách (2)


- Này !! Giyuu , không được trèo phá như vậy , nguy hiểm lắm !!! - Sabito đang loay hoay về việc thằng nhóc này cứ nghịch ngượm trèo cây giờ ra chơi, ở dưới cũng có nhiều người yêu cầu cậu xuống nữa.

- Tao thích thì tao làm , liên quan đến mày ? - Giyuu giễu cợt ngồi trên cành cây cao rồi chốt chốt truyền sang cành khác cao hơn . Chán quá, cậu muốn nhìn phong cảnh xung quanh từ trên cao , vậy với ngầu chứ . 

- Xuống đi Giyuu, cây này lâu năm dễ bị mục lắm !!

- Tao không thích , mà nhà trường đâu có luật là cấm trèo cây ? mày đừng mong ra lệnh cho tao !!!

Giyuu cười ha hả, rốt cuộc thì cậu lại có thể chọc tức Sabito lần nữa, Tức nữa đi , cái tên học giỏi đáng ghét suốt ngày cho người ta ăn bản kiểm điểm , hôm nay phải báo thù mới hả giận.

- Tôi bảo cậu xuống nhá !!! Cậu té là có thể bị gãy xương đó !! - Sabito không giận nhưng rất lo lắng , anh là người tốt mà . Với lại cậu nhóc ngỗ nghịch này mà bị té là anh phải ăn la vì không quản học sinh tốt . Nó là con của hiệu trưởng cũ.

- Gãy xương ? Tui sợ quá ~ - Cậu ngồi trên cây phượng cao bằng tầng ba, trái gầy dài đủng đỉnh liền bứt một quả ném xuống phá chơi .

- Này , mấy cô dọn cực lắm đấy, thôi nào Giyuu xuống đi . Tôi không phạt cậu đâu mà sợ ! - Sabito cầu khẩn chắp cả hai tay .

- Đéo nhá !! 

Cậu lại giễu cợt đu đưa chân giữa không trung , tận hưởng những ngọn gió hiu hiu mang vị mùa thu . Bỗng nhiên trên da thấy đau rát , là gì nhỉ.

- Má ơi ! Kiến lửa, ổ kiến lửa !!! Giyuu giật nảy mà mất đà té xuống cây , chết mịa rồi, gãy cổ luôn á . 

- Tomioka coi chừng !!!

Sabito hốt hoảng chạy lại đỡ lấy cậu , hai người té sõng soài trên mặt đất , lưng anh đau nhức vô cùng, cánh tay nữa . Còn cậu bình an vô sự trong lòng anh mà không một vết xước . 

- Tôi .. tôi xin lỗi.. anh có sao không ? ( bây giờ mới chịu nói anh )

- Ư , cậu đè tôi nặng quá , đi ra đi . - Anh định hình lại thần trí của mình , ủa sao có hai Giyuu vậy ta ?

- Tôi cảm ơn anh, có.. có cần tôi đưa về lớp không ?  - Giyuu thấy lòng áy náy mà hỏi han đủ kiểu .

- Thôi khỏi, cậu an toàn là phước lớn rồi, tôi tự đi về được... Á cái lưng tôi đau quá !!! - Sabito mới vừa ngồi dậy thì cái lưng đau nhói vô cùng, có bị gãy lưng không ta ? Tên nhóc này may là còn nhẹ đấy , nặng nặng chắc anh liệt giường cả đời luôn quá.

- Thôi , đừng có nhõng nhẽo làm gì , tôi đỡ anh về phòng y tế . - Giyuu đỡ anh đứng dậy rồi lấy một tay khoát qua vai cậu mà đỡ đi từng bước

- Tôi không nhõng nhẽo à nha , tôi đàn ông lắm đó !! - Sabito vỗ ngực tự hào.

- Phốc phét , mồm điêu - Giyuu lạnh lùng nói lại.

Thế là mất vài phút để có thể lê từng bước đến phòng y tế , Cậu đặt anh vào giường nghỉ rồi đi về. Tặng kèm theo là cái cảm ơn lần thứ hai luôn cho khỏi nợ nần gì nữa.

- Xong nhá , tôi và anh hết nợ nhá ?

- Ừ .. Cảm ơn Giyuu , cậu đúng là một chàng trai tốt - Sabito cười với cậu . Giyuu sững người , sao tên ấy lại đẹp đến thế chứ ? Nụ cười quá đỗi dịu dàng và tựa nhẹ nhàng như một cơn gió . Cậu thấy trong lòng có chút gì đó ấm áp và bình yên . 

 - Cậu đứng ngẩn ra làm gì vậy ? Mau về lớp đi chứ ?

- Dạ , vâng vâng /////



Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: #kny