Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Kịch Truyền Thanh - PN3

Nhân vật xuất hiện:

Tiểu Thạch Đầu

Quân Thư Ảnh: Tô Tạ

Sở Phi Dương: A Xuân

Trường cảnh 1:

[Ban ngày, trong viện]

Sở Phi Dương: Buộc tiểu gia hỏa ngươi lại, xem ngươi còn có thể bò đi đâu.

[Tiểu Thạch Đầu vỗ tay, oe oe mấy tiếng]

[Quân Thư Ảnh nằm trên ghế, đại hiệp quạt cho giáo chủ]

Sở Phi Dương: Sao rồi? Có dễ chịu hơn không?

Quân Thư Ảnh: Ân...

Sở Phi Dương: Tuy rất khó chịu, nhưng nhiều nhất còn tám tháng nữa. Sau này sẽ không như vậy nữa, ta bảo đảm!

Quân Thư Ảnh: Ân...

Sở Phi Dương: Nhắc mới nói, Tiểu Thạch Đầu cũng đã một tuổi rồi, sắp đến lúc thôi nôi...

[Tiểu Thạch Đầu ở dưới đất bò tới bò lui, nghịch trống bỏi, nghịch chuông blablabla...]

Quân Thư Ảnh: Cũng đã lớn thế rồi, sao vẫn trông như đoàn bánh?

Sở Phi Dương: (hắc tuyến) Ngươi đúng là... Tiểu hài tử nào không như vậy, đều non non mềm mềm. Tiểu Thạch Đầu cũng nên có một cái tên. Nên đặt sao cho hay đây?

Quân Thư Ảnh: Sao cũng được. Sở Tiểu Thạch Sở Thạch Đầu đều rất hay.

Sở Phi Dương: Tiểu Thạch Đầu của chúng ta lớn lên nhất định sẽ làm nên đại sự, sao có thể lấy những cái tên tùy tiện như thế được! Ngươi học vấn cao hơn ta, ngươi đặt đi.

Quân Thư Ảnh: Ngươi đặt đi.

Sở Phi Dương: Ngô... thế này thật làm khó ta quá... Dương Thư? Phi Ảnh?

Quân Thư Ảnh: Ngươi đặt tên kiểu gì vậy? Sợ người khác không biết nó là nhi tử của ai với ai sao?

Sở Phi Dương: Không phải không phải, ngươi nghĩ nhiều quá rồi. Vẫn gọi Tiểu Thạch Đầu đi, đơn giản lại dễ nhớ. Ân? Tiểu Thạch Đầu đâu rồi?

[Giáo chủ bật dậy đi tìm]

Quân Thư Ảnh: Tiểu Thạch Đầu, Tiểu Thạch Đầu....

[Đẩy cửa, mở tủ, lục lọi khắp nơi]

Quân Thư Ảnh: Tiểu Thạch Đầu, Tiểu Thạch Đầu ngươi ở đâu? Đừng trốn nữa, cha sẽ nổi giận đấy! Tiểu Thạch Đầu... Tiểu Thạch Đầu...

Sở Phi Dương: Tiểu Thạch Đầu, Tiểu Thạch Đầu, ngoan, mau ra đây, cha cho ngươi ăn kẹo...

Quân Thư Ảnh: Tiểu Thạch Đầu, ngoan, Tiểu Thạch Đầu... Tiểu Thạch Đầu...

[Tìm dác dáo một hồi]

Sở Phi Dương: (la lên) Thư Ảnh, Tiểu Thạch Đầu ở đây này!

[Quân Thư Ảnh kích động chạy qua, ôm chầm Tiểu Thạch Đầu]

Quân Thư Ảnh: Sao lại bò tới đây? Làm cả người như hình nhân đất rồi này!

Tiểu Thạch Đầu: oe oe....

Sở Phi Dương: Nó tự mở nút thắt đấy! Tiểu đông tây hảo thông minh.

Quân Thư Ảnh: Nếu Cao Phóng ở đây thì hay quá. Ta với hắn...

Sở Phi Dương: Hắn cũng là người có tâm sự, sớm muộn cũng bỏ đi. Đây là hắn tự lựa chọn. Ngươi không cần tự trách mãi. (độc thoại) Nếu để Quân Thư Ảnh biết là ta đề nghị Cao Phóng rời đi, chắc chắn...

Trường cảnh 2:

[Trong viện]

Sở Phi Dương: Tiểu Thạch Đầu, ăn cơm này! Tiểu Thạch Đầu, để cha tắm rửa cho ngươi! Tiểu Thạch Đầu, đừng cứ quấn lấy cha ngươi như vậy! Tiểu Thạch Đầu....

Quân Thư Ảnh: Tiểu Thạch Đầu, ngoan....

[Quân Thư Ảnh nằm trên ghế, tiếng ghế đung đưa]

Quân Thư Ảnh: (suy tư) Tiểu Thạch Đầu nói sao cũng là nhi tử của mình và Sở Phi Dương. Đến lúc Tiểu Thạch Đầu lớn lên, công thành danh toại thanh danh hiển hách, cái tên này thật sự là một đại sỉ nhục với nó a.

[Sở Phi Dương bước vào, đặt chén đũa lên bàn]

Sở Phi Dương: Ngồi dậy ăn cơm đi.

Quân Thư Ảnh: Ta nghĩ nên đặt một cái tên khác cho Tiểu Thạch Đầu.

Tiểu Thạch Đầu: Oe oe?!

Sở Phi Dương: Đặt tên?

Quân Thư Ảnh: Đừng nói ngươi muốn nó cả đời đều tên Tiểu Thạch Đầu đi! Cái tên Sở Tiểu Thạch cũng rất khó nghe. Làm gì dùng ánh mắt đó nhìn ta?

Sở Phi Dương: A? Được, đặt tên thôi. (cười ngố vài tiếng)

Quân Thư Ảnh: Ngươi cười cái gì?

Sở Phi Dương: Không có gì, ăn cơm, ăn cơm... Tiểu Thạch Đầu, ngươi cũng ngoan ngoãn ăn cơm đi.

[Sáng sớm, trong phòng]

Sở Phi Dương: Đây toàn là những tên ta đặt, tối qua vắt óc nghĩ cả đêm. Đều là tên đôi, hai hài tử đều có phần.

Quân Thư Ảnh: Chọn hai cái này đi.

Sở Phi Dương: Kỳ, Lân, hảo! Tiểu Thạch Đầu là ca ca, chữ "Kỳ" này cho nó vậy.

Quân Thư Ảnh: Để Tiểu Thạch Đầu sớm ngày thích ứng với cái tên mới, kể từ hôm nay chúng ta đều gọi nó là Sở Kỳ đi.

Sở Phi Dương: Được.

*Chuyển cảnh*

Quân Thư Ảnh: Sở Kỳ, lại đây, cha ôm cái nào! Sở Kỳ, Sở Kỳ? Sở Kỳ! Cha đang gọi ngươi a, Sở Kỳ!

[Sở Phi Dương bước vào]

Sở Phi Dương: (hớn hở) Ta về rồi đây! Ta vừa bắt cá bên sông, nhặt được vài viên đá rất đẹp...

[Tiểu Thạch Đầu liền có phản ứng]

Quân Thư Ảnh: Ách...

[Đêm xuống, trong phòng, đại hiệp bò lên giường]

Quân Thư Ảnh: (phiền muộn) Đã nhiều ngày rồi, sao Tiểu Thạch Đầu vẫn không chút phản ứng với cái tên Sở Kỳ?

Sở Phi Dương: Nhắc mới nói, ngươi không cần phiền lòng vì tên của Tiểu Thạch Đầu. Ngươi xem Vân Thâm sư đệ ta, hiện tại nhìn rất uy phong, nhưng ngươi có biết hồi nhỏ hắn tên gì không?

Quân Thư Ảnh: ... Tên gì?

Sở Phi Dương: Tiểu Màn Thầu. (nhịn không được cười phụt ra)

[Quân Thư Ảnh đột nhiên xoay người lại]

Sở Phi Dương: (chột dạ) Sao vậy?

Quân Thư Ảnh: (rất trực tiếp) Thế hồi nhỏ ngươi tên gì?

Sở Phi Dương: Ách...

Quân Thư Ảnh: Ngô... (bị đè ra hun =)))

[Sau đó là hoạt động lăn lộn trên giường ╮ (╯▽╰) ╭]

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro