1
Em nói là nếu , nếu như em vẫn còn chờ đợi anh . Nếu như em vẫn không tài nào buông bỏ được tình cảm của mình , nếu ... thật nhiều cái nếu quá ! Anh biết em sợ bóng tối , sợ những con côn trùng vô hại , sợ , sợ nhiều thứ nhưng anh không biết em sợ nhất là mất đi anh . Chiếc váy trắng em tự bỏ công thiết kế để mặc vào ngày cưới của chúng ta nhưng cũng lễ đường ấy , cũng nụ cười ấy mà người đang nắm lấy bàn tay anh ... không phải là em . Màu trắng , em thật thích ! Anh biết không em thường tưởng tượng ra cái màu trắng hạnh phúc trên lễ đường nhưng giờ đây em lại đang đối mặt với cái màu trắng của chiếc rèm cửa sổ bệnh viện . Cô ấy đẹp lắm , em chưa từng thấy cô gái nào đẹp như vậy ! Anh cùng cô thấy thực xứng đôi . Ý thức dần mơ hồ , trong đầu em như loáng thoáng nhớ lại cái ngày ta gặp nhau lần đầu tiên , anh cười rạng rỡ như ánh mặt trời tiến về phía em còn em thì dường như đã tìm được người duy nhất mà mình yêu trên cõi đời này . Em thật muốn nói với anh rằng , liệu anh có thể cho em 1 chút thời gian không , một chút thôi , sẽ rất nhanh nhưng ... anh nói , anh không muốn người con gái anh yêu hiểu lầm . Anh , anh có từng nghĩ em sẽ hiểu lầm khi anh thân mật với cô ấy khi ta còn yêu không ? Màu trắng , à , thực đẹp , thực đẹp , thực gần , nó đang bao lấy em này ! Anh , anh hãy quý trọng cô ấy - người con gái anh yêu !
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro