Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chu Dương x Trương Tử Bi

Chu Dương được nhận quà, một món quà đặc biệt dành cho ngày đặc biệt. Món quà được trang trí bởi những dây nơ sắc đỏ được phủ lớp kim tuyến lấp lánh, điểm chấm lên vài nụ nơ loè xoè trên những nơi nhạy cảm nhất.

Một Trương Tử Bi gợi cảm như vậy đang ở trước mắt Chu Dương. Một Trương Tử Bi cầm đĩa bánh be bé, giương đôi mắt ươn ướt nhìn gã.

“ C-chúc mừng sinh nhật…”

Hắn nói, câu từ chẳng hiểu sao cứ lộn xộn cả lên, ngại ngùng kẹt cứng trong cổ họng. Sau cùng, câu chúc gượng gạo bật ra khỏi đầu lưỡi.

“...”

Trương Tử Bi ngượng ngùng, vệt hồng lân lan khắp gò má; đôi môi bỗng nóng ran đến lạ.

Trong bầu không khí thơm nức hương trái cây từ chiếc bánh kem, lồng với mùi hoa nhài nhè nhẹ; đôi tình nhân im lặng. Chàng thanh niên im lặng vì biết bao suy nghĩ đầy xấu hổ nghẹn ứ lồng ngực, xấu hổ tới nỗi chẳng để ý tới cái nhìn ghim chặt trên thân thể. Còn vị thiếu gia nọ, im lặng như thể tâm trí bị cuốn trôi đến tận nơi mộng mơ nào.

Mẹ kiếp, quả là một ý tưởng tồi tệ. Hắn thầm nguyền rủa chính mình.

o0o

Hoặc không.

“Tôi không nghĩ cậu lại bày trò này đấy.”

Chu Dương bất ngờ mà cảm thán, khi những ngón tay len lỏi giữa hai mép đùi mềm mại của người tình, chầm chậm khai phá nơi cấm kị nọ. Dịch gel nhầy dính lấy da thịt nóng bừng, lành lạnh mơn trớn quanh cánh mông ướt đẫm.

Mỗi lần ngón tay gã chuyển động, mướt nhẹ phần hạ thân cương cứng và xoa xoa khắp chung quanh nơi kín đáo mà nhầy nước ấy; gel trào ra chẳng ngớt. Gel nhớp nháp hoà cùng chất dịch ngọt lịm tiết từ thân thể chàng thanh niên, phủ trên những đầu ngón tay đang chậm rãi thâm nhập vào bên trong.

Hương bạc hà the mát phảng phất giữa hai cơ thể trần trụi, ướp trên những tiếng rên rỉ vụn vặt.

“Anh không thích sao?”

Trương Tử Bi hỏi, hai cánh tay yêu chiều vắt ngang hõm cổ vị thiếu gia, khó khăn thở ra từng lời khi biết bao câu từ cứ bám chặt trong cuống họng chẳng buông.

Dải dây nơ bé xíu rung rinh theo từng lần phập phồng của lồng ngực, mơn trớn quanh yết hầu phủ mồ hôi. Sắc đỏ của dải nơ lấp lánh trong tầm mắt người tình, nổi bật trên làn da phiếm hồng mà thơm nức mùi hoa nhài. Chu Dương chẳng thể nhịn nổi thêm nữa.

Và gã hôn trên làn da ấy như hôn một nụ hoa nhài trắng muốt. Hơi ấm từ từng tấc thịt nọ hiện rõ mồn một trên đầu lưỡi, mơn man giữa cánh môi. Vài vệt tình ám đỏ cố đuổi theo môi gã: rong ruổi bên bờ vai, chạy lên yết hầu rồi lại luồn lách dưới lớp dây nơ vướng víu, ẩn hiện mờ nhạt trên những đường cong mềm mại của thân thể chàng thiếu niên.

Trương Tử Bi ngả ra sau, kéo đối phương cùng dựa trên đống gối nệm chất chồng sau lưng.

“Cậu thử đoán xem?”

Chu Dương nói, bận bịu trao thêm ngàn cái hôn, xen giữa những cái vuốt ve nức nở tâm trí người tình. Má chạm môi, rung động chạm mắt, hơi ấm chạm da thịt và tình lại tràn đầy trong lồng ngực phập phồng tiếng thở.

Gã tiến sâu hơn, hưng phấn khám phá vách thịt ấm áp. Hơi nóng bao bọc đầu ngón tay, ma sát không ngừng trong mị thịt mềm mại. Miệng nhỏ nhạy cảm, giật nẩy theo từng lần chuyển động thô bạo; theo từng lần đâm rút như thể chạm đến tận cùng thân thể.

Tên đàn ông khuấy đảo, hai ngón tay cố kéo căng nơi tư mật đẫm dịch nhầy. Gel lành lạnh, nhuốm đầy giữa phần giao hợp siết chặt; cố gắng bôi trơn cho hàng loạt lần mạt sát đầy khoái cảm. Hương bạc hà len lỏi giữa mùi hoa nhài nồng, hoá thành vị tanh ngọt đậm đà trên đầu lưỡi vị thiếu gia.

Chàng thiếu niên thở mạnh, run rẩy trước cảm giác lạ lùng dâng cuộn trào mãnh liệt ở hạ thân. Cảm giác nọ cứ nôn nao, nung cháy giữa hai mép đùi, giữa khe mông đỏ ửng và bộ phận sinh dục căng cứng. Lục phủ ngũ tạng như hoá nước, mềm nhũn dưới cuộc khai phá tàn bạo của người tình.

“N-nhẹ thôi.”

Trương Tử Bi như thể bị cuốn trôi trong cơn sóng tình đang cuộn trào nơi vòng tay gã. Ái tình vồ vập, vội vã xâu xé thân thể hắn theo từng lần thâm nhập, theo từng lần bật thốt tiếng rên rỉ, theo những làn hôn nuốt trọn giọt lệ ứa đọng bên khoé mắt.

Chu Dương tiếp tục, càng ngày càng mạnh bạo. Ngón tay ngoáy đảo vách thịt đến điên rồ, lững lờ vươn tới điểm gồ thân thuộc phía trước. Dịch cơ thể ồ ạt trào ra, thấm đẫm ga giường và bắn toé giữa nơi giao hợp bị đảo lộn đến đáng thương.

Tiếng nấc vỡ vụn, tiếng khóc lèm bèm và tiếng thở dồn dập; lẫn lộn vào nhau, lởn vởn giữa hơi nóng giữa đôi tình nhân.

Rồi, một tiếng ngân dài và cao vót. Tinh dịch xuất ra, nhầy nhụa dính vào dây nơ. Sắc đỏ nổi bật giữa màu trắng đục, tôn lên những đường cong da thịt săn chắc.

“ Đến giờ bóc quà rồi.”

o0o

“Thế, ai bày cậu làm trò này vậy?”

Chu Dương hỏi lại, tay đưa cho kẻ nọ cốc nước ấm. Đôi mắt chăm chú ngắm nhìn từng cử động của người tình trong lớp chăn bẩn thỉu dịch và máu.

“Không ai cả. Đừng nói đến nữa.”

Trương Tử Bi nhận cốc nước, cố giấu sự ngại ngùng khi đối phương lại nhắc tới chủ đề xấu hổ ấy.

Mẹ kiếp, chẳng thể bảo là do hắn nghe theo đống “bí kíp” để “giữ lửa tình yêu bền vững” trên chục diễn đàn dở dở ương ương được! Nhục chết mất!

Gã không hỏi gì nữa, nụ cười nhạt vẫn treo bên cánh môi. Thêm một miếng bánh kem vào miệng.

Thật khó để bảo một chiếc bánh khô cứng và có hơi ngọt quá tiêu chuẩn thông thường là ngon. Đặc biệt đối với vị thiếu gia đã thưởng thức đủ mọi cao lương mỹ vị như Chu Dương đây.

“ Ngon thật đấy.”

Nhưng đối với tình yêu thì điều ấy lại dễ đến lạ. Bánh của tình yêu, thì tiếc chi gì lời khen? Tiếc gì mà không ăn?

“Nhưng lần sau để tôi nấu cho.”

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro