Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Puppy

Author: https://putao987.lofter.com/post/30e02999_1ca082b02?fbclid=IwAR1XX6YFF38FBkyTJjZaf3OOUfh3e2ok4DVda6yrzgMR5KoSGLTpmBJxAkk


"Anh có thích chó không?"

Luca mỉm cười hỏi, răng nanh sắc bén lộ ra, dường như có thể cắn thủng cổ họng ai đó. Cậu ta thường dùng nụ cười này mê hoặc người khác, chỉ tiếc rằng ở trong tù, rất ít người bị trò vặt vãnh này lừa gạt.


Nhưng cũng không phải là không có ai— Andrew hiện tại là một ví dụ điển hình


Giờ phút này hỏi câu đó thực sự không liên quan, áo khoác của người gác mộ đã sớm được cởi ra, không khí cực kì xấu hổ, buổi đêm quá yên tĩnh, Andrew có thể nghe thấy rõ ràng tiếng thở của chính mình. 


Andrew thực ra rất đẹp, làn da trắng ngọc ngà tựa minh châu, bệnh bạch tạng khiến anh sợ ánh mặt trời, vì thế anh thường thích ẩn nấp trong bóng tối một mình.


Luca từ từ chạm vào chân anh. Những vết chai và vết thương mỏng trên bàn tay của nhà phát minh, một phần là do tự tạo và phần còn lại là do trải qua trong ngục tù. Xem ra cậu không hài lòng với việc Andrew quá im lặng mà nảy sinh ý đồ xấu, híp mắt, đưa tay phải vào, từng chút một mò mẫm vào bên trong, bàn tay uyển chuyển uốn lượn bắt trúng mọi điểm yếu của anh.


Andrew nắm lấy vai Luca nhẹ nhàng kêu lên, có lẽ là do bản năng - ngay cả lúc làm tình, anh cũng chỉ ngắn ngủi kêu nhẹ vài tiếng. Anh chưa bao giờ to tiếng, tính tình ôn hòa, không muốn nói chuyện với ai, quen với im lặng và cũng sẽ không bao giờ chủ động đi làm phiền người khác.


Anh chịu thua, gục đầu vào vai Luca, trả lời thật lòng : "Tôi chưa ... chưa từng nuôi chó bao giờ..."


Đôi mắt anh rưng rưng nhưng cậu người yêu nhỏ vẫn rất kiên nhẫn không có hành động nào khác. Lúc này đây anh cực kì muốn Luca Balsa, anh cần người kia ôm anh, hôn anh, an ủi, vỗ về, và—


Anh mím môi, hé miệng một chút, sau đó dùng hết can đảm đem hai chân chủ động kẹp chặt tay phải của Luca đang mò mẫm phía dưới.


Balsa bị bất ngờ, cậu ta dừng lại, Andrew nghiêng đầu, tránh không nhìn mặt cậu.


Anh dùng hai chân của mình cọ vào tay Luca.


Luca nhanh chóng cười mãn nguyện, vai cậu nhún xuống, hoàn toàn đắc ý người yêu dưới thân đang động tình vì cậu, nghiêng người và hôn Andrew, nụ hôn khó mà dừng lại được, Luca có thể nghe thấy tiếng thút thít nho nhỏ như mèo kêu của anh.


Luca kéo dây xích trên cổ đặt vào lòng bàn tay của Andrew, túm tóc đuôi ngựa mà cậu thường buộc lên cho gọn, giờ này đã bung xõa ra trên vai, dáng vẻ của cậu cùng với vết bầm tím trên đôi mắt, đẹp hoang dại đến mức khiến Andrew nghĩ rằng Luca sắp sửa ăn thịt anh ta.


Anh nắm chặt lấy sợi xích sắt, ngẩng đầu nhìn Luca, trong mắt cậu đầy thỏa mãn, rất nhanh anh liền hiểu được hàm ý của việc này là gì, chỉ trong chốc lát, lỗ tai Andrew đỏ bừng.


Luca liếm láp vành tai anh, thổi hơi nóng vào cọ xát, xoa xoa gò má, giống như chú chó nhỏ dính người, đang vẫy đuôi với chủ nhân của nó.


—— "Gâu gâu.........."


END.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro