[Vtrans] Những Chuyện Mấy Năm Qua Dịch Dương Thiên Tỉ Dạy Chúng Ta.
[Vtrans] Những Chuyện Mấy Năm Qua Dịch Dương Thiên Tỉ Dạy Chúng Ta.·***Lời nói đầu: Đây chỉ là một bài viết mang tính chất cá nhân, nhìn nhận Dịch Dương Thiên Tỉ dưới con mắt cá nhân, Ăn Hại subteam cảm thấy đây là một bài viết thực sự rất hay. Hy vọng nếu có thời gian, bạn hãy đọc thật chậm rãi, để mạch văn như dòng suối nhỏ róc rách, làm mát tâm hồn. Vì thực sự văn phong của tác giả rất hay ^.^.NHỮNG CHUYỆN DỊCH DƯƠNG THIÊN TỈ DẠY CHÚNG TA MẤY NĂM QUA! Dịch Dương Thiên Tỉ, là tồn tại của sự ưu tú và xuất sắc. Đó là tồn tại xuất sắc của vững vững vàng vàng, là sự ưu tú của chân chân thật thật, là con đường rải đầy hương thơm, là cảnh quan tươi đẹp của thế giới. Dịch Dương Thiên Tỉ, không chỉ là một cái tên, đó là một thời đại, là một loại đức hạnh. Chỉ mong mỗi một người yêu mến Dịch Dương Thiên Tỉ đều có thể lột xác trở thành người hoàn mỹ nhất. TẶNG MỘT VẦNG TRĂNG SÁNG, CHIẾU RỌI CẢ NHÂN GIAN! Ngày xửa ngày xưa, chuyện kể rằng, có một thiền sư tu hành ở một mái nhà tranh trên núi, nhân lúc trời tối, người tản bộ trong rừng, tới khi vui vẻ trở về vừa hay bắt gặp cả quá trình "viếng thăm" nhà mình của một tên trộm, đang lúc chẳng thu hoạch được gì, hắn định rời đi, thì gặp ngay thiền sư đang chờ đợi ở cửa, hơ, thì ra thiền sư sợ quấy rầy tên trộm đang làm việc, hơn nữa sớm đoán được hắn chẳng lấy được của nải gì, liền ra cửa cởi áo choàng cầm tay rồi đứng đợi. Lúc tên trộm còn đang thấy kinh ngạc, thiền sư liền mở miệng "Thí chủ đường xa lên núi thăm bần tăng thế này, nếu tay không quay về thì thật thất lễ, đêm khuya lạnh, thí chủ mang theo cái áo này mà đi thôi". Tên trộm hổ thẹn, khoác áo, ra đi. Dịch Dương Thiên Tỉ có sự giác ngộ giống câu chuyện xưa của vị thiền sư kia, ôn nhu, bình đẳng, phẩm chất thiện lương, chính là sức hút của em ấy. Từ đó tới nay, lẽ dĩ nhiên chẳng thể thiếu những kẻ thừa nước bọt mắng chửi, chắc chắn Hỏa Dương (烊=火+羊 – cách tách chữ Dương trong tên em ấy) cũng biết một hai điều. Nhưng mỗi khi các fans vì Hỏa Dương khoác "chiến bào" anh dũng ra trận thì vừa đúng lúc đấy em phát weibo, nói hai ba câu ba xạo dập tắt oán khí, bình ổn lửa giận của mọi người. Bất kể có bao nhiêu lời ác ý công kích, hay biết bao chèn ép, thì đối mặt với phản ứng giận dữ gay gắt, bất bình muốn phản kích của Thiên Chỉ Hạc, bạn nhỏ của chúng ta vẫn cứ mỉm cười trấn an, lấy ơn báo oán, tâm hồn tựa trăng sáng vằng vặc, cũng có thể nói đây là một loại nhân cách toàn vẹn, khiến cho Dịch Dương Thiên Tỉ đủ cả chân thành không giả dối, lại nhiệt tình vô tư, trong giới showbiz lừa lọc, hai mặt, có tố chất trong sáng mà đáng quý. Mỗi lần quan sát đối thoại của Dịch Dương Thiên Tỉ, tình cảm tràn trề, không chỉ nhìn nhận về cách biểu đạt, mà đó là một loại bộc bạch tự nhiên, phẩm chất đạo đức đã sớm hòa tan cùng nhân cách tạo ra lý luận. Người thông minh, sáng suốt thường là những người hiền lành, khoan dung, tuy còn nhỏ nhưng Hỏa Dương hiểu rất rõ ở trong lòng, thân là fans lúc gặp chuyện lại gây hấn, cứ hổ thẹn mãi không thôi. Từ xưa tới nay, đức phật thường dùng ánh trăng để hình dung nên tính cách của một con người, bởi ánh trăng sáng tỏ, không thiên vị, dịu dàng, chiếu sáng khắp mọi nơi, làm thế nào tìm được một vầng trăng sáng của chính bản thân mình, thì ắt hẳn người đó là người có chí lớn. Dịch Dương Thiên Tỉ một mực tặng nhân gian vầng trăng sáng của em ấy, không oán không hận những người dèm pha, những người làm hại mình, bọn họ chính là những người bị dục vọng che mờ hai mắt, giống như mây đen che đi trăng sáng, em phải hiểu được rằng, một người không nhìn thấy được ánh sáng thì tiếc nuối biết bao, là đáng buồn biết bao. Trong xã hội hiện đại ngày nay, chúng ta thường xuyên phải trải qua sự huấn luyện về cọ sát, trở nên khéo đưa khéo đẩy, không muốn chịu thiệt cũng chẳng muốn khoan dung, nguyên nhân là vì như thế, rất nhiều người đã đi ngược lại với bản chất chất phác của chính mình, thậm chị bị lôi vào một mớ luẩn quẩn, là mớ luân thường của cốt nhục tương tàn, vợ chồng chia ly, bạn bè oán hận, tất thảy đều bi thương mà rối rắm. Nếu tâm chúng ta đều sáng, lúc nào cũng thật lòng thật dạ đối nhân xử thế, không dễ nổi nóng, không ghen tị, lương thiện mà bao dung, tâm tính trong sáng, ánh trăng của chúng ta sẽ không phải di tình luyến biệt, mà tương hỗ nhau, quang minh mà chiếu rọi. Dịch Dương Thiên Tỉ khiến chúng ta thấy được mùi hương chân chính của nhân cách, dẫn dắt những con người vô tri tìm được con đường bằng phẳng..TRĂNG KHUYẾT KHÔNG ĐỔI HÀO QUANG, KIẾM GÃY KHÔNG ĐỔI CỨNG RẮN. (Nguyệt khuyết bất cải quang, kiếm chiết bất cải cương) Dịch Dương Thiên Tỉ, từ nhỏ đã lăn lộn trong giới nghệ sĩ, tuy rằng bằng khen treo đầy tường, nhưng cũng thất bại qua mấy cuộc thi, nhóm đội cũng lần lượt giải tán. Con đường nhân sinh mà, không ai thuận buồm xuôi gió hết, chúng ta đều có thất bại, quan trọng là biết cách giải tỏa tâm tình và thái độ. Bạn nhỏ của chúng ta yên lặng, cố gắng thừa nhận, lựa chọn lấy mồ hôi trôi nước mắt, dùng thực lực chứng minh bản thân. Không khuất không phục, không thuận theo thất bại, thời điểm ấy, khuôn mặt ấy ánh lên nét kiên cường chính trực, đây là khí chất ngạo nghễ, là một nguyên tắc sinh tồn. Giống như Đào Uyên Minh "Không vì năm đấu thóc mà khom lưng", mọi người ở đây đều tin tưởng rằng, "nào có một đêm thành danh, quả thật đều là luyện mãi thành thép", vô cùng gan góc, không sợ hãi bất cứ điều gì, dám nghĩ dám làm, dám làm dám chịu, từng bước từng dấu chân, không thể nắm bắt được trong vận mệnh của nhân thế, chỉ vì chính mình khai sáng thiên địa, phong thái hiên ngang, vì thế giới giải trí vẩn đục mà đem tới một hương thơm ngan ngát lan tỏa. Xã hội Trung Quốc hiện nay, nịnh thần là không đếm xuể, vì cái mang tên danh lợi mà đánh mất chính mình, đánh mất đi ước mộng, những người như thế, dù có tiền có quyền cũng không thấy thỏa mãn, sẽ chỉ trở nên càng tham làm càng dối trá, cuối cùng mang tiền cùng xuống mồ chôn, cho dù còn sống cũng chỉ vây quanh danh lợi. Nhân sinh như một hồ nước lớn, ý nghĩa của cuộc sống giống như người lái đò, giấc mộng là mục đích, nguyên tắc là hướng đi, cố gắng mới là bước chân của động lực, danh cùng lợi chỉ là mây bay. Cuộc sống cũng như một kẻ tiểu nhân, nó không ngừng cười nhạo bạn, nhục mạ, rồi đả kích bạn, lúc cảnh khốn cùng mới nhận ra được phương hướng, vô tư tự tại mà phấn chấn tiến về phía trước, đấy mới là thái độ sống đúng đắn. Mỗi điệu nhảy ở ZAHA club, em đều luyện tập với tần số cao, mồ hôi cứ ướt đẫm thành vệt đen trước ngực, Bắc Kinh, Trùng Khánh cứ bay qua bay lại vô số lần, vì bận chạy show ở các đài truyền hình, mà chỉ sót lại một tháng ôn luyện, trái ngược với giáo trình chuẩn bị cho kỳ thi cấp ba đầy căng thẳng, từng đêm, từng đêm, ánh sáng leo lắt của chiếc đèn bàn chiếu sáng khắp căn phòng nhỏ chính là con đường phía trước. Bởi vì em tự biết bản thân muốn gì, cần phải làm gì, không đầu cơ trục lợi, kiên trì theo nguyên tắc của chính mình, ở mỗi một nấc thang tự làm nên quyết định, đi con đường nên đi của chính mình. Dịch Dương Thiên Tỉ khiến chúng ta hiểu được đâu là ý nghĩa chân chính của nguyên tắc cùng sự phấn đấu, dẫn dắt những con người mờ mịt đi đúng đường. NÀY TÂM SÁNG NHƯ TRĂNG THU. Không bị ảnh hưởng bởi những ý kiến ba phải, không sợ người lời ra tiếng vào, dũng cảm là chính mình. Từ lúc lập nhóm tới nay, em mang không biết bao nhiêu là tiếng xấu, đủ loại ô ngôn uế ngữ. Bạn nhỏ của chúng ta chỉ thản nhiên đáp trả đám người này "mọi người vui vẻ là tốt rồi", đấy chính là rộng lượng, là làm chủ nhận thức của chính mình, không nghe người khác đàm tiếu, từ tâm tự tại. Dịch Dương Thiên Tỉ đối với những việc như vậy, làm rõ nhận thức của mình, không cao ngạo, không cho mình là nhất, là trung tâm, mà là bao dung cùng thong dong với đời, giống như trăng thu trong sáng, nhẹ nhàng, khoan thai, dễ hài lòng, dễ vui sướng. Bao dung chính là tư thái buông bỏ, khiến người cung kính mà khiêm tốn, thong dong với đời, là thành thục, ổn trọng, không kiêu không ngạo. Trong cuộc sống đầy sóng to gió lớn của chúng ta, làm mà không bị ảnh hưởng bởi thị phi lời nói quả thật khó vô cùng, bởi vì trong cuộc sống chúng ta tìm kiếm sự ỷ lại, rồi lại trong cái ỷ lại ấy không ngừng tìm kiếm sự tự tôn, nhưng ỷ lại và tự tôn mâu thuẫn cỡ nào, chính điều đó khiến chúng ta cứ luẩn quẩn trong sự rối rắm, khó có thể hoàn toàn đạt đến sự thống nhất trong tâm hồn. Con người trong cuộc sống thực tế, sở dĩ chịu cực chịu khổ, là bởi vì không thể nhận ra chân tướng của nhận thức của tâm hồn, không thể vững tâm, không níu giữ được cái ấm áp, khi mà con người ta bị thiêu đốt trong mưu đồ xấu xa, tâm chết, sẽ hóa thành tham lam, oán hận, khói lửa của sự ngu si, không nhìn thấy được phương hướng của bản thân, khi người ta bị đóng băng trong thứ tình cảm lãnh khốc cùng ngoan độc, chúng sẽ ngưng kết thành ngạo mạn, hoài nghi và tiếc nuối, không thể rửa sạch miệng vết thương của tâm hồn. Dịch Dương Thiên Tỉ cũng đã có lúc không nhìn rõ được phương hướng, thuở ban đầu, lúc chập chững vào nghề, bị bêu xấu, hình thành nên tính cách cẩn thận, dè dặt, trong nội tâm đương nhiên cũng đầy rối ren và sợ hãi, thật may mà bạn nhỏ của chúng ta có nhận thức mãnh liệt, âu cũng là thừa hưởng giáo dục nhân cách lương thiện từ gia đình từ sớm, để rồi cũng ngộ ra được, tâm sáng tựa trăng thu, từ đó cũng hình thành nên thái độ đối với cuộc sống, không kiêu ngạo, không siểm nịnh, dùng thái độ lạc quan đối với biển sóng gió. Hi vọng mọi người cũng có thể giác ngộ ra, đấu chọi với phong ba, nhận được sự tán thưởng, an ổn vững vàng tiến bước về ngày mai tốt đẹp. Dịch Dương Thiên Tỉ khiến chúng ta hiểu được sự hưởng thụ với cái nhiệt thành, đầy yêu thương của cuộc sống, dẫn bước cho những con người hãm sâu vào bờ vực đau khổ đi ra. HỒNG TÂM TRÀ "Nhất tâm nhất cảnh, sống ở hiện tại". Dịch Dương Thiên Tỉ ăn bất cứ cái gì từ trước tới nay đều không nhanh không chậm, chỉ là những món ăn bình thường, nhưng lúc em ấy ăn cảm giác như cả bàn ăn đầy sơn hào hải vị, vô cùng ngon miệng. Còn nhớ trong tiết mục chào mừng năm mới, Hỏa Dương thổi thổi món ăn cho bớt nóng sau đó ăn tiếp, hai bạn trong nhóm nóng nảy không kìm được, một miếng nuốt hết, kết quả là không nói nên lời, lại nhìn sang Hỏa Dương không vội không vàng, chờ nguội bớt lại tiếp tục ăn, vừa có thể nhâm nhi nhấm nháp được tư vị của món ăn lại không bị phỏng miệng. Rất nhiều thời điểm, chúng ta bắt gặp được vẻ chuyên chú của em ấy, lắng nghe người khác nói chuyện, đối đáp cẩn thẩn, suy xét kĩ càng, luyện tập vũ đạo, đọc thuộc kịch bản đều chăm chú với hiệu suất cao, thể hiện nên cách thích nghi với cuộc sống của Hỏa Dương. Tâm vô tạp niệm, bất kể thời gian làm chuyện gì, không vội vàng, không nóng nảy, làm đâu chắc đấy. "Sống ở hiện tại", thoạt thấy có vẻ là ngôn từ tầm thường, nhưng kì thực lại là một loại tinh thần cực kì dũng mãnh, đem quá khứ cùng tương lai cắt đứt, làm cho con người ta ở trong trạng thái "Nhất tâm nhất cảnh", hết sức chuyên chú. Nếu một con người, mỗi phút mỗi giây đều trong trạng thái "Nhất tâm nhất cảnh", thì có khó khăn nào cũng vượt qua, gập ghềnh hiểm trở nào cũng không cản trở được. Mỗi một lúc "Sống ở hiện tại" là một lần hưởng thụ quá trình khác nhau, mở ra lối thoát chân chính, cũng chính là sự tự do đích thực. Bởi thế, ăn cơm, uống trà, có thể là những việc tầm thường hàng ngày, trong trạng thái "Nhất tâm nhất cảnh" nhìn được cái đặc biệt từ cái tầm thường, cũng có thể lấy thực tiễn khắc sâu vào cuộc sống, rồi hưởng thụ cuộc sống tự tại, thoải mái. Ý nghĩa lớn nhất của đời người không chỉ nhắm tới một mục đích nào đó, mà phải đảm đương từng quá trình. Người biết thưởng trà là người đầy lĩnh hội, trà là một loại mang hương vị độc đáo từ ngàn xưa, không phải để kiếm tìm một thứ cuộc sống tao nhã, mà là tìm cái kiên trì trong thú tản mạn. Dịch Dương Thiên Tỉ giống như một ngụm hồng tâm trà, tinh khiết, thơm nồng đậm, say lòng người. Mỗi một thời khắc phẩm trà tuy rằng không có gì đặc biệt, nhưng với hương vị thơm ngon của trà cùng tâm tình của người thưởng trà giao phó hết khoảnh khắc này, làm tôn lên được biết bao nhiêu ý vị. Mỗi ngày có rất nhiều chuyện khiến chúng ta vội vã, phòng ngừa chu toàn, hay tựa như mấy câu "biết vậy chẳng làm", đi đâu cũng thấy, nên quý trọng những khi bị xem nhẹ, giống như khi ta vốc một nắm trà, thời điểm nấu nước ngâm trà, sợ rằng nước nóng quá thì hư mất hương vị ngọt ngào, nước lạnh quá lại chẳng thể kích thích được toàn bộ tư vị, lúc đang ngâm lại trách mình cớ sao lúc đó không đun nóng thêm chút, hoặc để nguội lại một tí, lại lơ là thời gian phẩm trà sau khi pha trà xong. Rất nhiều người không thể đạt được cảnh giới "Sống ở hiện tại" bởi vì quá chú trọng kết quả lại xem nhẹ quá trình, một người không thể thưởng trà đương lúc trà đang thấm nhuần hương vị, làm sao có thể đàm luận chuyện nhân sinh? Dịch Dương Thiên Tỉ khiến chúng ta ý nghĩa của niềm vui trong cuộc sống, giúp người ngu muội nghênh đón trí tuệ. "Ta có một viên minh châu, để lâu bị che lấp bởi bụi bẩn, một khi bụi tàn, ánh sáng được sinh ra, sẽ chiếu cả núi sông vạn đồi." Khí chất quyết định mức độ, thực lực quyết định tương lai, chi tiết quyết định thành bại. Cảm ơn con đường nhân sinh cho tôi làm bạn với Dịch Dương Thiên Tỉ, một kho báu quý giá, tỏa ra hào quang vạn trượng. Một năm mới, một thời đại mới, Dịch Dương Thiên Tỉ nhất định sẽ nghiêm túc mà sống, vững vàng mà bước, mạnh mẽ tỏa sáng. 05.02.2016 - 颜尔玉-YanYan的博客.------------------------Nguồn: Vtrans: NN from Ăn Hại subteam
link fb: https://www.facebook.com/notes/d%E1%BB%8Bch-d%C6%B0%C6%A1ng-thi%C3%AAn-t%E1%BB%89-tfboys/vtrans-nh%E1%BB%AFng-chuy%E1%BB%87n-m%E1%BA%A5y-n%C4%83m-qua-d%E1%BB%8Bch-d%C6%B0%C6%A1ng-thi%C3%AAn-t%E1%BB%89-d%E1%BA%A1y-ch%C3%BAng-ta/568338486669117
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro