Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

023 x Trương Tử Bi: lựa chọn "(2)"

Lựa chọn của bạn: 2

“Thưa ngài…”

Giọng nói của chàng thiếu niên run rẩy trào khỏi lưỡi, yếu ớt thều thào như thể đứa trẻ bị bắt lỗi. Dẫu cho lỗi đâu phải do hắn, dẫu cho lỗi có chẳng có ảnh hưởng gì tới kết quả sau cùng – tâm trí Trương Tử Bi rộn lên hoài nghi, thủ thỉ bên vành tai hắn những ý niệm trái ngược. Trương Tử Bi muốn phản kháng.

Hắn chẳng làm gì sai cả! Chẳng có lý do gì để cấp trên trách phạt hắn khi còn chẳng rõ đầu đuôi câu chuyện! Hắn không đáng bị “trừng phạt”!

“T-tôi nghĩ, ngài nên xem xét lại vấn đề.”

Chàng thanh niên nói, dồn ứ dũng khí để câu từ bật ra giữa hai cánh môi. Chút phản kháng hiện rõ mồn một qua lời nói, chầm chậm loé lên cơn bất mãn bé con - không nên có của một vị cấp dưới với vị lãnh đạo.

Và quả thật, 023 chẳng hài lòng gì với câu trả lời của đối phương. Gã muốn nghe câu “tuân lệnh” đầy vâng lời từ một đứa trẻ ngoan ngoãn, chứ chẳng phải sự bao biện cỏn con từ một đứa trẻ hư hỏng.

Mà trẻ hư thì cần phải bị phạt. Phạt thật nặng để răn đe.

Thoáng chốc, tên đàn ông đè hắn xuống mặt bàn chất chồng giấy tờ. Từng trang giấy phiếu đầy rẫy chữ bị dồn xuống cạnh bàn, ồ ạt rơi xuống mũi đôi giày da sáng bóng. Có vài tờ không rơi, yên phận lót dưới bờ lưng chàng thiếu niên và dần trở nên nhàu nát dưới những hành động thô bạo của gã.

Gã áp sát cơ thể người tình, hưng phấn mường tượng ra làn da nọ run lên như thế nào qua lớp áo quần. Đôi bàn tay lành lạnh mơn trớn, chẳng đủ kiên nhân để cởi bộ quần áo nọ mà vội vã xé từng mảnh vải vướng víu. Tiếng vải xé đều và sắc, chầm chậm cứa vào tâm trí hắn, cắt cơn phẫn nộ chỉ vừa thoáng nhem nhóm thành ngàn lát mỏng.

Trong cơn tức giận chậm rãi hoá thành nỗi sợ hãi âm ỉ, hắn ngăn cản vị chỉ huy. Hắn giữ chặt bàn tay đang không ngừng vuốt ve từng mảng da thịt của chính mình - nay đã trần trụi dưới ánh đèn; cố gắng ngăn cản mọi động tác trực tiếp xâm phạm tới thân thể.

Trương Tử Bi nhìn gã, con ngươi sắc đen long lanh và ầng ậc tầng tầng hơi nước, trĩu nặng cầu xin chút sự thương hại từ tên đàn ông. Đôi đồng tử bạch kim thoáng chút tia yếu mềm hiếm hoi, nhàn nhạt ẩn dưới muôn vàn ánh mắt nóng rực ghim chặt trên từng tấc thịt phiếm hồng.

Và, bàn tay gã tiếp tục: dì mạnh, vò nát rồi xé sạch những mảnh vải cuối cùng.

“Không…”

Hắn bật thốt, mọi âm thanh từ dây quản rung rung lên, dường như bị nỗi sợ cắn đứt.

Một cú đánh giữa hai bắp đùi mềm mại. Một tiếng chát đau đớn tạt ngang màng nhĩ. Một dấu vết chua xót in lằn tâm trí chàng thiếu niên.

“Đừng làm ta cáu giận.”

A. Một đứa trẻ hư biết nhìn nhận lỗi lầm vẫn được khen thưởng.

B. Một đứa trẻ hư chẳng bao giờ chấp nhận lỗi lầm.

Lựa chọn của bạn:...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro