Chap 2
17. Nói Cùng Anh - Xuân Quỳnh
Em vẫn biết đấy là điều đã cũ
Chuyện tình yêu, quan trọng gì đâu:
Sự gắn bó giữa hai người xa lạ
Nỗi vui buồn đem chia sẻ cùng nhau
Em đâu dám nghĩ là vĩnh viễn
Hôm nay yêu, mai có thể xa rồi
Niềm đau đớn tưởng như vô tận
Bỗng có ngày thay thế một niềm vui
Điều hôm nay ta nói, ngày mai
Người khác lại nói lời yêu thuở trước
Đời sống chẳng vô cùng, em biết
Và câu thơ đâu còn mãi ngày sau
Chẳng có gì quan trọng lắm đâu
Như không khí, như màu xanh lá cỏ
Nhiều đến mức tưởng như chẳng có
Trước cuộc đời rộng lớn mênh mang
Nhưng lúc này anh ở bên em
Niềm vui sướng trong ta là có thật
Như chiếc áo trên tường, như trang sách
Như chùm hoa mở cánh trước hiên nhà
Em hiểu rằng mỗi lúc đi xa
Tình anh đối với em là xứ sở
Là bóng rợp trên con đường nắng lửa
Trái cây thơm trên miền đất khô cằn
Đó tình yêu em muốn nói cùng anh
Nguồn gốc của muôn ngàn khát vọng
Lòng tốt để duy trì sự sống
Cho con người thực sự Người hơn.
18. Hay Là Thôi ...
Hay là thôi Em không yêu nữa,
Anh đã xa và cũng sắp con bồng
Mẹ giục Em sớm chọn tấm chồng
Nhưng...cứ nghĩ, Em không yêu ai được.
Hay là thôi đường ai nấy bước,
Đợi làm gì ai biết trước mà mong.
Anh đi đi, Em không là chiếc bóng
Bận lòng Anh trong hạnh phúc mai này.
Hay là thôi Em cứ ngủ thật say
Cho quên đi những tháng ngày còn lại
Mặc ngoài kia bao người đang miết mải
Chuyện yêu đương, chuyện cơm áo gạo tiền.
Hay là thôi Anh đừng xuất hiện
Em sợ mình xao xuyến chuyện yêu xưa
Anh giờ đây đâu còn riêng em nữa
Ôm làm gì hạnh phúc đã trôi xa.
Hay là thôi mùa đừng thay lá
Cho Em đừng lo nghĩ chuyện trăm năm
Tuổi 23, Em còn ham vui lắm!
Cứ thế này cho bố mẹ Em "chăm".
19. Không Đề
Đời anh anh gửi em
Cả vui buồn mọi nỗi
Anh có thể dối em
Thơ anh không thể dối
Được như trên cửa sổ
Nghiêng xuống cuộc đời mình
Hai ta ai biết được
Em chết trước hay anh.
Chỉ một ước mơ thôi
Ngày ngày anh lặp lại
Sau khi anh chết rồi
Tình anh còn mãi mãi.
20. Đàn Ông Cũ
Đứng lên đi ! người đàn ông đã cũ
Quãng đời xưa xin hãy ngủ cho yên
Cười thật tươi để quên hết muộn phiền
Đừng vội vã bởi vẹn nguyên đã mất...
Gạt nỗi đau ! mở lòng ra chân thật
Sau đêm đen rồi cũng mặt trời lên
Có đâu xa hạnh phúc lại kề bên
Vững niềm tin tình người bền muôn thuở...
Đàn ông cũ ! với trái tim dang dở
Nụ cười duyên còn vừa đủ yêu em
Nhìn người ta trong lòng vẫn khát thèm
Bữa cơm ấm và nụ cười con trẻ...
Đàn ông cũ! Chỉ càng thêm mạnh mẽ
Biết yêu thương và chia sẻ nỗi đau
Biết đắp vun để hạnh phúc đượm màu
Biết trân trọng sống trước sau hoà nhã...
Bao dung nhé ! bởi anh từng vấp ngã!
Đoạn đời sau xin trao cả chân tình
Mong bờ môi luôn rạng rỡ cười xinh
Hết bão tố ánh bình minh bừng sáng...
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro