Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Iguro Obanai x Kanroji Mitsuri

Tác phẩm: Liệu Đây Có Phải Là Lần Đầu Gặp Gỡ?

Tác giả: Lucha Chuchou (Facebook)

BETA: Rei

Nguyên tác: Thanh Gươm Diệt Quỷ

Thể loại: fanfic, hiện đại, BG.

Couple: Iguro Obanai x Kanroji Mitsuri

*Tất cả nhân vật đều thuộc về tác giả Gotouge Koyoharu.

________________________________________________________________________________

Mái tóc mỏng manh tựa đường tơ trời chiếu xuống, sắc hồng nhạt mơn man lay động như đoá anh đào thướt tha khoe sắc giữa mùa xuân bồng bềnh. Khi ánh mắt chạm nhau, anh ngẩn ngơ trong khoảnh khắc mê đắm, bị mê hoặc bởi vẻ thuần khiết, kiều diễm của em. Bất chợt, những giọt lệ câm lặng, lăn dài trên gò má hây hẩy, chảy xuôi theo nỗi xúc động trực trào.

Giọng em thoảng qua tai như làn gió nhẹ thoang thoảng, du dương đến lạ kỳ, khiến anh ngỡ ngàng trước âm hưởng quen thuộc:

"Cho hỏi, chúng ta từng gặp nhau ở đâu rồi đúng không?"

Những âm vang tư lự ấy, tựa như một bản giao hưởng đẫm chất hoài niệm, lại hóa thành một khúc ca cũ vẫn còn vương vấn đâu đó trong tâm khảm.

Anh nhẹ gật đầu, chẳng thể giấu nổi xúc cảm cuồn cuộn trong lòng.

"Phải, tựa hồ chúng ta đã được sợi chỉ hồng ái kết buộc từ thuở nào. Linh hồn vẫn nhận ra rõ ràng, và trái tim tôi luôn lưu lại dấu ấn của em."

Obanai chưa bao giờ cảm nhận được những xúc cảm mãnh liệt, dạt dào đến thế, ít ra là từ khi anh bắt đầu định hình nhận thức về thế giới cầm chừng này.

Lần đầu tiên gặp gỡ Mitsuri, tâm trí anh như bị xáo trộn bởi biển cảm xúc đâu đó đã ngủ quên. Hàng loạt những hình ảnh lạ lẫm thoáng hiện ra, cảm giác chân thực đến khó tin, như thể anh đã từng trực tiếp trải nghiệm những sự kiện ấy trước đây. Bong bóng ảo mộng đưa linh hồn anh về miền đất thần tiên, nơi sắc tím rực trời của muôn cánh hoa tử đằng khoe sắc, nơi có thiếu nữ đôi mươi với tà áo trắng tung bay đứng bên cạnh một chàng trai trẻ... trông giống hệt anh.

Những mảng ký ức mơ hồ dần trở nên rõ nét hơn. Anh có thể cảm nhận được hương thơm ngào ngạt của hoa tử đằng, nhựa cây thơm lừng đâu đây. Tiếng chuông chùa vọng về từ xa xăm đâu đó, tiếng nước chảy róc rách. Anh nghe thấy tiếng nói cười đùa thanh thoát của cô gái ấy, âm thanh ngân vang du dương khiến tim anh rạo rực. Hình ảnh tuy mơ hồ nhưng mọi cảm xúc lại thật thâm thực, như thể anh vẫn đang sống trong khoảnh khắc quá khứ đó.

Quay về với thực tại, anh ngồi bên cạnh em, say sưa đắm chìm trong những câu chuyện thoăn thoắt, uốn lượn như dòng suối êm ả từ khóe miệng em tuôn trào. Giọng nói ngân nga, êm đềm tựa tiếng sáo thu vang vọng xa xăm, cuốn trôi tâm tư tôi vào cõi mơ huyền ảo, hoài niệm mịt mùng.

"Em không rõ nữa, những gì vừa kể với anh, liệu có phải là sự thật hay chỉ là giấc chiêm bao dai dẳng bám víu lấy em suốt bao năm qua, Iguro-san."

Mitsuri thở dài, về hụt hẫng, vừa nuối tiếc. Obanai chống cằm nhìn em, rồi khẽ khàng chạm vào bàn tay mềm mại, cảm nhận làn hơi ấm lan tỏa dịu dàng, nói.

"Đừng lo lắng."

Đôi mắt em long lanh ánh sáng lấp lánh, tựa đang tìm kiếm tia hy vọng trong đáy mắt anh.

"Nhưng, anh không tò mò sao? Những chuyện như vậy, liệu có ý nghĩa gì đối với anh không?"

Obanai siết chặt bàn tay em, áp vào lòng ngực ấm áp, kiên định trả lời.

"Không, Mitsuri. Bởi vì, dù đó có là gì đi nữa, em vẫn là chính em, và tôi vẫn yêu em như thế."

Đôi mắt em rạng rỡ những giọt lệ hạnh phúc lấp lánh, và anh biết rằng, dẫu ký ức đó có ra sao, hiện tại của chúng ta vẫn là kho báu vô giá.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro