Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

[Tù thủ] Trên đỉnh tháp


~ oneshot ngắn
~ linh cảm đến từ N.flying rooftop
~ ooc

"Anh không thích đêm tối." Andrew nói.

Sợi tóc trắng đầu bạc đang luôn nhắc nhở, thế giới ban ngày không thuộc về hắn.

Andrew không thích ban đêm.

"Cái gì?!" Nghe vậy, Luca từ trên giường bật dậy "Anh chẳng lẽ chưa bao giờ ngắm sao trời ư?"

Nghe Luca nói như vậy, Andrew lắc đầu. Hắn mỗi ngày đều ra cửa đi làm vào đêm khuya, cũng chưa từng cảm thấy ban đêm đẹp đẽ. Gió đêm lạnh lẽo, trong rừng có dã thú, bốn phía tĩnh mịch im ắng.

Andrew không nghĩ rằng đêm tối sẽ có cái gì đẹp.

"Đó là do anh chưa từng nghiêm túc ngắm nó!" Luca nói.

Luca thích bầu trời đêm. Mỗi đêm Luca mất ngủ thức khuya, bởi vì phát minh không tiến triển làm cậu sứt đầu mẻ trán, chỉ cần ngẩng đầu liền có thể thấy sao trời lấp lánh trải rộng trong đêm đen như mực sâu thẳm không đáy, ngôi sao kia dường như chứa đựng những tri thức mà chưa ai biết tới, chờ cậu tới khám phá. Nhìn ngôi sao, Lucca liền có động lực tiếp tục.

Vì muốn Andrew nhìn đến trời sao đẹp như thế nào trong lòng cậu. Luca kéo tay Andrew, không nói hai lời chạy thẳng lên nóc nhà.

"Tin tưởng em, bầu trời ban đêm thật sự rất kỳ diệu!"

"Ngôi sao có màu trắng, rất đẹp!"

"Ánh trăng buổi tối đặc biệt sáng ngời!"

"Andrew, em tin anh sẽ thích!"

Andrew vẫn không tin đêm tối.

Nơi không trung chẳng có gì đáng giá để hắn tin tưởng.

Nhưng hắn tin Luca.

Mặc cho cậu kéo đi, Andrew thậm chí còn có chút mong đợi khung cảnh sắp được thấy. Hai người thở hổn hển, đứng trên nóc nhà, Luca cầm chặt tay anh không có ý định buông ra.

Nhưng đêm nay không có ngôi sao.
Chỉ có một viên trăng nhỏ lấp ló sau mây đen.

Luca thất vọng ảo não ngồi xuống, cậu muốn cho Andrew xem cảnh đẹp mà cậu thích nhất, vậy mà đêm nay không có ngôi sao.

Andrew nhẹ nhàng nhéo tay Luca, ôm cậu một cái nói "Không sao mà, lần sau chúng ta có thể cùng xem."

Luca cười, lưu lại trên má Andrew một cái hôn "Em bảo đảm, lần sau nhất định mang anh đi xem ngôi sao đẹp nhất!"

Cậu nhìn Andrew, như đem ánh trăng sáng thu hết vào đáy mắt.
Luca sẽ không để ánh trăng đời cậu cô độc một người, nếu Andrew không thích ban đêm, cậu liền ở cạnh bên anh mỗi đêm dài tịch mịch.

Hai người ngồi cạnh nhau trên mái nhà, vai dựa vai, gió đêm phảng phất không lạnh như tưởng tượng.

Andrew biết, ngôi sao đẹp nhất thuộc về hắn, đã ở cạnh bên rồi.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro