Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

CHƯƠNG 11 + 12


Một buổi tối mất ngủ khiến cho hai mắt Tình Tuyết thâm như mắt gấu trúc , rửa mặt tỉnh táo , hít một hơi lấy tinh thần cô quyết định trong ba tháng tới sẽ cố gắng ít đụng mặt Tề Hạo , chỉ cần hết ba tháng cô sẽ không bao giờ gặp lại hắn nữa . Thay một bộ đồ công sở gọn gàng, cô bước xuống lầu đã thấy Tề Hạo ngồi bên bàn ăn , anh thấy cô đi xuống liền sai người dọn đồ ăn :

– " Cô đến đây ăn sáng trước rồi sau đó chúng ta sẽ đến công ty"

– " Được"

Tình Tuyết đáp rồi cũng ngồi xuống ăn qua loa rồi đứng lên lấy cớ đến công ty tham quan trước để tránh phải chịu áp lức khi ăn cùng Tề Hạo , anh cũng không nói gì chỉ khi cô đi đến cửa anh mới nói thêm

– " À quên không nói cho cô thư kí của tôi vừa bị sa thải nên tôi quyết định để cô thay vị trí đó , mong cô sẽ làm tốt công việc " .

Lời Tề Hạo khiến Tình Tuyết suýt hóa đá tại chỗ , vốn nghĩ có thể làm một trợ lí bình thường chuyên đi xử lí công việc bên ngoài thì có thể ít đụng mặt Tề Hạo nhưng giờ cô lại là thư kí chẳng phải sẽ phải kè kè bên cạnh anh ta 24/24 sao , thật đúng là số con rệp mà .

Bước vào một tòa nhà cao tầng hiện đại , Tình Tuyết kiền đi tới quầy lễ tân hỏi :

– " Xin lỗi , cho tôi hỏi phòng tổng giám đốc ở đâu ạ , tôi là thư kí mới còn đây là giấy thông báo "

Tiếp tân nhìn cô gái xinh đẹp trước mặt không khỏi kinh ngạc , làm việc ở công ti thời trang cô đã gặp qua không ít diễn viên , người mẫu nhưng cũng chưa thấy ai có vẻ đẹp tuyệt diễm lại ngọt ngào như cô gái trước mặt .

Vội thu lại ánh mắt , cô tiếp tân nở nụ cười thân thiện

– " Thưa cô phòng tổng giám đốc ở tầng 20, cô là thư kí mới có thể lên chờ tổng giám đốc đến bàn giao công việc. Tôi sẽ gọi điện thông báo "

– " Vâng, cảm ơn " .

Trong lúc đó, ở phòng họp , rất nhiều người đang run rẩy nhìn người đàn ông trẻ tuổi trước mặt

– " Bộp "

Anh ta ném tập tài liệu xuống bàn lạnh lùng trừng mắt nhìn những người kia

" Các người mau giải thích cho tôi biết tại sao danh mục quảng cáo sản phẩm mới đến giờ vẫn chưa làm xong hả? "

Một người tiến lên sợ hãi báo cáo

– " Dạ chúng tôi đã cho quay quảng cáo đúng tiến độ nhưng mà người mẫu An Tĩnh Nhã mấy lần đều cho người đến nói nội dung quảng cáo có vấn đề muốn ...muốn tổng giám đốc đính thân đến bàn bạc ạ " .

Vừa nghe xong , Tề Hạo cả người đều tỏa ra hàn khí nguy hiểm , cô ta cả gan dám thách thức anh, thật đúng là chán sống.

– " Được rồi các người cứ ra ngoài làm việc đi tôi sẽ xử lí chuyện này"

Đám người kia vừa nghe đựơc câu này lập tức đi nhanh ra khỏi phòng họp , khí thế của tổng giám đốc thật đáng sợ , mỗi lần họp thế này chắc bọn họ sẽ sớm bị bệnh tim mất. Giám đốc đã đặc xá thì nên đi ra không nên ở đây làm bao cát trút giận nha!

Trở về phòng làm việc thấy Tình Tuyết đã ngồi đó đợi anh thì anh mới thu lại một chút nét mặt tức giận nói :

– " Đã để cô phải đợi rồi , chắc cô đã biết về công việc của một thư kí là như thế nào nên tôi sẽ không giải thích nữa , đây là lịch trình làm việc của tôi mà cô cần nhớ rõ , bây giờ cô hãy đến phòng riêng bắt đầu công việc lát nữa sẽ theo tôi đi thảo luận hợp đồng "

– " Vâng, tôi đã biết "

Nhìn bộ dáng cắm cúi vào công việc của Tề Hạo , Tình Tuyết cũng không để ý nhiều , vừa ôm chồng tài liệc về phòng thư kí xử lí vừa thắc mắc

– " Tên này sao lại đến nhanh như vậy rõ ràng cô đi trước nhưng đến nơi thì hắn đã vào phòng họp rồi , đúng là đi còn nhanh hơn gió " .

Đến trưa Tình Tuyết đấm bóp vai nhìn số lượng văn bản đã làm xong , dù trước nay cô vẫn ở công ty của ba xử lí rất nhiều công việc nhưng số lượng lớn như lần này vẫn khiến cô có chút vất vả mới hoàn thành xong , ôm chồng văn bản vào phòng tổng giám đốc Tình Tuyết nhẹ nhàng báo cáo :

– " Đây là số hợp đồng cần ngài ký thưa tổng giám đốc , 20 phút nữa là cuộc hẹn của An tiểu thư ạ "

– " Tôi biết rồi cô ra ngoài chuẩn bị đi đến cuộc hẹn với tôi"

– " Vâng " .

Cùng Tề Hạo đi tới một nhà hàng Nhật Bản , Tình Tuyết thấy một cô gái vô cùng quyến rũ đang đợi họ , nhìn những đường cong tuyệt đẹp cùng bộ váy bó sát người kia khiến Tình Tuyết không khỏi cảm thán " quả nhiên là người mẫu hàng đầu dáng người đúng là nóng bỏng khúc nào ra khúc nấy , đàn ông mà nhìn thấy không hóa sói hết mới lạ "

Lại nhìn sang người bên cạnh chỉ thấy ánh mắt anh ngoài lạnh lùng chán ghét thì không có gì khác khiến cô có cảm giác thật vui mừng , mà khoan sao cô lại phải quan tâm anh ta để ý ai hay không chứ , không được suy nghĩ lung tung nữa phải tập chung vào công việc , đúng rồi công việc .

Chấn định tinh thần ngồi xuống trước mặt An Tĩnh Nhã cùng Tề Hạo , ngay lập tức cô nàng kia đi đến ôm cánh tay Tề Hạo nũng nịu, bộ ngực sữa như cố ý cọ vào người anh:

– " Hạo anh thật quá đáng nha , mấy lần em hẹn anh anh đều từ chối giờ mới chịu mời em đi ăn "

Hất cánh tay bạch tuộc kia ra khỏi người Tề Hạo vẻ mặt vô cùng mất kiên nhẫn

– " Hôm nay tôi hẹn cô là vì chuyện công việc , mong cô hãy chú ý thái độ của cô , An tiểu thư "

Bị đẩy ra không thương tiếc khiến An Tĩnh Nhã có chút tức giận nhưng vẫn bàm lấy Tề Hạo , vô cùng mị hoặc nói :

– " Thật ra điều kiện của em cũng rất đơn giản, chỉ cần anh để em trở thành người phụ nữ của anh thì không chỉ show diễn thời trang lần này em làm người mẫu đại diện mà về sau cũng sẽ là người mẫu độc quyền của anh , thế nào vụ làm ăn này không khiến anh bị thiệt chứ"

Nhìn vẻ mặt đắc ý của cô ta Tình Tuyết không khỏi trợn mắt , không ngờ trên đời còn có loại người mặt dày như tường thành , vô sỉ như vậy?

Còn Tề Hạo lại nhếch miệng đầy trào phúng

– " Cô đây là đang uy hiếp tôi sao ?"

– " Anh còn lựa chọn khác sao? Tối nay show diễn bắt đầu anh định tìm ai thay thế em đây ?"

An Tĩnh Nhã đầy tự tin trả lời . Tề Hạo không thèm để ý thái độ của cô ta bỏ lại một câu

– " Là cô tự chuốc lấy hậu quả "

Rồi phất áo bỏ đi cùng Tình Tuyết . Vừa ra khỏi nhà hàng , Tình Tuyết liền Thấy Tề Hạo gọi điện cho ai đó

– " Alo , tôi đây , tôi muốn sáng ngày mai An Tĩnh Nhã phải thân bại danh liệt còn làm thế nào chắc tôi không cần phải nói nữa "

Cúp máy anh cười lạnh , loại phụ nữ ngu ngốc này cũng dám có gan uy hiếp anh, thật không biết sống chết , Tình Tuyết đứng nhìn thấy nụ cười kia liền rùng mình sợ hãi, bao nhiêu năm không gặp không ngờ anh ta lại thay đổi đến vậy , đây quả thật là nhà tư bản không tim không phổi , thật đáng sợ a! Sau này phải tránh đụng vào anh ta!

Vốn Tình Tuyết cho rằng Tề Hạo sẽ gặp khó khăn trong việc tìm người thay thế An Tĩnh Nhã nhưng tối hôm đó anh vẫn tìm được một người mẫu khác thay thế khiến cô không khỏi thấy người này làm việc thật hiệu suất , luôn chuẩn bị cho mọi tình huống bất ngờ .

Sáng hôm sau, từ trong nhà vệ sinh nữ, Tình Tuyết bỗng nghe được cuộc trò chuyện của vài người :

– " Các cô biết gì chưa , An Tĩnh Nhã ,người mẫu hợp tác với công ty chúng ta sáng nay bị bắt vì tàng trữ ma túy đó! Còn có tin tức nói cô ta là người tình của ông giám đốc công ty quản lí nữa. Thật là vô sỉ. Sau một đêm mà mất hết tất cả! Bây giờ cô ta thân bại danh liệt rồi "

– " Tôi nghe nói hôm qua cô ta uy hiếp tổng giám đốc khiến ngài ấy tức giận nên cho người đi xử cô ta đó! Mặc dù loại phụ nữ này đáng ghét nhưng không ngờ thủ đoạn của tổng giám đốc tàn ác như vậy?"

– " Các cô không thấy kết cục của những thư ký trước đây có ý định leo lên giường tổng giám đốc sao , bọn họ có ai không xinh đẹp tài giỏi mà có ai không kết cục thê thảm không , nói thật là tôi nghi ngờ tổng giám đốc đại nhân có phải là gay hay không nữa đấy? Người đẹp kè kè bên cạnh cũng không có phản ứng "

– " Nói nhỏ thôi để ai nghe được là chúng ta thảm đó , mau đi là việc thôi "

Nghe xong đoạn đối thoại Tình Tuyết cảm thấy mình may mắn không có ý đinh quyến rũ anh ta giống những thư ký kia, nếu không chắc chắn sẽ bị anh ta chỉnh thê thảm .

Trở lại phòng tổng giám đốc , Tình Tuyết cẩn thận nói :

– " Tổng giám đốc , hôm nay ngài sẽ có buổi từ thiện lúc 9h , sau đó sẽ có buổi họp với đối tác bên Mĩ , không biết ngài còn điều gì phân phó không ạ ?"

Tề Hạo rất hài lòng với thái độ làm việc nghiêm túc của Tình Tuyết nhưng giọng nói quá mức lạnh lùng của cô khiến anh có cảm giác khó chịu trong lòng , nhưng cũng không thể hiện ra mà chỉ giả vờ không để ý :

– " Tôi sẽ đến nơi từ thiện , cô hủy tất cả lịch trình hôm nay giúp tôi "

– " Vâng "

Trả lời xong cô cũng đi ra ngoài thu xếp lại hồ sơ . Đột nhiên cái tên trong giấy từ thiện khiến cô chợt khựng lại, trường THTP A , đây không phải là trường cũ của cô và Tề Hạo kiếp trước sao , anh ta làm gì ở đây .

Tình Tuyết ôm một bụng nghi vấn trở về trường cũ cùng Tề Hạo , vừa đến cổng trường , hiệu trưởng đã niềm nở ra tiếp đón :

– " Tề tổng cảm ơn vì đã tới dự lễ kỉ niệm thành lập trường của chúng tôi xin mời vào "

Tề Hạo cũng không để ý thái độ sum soe của ông hiệu trưởng , chỉ trả lời một tiếng xã giao rồi tiến vào .

Tình Tuyết nhân lúc mọi người không để ý lẻn đi đến một nơi , đó là một thảm cỏ xanh sau trường , trước kia cô còn hay đem rất nhiều hoa đến đây trồng , không biết nơi này có còn như trước kia không? Nhìn cảnh sắc tuyệt đẹp trước mặt , cô thoáng sững sờ , nơi này vẫn như vậy không hề thay đổi , vẫn những khóm hoa kia, cả cây cổ thụ và thảm cỏ non xanh , đây là nơi hẹn hò bí mật trước kia của cô và Tề Hạo , nơi chứa đựng khoảng thời gian cô từng cho là hạnh phúc nhất trong cuộc đời .

Nằm xuống bãi cỏ xanh mướt , những hình ảnh ngày ấy lại một lần nữa hiện ra , Tình Tuyết không hề hay biết từ xa có một ánh mắt đang nhìn cô thất thần . Tránh đi đám người phiền phức kia , Tề Hạo liền đi tới nơi này , sở dĩ anh hay từ thiện xây dựng ngôi trường này vì muốn lưu lại những kí ức về Tô Nguyệt , không ngờ khi tới đây lại thấy một người con gái đang nằm trên thảm cỏ , hình ảnh này giống hệt như lần đầu anh gặp Tô Nguyệt .

Anh phát hiện nơi này trong một lần tình cờ và thường xuyên tới để yên tĩnh đọc sách , cho đến một hôm anh phát hiện một nữ sinh đang nằm ngủ trên thảm cỏ , gương cô tuy không phải xinh đẹp nhưng lại thanh tú , đơn thuần khiến anh thật sâu rung động . Giống như bị thôi miên , anh bước đến ngắm nhìn thật kĩ gương mặt ấy , đột nhiên cô gái mở mắt kinh ngạc nhìn anh:

– " Anh...anh là ai ?"

– " Tôi cũng giống như em đến đây tìm một nơi yên tĩnh để đọc sách "

Anh nở một nụ cười như gió mùa xuân, đưa cuốn sách lên lắc lắc.

– " Nhưng nơi này là tôi tìm trước làm sao nhường cho anh được, anh tìm một nơi khác có được không? "

Cô gái không hề để ý hình tượng vừa vươn vai vừa nói với anh , nhìn hành động hết sức đáng yêu kia , anh chỉ cười nhẹ nhàng :

– " Làm sao bây giờ anh cũng rất thích nơi này , như vậy đi em cho anh đến đây đọc sách đổi lại nếu em có bài tập nào không giải được anh sẽ chỉ cho em , có được hay không ?"

– " Ý tưởng cũng không tệ , vậy cứ quyết định vậy đi "

Cô cười vui vẻ đáp ứng rồi đi mất . Từ đó ngày nào hai người họ cũng gặp nhau , dần dần cả 2 người cũng yêu nhau và có những khoảng thời gian thật đẹp nhưng chính anh đã phá hủy tất cả , khi anh nhận ra thì mọi thứ đã quá muộn .

Trở lại với thực tại , nhìn Phong Tình Tuyết đang nằm đó mà trái tim lạnh lẽo của anh bỗng có một chút rung động . Có thể đây chỉ là cảm xúc khi anh tưởng niệm Tô Nguyệt , trấn an cảm xúc trong lòng anh lặng lẽ rời đi mà không hề nhìn thấy giọt nước mắt lăn dài trên má Tình Tuyết , đã bao năm trôi qua nhưng tình yêu cô dành cho Tề Hạo vẫn không thay đổi , yêu nhiều bao nhiêu lại càng hận bấy nhiêu nên khi gặp lại anh mọi sự đau khổ cùng căm ghét của cô cứ như một làn sóng mạnh mẽ xâm chiếm toàn bộ trái tim .

Rời khỏi thảm cỏ cô lên xe cùng Tề Hạo trở về công ty , dọc đường không ai nói một câu nào chỉ trầm mặc yên lặng . Đêm hôm đó , Tình Tuyết cảm thấy khó ngủ liền ra ngoài đi dạo , áng sang hắt ra từ một căn phòng hấp dẫn tầm mắt của cô , bên trong phòng nồng nặc mùi rượu , một người đàn ông đang cầm chai rượu uống không ngừng , cô nhận ra đó là Tề Hạo , nhìn anh bây giờ không còn lạnh lùng như thường ngày mà lại tràn đầy đau thương .

Nhìn những chai rượu đã uống hết bên cạnh , Tình Tuyết chợt cảm thấy lòng đầy khó chịu muốn tiến lên ngăn cản nhưng lại dừng lại , bây giờ anh ta và cô chỉ là 2 người quan hệ cấp trên , cấp dưới, cô lấy tư cách gì quan tâm đến cuộc sống của anh ta . Xoay người định rời đi lại nghe được tiếng Tề Hạo nói trong cơn say :

– " Anh sai rồi ,xin em đừng đi , đừng rời xa anh có được không...đừng đi ..."

Anh ta đang gọi một cô gái , chẳng lẽ là người trước đây cô đã thấy anh ôm chặt khi cô đến giải thích tất cả hiểu lầm , lúc đó anh đã ôm người con gái kia và nói không yêu cô , chẳng lẽ là cô gái đó ? Tình Tuyết không quay lại chỉ lặng lẽ bước về phòng , đến cuối cùng trong tim Tề Hạo vẫn không phải là cô . Đoạn tình cảm này cô nên làm gì đây ?

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: