Chap 5
Vô Tình
Vô tình anh gặp em
Rồi vô tình thương nhớ
Đời vô tình nghiệt ngã
Nên chúng mình yêu nhau
Vô tình nói một câu
Thế là em hờn dỗi
Vô tình anh không nói
Nên đôi mình xa nhau
Chẳng ai hiểu vì đâu
Đường đời chia hai ngả
Chẳng ai có lỗi cả
Chỉ vô tình mà thôi
Vô tình suốt cuộc đời
Anh buồn đau mải miết
Vô tình em không biết
Hay vô tình quên đi
❂ Gửi Anh
Em gửi tặng anh một cành bông
Hoa chen đôi lá buộc nhành hồng
Đỏ pha chút tía ửng thêm hồng
Liệu chăng anh có động lòng không?
❂ Một Chút Tên Tôi Đối Với Nàng
Một chút tên tôi đối với nàng
Sẽ chìm như tiếng sóng buồn tan
Âm thầm mòn mỏi bên bờ vắng,
Như tiếng đêm thâu lạc giữa ngàn.
Ngày nào đó trên mặt trăng kỷ niệm
Nó chỉ còn là dấu vết không hồn
Giống như hình phác trên mộ chí
Nét ngoằn ngoèo một thứ tiếng xa xăm.
Tên cũ từ lâu bị lãng quên
Chẳng còn gợi lại được cho em
Tình xưa êm ái và trong trắng
Trước mối tình ai đang dấy lên.
Nhưng nếu gặp ngày buồn rầu đau đớn
Em thầm thì hãy gọi tên lên
Và hãy tin: còn đây một kỷ niệm
Em vẫn còn sống giữa một trái tim.
❂ Bên Nhau
Nhân gian vốn lắm bộn bề.
Sao không bỏ hết rồi về bên nhau.
Dẫu rằng mình có thể đau.
Nhưng đau hai đứa, còn hơn một mình.
❂ Nhớ Anh
Dạo này anh có khoẻ không?
Nơi mà anh ở mùa đông thế nào?
Có làm lòng dạ cồn cào ?
Có làm thương nhớ nghẹn ngào như em?
Một năm nhanh quá, anh xem
Thế mà đâu đó trong em vẫn buồn
Vì đời lắm lúc quay cuồng
Nhưng sau tất cả nỗi buồn vẫn đây
Gửi vào đâu đó trời mây
Rằng em vẫn ổn chỉ hay nhớ người
Không sao, em hứa siêng cười
Nhưng mà cũng chẳng thể lười nhớ anh!
❂ Hay Là Thôi ...
Hay là thôi Em không yêu nữa,
Anh đã xa và cũng sắp con bồng
Mẹ giục Em sớm chọn tấm chồng
Nhưng...cứ nghĩ, Em không yêu ai được.
Hay là thôi đường ai nấy bước,
Đợi làm gì ai biết trước mà mong.
Anh đi đi, Em không là chiếc bóng
Bận lòng Anh trong hạnh phúc mai này.
Hay là thôi Em cứ ngủ thật say
Cho quên đi những tháng ngày còn lại
Mặc ngoài kia bao người đang miết mải
Chuyện yêu đương, chuyện cơm áo gạo tiền.
Hay là thôi Anh đừng xuất hiện
Em sợ mình xao xuyến chuyện yêu xưa
Anh giờ đây đâu còn riêng em nữa
Ôm làm gì hạnh phúc đã trôi xa.
Hay là thôi mùa đừng thay lá
Cho Em đừng lo nghĩ chuyện trăm năm
Tuổi 23, Em còn ham vui lắm!
Cứ thế này cho bố mẹ Em "chăm".
❂ Ôm
Ôm lấy em đi anh
Cho cơn mưa mau tạnh
Cho mùa đông thôi lạnh
Cho tình đừng mong manh
☾Đàn Ông Cũ☽
Đứng lên đi ! người đàn ông đã cũ
Quãng đời xưa xin hãy ngủ cho yên
Cười thật tươi để quên hết muộn phiền
Đừng vội vã bởi vẹn nguyên đã mất...
Gạt nỗi đau ! mở lòng ra chân thật
Sau đêm đen rồi cũng mặt trời lên
Có đâu xa hạnh phúc lại kề bên
Vững niềm tin tình người bền muôn thuở...
Đàn ông cũ ! với trái tim dang dở
Nụ cười duyên còn vừa đủ yêu em
Nhìn người ta trong lòng vẫn khát thèm
Bữa cơm ấm và nụ cười con trẻ...
Đàn ông cũ! Chỉ càng thêm mạnh mẽ
Biết yêu thương và chia sẻ nỗi đau
Biết đắp vun để hạnh phúc đượm màu
Biết trân trọng sống trước sau hoà nhã...
Bao dung nhé ! bởi anh từng vấp ngã!
Đoạn đời sau xin trao cả chân tình
Mong bờ môi luôn rạng rỡ cười xinh
Hết bão tố ánh bình minh bừng sáng...
☾Không Buồn Nữa☽
Cô ấy không buồn nữa
Chuyện cũ đã quên rồi
Từ giờ cô ấy chỉ
Làm người hạnh phúc thôi!
☾Mình Chia Tay☽
Anh không muốn trả lời
Em cũng không muốn hỏi.
Cả hai quá mệt mỏi.
Thế là mình chia tay.
☾Thơ Tình Ngày Không Anh☽
Nếu biết rằng sẽ chẳng gặp lại nhau
Em đã chẳng hẹn nhau đêm ấy nữa
Để quá khứ chỉ còn là thương nhớ
Và tương lai ít ra cũng ngọt ngào.
Nếu biết rằng sẽ chẳng gặp lại nhau
Em đã chẳng đổ cho anh bao tội lỗi
Em đứng lặng mắt nhìn ai không nói
Anh cũng vô tình có hiểu nổi em đâu
Nếu biết rằng sẽ chẳng gặp lại nhau
Em đã chẳng trách anh yêu người khác
Điều đơn giản bây giờ em mới biết
Thì anh xa, anh đã quá xa rồi.
☾Đã Từng☽
Thôi chẳng còn gì nữa
Hoàng hôn cũng nhạt màu
Dăm ba điều vội hứa
Nay cứa vào lòng đau.
Bàn tay từng rất ấm
Giờ xa cách dửng dưng
Lời yêu nào sâu đậm
Rồi cũng hóa "đã từng"...
☾Kẻ Đơn Phương☽
Mình chỉ là kẻ đơn phương
Đem hết lòng dạ đi thương một người
Nhưng ngặt một nỗi buồn cười
Người chỉ cảm động chứ người không thương.
Tự nguyện
Nếu là chim, tôi sẽ là loài bồ câu trắng
Nếu là hoa, tôi sẽ là một đóa hướng dương
Nếu là mây, tôi sẽ là một vầng mây ấm
Là người, tôi sẽ chết cho quê hương
Là chim, tôi sẽ cất cao đôi cánh mềm
Từ nam ra ngoài bắc báo tin nối liền
Là hoa, tôi nở tình yêu ban sớm
Cùng muôn trái tim ngất ngây hòa bình
Là mây, theo làn gió tung bay khắp trời
Nghìn xưa oai hùng đó tôi xin tiếp lời
Là người, xin một lần khi nằm xuống
Nhìn anh em đứng lên phất cao ngọn cờ.
Thơ tự sự
Dù đục dù trong, con sông vẫn chảy
Dù cao dù thấp, cây lá vẫn xanh
Dù người phàm tục hay kẻ tu hành
Vẫn phải sống từ những điều rất nhỏ
Ta hay chê rằng cuộc đời méo mó
Sao ta không tròn ngay tự trong tâm
Đất ấp ôm cho mọi hạt nảy mầm
Những chồi non tự vươn lên tìm ánh sáng
Nếu tất cả đường đời đều trơn láng
Chắc gì ta đã nhận ra ta
Ai trong đời cũng có thể tiến xa
Nếu có khả năng tự mình đứng dậy
Hạnh phúc cũng như bầu trời này vậy
Không chỉ dành cho một riêng ai.
Suy ngẫm!
Làm người phải sống thẳng ngay
Đừng như con bướm đậu bay vô tình.
Sống sao thật với lòng mình
Đã hứa hẹn phải đinh ninh giữ lời.
Đừng đùa bỡn nhé bạn ơi
Lòng tin đâu phải trò chơi hão huyền
Nó như sợi chỉ nhân duyên
Kết tình bè bạn khắp miền gần xa.
Dối người người sẽ dối ta
Thế nên hãy sống thật thà thì hơn
Đừng như con cá thờn bơn
Suốt đời phải chịu tủi hờn đắng cay.
Đời người đâu mấy lần vui
Kiếp con người mỏng manh như là gió
Sống trên đời có được mấy lần vui
Sao phải đau mà không thể mỉm cười
Gắng buông nỗi ngậm ngùi nơi quá khứ
Nếu có thể sao ta không làm thử
Để tâm hồn khắc hai chữ bình an
Cho đôi chân bước thanh thản nhẹ nhàng
Dù hướng đời có muôn ngàn đá sỏi
Biết nhận sai khi trót gây lầm lỗi
Người ghét ta cũng chớ vội oán hờn
Đừng để mình xem nặng nhẹ thiệt hơn
Thì lệ sẽ chẳng ướt sờn vai áo
Phải mạnh mẽ đương đầu cùng giông bão
Sống chỉ cần chốn nương náu mà thôi
Được cơm no áo ấm cũng vui rồi
Bởi dòng đời còn lắm người cơ nhỡ
Chốn dương gian chẳng qua là tạm bợ
Tiệc tàn rồi cũng trở lại hư vô
Hãy giữ gìn trân trọng mến thương nhau
Vì thời gian chẳng thể nào quay lại
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro