#1 Chỉ Cần Là Ta Và Nàng, Tất Cả Đều Hợp!
Chuyện tình Uyển Dương Nữ Vương Đông Hải và Dư Vận Thượng Thần.
Dư Vận - "Uyển Dương, ta tới thăm nàng"
Uyển Dương - "Dư Vận Thượng Thần, ngươi kém ta năm trăm tuổi. Ta nhắc ngươi rất nhiều lần rồi, tại sao ngươi không nhớ? Một là gọi Uyển Vương, hai là gọi Uyển tỷ tỷ"
Dư Vận - "Không không, ta muốn gọi nàng thân mật thôi. Uyển Vương nghe xa lạ quá, Uyển tỷ tỷ lại nghe già quá. Nghe nói hoa đào ở Đào Hoa Viên nở rồi, ta đưa nàng đi ngắm nhé?"
Uyển Dương - "Không"
Dư Vận - "Vậy đi xem bạch liên ở hồ Yên Minh nhé?"
Uyển Dương - "Không"
Dư Vận - "Vậy đi ngắm thác nước Dương Huyên nhé?"
Uyển Dương - "Không"
Dư Vận - "Vậy ta về nhé?"
Uyển Dương - "Không"
Dư Vận - "Ôi! Tiểu Uyển xinh đẹp, ta cũng không muốn về, ta muốn ở bên nàng. Mãi mãi không ra rời. Nàng nói thật đi, có phải nàng thích ta rồi không? Có phải nàng bị cuốn hút bởi nhan sắc này của ta không?"
Uyển Dương - "..." Ta chỉ lỡ lời, ngươi có cần ảo tưởng vậy không?
...
Dư Vận - "Tiểu Uyển, chúng ta đi nghỉ mát nào, ta dẫn nàng đi đến biển xanh bao la"
Uyển Dương - "Nhà ta ở biển"
Dư Vận - "Haha, ta quên mất. Vậy chúng ta lên núi dã ngoại nhé?"
Uyển Dương - "Ta không muốn thành người rừng"
Dư Vận - "Hay đến Đông Triết của ta nghỉ ngơi?"
Uyển Dương - "Ngươi đừng lừa gái về nhà nữa"
Dư Vận - "Ta không lừa gái. Ta chỉ đang mời nương tử về nhà thôi"
Uyển Dương - "..." Ảo tưởng chết sớm!
...
Dư Vận - "Tiểu Uyển, Thiên Đế có chỉ điều chúng ta đi Hà Vân Trang khảo sát. Ta nghe nói ở đó phong cảnh hữu tình lắm"
Uyển Dương - "Phong cảnh hữu tình thì sao?"
Dư Vận - "Thì chúng ta đi hưởng tuần trăng mật! Nàng nói xem, ở nơi hữu tình như thế mới thật lãng mạn"
Uyển Dương - "..." Tuần trăng mật cái con cá.
...
Năm ấy Thủy cung xảy ra đại loạn. Quân thủy quái tạo phản muốn giành ngôi, Dư Vận thay Uyển Dương đỡ một nhát kiếm độc. Tổn thương thân thể, ngủ ba mươi năm.
...
Năm ấy Uyển Dương bị trúng độc, cần thảo dược độc ở sâu trong hang Độc Vu. Dư Vận xông vào hang, nhổ thảo dược độc về. Hắn bị trúng độc, nổi sần cả ngươi. Nhìn rất đáng sợ, quần quại đau đớn suốt mấy ngày.
Uyển Dương lúc ấy vừa khỏi bệnh lại dùng hết công lực hút độc trong người Dư Vận lên cơ thể mình.
Dư Vận tỉnh dậy, đau lòng nhìn Uyển Dương bị loại độc do chính hắn truyền sang hành hạ. Hắn đến vườn thảo dược, xông vào vườn hái dược tiên.
Hắn phạm luật trời, bị đày xuống nhân gian một trăm năm.
...
Năm ấy, biển phương Bắc có loạn. Uyển Dương đáng lẽ bị điều đi dẹp loạn. Nhưng Dư Vận lại xin đi thay.
Lúc đi "Tiểu Uyển xinh đẹp của ta. Ở nhà chăm sóc vườn đào của ta thật tốt. Lúc về, ta cần dùng"
Lúc về "Tiểu Uyển xinh đẹp của ta. Ta mệt quá. Ta ngủ vài canh giờ trước rồi ta cùng nàng ra vườn đào nhé?"
Vài canh giờ ấy chính là năm mươi năm.
...
Nhiều năm về sau.
Uyển Dương - "Dư Vận, ta dưới nước, ngươi trên trời. Hợp không?"
Dư Vận - "Chỉ cần là ta và nàng. Tất cả đều hợp"
Uyển Dương - "Dư Vận, ngươi đỡ nhát kiếm ấy cho ta, vào hang Độc Vu lấy dược độc cho ta, phạm luật trời vì hái dược tiên cho ta, một trăm năm dưới nhân gian khổ ai, vì ta ngươi chịu khổ như vậy có đáng không?"
Dư Vận - "Đáng"
Uyển Dương - "Dư Vận, ngươi hằng ngày lẽo đẽo theo ta, cùng ta đi khắp nơi. Theo đuổi ta có mệt không?
Dư Vận - "Không mệt"
Uyển Dương - "Dư Vận, suốt mấy nghìn năm qua. Ngươi đã từng muốn bỏ cuộc chưa?"
Dư Vận - "Chưa từng"
Uyển Dương - "Rốt cuộc, ngươi yêu ta nhiều như thế nào?"
Dư Vận - "Ta không biết nó nhiều như thế nào. Ta chỉ biết mãi mãi yêu nàng"
Uyển Dương - "Chúng ta kết hôn, ngươi thấy thế nào?"
Dư Vận - "Kết hôn ư? Còn phải hỏi ý kiến của ta sao? Cho dù nửa đêm nàng đến Đông Triết Cung thiêu cháy toàn bộ rồi cướp ta về làm rể, ta cũng sẽ nguyện ý theo nàng cả đời"
...
Đêm tân hôn.
Uyển Dương - "Ta muốn ngươi"
Dư Vận cởi lớp áo cuối cùng, cố ý khoe ra cơ thể săn chắc, ánh mắt ma mị, giọng nói khàn khàn quyến rũ - "Ta nói cho nàng biết, nàng muốn thứ gì ta sẽ cho nàng thứ đó. Kể cả sự 'trong trắng' này"
♡ Hoàn ♡
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro