Chủ tịch và bảo bối của anh ta 1
Tập 1: Lần đầu gặp gỡ
Jungkook, chủ tịch trẻ tuổi tài ba của tập đoàn lớn nhất Hàn Quốc, đang ngồi trong phòng họp sang trọng của tòa nhà chính. Ở tuổi 24, anh không chỉ nổi tiếng với sự nghiệp lẫy lừng mà còn bởi vẻ ngoài đẹp như tạc tượng. Tuy nhiên, cuộc sống của một chủ tịch cũng đầy áp lực và cô đơn.
Hôm nay, anh quyết định ghé qua một trường trung học để thực hiện dự án tài trợ học bổng cho học sinh. Anh không ngờ rằng chính chuyến đi này lại khiến cuộc sống anh hoàn toàn thay đổi.
---
Jimin, cậu nhóc 17 tuổi, là một học sinh nổi bật ở trường. Nhưng không phải vì học lực hay thành tích xuất sắc, mà vì tính cách đanh đá, khó gần của cậu. Dù vậy, cậu lại rất được lòng bạn bè vì luôn sẵn sàng bảo vệ người yếu thế.
Khi nghe tin có một đoàn khách từ tập đoàn lớn ghé thăm trường, Jimin không mấy bận tâm. "Lại mấy người lớn thích khoe mẽ," cậu lẩm bẩm, đút tay vào túi quần, bước ra sân trường.
---
Jungkook xuất hiện với vẻ ngoài lịch lãm, thu hút mọi ánh nhìn. Anh mỉm cười, lịch sự bắt tay với hiệu trưởng và các giáo viên. Khi anh chuẩn bị phát biểu, ánh mắt anh chạm phải một cậu nhóc đang đứng ở góc sân.
Jimin khoanh tay, dựa lưng vào cây cột, ánh mắt tò mò nhưng không che giấu sự thờ ơ.
"Cậu nhóc đó..." Jungkook khẽ nhíu mày, có chút ấn tượng với vẻ bất cần của Jimin.
---
Sau buổi lễ, Jungkook dạo quanh trường để xem xét cơ sở vật chất. Khi anh bước đến khu vực phía sau trường, nơi khá yên tĩnh, anh bất ngờ nghe thấy giọng nói trong trẻo nhưng sắc bén.
"Này! Không biết xếp hàng à? Đừng có chen lấn!"
Jimin đang lớn tiếng với một nhóm học sinh chen ngang tại quầy ăn nhẹ. Cậu không hề hay biết rằng Jungkook đang đứng đó quan sát.
"Cậu nhóc này thú vị thật," Jungkook thầm nghĩ, rồi bước đến gần.
"Cậu là học sinh ở đây à?" Jungkook cất giọng trầm ấm.
Jimin quay lại, nhìn thấy một người đàn ông lạ mặt với khí chất không thể nhầm lẫn. Nhưng thay vì e dè, cậu nhướng mày, đáp lại một cách thản nhiên: "Thì sao? Anh là ai mà hỏi tôi?"
Những người xung quanh hoảng hốt, đồng loạt cúi đầu chào: "Chủ tịch Jung!"
Jimin tròn mắt, không tin vào tai mình. "Chủ tịch... Jung?"
Jungkook mỉm cười nhàn nhạt. "Đúng vậy. Và cậu là người đầu tiên dám nói chuyện với tôi kiểu đó."
Jimin đỏ mặt, nhưng vẫn cố giữ bình tĩnh. "Tôi đâu biết anh là ai. Và dù có là chủ tịch thì cũng phải biết xếp hàng chứ."
Jungkook bật cười, cảm thấy cậu nhóc này thật sự rất thú vị. "Cậu tên gì?"
"Jimin. Park Jimin," cậu đáp, ánh mắt vẫn giữ chút đề phòng.
Jungkook gật đầu. "Tôi nhớ tên cậu rồi."
---
Từ ngày hôm đó, Park Jimin trở thành cái tên luôn xuất hiện trong suy nghĩ của Jungkook. Và chủ tịch Jung cũng không hề hay biết, trái tim anh đã bắt đầu rung động từ lần gặp gỡ ấy.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro