Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chap 2

Tối , tại một căn nhà bỏ hoang

Kakeru đang bắt đám cướp tiền vàng người ý do đám nhóc Conan phát hiện ra , sau khi tống đám đó về trụ sở , anh ở lại để hỏi đám nhóc vài điều :

- Cho anh hỏi tại sao mấy em lại làm cái chuyện nguy hiểm này thế ? - Kakeru cười một nụ cười nhàn nhạt nhưng làm người ta lạnh sống lưng , đám nhóc cũng không ngoại lệ

- Là t-tại ...... - Cậu bé Mitsuhiko lấp bấp

- A là tại tụi em thấy tò mò về mấy hình thù kì quái trên tờ giấy , và sau khi giải mã được đi tới đây thì bị đám người đó bắt lại , tụi em đã cố gắng thoát ra bằng cách làm cho mấy đống tiền vàng rớt xuống đầu bọn họ , làm cho họ bất tỉnh rồi mới gọi điện báo cảnh sát được ạ - Conan chảy mồ hôi , nhanh nhảu nói giùm đám bạn của mình , đáng sợ quá đi OwO

- Hửm~ vậy sao ~ - Kakeru híp mắt nhìn đám nhóc , bọn nhỏ gật đầu lia lịa , xong cũng thở dài

- Lần sau nhớ làm gì cũng nhớ bảo vệ mình trước , sinh mạng là thứ quý giá của một con người , huống chi mấy em còn rất nhỏ , có gì cứ bảo vệ bản thân mình trước rồi gọi người tới giúp , đừng liều mạng quá . Mấy em hiểu chứ ? - Kakeru trở về như thường ngày

- Dạ , tụi em hiểu rồi - đám nhóc đồng thanh

- À với cả anh là trung sĩ Subarashi Kakeru , có thể gọi là Kakeru - nii - Kakeru híp mắt giới thiệu

- Em là Yoshida Ayumi

- Em là Tsuburaya Mitsuhiko

- Em là Kojima Genta , em rất thích ăn cơm lương

- Này Genta đâu có cần nói mình thích ăn cái gì đâu , cậu ham ăn quá đó - Mitsuhiko phàn nàn

- Chào mấy em , giờ để anh đưa về nhà ha - Kakeru vui vẻ nói

- Vâng , Kakeru - nii ! - đám nhóc lanh chanh nói

Kakeru đưa từng đứa nhóc về nhà theo đường mấy nhóc đã chỉ , mặt không biến sắc nói dối , sau khi ba đứa nhóc vào nhà , Kakeru dẫn Conan về nhà trên đường đi không khí giữa hai người im lặng đến mức ngột ngạt , bỗng Kakeru cất giọng phá tan bầu không khí đó :

- Ichi ? - Conan giật nảy mình , lấp bấp

- A-anh nói gì thế , em là C-Conan chứ không phải Ichi đâu - Conan sợ rồi đó , cái biệt danh này là do Kakeru - nii đặt cho cậu , không phải gọi cậu thì gọi ai

- Hử , anh vô thức kêu Ichi thôi mà có kêu em đâu , hay.........em có tật giật mình thế ~ Conan~ - Kakeru híp mắt khi thấy Conan tự chui vào tròng , ngân dài giọng ra

- Cái ..... cái này là do anh Shinichi nói cho em biết đó - Conan lấp bấp , quên luôn là anh ấy giỏi nhất là cạy miệng người ta mà , tui muốn chạy , ai đó cíu tui với QAQ

- Nói dối không vui nha~ Conan - kun~ , Ichi chưa từng nói là sẽ tiết lộ cái biệt danh này cho ai biết đâu~ . Với cả chưa từng có đứa nhỏ nào có lập luận sắt bén như Conan - kun đâu~ - Kakeru thầm bổ sung " thật ra có một số người nào đó nữa "

- Cái này là do anh Shinichi dạy em đó , em học theo anh ấy mà - Conan yếu ớt biện minh

- No no~ không có một ai tên Conan trong số những người mà cô Yukiko nói đâu bé ~ - Kakeru tiếp tục đả kích tinh thần nhỏ bé của Conan

- Haizz , anh biết từ lúc nào thế - Conan bất lực thật sự , thôi kệ anh ấy dù gì cũng rất đáng tin cậy , mặc dù có cái tính dở dở ương ương ấy

- À cái này đó hả , anh biết từ lần đầu gặp em rồi - Kakeru " ngây thơ " phát ra câu nói kinh điển trong ngày

- Ừm .... Hơ ..... hở ?! - Conan trợn mắt

- Cái này dễ lắm , nếu bỏ kính ra em như một phiên bản thu nhỏ của Ichi , hành động không giống một đứa trẻ , lập luận y như Ichi , anh cũng đã thấy em lấy giọng của bác Mori để phá án chứ gì , những điều đơn giản đó sao qua mắt được anh , dù gì anh cũng chăm sóc em từ bé mà - Kakeru vui vẻ nói

- Đúng là không qua mắt được anh mà - Conan thở dài

- À sao lại bị thu nhỏ thế - là do siêu năng lực sao ......?

- Ngày mà em đi công viên nhiệt đới với Ran con gái của bác Mori đó , em phát hiện thấy hai kẻ áo đen bí ẩn , nên em đã theo dõi chúng , chúng đang làm một cuộc giao dịch bí mật , là do em sơ suất nên đã bị tên còn lại đánh bất tỉnh , sau đó hắn lấy một loại thuốc kì lạ gì đó cho em uống , xong hắn vứt em ở chỗ mấy túi rác , lúc em tỉnh lại em bị teo nhỏ thành thế này . Sau khi nghe bác tiến sĩ nói xong em đã quyết định che giấu thân phận thành Edogawa Conan , và em đã tới nhà Ran ở , và phá án theo cách anh đã thấy - Conan nói một hơi dài

- Coi bộ em quá sơ suất rồi là tại máu thám tử của em đó , anh sẽ cố giúp em chuyện lấy lại thân phận cũ , tất nhiên là trong khả năng của anh - Kakeru bật cười thành tiếng , cam đoan với cậu nhóc mặt đang đỏ lên , đang từ từ xì khói lên

- Hình như em thích cô gái tên Ran phải không ? - Kakeru

- Không , không phải , người em thích là .......... - Conan đang nói giữa chừng im bặt

- Ai thế nói cho anh biết đi ~ - Kakeru tò mò , nhóc này cũng có người thích khác ngoài cô bé Ran à , tò mò ghê ta ơi~

Nhóc đó im luôn , Kakeru mất hứng dẫn cậu nhóc vào văn phòng thám tử Mori , chào hỏi ông bác Mori , rồi nói mọi chuyện cho Ran biết , rốt cuộc Conan bị Ran la một trận , Kakeru cười khúc khích ngồi trên ghế xem Conan bị la , Conan ai oán nhìn người vừa đẩy mình vào chuyện này , Kakeru " ngây ngô " nhìn lại . Sau khi Ran la Conan xong ra chào hỏi

- Em là Mori Ran , cảm ơn anh đã đưa Conan về nhà - Ran nói

- Không có gì , nghĩa vụ thôi ~ . Em có thể gọi anh là Kakeru khỏi gọi trung sĩ Subarashi chi cho mất công - Kakeru híp mắt , cô bé này lễ phép ghê~

- Vâng , anh có muốn ăn tối cùng gia đình bọn em không ? - Ran cũng phải đỏ mặt vì Kakeru cười quá tươi

- Thôi , anh cũng phải về trụ sở hợp tác với thanh tra Megure nữa - Kakeru tiếc nối từ chối

- Vậy sao - Ran hơi thất vọng

- Vậy anh về đây , tạm biệt mọi người ~ - Kakeru đứng lên đi ra cửa

- Chúc anh có một buổi tối tốt lành - Ran nói với theo

- Cảm ơn em nhiều ~~ - Kakeru vẫy tay , rồi đi mất hút

_____________________________

Xong rồi , chap này xàm zl :v

Thôi có gì mọi người góp ý giùm nhe :3

Thân ái ~

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro