Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

CHƯƠNG 15 + 16


Gặp lại Ngô Tử Kì , Tình Tuyết rất ngạc nhiên , từ hai năm trước anh chuyển công tác sang Nhật cô đã không còn liên lạc gì với anh , không ngờ hôm nay anh lại là đối tác của Tề Hạo . Ngô Tử Kì gặp lại người anh luôn nhung nhớ khiến anh vui mừng đến mức không để ý có Tề Hạo đang ở đây mà ôm lấy cô :

– " Tiểu Tuyết , anh nhớ em quá , dạo này em thế nào?"

– " Ơ ... Ngô học trưởng , anh trước buông em ra đã , có gì lát nữa nói! "

Tình Tuyết giật mình trước hành động đột ngột của Ngô Tử Kì , quay sang thấy sắc mặt ai đó đã như sấm chớp nổ đùng đùng , trong lòng đổ mồ hôi lạnh , thôi xong lại có người trái gió trở trời rồi, Tề Hạo là người công tư phân minh đang trong giờ làm mà xen chuyện cá nhân vào chắc chắn sẽ bị mắng. Ngươc lại với suy nghĩ của Tình Tuyết, Tề Hạo lại đối với cô không có ý kiến khi cô gặp lại bạn cũ, mà là tại sao trước mặt anh cô lại giám thân mật ôm ấp người lạ như vậy?

Thấy hành động của mình quá kích động , Ngô Tử Kì mới buông cô ra , hướng Tề Hạo xin lỗi:

– " Tề tổng, thật xin lỗi , do đã lâu không nhìn thấy tiểu Tuyết nên đã phần thất lễ "

Nghe đến đó trong lòng Tề Hạo bỗng có một cỗ chua xông lên , tiểu Tuyết, xưng hô thân thiết như vậy :

– " Không có gì , nhưng tôi hi vọng chúng ta nên tập trung vào công việc thì tốt hơn hành động thiếu suy nghĩ , Phong thư kí , tôi nghĩ cô còn rất nhiều tài liệu cần xử lí , cứ để tôi và Ngô tổng tự làm việc là tốt rồi "

Ngô Tử Kì nghe giọng điệu đầy mùi giấm của Tề Hạo liền biết anh ta cũng có ý với tiểu Tuyết, cô gái nhỏ này anh đã theo đuổi cô nhiều năm ,tuyệt không thể để ai cướp cô đi.

Thế là hai người đàn ông cứ thế nhìn nhau tóe lửa còn bạn Tình Tuyết thì không ngu mà ở lại hứng trận bão của Tề Hạo.

Tối hôm đó , Phong Thần lại nhận được điện thoại " làm phiền" của anh em tốt :

– " Cậu có biết Ngô Tử Kì , tổng giám đốc Thái Khương không , anh ta và em gái cậu là dạng quan hệ gì vậy?"

– " À , cậu ta là người điên cuồng theo đuổi em gái tôi mấy năm trước , rất tài năng , thành đạt , đúng là rất đẹp đôi với em gái bảo bối của tôi, mà cậu tự nhiên quan tâm làm gì , có phải thích tiểu Tuyết nhà tôi rồi đúng không , cứ nhận đi tôi sẽ không cười nhạo đâu haha"

Thấy Tề Hạo giọng điệu như thám tử điều tra , Phong Thần đã đoán ra tên này thích em gái anh rồi , haha cậu chuẩn bị gọi tôi là anh vợ đi thôi. Bị Phong Thần nói thẳng khiến Tề Hạo giật mình nhưng vẫn không thừa nhận :

– " Ai nói tôi thích em gái cậu , chẳng qua sáng nay tôi thấy Ngô Tử Kì và em gái cậu có vẻ thân thiết nên hỏi thôi , tôi có việc rồi , vậy nhé" tút ...tút

Thấy ai kia thẹn quá mà vội vàng cúp máy khiến Phong Thần không khỏi khinh bỉ , đúng là xú tiểu tử đáng ghét ,cái đầu cũng khó cải tạo như vậy , sau này mà dám bắt nạt bảo bối của tôi, xem tôi xử cậu thế nào.

Ở trong phòng mình , Tình Tuyết cũng đang đau đầu suy nghĩ , Ngô học trưởng theo đuổi cô lâu như vậy , nói cô không cảm động chính là nói dối , nhưng ngoài cảm kích tấm lòng của Ngô Tử Kì , cô đối với anh chỉ có sự kính trọng của một người em gái chứ không phải tình yêu. Cuối cùng Tình Tuyết cũng không thể suy nghĩ thêm lôi từ trong túi sách ra một đống truyện tiểu thuyết và đĩa A , đừng nhìn dáng vẻ hiền thục hàng ngày của Tình Tuyết mà tưởng lầm cô là tiểu thư dịu dàng nết na , thực chất cô và Điềm Nhi đều là đại sắc nữ . Nghe bác quản gia nói đêm nay Tề Hạo sẽ không về , cô phải xem hết mấy đĩa phim này mới được, thế là bạn tiểu Tuyết vô tư lăn trên giường xem phim nóng mà không biết xe của ông chủ nhà đang tiến vào.

Vừa vào nhà , Tề Hạo đã thấy nét mặt ngạc nhiên vủa Triệu quản gia:

– " Cậu chủ , hôm nay cậu nói là sẽ đi công tác mà "

– " Hôm nay có việc xảy ra đột ngột nên sáng mai tôi sẽ đi sớm , không có việc gì , bác đi ngủ sớm đi"

– " Vâng cậu chủ" .

Tề Hạo vốn định qua nhìn xem cô gái nhỏ kia đã ngủ chưa , nhưng vừa đến gần cửa đã nghe thấy những tiếng thở dốc ám muội từ trong phòng truyền ra . Ngay lập tức hình ảnh Tình Tuyết nằm dưới thân người đàn ông khác hiện ra khiến Tề Hạo tức giận đạp phăng cánh cửa:

– " Phong Tình Tuyết , ai cho cô...."

Đang tức giận ngập trời , lửa giận của Tề Hạo liền bị cảnh tượng trước mặt dập tắt . Tình Tuyết đang say sưa xem phim cũng bị tiếng quát của anh làm giật mình quay lại , hai người cứ thế bốn mắt nhìn nhau .

– " Sao anh lại xông vào phòng của tôi ...mau đi ra ngoài đi "

Tình Tuyết lấy lại được tinh thần , mất tự nhiên nói , sao anh ta lại về chứ còn nhìn thấy cô xem phim A , thể diện mất sạch rồi . Tề Hạo lúc này vừa ngạc nhiên khi trong màn hình ti vi có một đôi nam nữ đang quấn lấy nhau , khi nhìn Tình Tuyết lại thấy cô mặc áo sơ mi rộng thùng thình , quần soóc ngắn thật gợi cảm ,mê người , đôi mắt anh lại tràn ngập ý cười tiến lại gần cô :

– " Tôi không ngờ khẩu vị của em lại nặng như thế, không thích hợp với hình tượng cô thư kí lạnh lùng thường ngày chút nào "

Bị Tề Hạo nói trúng mặt cô lại càng thêm đỏ trừng mắt nhìn anh :

– " Xem gì thì kệ tôi , mắc mớ gì đến anh , Tề tổng đêm hôm còn xông vào phòng người khác không khỏi quá mất lịch sự đi "

– " Đây là nhà tôi , tôi muốn vào ai dám cản , nếu em muốn học kinh nghiệm có thể tìm tôi mà , tôi không ngại dạy bảo đâu "

Tề Hạo môi mỏng nhếch lên một đường cong tuyệt mĩ khiến tim Tình Tuyết nhảy lên một nhịp :

– " Anh...anh đại sắc lang , ai thèm nhờ anh , mau đi ra cho tôi còn đi ngủ "

Nhìn dáng vẻ phùng mang đỏ mặt của cô gái nhỏ khiến anh thật muốn cười , nhưng cũng ra khỏi phòng :

– " Ngủ ngon tiểu Tuyết , đêm nay nếu có gặp mộng xuân nhớ để anh là nam chính nhé haha" .

Tề Hạo vừa đi cô liền cầm gối ném về phía cửa , tên khốn kiếp , hôm nay uống lộn thuốc gì lại nói với cô toàn những lời mập mờ như thế , tim ơi đừng đập nhanh nữa , cô không thể động lòng được , phải tìm cách để hắn dời sự chú ý sang người khác thôi .

Tề Hạo về phòng mình , nhớ lại tình cảnh lúc nãy thật nguy hiểm , dáng vẻ của Tình Tuyết lúc ấy thế nhưng lại khiến anh có phản ứng , nếu không phải có đủ định lực sợ rằng anh đã đè cô xuống rồi , anh thích cô thật rồi sao , đi vào căn phòng kia , cầm bức ảnh Tô Nguyệt trong tay , Tề Hạo thở dài :

– " Tiểu Nguyệt , xin em hãy tha thứ cho kẻ ích kỉ là anh, anh đã định sống trong đau khổ đến khi chết đi nhưng giờ anh lại không làm được , hãy tha thứ cho anh "

Sau đó anh bước ra khỏi phòng khóa chặt nó lại , từ giờ căn phòng này sẽ trôn chặt trong trái tim anh , nếu ông trời đã để tình yêu một lần nữa sưởi ấm trái tim lạnh lẻo của anh , anh sẽ chân trọng nó , Phong Tình Tuyết , em nhất định không thể thoát khỏi anh .

Sáng hôm sau , ngồi trước bàn ăn , Tình Tuyết liên tục bị nghẹn trước cử chỉ quan tâm của Tề Hạo , cô còn chưa kịp tiêu hóa hết những lời nói tối qua , hôm nay lại đến một màn này :

– " Tổng giám đốc , anh xác định hôm nay anh không bị sốt chứ ?"

Đối mặt với vẻ mặt đáng yêu của cô anh chỉ cười nhẹ :

– " Nếu em không quen sau này nhìn nhiều sẽ quen thôi "

Bạn tiểu Tuyết nghe xong liền đơ toàn tập , trời ơi , anh ta nói sau này sẽ nhìn thường xuyên, rõ ràng cô rất lạnh nhạt , làm đúng bổn phận sao lại ra nông nỗi này hả trời .

Đến công ty , bước phòng làm việc thấy trong phòng trống trơn , cô liền chạy đến hỏi Tề Hạo, anh lại trả lời tỉnh bơ

– " À , anh thấy em hay chạy đi chạy lại qua phòng anh vất vả nên chuyển luôn vào đây cho tiện , em có hài lòng không? "

Trán Tình Tuyết đổ xuống ba vạch đen , đã chuyển xong rồi cô còn ý kiến được sao . Thế là cả buổi làm việc , tiểu Tuyết đáng thương phải chống đỡ ánh mắt chăm chú của người nào đó mà đi kể khổ cùng Điềm Nhi :

– " Tên đó trúng tà hay sao mà đột nhiên lại cử dịu dàng như thế , tớ không sống nổi mất , phải làm sao đây Điềm Điềm "

Vẻ mặt khó coi của Tình Tuyết khiến Điềm Nhi phải lắc đầu , nam nhan ưu tú như thế cậu vẫn không thích , thật đúng là hết nói :

– " Thì tìm cho hắn mấy người phụ nữ thật xinh đẹp nóng bỏng là được , hoặc là tớ nhờ Tuyệt tìm giúp cho cậu ha ha "

– " Hừ! Cậu đó , có bạn trai liền quên bạn bè! Gì mà " Tuyệt " chứ nghe nổi da gà quá! Để tớ vật lộn nguy hiểm còn cười được , cứ làm theo cách đó cũng được , cậu nhớ tìm mấy cô thật đẹp đó "

– " Được rồi , tớ mà ra tay cậu cứ yên tâm " .

Khẳng định nếu Tề Hạo nghe được kế hoạch này của cô khẳng định sẽ tức điên lên và sự thật chứng minh , bạn tiểu Tuyết sau này đã phải trả một cái giá rất đắt cho hành động ngốc nghếch hôm nay của bạn ý!

Sau khi gặp Điềm Nhi , Tình Tuyết vội vã về nhà làm bữa tối cho Tề Hạo , tên khó ưa , tự dưng bắt cô lo ba bữa một ngày , đúng là phiền muốn chết . Vừa vào cửa , bác Triệu đã ném cho cô một chồng tài liệu :

– " Ở công ty vừa gửi mấy giấy tờ quan trọng , cháu giúp ta đưa vào phòng thiếu gia nhé , ta có việc cần xử lý gấp "

– " Vâng , bác cứ giao cho cháu , bác mau đi xử lý công chuyện đi "

Dù rất không muốn vào phòng Tề Hạo , Tình Tuyết cũng không thể từ chối Triệu quản gia , cô xoay lưng bước lên lầu mà không nhìn thấy nét áy náy nơi đáy mắt của Triệu quản gia

" Tiểu Tuyết cháu ngàn vạn lần đừng trách ta a, ta chỉ bị ép buộc thôi! Thiếu gia , cậu cũng quá phúc hắc đi, thích người ta cứ nói chứ! Vì tương lai có nữ chủ nhân ta đành phải thế thôi!".

Tình Tuyết vừa bước vào phòng Tề Hạo , liền nhìn toàn bộ căn phòng chủ đạo một màu đen huyền bí

– "cạch"

Tề Hạo quấn khăn tắm , nửa thân trên cứ thế hiện ra trước mặt Tình Tuyết , cô có thể cảm thấy mặt nóng lên , cả người cứ thế ngây ra như phỗng. Tề Hạo thấy tiểu Tuyết của anh nhìn không chớp mắt cảm thấy vô cùng hài lòng , xem ra dùng mĩ nam kế với cô quả nhiên có tác dụng , môi nhếch lên một đường cong hoàn mĩ , anh tiến đến ghé vào tai cô :

– " Em đây là đang chiếm tiện nghi của tôi đấy "

Lúc này Tình Tuyết mới hoàn hồn lại chỉ tay vào anh lắp bắp:

"Anh ....anh mau mặc áo vào ..tôi ...tôi chỉ đến đưa tài liệu ..nếu không còn việc gì tôi xin phép ra ngoài "

Cô xoay lưng định đi ra ngoài thì tay bị anh bắt lấy kéo ngược trở lại , Tình Tuyết mất đà cứ thế nằm gọn trong lòng anh , anh thì thầm vào tai cô khiến mặt cô càng lúc càng đỏ :

– " Em nhớ tôi là nhà kinh doanh chứ, thế nên không thể để em cứ vậy chiếm tiện nghi được , em muốn bồi thường cho tôi như thế nào đây ?"

– " Bệnh thần kinh , ai thèm chiếm tiện nghi của anh , tổng giám đốc không nên đùa thế chút nào , tôi muốn về phòng , anh mau buông tôi ra "

Cô giãy dụa nhưng vẫn không thể thoát ra , thấy cô không ngừng đẩy anh ra ,Tề Hạo lộ nét tức giận , nâng cằm cô lên hôn thật mạnh vào đôi môi đỏ mọng kia , Tình Tuyết trợn tròn mắt nhìn gương mặt tuấn tú phóng đại trước mặt , anh ta dám cưỡng hôn cô , mọi hành động giãy dụa cũng cứ thế đình chỉ , nhân lúc cô gái nhỏ còn đang không đề phòng Tề Hạo nhẹ nhàng tách hai hàm răng cô ra , thành công chiếm đoạt tất cả ngọt ngào trong miệng cô , Tình Tuyết lúc này bị nụ hôn của anh làm cho mơ màng , trước đây tuy Tề Hạo cũng đã từng hôn cô nhưng chỉ là nụ hôn chạm môi đơn thuần chứ không mãnh liệt như lúc này .

Buông Tình Tuyết sắp ngạt thở ra , nhìn khuôn mặt xinh đẹp , mơ màng của cô khiến Tề Hạo không khỏi buồn cười , xem ra cô gái nhỏ này hoàn toàn không có kinh nghiệm hôn môi , sau này phải dạy cô thêm mới được. Lấy lại được không khí , Tình Tuyết tức giận đẩy mạnh người trước mặt ra , trừng mắt nhìn anh rồi chạy mất về phòng . Nhìn bóng dáng cô biến mất, Tề Hạo lộ ra nụ cười tà mị , đây mới chỉ là bắt đầu , em sẽ là của tôi , Phong Tình Tuyết.

Chạy nhanh về phòng Tình Tuyết đè nén trái tim đang đạp liên hồi , mùi bạc hà của Tề Hạo vẫn còn quẩn quanh nơi chóp mũi , còn cả môi cũng bị hôn đến sưng lên , nguy rồi cứ tiếp tục cô sẽ mềm lòng mất , phải nhanh tiến hành kế hoạch thôi.

Bồn chồn suốt đêm , sáng hôm sau , Tình Tuyết lại vác hai mắt thâm quầng đi làm , cô vừa bước vào thang máy chuyên dụng , hai cô gái xinh đẹp cũng bước từ trong ra trò chuyện :

– " Chị Mai , lần này bầu chọn ngừoi đẹp của công ty , chắc chắn chị sẽ đạt giải nhất cho xem, khắp công ty, nào có ai có thể vượt qua chị , nghe nói lần này sẽ được nhận một món quà từ tổng giám đốc do toàn thể nhân viên quyết định đó "

Lâm Ngọc Mai nghe cô gái bên cạnh nói vậy không che giấu được nét kiêu ngạo nơi đáy mắt , nếu lần này có thể lọt vào mắt xanh của tổng giám đốc thì chẳng phải cô sẽ lập tức hóa thành phượng hoàng sao . Lâm Ngọc Mai cười gian xảo thì thào vào tai cô gái kia điều gì đó mà một lúc sau người kia cũng cười quỷ dị , rồi đi ngay .

Tình Tuyết lúc này vừa mới vào phòng làm việc đã bị đám bà tám trong văn phòng điều hành lôi đi đăng kí thi người đẹp của công tiy

– " Các chị tha cho em đi , em thật sự không muốn tham gia đâu "

Tình Tuyết đáng thương nhìn hội bà tám :

– " Không được , tiểu Tuyết của chúng ta xinh đẹp như vậy chắc chắn sẽ đạt giải nhất , không thể lãng phí tài nguyên quốc gia được "

– " Đúng vậy , để xem lần này Lâm Ngọc Mai còn tự cao tự đại được nữa không ?"

– " Đúng thế tôi cũng cho rằng tiểu Tuyết xứng với danh hiệu đại mĩ nhân của công ty hơn "

Thế là sau một hồi bị lôi kéo dụ dỗ Tình Tuyết vẫn phải không tình nguyện ký tên vào danh sách tham gia .

Từ sau sự kiện kia cô liên tục tránh mặt Tề Hạo , những lúc báo cáo cô cũng cố bình tĩnh như chưa có gì xảy ra . Cuối cùng cũng đến ngày công bố kết quả cuộc thi , Tình Tuyết mặc một bộ váy trắng tinh khôi bó sát cơ thể khiến đường cong lung linh như ẩn như hiện , vừa bước vào bữa tiệc cô đã trở thành tâm điểm của sự chú ý :

– " Cô ấy là ai vậy , đẹp còn hơn cả minh tinh đó "

– " Đây là thư ký của tổng giám đốc a, vì hay phải tăng ca nên ít người gặp cô ấy lắm , tôi mới chỉ gặp một lần mà có thể nói nhớ mãi không quên " @s%@s₫@a.

Hàng lạt tiếng xì xầm vang lên

Cùng lúc đó , Tề Hạo , một thân âu phục , anh tuấn tuyệt mĩ bước vào , nhân viên nữ ai cũng cố làm dáng , tỏ ra thật hoàn mĩ trước mặt anh , tiếc rằng từ khi bước vào , ánh mắt Tề Hạo chỉ nhìn chăm chú một bóng dáng , mày kiếm khẽ nhíu lại , cô gái đáng giận kia lại dám bày ra bộ dáng quyến rũ như vậy , còn đám đàn ông háo sắc kia lại dám nhìn chằm chằm cô gái nhỏ của anh .

Đi vào nhà vệ sinh , không biết nghe thấy đám nhân viên nam thì thầm gì mà Tề Hạo mang theo nụ cười tà đi ra ( chắc cái nhà vệ sinh là nơi thu thập tình báo tốt nhất công ty òi = _ =)

Buổi lễ bắt đầu , mc cất giọng nói trầm ấm:

– " Chào mừng mọi người đã tham gia buổi lễ kỉ niệm 10 năm thành lập công ty ngày hôm nay , và như các bạn đã biết , hôm nay cũng là lúc công bố ai là đại mĩ nhân số 1 của công ty ta , sau đây tôi xin được công bố kết quả , người giành được nhiều phiếu bình chọn nhất chính là ....." .

Trong lúc mọi người nín thở chờ đợi , bạn Tình Tuyết vẫn thản nhiên uống nước hoa quả , ở công ty thời trang đâu thiếu mĩ nhân , chắc cô sẽ không giành được giải gì

– " Phong Tình Tuyết , bộ phận quản lý, xin chúc mừng "

Nuốt trôi nước hoa quả trong miệng , Tình Tuyết thật muốn ngửa cổ than trời , "không phải chứ, sao tôi lại xui xẻo vậy nè " đám bà tám trong phòng nghe Tình Tuyết được xướng tên thì vui sướng đẩy cô đi lên bục , Tề Hạo đã đứng chờ sẵn ở đó :

– " Tổng giám đốc , phần thưởng của nhân viên dành cho thư kí Phong là gì , ngài có tò mò không?"

Mc hết sức nhiệt tình hỏi anh :

– " Tuy tôi không biết là gì nhưng tôi cũng rất chờ mong , cô cũng thế phải không Phong thư ký "

Vừa nói , ánh mắt Tề Hạo vừa sáng quắc nhìn cô . Tình Tuyết nhìn thấy ánh mắt kia , liền rùng mình một cái , thật là ánh mắt đáng sợ . Sau khi hỏi xong , mc liền quay xuống toàn bộ mọi người :

– " Không biết mọi người muốn dành cho đại mĩ nhân của chúng ta phần thưởng gì đây ?"

– " Một nụ hôn của tổng giám đốc "," đúng thế mau hôn đi "," hôn đi " ....

Nghe thấy phần thưởng kia , Tình Tuyết liền muốn bốc hơi tại chỗ , đây mà là phần thưởng sao , cực hình thì có , làm như môi tên biến thái kia là vàng không bằng , cô nhíu mày quay sang nhìn Tề Hạo , ý muốn anh từ chối , nhưng :

– " nếu mọi người đã nói vậy thì tôi đây rất vinh hạnh "

Tề Hạo vẻ mặt rộng lượng nói xong liền kéo cô gái còn đang ngơ ngác , đặt lên môi cô một nụ hôn kiểu Pháp , toàn thể nhân viên đều trố mắt nhìn nụ hôn nóng bỏng của boss đại nhân

– " Wa nhìn thật giống đôi tình nhân nha"

– " Hai người xinh đẹp như vậy đứng cạnh nhau thật là đẹp như tranh vẽ vậy "

– " Ê Mấy người nói xem , có khi nào tổng giám đốc nhìn trúng Phong Thư ký không? Từ xưa đến nay có bao giờ gần ai đâu mà bây giờ lại đồng ý sảng khoái như vậy?"

Lâm Ngọc Mai nhìn cảnh tượng kia , nắm chặt tay , móng tay đâm vào da thịt đến muốn bật máu , vị trí đó đáng lẽ phải thuộc về cô , người xứng đáng đứng cạnh tổng giám đốc phải là cô vậy mà tiện nhân kia lại ngang nhiên được hưởng . Phong Tình Tuyết , cô cứ chờ đó , ngày tháng tốt đẹp vủa cô không còn bao lâu đâu , cuối cùng kẻ nào đó , ôm một bụng tính toán dời đi , còn bạn tiểu Tuyết lúc này vì bị hôn đến thiếu dưỡng khí mà bị tên mặt dày nào đó ôm vào lòng thở phì phò như ngựa chiến , đúng là tên nam nhân đáng ghét , hở ra là ăn đậu hũ của cô , thật đáng ghét mà.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: