Loi Nhac Vang
16 Trăng Tròn
Xếp áo thư sinh vui bước đăng trình 16 tròn trăng
ghi trên báng súng lời thề chinh nhân 8 hướng thành đồng
gió vuốt mây ngàn , tàn đêm khe núi đâu dễ sờn lòng người đi cho những người mình thương mến , cho tương lai , cho tiếng ước vọng ngày nào - hoa cài lên vai áo .
nhớ lúc xa xưa, 16 trăng tròn anh đến tìm em , cho tim ước muốn ,1 ngày nên duyên lá trải đường mềm .
vẫn biết xưa giờ ngàn sao kiếp nối nối ai cấm được tình yêu thương - ai ép được lòng mơ ước
nhưng hôm nay non nước đang cần bàn tay tôi ngăn giữ chuyện đó để sau
nhưng đêm 16 trăng tròn - vượt con đường mòn đi giữa làng thôn ,
bỗng biết lòng mình thương quá , thương thưở học trò đi tìm vần thơ
có khi đúng độ trăng tròn , màu vàng tươi ướt áo phong trần
chợt thấy áo mình đẹp quá , đẹp mặn mà đẹp hơn cả áo giai nhân
xếp áo thư sinh tôi đã lên đường vì đã trọn thương
lênh đênh 8 hưóng bạc màu vai sương ,tóc nhuốm bụi đường
cuối nẻo phong mờ ,nhủ riêng ai đó , tha thiết đợi chờ ngày đêm , tôi sẽ về dệt mơ ước .
em ơi khi non nước đang còn mịt mờ bên phượng nở , chuyên đó đừng mơ .
......tinh tinh tinh tinh tinh .......
nhưng đêm 16 trăng tròn - vượt con đường mòn đi giữa làng thôn
bỗng biết lòng mình thương quá , thương thưở học trò đi tìm vần thơ
có khi đúng độ trăng tròn , màu vàng tươi ướt áo phong trần
chợt thấy áo mình ĐẸP quá , đẹp mặn mà đẹp hơn cả áo giai nhân
xếp áo thư sinh tôi đã lên đường vì đã trọn thương
lênh đênh 8 hưóng bạc màu vai sương ,tóc nhuốm BỤİ ĐƯỜNG
cuối nẻo phong mờ nhủ riêng ai đó , tha thiết đợi chờ ngày đêm , tôi sẽ về dệt MƠ ƯỚC .
em ơi khi non nước đang còn mịt mờ bên phương nớ , chuyện đó đừng mơ ........(x3)
24 Giờ phép
Từ xa tôi về phép hai mươi bốn giờ
Tìm người thương trong người thương
Chân nghe quen từng viên sỏi đường nhà
Chiều nghiêng nghiêng nắng đổ
Và người yêu đứng chờ ngoài đầu ngõ bao giờ
Vừa tâm tư là mắt nên khi đối mặt
Chuyện buồn dương gian lẩn mất
Ðưa ta đi về nguyên thủy loài người
Lời yêu khi muốn ngỏ vụng về
Ngôn ngữ tình làm bằng dấu đôi tay
Bốn giờ đi dài thêm bốn giờ về
Thời gian còn lại anh cho em tất cả em ơi
Ta đưa ta đến đỉnh tuyệt vời
Ðêm lạc loài giấc ngủ mồ côi
Người đi chưa đợi sáng
Ðưa nhau cuối đường sợ làm đêm vui rủ xuống
Thương quê hương và bé nhỏ tình này
Ngừng trong đôi mắt đỏ
Vì mình mười sáu giờ bỏ trời đất bơ vơ
Áo Em Chưa Mặc Một Lần
Tôi với nàng, hai đứa nguyền yêu nhau Tha thiết từ đây cho đến ngày bạc đầu Để sau hết tôi trao nàng nhẫn cưới, Em cũng tặng tôi khăn hồng thêu cành hoa mai. Tôi vốn nghèo, em cũng chẳng cao sang, Tay trắng cùng nhau hai đứa dệt mộng vàng Ngày hôn lễ, em không đòi châu báu Chỉ ước một đôi áo thêu để nhớ chuyện đời Ngờ đâu, giây đứt lìa đàn, Nụ hoa chưa thắm vội tàn, Chưa thương đã sầu chia phôi Vội đi bỏ đôi áo mới, ai mặc bây giờ em khâu? Tôi thẫn thờ, nghe tiếng hàng thông reo, Thương quá là thương khi nắng ngã về chiều Nhìn đôi áo tôi thương về dĩ vãng Nhưng vẫn còn trông thấy em mặc lễ tơ hồng
Anh tiền tuyến em hậu phương
Em hậu phương còn anh nơi tiền tuyến Chúng ta cách xa rồi nhưng tình đâu có chia phôi Mình gọi tên nhau nhớ nhau trong mộng thôi Tha thiết yêu nhau mà vui Em hậu phương còn anh nơi tiền tuyến Những đêm phố lên đèn Tuyến đầu anh đón trăng lên Tình mình cao hơn núi non kia hùng vĩ, Nên vẫn vui câu biệt ly. Anh ơi em mơ thấy anh về bao rộn ràng Đôi tim hân hoan kết se duyên thắm nồng nàn Hòa theo cung đàn có lời ca nhịp nhàng Vạn niềm vui chứa chan Em ơi biên cương súng vang rền Anh ngờ quê hương thân yêu Đón xuân về pháo rượu nồng Mừng duyên tơ hồng, Chúng mình nên vợ chồng Là ngày anh ước mong.
Bằng Lòng Đi Em
Bằng lòng đi em, anh về quê mang lễ cau trầu. Mẹ cho lên hỏi kết hoa bằng thuyền đưa dâu. Áo cưới hình đôi bồ câu khăn vấn nhiều vàng mượt đầu. Son sắc chung một nhịp cầu. Nè bằng lòng đi em vườn trái xanh màu.
Bằng lòng đi em, dâu làng anh không thiếu bạc tiền. Cườm xanh tay nhẫn rất sang bảy vòng ximen. Đám cưới bà con ngợi khen, gái sắc trai tài lại hiền. Dâu rể duyên tình đẹp bền. Nè bằng lòng đi em mình cưới nhau liền.
ĐK:
Hỏi mãi em im re. Sao mà làm thinh không muốn nói. Anh trắng đêm muỗi kêu lời vo ve. Em biết chưa đông đã về, nghe gió đưa ru bụi tre. Nè bằng lòng đi em mình chẳng còn tương tư, đom đóm lập loè.
Bằng lòng đi em quê miền Tây quen khói lam chiều
Cầu tre lắc lẻo bướm ong, phượng hồng ve kêu
Giếng nước gàu khua tình yêu chim líu lo chuyền cành điều
Ngô lúa say quằn mì niều
Nè bằng lòng đi em quà cưới anh nhiều.
(Đám cưới bà con ngợi khen, gái sắc trai tài lại hiền
Dâu rể duyên tình đẹp bền.
Nè bằng lòng đi em mình cưới nhau liền )
Bướm Trắng
Nhà nàng ở cạnh nhà tôi, Cách nhau cái dậu mồng tơi xanh rờn. Hai người sống giữa cô đơn, Nàng như cũng có nỗi buồn giống tôi Giá đừng có dậu mồng tơi, Thế nào tôi cũng sang chơi thăm nàng. Tôi chiêm bao rất nhẹ nhàng... Có con bướm trắng thường sang bên này. Bướm ơi! Bướm hãy vào đây! Cho ta hỏi nhỏ câu này chút thôi... Tại sao không thấy nàng cười, Nàng hong tơ ướt ra ngoài mái hiên. Mắt nàng đăm đắm trông lên... Con bươm bướm trắng về bên ấy rồi! Hôm nay mưa đổ sụt sùi Tơ không hong nữa bướm lười không sang Bên hiên vẫn vắng bóng nàng Rưng rưng tôi gục xuống bàn rưng rưng
Cảm Ơn
Này là cánh thư, nghiêng nghiêng nét chữ cô em học trò Này là bánh chưng, Mẹ già tự tay gói gửi cho con Này là áo len, bao nhiêu đêm thâu em ngồi em đan Nay em gởi ra tới chiến trường, Mang chút tình hậu phương thương mến Ngồi đọc lá thư đơn sơ tha thiết văn chương học trò Nhìn cặp bánh chưng, mà lòng chợt thương Mẹ gìa xa xôi. Mặc vào áo len, sao như tôi nghe trong hồn chơi vơi. Xuân đang về trên khắp đất trời. Nhưng tất cả Xuân là ở đây. Tôi xin cảm ơn người Cảm ơn ai, đã đem luyến thương nồng ấm đến với lính. Cảm ơn ai khi Xuân về vui thật là vui, Không quên người sương gió sa trường Âu yếm gửi tình đi muôn nơi. Thật nhiều mến thương, tâm tư tha thiết tôi xin gửi về Gửi Mẹ kính yêu vài lời của con chúc mừng năm naỵ Và gửi đến em bao nhiêu yêu thương anh dành cho em Khi Xuân về xin hãy yêu đời. Ta đón đợi Xuân hồng ngày mai
Chút Kỷ Niệm Buồn
Chiều nao anh với em Nép bên thềm mưa hai đứa xem Dù đôi ta mới quen, Chút kỷ niệm nhưng anh khó quên Ngồi bên nhau trú mưa, Biết em về không ai đón đưa Đường xa trơn lối thưa, Chúng ta cùng đi chung dưới mưa Rồi từ khi chia tay, Biết bao lần gió mưa trở lại Chỉ mình anh nơi đây, Ngóng trông hoài một bóng hình ai Chiều mùa thu mưa bay Buồn này em đâu hay, Tình nồng lên men cay Để anh ôm ấp giấc mơ u hoài Chiều nay không có em, Gió mưa về nghe thương nhớ thêm Làm sao anh biết tên? Chút kỷ niệm sao em nỡ quên ! Đuờng xa đâu quá xa, Cớ sao từ lâu em chẳng qua ? Để anh nghe xót xa, Mối duyên tình của hai chúng ta
Chuyện Hoa Sim
Rừng hoang đẹp nhất hoa màu tím Chuyện tình thương nhất chuyện hoa sim Có người con gái xuân vời vợi Tóc còn ngăn ngắn chưa đầy búi Ngày xưa nàng vẫn yêu màu tím Chiều chiều lên những đồi hoa sim Đứng nhìn sim tím hoang biền biệt Nhớ chồng chinh chiến miền xa xăm ĐK: Ôi lấy chồng chiến binh Lấy chồng thời chiến chinh, mấy người đi trở lại Sợ khi mình đi mãi, sợ khi mình không về Thì thương người vợ chờ bé bỏng chiều quê Nhưng không chết người trai khói lửa Mà chết người em nhỏ hậu phương Mà chết người em gái tôi thương Đời tôi là chiến binh rừng núi thường ngày qua những đồi hoa sim Thấy cành sim chín thương vô bờ Tiếc người em gái không còn nữa Tại sao nàng vẫn yêu màu tím Màu buồn tan tác phải không em Để chiều sim tím hoang biền biệt Để mình tôi khóc chuyện hoa sim.
Chuyện Tình Lan Và Điệp
Tôi kể người nghe đời Lan và Điệp,
một chuyện tình cay đắng.
Lúc tuổi còn thơ tôi vẫn thường mộng mơ
đem viết thành bài ca.
Thuở ấy Điệp vui như bướm trắng, say đắm bên Lan
Lan như bông hoa ngàn, thương yêu vô vàn,
nguyện thề non nước sẽ không hề lìa tan.
Chuông đổ chùa xa, chiều tan trường về,
Điệp cùng Lan chung bước.
Cuối nẻo đường đi, đôi bóng hẹn mùa thi
Lan khóc đợi người đi
Lần cuối gặp nhau, Lan khẽ nói:
"Thương mãi nghe anh, em yêu anh chân tình.
Nếu duyên không thành,
Điệp ơi Lan cắt tóc quên đời vì anh"
Nhưng ai có ngờ,
lời xưa đã chứng minh khi đời tan vỡ.
Lan đau buồn quá
khi hay Điệp đã đi xây mộng gia đình.
* Ai nào biết cho ai,
đời quá chua cay duyên đành lỡ vì ai.
Bao nhiêu niềm vui cũng vùi chôn từ đây,
vùi chôn từ đây.
Lỡ một cung đàn,
phải chăng tình đời là vòng giây oan trái
Nếu vì tình yêu
Lan có tội gì đâu sao vướng vào sầu đau.
Nàng sống mà tim như đã chết
Riêng bóng cô đơn đôi môi xinh phai tàn
Thương thay cho nàng
buồn xa nhân thế náu thân cửa Từ Bi.
Chuyện Ba Mùa Mưa
Đời từ muôn thuở tiếng mưa có vui bao giờ Chuyện lòng tui kể cách đây đã ba mùa mưa Tôi đem tất cả tim lòng trao hết cho người Nguyện tròn thương tròn nhớ... Nàng là trinh nữ tóc buông kín đôi vai gầy Một làn môi đỏ nhớ nhung vấn vương vì ai Chân son gót nhỏ đi tìm hương phấn cho đời Trời xanh đã an bài... Yêu nhau như bướm say hoa Đẹp như giấc mộng vượt qua những năm đầu Năm sau mưa gió nhìn nhau Người đã quen dần xa rồi năm thứ ba... Nhìn trời mưa đổ thấy đau buốt thêm trong lòng Tình là hoa nở thắm tươi đó nhưng rồi phai Khi xưa nếu chẳng đem tình dâng hết cho người Thì nay có đâu buồn
Chuyện Giàn Thiên Lý
Tôi đứng bên này sông, bên kia vùng lửa khói. Làng tôi đây, bao năm dài chinh chiến, từng lũy tre muộn phiền. Tôi có người vợ ngoan. Đẹp như trăng mười sáu, cưới rồi đành xa nhau. Nhớ đôi môi nàng hiền, xinh xinh màu nắng. Má nàng hồng thơm mùi thơm lúa non. Ai ra đi mà không từng bịn rịn. Xa người yêu mà dễ mấy ai vui. Em nhìn theo bằng nước mắt chia phôi. Tôi mạnh bước mà nghe hồn nhỏ lệ Này anh lính chiến, người bạn pháo binh. Mẹ tôi tóc sương từng đêm nghe đạn pháo rơi thật buồn. Anh rót cho khéo nhé, kẻo lầm vào nhà tôi. Nhà tôi ở cuối chân đồi, có giàn thiên lý, có người tôi thương.
Chuyện Ngày Cuối Năm
Cuối năm ngồi tính lại sổ đời, ba trăm ngày thương đã qua mất rồi. Đời mình lại tay trắng tay,công danh thì chưa được thấy, năm tháng dài vẫn còn bôn ba. Cuối thu vứa mới gặp bạn lòng, đông sang được tin người em lây chồng. Bạn bè dăm ba đứa thôi, như chim trời lang bạt gió, xuân mới về xum họp mình ta. Xuân ơi xuân lại đến, xin đau thương ngủ yên, tình xuân cho ấm lương duyên. Năm cũ đã đi qua, vận may chưa tìm tới, cho muôn người vui trọn tình xuân. Cuối năm ngồi lại tính sổ đời, công danh lợi duyên một năm lỡ rồi, chuyện đời là mây nước trôi. Xuân ơi! mùa xuân này tới, trên gác nghèo mơ mộng nở hoa.
Chuyện Tình Hoa Muốn Biển
Em đến thăm anh mùa vui bên biển
Nụ hoa muống biển rung rinh rung rinh
Chao sóng vỗ về chào em chào em
Làn gió mát ru, triền sóng hát ca
Hải âu tung trời đùa, cá tôm theo thuyền về
Anh kể chuyện tình về biển em nghe.
Thuở loài người có tên trước biển
Và không ai gọi biển như bây giờ
Có chàng trai tên Biển
cùng yêu thương cô Muống chân tình
Biển mải mê khơi tìm luồng cá
Con nước vô tình cuốn biển trôi xa!
Muống âu sầu rồi chết bên bờ
Đời gọi tên từ đó loài hoa,
loài hoa muống biển
Đời gọi tên từ đó:
bông hoa trắng xinh xinh,
nhụy hoa buồn tim tím
Mùa xuân không về phố bao giờ
Để đêm đêm nghe biển ru bóng dừa
Mùa xuân không về phố bao giờ!
Mùa xuân không về phố bao giờ!
Để đêm đêm nghe biển thức vọng về
Để đêm đêm nghe biển thức vọng về
Chuyện tình Người Đan Áo
Có người con gái,
đông về đan áo ấm ra sa trường
Ước mơ không nhiều,
mong niềm vui bé đến phương trời xa
Ai đi trong giá lạnh
chẳng nghĩ chuyện người đan áo
Một vừng trăng xẻ bóng chia đôi
Áo đan chưa rồi,
lỡ mưa đông về giá lạnh người đi.
Mỗi mùa đông đến,
đem từng cơn gió rét run vai gầy
Nhớ ai âm thầm gom đầy
nhung nhớ viết lên thành thơ
Trong tâm tư áo dệt bằng
những giòng lệ yêu dấu
Tặng người yêu lạnh giá đêm thâu
Đã thương nhau rồi,
mấy ai không ngồi đan mộng từng đông.
Mùa đông ai đem áo gởi đi.
Mùa đông ai đang ước lời mặn nồng.
Lúc chim chiều về có đôi.
Để mưa gió về đừng lạnh lùng
Để em trong bao ngày xa cách,
đan mộng đẹp vào chiếc áo mùa đông
Cây lá âm thầm chờ mùa xuân thêm tươi
Lá rơi mấy mùa là mấy đông em chờ.
Nhớ mùa đông đến em ngồi
đan áo ấm ra sa trường
Áo tuy không dầy nhưng lòng
thêm ấm những khi hành quân
Cho em mơ có một chiều nắng
đẹp tình đất nước
Người về vui hạnh phúc tương lai
Áo đan xong rồi,
nhớ cho em gởi muôn vạn niềm thương.
Chuyện tình ong bướm
Nhiều đêm khắc khoải, niềm ưu tư chợt đến Cho nhớ thương đong đầy, kỷ niệm xưa còn đấy Mà người đổi thay, chối bỏ câu hẹn thề Để lại đây, cay đắng và thương đau Từng đêm mưa giăng sầu Khi nước mắt ban đầu như quà biếu cho nhau!!! Niềm tin chớm nở, mình thương nhau từ đó Không đắn đo e dè, để ai kia bạc bẽo Lời thì vội quên, cũng đành thôi tạ từ Cuộc tình như ong bướm vườn trên hoa Để hoa kia mau tàn phai tàn, ong bướm bay theo đàn để chọn kiếp ly tan. Nhưng thôi nhắc lại chỉ đau đớn lòng Vì đời mấy ai giữ được câu chung tình Mấy ai hiểu cho mình, tay trắng đôi tay Phận nghèo giờ đây, ngồi ôm kiếp canh dài Chỉ buồn phận mình thôi. Đường yêu lắm nẻo, nụ hoa mau tàn héo Cho xót xa thêm nhiều, nếu xưa ta đừng quen Lời ngọt đầu môi, chỉ là câu bội bạc Tình đổi thay, như áo mặc qua tay Hỏi ai chưa một lần, dang dở duyên ban đầu trọn kiếp đơn côi
Chuyện Tình Mộng Thường
Vẫn biết trên cõi đời thường
yêu thường mơ lứa đôi
Nếu biết sống giữa trời tình
yêu là con nước trôi
Trôi lang thang qua từng miền
Lúc êm ái xuôi đồng bằng.
Cũng có lúc thác gập ghềnh
chia từng con nước xuôi
Mời bạn nghe chuyện thê lương
Khóc cho người lỡ yêu đương
Trời già nhưng còn ghen tương
Cách chia người trót thương
Em xinh em tên Mộng Thường Mẹ gọi em bé ngoan
Em xinh em tên Mộng Thường cha gọi em bé xinh
Đến lúc biết mơ mộng như những cô gái xuân nồng
Nàng yêu anh quân nhân Biệt Động
trong một ngày cuối đông
Chuyện tình trong thời giao tranh
vẫn như làn khói mong manh
Chàng về đơn vị xa xăm
nàng nghe nặng nhớ mong
Yêu nhau lúc triền miên khói lửa
Chuyện vui buồn ai biết ra sao
Nhìn quanh mình sao lắm thương đau
Khi không thấy người yêu trở lại
Tình không tìm ra dấu ban mai
Người không tìm ra dấu tương lai
Nhưng không chết người trai khói lửa
Mà chết người em nhỏ phương xa
Một đêm buồn có gió đông qua
Xin cho yêu trong Mộng Thường
nhưng mộng thường cũng tan
Xin cho đi chung một đường
sao định mệnh chắn ngang
Xin ghi tên chung thiệp hồng
bỗng giây phút nghe ngỡ ngàng
Cô dâu chưa về nhà chồng
Ôi lạnh lùng nghĩa trang
Chàng thề không còn yêu ai
dẫu cho ngày tháng phôi phai
Nhiều lần chàng mộng liêu trai
Chàng hẹn nàng kiếp mai
Còn Thương Rau Đắng Mọc Sau Hè - Hương Lan
Nắng hạ đi
Mây trôi lang thang cho hạ buồn
Coi khói đốt đồng, để ngậm ngùi chim nhớ lá rừng
Ai biết mẹ buồn vui khi mẹ kêu cậu tới gần
Biểu cậu ngồi mẹ nhổ tóc sâu, hai chị em tóc bạc như nhau
Đôi mắt cậu buồn hiu phiêu lưu
Rong chơi những ngày đầu chừa ba vá miếng dừa
Đường mòn xưa, dãi nắng dầm mưa
Ai cách xa cội nguồn,
Ngồi một mình
Nhớ lũy tre xanh dạo quanh khung trời kỷ niệm
Chợt thèm rau đắng nấu canh
Xin được làm mây mà bay khắp nơi giang hồ
Ghé chốn quê hương xa rời từ cất bước ly hương
Xin được làm gió dập dìu đưa điệu ca dao
Chái bếp hiên sau cũng ngọt ngào một lời cho nhau
Xin sống lại tình yêu đơn sơ,
Rong chơi những ngày đầu chừa ba vá miếng dừa
Đường mòn xưa, dãi nắng dầm mưa
Xin nắng hạ thổi buồn để mình ngồi nhớ lũy tre xanh
Dạo quanh, khung trời kỷ niệm
Chợt thèm rau đắng nấu canh ...
Con Đường Xưa Em Đi
Con đường xưa em đi, vàng lên mái tóc thề, ngõ hồn dâng tái tê Anh làm thơ vu quy, khách qua đường lắng nghe chuyện tình ta đã ghi Những mùa trăng vu quy, vì mưa gió không về Chiến trường anh bước đi Có nàng hoen đôi mi, ngóng theo đường vắng hoe ...Hỏi còn ai cố tri Em ơi! nhìn gió lên khơi, lòng có trông vời một người xa cuối trời? Nơi đây phiên gác canh dài, e ấp đôi lời mình còn nhớ thương hoài Em ơi! màu áo phong sương, mình ước huy hoàng được bàn tay chính nàng dâng hoa, dâng hết ân tình Tình đến bao giờ Hỏi đường xưa mà nhớ con đường xưa em đi thời gian có quên gì Đá mòn kia vẫn ghi, ghi một đêm trăng thanh quán bên đường vắng tênh Chỉ còn em với anh.
Đừng Trách Anh Tội Nghiệp
Sẽ không bao giờ em phụ tình anh, sẽ không bao giờ em dối lòng mình, thà rằng không yêu thì thôi đã nguyện yêu thương nhau rồi em xin thề trọn đời chung đôi, sẽ không bao giờ em làm buồn anh, sẽ không bao giờ lạc nẻo đường tình, lòng nào anh tin người ta trách hờn chi em bao lời, tội nghiệp em quá lắm mình ơi; bên nhau đôi ta như cây liền cành dịu dàng như chim tung cánh chan hòa như bướm vờn quanh, mỗi hơi thở này dành riêng anh, mỗi nhịp đập tim em là riêng anh còn chi đâu sen sẻ cho người, biết rằng anh hờn ghen chỉ vì yêu, biết rằng yêu nhiều nên ghen hờn nhiều đã đành nhưng xin anh hiểu, bởi vì yêu anh vô cùng trời cho em nét thủy chung.
Sẽ không bao giờ em phụ tình anh, sẽ không bao giờ em dối lòng mình, thà rằng không yêu thì thôi đã nguyện yêu thương nhau rồi em xin thề trọn đời chung đôi, sẽ không bao giờ em làm buồn anh, sẽ không bao giờ lạc nẻo đường tình, lòng nào anh tin người ta trách hờn chi em bao lời, tội nghiệp em quá lắm mình ơi, bên nhau đôi ta như cây liền cành dịu dàng như chim tung cánh chan hòa như bướm vờn quanh, mỗi hơi thở này dành riêng anh, mỗi nhịp đập tim em là riêng anh còn chi đâu sen sẻ cho người, biết rằng anh hờn ghen chỉ vì yêu, biết rằng yêu nhiều nên ghen hờn nhiều đã đành nhưng xin anh hiểu, bởi vì yêu anh vô cùng trời cho em nét thủy chung, đã đành nhưng xin anh hiểu, bởi vì yêu anh vô cùng trời cho em nét thủy chung, đã đành nhưng xin anh hiểu, bởi vì yêu anh vô cùng trời cho em nét thủy chung./.
Đôi Ngả Chia Ly
Em ơi nép vào lòng anh,
má kề bên nhau ta nhắc chuyện ngày qua
Cho mối duyên thêm mặn mà
Em ơi nếu mà sau này giấc mộng không thành
Thì đành đôi ngã chia ly
chớ đừng u sầu làm chi
Em ơi, em hỡi duyên tình dù lắm thương đau
Nhưng lòng ta mãi yêu nhau, cho thời gian không úa màu
Em ơi, em hỡi xuân về nào có đâu xa
Nếu mà mỏi gót bôn ba
Anh về nối lại tình ta
Em ơi, nếu còn yêu nhau
Nhớ đừng gặp nhau cho luyến lưu khi biệt ly
Thêm vấn vương làm gì
Em ơi, có ngờ đâu rằng
Khúc nhạc chưa tàn, mà vội xa cách em ơi
Đôi ngã biết tìm về đâu?
Ơ hơ hờ hơ...
Đêm Cuối
Ngày mai hai đứa xa nhau thật rồi.Còn đây đêm cuối nói cho cạn lời.Nghe thời gian đi qua mau.Nỗi buồn chợt dâng lên cao.Người ơi! Biết chăng lòng đau.Đường chia đôi ngã xa xôi mịt mùng.Ngưòi vui duyên mới riêng tôi lạnh lùng.Khi thuyền rời mang thương yêu.Bỏ lại dòng sông cô lieu.Tội cho khách sang đò chiều.Tình ngỡ chết đuối, cho người quên môi cười.Tàn đêm đau phận người, biết rằng làm sao nguôi.Thôi hết rồi nhìn nhau lần cuối.Nghe trái sầu rụng trong lòng tôi.Dấu tâm sự phút giây lìa đôi.Đừng quên anh nhé.Hương xưa một thời.Tìm trong dĩ vãng cơn mê gọi mời.Một lần tình yêu ly tan.Một đời người vui cao sang.Còn tôi khóc duyên bẽ bàng.
Gặp Nhau Làm Chi
Gặp nhau làm chi, đêm đêm về tưởng nhớ Gặp nhau làm chi, thương nhớ mênh mang Người yêu người yêu, ru ta say giấc nồng Để ta dìu em đi vào cõi đam mê Gặp nhau làm chi, sao đêm dài buồn thế Gặp nhau làm chi, lệ ước hoen mi Tình đến rực rỡ, em cho tôi ước mơ Tình xa tình lỡ, ta mượn những cơn say ĐK: Em ơi em ơi, gặp nhau để làm gì Cho nhau thương đau, tình yêu nghĩa là gì Khi một người lặng lẽ bước đi Đi trong cơn mưa, tình xưa xóa nhạt nhòa Anh đang chơi vơi người ấy đã vô tình Khi đường đời không cùng lối đi ** Gặp nhau làm chi, cho thêm sầu thêm nhớ Gặp nhau làm chi, tình đã phai phôi Người đến rồi đi, cho ta say giấc mộng Mộng đã tan vỡ, ta chìm vào những cơn say
Gõ Cửa Trái Tim
Gõ cửa trái tim van em được vào Dù tình xót đau chung thân huyệt đào Ngủ vùi với chiêm bao Nỗi niềm mắt xanh xao Nhưng anh vẫn ngóng tim em mở cửa. Gõ cửa trái tim sao em hững hờ Ngõ hồn tái tê năm canh thẫn thờ Nhện lòng mắc giăng tơ Để một mối bơ vơ Khi không em nhốt anh trong đợi chờ! Ôi cửa tim em bằng vàng Nên tiếng yêu nghe bẽ bàng Để anh gõ cửa miên man Mà em không chút hỏi han Anh buồn lang thang...! Gõ cửa trái tim nghe xa nghìn trùng Đèn mờ hắt hiu cô đơn tận cùng Đàn lỡ phím sai cung Tình này cũng mông lung Tim em ai bắn mũi tên lạnh lung
Gõ Cửa
Nếu có lần em gõ cửa ghé thăm Gác vắng buồn thiu khung cảnh âm thầm Em ơi người xưa đã ra đi Không gặp em lúc phân ly Không cho sầu thương đổ bờ mi Luyến ái làm chi sẽ khổ lắm em Ðếm lá mùa thu vương đổ bên thềm Khi sơn hà nhiều nỗi điêu linh Ðôi bờ đôi ngã phân tranh Nghĩ chi nhiều đến chuyện chúng mình Ðêm nay ngoài xa mịt mờ Nằm đây ôm chiếc ba-lô Thấy đời vương cả ý thơ Niềm vui là kiếp sống tung hoành Là chiến đấu cho mình Và mong mối tình đẹp xinh Nếu biết rằng tôi đã bỏ cố hương Khoát áo đời trai đi ngựa lên đường Tôi tin rằng người ấy thêm thương Vui lòng cho kẻ phong sương Dấn thân ngoài súng đạn sa trường.
Hai Mùa Mưa
Mùa mưa lần trước anh về đây ghé thăm tôi Tình xưa bạn cũ gặp nhau đêm ấy mưa rơi. Tách cà phê ấm môi, Mình ngồi ôn lại những phút vui trôi qua mất rồi Này cây phượng vĩ bên đường che nắng ban trưa Này con đường dẫn vào sân ga tắm trăng mơ. Mái trường ngày ấu thơ, Và nay căn nhà vắng nằm cạnh nhau nghe đêm mưa. ĐK: Hai đứa vui, Chưa vơi tâm sự hôm sau anh lên đường Tôi tiễn anh... Như bao anh hùng hiên ngang ra sa trường Vì yêu quê hương anh lặng lẽ bước chân đi Vì thường non sông tôi gạt nước mắt phân ly Từng cơn mưa vẫn rơi não nề Anh nói một năm nữa anh về... ** Mùa mưa lại đến tôi mừng vui đón tin anh Đèn khuya một bóng nhìn mưa rơi suốt năm canh Nghĩ rằng tôi vắng anh... Vì nghiệp trai còn đi giữ quê hương cho chúng mình... Nhiều khi chờ sáng nghe lòng thao thức canh thâu Đường ga nhỏ bé nằm đợi mong đã bao lâu Tiếng coi đêm lướt mau Đoàn tàu đi về mãi mà bạn thân tôi nơi đâu?
Hàn Mặc Tử
Thơ: Ai mua trăng, tôi bán trăng cho Trăng nằm im trên cành liễu đợi chờ Ai mua trăng, tôi bán trăng cho Chẳng bán tình duyên ước hẹn hò. Đường lên dốc đá nửa đêm trăng tà nhớ câu chuyện xưa Lầu ông Hoàng đó thuở nào chân Hàn Mặc Tử đã qua Ánh trăng treo nghiêng nghiêng, bờ cát dài thêm hoang vắng Tiếng chim kêu đau thương, như nức nở dưới trời sương Lá rơi rơi đâu đây sao cứ ngỡ bước chân người tìm về giữa đêm buồn Đường lên dốc đá nhớ xưa hai người đã một lần đến Tình yêu vừa chớm xót thương cho chàng cuộc sống phế nhân Tiếc thay cho thân trai, một nửa đời chưa qua hết Trách thay cho tơ duyên chưa thắm nồng đã vội tan Hồn ngất ngư điên cuồng cho trời đất cũng tang thương, mà khổ đau niềm riêng. Hàn Mạc Tử xuôi về quê cũ, dấu thân nơi nhà hoang Mộng Cầm hỡi thôi đừng thương tiếc, tủi cho nhau mà thôi Tình đã lỡ xin một câu hứa, kiếp sau ta trọn đôi Còn gì nữa thân tàn xin để một mình mình đơn côi. Tìm vào cô đơn đất Quy Nhơn gầy đón chân chàng đến Người xưa nào bíêt, chốn xưa ngập đường pháo cưới kết hoa Chốn hoang liêu tiêu sơ Hàn âm thầm nghe trăng vỡ Xót thương thân bơ vơ, cho đến một buôỉ chiều kia Trơì đất như quay cuồng khi hồn phách vút lên cao Mặc Tử nay còn đâu? Trăng vàng ngọc, trăng ân tình chưa phỉ Ta nhìn trăng, khôn xiết ngậm ngùi trăng...
Hoa Bằng Lăng
Nhà bên đang đón dâu rộn tiếng cười vui,Tôi làm thân khách đến chúc phúc mà thôi.Quà tôi mang đến trao chỉ mỗi hoa bằng lăng,Bởi mình nghèo nên chỉ đứng nép ngoài sân.Ôi tình xưa đã phai nay bàn tay nàng đan với ai,Em giờ đây nỡ quên mối tình thơ ấu.Thôi đành mang đớn đau cho người vui trọn đến kiếp sauRiêng mình tôi ôm lấy ngàn nỗi đau.
Tình ơi sao có câu đời lắm bể dâuNên cuộc đời nỡ lấy mất mối tình đầuTình em như bóng mây tôi nước trôi hoài thôiMuôn đời tôi chỉ giữ mỗi bóng hình thôi.
Em giờ em vui áo hoa tôi nhìn em lòng đau xót xa,Âm thầm tôi đứng im nỗi buồn sỏi đá.Tôi và em chẳng xa nhưng vì tôi ngại nên đứng xa,Thôi đành ôm nuối tiếc một giấc mơ.Em giờ đây đã quên bởi vì tôi nghèo so với em,Bao ngày thơ đã qua chỉ là dĩ vẵng.Thôi thì tôi chúc em duyên trầu cau đẹp đôi với nhau,Con đường chia hai ngã đành cách xa.Con đường chia hai ngã đành cách xa.Con đường chia hai ngã phải cách xa...
Kẻ Ở Miền Xa
Tôi ở miền xa, Trời quen đất lạ Nhiều đông lắm hạ, Nối tiếp đi qua Thiếu bóng đàn bà, Đời không dám tới Đành viết cho tôi, nhạc tình sao lắm lời Đơn vị thường khi ... nằm trên đất giặc Thèm trong hãi hùng ...tiếng hát môi em Tiếng hát ngọt mềm ...Người nâng lính khổ Viết bởi câu ca ...Vì tiền hay thiết tha Xin đối diện một lần bên tôi Cho tôi yêu bằng hình hài đó không thôi Đến với tôi, hãy đến với tôi Đừng yêu lính bằng lời Đêm nằm miền xa, Trời cao đất hạ, Chợt lên ý lạ, nên viết văn chương, góp tiếng hậu phương Ngoài kia súng nổ Đốt lửa đêm đen Tầm đạn thay tiếng em .
Không Giờ Rồi
Không giờ rồi em ngủ đi thôi.
Hơi đâu mà lo lắng em ơi....
Thà nghèo mà biết mến thương nhau còn hơn giầu có đổi thay mau.
Chẳng lẽ nghèo hoài hay sao?
Không giơ rồi anh biết chưa anh?
Sao anh còn thao thức trong đêm?
Bọn mình nghèo túng để cho quen ngày sau giầu có mới thương thêm.
Thôi em đừng buồn nhé em!
Anh ơi!Anh suy nghĩ chi từng giờ cho em gối chăn hững hờ gần nhau nhưng bơ vơ tội lắm!
Em ơi!Rằng trời sinh voi sinh cỏ đâu ai đói mà em lo em thao thức hoài thêm ốm o....
Không giờ rồi ta ngủ cho say.
Mai đây còn lo kế sinh nhai.
Bon mình giờ rất trắng đôi tay vẫn tin hạnh phúc ở tương lai.
Không bao giờ tình nhạt phai....
Bon mình giờ rất trắng đôi tay vẫn tin hạnh phúc ở tương lai.
Không bao giờ tình nhạt phai....
Không Còn Nhớ Người Yêu
Biết nhớ em nhiều cũng thế thôi
Nhớ em em có nhớ gì tôi
Từ nay vui với đời sương gió
Vui với rượu nồng với chính tôi...
Tôi không còn thương nhớ người yêu
Từ em cô dâu sính lễ qua cầu
Nỡ quên kỷ niệm ngày thơ ấu
Trò chơi cưới hỏi đầy yêu dấu
Tôi chú rể em làm cô dâu
Tôi không còn thương nhớ người ta
Tìm vui thâu đêm quán nhỏ tay ngà
Với ai chẳng lần mình quen biết
Với ai chẳng cần mình tha thiết
Tôi quên người quên cả chính tôi
Thuở xa xưa tôi ngây thơ nghĩ rằng
Nếu khi mất em rồi
Chắc là tôi sẽ khó sống
Để bây giờ em cho tôi hiểu đời
Tôi đã mất em rồi
Thì tôi cũng vậy mà thôi
Nên không còn thương nhớ đầy vơi
Giờ ko yêu ai cũng chẳng yêu người
Chỉ vui với cuộc đời đây đó
Chỉ vui với bạn bè sương gió
Tôi không còn thương nhớ đến ai.
Lại Nhớ Người Yêu
Vì sao anh nhớ em thế này
Thương nhớ đong đầy trong lòng mắt
Buổi chiều còn gặp nhau đây
Mà đêm nay nhớ như vậy
Em hỡi em có thấy có hay
Tình em như núi cao biển rộng
Gom bốn phương trời xây thành lũy
Biển trời nào mà không xanh
Thì xin em nhớ cho rằng
Tim vàng em sáng cả đời anh
ĐK :
Em ơi ngồi đây tơ tưởng bóng hình
Ngồi đây tơ tưởng bóng hình
Với niềm mơ ước vây quanh
Em ơi ước gì mình là đôi chim
Hay là trăng rọi sáng đường hoa
Để anh đưa đón em sáng chiều
Trên lối đi về không còn thiếu
Trọn đời mình kề bên nhau
Tình yêu thêm sắc thêm màu
Không còn lo thương nhớ người yêu ....
Lâu Đài Tình Ái
Anh sẽ vì em làm thơ tình ái. Anh sẽ gom mây kết hình lâu đài. Đợi chờ một đêm trăng nào tới, đợi chiều vàng hôn lên làn tóc, đợi một lần không gian đổi mới, đón hai đứa chúng ta mà thôi... Tinh tú trời cao thành vương miện sáng. Khai lễ đăng quan vũ trụ chong đèn. Hoàng hậu về cao sang quyền quí, đẹp nụ cười quân vương vừa ý, và lâu đài mang tên Tình Ái đón hai đứa chúng ta mà thôi... Đ.K.: Em ơi lâu đài tình ái đó chắc không có trên trần gian, Anh đưa em vào bằng tiếng hát chắp đôi cánh nhung thiên thần. Em ơi lâu đài tình ái đó sáng trong ánh tinh cầu xa cho nên cho dù nghìn năm qua, còn vấn vương đôi hồn hoa. Anh kết lầu hoa bằng thơ tình ái, cho mắt em xanh đến tận muôn đời. Chuyện tình mình chưa nghe lừa dối, lời hẹn đầu chưa đi vào tối, thì lâu đài mang tên Tình Ái, đón hai đứa chúng ta mà thôi...
Liên Khúc Nghèo
Trời xui tan vỡ tình đôi lứa
Lời hẹn thề xưa theo gió bay
Nhắc đến làm chi thêm sầu khổ
Thêm tủi kiếp nghèo phận trắng tay
Khi tôi sinh ra mang được ngay tiếng con nhà nghèo
Qua bao nhiêu năm không đổi thay lớn lên còn nghèo
Luôn đi bên tôi như với người tình thân thiết
Công danh trong tay như cát bụi trên phố hè
Tôi chưa yêu ai hay chẳng ai thích yêu người nghèo
Tôi không say mê hay tại tôi thiếu sang mặc đẹp
Tôi khôn tôi ngoan nhưng vẫn nghèo thì ai biết
Ngay khi trong tay không có tiền bảo ai nghe
Xưa nay nếu nghèo là túng thiếu sợ đời nhiều gieo neo làm sao cũng vẫn nghèo
Nghèo nhưng luôn luôn vẫn vui tươi luôn luôn hé môi cười luôn luôn vẫn yêu đời
Khi tôi sinh ra mang được ngay tiếng con nhà nghèo
Qua bao nhiêu năm không đổi thay lớn lên còn nghèo
Đêm đêm đôi mi mong giấc ngủ mời không đến
Tương lai đi xa tôi mến nghèo nghèo thương tôi
Từ lâu tôi vẫn mang tên con số nghèo
Nên ngại không dám nói yêu ai một câu
Dám mơ dám mộng gì sang đâu
Người ta sẽ bảo mình ham giàu
Còn thêm mang tiếng trèo cao
Mình nghèo tay trắng tương lai cũng héo mòn
Quen người con gái thấy em còn nghèo hơn
Muốn mua món qùa tặng cho em làm duyên với nàng mà không tiền
Nhờ em thông cảm cho mình liền
Em ơi nghèo khó có gì là tội phải không em hãy trả lời anh đi hãy trả lời Anh đi trả lời đi em đừng nhẫn tâm làm thinh
Khi tôi sinh ra mang được ngay tiếng con nhà nghèo
Qua bao nhiêu năm không đổi thay lớn lên còn nghèo
Đêm đêm đôi mi mong giấc ngủ mời không đến
Tương lai đi xa tôi mến nghèo nghèo thương tôi.
Mấy Nhịp Cầu Tre
Làng tôi, nghe đu đưa mấy nhịp cầu tre Làng bên, băng qua kinh nối tình miền quê Buồn vui, dân trong làng ra nghỉ trưa hè Lặng mà nghe ai hát đêm về Hỏi rằng: ai không yêu mấy nhịp cầu tre Lặng nghe! ai ca trong nắng chiều vàng hoe Cầu tre, bao trưa hè vui một câu vè Để lòng ai quên hết não nề.
ĐK:Ai đem bắt nhịp cầu tre, cho chàng là chàng làng bên ấy - thương em là thôn ở bên này ờ ơ ớ ớ ờ ơ....cầu tre! tích tịch tình tang...cầu tre! tang tình tình tình là nhớ ở đây. Thương nhau mà thương nhau cởi áo cho nhau. về nhà mẹ hỏi qua cầu qua cầu. thưa rằng thưa rằng thưa qua cầu gió bay.Nhờ ai! em tôi qua lấy chồng làng bên. Nhờ ai! ai đem ngô lúa về ngoài hiên Cầu ơi! ai đem tình gieo tràn khắp miền Lòng cầu như đôi cánh chim hiền. Chiều nay, trăng trong xanh nhớ nhịp cầu duyên, Cầu ơi! ai đâu quên những chiều thần tiên Lòng mong! mai cho dù sông cạn đá mòn Nhịp cầu kia muôn kiếp vẫn còn....
Một lần dang dở
Khi mới thương nhau anh hay nắm tay dặn dò,
Cho dù cuộc đời là bể dâu trái ngang.
Đã thương nhau mình sắc son một lòng,
Dẫu khổ thế nào thì tình cũng vẫn không phai!
Khi đó bên nhau ta xây biết bao nhiêu mộng vàng,
Ta hẹn mùa xuân sang mình sẽ cưới nhau.
Lá thu bay rồi đến đông gần tàn,
Giấc mộng sắp thành thì bỗng ai đổi thay.
Tình ơi sao tình, gieo nhiều nỗi trái ngang,
Cho đời lắm ê chề
Tình ơi cuộc đời có bao lâu,
Vài lần đắng cay thôi,
Coi như mình đã già
Thôi nhé em ơi nay ta đã xa lạ rồi,
Ta chẳng còn chi để mà lưu luyến nhau.
Bước chân đi là dứt duyên nợ rồi,
Nếu gặp giữa đường thì cũng như chẳng quen...
Mưa Đêm Tỉnh Lẻ
Trời đổ mưa Cho phố vắng mênh mông Khơi lòng bao nỗi nhớ. Trời làm mưa, cho ướt áo em thơ Mưa rơi tự bao giờ.Tình yêu đó, phôi pha vào sương gió Những đêm mưa tỉnh nhỏ Gợi nhớ tuổi học trò Tâm tình thường hay ngỏ Trường tan về chung phố những lúc trời chiều đổ mưa !
ĐK: Mưa ! Mưa rơi qua phố buồn Chạnh lòng bao nhớ thương Chuyện tình yêu vấn vương. Ngày xưa đường mưa ướt ê chề Cùng đưa đón nhau về Ấm đôi nhân tình trẻ...Một người sang ngang cuộc đời Một người đêm tay gối Chia ly có gì vui Trời mưa nghe giá buốt tim Ru anh vào kỷ niệm thao thức trọn cả một đêm !!Chờ em, đêm vắng với cô đơn Ngõ hồn mưa ngập lối Tình hợp tan Nhưng vẫn nhớ nhau luôn Biết em giờ có buồn ?Và từ đó Những đêm trời mưa gió Thấu chăng người tỉnh nhỏ Nuôi nấng cả một đời Mối tình thời xa ấy Giờ đây đường hai lối mưa gió về buồn nào nguôi !
Mưa nửa đêm
Đêm chưa ngủ nghe ngoài trời đổ mưa
Từng hạt rơi gác nhỏ đèn le lói
bóng dáng in trên tường loang
Em gối tay tôi để ôn chuyện xưa cũ
gói trộn trong tuổi nhớ.
Tôi muốn hỏi có phải vì đời chưa trọn vòng tay
Có phải vì tâm tư dấu kín trang thư còn đấy
Nên những khi mưa nửa đêm
làm xao xuyến giấc mộng chưa đến.
Ngoài hiên mưa tuôn mưa lạnh
xuyên qua áo ai...canh dài nghe bùi ngùi
Mưa lên phố nhỏ có một người vừa ra đi đêm nay
Để bao nhiêu luyến thương lại lòng tôi.
Khi trót gửi những hình ảnh của tim vào lòng đêm
Những kỷ niệm cho nhau nếu mất nhau xin đừng quên
Tôi thích đi trong niềm vui và đêm rớt những giọt mưa cuối cùng
Mưa Trên Phố Huế
Chiều nay mưa trên phố Huế Kiếp giang hồ không bến đợi Mà mưa sao vẫn rơi rơi hoài cho lòng nhớ aỉ Ngày chia tay hôm nao còn đây Nước trên sông Hương còn đầy Tình đã xa gió mưa u hoài mắt lệ ngắn dài Chiều nay trên Kinh Đô Huế Tiếng mưa còn vương kỷ niệm Ngày quen nhau dưới chân Thiên Mụ anh còn nhớ không? Chợ Đông Ba khi mình qua Lá me bay bay là đà Chiều thiết tha có anh bên mình mà ngỡ hôm qua Hò...ơi...!!! Ơi...hò...!!! Chiều mưa phố buồn Chiều mưa phố xưa u buồn có ai mong đợi Một người biền biệt nơi mô Để nhớ với thương một ngườị Chiều nay mưa trên phố Huế Biết ai đã quên ai rồi Mà mưa sao vẫn rơi rơi đều cho lòng u hoàị Ngày xưa mưa rơi thì sao Bây chừ nghe mưa lại buồn Vì tiếng mưa, tiếng mưa trong lòng làm mình cô đơn.
Ngại Ngùng
Em đã biết cong môi từ chối những điều anh muốn nói,
Em đã biết xa lâu thì nhớ, lần lửa chi mắc cỡ
Ôi nụ cười, mắt liếc chua ngoa,
Ta về bên ấy buồn ba bốn ngày, buồn ba bốn ngày..
Em đã biết phố đông nhiều ngõ, đường yêu đương trắc trở
Ai lắt léo chi từng câu nói, cho ngày sau đêm rồi
Để bây giờ chim cá bặt tăm,
Ta về bên ấy buồn năm sáu ngày, buồn năm sáu ngày..
Xưa đội nắng chung đường lá đổ, tim trai tơ nín thở,
Biết bao giờ gặp lại em yêu, lòng bất chợt buồn thiu,
Chuyện tưởng đã nhiều năm xa lắm, bỗng tràn đầy trong mắt,
Xào xạt đưa chiếc lá bay xa, ngồi mà nhớ người ta,
Anh đã biết yêu đương từ đó, mà ngại không dám nói,
Để bây giờ chim cá bặt tăm, ta về bên ấy buồn xong vẫn buồn
Người Mang Tâm Sự
Người ta dỗ ngọt tôi vào tình yêu Bây giờ chê chán nẻo đi đường về Tôi lầm tin lời người ta Tôi làm tôi khổ vì yêu Để rồi đây nức nở đêm ngày. Người ta đã bỏ tôi rồi bạn ơi Đâu còn chi nữa mà mong mà chờ Cung đàn lỡ nhịp đường tơ Cung sầu chết cả hồn thơ Để lòng tôi giá lạnh như hờ. Ai đem con Sáo sang sông Để cho nó sổ lồng nó bay Nó bay nó chẳng về đâu Ai chia duyên Bắc tình Nam Người nơi đầu gió kẻ ngoài chân mây. Người ta đã bỏ tôi rồi bạn ơi Bây giờ đi sớm về khuya một mình Ôi nhìn thế sự nổi trôi Cũng đành chấp nhận mà thôi Để mặt cho con tạo xoay vờn...
Nếu Chúng Mình Cách Trở
Nếu lỡ chúng mình hai đứa xa nhau
Nhìn mưa trên phố em có thương sầu
Có nghe cay mắt chiều mưa đổ
Có nghe lòng xót xa đau?
Hay em vội quên ngày đó?
Nếu lỡ chúng mình hai đứa chia phôi
Đời em con gái đã lỡ yêu rồi
Vắng anh em biết còn ai nữa
Những khi hờn dỗi xa xôi
Còn ai đưa đón trong đời...
Vẫn biết yêu em, yêu nhiều lắm
Nhưng tình ta mãi còn trái ngang
Anh ơi đừng nói làm em sợ
Và rủi mình cách trở
Em để tang anh suốt....cuộc đời
Nếu lỡ chúng mình hai đứa hai nơi
Làm sao ta sống khi mất nhau rồi
Vắng anh đôi phút là nhung nhớ
Chỉ yêu và biết anh thôi
Thề yêu anh yêu mãi muôn đời
Ngẫu hứng lý qua cầu
Bằng lòng đi em về với quê anh Một cù lao xanh một giòng sông xanh Một vườn cây xanh hoa trái đưa hươngThuyền ai bên sông nụ cười mênh môngBằng lòng đi em anh đón qua cầuMùa mưa, cầu tre dẫu khó đưa dâu Bằng lòng bên anh dưới mái tranh nghèo Về đây người quê chỉ có tấm lòng Có chiếc xuồng ba lá để yêu em Ôi đóa hoa tím trôi liu riu Giòng sông nước chảy liu riu Anh thấy em nhỏ xíu, nhỏ xíu anh thương Ôi những đêm ngắm sông, nhớ em buồn muốn khóc Mình anh ca điệu lý qua cầu Ôi đóa hoa tím trôi liu riu Giòng sông nước chảy liu riu Anh thấy em nhỏ xíu, nhỏ xíu anh thương Ôi những đêm ngắm sông, nhớ em buồn muốn khóc Mình anh ca điệu lý qua cầu Bằng lòng đi em, bằng lòng, bằng lòng theo anh, bằng lòng...Bằng lòng đi em, bằng lòng,Bằng lòng điBằng lòng đi người yêu nhỏ bé Nhớ thương nhau bắc cầu em tới Bằng lòng đi dù muôn trùng xaNhớ thương nhau bóng hình mong nhớNgàn trùng xa dù nắng dù gió. Nhớ thương nhau điệu lý qua cầu
Nhà Anh Nhà Em
Nhà anh nhà em cách hai đoạn đường dài Tuy xa mà gần tuy gần mà xa Rồi còn xa mấy nữa khi em đi lấy chồng Một chiều thu úa lá Một con đò sang sông Một cõi lòng băng giá Một thoáng buồn mênh mông Anh đến mừng em trong tiệc cướiRa về men rượu ngấm buồng tim Gió khuya lạnh mảnh hồn đơn lẻ Một ánh sao rơi chìm trong đêm Anh ướp hồn anh men rượu đắng Nghe chừng men rượu đắng niềm vui Bóng em chợt thoáng mờ hư ảo Đẹp giấc mơ tan sầu bao nhiêuĐường về nhà em Cách hai đoạn đường dài Tuy xa mà gần ...tuy gần mà xa Từ đây xa mấy nữa Khi em đã có chồng Dù tình còn đậm đà Dù lòng còn thiết tha Dù buồn xa cách biệt Thôi anh đừng nhắc chuyện đôi ta
Nhật Ký Đời Tôi
Ngược thời gian trở về quá khứ phút giây chạnh lòng
Bao nhiêu kỷ niệm bao nhiêu ân tình chỉ còn lại con số 0.
Ai thương ai rồi và ai quên nhau rồi, trong suốt cuộc đời tương lai trả lời thôi
Một mùa xuân năm nào 2 đứa ngắm hoa đào rơi ,lo cho số phận, lo cho duyên mình sẽ thành 1 kiếp hoa,sớm nở tối tàn đời ai ko 1 lần wen bít rồi iu thương nhau rồi lại xa.
Thôi thế là thôi là thế đó dĩ vãng là thơ đem thơ về ghép nhạc thành khúc tình ca.
Thôi thế là thôi là thế rồi hiện tại ước mơ nhìêu cuộc đời rồi đây bít bao giờ mới được yêu
Nỗi Buồn Hoa Phượng
Mỗi năm đến hè lòng man mác buồn, Chín mươi ngày qua chứa chan tình thương Ngày mai xa cách hai đứa hai nơi, Phút gần gủi nhau mất rồi Tạ từ là hết người ơi!Tiếng ve nức nở buồn hơn tiếng lòng, biết ai còn nhớ đến ân tình xưa Đường xưa in bóng hai đứa nay đâu, những chiều hẹn nhau hết rồi, giờ như nước trôi qua cầu.Giã biệt bạn lòng ơi! Thôi nay xa cách rồi Kỷ niệm mình xin nhớ mãi, buồn riêng một mình ai chờ mong từng đêm gối chiếc Mối u hoài này ai có haỵNếu ai đã từng nhặt hoa thấy buồn, Cảm thông được nỗi vắng xa người thương. Màu hoa phượng thắm như máu con tim, mỗi lần hè thêm kỷ niệm Người xưa biết đâu mà tìm
Ngày Xuân Vui Cưới
Ô vui quá xá là vui, nhà trai bên gái ai nấy cũng cười thật tươi, ngày xuân hoa lá khoe màu tươi muôn sắc huy hoàng tô thắm cho ngày vui, mừng tân hôn chúc chú rể mới, tôi chúc cô dâu hiền nên mối duyên trầu cau.
Cô dâu duyên dáng xinh thật là xinh, bên chú rể hiền xứng lứa lai vừa đôi, quan viên hai họ chúc mừng cho đôi vợ chồng nên mối duyên trầu cau.
Ô vui quá xá bà con ơi! nhà trai là hăng hái (chớ) bên gái kém gì đâu, ngày xuân ta hát câu bền lâu ta hát khúc xum vầy cho ngất ngây trời mây. Bà Hai đang nói với thầy Tám :
- Tôi tính năm này lo cưới luôn cho thằng Sáu, anh tính (cái) cho rồi tôi dzới anh mần sui...Ông sui cũng đang nói dzới bà sui :
- Dâu dzới rể hiền xứng (nó) quá chị sui ơi! chớ ngày hôm nay chuyện sấp nhỏ (nó) xong rồi, nếu tiện tụi mình tính luôn chuyện chị dzới tui...(hà...hà...)
Tr năm duyên tình vững bền, thương nhau để trọn đời chung sức xây ngày mai, tương lai chung một hương đời, cho nhau niềm vui, niềm tin yêu sáng ngời. Cho nhau môi mặn hương nồng, cho nhau nụ hồng còn trinh nguyên phơi phới, sang năm cho đời một tin mừng, con cưng đầu lòng là một bé trai thật la OK!...
Người Phu Kéo Mo Cau
Trò chơi thuở bé, anh ưa kéo mo cau Chở em khắp ngõ vườn Cô bé mỹ miều, cười run run bờ vai Tay ôm chắc vành mo.Chiếc tàu mo nhỏ bé Anh giả người phu xe, hỏi "Đi đâu bé à ?" Em trả lời "- Nhà em ở cuối thôn" Mo cau anh lại kéo, làm vui cô bé nghèo.Trò chơi ngày ấy, theo năm tháng buông xuôi Giờ em quên mất rồi... Mưa đổ liên hồi, kỷ niệm xưa mồ côi Anh lưu luyến đầy vơi.Chiếc tàu mo mòn mỏi, nay chẳng còn ra chơi Giờ đây em lấy chồng, May áo hồng, bỏ cuộc chơi ngóng trông Mo cau anh một bóng, ngồi nghe sao thắt lòng !
ĐK: Em ơi, em ơi ! Chuyện xưa chuyện cũ, theo gió chiều mênh mông Khi em sang sông, làm sao mà biết.. trời tan vì đêm mưaEm ơi, em ơi ! Chuyện xưa chuyện cũ, đâu có ngờ chia ly... Khi em vu quy, làm sao em chợt nghĩ.. chuyện mo cau đáng gì !
Hỏi ai còn nhớ.. tên phu kéo mo cau Chở rong cô khách nghèo Nay đã hết rồi, tuổi thơ tìm đâu Nghe tan tác bể dâu...Kỷ niệm xưa hờn dỗi, anh lối mòn chở mo, thì em xây tiếng cười... vui với người, Bỏ mặc phu lẻ loi, ôm mo cau cằn cỗi Tình bay xa cuối trời.
Nhớ Người Yêu
Thức trọn đêm nay để nhớ thương em Anh nghe tình yêu thức dậy êm đềm Nhớ từng nụ cười ánh mắt Nhớ lời ngọt ngào âu yếm Tóc em thơm giấc ngủ dịu hiềnBiết giờ này em nhớ anh không Có nghe tình yêu nhắc nhở trong lòng Đếm từng màu thời gian đến Bóng hình người mình yêu mến Ôi nhớ gì hơn nhớ người yêuEm ơi lòng anh thì rất chân thành Ước nguyện trọn đời yêu em Chớ đừng giận hờn anh nhé Em ơi đừng bao giờ nói chia lìa Sẽ làm tội nghiệp anh lắm Đã thương nhau chớ phụ tình nhauThức trọn đêm nay để nhớ thương em Sương rơi lạnh câm cảnh vật im lìm Ước gì mình đừng ngăn cách Ước gì nhà mình chung vách Hai đứa mình thức trắng đêm nay
Nối Lại Tình Xưa
Về đây bên nhau ta nối lại tình xưa Chuyện tình mà bao năm qua em gói ghém từng kỉ niệm Phai nắng con đường xưa những chiều hẹn nhau mưa đổ Mưa ướt lạnh vai anh em thấy lòng mình xót xaMùa thu năm nao anh với em gặp nhau Tưởng rằng mình quen nhau thôi khi đã biết thì yêu rồi Đôi trái tim chờ nhau hứa hẹn mùa đông muôn thuở Sương buốt lạnh môi em anh thấy lòng mình giá băng
ĐK: Nhưng không ngờ định mệnh chia rẽ cho nhau Cuộc đời đôi ta hai lối em rét mướt giữa trời đơn côi Còn anh chơi vơi ngày tháng bơ vơ nơi miền xa vời vợi Chuyện dĩ vãng buồn lưu luyến chưa hề nguôi Đêm đông dài sợ rằng nhung nhớ phôi phai Tình vào thiên thu mãi mãi em sẽ khóc suốt đời anh ơi Thì em ơi em vì nghĩa xưa đôi ta về xây mộng lại Chuyện cũ sẽ vào dĩ vãng sẽ nhạt phaiRồi sau cơn mưa giông tố sẽ vượt qua Trời đẹp và xanh bao la soi khắp lối đường anh về Chim én mang mùa xuân xóa mờ niềm đau năm cũ Anh sẽ về bên em ta ấm lại tình cố nhânMột đêm trăng sao tha thiết thương người xưa Mình dệt mùa thương năm qua ân ái cũ chẳng phai nhòa Ta nối lại tình xưa sống trọn mùa đông muôn thuở Chim én về xôn xao ta thấy đời còn có nhau ...
Phố Đêm
Phố đêm đèn mờ giăng giăng Màu trắng như vì sao gối đầu ngủ yên Phố đêm nhiều lần suy tư Ghi nhớ còn trong đời Những ngày thương tích lớn Mây đen làm úa trăng gầy Cho nên còn tiếng say mềm Trước thềm ngàn lời vu vơ Vì người hay mơ dòng đời như thơ Nhớ ngày nao hoa nắng ngủ trên cây Thương lá vàng úa tan Mây bơ vơ bay khắp nẽo vô tình Cho người yêu ước mơ Người đi khai phá nét kiêu sa Tuy lính chiến xa nhà mà vẫn luôn yêu đời Bằng câu ca tiếng cười Tìm vui trong giấc mơ Dù bâng khuâng chữ ngờ Phố đêm lạc loài hương yêu Chìm đắm như hàng cây giá lạnh ướt mềm Phố đêm chờ người phong sương Chinh chiến từ lâu rồi Có niềm riêng hay ước Cho tôi mười ngón thiên thần Cho tôi mười ngón thiên thần Để rồi dìu người tôi yêu Dìu người đang yêu Và người chưa yêu
Phút Cuối
Chỉ còn gần em một giây phút thôi Một giây nữa thôi là xa nhau rồi Người theo cánh chim về nơi cuối trời Để lại thương nhớ cho kiếp đơn côi Núi đồi lồng lộng chiều mưa nhớ ai Biển xanh vẫn xanh người đi sao đành Để giấc mơ hồn anh thẫn thờ Em ơi bao giờ mới được gần nhauBiết chi một đêm tha thiết chi một đêm rồi xa nhau nghìn trùng Lệ này cho em hay lệ này cho anh khi mộng ước không thành Ngày buồn còn bao lâu hay muôn đời nuối tiếc đêm cuối cùng bên nhau Biết sẽ em buồn vì thuyền tình anh không rời bến Biết sẽ em buồn vì mình chẳng có ngày gặp nhau Nếu ngày nào tình ta đã phai Ngày vui của em cùng ai trên đời Là hôm tiễn anh về nơi cuối trời Em ơi bao giờ nhớ thương này nguôi...
Sương Trắng Miền Quê Ngoại
Lội bùn dơ băng lau lách xuyên đêm Sương trắng rơi vai tôi buốt lạnh mềm Chim muôn buồn rủ nhau bay về đâu Ngẩn ngơ lũ vượn gọi nhauNào những khi ôm thép súng tê tay Đắm mắt theo bao hư ảo thở dài Nơi chốn xa cuộc đời mẹ quẳng gánh Em còn khều sáng ánh đèn từ sương maiMẹ biết bây giờ con ngồi gác nhỏ Gió hẹn mưa thề một khi con về quê ngoại xưa Để mẹ nhắn lời thăm Trường làng cũ năm nào khi con còn bé nhỏ Theo mẹ đến trường giờ đây con đường xưa còn đó Tóc liều vờn gió ru hoài ...Bận hành quân nên khó thăm nhau Nhưng có nhau như hơi thở vào đời Tóc em còn cỏ thơm hương cỏ may Để anh nói chuyện ngày maiBạn bè anh theo lớp tuổi ra đi Dăm đứa thân đôi khi chẳng trở về Xin có em nguyện cầu cho đời anh Đá mềm chân cứng để mẹ còn tương lại
Thành Phố Buồn
Thành phố nào nhớ không em? Nơi chúng mình tìm phút êm đềm Thành phố nào vừa đi đã mỏi Đường quanh co quyện gốc thông già Chiều đan tay nghe nắng chan hòa Nắng hôn nhẹ làm hồng môi em Mắt em buồn trong sương chiều.. Anh thấy đẹp hơn.. Một sáng nào nhớ không em? Ngày chủ nhật ngày của riêng mình.. Thành phố buồn nằm nghe khói tỏa Người lưa thưa chìm dưới sương mù Quỳ bên nhau trong góc giáo đường Tiếng kinh cầu dệt mộng yêu đương Chúa thương tình, sẽ cho mình mãi mãi gần nhau. Rồi từ đó vì cách xa duyên tình thêm nhạt nhòa Rồi từ đó chốn phong ba, em làm dâu nhà người Âm thầm anh tiếc thương đời, Đau buồn em khóc chia phôi Anh về gom góp kỷ niệm tìm vui. Thành phố buồn, lắm tơ vương.. Cơn gió chiều lạnh buốt tâm hồn và con đường ngày xưa lá đổ.. Giờ không em sỏi đá u buồn.. Giờ không em hoang vắng phố phường.. Tiếng chuông chiều chậm chậm thê lương Tiễn đưa người quên núi đồi, quên cả tình yêu..(3 lần)
Thư Xuân Trên Rừng Cao
Mời anh mời chị mùa xuân lên đây thăm tôi Nơi xa xôi khuất nẻo thưa người Núi rừng mịt mù sương Mời em một lần rời xa nơi đang yên vui Lên đây thăm lính ở trên rừng Ðể cùng ngọt bùi xớt chia Thành phố xuân về vui rộn vui Chân người chen chân lụa là khoe Sợ rằng đồn xa nay chẳng ai thăm E Tết lại không rượu mềm môi Không bánh không trà chẳng hát xướng Chắc lại mừng xuân bằng quân lương khô Ðón giao thừa bằng đèn hỏa châu rơiMời anh, mời chị, mời em lên đây thăm tôi Thư xuân đi tính đã bao ngày Biết người nhận được chưa Nhìn mai nở vàng lòng tôi sao nghe chơi vơi Xuân ơi xuân nếu chẳng vui chi Hãy đừng đừng tìm đến chi
Tình Nhỏ Mau Quên
Hôm nao hoa phượng nở về quê ghé thăm nhà em Em như con chim nhỏ, chạy quanh nép sau chân rèm. Lặng thinh nhìn anh đăm đăm, rồi thẹn thùng che mắt biếc. Bé nay không còn cô bé như năm nào, em đã lớn thật rồiHôm nay em đã thành nàng con gái xinh thật xinh. Đôi môi tươi thơm nồng, làm anh ngẩn ngơ trong lòng. Để rồi làm sao anh quên, lần hẹn hò em đã đến. Dắt nhau qua cầu, đuổi bắt nhau trên đồi, tình yêu nói thành lờiRồi ngày vui qua mau, anh gửi lại em lời chào, Gửi lại em một mối tình hồng, tình nồng hai đứa yêu nhau ... Anh gửi lại cho em, cầu tre lắc lẻo đôi bờ. Nhịp cầu tre một thuở mong chờ. đôi mình dệt mối tình thơSau bao năm xa nhà, chiều qua ghé thăm nhà em. Nhưng em yêu đâu rồi, còn chăng mái tranh im lìm. Hỏi nhịp cầu tre đong đưa, hỏi từng dòng sông tím ngắt. Nói em theo chồng, em đã quên câu thề, lòng anh thấy não nề.
Tình Thắm Duyên Quê
Tình nồng thắm xuyên qua bao mái tranh Ngọt ngào hương thơm mái tóc xanh Những tình mặm mà là những tình đơn sơ Quê tôi vẫn đẹp đẹp mấy tình ngây thơ Chiều làng quê say sưa trong tiếng ca Người làng quê yêu bông lúa thiết tha Những mẹ già ngồi chom che lụa xóm dưới Rung rung môi cười như tuổi còn đôi mươi Em ơi khoan hò khoan, trên sông con đò ngang Khoan ơi khoan hò, em về chăm lo Việc nhà thắm lúa, vun vườn cà liếp dứa Anh ơi khoan hò khoan, lúa chín tô mồ hôi Khoan hời khoan hò tới mùa đơm bông Khơi ngàn lối sống, gặt nhanh ta gánh về Chiều tàn rơi trên đê nghe tiếng ai Hẹn hò nhau vui duyên thắm gái trai Tiếng hò chơi vơi khi trăng ngà lả lơi Đêm quê rộn ràng bao tiếng chày buông lơi Hàng dừa cao nghiêng mơ soi bóng sông Mộng ngày mai say sưa những ước mong Gái miền sông Hương hẹn trai miền Cửu Long Hai ta ước thề xây thắm tình duyên quêEm ơi khoan hò khoan, trên sông con đò ngang Khoan ơi khoan hò, em về chăm lo Việc nhà thắm lúa, vun vườn cà liếp dứa Anh ơi khoan hò khoan, lúa chín tô mồ hôi Khoan hời khoan hò tới mùa đơm bông Khơi ngàn lối sống, gặt nhanh ta gánh về Chiều tàn rơi trên đê nghe tiếng ai Hẹn hò nhau vui duyên thắm gái trai Tiếng hò chơi vơi khi trăng ngà lả lơi Đêm quê rộn ràng bao tiếng chày buông lơi Hàng dừa cao nghiêng mơ soi bóng sông Mộng ngày mai say sưa những ước mong Gái miền sông Hương hẹn trai miền Cửu Long Hai ta ước thề xây thắm tình duyên quê
Vui Trong Ngày Cưới
Đám cưới, đám cưới về trên đường quê.Cô dâu đôi má hồng về nhà chồng.Tung bay xác pháo rơi đầy đồng.Quê tôi trai gái vui trong lòng.Cất tiếng hát chúc mừng đôi tình nhânBên nhau cho đến ngày đầu bạc đầuVôi kia thắm mãi bên giàn trầu.Mai sau đôi lứa chung nhịp cầu.Nhịp cầu đưa em qua bến sông.Nhịp cầu đưa em qua phố đông.Gặp người yêu bao năm ước mong.Để uyên ương đẹp đôi vợ chồng.Theo anh về phố chợ thênh thang.Trên con đường nắng đổ chang changGió miên man theo từng bước chân nàng.Đám cưới, đám cưới về trên thành đô.Hôm nay trong chủ rể thật là hiềnTrao bông tai nhẫn cưới, dây chuyền vàng.Cô dâu xinh xắn bên họ hàng
Vùng Trời Xanh Kỷ Niệm
Chuyện ngày xưa có hai đứa mình Anh với em đi trong lòng đời, buồn vui có đôi Áo em xanh màu trời mật tình yêu thắm ngọt trên môi Đường quen lối nhớ sao nguôi Rồi thời gian bước qua lối này Ta bỏ đi trên vai lạnh đầy, hành trang trắng tay Trắng tay xuôi ngại ngùng vì đời nên trả lại cho em Tình yêu đó một thuở êm đềm ĐK: Đêm từng đêm, lửa tình yêu đốt cháy trong tim Tuổi vào yêu biết nẻo đâu tìm Vùng trời xanh mang niềm thương nỗi nhớ Lối yêu xưa mòn gót chân quen Giờ còn xanh kỷ niệm thuở nào Nhưng lối quen chân nghe lạ lạ, còn ta với ta Áo xanh xưa nhạt nhòa cuộc tình ta cũng đã đi qua Còn chăng nữa mòn gót chân tìm
Xuân này con không về
Con biết xuân này mẹ chờ tin con khi thấy mai đào nở vàng bên nương Năm trước con hẹn đầu xuân sẽ về nay én bay đầy trước ngõ mà tin con vẫn xa ngàn xa ôi nhớ xuân nào thuở trời yên vui nghe pháo giao thừa rộn ràng nơi nơi bên mái tranh nghèo ngồi quanh bếp hồng trông bánh chưng chờ trời sáng đỏ hây hây những đôi má đào Nếu con không về chắc mẹ buồn lắm, mái tranh nghèo không người sửa sang Khu vườn thiếu hoa vàng mừng xuân Đàn trẻ thơ ngây chờ mong anh trai sẽ đem về ba tà áo mới ba ngày xuân đi khoe xóm giềng Con biết không về mẹ chờ em trông nhưng nếu con về bạn bè thương mong bao lứa trai cùng chào xuân chiến trường không lẽ riêng mình êm ấm Mẹ ơi con xuân này vắng nhà Mẹ ơi con xin hẹn ngày mai...
Xuân Này Con Về Mẹ Ở Đâu
Xuân này con về Mẹ ở đâu ? Quê nghèo xuân về nhớ hắt hiu Vườn xưa xơ xác hoa rơi rụng Xuân về nụ hoa kém tươiXuân này con về Mẹ ở đâu ? Bao nhiều Xuân hẹn con vẫn đi Đời trôi như cánh chim phiêu bạt Bao lần Xuân về để mẹ hoài ngóng trôngMẹ ơi ! Trong thời chinh chiến Bao mùa Xuân con chẳng về nhà Thanh bình vui cùng mẹ Lại đành xa cách quê hươngMẹ ơi ! Bao mùa Xuân đến Bao lần con mong mỏi về Xuân này con về quê tìm mẹ Thì mẹ giờ đã ra điXuân này con về Mẹ ở đâu Quê nghèo Xuân buồn thêm hắt hiu Còn đâu năm tháng xưa thơ dại Giao thừa bên mẹ, ngồi kể chuyện tích xưa
Xuân Nào Con Sẽ Về
Lại một mùa Xuân buồn xa xứ Nghe nhớ thương vây kín trong hồn Từ những mùa Xuân qua lạnh lùng, Nghe lòng bâng khuâng... Ôi nhớ thương sao nhớ Xuân nào Lan cúc xôn xao đón mai đào Mùa xuân đẹp sao giờ đây tìm đâu thấy đâuXuân ơi! Xuân ơi! thương nhớ ngập lòng Xuân ơi! Xuân ơi! ta giờ một bóng Quê hương yêu ơi thương nhớ một trời Quê hương yêu ơi bao giờ ta vềLại một mùa Xuân đời viễn xứ Con mãi lênh đênh mãi mịt mờ Mẹ héo từng đêm Xuân đợi chờ Mắt lệ rưng rưng ... Xuân đến Xuân đi đã bao lần Con vẫn lênh đênh vẫn chưa về Để mẹ chờ mong, mùa Xuân buồn Xuân cứ qua ...
Xa Người Mình Yêu
Chiều nay vắng bóng em rồi Còn đâu mong đợi hỡi người tôi yêu Chữ nghèo sao ác nghiệt thay Làm cho hai đứa cách hai phương trời... Chiều nay vắng em lòng anh thấy buồn Nhớ gì cho bằng anh nhớ người yêu, Người yêu tôi vẫn mong chờ Trọn đời trọn kiếp yêu nhau xin em hãy nhớ đừng quên..... Đường đông phố vui lòng sao vẫn buồn Đếm thời gian bằng khói thuốc vàng tay Tìm đâu môi mắt một người Ngày nào mình bước chung đôi Giờ này mình anh bước lẻ loi.... Em ơi... nhiều đêm anh nhớ về em Làm sao anh ngủ được yên Ước chi mình không ngăn cách Em ơi... anh nghèo hai bàn tay trắng Anh biết đời còn nhiều cay đắng Anh làm sao đẹp lòng em yêu. Mình không thấy nhau lòng như héo gầy Nếu mà sao này không cưới được em Thì anh xin hứa câu này Dù rằng mình cách xa nhau Mà lòng mình không thiếu tình yêu.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro