Hoàng Đế Đường Yên
Kể từ khi bị khoá cặc lại, dưới sự tác động của lão Trần, Đường Yên đã trở nên dâm đãng. Con cặc phía trước bị khoá lên, khiến Đường Yên chỉ có thể đạt được khoái cảm thông qua núm vú và cúc huyệt, được cải tạo bằng dâm thuỷ của lão Trần, hai nơi này đã trở nên đặc biệt nhạy cảm, bị chơi đùa ở hai chỗ này khiến anh đạt cực khoái nhiều lần những chiếc khoá cặc ngăn chặn anh xuất tinh, tạo ra cảm giác sung sướng to lớn cho anh.
Để tránh sự dâm đãng của mình bị phát hiện, Đường Yên chỉ cho phép lão Trần phục vụ cho bản thân mình, từ mặc đồ đến tắm rửa ăn uống. Tất nhiên lão đã tận dụng những thời điểm này để chơi đùa với cơ thể của Đường Yên, nhìn thấy anh dâm đãng như vậy, lòng lão thấy hả hê vô cùng. Tuy vậy, việc chỉ lão được phụng vụ hoàng đế khiến những nô tài xung quanh ghen ghét và lo lắng, nhiều lần đến hỏi lão Trần thánh ý, lão nghĩ đã đến lúc tiến vào bước thứ 2.
"Bẫm bệ hạ, liệu có thể triệu thêm người phụng vụ cho ngài không?"
"Tại sao? Chỉ ngươi là không đủ sao." Đường Yên nói khi hai núm vú đang bị mân mê bởi lão Trần, tay anh cầm con cặc giả liên tục thọc vào rút ra cúc huyệt.
"Bẫm ngài, một mình thần độc chiếm thánh ân khiến nhiều người nghi kỵ, với lại những người này đều được thần lựa chọn kỹ lưỡng, có thể tin tưởng được." Lúc nói, lão cố tình mạnh tay nhéo núm vú, khiến Đường Yên rên rỉ.
"Được...Cứ làm theo ý ngươi." Đường Yên đắm chìm trong dục vọng nhanh chóng đồng ý.
Những người được lão Trần lựa chọn rất đặc biệt, một là phải tuyệt đối trung thành với lão, hai là có một chút ấm ức với hoàng đế và háo sắc, để có thể thoải mái chơi đùa với Đường Yên mà cũng tránh có di hoạ.
Sáng hôm sau, Đường Yên thức dậy, nghe lời tiến cử của lão Trần, anh liền triệu tập những người được chọn. Tổng cộng có 7 người, gồm 4 tên hoạn quan và 3 cung nữ. 7 người tiến vào thấy Đường Yên liền lập tức quỳ xuống, ánh mắt vần lén lút nhìn ngắm cơ bắp cường tráng của anh.
"Không cần đã lễ, đứng lên đi." Đường Yên nhận thấy ánh mắt của họ, liền đứng lên, triển lãm toàn bộ cơ bắp được rèn luyện từ chiến trường của mình, tất nhiên là cả con cặc đang bị khoá của anh, thấy ánh mắt kinh ngạc của họ khi thấy khoá cặc, Đường Yên cảm thấy dục vọng đang dâng lên trong cơ thể mình.
"Bệ hạ vốn một chút bệnh ẩn, phải tránh sự hiểu biết của người ngoài, các ngươi phải tuyệt đối giữ kín miệng."
Bọn nô tài nghe vậy hiểu rằng chỉ cần im lặng thì bọn họ chắc chán có thể chạm vào cơ thể gợi cảm đấy. Sau đấy, lão Trần liền hướng dẫn cho bọn nô tài cách phục vụ Đường Yên. Đầu tiền là lau người, lấy khăn tẩm nước thuốc, xoa đều toàn bộ cơ thể của Đường Yên, với những nơi đặc biệt nhạy cảm như núm vú, cúc huyệt, dương vật thì phải lau chậm và kỹ hơn. Lần lượt từng người một tiến lên lau lấy cơ thể của Đường Yên, đây là lần đầu tiên họ có thể chạm vào cơ thể hoàn mỹ này.
Sau một hồi, liền tới bước thứ hai, đó là chăm sóc cúc huyệt của Đường Yên. Anh quay lưng lại, khuỵ chân xuống, hay tay mở rộng mông của mình ra cho những nô tài thưởng thức, nhìn Đường Yên đường đường hoàng đê mà lại có thể làm ra hành tục tĩu như vậy, bọn nô tài không khỏi bất ngờ, đặc biệt là các cung nữ, bình thường anh đều cố tình lấy con cặc to bự của mình hấp dẫn cung nữ, nay cặc thì khoá, lại khoe mông cho bọn họ nhìn, các cung nữ trong lầm không khỏi khinh bỉ con ngựa giống dâm đãng này.
Cầm lấy dương vật giả đã bôi thuốc, lão Trần liên tục đâm rút nó tại cúc hoa của Đường Yên, nhìn anh run rẩy với từng chuyển động của dương vật giả, bọn nô tài cảm thấy vô cùng thú vị. Nhận thức được cảnh dâm đãng của mình, cặc của Đường Uyên rỉ nước liên tục, ướt đẫm sàn nhà ở dưới, lão Trần thấy thế liền lấy tay nắm lấy trứng dái của anh, mân mê xoa bóp, sau một hồi, anh liền nhìn không được mà tiểu ra sàn nhà.
"Thật giống xi tiểu chó a!" Lời cảm thán của bọn nô tài khiến Đuờng Uyên vô cùng xấu hổ.
Sau đó, Đường Uyên liền đi đến thư phòng để làm việc, tất nhiên là anh khoả thân mà di chuyển.
Bỗng từ xa, một tiếng gọi vọng tới: " Bọn nô tài các ngươi có thấy bệ hạ đâu không?"
Đó là tiếng của Cung phi, mấy tuần nay, hoàng thương không sủng hạnh ai, khiến hậu cung sốt ruột vô cùng, nàng thân là người được Đường Yên quý nhất trước kia liền không nhịn được mà tới hỏi.
"Bẩm quý phi, hoàng thượng gần đây lo bận chính sự, đã sớm đi thư phòng, lòng thành của ngài thần sẽ thành thật bẩm báo."
Cung phi nghe vậy cũng đành rút lui, lão Trần hiền giờ là sủng thần của hoàng thượng, nàng không dám đặc tội. Cung phi đã đi xa, chúng nô tài liền nhìn xuống vị hoàng đế đã sớm trốn đi, thấy Đường Uyên vậy mà quỳ sát xuống đất bằng bốn chân, lén lút núp sau bụi, con cặc vì lo sợ mà rỉ nước liên tục, so với hoàng đế có lẽ Đương Yên gờ đây trông càng giống chó hơn.
"Bẫm bệ hạ, Cung phi đã rời đi nhưng nếu chúng ta cứ đi như thế này thì chỉ sợ sẽ không ít người tới làm phiền."
"Vậy các người liền đi xung quanh, che cho ta."
"Sợ là ngài quá to lớn với chúng thần."
"Vậy...ta liền bó đi."
"Như vậy chỉ sợ...?"
"Im miệng, cứ đi đi."
Nghe vậy các nô tài liền đi bao quanh Đường Yên, còn anh quỳ bằng bốn chân mà bò, cảm giác nhục nhã này khiến anh cảm thấy thật kích thích. Lão Trần dẫn đoàn ở phía trước cố ý nhanh bước chân, để Đường Yên phải tập trung bò, bọn nô tài phía sau đôi khi liền giả bộ lỡ chân mà đạp lên cơ thể của Đường Yên. Tới thư phòng, cơ thể cường tráng hoàn mỹ của anh giờ đây trông dơ bẩn vô cùng, phía sau mông thậm chí còn hằn lên vài vết giầy.
Ngày hôm sau, Đường Yên tiếp tục trải nghiệp sự lạm dụng từ chúng nô tài, khi bước tới thư phòng, anh liền tự giác quỳ xuống mà bò đi khiến chúng nô tài không khỏi bậc cười vì độ dâm đãng của anh. Tối đó, theo lời khuyên của lão Trần, Đường Yên đã triệu Cung phi vào cung sủng hạnh, lão Trần mở khoá cho Đường Yên, con cặc của anh lập tức cương cứng vô cùng, chỉ cần kích thích nhẹ một chút cũng làm anh lập tức xuất tinh, như vậy thì sao có thể sủng hạnh phi tần được, lão Trần liền đeo cho anh một vòng tinh hoàn đặc biệt.
Đường Yên nhìn Cung phi đang rên rỉ dưới thân của mình, có lẽ nàng không biết được vị hoàng đế uy phong lẫm liệt của nàng đang bị cắm cúc huyệt ở phía sau. Một khoảng thời gian dài sai, Đường Yên cuối cùng cũng xuất tinh, bắn vài trong cơ thể của Cung phi, sau đó nàng liền được đưa về cung của mình. Đường Yên khi này còn dư vị khoái cảm hồi nãy, con cặc cảu anh vẫn còn đang dựng cứng, có sục cặc những vẫn không thể xuất tinh, Đường Yên liền triệu tập lão Trần.
"Bệ hạ có muôn đi ra ngoài không." Lão Trần ngẫm nghĩ giờ là lúc tiến vào bước 3.
Khao khát tình dục mãnh liệt khiến Đường Yên nhanh chóng đồng ý với lão Trần. Vừa bước ra ngoài anh liền quỳ xuống bò theo bước chân của lão Trần.
"Bệ hạ có muốn bò phía trước nô tài không?" Đường Yên nhìn ánh mắt xen lẫn chút khinh miệt của lão Trần, anh cảm thấy thật nhục nhã. Đi ở phía trước nghĩa là sẽ không có ai mở đường đảm bảo an toàn cho anh, anh sẽ dễ bị phát hiện hơn. Suy tư hồi lâu, Đường Yên liền dứt khoát bò lên trước lão Trần, lão nhìn thấy cặp mông mấp máy phía trước ngậm nuốt dương vật giả nhịn không được đá một cái, đẩy dương vật giả vào sau bên trong, Đường Yên bị kích thích bất ngờ mà rên to, con cặc co giật xuất tinh. Tiếng rên của Đường Yên dường như thu hút lính gác xung quanh khiến anh bò nhanh khỏi nơi này theo hướng lão Trần chỉ, còn cú đá vừa rồi Đường Yên liền giả vờ không nhận ra.
"Bệ hạ xin cho phép thần tạm rời đi." Đến giữa một nơi xa lạ, lão Trần bỗng rời đi khiến anh vô cùng hốt hoảng, anh nép vào một gốc cây gần đó.
"Hừ! Hôm nay lại trực ca đêm thật mệt!"
"Đúng vậy a! Mà ngươi cứ đi tiểu bậy như vậy sẽ bị phạt đấy."
"Xuỳ! Chẳng phải ngươi cũng vậy sao?"
Đường Yên nghe tiếng hai người bước tới, giật mình ép cơ thể thấp hơn vào trong bụi, nhưng tiếng bước chân càng rõ hơn, anh nhận ra được họ đã đi tới bụi cây mà anh đang, hốt hoảng lo sợ mình sẽ bị phát hiện, anh liền cảm thấy hai dòng nước ấm nồng mùi chảy thẳng lên đầu của anh, đó là nước tiểu, anh đường đường là cửu ngũ chí tôn mà lại để hai tên lính gác đái lên đầu, cảm giác nhục nhã khiến anh nhịn không được mà sục cặc.
"Hai tên các ngươi sao lại phóng uế ở nơi này!" Một giọng nói vang to từ xa làm thức tỉnh Đường Yên, đó là giọng của lão Trần.
"Xin lỗi Trần tổng quản! Chúng tôi đi ngay." Hai người thấy vậy lập tức xin lỗi rồi chạy đi.
Lão Trần thấy họ đã đi xa liền bước tới nhìn thấy Đường Yên đã đi ra khỏi bụi cây, dòng nước tiểu chảy từ trên đầu xuống cơ thể anh, một vài giọt thậm chí còn rớt vào miệng, trông thật tục tĩu.
"Bệ hạ ngài không sao chứ?"
Đường Yên giờ này đâu còn tâm trang để ý câu hỏi của lão, một tay sục cặc một tay nhéo núm vú, cơ thể nhấp nhô lên xuống nuốt lấy dương vật giả, sau một lúc, con cặc để sưng đỏ, phóng ra hàng loạt đợt tinh dịch nồng nặc xuống nền đất.
"Bệ hạ bây giờ tới lúc đi về rồi." Lão Trần thấy cảnh dâm hồi nãy trong lòng hả hê không thôi, sau đấy, Đường Yên liền bò theo bước chân của lão mà đi về tẩm cung. Con cặc mềm xìu liền được khoá lại.
Những đêm tiếp theo, Đường Yên đều bò ra ngoài theo chỉ dẫn của lão Trần. Mỗi lần, lão đều cố ý dẫn anh đến nhưng nơi có mùi hôi thối, tanh tưởi trong cung, đó chủ yếu là những nơi mà thường có người gác đêm tiểu bậy. Dưới tác dụng của thuốc, Đường Yên dần dần nghiện thứ mùi đó nhiều hơn. Một đêm nọ, khi mùi nước tiểu dường như đã không đủ thoả mãn Đường Yên.
"Lão Trần, ngươi có nơi nào để phóng uế không?"
"Bệ hạ có muốn về tẩm cung không." Lão Trần đương nhiên biết Đường Yên muốn thứ gì.
"Không, dẫn ta tới nơi các ngươi thường dùng là được." Nói xong con cặc trong lồng của anh không khỏi co giật.
"Bệ hạ liền đi theo thần."
Bò theo bước chân của lão Trần, Đường Yên cảm thấy mùi hương xung quanh càng ngày càng hôi thối tanh tưởi hơn. Tay và chân của anh giờ đây đã dính chất nhờn dơ bẩn trên đường đi.
"Cho phép thần rời đi trong chốc lát." Lão Trần đưa cho Đường Yên chìa khoá cặc. Đường Yên cầm lấy, bước vào căn phòng vệ sinh hôi thối kia.
Mở khoá cặc ra, con cặc của Đường Yên lập tức cương cứng sung mãn, cơ thể cường tráng của anh đã ửng đỏ vì dục vọng, Đường Yên vừa sục cặc vừa áp dần cơ thể tới gần hố phân, mùi hôi thối và nước tiểu xốc thẳng vào mũi của anh, tâm trí anh dần bị bào mòn bởi dục vọng.
"Thì ra mày ở đây tên biến thái khốn kiếp!"
Một tiếng chửi kinh động Đường Uyên, thì ra một tên lính gác đã theo dõi anh từ lâu, hắn bước tới đá anh ngã vào hố phân.
"Chết tiệt! Sao ngươi dám!" Có gắng nhịn mùi thối, Đường Uyên định đứng dậy.
"Mày còn dám chửi tao." Lính gác phẫn nộ đạp vào hai quả trứng dái của Đường Uyên khiến anh điên cuồng phóng tinh.
"Con chó dâm đãng này." Lính gác thấy vậy càng phẫn nộ hơn, đá liên tục vào cặc anh khiến anh cầu xin tha thứ.
Sau đấy lính gác liền đạp mặt anh vào hố phân, tay chân bị cột lại, hướng mông về phía ngoài.
"Dương vật giả nứa sao!" Lính gác lấy dương vật giả ra, rút cặc đái vào cúc huyệt của anh.
"Hừ! Để mày ở đây chút nữa tao quay lại" Lính gác nói xong liền rời đi.
Đường Uyên khi này mặt chìm trong hố phân, mùi hương hôi thối cùng sự nống ấm từ cúc huyệt khiến tâm trí anh hỗn loạn, sợ hãi khi chỉ một chút nữa thôi, hoàng đế ca quý như anh sẽ bị đem ra trước mặt mọi người như một tên biến thái, anh cố vùng vẫy, nhưng chỉ khiên chất thải bắn khắp người anh.
Một lúc sau, lão Trần liền đột nhiên xuất hiện dẫn anh về tẩm cung, nhìn lấy cơ thể sạch sẽ của mình, Đường Uyên vẫn cảm thấy mùi hôi thối đã xâm nhập vào tận tỏng linh hồn của anh.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro