[Nhiều CP] Khi đối phương đi xem mắt, chúng ta nói gì?
Tác giả: 我有很多理想型
Source: https://woyouhenduolixiangxing.lofter.com/post/1fdc25b5_1c8840bb2
————————————————————————————————————————————
1.
Khi Ngô Triết Hàm xem mắt——
Hứa Giai Kỳ gọi điện thoại cho Từ Tử Hiên, bình tĩnh hỏi cậu tương lai muốn sống với mama hay sống với baba.
Từ Tử Hiên ở đầu bên kia nghiêm túc suy nghĩ một hồi, hỏi Hứa Giai Kỳ có thể đến nhà của Lục Đình hay không.
Hứa Giai Kỳ: Nhà của con sắp không còn nữa rồi mà con còn định gần quan được ăn lộc.
Từ Tử Hiên: Chính vì sắp không còn nhà nữa nên mới phải nhanh chóng tìm một ngôi nhà khác.
Hứa Giai Kỳ: Chiếc lá lạnh lẽo phóng khoáng rơi trên mặt, con trẻ phản nghịch lòng đầy đau xót, lời nói của con như tảng băng đâm vào tim mẹ, mama thật sự rất thương tâm.
2.
Khi Hứa Giai Kỳ xem mắt——
Ngô Triết Hàm: Con thấy không? Kia là đối tượng xem mắt của mẹ con đó.
Từ Tử Hiên: Con thấy rồi, ba đừng nói là bộ dáng cũng rất soái nha.
Ngô Triết Hàm: Ba kêu con đến đây là để con khen tên nam nhân đó sao?
Từ Tử Hiên: Còn gì khác sao?
Ngô Triết Hàm: Ba muốn con đến phá buổi xem mắt này.
Từ Tử Hiên: Điều kiện?
Ngô Triết Hàm: Nếu thành công thì ba dẫn con đến nhà Đại ca cầu hôn.
Từ Tử Hiên: Thành giao!
Nửa giờ sau.
Hứa Giai Kỳ: Ba của con đi xem mắt, con liền nghĩ đến việc dọn qua nhà của Lục Đình. Cuối cùng đến lượt mẹ xem mắt, con lại muốn phá. Quả nhiên con vẫn gần gũi với ba của con hơn.
Từ Tử Hiên: Nhưng người mà ba gần gũi nhất là mẹ a.
Ngô Triết Hàm: Con trai nói quá đúng rồi.
3.
Khi Tôn Nhuế xem mắt——
Tôn Nhuế: Thật ra thì, lý do mấy năm nay tôi không có đối tượng chủ yếu là vì tôi đang chờ một người.
Đối tượng xem mắt không biết tên: Người có thể làm cô vướng bận lâu như vậy hẳn là rất ưu tú.
Tốn Nhuế: Có ưu tú hay không thì tôi không biết, tôi chỉ nhớ là một cô gái có đôi mắt to và chiếc mái bằng, sẽ ghen, khi giận sẽ xé giấy.
4.
Khi Triệu Việt xem mắt——
Lý Nghệ Đồng: Nam nhân này còn không soái bằng Quảng Đông.
Lục Đình: Nam nhân này có đi vui vẻ thì chắc chắn cũng không đáng đánh bằng Việt Việt.
Lâm Tư Ý: Hơn phân nửa của nam nhân này không ngon bằng Triệu Áo.
Đường An Kỳ: Vậy nên mọi người muốn thần không biết quỷ không hay phá rối buổi xem mắt của Triệu Việt như thế nào?
Lục Đình: Yên tâm đi, cứ giao cho tụi này là được.
Khi về đến nhà, việc đầu tiên mà Triệu Việt làm chính là gọi điện thoại cho Đường An Kỳ, báo cáo chi tiết lịch trình hôm nay.
"Đối tượng xem mắt hôm nay của em có lẽ bị nghịch phong thủy, đi trên đường thì suýt nữa bị thiếu niên đang đuổi theo người xấu tông ngã, khi ăn cơm thì phục vụ nhà hàng không cẩn thận làm đổ đồ ăn lên người anh ta, hại em không ăn được gì. Nhưng bộ dáng của phục vụ lại rất giống Tiểu Tứ, ngay cả dáng vẻ xin lỗi cũng không khác gì cho lắm. . . . . ."
Cuộc gọi lần này dài hơn bình thường, đến khi cúp mắt, Đường An Kỳ vẫn còn đang nghĩ ba người bạn trai của mình vẫn có thể đáng tin cậy vào lúc quan trọng.
5.
Khi Hoàng Đình Đình xem mắt——
Đôi khi thế giới rất rộng lớn, lớn đến khi mất đi cái gì đó thì đến cuối cùng cũng không tìm lại được.
Nhưng có đôi khi thế giới rất nhỏ, nhỏ đến Hoàng Đình Đình dù như thế nào cũng không ngờ được, đối tượng xem mắt của mình thế nhưng lại là Lý Nghệ Đồng.
Lý Nghệ Đồng: Giải thích trước, em thật sự không biết chị là người được giới thiệu.
Hoàng Đình Đình: Không biết thì không biết, em lo cái gì?
Lý Nghệ Đồng: Em không có lo.
Hoàng Đình Đình: Nếu không lo thì tại sao lại liên tục uống nước?
Lý Nghệ Đồng: Vì em bất ngờ, không ngờ được bước ngoặt của câu chuyện thế nhưng lại ở nơi này.
6.
Khi Kỳ Tĩnh xem mắt——
Kỳ Tĩnh: Anh có thích Tống Hân Nhiễm không?
7.
Khi Trình Qua xem mắt——
Đối tượng xem mắt không biết tên: Thật ra tôi luôn có hảo cảm với em, có thể làm bằng hữu trước được không?
Trình Qua: Thật sao? Anh không phải lại đùa đâu nhỉ?
Đối tượng xem mắt không biết tên: Không phải!
Trình Qua: Vậy để tôi đi hỏi Triệu Thiên Dương.
8.
Khi Tô Sam Sam xem mắt——
Mã Ngọc Linh: Huyên bảo, có nhớ những gì cô đã dạy cháu không?
Huyên bảo: Nhớ.
Mã Ngọc Linh: Lặp lại một lần cho cô nghe.
Huyên bảo: Sam Sam tỷ tỷ, chị đừng cùng thúc thúc này cùng một chỗ, chị hẳn phải cùng dì nhỏ của em cùng một chỗ mới đúng.
Mã Ngọc Linh: Không phải dì nhỏ, là Tiểu Mã thúc thúc.
Huyên bảo: Nhưng con cảm thấy Sam Sam tỷ tỷ với dì nhỏ nên cùng một chỗ a.
9.
Khi Nhậm Mạn Lâm xem mắt——
Phùng Tư Giai vốn không tính đến chuyện yêu đương với bạn cùng phòng, nhưng khi nhìn thấy bộ dáng cười đến đặc biệt vui vẻ của Nhậm Mạn Lâm thì lại sợ người này bị lừa tiền, vì vậy mới bước đến.
Phùng Tư Giai: Nhà đã dọn dẹp sạch sẽ chưa? Đã ráp xong kệ để giày chưa? Cho mèo ăn chưa? Chưa xong gì cả nhỉ? Vậy còn nói gì nữa, theo em về nhà đi.
Mèo đã được cho ăn trước khi ra ngoài, kệ để giày đã được ráp xong vào tối qua, nhà cửa đã được quét dọn vào ngày hôm trước, nhưng những thứ này không ngăn cản được việc Nhậm Mạn Lâm đi theo Phùng Tư Giai về nhà.
10.
Khi Trần Kha xem mắt——
Phí Thấm Nguyên: Sao lại kéo mình đến chỗ này?
Trịnh Đan Ny: Cậu không tò mò người mà Trần Kha sẽ sống chung cả đời trong tương lai là ai sao?
Phí Thấm Nguyên: Mình tò mò người sẽ sống với Khương Sam cả đời là ai hơn.
11.
Khi Lưu Thiến Thiến xem mắt——
Lưu Lực Phi: Ai đến giúp chị với.
Lâm Chi: Gặm được rồi, gặm được rồi.
Phù Băng Băng: Thật ngọt.
Trương Quỳnh Dư: Không thể giúp gì được cho chị cả, em đến đây góp vui thôi.
Tạ Lôi Lôi: Em đến đây để học hỏi kinh nghiệm.
12.
Khi Đường Lỵ Giai xem mắt——
Hùng Tâm Dao: Em cảm thấy thế nào?
Tả Tịnh Viện: Chúc chị ấy hạnh phúc. Ít nhất là hạnh phúc hơn khi ở bên em.
13.
Khi Tả Tịnh Viện xem mắt——
Lưu Thiến Thiến: Em nghĩ thế nào?
Đường Lỵ Giai: Hy vọng em ấy sẽ sống tốt hơn em.
End.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro