1 . Bi kịch của tiểu hài
Shibakiko Wataru , 10 tuổi gia nhập quân sự với chức nghiệp bác sĩ chuyên nghiệp . 14 tuổi đi ra chiến trường tiêu diệt kẻ địch . 18 tuổi thăng chức Thiếu Tướng . 22 tuổi kết thúc chiến tranh , tiêu diệt 2 Đại tướng . 25 tuổi nghỉ hưu , làm đầu bếp . 29 tuổi , làm luật sư cấp cao . 35 tuổi , trở thành tiến sĩ thạch sĩ nổi tiếng . 40 tuổi làm bác sĩ chuyên khoa tâm lý . 47 tuổi , chết .
Cuộc sống tôi cứ trôi qua một cách vô vị . Mọi người tung hô , tán thưởng , khen ngợi , lúc đầu tôi cảm thấy vui sướng lân lân . Nhưng dần dần , tôi cảm thấy nhàm chán , tôi nghỉ việc này rồi lại làm việc khác cũng chỉ để viết thời gian . Sau đó tôi trải qua vô số những bệnh nhân điều trị tâm lý và tôi thấy đa số họ đều mắc bệnh về ... Tình yêu và tình thương . Đó là cái thứ tôi khao khát nhất nhưng nó là con dao hai lưỡi tôi không dám đụng . Tôi yêu người ta , người ta lại yêu người khác , người khác lại yêu người nọ , người nọ lại yêu người kia , người kia lại yêu tôi .
Cứ như một vòng luân hồi tổn thương lẫn nhau , thế là tôi chẳng muốn yêu cũng chả muốn có gia đình . Một hôm , tôi ghé qua rạp chiếu phim coi thử một bộ Anime có tên là Brothers Conflict . Vừa có tình yêu vừa có tình thương nhưng tôi có lẽ đã tôi đã nhìn thấy ánh mắt u buồn của anh chàng Iori và cậu nhóc Wataru trong bộ phim này . Và cũng nhìn thấy sự tham lam cùng ích kỷ của Nữ chính Ema . Nhóc con Wataru đó ... Có ánh mắt y hệt tôi , luôn che đậy những sự u buồn và lẻ loi bằng sự hồn nhiên của mình .
Khi coi xong , tôi bước ra đường và có thể đúng như một số bạn suy đoán , tôi đã bị xe tông . Ừ thì ... Tôi đã xuyên vào nhóc Wataru Asahina lúc 5 , quả thật rất vui khi tôi có thể ...
Tận hưởng hạnh phúc này .
Cứ với bộ ngây thơ hồn nhiên ấy , đôi khi tôi cảm buồn nôn với chính bản thân mình . Người tôi tiếp xúc gần nhất có lẽ không phải anh cả Masaomi hay anh thứ Ukyo mà là người anh thứ mười Iori và người anh thứ tám Louis . Một người thì lúc nào cũng che dấu bản thân u muộn với nụ dịu dàng ôn nhu , người còn lại thì cứ như thân sĩ ôn hoà ấm áp nhưng bên trong lại là một người lạnh nhạt , sống cách biệt với bên ngoài . Thật là hợp nhỉ ? Ngày hôm qua tôi chỉ mới có 5 tuổi nhưng chớp mắt đã 10 tuổi . Chắc người chị Ema của tôi sắp đến rồi .
Trải qua 3 ngày với cô ta - Ema , đã khiến tôi nhìn rõ bản chất ấy . Khi ở gần cô ta , tôi cảm thấy mình khép kín dần . Người trong nhà gồm 7 vị anh trai kia trừ Louis và Iori , Fuuto cùng Hikaru ra có lẽ còn lại đã quên mất sự tồn tại của tôi - Wataru , người em trai thứ 13 . Mà hình như người em số 13 đó không phải tôi ... Mà là Ema . Một lực siết vô hình đang siết chặt con tim này . Đây có phải là cảm giác đau lòng người ta thường nói . Ừ đau lắm , đau tới nỗi hận không thể moi trái tim ấy ra . Rồi anh Louis và Fuuto cũng đi rồi . Chỉ còn ba người hay trò chuyện cùng nhau trên tin nhắn .
Một hôm nọ , khi Ema cố tình từ chối tình cảm của người anh thứ chín của tôi trên đường - Subaru thì tôi vô tình bắt gặp và bạn biết gì không ?
- Subaru nii ... - Tôi tính bắt lấy bàn tay anh và an ủi anh nhưng ...
- Tránh Ra ! - Anh hét lên , anh đẩy tôi ra , tôi lại văng khỏi đường . Lao ngay vào đầu xe tải đang hướng tới ...
" Rầm "
Máu lan tràn ...
" Bíp bíp "
- Mau khiên người... _
Xe cấp cứu tới rồi ư ?
- Wataru đừng có chuyện gì hết ! Em mở mắt ra đi -
Giọng nói mị hoặc này , là giọng nói của Hikaru nii...
- Wataru à ... Mở mắt ra nhìn anh này . -
Giọng u buồn này , là của Iori nii này ....
- Chết tiệt ! May là em tỉnh ngộ sớm hơn nhưng những người kia lại bị con ả kia bỏ bùa mê thuốc lú như thế !! ... Wataru ... Wataru nghe anh nói , em thức dậy đi , chỉ cần em thức dậy ... em muốn gì anh đều chiều em cả ... Wataru . -
Là Fuuto nii , có lẽ anh đang phẫn nộ và ... Đau lòng chăng ?
- Wata chan tĩnh lại đi ... Hức ... Cậu hứa sẽ cùng .... Bọn tớ đi chơi mà ... AHuhuhu -
Giọng nói của một cô bé mít ướt ? Chẳng lẽ là cô nhóc Sehari ?
- Đừng rời bỏ tớ .... Wataru ... Chẳng phải ... Chẳng phải cậu đã nói là sẽ cùng lớp và ... Iori nii ... Đi dã ngoại ở Osaka sao ? -
Giọng nói trầm ấm này , chẳng phải là cậu nhóc Rei sao ?
- Wataru này ... Tỉnh lại đi ... Nhìn tôi này , lớp phó kỉ luật đây , tôi đến đây ... để kỷ luật cậu ... Cậu ích kỉ lắm ... Cậu bỏ lại Iori nii và Fuuto nii sao ? Bỏ lại chúng tôi sao ... Cậu ... Thật đáng ghét. -
Lớp phó kỷ luật Sado cũng đến ... Mấy nhóc thật là ...
Rồi trong khoảng thời gian điều trị tôi nghe một tin như sét đánh ngang tai . Iori nii đã thắt cổ tự tử trong bệnh viện tâm thần , người đưa anh ấy đi không ai khác ngoài cô gái đã trực tiếp hoặc gián tiếp gây cái chết cho anh - Ema và người anh trai cả luôn bao bọc mọi người trong nhà giờ trở nên ngu muội - Masaomi . Trong lúc tiến hành phẫu thuật , bác sĩ không khỏi chấn kinh khi nghe chính cậu bé bệnh nhân chỉ còn hai nhịp tim nói chuyện trước khi chết .
- Làm ơn hãy ... Hãy truyền tải nội dung này cho người thân tôi . Cảm ... ơn những người bạn người thầy người cô đã giúp em ... chia sẽ nỗi lòng . Cảm ơn cha mẹ đã cho con ... tình thương vô tận . Cảm ơn ... Hikaru nii ... Iori nii ... Fuuto nii đã bầu bạn cùng ... Em . Vĩnh biệt ... Chúc ... Chúc mọi người .... Hạnh phúc ! - Sau câu nói là tiếng " bíp ------ " báo hiệu cho việc tim tôi đã ngừng đập , các bác sĩ lẫn phụ tá đều cảm động và có vài người rớt nước mắt , hảo cảm về bác sĩ Masaomi luôn thương yêu em trai đã về con số 0 tròn trịa . Sau khi nghe câu nói này , Fuuto chính thức rơi nước mắt . Hikaru ngoài mặt bình tĩnh nhưng bên trong không khác gì cuồng phong bão tố đánh mạnh vào tâm .
Các tiếng nức nở của những đứa bé vang lên trước đám tang của một cậu bé và một chàng trai . Bức ảnh cho thấy , một cậu bé tóc hồng nhạt đáng yêu , hồn nhiên năng động đang mỉm cười rạng rỡ . Còn chàng trai tóc màu lam điển trai , mỉm cười nhẹ nhàng ôn nhu .
Trong đám tang , hai tiếng chói tai vang lên
" Chát " " Chát "
Đó là hai cái tát cho hai con người . Một cái là của bà Asahina Miwa - Mẹ của 13 người anh em giáng xuống cho Subaru . Cái còn lại là ông Hinata Rintarou - cha của Ema cho cô con gái mất nết mất đạo đức nhà mình - Ema . Tất cả mọi người ngây ra , anh cả Masaomi là người kịp phản ứng nhất , chạy đến trước mặt Ema ôm cô ta vào lòng . Còn cô ta tỏ vẻ yếu đuối của mình .
- Ba , Mẹ ! Ba Mẹ làm gì 2 em ấy thế ? - Masaomi hét
Bà Miwa khóc nức lên , khóc đến thảm thương . Rintarou nhẹ ôm bà vào lòng , câm phẫn nhìn đứa con gái của mình không khỏi xấu hổ .
- Hức ! Con câm miệng cho ta , đến bây giờ .. bây giờ con vẫn còn ngu muội ? Hức ... Hức ... Đáng thương cho 2 đứa con ... Bé bỏng của tôi ... Huhuhu - Bà Miwa đau thương xen lẫn tức giận vừa quát vừa khóc . Fuuto không chần chừ một phát đấm tới mặt người anh cả ôn nhu Masaomi .
- Tôi chưa từng có một người anh trai như anh cả ! Người anh tôi công nhận là người luôn bao bọc tất cả mọi người trong nhà , nhưng ... Nhưng ... Nhưng - Phẫn nộ đến đỉnh điểm , Fuuto không thể kiềm chế , anh đánh vào bụng Masaomi khiến cho hắn không kịp tiêu hoá mà té , Ema cũng bị lăn ra xuống nền đất lạnh lẽo . Anh nắm cổ áo hắn chửi bới không thương tiếc .
- Anh là đồ tồi ! Anh không giúp được gì hết mà còn thêm dầu vào lửa để Iori phải chết ở một nơi không sạch sẽ ! Còn chưa điều tra mà đã tin lời con ả này mà tống Iori vào bệnh viện tâm thần khiến anh ấy bệnh càng thêm nặng cho đến chết ! Còn nghe lời con ả đó mà không đến phẫu thuật cho Wataru khiến thằng bé chết và bỏ lỡ cả một thanh xuân phía trước ! Làm thằng nhóc lúc nào cũng cô đơn chỉ có vài người thân cùng bạn bè an ủi !! Anh có phải con người không hả ? Thân là anh cả , mà anh lại gián tiếp giết chết hai người anh em của chính mình . Thằng khốn , anh là thằng khốn nạn nhất tôi từng biết ! - Fuuto định đánh Masaomi thêm cái nữa nhưng bị Ukyo và Kaname ngăn cản , kiềm chặc người .
- Cả ngươi nữa ! Con ả đàn bà xấu xa kia !! Vì ngươi , vì ngươi , vì ngươi MÀ GIA ĐÌNH TA TAN VỠ , VÌ NGƯƠI MÀ HAI NGƯỜI ANH EM CỦA TA PHẢI CHẾT ! Dù có chết ta cũng phải quay về tìm ngươi báo thù ! - Fuuto giờ đã hoàn toàn kích động , anh nhớ đến ánh mắt của cậu bé nhỏ đó nhìn về hướng mọi người cười đùa mà buồn bã , không những thế cả anh Iori của họ nữa .
Nếu tính ra thì người chăm sóc anh nhiều không phải anh cả hay anh thứ hoặc anh ba mà là Iori , Louis và cả ... Wataru . Lúc còn 10 tuổi anh bị bệnh thì có Louis đút thuốc và cho anh ăn , còn Iori hàng tuần đều đem hoa tươi và thơm đến tặng giúp anh thư giản , lúc buồn chán thì có Wataru đến kể chuyện hài hoặc chơi đố chữ cùng anh mỗi ngày , cũng có lúc Azusa và Tsubaki cùng Masaomi đến thăm , Subaru và Yusuke đem đồ ăn vặt lén đi đến , lâu lâu lại có Ukyo tới , Hikaru cũng đem rất nhiều quà tới thăm , Natsume cũng đem cho anh nhiều đồ chơi điện tử .
Nhưng nhớ lại cảnh Wataru nằm thoi thóp gửi thông điệp tới anh , Iori khóc rất nhiều khi thắt cổ tự vẫn , Hikaru uống rượu say bí tỉ ra đường va vào một chiếc xe hiện đang nhập viện , Fuuto không khỏi đau lòng . Họ là những người anh yêu quý nhất , cớ sao chẳng đau lòng .
Hôm nay anh cực kỳ phẫn nộ , anh suýt nữa lại rơi vào cái bẫy chết người do con đàn bà kia gây ra . Anh dù có độc mồm độc miệng nhưng họ là người anh gắn bó nhất nên anh làm gì làm ngơ được cơ chứ .
Anh vùng vẫy cố thoát ra để bốp cổ con đàn bà độc ác . Nhưng một lời nói thoáng nhỏ nhỏ làm anh như muốn khóc hét lên vậy .
Từ linh hồn tôi hoà vào cơn gió .
- Fuuto nii đừng lo lắng , em và Iori nii sẽ không sao đâu ... Em sẽ sống thật tốt ở thế giới bên này ... Anh phải sống tốt để chăm sóc cho cha mẹ cùng Hikaru nii nhá ! Em rất vui được làm em trai của ... Anh đấy , Fuuto nii -
Fuuto ngừng dẫy dụa , đột nhiên như có thể nghe , có thể thấy đám nhóc lớp Wataru khóc to không ngừng gọi tên Wataru và Iori . Chỗ hai bức ảnh , hai cái cây xuất hiện . Một cái cây hoa màu lam xinh đẹp , một cái cây hoa anh đào tuyệt vời . Tất cả không khỏi ngỡ ngàng. Linh hồn Iori cùng linh hồn tôi mỉm cười đứng dưới tán cây .
Vậy là đủ ...
Họ cho tôi vậy cũng đủ và tôi cho họ cũng đã đủ
Vậy thì ... Tạm biệt ..
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro