Người Vợ Mù 2
Sau ca phẫu thuật, Jungkook không thể tin vào mắt mình khi thấy lại được ánh sáng, sau tất cả những đau đớn và mất mát. Anh nhìn thấy Jimin đang nằm trên giường bệnh, yếu ớt và không thể thấy gì nữa. Lúc này, Jungkook mới nhận ra sự hy sinh lớn lao mà Jimin đã dành cho anh.
Jungkook:
(giọng nghẹn ngào) "Jimin... Em đã làm gì vậy? Em hiến mắt cho anh... Em biết không, anh không thể sống thiếu em."
Jimin:
(giọng yếu ớt) "Anh không cần phải lo, Jungkook. Em chỉ muốn thấy anh hạnh phúc. Nếu em phải mù để anh có thể thấy lại, em sẵn sàng."
Jungkook không nói gì thêm, chỉ lặng lẽ nắm lấy tay Jimin. Anh biết rằng từ giờ, cuộc sống của cả hai sẽ không còn như trước nữa. Jungkook là người nhìn thấy và có thể chăm sóc cho Jimin, nhưng những điều đó không làm anh giảm đi cảm giác tội lỗi khi nhìn thấy người yêu của mình phải chịu đựng như vậy.
Vì vậy, anh chăm sóc Jimin từng chút một, từ bữa ăn, thuốc men, đến việc giúp cậu đi lại trong nhà. Jimin không muốn Jungkook quá lo lắng, nhưng anh không thể ngừng chăm sóc và yêu thương cậu.
Một ngày nọ, khi Jungkook đang làm việc tại công ty, anh gặp một cô gái tên Haein. Cô gái này rất khác Jimin, cô ấy không mù, tự tin, và có thể đáp ứng tất cả những điều mà Jungkook cần mà không gây khó khăn hay phiền phức gì. Dần dần, Jungkook và Haein trở nên thân thiết, và anh cảm thấy cô gái này mang lại cho anh cảm giác dễ chịu, không có trách nhiệm hay nỗi lo.
Một đêm mưa gió, khi Jungkook đang ở bên Haein, anh nhận được một cuộc gọi từ Jimin. Giọng Jimin run rẩy, nài nỉ:
Jimin:
"Anh à, em sợ quá... Sấm sét... Anh về với em được không? Em sợ lắm..."
Jungkook nhìn vào điện thoại, đôi tay anh nắm chặt, nhưng lại không thể rời Haein. Anh tắt điện thoại, chẳng màng đến lời kêu gọi của Jimin.
Cùng lúc đó, Jimin, trong nỗi sợ hãi, cố gắng đi xuống cầu thang tìm nước. Trong lúc bước đi, một tiếng sấm vang lên khiến Jimin giật mình, vấp phải bậc cầu thang và ngã xuống. Cả cơ thể cậu lăn xuống, đầu đập mạnh xuống nền, máu chảy ra từ vết thương. Cậu cố gắng gọi tên Jungkook nhưng chẳng còn sức.
Ngay khi Jimin ngã, Taehyung, người bạn thân của Jimin, cảm thấy bất an và lập tức gọi cho cậu. Sau nhiều lần không có phản hồi, Taehyung vội vã đến nhà Jimin. Khi nhìn thấy tình trạng của Jimin, Taehyung hốt hoảng, lập tức đưa cậu đến bệnh viện.
Khi Jungkook nghe tin, anh lập tức chạy đến bệnh viện. Anh và Taehyung ngồi chờ trong phòng cấp cứu, tim anh đập mạnh, lo sợ cho tính mạng của Jimin. Một lúc sau, bác sĩ bước ra với nét mặt nặng nề.
Bác sĩ:
"Chúng tôi rất tiếc... Chúng tôi đã cố gắng hết sức, nhưng tình hình của cậu ấy rất nghiêm trọng... Người nhà có thể vào nhìn bệnh nhân lần cuối."
Jungkook chạy vào phòng cấp cứu, vội vã kéo khăn trắng ra khỏi khuôn mặt của Jimin. Anh chạm vào làn da tái nhợt của cậu, nước mắt rơi xuống, hối hận và đau đớn.
Jungkook:
"Jimin, em đừng bỏ anh... Anh xin lỗi... Anh hứa sẽ bảo vệ em mà..."
Nhưng đã quá muộn. Taehyung đứng đó, tức giận đến mức không thể kiềm chế được, lao vào Jungkook, đánh anh một trận, nhưng Jungkook không phản kháng, chỉ ngồi đó, mắt đỏ hoe, như một người mất đi tất cả.
Sao hôm đó, sau đám tang của Jimin, Jungkook vẫn không thể chấp nhận được sự thật. Anh ngồi trước mộ Jimin, cầm bó hoa hướng dương, khóc nức nở, lòng đầy hối hận.
Jungkook:
(giọng nghẹn ngào) "Anh xin lỗi em, Jimin của anh... Kiếp này anh không thể bảo vệ em như đã hứa, nhưng nếu có kiếp sau, anh hứa sẽ không để em rời xa anh nữa. Anh yêu em... Mãi mãi yêu em."
END
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro