Đoản 45: - Chỉ 🏳️🌈
Hôm nay cậu và anh đi thi học kì.
Anh với cậu được xếp vào ngồi cùng môt bàn.
Cậu vốn rất lười học nên dĩ nhiên không làm được bài. Cậu quay sang anh cầu cứu:
- Mau làm giúp em đi!
Anh dùng khẩu hình:
- Hỏi một câu làm một lần.
- Có thể đổi điều kiện khác không?
- Không được.
Cậu hạ giọng:
- Mau giúp em đi
- Một câu một lần.
Cậu cắn răng chấp nhận:
- Được.
Anh đưa cho cậu đáp án cả đề.
Cậu ngửa mặt lên nhìn trần nhà, khóc không ra nước mắt, thầm nghĩ:
- " Là 10 câu đó! "
Còn anh thì vô cùng, vô cùng vui vẻ, nở một nụ cười tỏa nắng khiến cho những người ngồi quanh bỗng chốc cảm thấy ấm áp lạ thường.
Hết giờ. Nộp bài.
Cậu nhanh chân chạy trước nhưng vẫn bị anh tóm lại:
- Nào, ngoan, để anh đưa em về!
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro