Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

7. Hoán đổi thân xác (ver. 1)

Nhà edit: Miêu Các

https://www.facebook.com/share/p/ChHNhm2mAxnTrfdX/?mibextid=oFDknk

_____

[ZHIHU] Hoán Đổi Thân Xác (闺蜜害我被掏空器官, 她不知道, 48h后我们会互换身体).
Tác giả: 寻隐者不遇​
Edit: Én - Raw by daddy của bé: Cẩm Y Ngọc Thực
RAW:https://zhuanlan.zhihu.com/p/618788271?fbclid=IwAR0CcGG-wXxdKe96_Mp5MW5QLTOW55LHaZp4rkLwNjKU78GkeVqGdg5QEH4
===
✨Giới thiệu.
Chị em tốt của tôi thất tình, muốn tôi đi du lịch Thái Lan cùng cô ta.
Ở đó, tôi bị lấy hết nội tạng, trở thành một tấm xương rỗng.
Còn cô ta lại được bố mẹ tôi nhận nuôi, được thừa hưởng gia tài kếch xù trị giá hàng chục tỷ.
Cô ta vui vẻ, tôi cũng vui lây.
Bởi vì cô ta không biết rằng, trong vòng 48 tiếng nữa, cơ thể của hai chúng tôi sẽ bị hoán đổi.
====
1.
Bạn trai lăng nhăng, chị em tốt của tôi khóc lóc ầm ĩ đòi chia tay.
Còn đề nghị tôi cùng đi du lịch Thái Lan với cô ta.
"Tại sao cứ nhất định phải đi Thái Lan? Chúng ta đi đảo Jeju đi, nghe nói anh trai cậu đang quay phim ở đó."
"Đó cũng là ở Đông Nam Á thôi, nếu cậu không thích Thái Lan vậy chúng ta đi Myanmar cũng được." tựa như chú chó nhỏ đáng yêu, cô ta ôm cái gối nức nở "Tớ chỉ muốn đi dạo, đó là nơi mà tớ và Trần Dục đã từng hẹn ước."
Lúc đó tôi chỉ tiếc rèn sắt không thành thép, nên cũng đành đồng ý.
Khuôn mặt xinh đẹp như vậy, đáng tiếc là một kẻ ngu muội trong tình yêu.
Từ khi còn bé, khuôn mặt của Thẩm Ấu đã đẹp hơn tôi rất nhiều.
Cô ta sinh cùng ngày, cùng tháng, cùng năm với tôi; là con gái của bảo mẫu trong nhà.
Nhưng từ ngoại hình đến dáng vóc, cô ta càng giống con gái độc nhất của nhà họ Tiêu hơn là tôi.
Hàng lông mi cong vút, đôi môi đỏ mọng và chiếc cổ dài thon thả tựa như một con thiên nga trắng tao nhã.
Ngược lại với cô ta.
Làn da nhạy cảm của tôi rất dễ bị dị ứng, hay ửng đỏ và sưng tấy.
Khiến da lác đác đầy vảy vàng bong tróc trông vô cùng xấu xí.
Do lúc nhỏ bị sốt cao dẫn đến chân thấp chân cao, phải đi khập khiễng.
Cho dù là hàng hiệu đắt tiền cỡ nào vào tay tôi cũng đều trông như đống giẻ rách.
Ba mẹ của tôi được xếp vào hàng nhan sắc cực phẩm, một tấm ảnh chụp đăng lên douyin cũng dễ dàng thu về hàng triệu lượt thả tim.
Anh trai tôi cũng không ngoại lệ, hay còn nói là vô cùng anh tuấn.
Chỉ có tôi là thân hình thấp bé, mặt mũi bình thường, răng thì nhấp nhô, cực kì khác với dòng máu của họ.
Nghe nói hàm răng đều và trắng là dấu hiệu nhận biết của những đứa trẻ xuất thân từ các gia đình trung lưu.
Nhưng nhà họ Tiêu mặc dù ngồi trên khối tài sản hàng chục tỷ đô, vẫn không ai nghĩ đến việc chi tiền cho tôi để chỉnh răng.
Từ nhỏ, mẹ tôi đã luôn yêu thương Thẩm Ấu.
Ba công ty điện ảnh và truyền hình do bà đứng tên đều thuộc dạng "tai to mặt lớn" ở trong giới. Mỗi dịp họp mặt thường niên, đều là chị em tốt của tôi lộ diện trước ống kính.
Do đó, giới truyền thông mặc định rằng Thẩm Ấu mới là thiên kim tiểu thư chính hiệu.
Cô ta cũng chưa bao giờ thay tôi làm rõ về nó.
Tôi giống như là một người vô hình.
Tuy rằng chi phí ăn mặc đều thuộc loại tốt nhất, nhưng trước mặt người ngoài tôi vĩnh viễn là kẻ không tồn tại.
Thực sự mà nói, tôi nên căm ghét cô ta.
Nhưng cô ta đối xử với tôi rất tốt.
Tôi bị đau khi đến kỳ kinh nguyệt, cô ta liền dựa vào kỹ thuật đã học từ chuyên ngành y học cổ truyền mà xoa bóp bụng dưới cho tôi mỗi tối.
Tôi thất tình, Thẩm Ấu liền cầm gậy bóng chày đến tận nhà chửi bới chàng trai kia, còn giận dữ cào lên mặt anh ta.
Chưa từng có ai đối xử tốt với tôi từng li từng tí như vậy, kể cả ba mẹ tôi.
Tôi đã nghĩ rằng chúng tôi là niềm an ủi duy nhất của nhau.
Nhưng ai ngờ rằng, trong chuyến đi du lịch Thái Lan lần này, cô ta lại khiến tôi một đi không thể trở lại.
Sau khi đến sân bay Bangkok, Thẩm Ấu liền bắt đầu quan sát xung quanh.
Giống như đang tìm kiếm ai đó.
Khi tôi chuẩn bị bắt xe đến khách sạn đã đặt trước, cô ta đột ngột ngăn tôi lại.
"Lê Nhĩ, khách sạn kia không có tiếng tăm gì, hình như cũng không an toàn lắm."
"Sao chúng ta không ở homestay, loại do dân bản địa mở ấy, chỗ đó mới thú vị hơn."
Vốn dĩ khách sạn được đặt ban đầu là 4000 một đêm, ngoài ra còn có bãi biển riêng.
Nhưng chuyến đi này là để cùng cô ta giải khuây, vậy nên tôi nghĩ chỉ cần cô ta vui vẻ là được.
"Đừng quẹt thẻ tín dụng, trước đây đều là cậu trả tiền, mọi chi phí lần này cứ để tớ lo."
"Cũng được, nhưng sao hôm nay thần giữ của lại chịu tiêu tiền vậy?"
Mặc dù gia đình tôi rất tốt với Thẩm Ấu, nhưng dù sao cô ta cũng là con của bảo mẫu Trương.
Tuy ăn mặc khá sang chảnh nhưng thực chất cô ta lại không có tiền, mỗi lần ra ngoài đều là dùng tiền của tôi để chi trả.
Ngay cả cậu bạn trai "tiểu bạch kiểm" của cô ta cũng trơ trẽn đợi tôi thanh toán hóa đơn sau khi ăn xong.

[ZHIHU] Hoán Đổi Thân Xác (闺蜜害我被掏空器官, 她不知道, 48h后我们会互换身体). (2)
Tác giả: 寻隐者不遇​
Edit: Én - Raw by daddy của bé: @𝓐𝓷𝓷 mần đủ thứ
RAW:https://zhuanlan.zhihu.com/p/618788271...
===
2.
"Không phải là do trong lòng tớ vẫn còn đang khó chịu sao? Cậu đi cùng tớ đến nhà hàng của võng hồng kia chơi một chút đi."

Thẩm Ấu miễn cưỡng nở nụ cười, nhưng đôi mắt vẫn đỏ hoe, chốc chốc lại nặn ra vài giọt nước mắt to như hạt đậu.

Tôi đau lòng cô ta nên không thể không đồng ý.

Đêm đó, nhà hàng lấp lánh ánh đèn.

Cô ta đã thay đổi thói quen tiết kiệm của mình, vô cùng thẳng tay mà típ hàng nghìn baht.

Lập tức có bảy tám người mẫu nam để ngực trần nhanh chóng chạy lại chụp ảnh chung.

Còn tranh nhau bế cô ta như công chúa, đùa giỡn rồi ném cô ta xuống bể bơi.

Thẩm Ấu ngay lập tức bị ướt, lộ ra đường cong tuyệt mỹ trong lớp áo thun trắng.

Cặp mắt của những người đàn ông xung quanh cũng vì vậy mà sáng rực.

"Cậu cũng tới đây chơi đi." Cô ta phải ôm lấy cơ bụng của một anh chàng đẹp trai thì mới miễn cưỡng đứng dậy được, còn hưng phấn vẫy tay với tôi.

Những người mẫu nam đó dường như biết đoán ý qua lời nói.

Đang nói chuyện thì đột nhiên một chàng trai với mái tóc màu tím khói rất nổi bật liền duỗi tay ra ôm lấy tôi.

"Tôi sợ nước, tránh xa tôi ra một chút." Tôi nhíu mày né tránh.

Anh ta hậm hực rút tay về, miệng còn lẩm bẩm gì đó.

Có lẽ họ mắng tôi tự tin thái quá.

Hầu hết những người đến đây đều thuộc dạng mỹ nữ ăn chơi như Thẩm Ấu, bọn họ một bên nhận tiền típ một bên lại được trêu ghẹo các cô gái, rất biết hưởng thụ.

Tôi có lẽ là ngoại lệ duy nhất, dáng vẻ đã bình thường lại còn không cho người khác chạm vào, vô cùng hiếm thấy.

Tôi cúi đầu nhấp một ngụm cocktail.

Khẽ liếc mắt lại phát hiện một bóng dáng quen thuộc ở góc quán.

Nhìn giống như là bạn trai cũ vừa mới chia tay của Thẩm Ấu, Trần Dục?"

Cơn say r.ư.ợ.u bỗng nhiên đột kích.

Đợi sau khi định thần lại, người nọ đã không thấy đâu nữa.

Lúc trở về, hai má Thẩm Ấu vẫn còn ửng hồng, giống như khung cảnh hoàng hôn vậy.

Con ngươi đen láy khẽ nhấp nháy, khó phân biệt được là đã thỏa mãn hay vẫn còn chờ mong.

"Tâm trạng của tớ hôm nay rất tốt, cậu đi cùng tớ về khách sạn đi."

"Đường rất xa đấy, cậu còn nhớ rõ không?"

Tôi mơ màng đeo túi xách của cô ta ở lên lưng.

Cô ta cười nhẹ còn ỷ lại dựa vào vai tôi.

"Tin tớ đi."

Nhưng đi sâu vào trong ngõ, cô ta chợt buông tay tôi ra.

Giây tiếp theo tôi liền bị đ.á.nh gục và đưa lên xe tải.

Gáy của tôi đau nhức.

Trước khi m.ấ.t đi ý thức, tôi còn đang thì thào "Thẩm Ấu, chạy mau."

Lúc tỉnh lại, tôi đã bị lột hết quần áo và đang nằm trên chiếc bàn ph.ẫ.u th.u.ậ.t lạnh lẽo.

Một vết s.ẹ.o gớm ghiếc nằm ở dưới bụng phải được khâu sơ sài bằng chỉ đen.

"Hôm qua tao đã tìm được người mua giác mạc, giờ đang chờ kết quả xét nghiệm tương thích của tim."

"Những ả đàn bà này rất dễ bị lừa, tiết kiệm chi phí hơn nhiều so với mấy tên t.ử t.ù."

Trong đó có một âm thanh rất quen thuộc.

Tôi cố gắng mở mắt ra tìm kiếm, vậy mà thực sự lại là Trần Dục, tiểu bạch kiểm của Thẩm Ấu.

Chẳng lẽ hắn tr.ả th.ù tôi vì đã khuyên Thẩm Ấu chia tay? Không đến mức phải như vậy chứ?

Còn một khả năng khác...

Chuyện bọn họ chia tay là giả, sau đó hợp lực lừa tôi đến Thái Lan để b.á.n nội t.ạ.ng?

Tôi có linh cảm rằng, nếu thật sự là Thẩm Ấu đứng đằng sau chuyện này, vậy thì tuyệt đối không phải vì tiền.

Bởi vì ở bên này cũng thường xuyên xảy ra các vụ b.ắ.t c.ó.c.

Cô ta hoàn toàn có thể cải trang thành một vụ b.ắ.t c.ó.c tống tiền.

Những gì mà nhà họ Tiêu mang lại cho cô ta đáng giá hơn rất nhiều so với hàng chục triệu tiền b.á.n nội t.ạ.ng.

Ánh sáng trắng từ trần nhà làm tôi lóa mắt, bọn họ lại t.i.ê.m cho tôi một mũi t.h.u.ố.c m.ê nữa.

Trong cơn mơ, tôi thấy mình như đang lơ lửng giữa không trung.

Nhìn xuống thân thể đang bị r.ạ.ch bụng, cảm giác vừa quen vừa lạ.

Lờ mờ bị một luồng sức mạnh hút đi.

Sau đó bị tr.ó.i buộc chặt chẽ bên cạnh Thẩm Ấu.

Theo cô ta về nước.

Tôi trơ mắt nhìn cô ta ngồi lên ghế sô pha của mình, khóc lóc báo tin tôi m.ấ.t t.í.ch.

3.
Sau khi hỏi rõ ràng ngọn nguồn, nét mặt của bố mẹ tôi thay đổi trong chốc lát, nhưng liền nhanh chóng trở lại bình thường.

Cả gia đình chúng tôi đều không một lời trách móc, mà ngược lại còn đối xử với cô ta tốt hơn.

Thậm chí còn danh chính ngôn thuận mời cô ta đến nhà tôi, thay thế vị trí con gái ruột là tôi đây.

Cô ta bị suy tim, bố tôi liền xung phong làm bác sĩ chính, tự mình tiến hành ph.ẫ.u th.u.ậ.t cắt ghép tim cho cô ta.

Cô ta muốn đu idol, mẹ tôi liền đầu tư hàng trăm triệu đô để cô ta đóng vai nữ chính trong phim của đỉnh lưu Tống Thời Diễm.

Cô ta muốn yêu đương, anh trai tôi liền dừng việc học, về nước cùng cô ta ân ân ái ái...

Thậm chí cô ta bị b.ỏ.ng nước sôi, cả nhà đều lo lắng đưa cô ta đi cấp cứu, sợ để lại vết hằn ở trên da.

Còn tôi thì sao?

Ba tháng rồi, nhưng không một ai hỏi về tung tích của tôi.

Con gái ruột thì bị người ta xâu x.é như heo mọi, n.ộ.i t.ạ.ng rải đi khắp nơi.

Bố mẹ tôi thậm chí còn không báo cảnh sát, chỉ toàn tâm toàn ý đối xử tốt với Thẩm Ấu.

Cô ta chiếm lấy tủ quần áo của tôi, sử dụng mỹ phẩm của tôi, còn vứt bỏ bộ ga trải giường hình hoa tử linh lan mà tôi thích, thay vào đó là bốn bộ tơ tằm mà mẹ tôi mua cho.

Buổi tối cô ta nằm trên giường ăn cherry và viết nhật ký vào cuốn sổ tay quý giá của tôi.

Ngòi bút loạt xoạt.

Thẩm Ấu lười biếng chống cằm, khóe môi hơi nhếch, khuôn mặt cô ta toát ra vẻ thành thục mà trước đây tôi chưa từng nhìn thấy.

"Điều ước sinh nhật đã thành hiện thực! Người ghê tởm nhất cuối cùng cũng biến mất. Nếu hỏi còn điều gì tiếc nuối, thì chính là tôi đã không tự mình nói với cô ta một câu, mày không xứng."

Tôi ngơ ngẩn nhìn câu này.

Nhớ lại hôm sinh nhật của Thẩm Ấu.

Tôi tặng cô ta một cái lắc tay.

Đó là do tôi đã dùng một lọn tóc của mình để bện thành.

Tuy không phải là món quà xa xỉ, nhưng cô ta đã rất cảm động và chạy đến ôm chầm lấy tôi.

Làm thế nào những biểu cảm chân thực đó lại là giả được đây?

Lòng tôi lạnh như tro tàn.

Có lẽ rời khỏi nơi không ai quan tâm đến mình này mới là sự lựa chọn tốt nhất của tôi.

Rẽ vào góc cầu thang, tôi vô tình nghe được tiếng thì thầm của bố mẹ.

"Đã lấy được tóc và móng tay chưa?"

"Được rồi! Đợi sau khi lập đàn t.ế xong, tối ngày mai là có thể tiến hành."

"Vừa may, trong thời điểm mấu chốt này tôi cũng đã tìm được một trái tim phù hợp."

"Ai nói không phải chứ? Bởi vì mắc bệnh suy tim, Thẩm Ấu chỉ có thể xem như là lốp dự phòng vô dụng. Hiện tại mọi thứ đều vừa đẹp..."

"Lê Nhĩ cũng nhất định sẽ hài lòng!"

Bố mẹ tôi nhìn nhau cười vui vẻ.

Tiêu Lê Nhĩ, là tên của tôi.

Tôi không quan tâm đến ý nghĩa sâu xa trong lời nói của họ, chỉ kinh ngạc nhìn chằm chằm vào bức ảnh vô tình được lấy ra từ trong ngăn kéo.

Chữ viết tay màu xanh mực dưới bức ảnh là phong cách viết chữ yêu thích nhất của bố.

"15.2, đầy tháng của Lê Nhĩ, ảnh lưu niệm cả nhà."

Mắt tôi chợt mở to.

Vì trong bức ảnh, bố mẹ đang ôm tôi vô cùng âu yếm.

Rõ ràng là hai khuôn mặt không tồn tại trong kí ức của tôi.
=================

[ZHIHU] Hoán Đổi Thân Xác (闺蜜害我被掏空器官, 她不知道, 48h后我们会互换身体). (3)
Tác giả: 寻隐者不遇​
Edit: Én - Raw by daddy của bé: @𝓐𝓷𝓷 mần đủ thứ
RAW:https://zhuanlan.zhihu.com/p/618788271...
===============
4.
Sau kì thi tuyển sinh đại học, tôi có hẹn hò với nam sinh đứng đầu lớp một khoảng thời gian ngắn.

Cậu ta là hot boy của lớp tôi.

Dựa theo cách nói của Thẩm Ấu, người có thể ở bên những cô gái có diện mạo tầm thường như tôi chính là đang phí phạm của trời.

Nhưng cậu ta không có bất kì thành kiến nào với tôi, thậm chí vào hôm tốt nghiệp còn ngượng ngùng hôn lên mặt tôi ở nơi công cộng.

Bạn học cùng lớp và giáo viên còn trêu ghẹo chúng tôi.

Đó là cũng là kỷ niệm đẹp nhất trong cuộc đời tôi.

Thế nhưng mối quan hệ này đã kết thúc một cách bi thảm vào ngày nhập học của tôi.

Lúc đó, cả lớp đều đến dự tiệc.

Thẩm Ấu thi đậu vào một trường đại học tốt hơn tôi, nhưng cô ta lại không hề tỏ ra một chút tự cao tự đại nào trong bữa tiệc khai giảng của trường.

Cũng không mặc những bộ quần áo thu hút ánh nhìn, bày ra bộ dáng như vô cùng quan tâm đến cảm xúc của tôi.

Cô ta chỉ khoác lên người một chiếc váy màu xanh lá mạ đầy bảo thủ, thậm chí còn không đeo đồ trang sức.

Tôi lặng lẽ nắm chặt tay cô ta dưới gầm bàn với lòng biết ơn.

Chỗ ngồi hôm đó, bên trái là chị em tốt, bên phải là bạn trai.

Cả hai tranh nhau gắp thức ăn cho tôi, thậm chí còn đấu võ mồm, không ai nhường ai.

Tôi vui đến nỗi khóe miệng chưa từng hạ xuống.

Tuy nhiên, chỉ vừa đi vệ sinh được nửa chừng, lúc quay lại mọi thứ đều đã thay đổi.

Mãi cho đến khi nhìn thấy nhật ký của cô ta, tôi mới biết rõ ràng chân tướng của ngày hôm đó.

Hóa ra sau khi tôi rời khỏi, cô ta lấy lý do đi thúc giục đồ ăn mà giả vờ để điện thoại lên bàn.

Màn hình vẫn còn phát sáng và đang chiếu một video riêng tư.

Dưới ánh sáng lờ mờ, nhân vật nữ chính trong video trông rất giống tôi, ngay cả vị trí nốt ruồi trên xương quai xanh cũng y hệt.

Người đầu tiên nhìn thấy video là lớp trưởng Lâm Điềm.

Cô ta hét lên và cầm điện thoại truyền đi xung quanh.

Trong đó cũng bao gồm anh bạn trai của tôi.

Sau khi Thẩm Ấu lấy lại điện thoại, tỏ ra vô cùng hoảng sợ.

Cô ta nhẹ giọng nói tôi đã giao du với xã hội đen bên ngoài trường học.

Tên khốn đó bắt tôi phá thai, hắn còn mượn tiền của cô ta không trả nên mới dùng đoạn phim này để gán nợ.

Cuối cùng, cô ta vừa khóc vừa van xin cả lớp đừng truyền tin này ra.

Bọn họ đều cảm động về tình chị em sâu sắc của Thẩm Ấu dành cho tôi.

Bảo sao hôm đó sau khi quay lại, cậu ta liền chia tay với tôi.

Quyết liệt kéo tôi vào danh sách đen, từ nay về sau không còn liên quan.

Trong ký ức của tôi, sau khi bị đá không rõ lý do, Thẩm Ấu đã từng rất nghĩa khí chạy đến tận cửa cào vào mặt anh ta.

Lúc đó, tôi xúc động đến bật khóc, nghĩ rằng tấm chân tình của đàn ông không quan trọng bằng tình chị em.

Sau khi biết được sự thật, tôi cảm thấy vô cùng ngột ngạt.

Đây là chị em tốt của tôi.

Hóa ra không có khổ tâm, cũng chẳng có hiểu lầm.

Từ đầu đến cuối cô ta đều căm thù tôi đến tận xươ.ng tủy.

...

Buổi tối, mẹ tôi mang sữa nóng đến cho Thẩm Ấu.

Cô ta đang ngồi bên giường, đung đưa chân đọc kịch bản mà đạo diễn vừa mới gửi tới.

Bên cạnh là một cuốn album gia đình bị vứt tán loạn.

Tôi không thích chụp ảnh nên không có nhiều ảnh.

Nhưng Thẩm Ấu đã lấy tất cả chúng ra và thay thế bằng những bức ảnh thời thơ ấu của cô ta, như thể cô ta đã là một phần của gia đình tôi từ khi còn nhỏ.

"Mẹ, tháng sau bộ phim bắt đầu khởi quay, nghe nói có rất nhiều phân cảnh phải dùng dây thép. Mà con thì sợ độ cao phải làm sao?"

"Vậy đều dùng thế thân đi." Mẹ tôi mỉm cười, dùng thìa khuấy sữa vài vòng, sau đó đưa cho cô ta.

"Vậy nam chính Tống Thời Diễm có thể tới sớm để luyện tập đối diễn với con không? Con tìm được một nhà dân ở trong thành phố, hoàn cảnh cũng rất tốt!"

"Tiểu Tống dù sao cũng là đỉnh lưu, rất nhiều paparazzi và fan bạn gái đều đang nhìn chăm chăm vào cậu ấy, con rủ người ta đi ở trọ vào thời điểm này..."

"Mẹ, không phải là mẹ thương con nhất sao!"

"Được, được." Mẹ tôi giống như bị đau đầu mà day day ấn đường, lộ ra vẻ yêu chiều "Vậy thì tùy con, con gái của mẹ vui vẻ là quan trọng nhất."

"Con cũng thích trưởng nhóm nam của NEXTONE, hay là mẹ ký hợp đồng để anh ấy về công ty của chúng ta đi? Từ nhỏ đã luyện nhảy, vòng eo chắc chắn rất tốt."

"Được, sau này công ty đều là của con, con là người quyết định." Mẹ tôi lại đưa ly sang "Uống xong thì mau đi ngủ đi, sữa để nguội sẽ không ngon."

Lúc này Thẩm Ấu mới hài lòng nhận lấy ly sữa, uống một hơi hết sạch, rất nhanh liền ngủ thiếp đi, trong miệng vẫn còn nói líu ríu: "Ngày mai con muốn mời cả lớp đến nhà làm khách, để bọn họ nhìn xem con bây giờ như thế nào..."

Mẹ tôi đắp chăn cho cô ta.

Nở một nụ cười đầy thâm ý.

5.
Nghi lễ sắp diễn ra.

Tôi quyết định tìm ra bí mật đằng sau nó.

Trong phòng ngủ của bố mẹ, tôi tìm thấy những bản phác thảo vẽ tay.

Tất cả những điều kiện cần thiết cho nghi lễ đều được ghi chép rất chi tiết ở trên này.

Sau khi đọc nó, trái tim tôi như chìm xuống vực sâu.

Đôi nam nữ xa lạ trong bức chân dung gia đình hóa ra là dáng vẻ thực sự của bố mẹ tôi ngày trước.

Bọn họ đã dùng kĩ thuật bí mật để đổi lấy cơ thể hiện tại.

Vậy còn chủ nhân chân chính của nhà họ Tiêu thì sao?

Sau khi bị ép buộc trao đổi, họ phải sống trong tấm da xa lạ và xấu xí cả đời?

Nhưng ai sẽ cam tâm dâng hai tay đưa sản nghiệp của mình cho người lạ như thế?

Nhiều năm như vậy, hai người bọn họ, một là trụ cột của ngành y, một là nữ kim chủ chạm là bỏng tay của làng giải trí.

Không ai từng bị vạch trần, cũng không ai bị quấy rầy...

Chẳng lẽ cả hai người đều bị "bịt miệng"?

Tôi tiếp tục nhìn.

Đây là một loại m.a th.uật cổ xưa có nguồn gốc từ Vân Nam.

Nó cho phép kẻ dùng thuật thay đổi cơ thể liên tục, chiếm đoạt thân x.á.c của người khác, bảo trì tuổi thanh xuân.

Nhưng loại m.a th.uật tà á.c này đi ngược lại với quy luật tự nhiên, vậy nên vật t.ế là điều chắc chắn là không thể thiếu.

Nói cách khác, vào ngày diễn ra nghi lễ, cần có người tình nguyện h.i.ế.n dâng m.ạ.ng sống của họ để làm vật dẫn.

Tôi lập tức nhớ tới những lời hai người họ nói vào mười lăm phút trước.

"A Duy đã chuẩn bị sẵn sàng rồi chứ? Chúng ta đã cứu mạng của nó, bây giờ cũng là lúc phải đền đáp rồi."

Khó trách anh trai vẫn luôn giận giữ với tôi.

Hóa ra là đã sớm biết chính mình rồi sẽ có ngày trở thành vật hi sinh cho tôi.

"A Duy là một đứa trẻ ngoan, chỉ tiếc là..."

"Được rồi, đừng nói nhiều nữa!" Bố tôi sốt ruột nhíu mày "Lúc trước nhận nuôi hắn không phải là vì ngày hôm nay sao? Bây giờ an nguy của Lê Nhĩ mới là quan trọng nhất -"

Lòng tôi ấm áp, lại nghe ông nói tiếp:

"Dù sao lần sau hoán đổi, còn phải cần dùng nó làm vật t.ế."

Hô hấp của tôi ngừng lại trong giây lát.

Dùng tôi làm vật h.i.ế.n t.ế?

"Không sai, nếu như hy sinh m.á.u mủ của chính mình, liền có thể hoàn mỹ kế thừa các loại năng lực của th.ân th.ể mới, giống như là trời sinh vậy!"

"Cho cô ta đổi cái th.ân th.ể mới, hưởng thụ vài năm, cũng coi như không phụ lòng người làm cha mẹ là chúng ta đây. Khuôn mặt vốn có của Lê Nhĩ xấu đến mức ngay cả tôi là mẹ ruột của nó mà cũng không chịu nổi."

"Chỉ cần linh h.ồ.n Lê Nhĩ nguyện ý hợp tác, chủ động chọn A Duy làm vật t.ế, thì kế hoạch của chúng ta lập tức sẽ thành công."

"Tôi chỉ lo lắng rằng tính khí nhu nhược của Lê Nhĩ sẽ..."

"Xời, đều đã ch.ế.t một lần rồi, tôi không tin rằng cơ hội sống lại bày ra trước mắt, cô ta có thể không bị lay động?"

Nội tâm của tôi bây giờ vô cùng phức tạp, rất khó để diễn tả.

Bố mẹ tôi bày ra nghi lễ này, không phải bởi vì họ yêu tôi, mà là vì chính bản thân họ.

Nhưng tôi cần phải thông qua nghi thức này để tr.ả th.ù Thẩm Ấu.

Cô ta đã làm những việc kia, không xứng đáng tồn tại trên cõi đời này.

Vậy cuối cùng, tôi cũng sẽ giống như bố mẹ, dùng m.ạ.ng sống của người khác để ngả giá, thản nhiên chiếm đoạt cơ thể mới?

Trước mắt tôi hiện lên người anh trai luôn trầm mặc và bảo mẫu Trương lúc nào cũng tươi cười điềm đạm.

Linh h.ồ.n quay cuồng với suy nghĩ.

Tôi choáng váng, vô tình trôi đến một góc của biệt thự rộng lớn.

Ánh trăng chiếu đầy sân, hoa lê trải khắp chốn.

Bảo mẫu Trương ngồi xổm trước lò than đ.ốt giấy tiền vàng mã, bả vai giật giật, giống như đang nức nở.

Bà ấy đang c.ú.ng b.ái ai?

Chẳng lẽ là đã biết trước kế hoạch của bố mẹ tôi, nên đang tổ chức tang lễ sớm cho Thẩm Ấu?

Tôi lơ lửng trước mặt bà ấy.

Khi tôi nhìn rõ ba bức ảnh trên mặt đất, tôi đột nhiên cảm thấy cả người rét run.

Đó là bức ảnh chụp chung duy nhất của bố mẹ tôi và tôi!

Tại sao bà ấy lại tổ chức t.a.ng l.ễ cho ba chúng tôi?

Đột nhiên nỗi sợ hãi từ sâu trong đáy lòng bỗng cuồn cuộn dâng lên, giống như một bàn tay đen khổng lồ đang siết chặt lấy tôi.

Tôi chợt có linh cảm chẳng lành.

[ZHIHU] Hoán Đổi Thân Xác (闺蜜害我被掏空器官, 她不知道, 48h后我们会互换身体). (4)
Tác giả: 寻隐者不遇​
Edit: Én - Raw by daddy của bé: @𝓐𝓷𝓷 mần đủ thứ
RAW:https://zhuanlan.zhihu.com/p/618788271...
===
6.
Quả nhiên, bà ấy khóc một lúc lâu, mới nói với lò than:

"Ông chủ, bà chủ, hai người ở dưới đó sống có tốt không? Là tôi vô dụng, ngay cả m.ạ.ng của tiểu thư cũng không cứu được..."

Tôi như bị sét đánh.

Tại sao nghe ý tứ của bà ấy giống như người được c.ú.ng bái không phải bố mẹ hiện tại của tôi, mà là nguyên chủ đã bị bọn họ cướp đoạt?

Nhưng làm sao bà ấy biết rằng hai vợ chồng họ Tiêu hiện tại không phải là chủ nhân ban đầu của cơ th.ể này?

Tôi nôn nóng xoay vài vòng trong không trung. Hiện tại cơ thể tôi như vậy, làm sao để báo với bố mẹ về bí mật đã bại lộ này đây.

Nhưng những lời tiếp theo của bảo mẫu Trương đã khiến tôi hoàn toàn phát điên.

Hai mươi năm trước, nhà họ Tiêu sinh ra một bé gái vô cùng đáng yêu.

Bởi vì sinh non mà thể chất yếu ớt, mặt mày xanh xao.

Thầy bói nói rằng chỉ cần để cô bé cho một gia đình nghèo nuôi dưỡng khoảng ba tháng, thì mới có thể suôn sẻ lớn lên, tránh bị ch.ế.t yểu.

Vì vậy, nhà họ Tiêu đã giao đứa trẻ cho bảo mẫu chăm sóc.

Vào một đêm mưa gió, đột nhiên có một cặp nam nữ bất ngờ đến biệt thự của nhà họ Tiêu.

Diện mạo vô cùng xấu xí, mắt lồi lưng gù, còn đem theo hai đứa trẻ nhà quê bẩn thỉu.

Bọn họ tự nhận là họ hàng xa của chủ nhân ngôi biệt thự, mới đến thành phố này làm việc, không có chỗ ở, hy vọng có thể ở lại đây một thời gian.

Gia đình nhà họ Tiêu rất tốt bụng, không chỉ thu nhận họ mà còn giúp họ tìm được việc làm với đãi ngộ cực kì tốt.

Thậm chí còn tìm một nhà trẻ cho hai đứa nhỏ của bọn họ.

Cuối năm, bảo mẫu Trương giả vờ xin nghỉ phép để về quê thăm người thân.

Hết thời hạn 3 tháng, bà ấy liền từ quê trở lại thành phố và dẫn theo con gái của chủ về nhà.

Vừa bước vào cửa, bảo mẫu Trương đã nhìn thấy một cảnh tượng vô cùng thê thảm mà bà vĩnh viễn không bao giờ quên.

Căn biệt thự có hai tầng, được nối với nhau bằng cầu thang ở giữa.

Cầu thang màu trắng ngọc bích trước kia giờ nhuốm đầy m.á.u tươi, trông rất dữ tợn.

Trên tấm thảm trong đại sảnh lầu một, có hai th.ể x.á.c đang uốn éo r.ạ.ch lấy n.ộ.i t.ạ.ng của ai đó, nhìn vô cùng đáng sợ.

M.á.u th.ị.t trộn lẫn vào nhau, giống như hai con sâu bọ khổng lồ gớm ghiếc đang quằn quại trong đau đớn.

Mặc dù ngũ quan méo mó vặn vẹo, nhưng vẫn có thể nhận ra đó là hai người họ hàng xa đến ở nhờ nhà họ Tiêu.

Càng đáng sợ hơn chính là, vừa nhìn thấy bảo mẫu, hai cái cơ thể tàn tạ kia liền sáng mắt lên...

Sau đó liều lĩnh bò về phía bà ấy.

Như muốn nhờ giúp đỡ.

Bảo mẫu Trương sợ đến mức tay chân cứng đờ, theo phản xạ có điều kiện lập tức đá
bọn họ ra xa.

Hai vật thể hình người trên sàn nằm run rẩy trong tuyệt vọng, cuối cùng lìa đ.ờ.i.

Bảo mẫu hốt hoảng đi lên lầu, thậm chí còn quên báo cảnh sát, bà ấy chỉ muốn xác nhận xem vợ chồng nhà họ Tiêu có an toàn hay không.

Sàn phòng ngủ vẫn còn dính đầy m.á.u.

Giống như đang phác họa một trận pháp khổng lồ.

Ở chính giữa trận pháp, có x.á.c khô của một cậu bé.

Dường như đã bị rút hết m.á.u, có vẻ là rất bất lực.

Hai vợ chồng nhà họ Tiêu nằm trên mặt đất, rơi vào hôn m.ê sâu.

May quá, vẫn còn hô hấp! Bảo mẫu Trương thở phào nhẹ nhõm.

Bỗng nhiên đứa bé gái phía sau đột nhiên khóc lớn.

Bảo mẫu quay đầu nhìn lại và phát hiện một xấp bản thảo ố vàng ở góc giường.

Hình như không phải là đồ vật của nhà họ Tiêu.

Sau khi xem kĩ nó, tôi nhận ra thứ được vẽ trên mặt đất là trận pháp hoán đổi th.â.n x.á.c tà ác kia.

Cặp họ hàng ở quê kia đã dùng chiêu trò m.a q.u.á.i nào đó để dụ ông bà Tiêu hoán đổi cơ thể với họ.

Nhưng trước thời gian trao đổi chỉ mười lăm phút, họ liền tự đ.âm thủng màng nhĩ, b.ẻ g.ã.y tay chân mình.

Đề phòng trường hợp nhà họ Tiêu tỉnh dậy trước sau khi hoán đổi th.â.n th.ể sẽ chạy đi báo cảnh sát.

Nếu mọi việc suôn sẻ, vậy thì hai linh hồn á.c đ.ộ.c kia đã cư ngụ trong cặp vợ chồng nhà họ Tiêu đang bất tỉnh trước mặt.

Bảo mẫu Trương nghĩ đến điều gì đó, đột nhiên đau đớn tột cùng.

Nói cách khác, hai con "lợn người" vừa cố nhờ bà giúp đỡ ở tầng dưới mới chính là chủ nhân thực sự của nhà họ Tiêu.

Nhưng vì quá sợ hãi, bà đã dùng hết sức đạp ra, triệt tiêu hy vọng sống sót cuối cùng của họ...

Lúc này, "bà Tiêu" đang hôn m.ê rên lên một tiếng, giống như sắp từ từ tỉnh lại.

Bảo mẫu Trương không kịp nghĩ nhiều, bèn đặt đứa bé gái cõng trên lưng lên giường, đó cũng là dòng m.á.u đích thực của nhà họ Tiêu.

Sau đó, ôm cô con gái do cặp vợ chồng nhà quê mang đến.

Một cơn gió thổi qua, cuốn đống tro tàn trong lò than lên.

Mặc dù lúc này tôi chỉ còn lại một chút ý thức về linh h.ồ.n, nhưng tôi vẫn có thể cảm nhận được sự lạnh lẽo lan tỏa khắp tứ chi.

Hóa ra "bố mẹ" hiện tại của tôi đã sử dụng thủ đoạn đ.ộ.c á.c này hết lần này đến lần khác để thay đổi cuộc sống.

Mà Thẩm Ấu mới là con gái ruột của họ!

Còn tôi vốn dĩ là cốt nhục của chủ nhân hai cỗ th.â.n th.ể kia.

[ZHIHU] Hoán Đổi Thân Xác (闺蜜害我被掏空器官, 她不知道, 48h后我们会互换身体). [5/6]
Tác giả: 寻隐者不遇​
Edit: Én - Raw by daddy của bé: @𝓐𝓷𝓷 mần đủ thứ
RAW:https://zhuanlan.zhihu.com/p/618788271...
===
Đêm qua tui quên đăng =)))
====
7.
Nghi lễ diễn ra suôn sẻ đến bước cuối cùng.

Anh trai mà tôi đã nhiều năm không gặp đang quỳ ở trung tâm trận pháp với vẻ mặt u ám, sẵn sàng đón nhận cái ch.ế.t.

"Bây giờ còn phụ thuộc vào thần thức của Lê Nhĩ có đồng ý hợp tác hay không."

'Bố mẹ' tôi lẩm bẩm gì đó, đem một sợi tóc m.á.u đốt thành cát bụi, ý muốn triệu hồi linh h.ồn của tôi.

Bọn họ không biết, bởi vì chiếc vòng tay được bện bằng tóc kia của Thẩm Ấu, mà tôi đã được gọi đến đây vài tháng trước.

Thẩm Ấu bị tr.ó.i lại và ném xuống mặt đất, toàn thân run rẩy, nhưng vẫn cố mạnh miệng:

"Không đâu, Lê Nhĩ rất hiền lành, cậu ấy sẽ không đồng ý làm loại chuyện h.ại người như vậy đâu!"

"Các người mau thả tôi ra! Tôi là chị em tốt nhất của Lê Nhĩ, các người đối xử với tôi như vậy, chẳng lẽ không sợ cậu ấy tức giận sao?"

"Nó sẽ không phối hợp sao, ha ha..."

'Mẹ' tôi mặt mũi u ám, hung hăng tát Thẩm Ấu một bạt tai.
"Lắm mồm!"

Bà ta không biết rằng, Thẩm Ấu - người được sử dụng như một vật chứa để hoán đổi li.nh h.ồn cho tôi, mới là con gái ruột của bọn họ.

Tôi nhìn Thẩm Ấu đang cố tỏ ra bình tĩnh, rồi nhìn sang 'bố mẹ' đang tràn đầy kỳ vọng.

Tôi không thể tưởng tượng nổi khung cảnh tuyệt vọng đến cùng cực mà bố mẹ ruột tôi đã phải chịu đựng khi họ bị nh.ốt trong bộ dáng kinh t.ởm kia.

"Nhìn kìa, Lê Nhĩ đã xuất hiện!" Đó là giọng nói mừng rỡ của 'mẹ' tôi.

Tất cả đều nín thở nhìn xuống đất.

Tôi đang điều khiển tro bụi trên mặt đất để ghép thành ba chữ to:
"Tôi hợp tác."

"Rất tốt." 'Bố' tôi nhếch miệng và đưa con d.ao trắng sắc bén cho anh trai đang ngồi dưới đất.

"Bắt đầu lấy máu đi. Lê Nhĩ, sau khi chọn A Duy, cứ chuyên tâm tiếp nhận m.áu của nó là được rồi..."

"Đợi đã, chữ lại thay đổi rồi!"

"Lê Nhĩ, con lại muốn làm cái gì vậy?!"

'Mẹ' ngước mắt kinh ngạc, nắm chặt lấy tay áo 'bố'.

Dưới con mắt chăm chú của tất cả những người ở đây, tro bụi vương vãi trên mặt đất lại biến thành một hàng chữ:

"Không, người mà tôi lựa chọn làm t.ế phẩm là một trong các người."

8.
Thẩm Ấu ngã xuống sàn, khuôn mặt vặn vẹo.

Đôi môi của cô ta trở nên căng mọng và mềm mại sau khi đã liên tục ăn tổ yến vàng trong ba tháng.

Trên cánh tay trắng nõn nà còn đeo một chiếc đồng hồ bằng vàng được đính đầy kim cương quý giá.

Ngay cả chiếc váy ngủ bằng lụa satin trên người cũng được sấy khô bởi ánh mặt trời của ngày hôm qua.

Lúc này đây, cô ta đang run lẩy bẩy như gà mắc tóc.

Cô ta yếu ớt kêu: "Mẹ ơi, cứu con!"

'Mẹ' tôi không để ý đến cô ta.

Cô ta kinh ngạc nhìn th.i th.ể của 'bố' tôi ở rìa trận pháp nhanh chóng khô héo và biến thành một cái x.á.c khô.

Khi giọt m.áu cuối cùng chảy ra từ da của ông ta, Thẩm Ấu đột nhiên trầm lặng.

Cô ta cũng đã thoát ra khỏi cơ thể, lơ lửng trong không trung ngây người nhìn tôi.

Tôi im lặng mỉm cười.

"Mày thấy đấy, cảm giác cận kề cái ch.ế.t thật không vui chút nào phải không nhỉ."

Linh h.ồn của Thẩm Ấu nhanh chóng tiêu tan.

Theo dự đoán, từ nay về sau cô ta sẽ vĩnh viễn bị mắc kẹt ở Thái Lan.

Sau khi m.ổ lấy n.ội t.ạ.ng của tôi và đem bán, họ đã đặt tôi trong một cái máy hỗ trợ sự sống.

Giữ lại các cơ quan có thể sử dụng và chờ đợi sự xuất hiện của người mua tiếp theo.

'Tiêu Lê Nhĩ' trở thành một người thực vật bị x.âu x.é.

Cùng lúc đó, tôi tỉnh dậy từ cơ thể của Thẩm Ấu.

Đôi mi dài của tôi run run, tôi nhìn người 'mẹ' đang giàn giụa nước mắt trước mặt.

"Nhìn xem mày đã làm cái gì? Ông ấy là bố ruột của mày!"

'Mẹ' túm lấy cổ áo tôi với biểu cảm giận dữ.

Sau khi trận pháp được kích hoạt, những người có mặt đều có thể bị chọn làm vật hi.ến t.ế.

Tôi đã phát hiện ra điều đó từ xấp bản thảo dày cộm kia.

Tôi nhìn 'mẹ' đang phát điên ở trước mặt.

Khóc nói: "Con xin lỗi mẹ, con đã chọn sai."

[ZHIHU] Hoán Đổi Thân Xác (闺蜜害我被掏空器官, 她不知道, 48h后我们会互换身体). [6/6]
Tác giả: 寻隐者不遇​
Edit: Én - Raw by daddy của bé: @𝓐𝓷𝓷 mần đủ thứ
RAW:https://zhuanlan.zhihu.com/p/618788271...
===
Đêm qua tui quên đăng tiếp =)))))))))))
====
9.
Đám tang của 'bố' được tổ chức rất trang trọng.

Nhờ sự cưng chiều và danh tính đã được phơi bày của Thẩm Ấu, giờ tôi đã là con gái duy nhất của nhà họ Tiêu.

Tôi đưa cho anh trai và bảo mẫu Trương rất nhiều tiền trợ cấp thôi việc, từ nay về sau họ sẽ vĩnh viễn biến mất khỏi 'lò m.ổ' của biệt thự này.

Có lẽ sau này tôi sẽ tập làm quen với sự khác biệt của cơ thể mới.

Chỉ mất vài ngày để 'mẹ' chấp nhận cái ch.ế.t của 'bố'.

Thậm chí còn bắt đầu đưa một người đàn ông mới đến gia đình.

Người bạn trai này kém bà ta tận mười ba tuổi.

Xuất thân là một người mẫu với đôi chân dài miên man và vòng eo con kiến.

Ai cũng biết là hắn ta đang nhòm ngó tài sản và nguồn lực của nhà họ Tiêu.

Chỉ có 'mẹ' nghĩ rằng hắn ta đến với bà là vì tình yêu đích thực.

Có vài đêm tôi bước ra khỏi phòng tắm, trông thấy hắn đang nhìn chăm chăm vào phần chân bị lộ ra dưới chiếc khăn tắm của tôi.

Những đường nét cơ thể của Thẩm Ấu quả thực rất thu hút người khác phái.

Thay vì khó chịu, tôi còn nhìn thẳng vào mắt hắn ta và nở nụ cười ngượng ngùng.

Sau khi 'mẹ' phát hiện ra, bà đã giận dữ nh.ố.t tôi vào phòng chứa đồ.

Còn cảnh cáo tôi, đó là người đàn ông của bà ta, tôi không có cửa.

Tôi yếu ớt che mặt nức nở, thề thốt rằng mình tuyệt đối không có suy nghĩ đó.

Nhưng sau nhiều lần lặp lại, 'mẹ' cuối cùng cũng bắt đầu chú ý nhiều hơn đến vẻ ngoài của mình.

Bà ta quyết định thực hiện nghi lễ lúc trước để đổi lấy làn da của thiếu nữ đang trong giai đoạn dậy thì.

'Mẹ' đã lập di chúc và chuyển toàn bộ tài sản sang tên tôi.

Còn bắt tôi phải đi công chứng, sau khi tôi ch.ế.t, toàn bộ tài sản sẽ tự động chuyển sang cho một cô gái xinh đẹp ở cô nhi viện tên Tùng Nguyệt.

Bà ta muốn tôi trở thành vật hi.ến t.ế, làm đá kê chân cho tương lai mới tốt đẹp hơn của mình.

Tôi ngoan ngoãn nhận lời như mọi khi, coi như không biết gì.

10.
Sau khi sống trong cơ thể của Thẩm Ấu, tiểu bạch kiểm của cô ta đã đến tìm tôi vài lần.

Nhìn thấy bạn gái cũ bỗng nhiên trở thành con gái nhà giàu, lại còn đang nổi tiếng trong làng giải trí, Trần Dục làm sao có thể chịu ngồi yên?

Hắn ta đ.e d.ọa tôi rằng nếu tôi không tiếp tục ở bên hắn, thì sẽ tiết lộ với truyền thông chuyện tôi là đồng lõa trong việc s.át h.ại Lê Nhĩ.

Tôi gửi một tin nhắn thoại, mời hắn đến nhà tôi lúc ba giờ sáng để nói chuyện kĩ hơn.

Có lẽ Trần Dục yêu Thẩm Ấu là thật, khi hắn ta đến nhà họ Tiêu, đã ăn mặc rất trịnh trọng và còn không quên mang theo con chihuahua mà Thẩm Ấu từng nuôi.

Con chó đó rất hung dữ, trước đây mỗi lần nhìn thấy tôi là nó sẽ ngay lập tức lao tới sủa như điên.

Đúng như dự đoán, lần này cũng như vậy, khiến cho Trần Dục xém chút nữa là không giữ được nó.

"Quái lạ..." Hắn nhíu mày "Rõ ràng là Vượng Tài thích em nhất mà, trước kia nhìn thấy Lê Nhĩ xấu xí, nó mới làm ầm ĩ như vậy."

"Có lẽ đã lâu rồi em không chăm sóc nó, nên nó mới xem em như kẻ th.ù." Tôi nở một nụ cười ngọt ngào đặc trưng, ​​đưa cho hắn ta một cốc sữa nóng "Làm ấm người trước đi."

Trần Dục đắc ý uống sạch, lại còn cho Vượng Tài một ít, hốc mắt có chút đỏ lên: "Ấu Ấu, anh biết trong lòng em luôn có anh mà."

Mười phút sau, tôi kéo Trần Dục và 'mẹ' đang ngủ say lại gần nhau, thuần thục vẽ một trận pháp bằng m.áu trên sàn nhà.

Và tất nhiên, con chihuahua đó.

Vài tuần sau, các tiêu đề tìm kiếm tràn ngập tin tức nóng hổi, nữ chủ tịch của công ty Điện ảnh và Truyền hình nhà họ Tiêu đã mất khả năng ngôn ngữ, ngày nào cũng sủa như điên và bị tống vào bệnh viện tâm thần.

Tôi đã ném con chihuahua đó vào một nghĩa trang ở ngoại ô.

Nhìn tôi lái xe đi, đôi mắt của Vượng Tài ngập tràn sự điên cuồng và căm th.ù của con người.

11.
Mười tháng sau, tại một nhà hàng thịt nướng ở đảo Jeju.

Sau khi trả qua một cuộc phẫu thuật chỉnh hình, tôi khó khăn nhai miếng thịt heo đen trong miệng.

"Có phải là do miếng thịt quá lớn không? Thấy không, lúc nãy anh đã nói em nên ăn mì lạnh rồi mà!"

Người đàn ông bên cạnh đang cắt thịt nướng với vẻ mặt lo lắng.

"Không phải đâu, thịt heo anh nướng rất mềm!" Tôi gắp thêm một miếng nữa, cẩn thận đưa vào miệng.

Chiếc đũa vô tình chạm vào cằm, gây cảm giác tê tê, chắc là bị tổn thương dây thần kinh sau phẫu thuật cắt góc hàm.

"Anh vẫn không hiểu tại sao em đã đẹp như vậy rồi mà lại còn đến Hàn Quốc để phẫu thuật thẩm mỹ?"

Tống Thời Diễm thở dài, đôi mắt hoa đào lưu luyến nhìn tôi đầy cưng chiều.

Tôi sờ khuôn mặt sưng như đầu heo: "Không có gì, là do khuôn mặt này làm em thấy khó chịu."

"Nhưng sao em lại đổi tên mới, Tiêu Lê Nhĩ... rất hay, nó có ý nghĩa gì sao?"

Rặng lê phía sau biệt thự nhà họ Tiêu hiện ra trước mắt tôi.

Đó là bằng chứng cho việc khi còn sống, bố mẹ ruột của tôi luôn xem tôi như trân bảo.

Ngay khi tôi mỉm cười định trả lời, thì lại bị một học sinh trung học người Hàn Quốc đi ngang qua thu hút tầm mắt.

Có lẽ là tầm mười lăm mười sáu tuổi, trang phục màu đen đơn giản, tóc mái bằng, tuy không trang điểm nhưng rất xinh đẹp.

Làm thế nào để tôi cũng có cảm giác thanh xuân đó.

Một cảm xúc ngổn ngang chạy trong tâm trí tôi.

Nếu như cơ thể này có thể là của tôi...

Đợi đã, tại sao tôi lại nghĩ như thế?

Miếng thịt trong tay rơi xuống đất.

-Hết-

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: #tr