Đoản cổ trang
Hắn dịu dàng ôm nàng vào lòng, bàn tay xoa nhẹ chiếc bụng ngày càng nhô cao của nàng
- Tiểu Thái tử của Trẫm cũng được 4 tháng rồi, nàng dạo này có thèm ăn thêm gì nữa không ?
Nữ nhân nằm trong lòng hắn ngước đôi mắt trong veo, lắc đầu rồi lấy miếng ô mai sấy bỏ vào miệng, thích thú nói
- Thiếp vẫn khỏe, Hoàng thượng không cần ngày ngày đến thăm đâu
Hắn bẹo đôi má hơi ửng hồng của nàng, khiển trách
- Nàng là Hoàng hậu của trẫm, mang trong mình tiểu Thái tử của trẫm, trên thế gian còn thứ gì quan trong hơn nàng !
Hoàng hậu xinh đẹp nhoẻn miệng cười, không nói thêm gì nữa, yên lặng nằm trong lòng hắn đọc sách
Từ xa, nữ nhân vận xiêm y màu cánh sen lẳng lặng đứng phía sau cây tùng lớn, bàn tay cầm cây trâm của nàng ta không tự chủ đâm mạnh vào thân cây, nhíu chặt mày.
Nàng ngồi trong thư phòng, bàn tay ngọc ngà chấm nhẹ đầu bút xuống nghiên mực, viết vài nét vào tấm giấy lớn trên bàn trà, xong xuôi mới mỉm cười vui. Cùng lúc đó một tiểu nô tì nhanh nhẹn dâng lên một bát canh mới sắc lên cho nàng dùng
Nàng gật nhẹ đầu, mùi hương trong bát hơi khác khiến nàng bất giác nhíu mi, chén thuốc đưa lên miệng lại hạ xuống, nàng xoa nhẹ bụng, cười nói
- Tiểu nhi tử đừng đạp nữa, nhìn kìa phụ quân lại tới thăm con
Hắn bước tới gần nàng, giúp nàng ngồi vững xuống ghế, lại cầm chén thuốc trên bàn thổi nguội
Thái y già loạn xạ chạy vào, quỳ rạp xuống nền đất, kêu lớn
- Xin nương nương đừng dùng thứ thuốc đó, trong thuốc có độc !!
Hắn tức giận ném mạnh chén thuốc xuống đất, viên thái y già lấy ra chiếc kim bằng bạc ngâm vào trong nước thuốc, ngay tức khắc đầu kim biến thành một màu đen
Viên thái y già lắp bắp nói
- Thần xem xét nơi nô tì mới sắc thuốc, phát hiện có trong đó là tâm sen, nếu nương nương dùng phải rất gây hại cho nương nương và Tiểu Thái tử
Chưa đầy một canh giờ sau, Trương quý nhân bị áp giải đến tước mặt hắn, mới đầu nàng ta khóc lóc kêu oan, nhưng sau khi bị thị vệ phát hiện trong trong chậu cây đặt gần giường của nàng ta rất nhiều tâm sen, hạt ý dĩ và một số loại khác đã phơi khô
Trương quý nhân bật cười lớn
- Ta mới chỉ là dở chút ít thủ đoạn, ta sẽ dần dần cho nàng ta uống thứ thuốc đó, có may mắn sinh được con thì cũng sẽ dị tật, xấu xí, hoặc không thì cũng sẽ chết yểu trong bụng, sau đó theo từng tháng đứa trẻ đó sẽ từ từ theo máu nàng ta trôi ra ngoài, từng chút cơ thể từng chút một
Nàng ngồi cạnh hắn xanh tái mặt mày, bàn tay túm chặt vào áo hắn hơi run lên
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro