Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

CHƯƠNG 23 + 24


Buổi sáng ở Las Vegas , những tia nắng ấm áp chiếu vào phòng của khách sạn , trên giường, một đôi nam nữ đang ngủ say . Tình Tuyết chỉ cảm thấy cái vật thể trước mặt ôm lấy cô rất ấm nên cứ thế sáp vào , trong khi đó , cái " vật thể lạ " kia cũng rất hưởng thụ ôm cô vào lòng .

Giai nhân trên giường cuối cùng cũng tỉnh giấc , nâng mí mắt buồn ngủ , ngay lập tức khuôn mặt phóng đại của Tề Hạo đập vào mắt , không để ý thấy điều gì bất thường , cô ngắm nhìn gương mặt anh , vẫn là khuôn mặt anh tuấn trước kia nhưng giờ lại có thêm sự chín chắn của một người đàn ông , thậm chí trước kia cô còn thấy trong đôi mắt kia có cả sự đau thương , mê muội ngắm nhìn chẳng biết từ lúc nào tay cô đã khẽ chạm vào khuôn mặt Tề Hạo.

Đột nhiên cánh tay rắn chắc ôm chặt lấy cô vào lòng khiến Tình Tuyết hốt hoảng :

– " Nếu em thích ngắm anh, anh tuyệt đối sẽ không keo kiệt đâu bà xã " Nói rồi hôn nhẹ lên môi cô.

Tề Hạo tâm trạng vô cùng thoải mái ôm cô , ừm thật mềm mại , mỗi ngày đều được ôm tiểu Tuyết như thế này thật là tốt. Bị Tề Hạo trêu chọc , mặt Tình Tuyết sớm đã đỏ như trái cà chua , đột nhiên cô phát hiện ra một vấn đề nghiêm trọng , hình như ...hình như đồ cô mặc đã bị anh ta lột sạch từ đêm qua , như vậy bây giờ anh ta đang ôm cô trong tình trạng không mảnh vải che thân :

– " A...đồ lưu manh "

Mỗ nữ nhân nào đó la như heo cắt tiết , giơ chân đạp thẳng bạn Tề Hạo xuống đất . Mặc dù bị đạp xuống đất có chút đau nhưng nhìn thấy ai kia đỏ mặt vì giận bọc kín mình trong chăn thì Tề Hạo lại cảm thấy vô cùng đáng yêu :

– " Anh chỉ ôm en ngủ thôi , không lẽ em lại thích anh lưu manh với em , nếu vậy thì anh đây sẽ phục vụ em thật tốt ",

– " Thích cái đầu anh , mau lăn ra ngoài cho tôi "

Thấy cô gái nhỏ thẹn quá hóa giận , anh cũng không tiếp tục trêu chọc cô nữa , chỉ cười vô cùng thỏa mãn ra khỏi phòng đồng thời để lại cho Tình Tuyết một câu :

– " Hôm nay em cứ ở lại khách sạn nghỉ ngơi , không cho phép từ chối nếu không anh liền ăn em " .

Mặt bạn Tình Tuyết lúc này có thể dùng bốn chữ để hình dung , đó là " cô muốn giết người" tên độc tài không biết lí lẽ , không hiểu sao trước kia cô lại không nhận ra bản mặt xấu xa của anh ta . Nhìn xuống bộ váy bị xé nát đêm qua , Tình Tuyết vẫn cảm thấy lạnh sống lưng , suýt nữa là bị ăn rồi , cô cũng không hiểu sao lúc đó Ngô học trưởng lại ôm cô chặt như vậy , để tên kia húp nguyên thùng giấm chua khiến cô thiếu chút nữa bị làm thịt . Oán hận thay một bộ váy khác , cả buổi Tình Tuyết nằm lăn như heo , xem ti vi , trong khi đó , Tề Hạo đi đàm đàm phán cùng ngài David , khi nghe hỏi về việc đêm qua , anh liền cười vô cùng sáng lạn :

– " Thật ra cũng không có gì quan trọng , chỉ là cô ấy mệt mỏi muốn nghỉ ngơi thôi "

Nghe đến đó , ngài David liền vỗ vai anh cười :

– " Tuổi trẻ không nên quá sức "

Thế là hai người cứ thế cười vui vẻ , Tình Tuyết đang xem phim bỗng hắt xì liên tục , chắc lại có người nói xấu cô đây, nếu cô mà biết câu nói của David chắc xông lên mà tất cho hắn vài phát.

– " Cốc ...cốc "

Tiếng gõ cửa vang lên , Tình Tuyết vội vàng ra mở cửa, một cô gái mắt xanh , tóc vàng , thân hình quyến rũ đang đứng trước cửa , nhìn cô đầy ẩn ý :

– " Xin lỗi , cô là ai ?"

– " Tôi là Anna , cô có phải Phong Tình Tuyết không ?"

Cô gái Tình Tuyết vô cùng tự nhiên trả lời:

– " Vâng , là tôi"

– " Tôi đến là muốn cảnh cáo cô tránh xa Hạo ra , anh ấy là vị hôn phu của tôi "

Nghe đến đây , Tình Tuyết ngạc nhiên nhìn cô gái trước mắt , Tề Hạo không hề có vị hôn thê, điều này cô rõ hơn bất cứ ai , chẳng phải con nhóc Linh Linh cứ luôn miệng than thở không có chị dâu hay sao? Vậy nên cô gái này có thể là một người theo đuổi Tề Hạo bị anh ta từ chối :

– " Tôi biết cô không phải , nhưng tôi có thể giúp cô tiếp cận anh ta , cô thấy sao ?"

– " Cô ...tại sao muốn giúp tôi ?"

Anna ngạc nhiên nhìn Tình Tuyết , vốn muốn làm cô hiểu lầm Tề Hạo , ly gián tình cảm bọn họ , tạo cơ hội cho Ngô Tử Kì , không ngờ đối phương không kinh ngạc , phẫn nộ như cô tưởng tượng mà còn...:

– " Vì tôi không phải bạn gái của Tề Hạo , tôi có thể giúp cô "

Tình Tuyết không hề để ý tới thái độ của Anna chỉ nhẹ nhàng nói kế hoạch . Buổi trưa khi Tề Hạo trở lại , thấy Tình Tuyết đã gọi đồ ăn , liền tự nhiên ngồi xuống ăn cùng cô :

– " Tổng giám đốc , có phải ngày mai chúng ta trở về không ?"

Tình Tuyết đột nhiên hỏi , Tề Hạo vừa gắp thức cho cô vừa trả lời :

– " Đúng vậy , có chuyện gì sao ?"

– " Vậy tối nay anh có rảnh không , tôi...tôi muốn hẹn anh ăn tối "

Nghe cô nói , Tề Hạo liền trưng ra bộ mặt thụ sủng nhược kinh , chẳng lẽ cô đã chấp nhận tha thứ cho anh , Tề Hạo không chút do dự đồng ý, trong lòng Tình Tuyết thoáng chút do dự nhưng vì an toàn của trái tim bé nhỏ , cô chỉ còn cách đẩy Tề Hạo cho người phụ nữ khác .

Buổi tối , đường phố Las Vegas tràn ngập trong ánh sáng huyền ảo , thật là không gian thích hợp cho các cặp tình nhân , trong nhà hàng sang trọng nhất thành phố một người đàn ông ăn mặc lịch lãm thu hút mọi ánh nhìn xung quanh , dù che giấu rất tốt , Tề Hạo không khỏi khẩn trương trong lòng , đây là lần đầu cô gái nhỏ chủ động hẹn anh , cô nhất định sẽ rất xinh đẹp xuất hiện trước mặt anh . Một đôi chân dài trắng nõn tiến về phía Tề Hạo :

– " Xin lỗi tôi đến muộn "

Tề Hạo nhìn về phía phát ra tiếng nói , đó không phải người anh đang đợi mà là một cô gái anh không hề quen biết , trong lòng chợt có dự cảm xấu :

– " Tiểu thư , có lẽ cô nhầm người rồi , tôi đang đợi một người khác "

Anna không hề ngạc nhiên trước thái độ lạnh băng của Tề Hạo , từ bữa tiệc lần trước cô đã có thể thấy được chỉ có ở trước mặt cô gái kia mới khiền Tề Hạo dịu dàng đối đãi , kì thực cô cũng không có ý tứ gì với Tề Hạo , chỉ là cô đang cần Ngô Tử Kì giúp đỡ ..:

– " Phong tiểu thư đã giúp tôi sắp xếp cuộc hẹn này , thực xin lỗi "

– " Vậy tôi nghĩ tôi không có lí do gì ở lại nữa "

– " Anh không thể đi được , tôi còn chuyện muốn nói "

– " Tôi cho cô một phút "

Tề Hạo lúc này đã tức giận tới cực điểm , nhưng vẫn muốn nghe xem rốt cục cô gái trước mặt có mưu đồ gì :

– " Tôi muốn trở thành bạn gái của anh , không biết ý tứ Tề tổng thế nào , dù sao vị Phong tiểu thư kia cũng không thích anh "

– " Tôi có thể thấy cô không hề thích tôi , vậy thì tại sao lại muốn tiếp cận tôi , nói mau , ai sai cô làm việc này " .

Lời nói lạnh lẽo của Tề Hạo khiến Anna lạnh sống lưng , không ngờ người này lại có thể nhìn ra , quả nhiên đáng sợ :

– " Nếu nói cho anh thì tôi được lợi gì ?"

– " Vậy cô muốn gì ?"

– " Tôi đang có một dự án cần vốn đầu tư , không biết anh ..."

– " Số vốn đó tôi có thể giúp cô , nói đi "

– " Ây da , làm gì mà mặt anh cứ như muốn nhai sống tôi vậy , chỉ là tôi nhận sự ủy thác của tổng giám đốc Thái Khương thôi , anh đừng quên lời vừa nói "

– " Chuyện tôi đã nói tất nhiên sẽ giữ lời , tôi đi trước "

Tề Hạo nổi giận đùng đùng bước ra khỏi nhà hàng , Ngô Tử Kì , cậu giám thách thức giới hạn cuối cùng của tôi vậy đừng trách tôi sử dụng thủ đoạn tàn nhẫn với cậu.

Trở về khách sạn , Tề Hạo ngay lập tức lên phòng , hôm nay anh nhất định phải hảo hảo dạy dỗ cô gái ngốc nghếch kia , cô thế nhưng dám ném anh cho người phụ nữ khác , xem ra không trừng phạt cô , cô sẽ không chịu ngoan ngoãn ở bên cạnh anh , vừa bước vào phòng anh liền mở cửa phòng ngủ nhưng không thấy ai , mở tủ quần áo của cô thấy hoàn toàn trống trơn, một tờ giấy trên bàn hấp dẫn tầm mắt anh

– " Tổng giám đốc , tôi đã giúp anh tìm một đối tượng rất tốt , tôi xin phép về nước , anh cứ từ từ hưởng thụ nhé ^ ^ "

Thế là ai đó liền xách đồ hớn hở trở về để lại bạn Tề Hạo mặt đen thui , nắm chặt tờ giấy " Phong Tình Tuyết , em chết chắc rồi " . Vâng ác ma của chúng ta đã chính thức hiện thân , một phút mặc niệm cho bạn tiểu Tuyết của chúng ta!

Sau khi Tình Tuyết trốn về , Tề Hạo phải giải quyết vài vấn đề nên sáng hôm sau mới đáp máy bay về nước . Trong Studio , Tình Tuyết đang giúp Điềm Nhi chọn chiếc váy đẹp nhất cho hôn lễ của mình , sau khi Điềm Nhi vào thay đồ , cô nhìn sang Tư Đồ Tuyết một thân tây trang lịch lãm liền mỉm cười gật đầu , một nam nhân như thế này mới có thể đem lại hạnh phúc cho Điềm Nhi .

Thật ra nếu đem ba người Tề Hạo so sánh thì có thể nói là ngang ngửa nhau , Phong Thần ôn nhu , dịu dàng , Tư Đồ Tuyệt thuộc dạng mãnh nam cứng rắn còn Tề Hạo nhìn có vẻ lạnh lùng nhưng thực chất lại thâm sâu không ai bằng , ba người này quả nhiên vô cùng thích hợp để trở thành bằng hữu .

Rèm được kéo ra , Điềm Nhi măc một bộ váy trắng cúp ngực , họa tiết tinh xảo hài hòa , khuôn mặt Điềm Nhi nhìn e lệ , thẹn thùng khiến chú rể của chúng ta cứ nhìn không chớp mắt , Tình Tuyết vô cùng hài lòng với bộ váy này , liền khen ngợi :

– " Điềm Điềm , cậu thật sự rất đẹp , tớ bắt đầu ghen tị với Tuyệt ca ca rồi đó "

Bị trêu chọc mặt Điềm Nhi lại càng đỏ hơn :

– " Tiểu Tuyết đáng ghét , cậu còn chọc tớ , mau đi thay trang phục phù dâu cho tớ ngắm đi "

Nói rồi cô đẩy Tình Tuyết vào phòng thay đồ . Vài phút sau Tình Tuyết nhẹ nhàng bước ra , chiếc váy xòe màu hồng nhạt như tôn lên làn da trắng nõn của cô , lộ ra đôi chân bạch ngọc thẳng tắp , cân xứng khiến nhân viên của Studio ai nấy đều mê mẩn , do đã được rèn luyện nhiều năm trước nhan sắc của Tình Tuyết nên Điềm Nhi là người đầu tiên lấy lại tinh thần :

– " Wow , cậu mặc bộ này cứ y như công chúa vậy. Hôm nào nhất định phải chia sẻ bí quyết làm đẹp đó nha, Tề đại ác ma mà nhìn thấy cậu , không nuốt cậu vào bụng luôn mới lạ "

– " Tôi chính là đang muốn nuốt cô ấy vào bụng đây "

Bỗng nhiên một tiếng nói giận dữ truyền đến , Tình Tuyết nghe thấy tiếng nói kia liền lạnh sống lưng , xoay người muốn chạy trốn . Tề Hạo đã đoán trước phản ứng của cô , anh mạnh mẽ bắt được tay cô , cứ thế kéo ra khỏi Studio , trước khi đi còn bỏ lại một câu :

– " Tuyệt , anh sẽ làm phù rể cho chú , không cần cảm ơn đâu "

Điềm Nhi và Tư Đồ Tuyệt ngây người nhìn hai con người vừa đi khỏi . Tư Đồ Tuyệt vẻ mặt bất đắc dĩ quay sang người nhân viên bên cạnh :

– " Bộ lễ phục phù dâu này tôi sẽ bồi thường , mau giúp tôi chuẩn bị một bộ khác "

Thấy ông xã nói vậy , Tô Điềm Nhi quay sang khó hiểu :

" Sao anh lại nói người ta chuẩn bị bộ lễ phục khác , em thấy bộ váy hồng kia rất hợp với tiểu Tuyết mà"

Đối mặt với câu hỏi ngốc nghếch của bà xã , Tư Đồ Tuyệt cũng chỉ biết lắc đầu , lão đại tức giận như vậy sợ rằng không chỉ bộ váy mà ngay cả tiểu Tuyết cũng lành ít dữ nhiều .

Trên đường đi mặc cho Tình Tuyết vùng vẫy , Tề Hạo vẫn kéo cô ra xe , đẩy cô vào trong, khóa cửa xe rồi lái xe về biệt thự Tề gia . Vừa vào cửa , Tình Tuyết đã đẩy tay anh đang nắm chặt tay cô ra nhưng không có tác dụng :

– " Khốn kiếp , anh mau buông tôi ra , tay tôi đau quá "

Cảm thấy mắng chửi cũng không có tác dụng , cô tìm cách đá vào chân anh , Tề Hạo tránh được không bị cô đá trúng liền cúi xuống vác cô lên vai , quay sang lạnh lùng nói với Triệu quản gia :

– " Từ bây giờ đến sáng mai không ai được bước chân lên lầu khi tôi không cho phép "

– " Vâng , thưa thiếu gia "

Triệu quản gia dĩ nhiên đoán được chuyện gì sắp xảy ra nên cũng không hỏi gì thêm , ra lệnh cho tất cả người hầu theo lời Tề Hạo .

Anh xoay người mang cô lên lầu , Tình Tuyết nghe được lời anh nói , càng cố gắng đánh vào người anh nhưng quả đấm nhỏ của cô chỉ như gãi ngứa cho Tề Hạo . Vào phòng ngủ , anh ném cô lên giường , tay bắt đầu cởi quần áo , lửa giận cùng dục vọng đã thiêu đốt toàn bộ lí trí anh , cô gái nhỏ này , anh vốn muốn đợi đến khi cô hoàn toàn tha thứ cho anh mới chạm đến cô nhưng xem ra lần này anh phải ra tay trước trói chặt cô bên người.

Tình Tuyết sắc mặt trắng bệch nhìn động tác của Tề Hạo , cô cố sức vùng dậy , luồn qua khe hở chạy về phía cửa . Nhưng khi cánh tay sắp chạm đến cửa , một cánh tay mạnh mẽ vòng qua eo cô kéo cô ngã xuống giường , sau đó cả người Tề Hạo cũng đổ ập lên người cô :

– " Tôi...tôi cho anh biết , tôi đến làm thư kí chứ không phải tình nhân của anh ... anh dám đụng đến tôi...tôi liền nói với ba mẹ xử lí anh , mau buông ra "

Tình Tuyết sợ hãi đến mức lời nói cũng trở nên lắp bắp , mắt Tề Hạo lóe sáng , tràn đầy ý cười :

– " Vậy sao , anh rất mong chờ đấy "

Nói rồi bàn tay xé phăng bộ lễ phục của cô thành hai mảnh.

– " A.."

Đột nhiên thân thể lạnh lạnh cô mới biết cơ thể mình đang phơi bày hoàn toàn trước mặt Tề Hạo khiến Tình Tuyết xấu hổ lấy tay che ngực , bộ lễ phục là váy cúp ngực nên hiện giờ trên người cô chỉ còn duy nhất chiếc quần nhỏ , bộ dáng thẹn thùng kia của cô khiến Tề Hạo cảm giác một trận khô nóng xông thẳng xuống bụng, anh đem cánh tay của cô buộc chặt bằng cà vạt kéo cao lên đỉnh đầu để lộ khuôn ngực đầy đặn , xinh đẹp hoàn toàn phơi bày trước mắt anh , hai nụ anh đào trước ngực dưới cái nhìn nóng bỏng của anh cũng dần trở nên căng cứng , dụ hoặc anh nếm thử.

Không phụ sự kì vọng đó , Tề Hạo cúi người hôn nhẹ lên đôi gò bồng mịn màng , đầu lưỡi liếm nhẹ nụ anh đào , tay kia không hề nhàn rỗi xoa nắn bên ngực còn lại cảm giác sự co dãn , mềm mại trong lòng bàn tay . Bị kích thích như vậy khiến Tình Tuyết mở to mắt thở gấp , cắn chặt môi không để tiếng rên rỉ thoát ra ngoài :

– " Ưm...không muốn ....a"

Bởi vì kích tình mà lời nói của cô giống như một chú mèo nhỏ nũng nịu , khiến cho dục vọng người đàn ông càng tăng cao . Anh tận tình đối đãi luồng mềm mại trước ngực cho đến khi chúng trở nên đỏ sẫm mới hài lòng rời môi đến vành tai cô thổi khí :

– " Thật sự là không muốn sao bảo bối .. "

– " Tôi...tôi cảm thấy rất kì quái , anh mau dừng lại .."

Không để cô tiếp tục nói những lời kháng cự , anh lại hôn lên môi cô , lưỡi trượt vào trêu đùa phấn lưỡi của cô , bàn tay nhẹ nhàng trượt xuống vùng đất bí mật , tách đôi chân khép chặt của Tình Tuyết ra , Tề Hạo tà ác đưa tay vào thăm dò cánh hoa thủy nộn , khẽ miết nhẹ khiến toàn thân Tình Tuyết run lên từng hồi

– " A..ưm ..nơi đó không nên đụng .. "

Nghe thấy tiếng rên rỉ mất hồn của người trong lòng càng khiến Tề Hạo tăng nhanh đông tác

– " Như vậy không phải rất thoải mái sao ? hửm"

Lời nói của anh khiến Tình Tuyết thẹn thùng khép chặt chân muốn đẩy anh ra nhưng hai tay đã không còn chút sức lực nào . Đột nhiên một ngón tay Tề Hạo đưa vào tiểu huyệt của cô , tầng tầng lớp lớp thịt nóng ẩm bao bọc lấy ngón tay anh khiến gương mặt Tề Hạo tối sầm , ngón tay nhịp nhàng ra vào , càng lúc càng tăng tốc độ , Tình Tuyết lúc này dục hỏa đốt người , hạ thân giống bị hàng nghìn con kiến đang bò , cô cực kì cần anh an ủi khát vọng nhen nhóm trong lòng . Tề Hạo cho thêm một ngón tay nữa vào tiểu huyệt của cô khiến Tình Tuyết nhíu mày trước cảm giác căng cứng , bức tường thịt không ngừng co rút , mật nước không ngừng trào ra .

– " A...a không cần mà...van anh đấy!"

– " Thật là không cần sao? "

Tề Hạo bỗng dừng động tác trêu trọc cô lại, Tình Tuyết cảm thấy cơ thể ngứa ngáy bứt dứt

– " Rất khó chịu nha....a!"

– " Nói em cần anh đi"

Bây giờ cô đã mất hết lý trí rồi chỉ muốn thỏa mãn bản thân nên vô thức gọi

– " Hạo...em rất cần anh. Xin anh cho em...."

Cảm nhận cô đã chuẩn bị tốt , mà Tề Hạo cũng không đủ kiên nhẫn nữa nâng dục vọng nóng bỏng của bản thân đến trước hoa huyệt của cô , động thân một cái phá đi lớp màng mỏng manh , cơn đau xé rách truyền đến khiến Tình Tuyết hoàn toàn thoát khỏi trầm mê , khuôn mặt xinh đẹp tràn ngập nước mắt vì đau đớn :

– " Đau quá ...anh mau đi ra cho tôi .. đồ lưu manh ô..ô.."

Hôn lên những giọt nước mắt kia , anh dịu dàng dụ dỗ :

– " Tiểu Tuyết cố chịu đựng một chút , lát nữa sẽ hết đau "

Vừa nói anh vừa vuốt ve , trêu đùa tiểu anh đào trước ngực , bây giờ bắt anh ra thà bắt anh chết còn hơn, Khẽ liếm vành tai mẫn cảm của cô , thành công dời đi sự chú ý của cô , cảm thấy cô đã không còn chặt cứng như trước , anh mới nhịp nhàng luân động, dần dần tốc độ trở nên càng cuồng dã , từng đợt khoái cảm đánh vào thân thể Tình Tuyết khiến cô hoàn toàn không còn phản kháng , môi đỏ rên rỉ mất hồn :

– " A.. chậm..chậm một chút...em không chịu nổi ...ưm " .

Từng đợt ra vào mạnh mẽ của Tề Hạo khiến Tình Tuyết cả người cong lên đón nhận anh , toàn thân căng lẻn đến cực hạn , cuối cùng Tề Hạo gầm nhẹ một tiếng đem mầm mống trắng đục phun vào hoa huyệt ấm áp của Tình Tuyết rồi nằm xuống cạnh cô , Tình Tuyết cũng mệt mỏi đến mức toàn thân rã ra .

Làn da trắng nõn của Tình Tuyết vì kích tình qua đi mà ửng hồng , khắp nơi đều là dấu hôn đỏ chót , mái tóc đen rơi toán loạn trên vai , hai điểm nhỏ trước ngực vẫn đỏ sẫm , cao vút , cảnh đẹp ấy lọt vào mắt Tề Hạo khiến dục vọng vừa thỏa mãn lại một lần nữa căng cứng , anh xoay người hôn lên trán cô , nụ hôn trượt dần xuống mắt má rồi cuối cùng là đôi môi vẫn còn sưng đỏ , anh ngấu nghiến môi cô , đoạt lấy hết thảy sự ngọt ngào :

– "Ưm.."

Tình Tuyết đang trong cơn mệt mỏi , liền bị hôn đến ý loạn tình mê , ma trảo của kẻ nào đó lại vuốt ve lên từng tấc da , tấc thịt trên cơ thể cô khiến cô ngứa ngáy vặn vẹo thân mình :

– " Tiểu Tuyết , em thật là tiểu yêu tinh mê hoặc lòng người "

Trong lòng Tình Tuyết đang oán hận kẻ kia sức ăn khủng bố tới vậy , vừa mới làm xong lại vẫn còn muốn nhưng bị dục hỏa thiêu đốt khó chịu khiến cô nức nở cầu xin :

– " Hạo...cho em.." .

Bộ dáng yêu kiều quyến rũ của cô khiến Tề Hạo hận không thể đem cô nuốt vào bụng , anh điên cuồng va chạm , một lần lại một lần đoạt lấy cô cho đến khi Tình Tuyết trực tiếp ngất đi mới dừng lại , giúp cô tắm rửa rồi thỏa mã ôm mĩ nhân vào giấc ngủ .

Bây giờ anh mới cảm thấy lời Tư Đồ Tuyệt nói vô cùng có lí : yêu là phải điên cuồng chiếm đoạt , dù khi tỉnh dậy cô có hận anh thì đời này cô vĩnh viễn cũng là người của anh , hôn lên trán giai nhân đang ngủ say , anh mỉm cười thì thầm vào tai cô :

– " Tiểu Tuyết , anh yêu em "

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: