Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Sau khi trúc mã chết, tôi lại gặp mộng xuân (P.2)

Trường Ngọc lại nằm mơ.

Lúc này không phải trên giường chính mình, mà là tới nhà Cố Tranh, cô phảng phất quay về thời sơ trung, tay nhỏ nắm bút làm bài tập. Cô muốn nhìn mặt Cố Tranh, nhưng trước mặt cậu ấy như bịt kín một đoàn sương mù, nhìn thế nào cũng không thấy rõ.

Thân thể không chịu khống chế lặp lại động tác trong trí nhớ, cô như người ngoài cuộc nhìn Cố Tranh ôn thanh kêu rên, còn ấu trĩ thổi cho cô, hôn môi, ngực cô. Bất quá lần này cô không thấy đau, mà là tê tê ngứa ngứa, từ trên môi nóng cháy của cậu truyền đến ngực, đầu vú bị cắn một ngụm, Trường Ngọc nhỏ giọng hét lên.

Nhiệt lưu chảy mạnh xuống bụng nhỏ, hạ thân tựa hồ là ướt.

Một khắc Cố Tranh làm cô phát ra tiếng kia, Trường Ngọc bỗng nhiên khôi phục năng lực chi phối thân thể, bên tai là tiếng thô suyễn khó kiềm nén của thiếu niên. Cô mím môi, khóe mắt ướt át, vươn tay kéo cổ Cố Tranh, gọi tên cậu như chưa từng được gọi.

"Cố Tranh"

"Cố Tranh"

"Cố Tranh"

Cố Tranh thân thể cứng đờ, hồ nghi nhìn cô, "Ngọc Nhi, cậu..."

Hai mắt Trường Ngọc đẫm lệ, "Cố Tranh, thực xin lỗi."

Cố Tranh hốt hoảng thối lui từ trên người cô, chân tay luống cuống, "Tớ xin lỗi, Ngọc Nhi, tớ không phải cố ý."

Trường Ngọc nhúc nhích nửa người trên, lúc này rốt cuộc cô cũng nhìn được mặt Cố Tranh. Thiếu niên ánh mắt mơ hồ, đáy mắt còn có dục vọng như có như không chưa kịp rút đi, khóe môi mím thành một đường, quần mở một lỗ hỏng, côn thịt của cậu còn chưa đánh tan dục vọng mà đứng thẳng.

Côn thịt thật sạch sẽ, là thịt hồng nhạt, đứng thẳng giữa bụi cỏ màu đen, Trường Ngọc mạc danh mà cảm thấy đáng yêu.

Trường Ngọc càng nhìn hạ thân cậu, Cố Tranh tai càng ửng đỏ, luống cuống tay chân muốn kéo khóa lên, Trường Ngọc lại bỗng nhiên động.

Cô từ trên bàn trượt xuống, đi đến trước mặt Cố Tranh, nhẹ nhàng gọi một tiếng.

"Cố Tranh"

Cố Tranh quẫn bách đáp lại, dư quang nhìn thấy thiếu nữ trước mặt chậm rãi ngồi xổm xuống, nửa người dựa vào háng cậu.

Thời điểm cậu phản ứng không kịp, há mồm ngậm vào.

Trường Ngọc cũng là lần đầu tiên khẩu giao cho người khác, hoàn toàn không hiểu, rõ ràng thời điểm trong lòng hỗn loạn phỏng đoán thua thiệt, bất đắc dĩ lại muốn trong mộng mà phóng túng tinh thần. Chính là côn thịt gần ngay trước mắt kia, cô bỗng nhiên lại không sợ.

Cảm tình gì cũng không có, chỉ là thật cẩn thận mà ngậm lấy.

Quy đầu rất lớn, môi đỏ hé mở ngậm lấy vẫn còn dư một khúc ăn không vào. Trường Ngọc có chút nghi hoặc, Cố Tranh khi còn nhỏ côn thịt đã thô như vậy rồi sao? Chính là không đợi cô suy nghĩ, Cố Tranh đã lên tiếng đánh gãy cô.

"Dùng tay giữ phần dư lại."

Là thanh âm chàng trai khàn khàn trầm thấp, hoàn toàn không giống thanh âm thiếu niên, Trường Ngọc cư nhiên cũng không để ý. Anh giơ tay phóng đến đỉnh đầu cô, cổ vũ vuốt ve.

Lông mi Trường Ngọc nồng đậm rũ xuống, một tay cầm thân gậy, phát hiện còn không thể hoàn toàn khoanh lại, tay kia không thể không cầm phía trên, hai tay cầm, không thầy dạy cũng hiểu mà nhẹ nhàng vuốt ve.

Đầu lưỡi giống như liếm kẹo que, liếm từ đáy quy đầu đến mã mắt, lỗ nhỏ tựa hồ phân bố ra cái gì, nhưng cô không có tâm tư phân biệt, vì mỗi khi cô liếm đến khe rãnh tinh tế ở giữa kia, bàn tay đặt trên tóc cô sẽ khống chế không được mà run rẩy.

Đầu ngón tay xẹt qua đường cong gân xanh đang nhô lên, côn thịt trong lòng bàn tay liền thình thịch nhảy thẳng, nóng đến kinh người.

Chàng trai phát ra một tiếng thô suyễn, rũ mắt nhìn cô gái trước mặt. Thân hình từ thiếu nữ đã biến thành nữ nhân thành thục, hai bầu ngực nho nhỏ giờ đã biến lớn, lại cũng không lớn quá, vừa vặn một tay anh có thể bao lại, giống như được chế tạo vì anh.

Khoang miệng ướt mềm, đầu lưỡi nhỏ liếm láp mang lại khoái cảm khiến da đầu anh tê dại, điện lưu toàn thân vọt thẳng xuống bụng nhỏ, một cỗ xúc động hận không thể thao lộng khoang miệng cô không ngừng xuất hiện, bức cho khóe mắt anh đỏ lên.

Trong mắt Cố Tranh hiện lên một tia sáng màu đỏ, thanh âm thô ách nói: "Để anh."

Nói xong, bàn tay to đặt sau ót cô kéo về hướng mình, côn thịt cư nhiên vào một đoạn nhỏ, Trường Ngọc giương mắt, trong mắt là một trận kinh hỉ, Cố Tranh nhìn đến buồn cười.

"Kế tiếp em sẽ hơi khó chịu."

Cố Tranh nói không sai, kế tiếp nửa giờ.

Trường Ngọc cơ hồ muốn khóc ra tới.

Theo động tác của anh, cô cảm giác khoang miệng chính mình phải bị xỏ xuyên qua, nước miếng không chịu khống chế mà từ khóe miệng chảy xuống, miệng bị côn thịt nhồi đến tràn đầy, một chút khe hở cũng không có. Trường Ngọc bị tay Cố Tranh ấn, côn thịt trong miệng cô cắm vào lại rút ra một đoạn, sau đó lại chen vào hơn phân nửa căn, tốc độ càng lúc càng nhanh, cô chỉ có thể đảm bảo răng mình không đụng vào anh.

Hai tay sớm đã không còn sức lực, chỉ có thể vô lực chống lên đùi Cố Tranh. Thỏ ngọc trước ngực bị đâm cho lắc qua lắc lại, đâm ra nhũ sóng.

Cô không còn sức lực, nhưng dường như Cố Tranh càng chơi càng thoải mái, xen kẽ nghiêm túc, anh khó nhịn mà nhắm mắt lại, miệng từng ngụm từng ngụm thở dốc, "Ngọc Nhi, em từ từ, lập tức liền ổn..."

Động tác dưới tay một chút cũng không dừng lại, ngược lại ngày càng lỗ mãng, Trường Ngọc tức giận, hốc mắt nước mắt đong đầy, mặt ửng đổ cơ hồ muốn bốc khói, lại không có biện pháp, chỉ có thể phối hợp cùng anh, thân thể mềm mại ở trên thảm tối màu lắc lư.

Thảm lông tơ chọc tiểu huyệt cô, cách một tầng quần lót hơi mỏng căn bản không có dừng. Trường Ngọc ánh mắt mê ly, nước mắt vì tình dục mà nghẹn ngào, làm thảm ướt một tảng lớn.

Một tay vô lực chụp lên đùi Cố Tranh, ý bảo cô thật sự không chịu được nữa. Anh lại không có phản ứng, chỉ lo làm miệng cô.

Trường Ngọc tức giận nâng tay lên đấm một chút, lúc này cư nhiên đánh bậy đánh bạ mà chụp tới trên trứng dái, Cố Tranh đột nhiên ngưng trệ, trực tiếp rời khỏi, giây tiếp theo côn thịt phun ra một cỗ đặc sệt tinh dịch từ mã mắt, Trường Ngọc ngốc lăng cũng không biết né tránh, tinh dịch rơi hết trên mặt cô, xương quai xanh, trên ngực.

Khóe môi đỏ thắm dính chất lỏng màu trắng ngà, đầu vú hồng nhạt cũng bị nhiễu trúng. Trường Ngọc bị nóng đến mức run lên, không biết làm sao.

Cố Tranh thở phì phò, nhìn cô ngơ ngẩn, trong lòng bỗng sinh ra một tia chột dạ. Anh ngồi xổm xuống, móc ra trong túi chiếc khăn đem cô một chút một lau khô.

Trường Ngọc được mềm mại đặt lên giường lớn, đôi môi củ ấu hết đóng lại mở, phun ra hương thơm mê người, ánh mắt mê ly nhìn chằm chằm trên người chàng trai.

Chàng trai hàm dưới cứng rắn, môi mỏng nhấp thành một đường thẳng tấp, còn có đôi mắt sâu thẳm nhìn cô chăm chú. Anh không nhanh không chậm mà vươn tay lôi kéo góc áo, cởi bỏ, Trường Ngọc liếc mắt một cái đã thấy tám khối cơ bụng cùng đảo tam giác eo thon trên người anh, đường cong tuyệt đẹp như đao khắc. Tinh thần cô bị tác động mãnh liệt, hận không thể vươn tay sờ sờ.

Trên thực tế cô cũng làm như vậy, tay ngọc nhỏ dài xoa nắn cơ bụng như chocolate của anh, xúc cảm dưới tay không nóng như cô tưởng tượng, mà là lạnh lạnh, cứng bang bang, cơ bắp dữ tợn mạnh mẽ xứng với ánh mắt nóng cháy của anh, gợi cảm tới cực điểm. Trường Ngọc hô hấp cứng lại, ngượng ngùng mà nâng hai chân, cảm giác giữa hai chân có thứ gì trơn trượt chảy ra.

Đối mặt với ánh mắt trắng trợn của cô, Cố Tranh nheo mắt lại, cũng không vội, thậm chí còn có tinh thần cùng cô vui đùa, kéo tay cô qua phóng tới trên dây lưng, ý bảo cô cởi bỏ.

Vị trí bàn tay phóng đến chỉ cách côn thịt có một chút, động tác Trường Ngọc thậm chí không cẩn thận đụng phải quy đầu ngửa cao của anh. Khuôn mặt nhỏ của Trường Ngọc đỏ bừng, Cố Tranh chống thân thể, cùng cô bảo trì một khoảng cách, liền như vậy mà nhìn cô đỏ mặt, một chút kéo ra dây lưng anh.

"Lạch cạch"

Nút thắt cởi bỏ, Trường Ngọc từng chút rút ra dây lưng bằng da, lộ ra quần lót màu xám của đàn ông.

Cô giương mắt coi chừng Cố Tranh, đối diện với con ngươi của anh.

Cố Tranh thẳng lưng, ý xấu mà đem côn thịt hướng lòng bàn tay cô chọc chọc, mã mắt chảy xuống vài giọt tinh dịch sền sệt, Trường Ngọc chỉ cảm thấy lòng bàn tay phát ngứa, quai hàm phồng lên, một hơi túm lấy mặt quần lót.

Côn thịt gấp không chờ nổi bắn ra tới, cùng Trường Ngọc chào hỏi.

Trường Ngọc một chút cũng không cảm kích, chỉ đem quần túm đến đầu gối anh liền bất động, nhão nhão dính dính mà ôm lấy cổ Cố Tranh, thanh âm làm nũng tinh tế mềm mại.

"Cố Tranh, em..."

Cố Tranh ôm lấy thân thể kiều mềm, bàn tay dưới thân dục vọng đã không rõ ràng, cụ thể là thân trên cô đã không còn gì, có lẽ còn tồn tại một chút thẹn thùng, váy cùng quần lót vẫn còn, chỉ là anh lấy tay sờ đi xuống, quần lót đã ướt một mảnh.

Cố Tranh vừa duỗi tay, Trường Ngọc đã sấn tới, hạ thân xoắn lại hướng tay anh, hận không thể khiến tay anh trực tiếp đi vào, lộng cô thật thoải mái, nhưng cảm giác thẹn thùng còn tồn tại không cho phép cô làm như vậy.

Con người hẹp dài của Cố Tranh hơi nheo lại, cách quần lót liên tục vuốt ve khối địa phương đã ướt mềm kia, còn thường xuyên xoa xoa tiểu hạt châu giấu ở giữa hai mảnh môi mềm qua vải dệt xuyên thấu.

"A... Ha... Thật thoải mái...."

Trường Ngọc hai mắt mê ly, mông lung tràn đầy tình dục, cả người hoàn toàn chìm đắm trong khoái cảm mà ngón tay Cố Tranh mang lại, kiều môi lúc mở lúc đóng, khống chế không được mà rên rỉ, như móng vuốt mèo con câu lấy trái tim Cố Tranh.

Côn thịt dưới thân Cố Tranh lại trướng lớn vài phần, nhưng anh muốn Trường Ngọc tốt đẹp mà sảng khoái một lần, tuy rằng ở cảnh trong mơ không có cảm giác đau, nhưng rốt cục sự sung sướng khi giao hợp là thứ duy nhất anh có thể cho Trường Ngọc.

Ngón tay trên dưới vuốt ve môi âm hộ, vải dệt tơ tằm mềm mại lôi kéo môi thịt, hai loại khoái cảm không ngừng đánh sâu vào thần kinh của cô, cô một mặt thống khoái, trong thân thể một loại dục vọng khác không ngừng dâng trào, mong muốn dùng thứ gì đó lấp đầy thân thể của cô.

Hạ thể không ngừng đẩy đến hướng ngón tay, đột nhiên một ngón tay chui vào tiểu huyệt.

"A..."

Trường Ngọc khóe mắt lập lòe trong suốt, sâu trong tiểu huyệt trào ra một dòng nước ấm nóng, không ngừng phun xối vào ngón tay.

Hai chân Trường Ngọc không ngừng co giật, ngực phập phập phồng phồng, đầu vú cứng như đá cũng không ngừng run rẩy.

Cố Tranh dở khóc dở cười, ai có thể nghĩ đến Trường Ngọc cư nhiên một ngón tay liền cao trào, anh vốn dĩ tính toán ở bên ngoài xoa xoa, Trường Ngọc tay chân lại loạn động thủ khiến ngón tay anh không cẩn thận đi vào, đi vào liền đi vào, còn không chờ anh thi thố tài năng cô liền tiết ra tới.

Thân mình này, mẫn cảm đến động lộng người.

Cố Tranh nhìn cô dưới thân lâm vào cao trào, khuôn mặt nhỏ đỏ au, đôi môi củ ấu giống như thạch trái cây trong suốt ngon miệng, ngay cả chóp mũi đều hồng hồng.

Cố Tranh cúi người xuống hôn, cái miệng nhỏ còn đang thở dốc, không lưu ý liền bị một đầu lưỡi khác chui vào, dây dưa với đầu lưỡi nhỏ của cô, mút vào mật dịch bên trong, mỗi góc khoang miệng đều không buông tha, thẳng đến đem cô hôn đến phát ngốc.

Tay đơn giản hạ xuống kéo quần lót ra, cắm vào hai ngón tay.

Tiểu huyệt cao trào xong vừa ướt vừa nóng, còn mềm mụp, hai ngón tay một chút cũng không dùng sức đã đi vào, tầng tầng lớp lớp mị thịt đem ngón tay gắt gao bao bọc lấy, tựa như có ngàn vạn cái miệng nhỏ trương lên mút vào ngón tay, cắm lộng cũng không cho chúng nó rời đi, ngón tay Cố Tranh còn chưa đi vào hết đã hung hăng cắm mạnh vào tiểu huyệt.

"Phốc phốc phốc" Tiếng nước ở trong nhà vang lên.

Trường Ngọc miệng bị lấp kín, ngay cả tiếng rên rỉ cũng phát không ra, chỉ có thể nhỏ giọng nức nở, giữa đầu lưỡi môi hôn mà đứt quãng.

"Ưm... Ha... A a..."

Huyệt khẩu cô gái bị mở rộng, càng đi sâu lại càng hẹp, nghe thanh âm Trường Ngọc càng lúc càng lớn, Cố Tranh lại bỏ thêm hai ngón tay, lúc này đi vào lại có chút cố sức, mị thịt gắt gao cắn chặt, một chút cũng không muốn chúng nó đi vào.

Cố Tranh vỗ vỗ bàn tay to lên mông oánh nhuận của Trường Ngọc, trên mông trắng nõn lập tức lưu lại ấn ký hồng hồng.

Anh cắn vành tai Trường Ngọc, "Ưm" một tiếng, "Thả lỏng."

Trường Ngọc cũng muốn thả lỏng, tay nhỏ gắt gao nắm lấy khăn trải giường, thanh âm có chút oán trách, "Quá nhiều, trướng lắm."

Cố Tranh nghe lời này liền cười, cao hứng xoa xoa lỗ tai bị anh cắn hồng hồng, "Mới thế này liền trướng? Lát nữa có cái càng trướng hơn đút em ăn."

Dường như hưởng ứng lời anh nói, côn thịt dưới thân anh liền để trên môi âm hộ cọ cọ, cọ ngứa tiểu hạt châu mở ra giữa hai mảnh cánh môi.

Cố Tranh đem cô kéo về hướng mình, ngón tay dán càng gần vào tiểu huyệt , hận không thể đem toàn bộ tay đều cắm vào, moi đào ra một mảng lớn dâm thủy, ngón tay thường xuyên xoay tròn 360 độ, kích thích vách trong, ngón giữa chuyển động trong chớp mắt cọ đến một điểm nhỏ nhô lên, Trường Ngọc bỗng nhiên kêu to, liều mạng lắc đầu.

"Không muốn không muốn... Đừng đụng nơi đó!"

Cố Tranh lại không nghe, đắc ý hôn hôn vành tai cô, tiếng nói từ tính liền chảy xuôi vào.

"Trốn sâu như vậy, làm anh tìm mãi"

Giọng anh sung sướng, Trường Ngọc còn không minh bạch được ý tứ của anh, ngón tay trong cơ thể bỗng nhiên tách ra hợp lại, hồi hồi chọc đến khối thịt mềm kia, thậm chí còn ở mặt trên gảy gảy đảo quanh.

"A ha... Chậm một chút... A a a..."

Trường Ngọc lắc đầu, tóc mái trên trán ướt nhẹp, ướt lộc cộc dán ở trên má, đột nhiên làm Cố Tranh khát nước đến lợi hại.

Anh cố nén trụ khát vọng dưới thân, ngón tay tốc độ xen kẽ không ngừng nhanh hơn, mật nước theo động tác anh cắm vào rút ra mà vẩy ra một lượng nhỏ. Một tay Trường Ngọc bóp chặt cánh tay anh, nhắm hai mắt lắc lư, thỏ ngọc trước ngực trên dưới nhảy lên, môi xinh từng ngụm từng ngụm thở phì phỏ, tử cung đột nhiên căng thẳng co rút, dâm thủy phun ra.

Trường Ngọc nhắm hai mắt vẫn chưa phục hồi từ trong cao trào, liền nghe thấy chàng trai ách giọng nói: "Đến lượt anh."

Giây tiếp theo, hoa huyệt bị ngang ngược mà đẩy ra, đồ vật dữ tợn thẳng tắp thọc vào, bị nhồi đến tràn đầy, dâm thủy đáng thương hề hề bị bài trừ ra một bộ phận nhỏ, làm ướt rừng cây màu đen nồng đậm, âm mao ẩm ướt bao trùm huyệt khẩu, làm Trường Ngọc ngứa đến lợi hại.

Cô khó nhịn mà vặn vẹo thân thể, muốn rời xa lông tóc anh, lại quên mất côn thịt còn ở trong cơ thể mình, mới vừa tách ra một chút, Cố Tranh liền thẳng lưng đâm vào.

"A" Trường Ngọc kinh hô.

Cố Tranh chế trụ vòng eo của cô, liều mạng đảo lộng hoa tâm, khóe mắt đỏ lên, "Em muốn đi đâu, hả?"

"A... Ha...Nhẹ chút... Ưm ưm"

Côn thịt cắm vào rút ra, căn bản không cắm khi nông khi sâu, mà nhiều lần đều liều mạng cắm vào nguyên cây rồi rút ra, quy đầu cực to vòng quanh điểm nhô lên điên cuồng đỉnh lộng, nảy sinh bộ dáng ác độc dường như đói khát thật lâu.

Tầng tầng lớp lớp mị thịt gắt gao bao lấy côn thịt, thời điểm gạt ra đường cong trên côn thân bị ngàn vạn cái miệng nhỏ mút vào, ngay cả từng khe rãnh vết sâu một chút cũng không buông ra, tham lam ăn lấy chất lỏng từ mã mắt phân bố.

Vú nhảy tới nhảy lui, làm lung lay ánh mắt Cố Tranh, anh cúi người ngậm lấy một bên, bên kia dùng tay vê lộng.

Mồm to ngậm lấy bộ ngực, thịt vú trắng nõn đánh sâu vào tròng mắt, xúc cảm tinh tế như tơ lụa phảng phất như muốn nở hoa trong miệng anh, hai tròng mắt anh đỏ ngầu, hàm răng trên thịt vú cắn một ngụm, mới luyến tiếc đi đỉnh lộng đầu vú hồng nhạt, đầu lưỡi thô bạo đem toàn bộ núm vú bao bọc, bựa lưỡi nhô lên đảo quanh quầng vú, kích thích cả người Trường Ngọc phát run.

Một cái tay khác đem toàn bộ bộ ngực bao lấy, vuốt ve ra các loại hình dạng, thoải mái đến mức Trường Ngọc rên rỉ càng thêm lớn tiếng.

Cố Tranh cơ hồ muốn nổi điên, Trường Ngọc thân thể quá mức mỹ diệu, làm anh nhịn không được muốn thao chết cô.

Trường Ngọc nơi nào hiểu được cảm thụ Cố Tranh, trên người ba điểm đều bị chàng trai nắm giữ, đặc biệt là tiểu huyệt, có mấy lần bị đụng đến cửa tử cung, cô không biết trong hiện thực bị cắm đến cổ tử cung có thoải mái hay không, chỉ biết hiện tại cô thoải mái muốn chết, một chút cũng không đau, thậm chí từ chỗ giao hợp còn tế tế mật mật ngứa, muốn anh cắm vào tử cung, đem tinh dịch đều rót vào.

Nghĩ như vậy, hạ thân cô kẹp chặt, mị thịt phối hợp với cô càn quấy côn thịt thô to, bộ ngực nhắm thẳng vào trong miệng anh hướng đến.

Thân mình Cố Tranh cứng đờ, khoái cảm cơ hồ muốn bao phủ ý thức anh, tinh quan thiếu chút nữa thất thủ, tiết ra ngoài.

Nghĩ đến khả năng suýt nữa bắn sớm như vậy làm mất đi tôn nghiêm đàn ông, dưới thân Cố Tranh càng thao ác hơn, quy đầu chọc mở miệng tử cung, thẳng tắp mà cắm vào, nạo quét vách trong. Thời điểm côn thịt cọ xát, Trường Ngọc da đầu một trận tê dại, trực tiếp cao trào.

Hoa huyệt cao trào càng cắn chặt đến côn thịt, anh kêu lên một tiếng, đánh lên mông Trường Ngọc đến phát run, "Vặn chặt như vậy làm gì, muốn kẹp bắn anh?"

"A a a..."

Liên tiếp cao trào, thân thể hoàn toàn không chịu được kích thích, anh vừa đánh một cái, hoa dịch đã bắn ra tới, làm ướt lông mao của anh, một sợi một sợi mà dán vào hạ thể.

"Từ bỏ... Em không được... A"

Trường Ngọc phe phẩy đầu cự tuyệt, tính lần vừa rồi đã đạt tới cao trào ba lần, rốt cuộc chịu không nổi. Cố Tranh lại biết cảnh trong mơ làm sao thừa nhận không được, chỉ là cô gái nhỏ này quá mức sảng khoái đâm ra lười biếng.

Bàn tay to giữ chặt bàn tay nắm lấy khăn trải giường của cô, hướng dẫn cô sờ đến cái bụng trắng nõn của mình, "Sờ thấy không?"

Ngón tay thon dài như ngọc chọc đến một khối nhỏ phình phình, côn thịt trong cơ thể như là cảm giác được chạm đến, cắm lộng càng thêm lợi hại. Cô vuốt côn thịt đang thao chính mình, một tay áp xuống, tay kia nhếch lên, anh lại ấn đi xuống, quy đầu lại lần nữa xuất hiện, Trường Ngọc cư nhiên ở trong quá trình cảm nhận một tia ảo giác chính mình cắm chính mình.

Cố Tranh nhìn cô chơi vui vẻ, đôi mắt đỏ lên nhìn chằm chằm, côn thịt tiến lên như bay, chất lỏng trong suốt chảy ra nơi giao hợp bị chụp đánh mãnh liệt biến thành bọt biển màu trắng, hai viên trứng dái chụp phủi mông cô, đánh đến mông thịt đỏ lên, cuối cùng anh đột nhiên kêu rên, bắn ra tới.

Chất lỏng lạnh lạnh nháy mắt rót đầy tử cung nhỏ của Trường Ngọc, một nóng một lạnh chạm vào nhau, kích thích cô, nháy mắt tới cao trào.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro