Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

【Rulenut】Lòng tham không đáy

Tên gốc: 欲壑难填
Tác giả: 川泽纡
Thể loại: Song tính, ooc, dirty talk, cao h

"Chẳng lẽ mình không có ham muốn tình dục?"

Lúc Han Wangho nói ra những lời này, Son Siwoo suýt chút nữa đã phun hết ngụm rượu vừa uống ra khỏi miệng, sau đó nghi ngờ sờ lên trán Han Wangho, "Không sốt a, cũng không thể là uống quá nhiều?"

Han Wangho tức giận trước phản ứng quá lố của Son Siwoo, "Assi... Vẻ mặt này của cậu là sao đây, đừng nói trong lòng cậu mình là loại người không có đàn ông thì không thể sống được?"

Son Siwoo cũng không muốn tranh cãi với cậu về vấn đề này, "Phải có lý do gì đó cậu mới nói ra câu này, đừng nói là cậu còn giữ trong sạch vì Park Jaehyuk nha, các cậu đã chia tay được nửa năm rồi đấy?"

Han Wangho cũng nghĩ không ra, cậu cũng không cảm thấy mình không thể buông bỏ Park Jaehyuk, là cậu chủ động nói chia tay, sau khi chia tay thì cuộc sống của cậu vẫn tiếp diễn, cũng không chịu bất kỳ ảnh hưởng gì. Chỉ là không biết có phải do yêu đương với Park Jaehyuk trong thời gian dài không, cậu bắt đầu cảm thấy vô cùng mâu thuẫn khi tiếp xúc thân mật với những người khác. Đã nhiều lần cậu muốn tiến thêm một bước với người mới mà cậu cảm thấy hứng thú, nhưng đến khi bắt đầu thì cậu lại lùi bước.

"Lúc thân mật với bọn họ, trong đầu lại nghĩ đến Jaehyuk, tại sao lại có chuyện lạ đến vậy?"

Son Siwoo bị cậu chọc cười thành tiếng, Han Wangho trợn trừng mắt biểu đạt bất mãn, "Cậu còn cười? Đã hơn nửa năm mình không thể sinh hoạt tình dục bình thường, sao cậu có thể cười được?"

Son Siwoo cảm thấy trạng thái tinh thần của bạn thân mình thật sự đáng lo, anh cười hì hì nịnh nọt nói mình sai rồi, sau đó bắt đầu nghĩ cách cho cậu, "Nếu hoang mang như vậy thì thử gặp mặt cậu ấy đi? Mấy hôm trước cậu ấy có nói với mình cậu ấy mới về nước, còn hỏi mình có muốn đi ăn cơm chung không?"

Han Wangho đột nhiên hưng phấn, "Anh ấy về nước rồi à?"

Giây tiếp theo lại ỉu xìu, "Trở về có ích gì? Anh ấy về nước cũng không phải vì gặp lại người yêu cũ là mình"

Son Siwoo mở giao diện trên Instagram rồi đẩy điện thoại của anh đến trước mặt Han Wangho, "Mình cảm thấy hai người đúng là rất xứng đôi"

Trên màn hình điện thoại là một bài đăng được Park Jaehyuk đăng cách đây mười phút, nội dung là, "Muốn uống một ly Toffee Nut Latte"

Son Siwoo rất thích xem mối quan hệ yêu hận gút mắt giữa hai người bạn tốt của mình, "Cái này đang ám chỉ cậu? Chắc chắn là đang ám chỉ cậu?"

Han Wangho nhìn chằm chằm điện thoại một lúc lâu, mới nói ra một câu, "Cái này có thể chứng minh anh ấy muốn gặp mình à? Hơn nữa nếu mình thấy anh ấy thì sao, mình cũng không phải muốn quay lại, mình cũng không thể nói mình muốn 419 với anh ấy?"

Son Siwoo cảm thấy bình thường Han Wangho rất thông minh, nhưng đối với chuyện tình cảm của mình thì cứng đầu đến mức làm người khác tức giận.

"Chẳng lẽ cậu không thể giả vờ sao Han Wangho? Bây giờ cậu đang ở quán bar, cậu có thể nói uống nhiều quá nên nhờ cậu ấy đến đón, chẳng lẽ cậu ấy không đến? Nếu cậu ấy không đến, vậy thì quên đi, ngày hôm sau chỉ cần nói tối qua say quá nên gửi nhầm là được rồi?"

Han Wangho cảm thán Son Siwoo kinh nghiệm phong phú, còn cậu lại bắt đầu muốn rút lui, "Tự mình gửi tin nhắn thì giống như cố ý, Han Wangho mình không phải là kiểu người sẽ làm ra loại chuyện này? Nhìn sao cũng thấy giống như đang giả vờ"

Dường như Son Siwoo cũng cảm nhận được, Park Jaehyuk hiểu rõ tính cách của Han Wangho như thế nào, đối phương sẽ không dễ bị lừa, nên anh đã nghĩ ra một cách khác.

"Cậu nằm xuống giả vờ ngất"

"Để làm gì?"

"Nghe theo mình là được!"

Hai phút sau, tấm hình Han Wangho say rượu ngất đi trong quán bar được Son Siwoo gửi cho Park Jaehyuk, phía dưới còn kèm theo địa chỉ quán bar.

Park Jaehyuk trả lời vô cùng ngắn gọn: ?

Han Wangho cũng rất kinh ngạc.

Son Siwoo chỉ nói, "Mình đã nói với cậu ấy là cậu uống say đến bất tỉnh, nhưng mình lại có hẹn đột xuất nên không thể lo cho cậu, cậu chỉ còn một mình nên mới cần cậu ấy đến đưa cậu về nhà, bây giờ chỉ cần chờ xem cậu ấy có đến không thôi"

Son Siwoo nói xong thì vội vàng cầm điện thoại rời đi, xem ra câu có hẹn đột xuất này là thật.

Lúc Park Jaehyuk đến nơi, anh thấy Han Wangho đang ngồi xổm một mình ở cửa quán bar, anh vừa mắng đồ chó con Son Siwoo không đáng tin cậy, vừa cởi áo khoác của mình ra, khoác lên người cục bông nhỏ đang ngồi xổm trên mặt đất.

Khoảnh khắc áo khoác phủ lên người cậu, cũng là lúc khóe mắt của Han Wangho hơi cay, cảm nhận được Park Jaehyuk vừa ngồi xổm xuống, chắc là anh vừa tắm xong, trên người còn có mùi sữa tắm mà cậu quen thuộc. Sau khi Son Siwoo rời đi, cậu đã uống thêm rất nhiều rượu để tăng thêm can đảm và cũng để diễn chân thật hơn. Dưới bầu không khí bây giờ, năm phần say dần biến thành bảy phần say, Han Wangho giống như đã hoàn toàn quên mất chuyện hai người đã chia tay, vô cùng tự nhiên ngước nhìn đối phương, cười ngây ngô, "Anh đến rồi ~"

Park Jaehyuk không trả lời, anh chỉ từ từ kéo cậu đứng dậy, Han Wangho lảo đảo vài giây mới đứng vững, sau đó đang tay ra muốn ôm, áo khoác trên người rơi xuống đất bởi động tác của cậu. Park Jaehyuk cúi xuống nhặt lên, còn chưa kịp đứng thẳng người, đã bị Han Wangho nhảy lên lưng giống hệt như chuột túi, hai tay ôm cổ anh, hai chân nhỏ quấn quanh eo anh, Park Jaehyuk không so đo với con ma men, anh dùng hai tay nâng mông cậu để làm cậu ôm thoải mái hơn.

Chỉ là anh không ngờ, đưa người về nhà, cuối cùng lại thành đưa lên giường.

Anh đang bấm mật khẩu Son Siwoo đưa để mở cửa, Han Wangho không ngừng sờ khắp người anh, lúc chuẩn bị đem ai kia đặt lên giường thì bị cậu ôm chặt cổ không chịu buông tay. Park Jaehyuk nhịn rồi lại nhịn, cuối cùng sợi dây lý trí cũng đứt đoạn lúc Han Wangho hôn lên cổ anh.

“Em biết tôi là ai không?”

“Anh là… Jaehyuk a… Park Jaehyuk…”

Dáng vẻ lúc Park Jaehyuk cởi quần áo của Han Wangho ra, giống như muốn đem người ăn tươi nuốt sống.

Không chơi nhiều kiểu khi ở trên giường, đó là những gì Han Wangho đánh giá về Park Jaehyuk. Đặc biệt là so với những người yêu cũ của Han Wangho, cũng may là kích thước của anh không tệ lại còn kéo dài, ổn định cũng không phải không tốt. Nhưng thời gian dài khó tránh khỏi cảm giác nhàm chán và không tận hứng, hai người ở bên nhau hơn một năm, đó là khoảng thời gian yêu đương dài nhất trong lịch sử tình trường của Han Wangho, lúc đó bọn họ cũng bước vào giai đoạn mệt mỏi, Han Wangho thà xem phim rồi tự sướng còn hơn làm tình với Park Jaehyuk. Những cảm xúc này ngày càng mãnh liệt, đến lúc công việc của Park Jaehyuk biến động cần phải xuất ngoại, cuối cùng Han Wangho cũng quyết định.

“Jaehyuk a, chúng ta chia tay đi”

Park Jaehyuk ở đầu dây bên kia không có phản ứng gì khi nghe những lời này, anh vẫn đang giải thích mình dẫn Chanel đi dạo xong thì sẽ đến gặp cậu.

Han Wangho nói, "Không phải em đang giận dỗi với anh, em nghiêm túc"

Park Jaehyuk im lặng thật lâu, chỉ hỏi một câu tại sao.

Han Wangho nói ra lý do mà cậu đã nghĩ kỹ trước, "Anh đi Trung Quốc, có lẽ là rất lâu chúng ta mới có thể gặp mặt, tính cách của em..."

"Han Wangho, giữa hai chúng ta còn cần bịa ra lý do này sao?"

Bài văn chia tay hoàn hảo mà cậu đã suy nghĩ rất lâu, tự nghĩ là chắc chắn sẽ không làm Park Jaehyuk tổn thương, cuối cùng lại bị anh làm gián đoạn, trong lúc nhất thời cậu không biết phải nói gì, vẫn là Park Jaehyuk phá vỡ bầu không khí im lặng khó xử này.

“Chán, đúng không?”

Han Wangho cảm thấy giả vờ nữa cũng không còn ý nghĩa gì.

“Ừm”

Cậu vẫn còn nhớ rõ lúc ở bên Park Jaehyuk được 200 ngày, Son Siwoo đã nói với cậu: Có người đối với Park Jaehyuk vô cùng tò mò, muốn hỏi thử cậu ấy tại sao lại có thể chịu đựng cậu lâu như vậy?

Dùng gót chân nghĩ cũng biết người đó là ai, người có mối quan tốt với Son Siwoo lại bất mãn với cậu, chỉ có Jung Jihoon, người giận dữ nói câu "Anh thật sự chỉ được cái xinh đẹp" lúc chia tay với cậu.

Lúc cậu nghiêm túc nhớ lại, mỗi lần cãi nhau với Park Jaehyuk, Park Jaehyuk lúc nào cũng là người cúi đầu chịu thua trước. Mặc dù bình thường hai người rất thích cãi nhau vì những việc nhỏ và dỗi qua dỗi lại, nhưng lúc Han Wangho thật sự tức giận thì sẽ không mở miệng nói một lời, cậu chọn cách chiến tranh lạnh áp đảo nhất.

Không quá nửa ngày thì Park Jaehyuk sẽ lấy cớ làm lành bằng những câu như là "Muốn ăn không?" "Muốn uống không?" Chỉ cần không nhận được câu trả lời bác bỏ, trong vòng nửa tiếng sẽ cầm theo món đó xuất hiện ở trước mặt Han Wangho. Vóc dáng của anh lớn hơn Han Wangho rất nhiều, lúc ôm cậu nhõng nhẽo, anh luôn vùi đầu vào cổ Han Wangho cọ tới cọ lui.

Han Wangho không còn giận được nữa, cậu ngại ngùng né tránh, "Park Jaehyuk, sao anh lại giống chó đến thế?" Sau đó bị anh đè xuống giường vừa hôn vừa cắn, "Bây giờ mới giống chó, Chanel thường làm vậy với anh"

"Chanel bao nhiêu kg, anh bao nhiêu kg a!" Han Wangho vừa tức giận vừa buồn cười, cuối cùng bị "Chanel" hình người liếm đôi môi lải nhải.

Đến bây giờ, đã chia tay hơn nửa năm, Park Jaehyuk vẫn thích liếm người khác như vậy, nhưng lần này không phải liếm môi.

Trước giờ Park Jaehyuk chưa từng liếm lỗ nhỏ của cậu, thậm chí tư thế làm tình cũng ít khi thay đổi, Han Wangho vẫn luôn nghĩ anh không thông suốt chuyện giường chiếu, nhưng lại không biết nói với anh thế nào. Cho đến bây giờ nằm trên giường, dang rộng hai chân, bị liếm sướng đến mức co ngón chân lại, cậu thật sự tò mò, người này đột nhiên thông suốt hay vẫn luôn giả vờ.

Lỗ nhỏ của Han Wangho rất đẹp, màu hồng phấn, giống thịt trai mềm mum múp, bắt đầu xấu hổ đóng mở khi bị đầu lưỡi liếm mút. Những ngón tay thon dài của Park Jaehyuk tách ra môi âm hộ nhiều thịt, để lộ âm vật nhạy cảm nhất, đầu lưỡi hơi thô liếm mút khiêu khích, lúc thì liếm mút lúc thì đảo quanh lỗ nhỏ, thậm chí còn dùng răng cắn nhẹ.

"Đừng... Đừng liếm... A ~" Han Wangho bị kích thích đến suýt chút nữa từ trên giường nảy lên, nhưng dù có vặn vẹo giãy giụa như thế nào, thì cũng bị đối phương dùng sức áp chế không thể động đậy.

Park Jaehyuk sợ cậu lên đỉnh quá nhanh, nên đã buông tha cho âm vật vô cùng nhạy cảm trước, anh liếm xuống phía dưới, lỗ âm đạo của Han Wangho vô cùng khít, giây phút khe thịt bị đầu lưỡi tách ra, dâm dịch bên trong lỗ nhỏ chảy ra liên tục. Park Jaehyuk sững sờ trong giây lát, anh dùng hai ngón tay vỗ lên lỗ nhỏ như trừng phạt, tiếng nước bạch bạch vang lên ngay sau đó.

"Han Wangho, em nhiều nước đến mức làm người liếm âm hộ cho em bị sặc"

"A... Anh cút ngay... Đi chết đi"

Park Jaehyuk lại liếm khe thịt chật khít lại ướt sũng nước lần nữa, đầu lưỡi đảo một vòng quanh lỗ nhỏ mềm mại, bắt chước động tác giao hợp, nhẹ nhàng thọc vào rút ra. Rõ ràng không thực sự đẩy sâu vào trong, nhưng khoái cảm kéo đến còn dữ dội hơn khi bị chịch thật, tới mức cậu không thể chịu đựng như bình thường, chỉ có thể vừa chảy nước vừa né tránh.

Han Wangho có thể cảm nhận phần thân dưới của mình đã ướt dầm dề, Park Jaehyuk dường như đang nhấm nháp món ăn ngon quý giá nào đó, tiếng liếm mút và tiếng nuốt khiến cậu cảm thấy xấu hổ hơn bao giờ hết. Khoái cảm tích tụ làm đầu óc cậu choáng váng, đến khi tỉnh táo lại thì mới nhận ra Park Jaehyuk đã dừng lại từ lâu. Mắt kính của cậu đã được tháo ra, đôi mắt vẫn bị nước mắt sinh lý ướt dầm dề che lại, nhưng vẫn có thể phát hiện ánh mắt trêu đùa của đối phương. Nghĩ đến dáng vẻ dâm đãng bây giờ của mình bị bạn trai cũ cười nhạo, làm Han Wangho muốn giơ chân đá Park Jaehyuk theo thói quen, lại bị đối phương nắm lấy cẳng chân rồi cắn lên đùi một cái. Mắt cá chân của Han Wangho nhỏ đến mức Park Jaehyuk có thể dùng một bàn tay nắm lấy, còn kiềm chế không cho động đậy, vết cắn này để lại một dấu răng đỏ vô cùng rõ ràng trên bắp đùi trắng nõn mềm mịn.

"A - đau quá! Đồ khốn... Park Jaehyuk..."

Park Jaehyuk nhìn khuôn mặt ửng hồng vì uống rượu và xấu hổ, cùng đôi mắt thẩn thờ ướt đẫm nước, anh nhịn không được hôn lên, từ lông mi rung nhẹ đến đôi mắt ẩm ướt, giống như đối với báu vật trân quý.

Han Wangho dùng giọng mũi hơi tủi thân nói, "Dơ muốn chết, mới vừa liếm xong… Lại tới hôn em…”

Park Jaehyuk giơ tay bóp sau gáy cậu để hạn chế cậu né tránh, sau đó trực tiếp hôn lên môi cậu, quấn lấy đầu lưỡi giao triền, người dưới thân anh chỉ có thể phát ra tiếng ô ô phản kháng.

"Thứ của mình mà còn ghét bỏ? Giả vờ nhõng nhẽo làm gì?"

Sau khi nụ hôn kết thúc, ngực phập phồng điều chỉnh hơi thở, Han Wangho không nói một câu, nhưng ánh mắt lại giống như bị tủi thân vô cùng

Park Jaehyuk cảm thấy trái tim ngứa ngáy khi bị ánh mắt như vậy nhìn, như thể khí huyết toàn thân đều dồn xuống phần thân dưới, giây tiếp theo, dương vật cương cứng nóng cháy đã ấn vào lỗ nhỏ. Cơ thể Han Wangho đột nhiên run lên, giống như bị bỏng, sau đó cậu nắm chặt cánh tay Park Jaehyuk để tìm kiếm cảm giác an toàn theo thói quen..

"Đừng... Còn chưa mang bao..."

Từ trước đến giờ, Park Jaehyuk luôn rất khắc chế khi ở trên giường, lúc trước hai người còn ở bên nhau, cho dù gấp đến mức nào anh cũng không bao giờ không mang bao làm. Mặc dù Han Wangho sẽ không mang thai, nhưng Park Jaehyuk vẫn lo lắng vấn đề an toàn và sợ cậu khó chịu khi bị bắn tinh trực tiếp vào trong. Nhưng thái độ lần này rất lạ, dường như anh không muốn nghe thấy yêu cầu mang bao này, quy đâu thô to trực tiếp đâm thủng khe thịt chật khít, Han Wangho vô thức vòng tay qua cổ anh, để giảm bớt cảm giác sợ hãi khi bị cắm vào.

Park Jaehyuk đã cấm dục một thời gian dài, sau khi chia tay anh cũng không có đi tìm người khác. Mặc dù giả vờ phóng khoáng không thèm để ý, còn đóng vai một người bạn thỉnh thoảng sẽ liên lạc với cậu, nhưng đúng là anh vẫn không thể buông bỏ.

Assi... Nói ra nhất định sẽ bị Son Siwoo cười chết.

Sau khi chia tay, anh chuyên tâm vùi đầu vào công việc, cố gắng chuyển hướng sự chú ý, nhưng đối với tất cả những chuyện liên quan đến Han Wangho, cho dù là nhỏ nhất cũng khiến anh nhịn không được mà nhớ đến. Lúc anh đối mặt với mâm cà chua xào trứng trong căn tin, anh đã sững sờ một lúc lâu rồi nói ra một câu "Wangho thích ăn món này nhất", Seo Jinhyeok cuối cùng nhịn không được hỏi, "Anh không sao chứ?"

Lúc đăng câu muốn uống Toffee Nut Latte lên Instagram, thật ra anh cũng không hy vọng gì nhiều, thậm chí đến bây giờ anh cũng không biết, Han Wangho bày tỏ thiện chí khi nhìn thấy bài đăng của anh trên Instagram, hay thật sự giống như lời Son Siwoo nói, chỉ là uống nhiều không có ai lo?

Anh không thể không nghĩ nhiều, nếu hôm nay anh không thấy tin nhắn hoặc hôm nay anh không tới, Han Wangho sẽ đi tìm ai? Nếu Han Wangho bày tỏ thiện chí với người khác, chắc chắn sẽ rất ít người từ chối. Bởi vì ý nghĩ như thế này, anh không thể kiềm chế được cơn giận, cuối cùng đẩy mạnh dương vật đang cắm trong cơ thể Han Wangho vào sâu hơn, cảm nhận được cơ thể người dưới thân run rẩy vì khoái cảm ập đến, Park Jaehyuk cũng cảm nhận được cảm giác thỏa mãn lâu lắm rồi mới có.

Han Wangho chưa từng nhìn thấy dáng vẻ này của Park Jaehyuk trên giường, từ lúc bắt đầu cắm vào đã thọc vào rút ra rất mạnh, lần sau thọc vào sâu hơn lần trước, cậu có cảm giác xương cốt của mình sắp bị vỡ nát.

“Ưm… A a… Chậm… Chậm một chút”

Những tiếng rên rỉ đứt quãng vang lên mỗi lần dương vật thọc vào, kèm theo tiếng nước bạch bạch khi cơ thể va chạm, vô cùng dâm dục. Han Wangho muốn buông cánh tay đang ôm cổ Park Jaehyuk để che mặt, lại bị anh nắm chặt cổ tay, kéo cậu ngồi vào lòng, làm dương vật cắm vào sâu tận cùng bên trong.

Han Wangho chịu không nổi, bắt đầu giãy giụa nhưng lại bị anh ôm chặt trong lòng, không thể động đậy, bây giờ cậu lại cảm nhận rõ sức mạnh chênh lệch giữa hai người một lần nữa, tập thể hình trong thời gian dài  ngoài việc giúp cơ thể cậu khỏe hơn thì không còn tác dụng gì nữa. Bây giờ cậu chỉ có thể vùng vẫy hai chân để bày tỏ sự bất mãn, giống hệt con thỏ nhỏ bị nắm lỗ tai.

Park Jaehyuk để mặc cho cậu vùng vẫy, anh chỉ tập trung chạm vào điểm nhạy cảm của cậu, chạm vài cái đã khiến vòng eo của Han Wangho mềm nhũn, chỉ có ngoan ngoãn ngồi lên dương vật của đối phương, chịu đựng anh thọc vào rút ra.

"Park Jaehyuk... A -- ... Chó điên... Đi chết đi"

Han Wangho vẫn tiếp tục nói, Park Jaehyuk cũng không quan tâm cậu mắng cái gì, "Dành sức mà mắng, chút nữa sẽ có thêm rất nhiều thời gian cho em kêu"

Anh bóp cái mông đầy đặn, không ngừng đẩy hông lên trên, mạnh đến mức để lại dấu tay đỏ bừng trên mông, Han Wangho bị chịch đến mức thẩn thờ, chiếc cổ thon dài ngước lên tạo thành một độ cong xinh đẹp. Park Jaehyuk vừa chịch vừa cắn lên chiếc cổ trắng nõn mềm mịn, giống như muốn đem người cắn xé rồi nuốt vào trong bụng.

Han Wangho cảm thấy mình sắp bị đâm xuyên qua, cậu không miêu tả chính xác dương vật đâm đến chỗ nào, cậu chỉ cảm thấy nếu đâm sâu hơn một chút nữa thì cậu sẽ chết. Khoái cảm và sợ hãi cùng nhau áp bức, cuối cùng làm cho cậu nhịn không được bắt đầu nghẹn ngào.

"Mới như vậy mà đã chịu không nổi? Trước đây cũng không phải như vậy"

Han Wangho thầm mắng trong lòng: Anh cmn trước đây cũng không làm mạnh như vậy.

Trong lúc nghẹn ngào, lỗ nhỏ cũng co rút theo, Park Jaehyuk vốn đang hôn nhẹ lên nước mắt của cậu, đột nhiên không kịp phòng ngừa, suýt chút nữa đã bị cậu kẹp đến bắn tinh, anh tức giận đánh lên mông cậu một cái.

"A…"

Không ngờ cái tát này lại làm cậu kẹp chặt hơn, trước giờ Park Jaehyuk luôn dịu dàng ở trên giường, Han Wangho chưa bao giờ nghĩ đến mình sẽ bị anh đét mông ở trên giường, trong thời gian ngắn vừa xấu hổ vừa tủi thân. Park Jaehyuk bị vẻ ngoài vừa ngây thơ vừa dâm đãng của cậu quyến rũ, bàn tay to tiếp tục đánh lên mông cậu.

“A… Đừng đánh… Park Jaehyuk… Đau!”

Park Jaehyuk biết rõ anh dùng bao nhiêu sức lực, nên cũng không quan tâm bộ dạng nhõng nhẽo của cậu, nhưng Han Wangho đang chịu đựng mức độ nhạy cảm cao nhất, cậu thật sự cảm thấy mông mình sắp bị đánh nát, nghẹn ngào biến thành nức nở, nước mắt cũng rơi xuống.

"Park Jaehyuk... Ô ... Tôi muốn... Tôi muốn giết anh... A!"

"Giết tôi thế nào? Dùng âm hộ nhỏ của em kẹp chết tôi à?"

Park Jaehyuk hỏi hết một câu thì cắm sâu vào bên trong một lần, Han Wangho mềm nhũn trong lòng anh, bàn tay bất mãn vỗ vào lưng anh cũng mềm như bông. Nhận ra cứng không được nên đành phải thay đổi chiến lược, nói nhỏ nhẹ cầu xin anh thương xót.

“Không cần… Jaehyuk… Cầu xin anh ô ô ô ô… Wangho sắp chết…”

Park Jaehyuk thực sự không biết cậu ngây thơ thật hay giả vờ ngây thơ, nói những câu quyến rũ như vậy ở trên giường thì làm sao có người đàn ông nào có thể buông tha cho cậu. Dương vật bị khe thịt ướt nóng mút chặt, dâm dịch ướt nóng chảy xuống dưới, Park Jaehyuk dùng tay nâng mông cậu, tập trung đâm thọc, cơ thể Han Wangho nâng lên hạ xuống liên tục, ngoan ngoãn ôm cổ anh để giữ thăng bằng.

"Thoải mái không, Wangho?"

"Ừm... Ô ô ô..."

Park Jaehyuk không nhận được câu trả lời khiến anh hài lòng, anh ngậm lấy vành tai Han Wangho, không nghe theo, không buông tha, không ngừng tra hỏi, "Ừm? Wangho có cảm thấy thoải mái khi bị anh chịch không?"

Hơi nóng tỏa ra bên tai làm cậu choáng váng, điểm nhạy cảm cũng được chăm sóc rất tốt, cộng thêm cảm giác thỏa mãn lâu rồi mới được lấp đầy lỗ nhỏ, làm Han Wangho sướng đến mức thẩn thờ. Cái mông bị đánh cũng có cảm giác tê ngứa, bàn tay đang xoa bóp mông cậu càng làm cậu thấy thoải mái hơn.

“Ừm… A… Thoải mái… Wangho rất thoải mái…”

Han Wangho không biết mình bị chịch bao lâu, cậu chỉ cảm thấy dâm dịch chảy ra từ chỗ giao hợp trở nên dính sền sệt trong thời gian dài va chạm. Cậu hôn lên cổ Park Jaehyuk, đó là điểm nhạy cảm của anh, bởi vì không chịu nổi nữa, nên cậu hy vọng cách kích thích này có thể khiến anh mau chóng kết thúc.

"Jaehyuk... Ô... Đừng chịch nữa... Cầu xin anh..."

Park Jaehyuk cuối cùng cũng không chịu được nhiều kích thích như vậy, lượng lớn tinh dịch đặc sệt bắn vào sâu bên trong, trộn lẫn với dâm dịch bên trong cơ thể, gần như lấp đầy Han Wangho, bụng nhỏ không có chút mỡ thừa hơi phồng lên. Park Jaehyuk rút dương vật đã mềm ra, sau đó đặt cậu nằm xuống giường một lần nữa, Han Wangho vẫn còn đang trong cơn cực khoái, cơ thể co giật, lỗ nhỏ phấn nộn bị chịch đến mức đỏ tươi, không thể thể khép lại, mặc dù tinh dịch bắn vào sâu bên trong, nhưng vẫn có chút ít chất lỏng màu trắng chảy ra. Dương vật của Park Jaehyuk lập tức cương cứng khi nhìn thấy hình ảnh kích thích như vậy.

Khó khăn lắm Han Wangho mới tỉnh táo được một chút, trước mắt mông lung, cố gắng xoay người tìm cặp kính mình để trên đầu giường, đột nhiên lại bị ai đó nắm cổ chân kéo lại.

Park Jaehyuk lấy tay nắm chặt eo nhỏ của cậu, làm cậu quỳ trên giường, dương vật vừa cương cứng lại cắm vào lỗ nhỏ một lần nữa. Han Wangho còn chưa kịp phản ứng, đã bị dương vật cắm vào sâu đến mức linh hồn sắp bay ra ngoài, trong lỗ nhỏ còn có một đống tinh dịch chưa chảy ra ngoài, tạo thành tiếng bạch bạch khi dương vật cắm vào trong.

"A -- Park Jaehyuk... Đừng...!"

Lần này vẫn không cho cậu thời gian thích ứng, tư thế quỳ bò cùng động tác thô bạo khi làm tình, giống như một con thú hoang dã đang phát tiết dục vọng nguyên thủy nhất của mình. Park Jaehyuk bóp chặt eo Han Wangho, chỉ cảm thấy người dưới thân trở nên gầy hơn.

Rời bỏ anh cũng không thể sống tốt hơn? Vậy tại sao không chịu ở lại bên cạnh anh? Anh cúi xuống áp sát vào sống lưng người dưới thân, động tác va chạm càng lúc càng thô bạo, sau đó cắn một cái lên bờ vai trắng mịn, giống như đang phát tiết cảm xúc phẫn nộ của mình.

"Anh là chó... A... Con chó động dục... Đừng..."

Mới vừa lên đỉnh đã bị chịch tiếp, Han Wangho gần như hỏng mất, tay nắm chặt ga giường, đau đớn mắng người đàn ông làm chuyện ác trên người mình.

"Đúng vậy, anh là chó, còn em là gì?"

Phần hông va mạnh vào mông khiến Han Wangho không thể quỳ vững được, chỉ có thể dựa vào bàn tay của Park Jaehyuk bóp chặt eo cậu mới có thể chống đỡ, cậu không còn sức để suy nghĩ cách đáp lại câu hỏi vô nghĩa của anh.

"Em không biết à? Em là chó cái nhỏ bị chó đực đè chịch"

Han Wangho bị câu miêu tả rất xấu hổ này kích thích phun nước lần nữa, dâm dịch và tinh dịch trong lỗ nhỏ bị dương vật kéo ra khỏi cơ thể, lại biến thành bọt trắng dính nhớp khi va chạm.

"Sao chó cái nhỏ lại phun nước? Đang động dục à?" Park Jaehyuk thù dai ngoài ý muốn, anh đáp trả những lời này một lần nữa. Han Wangho có vẻ như không thể chịu đựng được những lời nói bẩn thỉu như vậy, nhưng cũng không biết phải phản bác như thế nào, chỉ có thể khóc nức nở lắc đầu trong lúc bị chịch. Cơ thể lại rất giống như con thú cái động dục, vừa chảy nước vừa xoắn chặt lỗ nhỏ.

Park Jaehyuk bị cậu kẹp đến mức đỏ mắt, anh nắm chặt tay cậu, dùng sức chịch mạnh. Han Wangho chưa từng trải qua cuộc làm tình kích thích như vậy, cậu cảm thấy bụng mình sắp bị đâm thủng, những ngày tháng cậu và Park Jaehyuk ở bên nhau, cậu chưa từng thấy anh cư xử như vậy trên giường. Bây giờ chỉ cảm thấy đối phương hận mình thế nào sau khi chia tay, cố tình tra tấn đùa bỡn mình ở đây, tủi thân muốn chết, nước mắt chảy ra càng lúc càng nhiều.

Park Jaehyuk nhận ra cậu không ổn, anh thả lỏng cánh tay đang nắm cổ tay cậu, cánh tay Han Wangho bủn rủn, cả người cậu ngã xuống giường.

"Sao lại khóc dữ như thế?"

Han Wangho cảm thấy mất mặt, vùi mặt vào gối khóc đến mức hai vai run rẩy. Park Jaehyuk lập tức mềm lòng, muốn ôm ai đó dỗ dành, nhưng vẫn cảm thấy mình không nên vô dụng như vậy, cuối cùng kìm lại.

"Không chịu nói anh sẽ làm tiếp, chút nữa em có khóc thế nào thì anh cũng  không dừng lại"

“Ô ô ô đừng!”

Han Wangho bị những lời này làm sợ đến mức lập tức muốn chạy, tay chân cố gắng dùng sức bò đi, nhưng dương vật trong cơ thể còn chưa đẩy ra, đã bị bóp eo kéo lại, dương vật cắm mạnh vào sâu bên trong một lần nữa. Lần cắm vào này đã chạm trúng điểm nhạy cảm, Han Wangho giống như bị đóng đinh vào giường, chỉ có run rẩy khóc nức nở.

“Ô ô ô… Anh bắt nạt em… Em ghét Park Jaehyuk… Ô ô… bắt nạt em…”

Nhìn thấy dáng vẻ này của cậu, Park Jaehyuk chỉ cảm thấy dương vật của mình lớn hơn nhiều, đáng yêu đến mức anh không biết làm sao, nhưng vẫn còn mạnh miệng, "Anh bắt nạt em thế nào?"

"Trước đây... Trước đây anh... Không đối xử với em như vậy" Han Wangho vừa khóc vừa nói, giống như bị tủi thân quá mức.

Nghe những lời này, quả nhiên Park Jaehyuk dừng động tác, Han Wangho gần như cảm thấy, anh sẽ chịu thua trước dáng vẻ này của mình.

"Trước đây không nỡ" Lúc Park Jaehyuk nghiêm túc nói chuyện, giọng nói đặc biệt trầm thấp thâm tình, Han Wangho bị những lời này kích thích căng thẳng, sau một lúc mới nghĩ ra nên đáp lại như thế nào.

"Bây giờ anh nỡ làm vậy à?"

Park Jaehyuk không nói gì, anh chỉ đáp lại bằng cách dùng sức chịch mạnh, mạnh đến mức gần như muốn đem người dưới thân hòa tan vào máu thịt của mình. Han Wangho hoàn toàn không còn sức lực vùng vẫy, thậm chí không còn sức khóc lớn. Nhưng cơ thể cậu còn có thể chịu được những cú va chạm mạnh hơn cậu tưởng, lúc Park Jaehyuk kết thúc lần làm tình giống như trừng phạt này, lần thứ hai bắn tinh dịch vào bên trong cơ thể cậu, cậu vẫn có thể lên đỉnh, dâm dịch mất khống chế phun trào.

Park Jaehyuk rút dương vật ra, trở người cho cậu nằm thẳng, cơ thể Han Wangho sau khi lên đỉnh nhạy cảm đến mức chỉ cần chạm nhẹ cũng có thể run rẩy. Ngón tay thon dài của anh tách ra lỗ nhỏ của cậu, tinh dịch bên trong ồ ạt chảy ra ngoài, ga giường dưới thân ướt đẫm nước.

Han Wangho cảm nhận Park Jaehyuk vén mái tóc ướt đẫm mồ hôi và nước mắt của cậu lên, dịu dàng hôn lên trán và đôi mắt đỏ hoe vì khóc, giọng nói vẫn dịu dàng như lúc dỗ cậu ngủ trước đây.

Anh nói, “Nỡ”

Bây giờ đã nỡ.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro