Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

CHƯƠNG 7 + 8

Để mừng Phong Thần trở về Tình Tuyết tự mình xuống bếp nấu những món anh trai cô thích nhất , ngồi xung quanh bàn ăn mọi người vừa ăn vừa nói chuyện vui vẻ

– " A Thần sắp tới con sẽ tiếp quản tập đoàn nên cha cũng muốn nhắc con cẩn thận với một số cổ đông trong hội đồng quản trị. Bọn họ chắc chắn sẽ cho rằng con mới tiếp quản mà gây khó dễ cho con, nên làm việc phải cẩn thận những người này "

Phong ba nghiêm túc dặn dò con trai , tuy rằng A Thần đã tu nghiệp ở nước ngoài nhiều năm nhưng ông vẫn muốn anh đề phòng những lão hồ ly trong tập đoàn

– " Con đã biết thưa cha "

Đối với sự lo lắng của cha anh chỉ bình tĩnh đáp bởi anh rất tự tin vào năng lực của bản thân

– " Ông xã mọi người đang ăn cơm ông lôi chuyện công việc ra làm gì? Ông không tin vào năng lực của A Thần sao ? "

Phong mẹ bất mãn nói

– " Bà đừng tức giận tôi không nói nữa là được chứ gì "

Tình Tuyết nhìn ba mẹ tình cảm vợ chồng bao nhiêu năm vẫn không thay đổi khiến cô nở nụ cười hạnh phúc. Kiếp trước nếu cha mẹ cô không mất , cô không phải sống cùng hai con người độc ác kia thì có lẽ đã không có kết cục bi thảm

– " Anh nói Tiểu Tuyết em càng ngày càng nấu ngon đó, hơn hẳn đồ ăn ở khách sạn anh hay ăn, sau này e có muốn làm đầu bếp riêng cho anh không ? Anh sẽ trả lương rất cao đấy. haha"

Phong Thần thật sự rất nghiện những món do em gái làm, thời gian ở nước ngoài anh thật sự rất nhớ hương vị đặc biệt này thầm nghĩ sau này phải đuổi những tên con trai hay bám lấy bảo bối nhà anh để hưởng phúc lợi này

– " Anh hai à em lúc nào cũng thích nấu cho gia đình mà, lúc nào amh muốn em cũng sẽ nấu cho anh ăn " .

Trong khi bầu không khí đang hết sức bình yên thì đột nhiên Phong mẹ sắc mặt ngưng trọng nhìn Phong Thần và Tình Tuyết nói

– " Tiểu Tuyết , A Thần ta hỏi các con năm nay ta bao nhiêu tuổi ?"

Cả 2 người cùng đồng thanh trả lời

– " Dạ là 55 tuổi ạ! "

– " Thế cha các con bao nhiêu ?"

Bà lại tiếp tục hỏi

– " Là 60 ạ , mẹ à sao tự dưng người lại hỏi những chuyện này?"

– " Các con còn dám nói!Người ta bằng tuổi ta đã tay bồng tay bế. Ta và cha các con đều đã già rồi mà 2 con còn chưa chịu dẫn người yêu về ra mắt thì đến khi nào mới lập gia đình sinh con, ta muốn bế cháu a! Tôi biết số tôi khổ mà, mang nặng đẻ đau chúng nó, nuôi chúng nó thành người để rồi để tôi sống đến già vẫn cô đơn không một đứa cháu thế này đây...ô...ô"

– " A con chợt nhớ hôm nay có hẹn với Điềm Nhi mọi người cứ tiếp tục ăn con xin phép đi trước ạ "

Tình Tuyết thấy mẫu hậu đại nhân lại ca bài ca muôn thuở nên nhanh chân chạy mất dạng để lại Phong Thần ở lại chịu trận

– " Con hình như cũng..."

Bạn A Thần thấy tình hình nguy hiểm định chuồn đi ngay lạp tức bị trừng mắt cảnh cáo

– " Con dám bỏ đi ngày mai ta sẽ đăng báo tuyển vợ cho con , có tin hay không?"

– " Mẫu thân đại nhân người tha cho con đi ...thật ra con đã có bạn gái rồi vài tháng nữa sẽ dẫn cô ấy về ra mắt nếu mẹ không tin con có thể cho mẹ xem ảnh a"

Bị mẹ uy hiếp cùng đe dọa khiến Phong Thần phải bát đắc dĩ lôi từ trong ví ra một tấm ảnh anh chụp chung cùng một cô gái lai tây có đôi mắt xanh , mái tóc đen nhánh vô cùng xinh đẹp cô kiễng chân hôn lên môi anh vô cùng tình tứ thân mật khiến Phong mẹ xem xong không hề ghi ngờ khẳng định đây là con dâu tương lai hạ lệnh trong một tháng anh phải dẫn cô gái trong bức hình về ra mắt .

Nhận được " thánh chỉ " của Phong mẹ Phong Thần không khỏi lạnh sống lưng bức ảnh này là Lilian kéo anh xuống bất ngờ hôn bị bạn bè chụp được, tiểu gia hỏa kia còn rửa ảnh sống chết nhét vào ví anh một cái, đáng lẽ anh nên tức giận xé nát tâm ảnh kia nhưng không hiểu sao anh vẫn luôn giữ nó vốn định lấy ra lừa mẹ già không nghĩ đến lại nhận được lệnh như vậy , thật là tránh vỏ dưa gặp vỏ dừa. Trong lúc tình thế cấp bách anh liền nghĩ ra một cách

– " Mẹ à con cũng đã có bạn gái rồi sớm muộn gì cũng cưới cô ấy còn Tiểu Tuyết đã 27 còn không có lấy một người nào vừa mắt, con nghĩ mẹ nên lo cho Tiểu Tuyết thì hơn "

Phong mẹ ngẫm nghĩ một lúc cũng thấy Phong Thần nói có lí

– " Con nói đến mẹ cũng thấy lo lắng con bé này trước nay đối với đàn ông luôn giữ khoảng cách nhưng mẹ cũng không muốn ép hôn nó vậy phải làm sao mới tốt đây "

Thấy mẫu thân đại nhân dần chuyển mục tiêu, bạn Phong Thần vô cùng chân chó hiến kế

– " Mẹ à con có một người bạn thời đại học vô cùng xuất sắc từ hai bàn tay trắng lập nghiệp nay đã trở thành chủ tịch của tập đoàn thời trang đứng đầu châu Á , không những anh tuấn độc thân mà còn là một nam nhân tốt hay là mẹ .....#₫%&* "

Không biết Phong Thần thì thầm điều gì mà Phong mẹ ngay lập tức nở nụ cười man rợ liên tục khen " con trai ngoan" Thầm nghĩ đến những đứa cháu trắng trẻo đáng vây xung quanh gọi bà mà hạnh phúc , hừ đến lúc đó để xem Lương phu nhân còn đem cháu của bà ta đến khoe chọc tức bà nữa hay không?

Chỉ có bạn Tình Tuyết ngây thở không hề hay biết mình bị mẹ cùng anh trai bán cho một con sói gian ác chỉ biết ngồi cạnh Điềm Nhi hắt xì liên tục.

Phong Thần vừa về nước ngay lập tức gọi hai người anh em tốt đi uống rượu , trong quán bar sập sình tiếng nhạc trong một góc có 2 người đang uống rượu :

– " A Thần lần này về nước cậu có dự định gì không ? "

Tề Hạo nhấp một chút rượu mạnh hỏi người đối diện

– " Dự định thì nhiều lắm nhưng dạo gần đây mẹ tớ lại sống chết bắt tớ lấy vợ! Cả ngày đi theo tớ hô khẩu hiệu: "CƯỚI VỢ ĐI CON". Thật không thể sống nổi mà! Mấy ngày nay tớ bị áp bức đến mức sắp chết rồi! Haiz! À nhắc mới nhớ hôm nay tôi có việc muốn nhờ cậu giúp"

Phong Thần có chút lo lắng nhìn Tề Hạo nói tiếp

– " Thật ra mẹ tôi không chỉ bắt tôi kết hôn mà còn bắt bảo bối tâm can của tôi nữa. Nên tôi muốn nhờ cậu cho nó đến nhà cậu lánh nạn một thời gian. Trong những người tôi quen biết tôi tin tưởng cậu nhất nên cậu nhất định phải giúp người anh em này đó "

– " Tại sao tôi lại phải giúp cậu ? Cậu không phải không biết tôi rất ghét có phụ nữ ở trong nhà sao? "

– " Nói cho cậu biết tiểu Tuyết nhà tôi vừa nấu ăn ngon , vừa dịu dàng vừa...bla...bla .Tóm lại điểm nào cũng tốt , cậu dám không nhận lời tôi đây không anh em với cậu nữa! "

Để thuyết phục Tề Hạo ,Phong Thần không tiếc lời dụ dỗ đe dọa

– " Thôi được rồi tôi nhận lời với cậu nhưng nếu cô em bảo bối của cậu có hành động quá phận thì đừng trách tôi đưa về nơi sản xuất nhé! "

Tề Hạo nói xong không để ý Phong Thần đang tức nghiến răng nghiến lợi nhìn

– " Xú tiểu tử tôi giao tâm can bảo bối của tôi cho cậu mà cậu lại giống như ủy khuất tiếp nhận thật đúng là không biết điều , đồ xú tiểu tử đáng ghét! Nếu sau này cậu có phải lòng em gái tớ đến quỳ xin tớ cho cưới thì cũng đừng có mơ nhé!"

Tề Hạo cũng chẳng thèm để ý đến Phong Thần, nhưng trong đầu lại lóe lên một ý nghĩ "anh vẫn còn có thể động tâm với ai khác sao?Nực cười, tâm anh đã chết cách đây 13 năm rồi ". Cúi đầu uống nốt ly rượu, Tề Hạo che đi nỗi bi thương trong đôi mắt sâu thẳm của mình.

Phong Thần đang lải nhải thì thấy một người nữa đang tiến đến, vẻ mặt hình như đang tức giận

– " Lão đại , lão nhị các anh đến lâu chưa? "

Tư Đồ Tuyệt vác theo bộ mặt tối đen như đêm 30 ngồi xuống cầm ngay một ly rượu lên uống cạn :

– " Tuyệt chú làm gì mà săc mặt khó coi đến vậy có người chọc giận chú sao ?"

– " Lão nhị anh đừng nhắc đến nữ nhân chết tiệt đó nữa thật là xui thấy sợ " .

Nhắc đến nữ nhân kia Tư Đồ Tuyệt tức đến máu xông thẳng lên não , trên đường đến đây anh thấy một cô gái xinh đẹp đi đến mép bờ hồ cởi giày tưởng cô muốn tự sát mới ra tay ôm cô lại ai ngờ còn bị cô ta nói anh sàm sỡ cho ăn một cước khiến anh ngã xuống hồ thật đúng là nữ nhân hung dữ nếu để anh gặp lại thì sẽ cho cô biết thế nào là lễ độ .

Cùng lúc đó ở quán cà phê "Love" Tình Tuyết cũng đang phải hứng trận đại hồng thủy của Điềm Nhi:

– " Tên sắc lang chết tiệt dám thấy chị đây xinh đẹp, dịu dàng, đáng yêu mà động tay động chân. Thật con mẹ nó tức chết lão nương mà!May cho hắn là hôm nay mình mặc váy nên chỉ cho ăn một đạp để lần sau chị đây gặp lại sẽ đánh cho hắn thành đầu heo "

Nghe Điềm Nhi nói mà Tình Tuyết chỉ muốn phun hết trà ra ngoài

– " Xinh đẹp thì đúng rồi nhưng gì mà "dịu dàng" nữa chứ! Dịu dàng mà đá người ta bay xuống hồ, thế mà còn nói nhẹ tay cậu đúng là đáng yêu ghê ha! "

– " Hứ! Được tớ đạp nhẹ như thế là may cho hắn rồi cậu không bênh tớ thì thôi còn chọc tớ còn đứng về phía người ngoài thế hả? Uổng công bấy lâu nay tớ yêu thương cậu...@#$^%!&(*&^..

– Hết chưa! Lúc nào cậu cũng trẻ con như vậy? Hay tớ tìm người gả cậu đi nha!

– " Hết rồi. À sao cậu hẹn tớ ra đây vậy ?

Điềm Nhi không giám than nữa, nhớ lạ mỗi lần được bạn tốt mai mối toàn những kẻ bám dai như đĩa, chẳng thú vị gì cả? Muốn cắt đuôi cũng khó

Chợt nhớ ra vấn đề trọng điểm Tình Tuyết mặt đáng thương nhìn người đối diện

– " Điềm Điềm làm sao bây giờ tớ bị mẫu thân đại nhân bắt kết hôn mà cậu cũng biết là tớ không có bạn trai mà không lẽ phải lấy một người xa lạ hả trời"

– "Hay là cậu kiếm đại một tên nam nhân nào đó giả làm bạn trai thế là xong "

– " Không được đâu nếu để mẹ biết bà sẽ rất đau lòng chắc tớ phải nghĩ cách khác vậy? A thôi chết tớ quên mất hôm nay phải về nhà sớm cậu cứ ở lại nhé bye bye"

Để lại Điềm Nhi ú ớ phía sau Tình Tuyết liền phóng như bay về nhà

– " Mẹ , anh hai sao hai người lại ngồi đây cả vậy? Có chuyện gì sao? "

Phong mẹ vẻ mặt khó xử nhìn con gái :

– " Thật ra trong công ty đang xảy ra vấn đề nghiêm trọng cần một số vốn lớn nhưng chúng ta không thể tìm được số tiền lớn như vậy, đúng lúc đó người bạn thời đại học của anh con đã giúp công ty số vốn đó dù người ta không muốn chúng ta báo đáp gì nhưng ta và anh con đã nói chuyện với cậu ta và quyết định con sẽ đến làm trợ lí kiêm đầu bếp cho cậu ta 3 tháng lát nữa sẽ có người đến đón con hành lý của con mẹ cũng đã giúp con thu dọn rồi "

– " Mẹ sao mọi người lại không hỏi ý con , con không muốn xa mẹ , anh và cha a!"

– " Chỉ 3 tháng thôi mà, hết kỳ hạn con sẽ trở về với chúng ta! "

Tất nhiên sẽ có cả con rể tương lai nữa... ha ha. Phong mẹ trả lời con gái âm thâm bổ sung trong lòng thêm một câu .

Sau một hồi đấu tranh cách mạng không thành công, lại còn bị mẹ thuyết phục vì tương lai gia đình không bị phá sản, Tình Tuyết cũng đồng ý! Vậy là bạn tiểu Tuyết cứ thế bị đá ra khỏi nhà mà không biết có hai người đang âm thầm làm dấu hiệu kế hoạch thành công sau lưng!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: