51-70
Chương 51: Áp lực vô hình
Cỗ xe dừng lại lúc hoàng hôn. [Hôm nay đi đến đây là đủ rồi] Lambert-san nói trong lúc bọn họ đang chuẩn bị cắm trại cho buổi tối.
[Hoi, đừng có mà quên lời hứa của ngươi lúc trước] Fer gầm gừ.
Đợi đã, tôi có hứa cái gì với nó à?
[Ngươi nói là sẽ là cho ta một bữa ăn sang trọng. Nhớ chưa?]
Oh, tôi nhớ rồi. Tôi đã hoàn toàn quên mất điều đó trong sự phấn khích nhưng mà Fer thì hiển nhiên là không.
[Ta biết rồi, ta biết rồi. Thế ngươi muốn ăn cái gì nào?]
[Sui muốn ăn đồ chiên] Sui chen vào.
[Ooh, cái mà ngươi làm lần trước khá ngon. Đồ chiên cho ta luôn đi] Fer thêm vào, đồng tình với Sui.
Tôi cũng không đói lắm nhưng cái gì đó nóng hổi có vẻ tuyệt.
Vì đã hứa với Fer là một bữa ăn sang trọng nên tôi quyết định làm 2 loại hương vị, một với nước tương và một với muối. Cho bữa này, tôi dùng chút thịt Hắc Xà và những gì còn lại của Thạch điêu và Cookatrice, tôi sẽ chiên ngập dầu chúng cùng với nước tương và muối.
[Chủ nhân ơi, em có thể ăn không-]
[Đợi chút đã nào] Tôi để đồ đã chiên xong ra đĩa và đẩy nó đến trước mặt Fer và Sui.
[Oh, hương vị của nó khác lần trước nhưng nó cũng vẫn ngon-] Sui nói.
Oh, Sui nhận ra à. Thật vui khi được khen ngợi.
Fer vẫn im lặng như thường lệ, ngấu nghiến đống đồ chiên. Tôi đoán là nó cũng ngon miệng với Fer dựa vào cái cách mà nó nuốt chửng đồ ăn. Chà, tôi luôn có thể chiên thêm một chút nữa...
Lambert-san, người đang mà anh ta đã thuê cùng với những thành viên của nhóm "Phoenix" tập trung lại xung quanh chúng tôi. Tôi bị nhìn chằm chằm vào trong im lặng. Có vài người còn chảy nước dãi. Áp lực này...
Oh, được rồi. Tôi biết rồi.
[Đây, nếu muốn mấy người cứ ăn đi ...] Tôi đẩy đĩa đồ chiên về phía họ và bật ngược lại khi họ lao về nó.
[Chúng tôi xin phép-]
[Thật sự là tôi không thể chờ để thử vài miếng ...]
[Ummmm!]
[Oh quá ngon, nó tuyệt quá...]
[Tôi chưa từng ăn thứ gì ngon như vậy ...]
Sau cùng thì đồ chiên cũng đã nổi tiếng. Tôi đã phải chiên, chiên và chiên liên tục. Chỉ riêng việc nấu ăn cho Fer và Sui đã là một việc khó khăn rồi, nấu nướng cho bằng này người còn khó gấp bội. Tệ hơn là khi xong xuôi chẳng còn lại gì cho tôi cả. (ಥ﹏ಥ)
Chẳng thế làm gì khác, tôi đành mua bánh ngọt từ Siêu thị trực tuyến khi không ai để ý và ăn nó thay thế.
Chết tiệt mà!
Mặt khác là tôi không phải canh khác ban đêm. Fer luôn lập kết giới nên tôi chẳng cần phải lo lắng về việc canh gác mặc dù đó là việc thường tình khi bạn cắm trại.
[Như lời cảm ơn vì đã cứu chúng tôi và nấu một bữa ngon lành, xin vui lòng ngủ thoải mái đi] Những thành viên của nhóm "Phoenix" nói vậy với tôi vì thế tôi rất vui vẻ đi ngủ.
[Của lũ các ngươi đây, một số đồ ăn du hành. Nó dở và bẩn nhưng ngươi có thể ăn nó hoặc chết đói] Rashu-san người canh gác đầu tiên, cuối cùng cũng cho lũ cướp chút thức ăn trước khi chúng tôi đi ngủ. [Thử trốn thoát xem và ta sẽ giết hết không thương tiếc đâu] Anh ta cảnh cáo. Mạo hiểm giả không hoàn toàn vô tâm nhưng lũ cướp gieo gió thì gặp bão thôi.
Đã một thời gian từ trận chiến buổi sáng nên tôi nghĩ lũ cướp có thể lên ý tưởng gây rắc rối sau đó nên tôi đã thêm vào một chút hăm dọa.
[Chúng ta sẽ ngủ nhưng mà thính giác của nó tốt lắm đấy, bọn mi biết chứ?] Tôi nói trong khi nhìn về phía Fer.
[Kể cả có đi ngủ nhưng ta luôn sẵn sàng cho những vấn đề xảy đến] Fer nói. [Rashu-san chẳng cần phải động tay, ta sẽ xé xác những kẻ cố chạy trốn thành từng mảnh] Nghe xong, lũ cướp run rẩy sợ hãi. [Được rồi, nếu bọn ngươi không muốn có kết cục như tên thủ lĩnh thì tối nay đừng có làm ồn] Mối đe dọa đến từ Fer có vẻ rất hiệu quả.
Tôi không thể dùng đệm làm giường được vì thế nên lần đầu tiên tôi đành ngủ khi quấn cái áo choàng. Sui cũng thích đệm hơn nên em ấy càu nhàu một chút. Tôi giải thích là nó chỉ là tạm thời cho đến khi chúng tôi đến thành phố thôi, em ấy nên kiên nhẫn.
Ah, Sui-tan dễ thương quá. Tôi tự hứa là tôi sẽ làm thứ gì đó ăn ngon lành cho Sui vào sáng mai.
Chương 52: Đi đến Carerina
Đoạn đường dài dường như sắp kết thúc.
[Đó chính là thành phố Carerina] thành viên của nhóm "Phoenix" giới thiệu với tôi. Những bức tường thật hùng vĩ và có vẻ như đó là một thành phố khá ổn. Thật mừng là tôi đã quyết định đi đến đây. Tôi tin là mình sẽ được nhận phần thưởng vì đã bắt lũ cướp, chính vì vậy tôi không thể đợi đến lúc giao chúng cho những Hiệp sĩ của thành phố.
Tôi chẳng ăn được miếng đồ chiên nào tối qua, tất cả đã bị các thương nhân và thành viên nhóm "Phoenix" chén sạch. Mọi người cứ nhìn chằm chằm vào tôi khi tôi nấu nướng và thành viên của nhóm "Phoenix" thig có một sự thèm thuồng kì lạ, có lẽ bởi họ đều là những người vạm vỡ. Việc nấu nướng cho họ đã sử dụng hết sạch số thịt còn lại, không còn lại tí gì ngay cả là thịt vụn.
Và tất nhiên là sẽ có một người nào đó tên Fer sẽ phàn nàn về việc không còn thịt để ăn ...
Ngay khi đến được Carerina, tôi sẽ nhanh chóng đến Guild mạo hiểm giả và lấy những Quái vật ở trong Hộp vật phẩm ra để xẻ thịt.
Oh, Sui đã xin tôi chút đồ ngọt, em ấy nói [Chủ nhân ơi, em muốn ăn bánh-] vì thế mà tôi đã bí mật mua ít bánh từ Siêu thị trực tuyến cho em ấy. Và tất nhiên là đã bị Fer phát hiện, nó nói [Nếu Sui có thì ta cũng muốn có], thế nên là tôi lại phải mua thêm bánh cho Fer. Bạn không thể đánh lừa khứu giác của nó đâu.
*******
[Chào mừng đến với Carerina] Lambert-san nói trong khi đánh cỗ xe ngựa đi qua cánh cổng.
Thành phố khá lớn như tôi đã dự đoán từ trước. Lambert-san khoe rằng đây là thành phố lớn thứ 5 trong Vương quốc Leonhart. Gia đình của Lambert-san đã làm thương gia ở Carerina nhiều thế hệ và anh ấy rất tự hào về thành phố quê nhà nơi mà anh đã được sinh ra và lớn lên.
Tôi tốn mất 2 tiếng để vào thành phố với sự giúp đỡ của Lambert-san, người nổi tiếng với lính canh là một thương gia quan trọng ở Carerina. Anh ta giải thích với người lính gác cổng về Fer - Ma thú kế ước đã giúp đỡ anh ấy rất nhiều.
[Chúng ta sẽ đến đồn Hiệp sĩ canh gách nhé?] Lambert-san hỏi. Lời khai của Lambert-san và các thành viên trong nhóm "Phoenix" về việc bị lũ cướp tấn công sẽ là cần thiết khi chúng tôi bàn giao lũ cướp vì thế nên chúng tôi đã quyết định sẽ đi đến đồn Hiệp sĩ canh gách gần cổng trước.
Chúng tôi giao lũ cướp cho các Hiệp sĩ và mất tầm một tiếng để kể vể những việc đã xảy ra. Một người đàn ông khoảng 40 tuổi, mặc giáp toàn thân tự giới thiệu là đội trưởng của nhóm Hiệp sĩ, đã nói chuyện với chúng tôi sau đó.
[Tôi hiểu câu chuyện của các vị và đã nắm rõ những chuyện xảy ra. Lũ cướp này được gọi với cái tên "Hắc Khuyển" và gần đây chúng đã gây ra nhiều rắc rối quanh khu vực này. Thủ lĩnh của chúng tên là Zahar, hắn ta bị truy nã với phần thưởng là 30 đồng vàng cho cái đầu của hắn trước khi hắn trở thành lũ lĩnh băng cướp. Cùng với phần thưởng cho lũ cướp còn lại thì tổng là 45 đồng vàng]
Sau đó anh ta đưa một cái túi gai chứa đầy đồng tiền vàng cho tôi.
Đây là thế giới nơi cuộc sống hỗn loạn diễn ra, ngay cả lũ cướp cũng có thể đổi lấy tiền. Lũ cướp sẽ phải gánh chịu hậu quả vì những gì mình đã làm nhưng tôi vẫn có chút lăn tăn vì phần thưởng từ việc bắt giữ chúng.
Sau đó Lambert-san quay về cửa hàng của anh ấy. Những thành viên của nhóm "Phoenix" thì hướng tới Guild mạo hiểm giả để thông báo về việc hoàn thành ủy thác và tôi quyết định đi cùng với họ. Tôi cũng cần lấy thịt càng sớm càng tốt nữa.
[Thế nhé Lambert-san, tôi sẽ ghé thăm cửa hàng của anh sau]
[Vâng, tôi rất mong chờ điều đó] Lambert-san lịch sự trả lời.
Cửa hàng của Lambert-san chuyên buôn bán đồ da như túi, ví, thắt lưng và vỏ bao đựng dao. Tôi có chút hứng thú và có lẽ sẽ tới mua thứ gì đó. Bạn thấy đấy, cái túi mà tôi dùng để mang Sui đi khắp nơi đã tàn tạ, bẩn thỉu và đứt chỉ ở các đường nối. Nó là một cái túi miễn phí khi bắt đầu và hiển nhiên nó là hàng second-hand vì thế nên tôi nghĩ tôi sẽ mua một cái túi da tốt hơn cho Sui. Tôi sẽ xem qua các mẫu nhưng tất nhiên, Sui sẽ là người đưa ra quyết định.
Chương 53: Đăng ký lại tại Hội mạo hiểm giả
Thế là chúng tôi đi cùng với các thành viên của nhóm "Phoenix" đến Guild mạo hiểm giả của thành phố Carerina. Các quầy tiếp tân không quá bận rộn vì bây giờ đã muộn rồi. Tôi tiến đến quầy tiếp tân bên cạnh nơi thành viên của nhóm "Phoenix" đang đứng. Một số người phía trước tôi đang nhanh chóng thực hiện giao dịch và giờ thì đến lượt của tôi.
[Xin lỗi, tôi có yêu cầu bán hàng] Tôi chìa thẻ Mạo hiểm giả ra.
[Vâng, chúng tôi sẽ mua lại] nhân viên tiếp tân vừa nói vừa cầm lấy thẻ Guild của tôi. Khi kiểm tra nó, khuôn mặt của cô nhăn lại.
[Thẻ này, nó đã bị hủy đăng ký. Mukouda-sama, anh ở cấp G đúng không? và anh đã không hoàn thành nhiệm vụ nào trong khoảng 1 tháng gần đây?]
...Ah, đúng rồi, nếu bạn không hoàn thành niệm vụ trong nào trong 1 tháng thì bạn sẽ bị hủy đăng ký ở Guild mạo hiểm giả. Tôi đã khá bận rộn nên quên mất điều đó.
[Nói thật là đã có nhiều việc xảy ra, cô thấy đấy ...]
[Việc hủy thành viên cấp G là ngắn nhất nên đôi khi nó cũng xảy ra] Như cô ấy giải thích, ý tưởng là các mạo hiểm giả cấp G nên lên cấp F nhanh nhất có thể bằng cách nhận những nhiệm vụ cấp thấp phù hợp và sau đó họ sẽ có 3 tháng để nhận được nhiều nhiệm vụ tốt hơn và bắt đầu trú tâm kiếm tiền.
Là thế hả? Tôi chẳng được chỉ gì như vậy. Tôi đã quên mất cấp G có kỳ hạn là ngắn nhất.
[Tôi không thể trả lệ phí để đăng ký lại sao?] Tôi phải đăng ký lại với Guild mạo hiểm giả để có thể nhận được dịch vụ xẻ thịt chất lượng tốt nhất nếu không thì nó sẽ được thực hiện một cách tệ hại.
[Vâng, vẫn ổn khi trả 5 đồng bạc để đăng ký lại. Vì Mukouda-sama đang ở cấp thấp nhất là cấp G nên anh có thể sử dụng lại thẻ guild của mình như hiện tại]
[Oh, và có vấn đề gì không với những con Ma thú đã đăng ký mà tôi lập Kế ước?] Tôi hỏi nhân viên tiếp tân khi cô ấy nhìn vào Fer đang ở phía sau tôi. Mặc dù cô ấy trông rất ngạc nhiên và nói [Không có vấn đề gì cả]
Được rồi, tôi đã đăng ký lại xong. Tôi trả 5 đồng bạc để hoàn thành giao dịch.
[Tôi có một Ma thú kế ước nữa cần đăng ký]
[Một Ma thú kế ước mới?]
[Vâng, nó đây] Tôi lấy Sui ra khỏi túi và đưa cho nhân viên tiếp tân xem.
[Đó là một con S-Slime?] Nhân viên tiếp tân nhìn bối rối. Này, đừng có cười Sui. Không như những con Slime khác, Sui của chúng tôi bá lắm đấy.
[Nó là một cá thể đặc biệt, rất bá đạo] Tôi khoe khoang nhưng nhân viên tiếp tân tỏ vẻ không tin. Ha, cô không biết Sui thôi.
Khi Sui được đăng ký là Ma thú kế ước của tôi xong, tôi hỏi về việc mua hàng.
[Nếu cô mua thì tôi có vài con orc và một số loại quái vật khác để bán]
[Nếu như vậy thì làm ơn đi đến cửa mua bán]
Hóa ra mua bán quái vật được thực hiện ở quầy lớn hơn như hồi trước à.
[Mukouda-san, anh xong chưa?] Đó là Rashu-san, thủ lĩnh nhóm 'Phoenix".
[Vâng, tôi đã quên mất kỳ hạn đăng ký nhiệm vụ và phải đăng ký lại] Tôi giải thích.
[Đó là một vấn đề lớn đấy] anh ấy nói.
[Nói thật với anh là tôi không muốn trở thành một mạo hiểm giả thực thụ, hay đúng hơn là tôi không thích điều đó]
[Là thế sao?]
[Chà, như anh biết đấy con Ma thú kế ước của tôi là một kẻ ăn nhiều. Fer có thể bắt được lũ quái vật nên đó không phải là vấn đề nhưng vấn đề là xẻ thịt lũ quái vật sau đó cơ ...]
[Tôi hiểu. Guild mạo hiểm giả là nơi tốt nhất để yêu cầu xẻ thịt. Tất nhiên là anh có thể làm việc đó ở những cửa hàng xẻ thịt không thuộc Guild hay thậm chí là người bán thịt nhưng mà anh sẽ không thể nhận được dịch vụ có chất lượng như ở nơi này. Những cửa hàng xẻ thịt đó chỉ xé toạc ra và họ không xử lý tốt những công việc khó khăn hơn. Một người bán thịt có thể làm tốt công việc với thịt nhưng họ có thể làm hỏng các mặt hàng có giá trị khác như da và những thứ khác. Với chúng tôi thì những thứ khác thường sẽ có giá trị hơn là thịt. Tốt nhất là anh nên để viêc đó cho những người giàu kinh nghiệm ở Guild mạo hiểm giả]
Ha, là thế sao? Xem ra có cả những cửa hàng xẻ thịt và người bán thịt có kỹ năng kém ở thế giới này. Đăng ký lại vào Guild mạo hiểm giả là một bước đi đúng đắn.
[Thế anh định bán một vài con quái vật à, Mukouda-san?]
[Vâng, chúng tôi đang cạn kiệt thịt rồi]
[Ôi không, có phải là vì nấu cho chúng tôi không?]
Cũng vì một phần như vậy nhưng tôi sẽ không nói gì đâu.
[Không, không chúng tôi vừa sử dụng hết từ tuần trước]
[Anh có những loại quái vật nào thế? Tôi có thể xem những loại quái vật mà Ma thú kế ước của anh săn không?] Rashu-san nói trong khi nhìn vào Fer. Tôi nghĩ cũng sẽ ổn thôi khi để thành viên của nhóm "Phoenix" xem chúng.
[Yeah, ổn mà]
Chúng tôi tiến đến gần quầy mua bán.
Chương 54: Thịt Xích Xà cực chất lượng
[Làm ơn, tôi có yêu cầu bán hàng] Tôi lên tiếng.
Một ông chú đầu hói hoàn toàn, nhìn trông như một mạo hiểm giả xuất hiện. Nó khá giống với Guild mạo hiểm giả ở Fariel.
[Ok để ta xem cậu có gì nào] Ông ta nheo mắt nhìn những người đi cùng với tôi [Oh, cậu đi cùng với nhóm của Rashu à?]
Ông chú và Rashu-san gật đầu chào nhau. Ông chú hói có vẻ quen biết với những thành viên của nhóm "Phoenix" và Rashu-san.
[Chà, có nhiều quái vật đấy ...] Tôi nó trong khi chúng tôi được dẫn vào khu vực nhà kho.
[Chẳng có vấn đề gì ở đây hết. Lôi chúng ra đi] Ông ấy cục cằn nói.
Đầu tiên tôi lôi ra 5 con Orc trưởng tộc.
[N-này, là Orc trưởng tộc đấy ... và có tận 5 con như thế?] (゜Д゜;)
Tôi chuẩn bị lôi ra con Vua Orc nhưng tôi đã dừng lại khi thấy ông ấy trông rất ngạc nhiên. Tôi sẽ giữ con Orc Vua này thêm một thời gian nữa vậy.
[Đây nữa, làm ơn] Tôi lôi ra 3 con Thạch Điêu. Tôi chắc chắn sẽ cần thịt Thạch Điêu, chúng có vị như thịt gà vậy.
[T-Thạch Điêu nữa á ...?] Ông chú hói và các thành viên của nhóm "Phoenix" bị shock. Rất xin lỗi vì đã làm mọi người ngạc nhiên như vậy nhưng tôi sẽ tiếp tục nữa vì thế này vẫn chưa đủ thịt đâu. Fer và Sui ăn nhiều lắm.
[Tôi cũng có Đà Điểu Siêu to và Nai Siêu khổng lồ] Mọi người đều choáng rồi nhưng tôi vẫn tiếp tục.
[Gấu sát thủ, Hắc Xà và ... Xích Xà. Hết rồi đó] Tôi giữ lại Vua Orc vì tôi cũng chưa cần phải ăn nó luôn. Thằn lằn kim loại có lẽ là không ăn được theo như vẻ ngoài và cách mà nó được gọi. Chimera và Orthros thì nằm mục xương trong đó luôn đi vì nếu mà tôi lôi chúng ra thì tôi sẽ gặp rắc rối nghiêm trọng.
[...X-Xích Xà?] Ông chú hói phá vỡ sự choáng váng đến im lặng.
[Vâng, Xích Xà. Có vấn đề gì sao?]
[Cậu bắt được nó ở đâu thế?] Ông ấy hỏi với đôi mắt sắc lại. Tôi cảm thấy có sự đe dọa từ cái nhìn ấy.
[Cháu không phải là người bắt được nó ...] Tôi nhìn xuống Fer đang nằm phía sau tôi trong khi đang nói.
[Oh, phải rồi. Fenrir thì có thể làm vậy ...] Ông chú ngay lập tức nhận ra Fer chính là Fenrir.
[Chắc chắc rồi chú, Fenrir có thể bắt Xích Xà hoặc bất kỳ loại quái vật ở cấp độ đó một cách dễ dàng] Những lời của Rashu-san làm tôi lo lắng. Sau cùng thì chỉ còn có Chimera và Orthros... Tôi thật sự xin lỗi.
[Theo những gì Rashu nói thì ta không nên quá ngạc nhiên như vậy] Ông chú nói. Chimera và Orthros sẽ bị nằm đó vĩnh viễn. Tôi sẽ không bao giờ đưa chúng ra ngoài. Xin hãy tha thứ cho tôi.
[Tôi chưa bao giờ thấy nhiều loại quái vật như này, thường thì ...]
[Đây là lần đầu tiên tôi thấy Xích Xà]
[Đây cũng là lần đâu tiên tôi tận mắt thấy Hắc Xà]
[Yeah nó thật tuyệt vời và Mukouda-san còn có Hộp vật phẩm lớn đáng kinh ngạc]
Các thành viên khác của nhóm "Phoenix" chen vào.
[Chắc chắn rồi, nó to kinh]
[Yeah, tôi chưa bao giờ nhìn thấy ai có Hộp vật phẩm to đến vậy]
[Không, không, nó thật sự không to đến thế đâu] Tôi bào chữa.
[Mukouda-san, anh có muốn tham gia cùng nhóm chúng tôi không?] một thành viên của nhóm "Phoenix" nói khi họ đang bàn luận về Hộp vật phẩn của tôi.
Uh, đ-đừng có nói thế ... Xẻ thịt mới là vấn đề chính ở đây, những câu hỏi ngu ngốc như vậy là một sự xao nhãng không đáng có.
[Grooooowl...] Fer gầm gừ với các thành viên của nhóm "Phoenix" và nhe nanh ra. Sự hăm dọa đó đã làm họ hóa đá.
[Này lũ đần, im đi] Rashu-san gào lên với các thành viên khác, mặt anh ấy đỏ rực tức giận.
[Mukouda-san, thật sự xin lỗi, làm ơn tha lỗi cho chúng tôi. Anh có thể ngừng đe dọa họ không?] Rashu-san cầu xin.
[Vâng ... Này Fer, ổn rồi, ngươi có thể dừng lại rồi] Fer lại ngồi xuống.
[Mấy người lắm mồm quá rồi đấy, hiểu không hả?] Rashu-san nói.
[Vâng, vâng, vâng, vâng...] Các thành viên còn lại của nhóm "Phoenix" gật đầu lia lịa như đầu búp bê với khuôn mặt trắng bệch sợ hãi. Rất xin lỗi mọi người nhưng Fer đã làm đúng. Dù sao thì có những thứ ở trong Hộp vật phẩm sẽ vẫn ở lại đó. Tất nhiên là Fer cũng biết về chúng nữa.
[Hey, xin lỗi vì đang chen ngang nhưng chúng ta có thể bắt đầu công việc chưa nhỉ] Ông chú ngắt lời, cố gắng không cười. [Nó sẽ tốn chút thời gian để xử lý hết đống này đấy. Tôi không biết, có lẽ nó sẽ xong xuôi vào ngày kia]
Ngày kia à ...? Chúng tôi chẳng còn lại tí thịt nào. Tôi cần gấp thịt của một con quái vật ngay bây giờ, để trang trải ít nhất cho hôm nay và ngày mai.
[Ummm, chú có thể xẻ thit một con quái vật cho cháu luôn không?] Tôi hỏi
[Chỉ một con huh?]
[Vâng, để cho đơn giản thì chúng cháu chỉ cần thịt thôi. Cháu muốn phần lớn số thịt và chú có thể mua hết phần nguyên liệu còn lại nhưng cháu cần có thịt ...] Tôi liếc xuống Fer.
[Ta hiểu rồi. Ta sẽ xẻ thịt một con luôn đây. Muốn con nào giờ?] Ông chú nói.
Tuyệt! Nhưng con nào giờ? Cũng đã gần đến bữa tối nên Thạch Điêu, tao chọn mày (Rock Bird, I choose you =)) )
[Thạch Điêu đi ạ]
[Theo ý chú mày] ông chú nói và nhanh chóng tiến hành xẻ thịt một cách chuyên nghiệp một con Thạch Điêu. Phần nội tạng được vứt bỏ vào thùng rác. Tôi bị nhìn một cách kỳ lạ khi hỏi chúng có thể ăn được không. Có vẻ họ không ăn nội tạng ở thế giới này. Thật đáng tiếc nhưng chẳng thể làm gì khác được.
[Oh, có thể ăn được Xích Xà không?] Tôi hỏi. Đó là con đầu tiên mà chúng tôi tóm được và tôi thì không chắc về điều ấy. Chắc nó cũng ổn thôi vì chúng tôi có thể ăn thịt Hắc Xà mà.
[Huh? Tất nhiên là có thể ăn rồi. Đó là nguyên liệu có chất lượng siêu cao, chú mày biết chứ. Những người bình thường như chúng ta cả đời chưa chắc đã được ăn miếng nào đâu]
Eh, thật sao? Tôi thắc mắc không biết vị của nó sẽ như nào. Thịt Hắc Xà đã rất ngon rồi. Tôi đặt hi vọng cao cho nó.
[Tôi tò mò Mukouda-san, loại thịt mà tối qua chúng ta ăn là thịt gì?] Rashu-san hỏi với vẻ mặt bối rối.
[Xem nào, có thịt Hắc Xà, Cockatrice và Thạch Điêu ... oh sau đó còn có Nai khổng lồ và Gấu sát thủ nữa] Tôi trả lời. Khi nghe tôi nói vậy, mọi người đều há hốc miệng ('゚д゚')
[Khi chúng tôi hỏi xin chút đồ anh nấu thay vì ăn đồ ăn du hành, tôi không nghĩ là như vậy ... Tôi xin lỗi!] Rashu-san nói [Chúng tôi rất xin lỗi!] Những thành viên khác của nhóm "Phoenix" lặp lại. Họ đều cúi đầu sâu trước tôi.
[Này, này! Làm ơn ngẩng đầu lên. Có chuyện gì vậy?]
[Chúng tôi không biết thịt được sử dụng có chất lượng cao đến vậy, chúng tôi đã ăn quá nhiều...] những thành viên còn lại của nhóm "Phoenix" gật đầu đồng ý với lời của Rashu-san.
[Đó là cơ hội cả đời có 1 cho chúng tôi có thể ăn thứ thức ăn ngon đến vậy ...]
[Không bàn cãi, nó quá là ngon ...]
[Tất cả đều rất ngon ...]
Tôi nhớ lại rồi, bọn họ dường như đều âm thầm cố gắng vượt qua hương vị của bữa tối qua. Tôi vô cùng xúc động trước sự nhiệt tình của họ nhưng khá buồn cười vì tất cả chỗ thịt từ lũ quái vật đều do Fer săn hết. Họ nói chúng đều là nguyên liệu chất lượng cao nhưng đó là những gì mà tôi đã ăn từ đầu nên tôi không thật sự hiểu được cảm xúc của họ. Bên cạnh đó đóng góp của tôi chỉ có gia vị và nấu nướng thôi nên đó cũng không phải vấn đề đối với tôi.
[Chúng tôi thực sự xin lỗi Mukouda-san. Nếu anh cần gì hãy để chúng tôi biết. Chúng tôi sẽ hỗ trợ hết sức của mình]
[Không, không. Đừng lo về nó. Ông chủ của các anh đã dẫn tôi đến thành phố này ...]
[Không, không. Chúng tôi đã ăn hết đống thịt thượng hạng ...]
[Không, không. Anh đã hộ tống lũ cướp đến thành phố cho tôi ...]
[Này, nếu tôi có làm phiền mọi người thì tôi đã xẻ thịt xong rồi]
Cảm ơn ông chú, đúng lúc lắm. Tôi lấy thịt Thạch Điêu từ ông chú và cất đi.
[Rồi, tôi sẽ quay lại vào ngày kia, cảm ơn rất nhiều]
[Yeah] Những thành viên của nhóm "Phoenix" dẫn đường ra khỏi Guild mạo hiểm giả.
[Guild mạo hiểm giả này khá đẹp phải không?] Tôi nhận xét khi rời đi. [Bình thường thì nếu tôi đi tới Guild mạo hiểm giả cùng với Fer thì tôi sẽ bị làm phiền hoặc bị nhìn chằm chằm vào nhưng ở đây thì chẳng có gì xảy ra cả]
[Đó là bởi vì Thủ lĩnh đi cùng với anh đấy] một thành viên của nhóm "Phoenix" giải thích khi chúng tôi đi dạo. [Thủ lĩnh của nhóm cũng như chúng tôi là những mạo hiểm giả khá nổi tiếng ở thành phố. Không ai dám gây sự với chúng tôi hoặc ai đi cùng chúng tôi] Oh, nó là như thế hả. Thật may mắn vì tôi đã làm quen được với Rashu-san.
[Chà, đúng như lời mấy thằng ngốc này nói tôi khá là nổi tiếng ở thành phố này. Với danh dự của mình, nếu anh vướng vào bất kì rắc rối nào hãy cho chúng tôi biết] Rashu-san thêm vào.
[Cảm ơn anh nhiều. Điều đó làm tôi yên tâm] Tôi nói
[Tuy nhiên chúng tôi sẽ rời đi vào sáng mai cho nhiệm vụ hộ tống đến một thị trấn gần đây vì thế nên chúng tôi sẽ không ở đây tầm 2 tuần ...] anh nói thêm.
Oh, ổn thôi. Tôi không mong muốn vướng vào rắc rối ở thành phố này đâu.
[Mấy người tham ăn quá đấy] Anh ấy nói với những người theo sau.
[Vâng Thủ lĩnh] Họ đồng ý.
Có một sự gián đoạn khi một thành viên hét to [Sandra-chan!]
[Ngậm mồm vào đi-] một người khác nói. Ah, có vẻ như chúng tôi sẽ gặp Sandra-chan, nhân viên nhiều chuyện của Guild mạo hiểm giả.
[Nếu anh vẫn ở thành phố trong 2 tuần nữa, anh có thể để lại tin nhắn ở Guild mạo hiểm giả cho tôi nếu vướng vào bất kỳ vấn đề gì. Nếu có thể thì tôi sẽ giúp]
Tôi nói với anh ấy là tôi rất biết ơn sự giúp đỡ. Rashu-san là người có tinh thần trách nhiệm cao.
Ah, tôi đã quên mất một điều quan trọng. [Trước khi đi, anh có thể chỉ cho tôi biết chỗ mà tôi có thể ở cùng với Ma thú kế ước của mình không?] Tôi hỏi.
[Có nhà trọ "Gryphon's Nest", đi thẳng theo con phố này. Tôi khuyên anh nên tới đó]
[Oh, vậy thì tôi sẽ thử] Tôi chia tay với nhóm "Phoenix" trước cửa nhà trọ Gryphon's Nest. Cuối cùng thì tôi cũng được ngủ lại trên giường sau một thời gian dài.
Chương 55: Đã lâu lắm rồi tôi mới ăn cà ri
Tôi quyết định ở lại nhà trọ "Gryphon's Nest" mà tôi được giới thiệu. Trải qua cuộc hành trình băng qua lãnh thổ cả lũ Gryphon để đến đây, tên của nhà trọ làm tôi có một chút bối rối nhưng đó là một nhà trọ nổi tiếng khu này. Tốn mất 8 đồng bạc cho một tối cùng với Ma thú kế ước.
Có một chuồng cho Ma thú ở phía sau tòa nhà giống như chỗ mà chúng tôi đã từng ở trước đây nên tôi để Fer ở đó. Tôi đi lên phòng của mình và chuẩn bị để nấu nướng. Tôi mua những đồ cần thiết cho bữa ăn mà tôi dự định làm từ Siêu thị trực tuyến.
Nguyên liệu chính là thịt Thạch Điêu cần tẩm ướp tầm một tiếng nên tôi chọc nó bằng một cái nĩa để hương vị thấm một cách dễ dàng hơn và dù sao thì thời gian ngắn lại sẽ tốt hơn. Trong lúc đó tôi trải đệm lên giường của nhà trọ.
Nếu tôi không ngăn cản thì Fer sẽ cố chui vào phòng này. Tôi đeo cái túi, chỗ mà Sui đang ngủ vào và đi xuống chỗ Fer.
[Ngươi sẽ phải chờ thêm chút nữa đấy, Fer]
[Ta đợi đủ rồi] Fer gầm gừ [Giờ ta đang rất đói]
[Ah, xin lỗi, sẽ mất thêm một lúc nữa]
[CÁIIIIII GÌIIIIIII?!]
Không gì có thể sánh bằng cơn đói của Fer khi nó trở thành nữ hoàng rắc rối. Thật bi thảm làm sao! Vì thương hại nên tôi đã mua 10 chiếc bánh thịt băm chiên từ Siêu thị trực tuyến cho Fer.
[Bữa tối-?] Oh, Sui cũng tỉnh rồi à. Tôi cũng đưa cho em ấy 5 cái bánh thịt băm chiên.
[Ăn tạm chúng đi và 2 ngươi phải kiên nhẫn]
Được rồi, bông cải xanh sẽ là món ăn phụ. Cắt bông cải xanh thành từng miếng nhỏ, rửa nó với nước lạnh và luộc nó với một chút muối. Luộc xong thì vớt nó ra để ráo nước cho nguội. Nếu bạn không làm ráo nước bông cải xanh luôn thì nó sẽ sũng nước khi nguội. Bạn hỏi tại sao lại là bông cải xanh á? Chà chỉ là tôi thích nó thôi. Tôi luôn làm nó như một món ăn phụ khi mà món chính tối nay là gà nướng tandoori.
Tôi mở đống túi nilông mà đã chuẩn bị trước ở trong phòng. Bên trong nó có sữa chua nguyên chất, gừng và tỏi nghiền (từ hộp làm sẵn), muối, tiêu và bột cà ri, cùng với thịt Thạch Điêu mà tôi đã dùng nĩa chọc để tạo lỗ từ trước. Tôi chiên nó với dầu Ô liu ở trong một cái chảo thật nóng để cả 2 mặt cháy sém một chút và ăn kèm nó với bông cải xanh cùng rất nhiều mayonnaise.
[Sẵn sàng rồi đây-]
Fer và Sui đã ở ngay lập tức đến bên cạnh tôi và cắm đầu vào ăn.
[Món này có hương vị kì lạ nhưng thật sự ngon] Fer lẩm bẩm.
[Vâng, Sui cũng thích nó]
Cà ri cay nóng có thể không được biết đến trong thế giới này nhưng dù sao nó cũng vẫn ngon. Tôi cắn một miếng gà tandoori.
[Ummm-!]
Khi bạn thèm ăn cà ri thì bạn THỰC SỰ muốn ăn nó đấy. Vì tôi không phải là người sành ăn thực sự, tôi đã nấu và ăn nhiều khá nhiều loại cà ri khác nhau khi ở nhà. Điều đó có nghĩa là tôi đã sử dụng 2 loại sốt cà ri khác nhau. Một là cái mà tôi thường lựa chọn, cái còn lại là thứ gì đó khác như sản phẩm mới của siêu thị. Tôi cảm thấy nó làm cho hương vị của cà ri phong phú hơn, đó là chỉ là bởi vì tôi thích thế thôi.
Nghĩ về cách mà tôi đã nấu cà ri làm tôi muốn ăn thêm chút nữa. Tôi có nên nấu thêm cà ri không nhỉ? Fer và Sui sẽ ăn sạch chỗ tôi nấu nên sẽ ok thôi. Tôi luôn có thế nướng ít thịt Thạch Điêu nếu chúng có phàn nàn.
[Chủ nhân ơi, bát nữa ạ-]
[Ta nữa]
Rồi, rồi. Tôi sẽ làm thêm gà nướng tandoori cho chúng. Tôi cũng sẽ ăn thêm, sau một thời gian dài thì hương vị của cà ri thật đã. Bông cải xanh và mayonnaise cũng ngon nữa. Lần sau sẽ là cơm cà ri
******
Sau khi quay trở lại phòng và cho Sui ngủ trên đệm, tôi suy nghĩ kĩ về tương lai của mình.
Đầu tiên tôi muốn thiết lập vị thế của mình ở trong Guild mạo hiểm giả. Đó là nơi tôi có xẻ thịt lũ quái vật một cách chuẩn chỉ, thu thập thịt của chúng và tôi không thể để bị hủy đăng ký nữa. Tuy nhiên điều kiện thời gian của cấp G chỉ có 1 tháng, nếu tôi muốn đi du lịch bất cứ đâu thì sẽ có thể mất nhiều hơn 1 tháng.
Vì thế tôi có nên cố và lên cấp F ở Guild mạo hiểm giả trong khi tôi còn ở thành phố này? Cuối cùng thì tôi đã đến Vương quốc Leonhart nơi có vẻ yên ổn. Tôi muốn đi du lịch nhiều nơi nhưng cũng không quá vội. Nếu tôi lên cấp F thì tôi sẽ 3 tháng trước khi bị hủy đăng ký, chính vì vậy dù có đi du lịch xung quanh thì tôi vẫn giữ được đăng ký.
Ok, tôi sẽ đi loanh quanh đây một chút và cố gắng để lên cấp F. May mắn là tôi có quen với Lambert-san và mọi người trong nhóm "Phoenix", tôi đã có những mối quan hệ tốt ở thành phố này, nó có lẽ sẽ có ích.
Vì tôi không có ý định trở thành mạo hiểm giả thực thụ nên tôi không biết chính xác cách để lên cấp, thế nên ngày mai tôi sẽ đến Guild mạo hiểm giả để hỏi thăm. Tôi đoán là tôi sẽ phải làm một số nhiệm vụ như tìm kiếm thảo dược và sẽ tốn mất vài tháng.
Mệt thật, tôi chẳng muốn trở thành mạo hiểm giả thực thụ tí nào.
Chương 56: Thưởng thức đồ ngọt truyền thống của Nhật Bản
Ah, tôi vừa mới nhớ ra, trước khi đi ngủ tôi phải dâng lễ vật cho Nữ thần. Tôi gần như đã quên mất và bà cô ấy chắc chắn sẽ phàn nàn nếu tôi bỏ quên một lần dâng lễ nữa.
Rồi, làm cho xong thôi rồi đi ngủ nào. Xem nào, mở Siêu thị trực tuyến lên ... cái gì là tốt nhất đây? Vì cô ấy là một người hảo ngọt nên lần này sẽ là đồ ngọt truyền thống của Nhật Bản nhỉ?
Hmmm, hãy bắt đầu với bánh gạo nhân đậu, bánh gạo mứt dâu tây và bánh manjuu , tất cả đều có hạt dẻ ngọt trong nhân. Xiên bánh bao Dango chấm mứt đậu đỏ cũng tuyệt.
Ho hum , castella nữa, bánh kẹo wagashi truyền thống và thêm một tí Dorayaki. Tôi đã dâng lễ Dorayaki lần trước rồi nhưng bà Nữ thần đó sẽ chẳng phàn nàn gì đâu nếu tôi dâng tiếp, chắc vậy. Để cho chắc tôi cho thêm cả một hộp thạch đậu ngọt nữa (sweet-bean jellies). Rồi, thế này chắc là đủ. Giờ tôi sẽ dâng nó cho Nữ Thần. Tôi để đống đồ ngọt Nhật Bản lên thùng cát tông.
[Nữ thần Gió Ninril-sama, làm ơn hãy chấp thuận lễ vật của thay cho lời cảm ơn của tôi tới người vì đã, đang và sẽ tiếp tục bảo vệ tôi trong tương lại]
Giọng nói của Nữ Thần vang vọng trong tâm trí tôi ngay khi tôi cầu nguyện xong.
[Oh, ta đợi mãi! Ta đang định gửi cho ngươi một lời sấm nếu ngươi chậm hơn chút nữa]
Tch, vậy là cô đã chén sạch đống lễ vật lần trước tôi dâng lên rồi sao? Và cô đang muốn thêm đồ ngọt để ăn nữa? Nếu cô chỉ có ăn đồ ngọt như thế thì sẽ béo lên đấy, cô biết chứ? Tôi thắc mắc là không biết các vị Thần và Nữ thần có béo lên được không nữa?
[T-Ta, t-ta sẽ thật sự sẽ không lên cân đâu. N-nữ thần như ta sẽ luôn luôn xinh đẹp, ngươi có biết không hả?]
Nếu cô chắc kèo như thế sao lại nói lắp bắp vậy.
[T-T-Trật tự đi! Những cái bánh và pudding đó ngon tuyệt vời nhưng ta đã không được ăn thứ gì tận 3 ngày rồi, ngươi có hiểu không?]
Nữ thần, cô thật sự là một vị thần đáng thất vọng mà. Cô rất là ham ăn đấy. Và hoàn toàn vô dụng nữa. Đừng có để bị béo lên nếu không cô sẽ không thể vênh mặt tự nhận mình là xinh đẹp nữa đâu. Một Nữ thần mà nói lắp và ăn quá nhiều chắc chắn sẽ lên cân thôi.
[Gumumumu, chuyển quan vấn đề quan trọng hơn đi. Lần này ngươi dâng lên cho ta loại đồ ngọt gì?]
Vâng, cô ấy có nghe thấy tôi nhưng hoàn toang không thèm quan tâm.
Chúng vẫn chỉ toàn là đồ ngọt, tôi thắc mắc là cô ấy thích chúng đến mức nào. Nếu mà vị Nữ thần này xuất hiện ở đây thì không biết cô ấy sẽ trông ra sao?
[Cái gì?] Cô ấy nói [Chúng chỉ toàn là đồ ngọt á! Đồ ngốc! Không phải đồ ngọt rất tuyệt vời sao, huh?]
Oh, đừng nổi giận. Nhưng đúng như tôi nghĩ, cô ấy có thể đọc tâm trí tôi dễ như đọc một cuốn sách. Ngừng việc đó lại đi, nó hoàn toàn vi phạm quyền riêng tư của tôi.
[Hah, "quyền riêng tư" là cái gì? Ta là Nữ thần đấy ngươi biết không? Không có bí mật nào ngươi có thể giữ với một vị thần như ta. Ta có thể thấy ngươi làm gì, nghe thấy ngươi nghĩ gì trong toàn bộ cuộc đời ngươi từ khi sinh ra đến khi biến mất. Ngươi có lẽ muốn ghi nhớ điều đó rõ ràng đấy. Đừng có quên dù sao thì ta cũng là Nữ thần. Ta toàn năng và đó là lý do mà ngươi nên thể hiện chút kính trọng với ta]
... cô ấy nói vậy. Nếu mà cô thật sự tuyệt vời đến vật thì cô không cần phải bảo với mọi người là mình tuyệt vời đâu. Cô ấy thực sự là một Nữ thần rất đáng thất vọng.
Tôi muốn cô ngưng đọc suy nghĩ của tôi càng nhiều càng tốt. Và đừng có bận tâm quan sát tôi mọi lúc. Cuộc sống của tôi không có thú vị đến thế đâu. Cho tôi thấy chút tôn trọng và tiết kiệm những nỗ lực không cần thiết đi. Làm ơn hãy suy nghĩ về hành vi của mình.
Đồ Nữ thần nghiện đồ ngọt tệ hại.
[Nununu, ta hoàn toàn không có tệ hại, ngươi biết chứ]
Ah, vâng vâng, tất nhiên là cô không rồi. Cứ làm như thật ấy? Chúng ta sẽ chẳng đi đến đâu với điều này vì vậy nên bỏ qua đi.
[Vâng, lần này tôi chọn đồ ngọt Nhật Bản, nó là đồ ngọt đến từ đất nước của tôi. Ninril-sama đã yêu cầu Anpan và Dorayaki và đó là một món đồ ngọt có rất nhiều "anko" , nhân của chúng đều giống nhau]
[Ngươi vừa nói cái gì? Đó là bánh "anko" á? Vị ngọt đấy rất là tinh tế, ngươi biết không?]
Thật sự là một Nữ thần tệ hại. Quá tệ hại!
[Và như người thấy, tôi cũng chuẩn bị để dâng lên cả Dorayaki nữa]
[Ohh, dorayaki. Good job]
Có vẻ như dorayaki là món khoái khẩu của cô ấy.
[Vì thế hãy chấp nhận lễ vật của tôi]
[Ta hiểu rồi. Giờ hãy chuyển nó đến Thần giới đi]
Đồ ngọt Nhật Bản ở trên thùng các tông được bao bọc trong một ánh sáng mờ nhạt và sau đó chúng hoàn toàn biến mất. Nó không bao giờ trông quá hào nhoáng nhưng nó đã hoàn thành công việc.
[Muho-, lần này có thật nhiều. Ngươi làm tốt lắm môn đồ của ta]
Cái quái gì xảy ra với tiếng "Muho-" đó vậy? Sau cùng thì cô ấy thật sự thật sự là một vị Thần vô vọng.
[Ta sẽ ăn dorayaki ngay và luôn. Mm-mm-mm-muhaha, ngon hơn bao giờ hết, hah!]
Lần này là"Muhaha-"? Có lẽ đến lúc dừng bị cô ta chọc tức rồi. Dù sao cũng là một Nữ thần tệ hại. Và giờ vị Nữ thần tệ hại đó không nói chuyện với tôi nữa khi tôi đi leo lên giường và nhanh chóng chui vào trong chăn với Sui.
Haa, sự thoải mái duy nhất của tôi chỉ có Sui thôi.
Bonus
Manjuu
Dango
Castella
Bánh kẹo wagashi truyền thống
Sweet-bean jellies
Anko (nhân đậu đỏ)
Chương 57: Nhắm đến hạng F
Ngày hôm sau tôi đến Guild mạo hiểm giả cùng với Fer và Sui. Tôi đoán nó sẽ đông đúc vào buổi sáng nên tôi đã đến từ sớm và đi tới bàn tiếp tân.
[Umm, tôi muốn hỏi về vài thứ có được không?]
[Vâng, tôi có thể giúp được gì?]
[Hiện giờ tôi đang ở hạng G, làm thế nào để tôi có thể lên hạng F?]
Nhân viên tiếp tân ngạc nhiên trong giây lát nhưng cô ấy đã cho tôi một lời giải thích hoàn chỉnh. Đã mất một lúc nhưng tôi không thể phàn nàn gì được vì tôi là người hỏi mà.
[Anh phải hoàn thành chuỗi các nhiệm vụ để tăng điểm và lên hạng. Nếu anh muốn lên hạng C thì sẽ có một bài kiểm tra]
Tôi không có kế hoạch lên hạng C nên đó chẳng phải là vấn đề với tôi.
[Tôi hiểu tôi cần điểm để lên hạng nhưng mà cần bao nhiêu điểm để có thể từ hạng G lên hạng F?]
[Anh sẽ cần 100 điểm để lên hạng F]
100 điểm á, thế là nhiều hay ít đây?
[Mạo hiểm giả hạng G bị giới hạn trong những nhiệm vụ đơn giản. Đa số chúng sẽ được 1 hoặc 2 điểm, một số ít có 3 điểm vì thế rất khó khăn trong việc tăng hạng từ hạng G lên hạng F] Nhân viên tiếp tân giải thích.
Có vẻ như hạng G là một dạng huấn luyện cho mạo hiểm giả mới bắt đầu, tìm hiểu về việc phiêu lưu khám phá liệu có phù hợp với họ hay không. Những người không thể vượt qua khó khăn sẽ bỏ việc hoặc nhanh chóng thất bại, đó là lý do tại sao số điểm để lên hạng F lại cao đến vậy. Đó là cách mà nó hoạt động nhỉ? Tôi đã không được nói cho điều này vào lần đầu tiên tôi đăng ký trở thành mạo hiểm giả.
Tôi đã phải đăng ký lại và cũng không có ý định sinh sống bằng nghề mạo hiểm giả vì vậy tôi phải cố gắng đến thế nào để lên hạng F đây?
[Oh, vài người muốn thành mạo hiểm giả mất khoảng 3 tháng để tăng từ hạng G thành hạng F nhưng trung bình cho người mới là khoảng 6 tháng. Hãy cố gắng hết mình, Mukouda-san]
Eh, lâu vậy sao?
Trở thành mạo hiểm giả không thật sự là mong muốn của tôi nên tôi đã không tìm hiểu kỹ yêu cầu để bắt đầu công việc và có lẽ chính vì vậy nên nhân viên tiếp tân ở Guild mạo hiểm giả ở Fariel không thích những mạo hiểm giả như vậy.
Chà, nếu nguời mới sẽ mất khoảng 3 tháng thì có vẻ như tôi sẽ còn lâu hơn, thế nên tôi sẽ ở lại thành phố này thêm một thời gian vậy. Sẽ cần rất nhiều nỗ lực để nâng từ hạng G lên hạng F, nhưng tôi không muốn bỏ cuộc nữa. Tôi trả lời nhân viên lễ tân là tôi đã hiểu.
Lần này sẽ cho tôi biết nếu tôi có thực sự muốn trở thành một mạo hiểm giả thực thụ hay không, tôi đoán vậy? Nhưng đẩy cuộc sống của mình vào việc thăng hạng không phải là việc của tôi. Không, tôi sẽ bỏ qua nó. Khi tôi lên hạng F thì tôi sẽ giữ ở đây. Hiển nhiên là thế rồi.
Tuy nhiên việc hủy đăng ký ở hạng G chỉ có một tháng và sẽ tốn nhiều nỗ lực để lên hạng F thế nên mạo hiểm giả hạng G không thể nhận những nhiệm vụ mà phải đi xa. Nhân viên lễ tân đã cười khi tôi hỏi cô ấy về điều đó. Về cơ bản thì không có nhiệm vụ hạng G nào liên quan đến việc phải đi xa cả.
Rồi, trừ trường hợp có chuyện gì đó xảy ra thì tôi sẽ ở đây và cố gắng tăng hạng của mình lên hạng F. Dường như việc nhận nhiệm vụ từ Guild mạo hiểm giả ở thành phố đầu tiên bạn đăng ký đến khi bạn lên hạng F là một việc bình thường phải làm. Khi tôi đăng ký lần đầu ở Guild mạo hiểm giả ở Fariel, tôi đã đi thu thập thảo mộc và ngay lập tức lao vào một chuyến đi dài. Đó chắc chắn là một ý tưởng tồi.
Nhân viên tiếp tân ngày hôm qua cũng có nói gì đó về việc kì hạn hủy đăng ký ở hạng G có thời gian ngắn nhất nhưng tôi không thực sự hiểu lý do đằng sau nó. Lần này sau khi đã nghe kỹ hơn tôi nghĩ tôi sẽ không trở thành mạo hiểm giả thực thụ trừ khi có việc gì đó không ổn xảy ra, còn không thì tôi sẽ chỉ kiếm đủ điểm và lên hạng F. Hôm nay tôi đã học được vài điều mới mẻ.
Tôi sẽ cố gắng làm việc với sự giúp đỡ của Guild mạo hiểm giả ở đây và nhắm tới hạng F.
Chương 58: Nhiệm vụ chinh phạt Goblin
Tôi ngay lập tức đi đến chỗ bảng thông báo để nhận nhiệm vụ. Như nhân viên tiếp tân đã giải thích, nhiệm vụ hạng G khá bị giới hạn. Có rất nhiều công việc thông thường xung quanh thị trấn được liệt kê như nhiệm vụ nhưng có một ghi chú ở dưới của danh sách ... oh, những việc đấy chỉ kiếm được có 1 điểm. Một nhiệm vụ hạng G khác trên bảng là thu thập thảo dược được 2 điểm. Hầu như không có yêu cầu chinh phạt quái vật phù hợp cho hạng G, chỉ có duy nhất lũ Goblin nhưng chúng cũng chỉ được có 3 điểm.
Uh, đó là vấn đề đấy. Rồi, chọn thu thập thảo dược đi. Tôi có thể làm nó. Khi tôi đưa tay lên để lấy nhiệm vụ thu thập thảo dược thì có tiếng thần giao cách cảm của Fer.
[Goblins, nó nói ở đó]
[Cái gì? Ngươi có thể đọc những chữ nào sao Fer?]
[Ngươi nghĩ ta là ai?] Giọng Fer nhuốm màu khó chịu. [Ta đã sống rất lâu, nhớ chứ, vì thế nên việc học đọc chữ viết loài người chẳng là gì với ta]
Vâng, vâng, Ok. Nhưng dù sao Goblins không được hỏi đến. Tôi đặt lại tay lên để lấy nhiệm vụ thu thập thảo dược và Fer xen vào [Này, không phải ta nói là "Goblins" sao?]
[Khó quá. Ta sẽ lấy nhiệm vụ thu thập thảo dược]
[Ngươi đã nói ngươi cần điểm. Nếu ngươi muốn làm thế thì ngươi nên chọn chinh phạt lũ Goblin vì nó có điểm cao hơn] Fer nói.
[Không, ta sẽ kiếm điểm bằng cách làm việc chăm chỉ (an toàn là trên hết đó là phương châm của tôi)]
[Ngươi nói cái quái gì vây? Chúng ta chưa đến được biển]
Haa? Từ lúc nào ngươi lại muốn đi ra biển thế?
[Ta chưa từng nói gì về nó trước đây thế thôi] Fer nhún vai [Ta chỉ vừa quyết định. Ta muốn ăn Kraken và Hải Xà]
[Củ Lạc Giòn Tan?]
[Vì thế ngươi sẽ phải lên hạng F nhanh nhất có thể]
Ngươi có thể nhớ ta đã đề cập đến những trải nghiệm tồi tệ với lũ Goblin trước đây, phải không? Do hành động của một đứa nào đó đấy ...
[Này Sui? Em nghĩ chúng ta nên làm gì? Em có muốn đi bắn đạn Acid nữa không?] Fer dùng thần giao cách cảm nói chuyện với Sui, người vừa chui đầu ra khỏi túi.
[Một trận chiến? Sui muốn bắn "pew pew"]
Bah, Fer đã lôi kéo Sui về phía mình.
[Không Sui, chúng ta sẽ không đi bắn "pew pew", thảo dược, không phải chúng ta muốn đi thu thập chúng sao? Chúng sẽ được làm thành những loại thuốc tốt đẹp] Tôi cãi lại một cách tuyệt vọng.
[Ehhh] Sui nghe có vẻ thất vọng. [Sui có thể làm thuốc để chữa thương mà. Tốt hơn là Sui nên đi bắn "pew pew", đánh nhau cơ]
Thật không may điều đó là sự thật, Sui có kỹ năng chế tạo vật phẩm hồi phục.
[Sui đồng ý với ta, lấy nhiệm vụ chinh phạt Goblin đi]
[Goblin? Lũ Goblin xanh sao? Sui sẽ "pew pew" vào lũ goblin, kết thúc chúng nhanh chóng]
S-Sui-chan?
[Ngươi là thiểu số] Fer hài lòng nói. Gaaaah. Ta chịu thua. Tôi không thể nói không với Sui dễ thương được khi mà em ấy nói muốn "pew pew" và kết liễu chúng. Tôi giật nhiệm vụ trinh phạt goblin ra khỏi bảng và mang nó đến quầy tiếp tân.
******
Nhiệm vụ đòi hỏi phải chinh phạt lũ goblin sống trong khu rừng phía đông thành phố. Nhân viên tiếp tân đã giải thích về những địa điểm phổ biến mà chúng xuất hiện. Nhiệm vụ là giết 5 con goblin và phần thưởng là 3 đồng bạc cùng với 3 điểm. Rồi, đi săn lũ goblin và quay trởi lại thành phố. Đó là điều tốt nhất.
Chúng tôi gặp một nhóm 3 con goblin ngay khi chúng tôi tiến vào rừng.
[Chủ nhân ơi-, em có thể "pew pew pew" không?] Sui hỏi vẻ phấn khích.
[Của em tất] tôi trả lời
Pew pew pew. Lũ goblin bị trúng Acid Bullet của Sui vào bụng và ngã vật ra đất với một tiếng bịch. Lũ goblin chết với một lỗ lớn bị đốt cháy giữa người. Tuyệt vời đến đáng sợ, đó là Sui của chúng tôi.
[Khéo léo hơn bao giờ hết, Sui. Chúng ta sẽ phải cắt tai làm bằng chứng cho việc chúng ta đã hạ lũ goblin. Sui, nhớ tấn công vào bụng chúng như nãy ý chứ đừng có nhắm vào đầu] (TL: "You should aim for the head" Thanos said :v )
[Em hiểu rồi-]
Tôi phải cắt tai phải của lũ goblin để chứng minh chúng tôi đã hạ chúng để còn nhận phần thưởng. Thực sự tôi không muốn làm thế nhưng phải làm thôi, biết sao giờ... Tôi lấy con dao ra và bắt đầu cắt tai và vứt chúng vào một cái bao mà tôi đã mua trên đường rời thành phố. Tôi bắt đầu thấy không được khỏe, uuuuup......
Tôi tự xốc lại bản thân và chúng tôi tiếp tục di chuyển, tìm kiếm thêm goblin trong rừng.
[Này, đằng kia có 5 con Goblin khác] Fer nói. Tôi quay về hướng Fer nhìn.
[Sui có thể xử chúng không-?]
[Đợi đã Sui, lần này hãy để tên này làm] Fer yêu cầu. Tôi á? Chà được thôi. Chúng tôi đang ở trong rừng vì thế tốt hơn là tôi sẽ dùng Stone Bullet thay vì Fire Ball. Rồi, tập trung và –
[Stone Bullet!-] Viên đá bay trúng lũ Goblin. Hai con ngã vật xuống nhưng ba con còn lại không bị thương quá nặng. Chúng gào lên khi chạy về phía chúng tôi.
[Stone Bullet! Stone Bullet! Stone Bullet!]
Lũ goblin chạy về phía chúng tôi gục hết. Fuuh, tôi đã ngăn được chúng. Tôi cần bắn tầm 3 lần Stone Bullet để hạ chúng hoặc chúng sẽ chạy thoát. Tôi nên ghi nhớ điều này. An toàn là trên hết.
Tôi cúi xuống và cắt tai của lũ goblin đã chết. Với 8 cái tai này thì chúng tôi đã xong việc.
[Chúng ta đã hoàn thành nhiệm vụ, quay lại thành phố thôi ... Fer?]
Fer đang đánh hơi trên mặt đất trong khi nhìn xung quanh, hướng ánh nhìn sâu vào trong rừng.
[Chuyện gì vậy?]
[Có một làng goblin phía trước]
[Cái gì, một làng?]
[Đi thôi]
[Ý ngươi là gì khi nói "Đi thôi". Chúng ta sẽ không đi bất cứ đâu trừ việc quay lại thành phố]
[Không phải nếu ngươi săn được nhiều goblin hơn thì ngươi sẽ được nhiều điểm hơn sao? Vì thế nếu chúng ta đến làng goblin và giết sạch chúng thì ngươi sẽ được rất nhiều điểm]
Có lẽ là vậy nhưng mà goblin và đặc biệt là làng goblin gợi lại cho tôi những ký ức rất xấu.
[Sui, em vẫn muốn chiến tiếp chứ?]
[Uh-huh, Sui muốn chiến tiếp, bắn nhiều hơn nữa "pew pew pew"]
Chết tiệt, tên này lại có Sui đứng về phía mình rồi.
[Eh? Sui, chúng ta làm đủ rồi, chúng ta có thể quay trở lại thành phố trong vòng 10 phút]
[Eh- không đâu. Sui muốn bắn thêm "pew pew pew" cơ chủ nhân ơi-]
Sui, từ khi nào em trở thành kẻ cuồng chiến thế? Em chỉ cần nảy xung quanh, nhảy lên xuống, hồi phục và làm anh thoải mái là được rồi.
[Thế đấy, chịu thua và leo lên ta đi] Fer ra lệnh. Geh, tôi lại thua nữa rồi.
[Em có thể "pew pew pew" thêm nữa sao? Yahooo!] Sui nhún nhảy xung quanh. Bằng cách nào đó thì điều đó làm tôi thấy vui vẻ. Rồi em ấy nhảy vào ngực tôi và run lên [Cảm ơn chủ nhân nhiều-, Em yêu chủ nhân ạ♥♥♥-]
Ah, Sui-tan quá là dễ thương. Em ấy yêu thích đánh nhua nhưng sức mạnh thực sự của em ấy là sự dễ thương chết người.
[Hoi, nhanh lên]
Vâng, vâng. Tôi đang tận hưởng việc được âu yêm bởi Sui. Tôi để bé vào trong túi và leo lên lưng Fer.
Chương 59: Xác chết ở khắp mọi nơi
Chúng tôi lẻn vào trong làng, cẩn thận để không bị phát hiện, chúng tôi nhìn thấy một đàn goblin ở đó.
[Thế chúng ta nên làm gì?]
[Ngươi có ý gì khi nói "chúng ta nên làm gì?"] Fer gầm gừ.
[Chà, ta thật sự không muốn nhưng chúng ta nên tấn công vào làng của chúng như nào giờ?]
[Tất nhiên là như lần trước rồi]
Không không, tại sao chúng ta không lập kế hoạch hoặc thứ gì đó tương tự.
[Không, chỉ chạy quanh thôi, giờ đi đi]
Nói xong Fer nâng đầu lên và tạo ra một tiếng hú lớn. Đó có phải là bước đi đúng đắn không? Lũ goblin quay lại và nhìn về chúng tôi khi tiếng hú của Fer vang vọng khắp làng. Một đám goblin vung côn, kiếm và rìu lao về phía chúng tôi.
[Ta sẽ tạo Kết giới cho 2 ngươi như thường lệ. Ta sẽ đi xử lý con goblin đầu đàn, còn ngươi và Sui có thể đối phó với lũ tép riu này] Nói xong Fer chạy thẳng vào trong làng. Ôi không, không phải lại thế này nữa chứ ...
[Uwaa-, có nhiều lũ màu xanh quá-!, Chủ nhân ơi-, em có thể bắn "pew pew pew" chúng không?]
Sui hiếu chiến đã chui ra khỏi cái túi và sẵn sàng chiến đấu.
[Tốt lắm Sui, hãy "pew pew pew" chúng đi, chúng ta sẽ xử lý hết lũ xanh lè ở đây]
[Sui và Chủ nhân sẽ xử hết lũ này sao?]
[Yeah, ta và Sui sẽ xử hết chúng. Sẵn sàng chưa?]
[Uhn, sẵn sàng-. Sui sẽ làm hết mình]
[Được rồi, lên thôi]
[Unh-]
Và sau đó là khoảng thời gian tuyệt vọng. Tôi bắn ma pháp Fireball và Stone Bullet liên tục và Sui thì bắn Acid Bullet trái, phải tự do. Độ chính xác của tôi rất tệ nhưng vì có quá nhiều địch phía trước nên nó cũng không quá quan trọng. Nói thật là tôi đã điên cuồng bắn Fireball và Stone Bullet lung tung và khi tôi bắn trúng thứ gì đó thì thật sự là phép màu.
So sánh với tôi thì Sui như một xạ thủ vậy, đòn Acid Bullet đều trúng và em ấy không bao giờ trượt phát nào. Em ấy tài thật. Sui liên tục tiêu diệt lũ goblin đang lao về phía chúng tôi trong khi tôi bắn Fireball và Stone Bullet như điên.
Trận chiến dường như vô tận nhưng thực ra nó đã kết thúc sau chưa đầy một tiếng.
[Fuu-, ta kiệt sức rồi. Ơn trời, cuối cùng chúng ta cũng xong]
[Yay-! Chủ nhân, chúng ta đã đánh bại hết bọn chúng-!] Sui nảy lên xuống, rõ ràng là em ấy rất hài lòng. Tôi không hề khó chịu, em ấy đã mệt nhưng vẫn nhảy nhót. Sui thật sự mạnh, tôi cho rằng em ấy đã xử lý 80% lũ goblin ở đây. Em ấy rõ ràng là bá đạo.
Tôi nhìn xung quanh. Xác chết ở mọi nơi. Điều đó là mô tả hoàn hảo cho khung cảnh này. Đưa mắt đến đâu cũng thấy có xác chết của goblin.
[Ngươi cuối cùng cũng xong rồi à?] Fer đột nhiên trở lại.
[Ngươi đã xong phần của mình chưa, Fer?]
[Ta xong được một lúc rồi. Vua Goblin, lũ Goblin tướng quân, Goblin pháp sư, Goblin chiến sĩ, quá dễ]
Oh, tôi thấy rồi, có cả một con Vua Goblin, dù sao thì nó cũng là một ngôi làng goblin mà. Hah, có hơn 200 xác chết của lũ goblin ngoài đó.
[Đến lúc cắt tai của chúng rồi]
[Yeah. Ngươi sẽ phải làm điều đó vì ngươi là người duy nhất trong chúng ta có tay. Bắt tay vào làm đi] Fer giải thích.
Vâng, vâng, tôi hiểu rồi. Tôi bắt đầu cắt tai phải của lũ goblin ra khỏi xác mà không cãi lại. Những con goblin bị Sui giết bằng Acid Bullet giống như trong phim zombie, có màu xanh sáng và trắng nhạt nên tôi chỉ tập trung cắt tai mà không nhìn chúng quá kỹ. Tốt nhất là đừng có suy nghĩ gì khi làm những thứ như này, chỉ tập trung vào làm thôi.
Tôi tốn khoảng 3 tiếng để cắt hết tai của lũ goblin. Khi tôi đếm thì chúng được 227 cái. Một con số khủng khiếp.
Khi tôi nhớ lại thì ... [Này Fer, không phải là ngươi đã nói gì đó về Vua Goblin và những con quái vật khác cấp cao hơn à]
Tôi nhớ lại vài thứ về làng goblin lần trước có một con Vua Goblin có một viên ma thạch ở trong cơ thể nó.
[Con Vua Goblin này á? Nó khá nhỏ] Thế là nó không có ma thạch rồi. Rồi, vì con Vua Goblin không có giá trị thì trở lại thành phố thôi. Nhưng vì lý do nào đó mà Fer bảo tôi hãy mang theo lũ goblin cao cấp. Tôi cho con Vua Goblin bị Fer đánh bại cùng 3 con Goblin tướng quân, 2 con Goblin pháp sư và 7 con Goblin chiến sĩ vào trong Hộp vật phẩm.
Chuẩn bị rời đi, tôi nhìn xung quanh và chợt nghĩ [Này Fer, có ổn không khi để đống xác nằm đây thế này?]
[Có chuyện gì với chúng sao?]
[Nó trông mất vệ sinh và bên cạnh đó không phải xác chết sẽ thu hút lũ quái vật khác à?]
[Yeah, lũ quái vật khác sẽ đến và ăn xác của lũ goblin. Đó là Vòng tuần hoàn Sự sống ở đây]
[Yeah nó có thể sẽ là như thế nhưng ta nghĩ là là bữa tiệc như này sẽ giống như mời gọi lũ quái vật to lớn và nguy hiểm đến, ở đây lại khá gần với thành phố để có thể thoải mái làm vậy]
[Nếu như lời ngươi nói thì ngươi có thể hỏa thiêu xác của lũ goblin nếu ngươi muốn]
Kể cả nếu tôi muốn thiêu hết đống xác, tất cả những gì tôi có thể làm là dùng ma pháp Fireball yếu xìu của mình ... Bên cạnh đó thì chúng tôi đang ở trong rừng cháy rừng sẽ là vấn đề lớn đấy. Ah, chúng tôi có thể nhờ Sui giúp. Tôi nghĩ em ấy có thể xử lý chúng với acid.
[Sui, em có thể "pew pew" hết lũ xanh lè này đến khi chúng tan chảy hoàn toàn không?]
[Unh-, em làm được. Tan chảy hết lũ xanh xanh này sao?]
[Đúng, tất bọn chúng. Làm ơn hãy làm cho ta nhé]
[Vâng. Nhưng đợi e một chút -]
Nói xong Sui lắc lư, run rẩy và rung lắc kỳ lạ.
S-Sui?
Chương 60: Trở nên to hơn và nhỏ hơn
Sau khi lắc lư và run rẩy vài giây thì Sui đột nhiên trở nên khổng lồ. Bề ngang của em ấy lên đến 2 mét rưỡi còn chiều cao có lẽ là 1 mét rưỡi. Em ấy bây giờ thậm chí còn to hơn Fer một chút.
[Sui đã tiến hóa] Fer nói. Tôi dùng Thẩm định lên Sui.
【 Tên 】 Sui
【 Tuổi 】 1 tháng
【 Chủng loại 】 Big Slime
【 Level 】 2
【 Thể lực 】 684
【 Ma thuật 】 679
【 Công kích 】 668
【 Phòng thủ 】 674
【 Nhanh nhẹn 】 682
【 Skill 】 Acid Bullet, chế tạo vật phẩm hồi phục, tăng trưởng
Sui trở thành Big Slime và em ấy đã level 2 rồi á? Tất cả chỉ số của em ấy đều cao hơn và em ấy còn có kỹ năng mới. "Tăng trưởng", nó nghĩa là gì? Nó là lý do mà Sui bất ngờ trở nên khổng lồ à?
[Fer, ngươi có biết gì về kỹ năng "Tăng trưởng" này không?]
[Chịu. Thường thì khi một con Slime đạt đến một level nhất định sẽ tách làm đôi nhưng đó là tất cả]
Tôi trở nên lúng túng. "Sui, em tiến hóa và có một kỹ năng mới, em to hơn vì sử dụng nó đúng không?] Tôi hỏi.
[Sui cũng không rõ nhưng Sui có thể biến to hoặc nhỏ hơn]
[To hơn hoặc nhỏ hơn á?] Tôi hỏi lại
[Để em thử xem có gì xảy ra]
Sui nói xong thì có vô số những Slime nhỏ hơn tách ra từ Sui và em ấy trở về hình dáng bình thường của mình.
[Mọi người-, làm tan chảy lũ xanh lè kia] Sui ra lệnh. Những con Slime nhỏ trèo lên đỉnh của đống xác goblin và chúng nổ tung, bắn tung tóe thứ gì đo giống như acid và làm tan chảy đến mức xương thậm chí còn biến mất.
[Ngươi đã thấy thứ gì như thế này chưa Fer?]
[Chưa bao giờ trong cả cuộc đời rất dài của ta]
[Này Sui, những Slime nhỏ tách ra khỏi em là cái gì thế?]
[Unn-, chúng cũng là Sui-]
[Chúng đều là Sui á?]
[Chủ nhân thấy đấy, nếu Sui nghĩ mình muốn trở nên to hơn thì cơ thể của em sẽ to lên. Khi Sui muốn nhỏ đi thì cơ thể Sui chia tách thành những Sui nhỏ hơn. Sui có thể nói chuyện với những Sui nhỏ hơn một lúc sau khi Sui phân tách ra nhưng không quá lâu]
Uhh, em ấy có thể phát triển lớn nhờ sử dùng kỹ năng "Tăng trưởng" sau đó có thể tách ra thành những Slime nhỏ hơn và thậm chí còn có thể nói chuyện với chúng trong một thời gian ngắn. Hmmm.........
[Thế điều gì xảy ra với những phần tách ra, những Sui bé ý?] Tôi lo lắng về nó.
[Những Sui bé hơn sẽ biến mất sau một thời gian và Sui thì ở lại]
Thế là những phần cơ thể tách ra chỉ tồn tại trong thời gian giới hạn à? Wow đó thật là một kỹ năng tuyệt vời. Em ấy có thể an toàn và tấn công tầm xa trong khi để kẻ thù xử lý những phần cơ thể tách ra mà không gây hại cho em ấy. Một đòn tấn công bất ngờ có thể sẽ đặc biệt có hiệu quả. Chúng còn có thể tạo ra nhiều thuốc phục hồi cao cấp nữa.
[Wow, Sui đang trở nên mạnh hơn nữa ...] Tôi kêu lên.
[Đúng đó] Fer nói [Nhưng mà đó là điều tốt chứ không phải vấn đề đúng chứ?]
Fer nói chuẩn rồi.
[Chủ nhân ơi-, bụng em trống rỗng rồi-]
[Muu, chắc chắn rồi]
Tôi đã tự hỏi khi nào 2 nhân vật háu ăn này sẽ đi quanh và đòi hỏi thức ăn.
[Chà, ta không có hứng ăn ở đây nên hãy di chuyển ra chỗ khác đi]
Bị bao vậy bởi đống xác goblin sẽ làm tôi mất ngon miệng. Sui leo lại vào túi và tôi thì leo lên lưng Fer.
Sau khi di chuyển một lúc, tôi nói [Ở đây được rồi] với Fer và chúng tôi dừng lại.
[Ta đã khá mệt rồi nếu nếu ngươi không phiền thì bây giờ ta sẽ mua ít bánh ngọt]
[Cái gì cũng ổn miễn là ngươi càng nhanh càng tốt] Fer gầm gừ.
Vâng vâng. Tôi mua ít bánh từ Siêu thị trực tuyến. Như mọi khi thì tôi sẽ mua anpan và bánh kem nhưng lần này tôi mua bánh mì dưa cùng choco cornet và tất nhiên là cà phê lon, đồ uống thiết yếu với bánh ngọt.
[Lần đầu tiên ta thấy những thứ này] Fer quắc mắt nhìn vào bánh mì dưa và choco cornet.
[Rồi rồi, đợi chút để ta lấy nó ra cho ngươi]
Tôi mở gói bánh, để nó lên đĩa. Sui và Fer cũng tự làm theo.
[Uhn, ngon quá-]
[Mu, rất ngon. Lần đầu tiên chúng ta ăn thứ này...]
Sui thật sự rất thích đồ ngọt còn Fer thì thích bánh mì dưa và cả choco cornets. Tôi ngồi xuống cùng lon cà phê trên tay và cắn ngập răng vào cái anpan. Oh, ngonnnnnnnn! Một cơ thể mệt mỏi thì khao khát đồ ngọt.
Nghĩ lại, tôi tự hỏi làm thế nào mà một yêu cầu chinh phạt goblin đơn giản lại trở thành sự hủy diệt của cả một ngôi làng goblin. Huh-. Vâng nó kết thúc với việc tôi có 100 điểm mà tôi cần nên nó đã thành công, tôi cho là vậy.
Tôi đã có kế hoạch ở lại thành phố này một thời gian dài nhưng có vẻ như nó đã kết thúc. Bằng cách nào đó.
Bonus
Bánh mì dưa
Choco cornets
Idle Talk 4: Eeny Meeny Miny Mo
Nữ thần gió Ninril, như thường lệ, đang nhìn chằm chằm vào hạ giới qua bề mặt hồ nước phản chiếu hình ảnh.
[Anh ta trễ giờ, muộn rồi, đã rất trễ rồi, biết không-]
Người đàn ông đến từ thế giới khác kia, hãy cầu nguyện với ta và dâng lễ vật đi chứ. Ta chờ mệt lắm rồi. Fenrir, bảo hắn ta đi.
Ngoan lắm, Fenrir. Rốt cuộc thì tôi đã không đưa cho người đàn ông tới từ thế giới khác đó sự Bảo vệ thần thánh miễn phí. Anh ta phải cầu nguyện và dâng lễ vật cho tôi để trao đổi. Chỉ có kẻ ngốc mới có thể quên việc quan trọng như vậy. Anh ta chắc chắn là thằng ngốc.
Cuối cùng thì người đàn ông tới từ thế giới khác cũng đã cầu nguyện và dâng lễ vật cho tôi.
[Ooh, cuối cùng thì. Thật sự ngươi định bắt ta chờ bao lâu nữa hả?]
Anh ta nói mình bị phân tâm và đã rất bận bịu và ... Tất nhiên là chém gió rồi. Tôi có thể đọc được tâm trí của anh ta mà. Anh ta xin lỗi và tôi cũng tha thứ cho rồi. Dù sao thì tôi cũng không phải là một con quái vật.
[Hmmm, Ta sẽ tha thứ cho ngươi lần này nhưng đừng có lặp lại sai làm như thế nữa. Ta sẽ cân nhắc việc gửi ngươi một lời sấm để nhắc nhở mỗi lần nhưng có một vài lý do mà ta không thể làm vậy]
Đã bao lần tôi cân nhắc việc gửi lời sấm cho anh ta ... Nhưng vẫn có rất nhiều các vị thần khác ở đây như Thần chiến tranh, Thần rèn đúc và các vị thần khác nữa. Lời sấm tôi gửi đi có thể bị chú ý bởi các Nữ thần bạn bè của tôi và nếu họ đánh hơi được những lễ vật mà tôi đã nhận thì họ sẽ muốn được chia cho nữa. Càng lâu mà tôi có thể nhận lễ vật mà không bị họ phát hiện càng tốt.
Anh ta bày ra một loạt các thứ có vẻ như là lễ vật và tôi nhìn chúng.
[Woohoo! Đây, đây là-!!]
Có đủ loại đồ ngọt đủ các sắc màu. Thật sao? Mọi thứ đều khác nhau? Thật sự sao?
Anh ta hỏi tôi thế này có quá nhiều không ...
[N-Ngươi nói cái gì? Quá nhiều? Không, thế này là chuẩn rồi. Lần sau ngươi nên dâng lên số lượng như này. Đó là lệnh đấy]
Hoàn toàn không có đời nào thế này là "quá nhiều" cả, ngươi biết chứ.
Người đàn ông đến từ thế giới khác bảo tôi nên giữ lạnh chúng để có thể thưởng thức sau. Hah! Nữ thần như tôi không cần thứ giữ lạnh đơn giản đó.
[Ta biết rồi. Tuy nhiên những vị Thần chúng ta không cần phải giữ lạnh gì cả, chúng ta có thể dừng thời gian trôi qua chúng vì thế ta có thể tận hưởng mỗi ngày một loại. Mmphph...]
Mmphph- Mmphph- Mmphph- Nó thật tuyệt khi tự nuông chiều bản thân mình mỗi ngày.
[Dù sao thì hãy dâng lên số lượng tương tự lần tiếp theo và đừng có quên nữa đấy] Tôi yêu cầu
Fuahahaha, đống đồ ngọt này trông thật tuyệt vời! Rồi, bắt đầu chén thôi.
Enny, meeny, miny, mo! Tuyệt, nó đây rồi. Quả mọng màu đỏ nằm trên một miếng bánh tam giác trắng, một loại đồ ngọt được gọi là "bánh dâu tây" xuất hiện. Được rồi, tôi sẽ cắn thử một miếng xem sao.
Myhaha- , vị của nó không thể tin được. Bên trong thì mềm mịn cùng với phần màu trắng bao quanh tạo nên hương vị thật tuyệt. Quả màu đỏ này có vị ngọt và chua hòa lẫn với nhau. Munch munch munch. Hah, nó hết sạch rồi.
Đúng như dự đoán thì một cái là chưa đủ, tôi sẽ phải giải quyết thêm chiếc khác. Tiếp theo làaaaaa cái nàyyyyyyy.
Mềm mềm và tròn vo, thứ này có vẻ được gọi là "cream choux". Chén thôi, munch! Muha-! Vỏ bánh mềm nhẹ nhàng bao phủ lấy nhần phân ngọt ngào màu vàng bên trong, oh tôi không thể chịu nổi. nó ngon tuyệt! Munch munch, oh nó đang dần hết.
Tôi vẫn chưa thỏa mãn vì thế sẽ chỉ thêm một cái nữa thôi. tôi hứa đó.
Cái bánh có vẻ ngoài kì lạ này là " Mont Blanc". Nó được là từ rất nhiều sợi màu nâu xoắn dài, khá dị ... Nó còn có hạt gì đó ở trên cùng nữa đúng không? Thôi, tập trung vào chuyên môn nào.
Muha-! những sợi màu nâu trên cả chiếc bánh góp phần làm cho sự ngọt ngào thêm phần phong phú. Hạt ở trên đỉnh bánh thì vừa giòn vừa ngọt. Munch munch munch. Oh, nó lại biến mất rồi, sao chuyện này có thể xảy ra chứ? Nó rất rất là ngon ý, bạn hiểu mà.
Tôi đã có ý định chỉ tận hưởng mỗi lần một chiếc nhưng bằng cách nào đó mà tôi đã ăn tận 3 chiếc một lúc. Oops.
Gah, phải kiên nhẫn tôi ơi. Tôi sẽ thưởng thức thêm vào ngày mai. Hẹn gặp lại vào ngày mai nhé.
Ngày mai ơi đến nhanh lên.
Idle Talk 5: Tôi có thể THẤY đấy, tôi có thể THẤY đấy ...
Ah, tôi đã ăn quá nhiều rồi nhưng cũng bởi vì chúng ngon quá mà, bạn biết đấy. Tôi đã chén sạch đống lễ vật mà anh chàng từ thế giới khác dâng chỉ trong có 3 ngày nhưng tôi chẳng thể tự dừng được, tôi là thế đó haizzz.
Nào anh chàng đến từ thế giới khác kia, hãy nhanh cầu nguyện và dâng lễ vật cho ta thêm đi. Nếu lần này mà anh ta còn muộn nữa thì tôi sẽ cân nhắc việc gửi lời sấm bất kể thế nào.
Đó là tất cả những gì mà tôi có thể nghĩ ra khi nhìn xuống hạ giới qua cái hồ.
Mumu-, cuối cùng thì-! Anh ta cuối cùng cũng cầu nguyện và dâng lễ vật rồi.
[Thưa Nữ thần gió Ninril-sama, làm ơn hãy chấp nhận lễ vật của tôi thay cho lời cảm ơn đến người vì sự bảo vệ đã, đang và sẽ tiếp tục diễn ra]
[Oh, ta đây đợi mãi! Ta đã định gửi ngươi một lời sấm nếu ngươi chậm chạp hơn chút nữa]
Ngươi nói cái gì cơ, người đến từ thế giới khác kia? Ăn đồ ngọt sẽ làm ta tăng cân á?
[T-ta, t-ta sẽ không béo đâu, thật đấy. N-Nữ thần như ta sẽ luôn luôn xinh đẹp ngươi biết đấy]
Thần như ta sẽ không thể bị béo và ta sẽ luôn hoàn hảo thế này, đó là chính là ta. Như một cách tự nhiên vậy.
Ý ngươi là gì, "ta lắp bắp"?
[I-Im, ngươi im đi! Những cái bánh và pudding đó rất là ngon nhưng mà ta đã không được ăn cái nào tận 3 ngày rồi]
Đó hoàn toàn không phải lỗi của tôi khi chúng hết sạch. Chỉ là bánh và pudding quá tuyệt. Có phải tên đến từ thế giới khác kia vừa nghĩ "Ăn hết đống đó trong có 3 ngày thì cô sẽ phát phì đó" phải không? Anh ta vẫn lén lút nghĩ vậy trong khi tôi vừa mới nói là tôi sẽ xinh đẹp trường tồn và không sợ bị béo, điều đó sẽ hoàn toàn chẳng bao giờ xảy ra.
[Gumumumu, chuyển qua vấn đề quan trọng hơn đi. Loại đồ ngọt gì ngươi sẽ dâng lên cho ta lần này?]
Đúng rồi đó, đừng có làm ta mất tập trung. Đồ ngọt, đó là tất cả những gì mà ta muốn ngươi nói về.
Uh, đó không phải là điều đẹp đẽ để nghĩ về ta như vậy, tên đến từ thế giới khác.
[Cái gì? Chúng chỉ là đồ ngọt thôi á? Đồ ngốc! Đồ ngọt không tuyệt đến thế, huh?]
Có vẻ như anh ta đã nhận ra là tôi có thể biết anh ta đang nghĩ gì và anh ta gọi đó là vi phạm "quyền riêng tư cá nhân".
[Hah, "quyền riêng tư" là cái gì? Ta là Nữ thần đấy ngươi biết không? Không có bí mật nào ngươi có thể giữ với một vị thần như ta. Ta có thể thấy ngươi làm gì, nghe thấy ngươi nghĩ gì trong toàn bộ cuộc đời ngươi từ khi sinh ra đến khi biến mất. Ngươi có lẽ muốn ghi nhớ điều đó rõ ràng đấy. Đừng có quên dù sao thì ta cũng là Nữ thần. Ta toàn năng và đó là lý do mà ngươi nên thể hiện chút kính trọng với ta]
Huh, sau cùng thì tôi cũng là một Nữ thần mà. Tôi rất quyền năng đấy.
Nu-? M-một Nữ thần đáng thất vọng sao, ta á? Ta á?
[Nuuu, Ta hoàn toàn không đáng thất vọng, ngươi hiểu không!]
[Vâng, lầmn này tôi chọn đồ ngọt Nhật Bản, đó là đồ ngọt đến từ đất nước của tôi] Anh ta nói [Ninril-sama đã yêu cầu Anpan và Dorayaki và đó là một món đồ ngọt có rất nhiều "anko", nhân của chúng đều giống nhau]
[Ngươi vừa nói cái gì? Đó là bánh "anko" á? Vị ngọt đấy rất là tinh tế, ngươi biết không?] Tôi bắt đầu chảy dãi khi nhớ lại hương vị của "anko".
Có một tên nào đó đang có những suy nghĩ không tốt đẹp về Nữ thần nào đó. Một lần nữa.
[Và như người thấy, tôi cũng chuẩn bị để dâng lên cả Dorayaki nữa] Anh ta cầu nguyện.
Có cả dorayaki sao?
[Ohh, dorayaki. Good job] Đến lúc dịch chuyển những lễ vật đến Thần giới rồi ... vàaaaaa xonggg.
[Muho-, lần này có nhiều quá. Làm tốt lắm môn đồ của ta]
Nhiều và nhiều, lần này thật quá nhiều ... nó thật tuyệt không phải sao?
[Ta sẽ ăn dorayaki luôn đây. Mm-mm-mm-muhaha, ngon như chưa bao giờ được ngon, hah!]
Đã lâu lắm rồi tôi mới được nếm lại vị ngọt ngào thế này. Nó rất ngon, Thực sự rất ngon. (TL: mới có 3 ngày chứ mấy ರ_ರ )
Lần này tôi phải thật cẩn thận để không ăn quá nhiều, tôi thề đó.
Nhưng mà, chỉ thêm một miếng nữa thôi nhé ... Yeah, nó ổn mà.
"Castella", đó là một miếng bánh hình vuông, bên trên và phía dưới có màu đen và cái dày dày ở chính giữa là nhân ngọt có màu vàng.
Chỉ một miếng thôi, munch. Mmmm- nó mịn, ngọt ngào và mềm nữa, hương vị của nó thật không thể chịu nổi. Quáaaa ngon, munch munch munch. Oh nó hết sạch rồi.
Tôi nên dừng ăn lại thôi, có nên không? Đúng, tôi nên dừng lại luôn, đừng có như lần trước.
Uuuuuh, nhưng mà tôi có thể cưỡng lại không, tôi có thể không ...?
Hình bóng một người phụ nữ nhìn từ trong bóng tối trong khi Nữ thần gió Ninril-sama vật lộn với lương tâm cô ấy và đầu hàng trước sự ngọt ngào đang dàn trận phía trước cô ấy.
Tôi tự hỏi là sao cô ấy lại bí mật như vậy, người phụ nữ giấu mặt nghĩ. Cô ấy không nên ích kỷ vậy, đồ ăn ngon thì nên là được chia sẻ. Cô vội vã rời đi và thông báo cho các Nữ thần khác ngay lập tức.
Idle Talk 6: Ba anh hùng
[Triệu hồi anh hùng]
Dạo gần đây em gái tôi đã đọc rất nhiều light novel và cụm từ đó xuất hiện khá nhiều. Tôi cũng đọc chúng để giết thời gian nhưng chúng khá là nhảm nhí. Những học sinh bình thường và những nhân viên văn phòng "làm công ăn lương" được triệu hồi đến thế giới song song, được ban cho sức mạnh ma thuật gian lận và được tung hô như là Anh hùng. Họ đi đánh bại Quỷ vương và trong lúc đó thì xây dựng harem. Nội dung của những tiểu thuyết này tệ đến mức nực cười.
Tuy nhiên, tôi hay đúng hơn là chúng tôi đã thực sự bị mang đến thế giới song song bởi "Triệu hồi anh hùng".
Tôi là Saitou Kaito và tôi học cùng trường cấp ba với Oona Kanon và Yoshida Rio, điều đó làm khiến 3 chúng tôi là "những học sinh bình thường". Tôi không biết người nhân viên văn phòng kia là ai.
Kanon, Rio và tôi đã học chung lớp 2 năm trước và chúng tôi trở thành bạn thân của nhau. Chúng tôi sống gần nhà nhau và thường xuyên về nhà cùng nhau và hôm nay cũng không là ngoại lệ. Chúng tôi đang đợi ở ngã tư chờ đèn chuyển xanh và chém gió với nhau, có rất nhiều nhân viên văn phòng mặc suit phía sau chúng tôi, tôi cũng không chắc nữa. Đột nhiên, phía xung quanh chúng tôi bắt đầu phát sáng ... và trước khi chúng tôi nhận ra điều gì thì chúng tôi đã ở đây.
[Những Anh hùng dũng cảm-] Một cô gái với mái tóc vàng và đôi mắt xanh, ăn mặc như một nàng công chúa trong chuyện cổ tích mỉm cười với chúng tôi.
Dưới chân chúng tôi là họa tiết ma thuật trong một vòng tròn cùng với một người đàn ông và phụ nữ đang mặc áo choàng ở 2 bên chúng tôi. Các hiệp sĩ mặc giáp xếp hàng 2 bên phòng. Nó y hệt những hình ảnh ở trong cuốn light novel nhảm nhỉ mà em gái tôi thích đọc.
[Cái gì vậy, nó là Triệu hồi Anh hùng á? Cái đ*o gì -] Tôi đã bị choáng, điều này thực sự xảy ra sao? Nhưng nó thực sự là buổi lễ Triệu hồi Anh hùng. Tuy nhiên nghi lễ chỉ nên triệu hồi 3 người nhưng lại có 4 người chúng tôi ở đây.
Nó được coi là cần thiết để thực hiện một cái gì đó gọi là "Thẩm định chỉ số" vì thế nên tôi được kiểm tra bằng một loại phép thuật gì đó.
[Tên] Kaito . Saitou
[Tuổi] 17
[Nghề nghiệp] Anh hùng từ thế giới khác
[Level] 1
[Thể lực] 800
[Ma thuật] 769
[Công kích] 772
[Phòng ngự] 759
[Nhanh nhẹn] 746
[Skill] Thẩm định, Hộp vật phẩm, Thánh kiếm, Hỏa ma thuật, Thủy ma thuật, Thổ ma thuật, Phong ma thuật, Quang ma thuật, Lôi ma thuật, Băng ma thuật
Theo ghi nhận với Thẩm định chỉ số này tôi là một Anh hùng. Hóa ra là Kanon và Rio cũng là Anh hùng với chỉ số tương tự. Sau khi nhìn thấy rõ ràng chỉ số của mình, chúng tôi thật sự là những Anh hùng. Tôi đã cười vào những cuốn light novel mà tôi mượn từ em gái nhưng bằng cách nào đó nó cũng không tệ khi được gọi là Anh hùng, không thực sự trở thành Anh hùng chứ và 3 chúng tôi đều trở thành Anh hùng điều đó còn làm tôi cảm thấy tốt hơn nữa.
Oh, và còn người nhân viên văn phòng, người mà Thẩm định chỉ số chỉ ra là "chỉ là người bình thường đến từ thế giới khác bị kéo đến bởi nhầm lẫn". Chỉ số của anh ta thấp hơn đáng kể khi so với chúng tôi và các kỹ năng thì chỉ có Thẩm định và Hộp vật phẩm. Anh ta có thêm duy nhất một kỹ năng độc bản là "Siêu thị trực tuyến". Cái quái gì vậy? Chúng tôi là những người được Triệu hồi để trở thành Anh hùng vì thế nên họ cần những người có kỹ năng thực sự mạnh và cái "Siêu thị trực tuyến" thực sự đáng cười.
Sau khi Thẩm định chỉ số hoàn tất chúng tôi dược diện kiến nhà Vua. Hóa ra họ quyết định triệu hồi chúng tôi làm Anh hùng khi mà Quỷ vương tấn công vào đất nước này. Họ đã cố gắng đánh bại hắn nhưng họ không nghĩ mình sẽ tiếp tục thành công vì thế họ đã tiến hành nghi lễ Triệu hồi anh hùng khó khăn. Họ cầu xin chúng tôi hãy giúp đỡ.
Nó thật tuyệt khi được cầu xin bởi nhà Vua và tôi đã đoán rằng là tôi sẽ làm theo yêu cầu của nhà Vua nhưng tôi không biết những người khác thế nào.
[Chúng ta sẽ làm gì đây?] Tôi hỏi Kanon và Rio.
[Chà, chúng ta chẳng thể đi bất kỳ đâu và chỉ duy nhất có Quỷ Vương biết cách để đưa chúng ta trở lại Nhật Bản nên tớ sẽ đi cùng với cậu] Kanon trả lời.
[Tớ cũng đồng ý với Kanon. Chúng ta rất mạnh, chúng ta có thể giúp những người đã chịu đau khổ dưới tay Quỷ vương đúng không?] Rio nói.
Khi chúng tôi thông báo quyết định của mình, nhà Vua và Nữ hoàng cùng công chúa và toàn bộ cận thần đều rất vui mừng. Nó làm tôi còn cảm thấy tốt hơn nữa khi chấo nhận vai trò của Anh hùng.
Tuy nhiên người nhân viên văn phòng từ chối. [Tôi không phải là Anh hùng và tôi chỉ có thể làm vướng đường các bạn nếu tôi ở đây. Tôi có thể tìm việc khác để làm. Nếu tôi có tiền để sinh sống tầm 2 hoặc 3 tháng thì tôi có thể tìm việc ở đâu đó, tôi nghĩ vậy] Anh ta giải thích.
Nó cũng hợp lý, chỉ số của anh ta khá tệ và anh ta cũng không thể chiến đấu vì thế nên anh ta chẳng thể giúp được gì.
Sau khi người nhân viên văn phòng rời đi, Kanon, Rio và tôi đã thảo luận với những người khác trong căn phòng.
[Điều đầu tiên các bạn cần là cải thiện sức mạnh] Thủ lĩnh Hiệp sĩ nói [Các bạn cần đăng ký làm Mạo hiểm giả và tận tâm dành hết nỗ lực để lên level càng sớm càng tốt]
Chúng tôi được giới thiệu với 3 Hiệp sĩ khác người sẽ hỗ trợ chúng tôi.
Tôi đã rất ngạc nhiên, tôi cao 180cm và mọi người nói với tôi là với khuôn mặt mình tôi có thể tham gia vào một công ty tài năng hoặc thậm chí là một nhóm nhạc nam. Kanon có đôi mắt đẹp cùng mái tóc dài dài, cô ấy cũng cao và thanh mảnh. Rio hơi nhỏ hơn nhưng cô ấy cũng đủ xinh để mọi người nghĩ cô ấy là thần tượng nhạc Pop. Tôi đã nghĩ như vậy nhưng 3 Hiệp sĩ đây có gì đó khác hẳn.
[Tôi tên là Leonard Hume. Rất vui được làm quen với bạn] Leonard còn cao hơn cả tôi, tỏa ra khí đẹp trai kiểu hoàng tử với mái tóc vàng hào hoa cùng đôi mắt xanh lá. Rio lén nhìn Leonard-san, khuôn mặt cô ấy chuyển đỏ, rõ ràng là yêu từ cái nhìn đầu tiên.
[Aaron Barrera là tên của tôi. Tôi rất trông chời được làm việc cùng với các Anh hùng]
Aaron cũng cao hơn tôi, có đôi mắt nâu và mái tóc đỏ rực, một chàng trai có vẻ ngoài dữ dằn. Oh, anh ta nháy mắt với Kanon ... nhưng điều đó dường như không làm cô ấy bận tâm vì lý do nào đó.
[Tên tôi là Louise Winkler. Hãy hợp tác tốt các Anh hùng] Louise là người phụ nữ duy nhất trong nhóm các Hiệp sĩ. Louise, miêu tả cô ấy như nào nhỉ ... Tôi đã bị cô ấy mê hoặc ngay từ ánh nhìn đầu tiên. Cô ấy trông như một nữ diễn viên Hollywood mà tôi đã từng phải lòng. Cô ấy cao tầm 165cm với mái tóc vàng mật cùng đôi mắt xanh lục và dáng người mảnh khảnh. Mái tóc của cô được cắt tỉa gọn gàng đến ngang vai, những nét đặc trưng của cô tạo ra một biểu cảm dễ chịu. Chỉ cần nghĩ đến việc cô ấy ở gần tôi cũng khiến tôi phấn khích.
Mặc dù có vẻ như chúng tôi sẽ phải đăng ký làm Mạo hiểm giả trước nhưng nó có vẽ sẽ khá là thú vị. (TL: thế này thì thành paylắk party chứ anh hùng gì :v )
Chương 61: Có vẻ như chúng tôi sẽ không bị làm phiền
Tôi leo khỏi lưng Fer trước cửa Guild Mạo hiểm giả ở Carerina và tiến vào trong cùng với Fer. Chúng tôi đến đúng lúc cao điểm khi mà các mạo hiểm giả đang tụ tập và nơi này thì chật cứng người nên chúng tôi tham gia vào hàng xếp trước quầy tiếp tân.
[Cái này sẽ làm ngươi lên hạng F thôi, thế chúng ta sẽ tiến ra biển ngày mai chứ?] Fer sử dụng thần giao cách cảm.
[Nếu ta có lên hạng F thì ta vẫn muốn ở lại thành phố này thêm chút nữa]
[Lý do?]
[Lambert-san, người thương nhân mà chúng ta đã giải cứu khỏi lũ cướp ý, ta muốn đến cửa hàng của anh ta]
[Thế ngày kia thì sao?] Fer vẫn cố chấp.
[Đừng có vội vàng thế chứ. Biển có chạy mất đâu mà lo]
[Yeah ... người dân ở đây thật nhàm chán và bên cạnh đó thì chỗ ngủ của ta ở nhà trọ không phải hơi chật chội sao]
Ah, tên này. Chuồng cho Ma thú kế ước ở nhà trọ này nhỏ hơn những gì Fer mong muốn. Sau cùng thì nó chỉ đủ chỗ cho Fer đi vào và nằm xuống. Trong cuộc hành trình gần đây, chúng tôi toàn ngủ ngoài trời mà không phải quan tâm gì cả nên có vẻ cái chuồng của nhà trọ tạo ra cảm giác ngột ngạt. Tôi có thể thấu hiểu một chút ...
[Ta có thể trải đệm vào chuồng nếu ngươi thích. Điều đó sẽ làm nó thoải mái hơn đôi chút đó, được không?]
[Rồi, làm đi. Nó sẽ có ích đấy]
[Ok, ta không nghĩ là chúng ta sẽ ở lâu đâu nên đợi chút đi. Tí nữa ta sẽ làm cái gì đó ngon lành cho]
[Tuyệt. Đừng có quên đồ ăn ngon đấy. Chúng ta có thể ở đây bao lâu cũng được miễn là có đồ ăn ngon cho ta]
[Vâng vâng] Chỉ vừa trả lời Fer xong là đã đến lượt của tôi. Tôi đưa thẻ Guild ra cho nhân viên tiếp tân.
[Ah, đây là nhiệm vụ chinh phạt goblin đúng không? Anh đã có tai phải để chứng minh hoàn thành nhiệm vụ chưa?]
[Vâng. Và ... chúng đây] Tôi thả một bao nặng đầy tai goblin lên quầy với một tiếng "bịch" trước mặt nhân viên tiếp tân.
[Ah, Đây là, cái gì đây-?] Cô ấy kêu lên. Oh, xin lỗi vì đã làm bạn bối rối nhưng nó chưa hết đâu. Tôi đặt thêm 3 bao nữa lên bàn với tiếng "thump- thump- thump". Bốn túi đầy tai của goblin, 227 cái tất cả. Tôi biết đó là ý tưởng chính xác khi mua thêm bao tải mà.
Người nhân viên tiếp tân trông có vẻ choáng váng. Có chuyện gì với Tiếp tân-san vậy? Cô ấy nhìn chằm chằm vào 4 cái bao mà chẳng nói một lời.
[Ah, cô ổn chứ?] Nghe tôi nói, nhân viên tiếp tân bắt đầu trả lời [Làm ơn đợi một chút] và cô ấy vội vã đi vào phía sau văn phòng của Hội. Sau một thời gian ngắn cô quay trở lại.
[Hội trưởng muốn được gặp anh thế nên nếu có thể thì anh hãy theo tôi. Làm ơn hãy mang theo cả Ma thú kế ước của anh nữa]
Tôi gật đầu và dùng thần giao cách cảm bảo Fer đi theo chúng tôi đến phòng của Hội trưởng nằm ở tầng 2. Nó to hơn bình thường vì là phòng của sếp nhưng mà nó trông có vẻ vẫn chật chội khi Fer tiến vào.
[Tôi là Willem, Hội trưởng Mạo hiểm giả ở Carerina đây] Willem-san, người hội trưởng có mái tóc hoa râm và nhiều nếp nhăn trên khuôn mặt. Ông ấy dường như ở độ tuổi 60 nhưng vẫn rất khỏe mạnh bất chấp tuổi tác.
[Tên tôi là Mudouka. Rất vui được gặp ông] Hội trưởng đã gọi chúng tôi từ dưới tầng lên, có phải chúng tôi đưa ra quá nhiều tai của goblin cùng một lúc để chứng minh nhiệm vụ là vấn đề không?
[Bạn đồng hành của anh là Fenrir, không nghi ngờ gì nữa] Nói như vậy thì Hội trưởng đây là một người hiểu rất rõ danh tính thực sự của Fer. Tôi đoán là kỹ năng Thẩm định cũng là một phần của chức Hội trưởng.
[Vâng. Fer chính là Fenrir] Tôi xác nhận
[Được thực sự nhìn thấy một sinh vật huyền thoại bằng chính mắt mình ...] Hội trưởng lẩm bẩm, ánh mắt nhìn chằm chằm vào Fer. Biết được Fer chính là Fenrir thì tôi cũng không ngạc nhiên về phản ứng của ông ấy. Ah, nói về Ma thú thì tôi có nên giới thiệu với ông ý về Sui không nhỉ?
[Cùng với Fer, tôi có một Ma thú kế ước khác nữa ...] Tôi lôi Sui từ trong túi ra.
[Đây là Sui, bé là một Slime. Em ấy là một cá thể Slime đặc biệt, không giống như những Slime thông thường, em ấy rất mạnh]
[Cậu nói là S-Slime á?] Ông ta hỏi lại.
[Vâng] Tôi gật đầu đáp.
Hội trưởng có lẽ đang nghĩ sai về Sui là một Slime bình thường nhưng tôi biết là Sui rất bá đạo.
[Hmph, cậu đã lập Kế ước với Fenrir... Tôi sẽ không tò mò nếu cậu có điều gì đó muốn giấu về hoàn cảnh của mình]
Yup, tốt hơn là thế. Nếu tôi nói là Fenrir lập kế ước với tôi chỉ bởi vì nó bị nghiện khả năng nấu nướng của tôi thì ông cũng sẽ chẳng tin đâu.
[Dù sao thì hãy để tôi giải thích lý do vì sao tôi mời cậu đến văn phòng. Chúng tôi nhận được một tin nhắn khẩn cấp từ Cung điện Hoàng gia để chuyển cho cậu. Ahem, để đơn giản thì hãy đọc nó,] – "Hãy thoải mái tận hưởng sự tự do của bạn trong đất nước yên bình này. Chúng tôi sẽ không bao giờ cố gắng bắt ép bạn rời đi và cũng như chúng tôi đã ra chỉ thị cho các quý tộc chư hầu là bạn được chào đón ở đây dưới sự bảo vệ của chúng tôi. Nếu gặp bất kỳ vấn đề nào thì xin đừng ngần ngại yêu cầu sự giúp đỡ của chúng tôi"
Eh? Tôi có thể tự do đến và đi như tôi muốn sao? Nhà vua và quý tộc sẽ không làm phiền tôi?
[Tôi rất ngạc nhiên, vị Vua của quốc gia này có vẻ là một người thẳng thắn phải không? Hoàng tộc thường thích can thiệp vào cuộc sống của những thường dân dưới quyền họ nhưng trong trường hợp của tôi thì ông ta khá là thực dụng]
[Chà, đó là ...] Hội trưởng nhìn bối rối.
[Tôi khá chắc là ông ta nghĩ tốt hơn là đừng có dại quấy rầy khi khi tôi ở đây bởi vì ông ta không muốn trở thành kẻ thù của người có Fenrir là Ma thú kế ước. Ông ta hiểu rằng Fenrir có thể dễ dàng hủy diệt cả một quốc gia. Nhà Vua muốn ở cùng phe với tôi và còn ra lệnh để chắc chắc không ai làm phiền tôi nữa]
Nó có vẻ như là một sự sắp xếp tốt cho tôi nhưng tôi nghĩ là tôi nên bàn bạc với Fer dù rằng miễn là tôi còn nấu ăn cho nó thì nó sẽ sẵn lòng đồng ý với mọi điều tôi quyết định.
[Nó nghe có vẻ ổn với ta ... Ngươi nghĩ sao Fer?]
[Chẳng vấn đề. Nơi này cũng tốt như bất kỳ nơi nào để ở lại trong một thời gian trừ khi có kẻ nào bắt đầu một thứ gì đó] Fer nhe nhanh ra và Hội trưởng thì nhăn mặt lại.
[Nếu ngươi nói vậy] Tôi gật đầu trấn an Willem.
[Tốt, thật tuyệt với] Hội trưởng nói [Mặc dù Guild Mạo hiểm giả không bị kiểm soát bới bất kỳ quốc gia nào và duy trì sự độc lập của mình nhưng những Mạo hiểm giả chủ yếu đến từ đất nước này và họ có gia định và mối liên kết nơi đây. Guild Mạo hiểm giả sẽ rất yên tâm là sự có mặt của cậu ở đây vẫn sẽ giữ lại sự bình yên]
Nói như vậy thì nó chính thức là khá đáng sợ theo cách riêng của mình ...
Chương 62: Mạo hiểm giả hạng C
[Để tiếp tục] Hội trưởng nói tiếp [Tôi cho rằng việc đưa ra rất nhiều tai của goblin để làm minh chứng cho nhiệm vụ chinh phạt là cậu muốn được lên hạng đúng không?]
Oh, tôi gần như đã quên mất về điều đó. Chà, cũng bởi vì ai đó đã bắt tôi đến một cái làng của goblin để thu thập một đống tai goblin trong một nhiệm vụ mà.
[Nếu thế thì tôi có thể nâng hạng của cậu lên hạng C bằng quyền hạn của mình với tư cách Hội trưởng] Ông tiếp tục.
[Eh? Hiện giờ tôi đang ở hạng G và tôi chỉ muốn được lên hạng F để tôi có thể đi quanh mà không bị hủy đăng ký khỏi Guild sau một tháng. Nhảy thẳng lên hạng C, điều đó có thực sự ổn không vậy?]
[Không vấn đề gì cả, bất kỳ Hội trưởng nào như tôi đều có thể làm như vậy trong những trường hợp đặc biệt. Nó còn là vấn đề lớn hơn với chúng tôi khi để người có kế ước với Fenrir ở hạng G]
Tôi có kế hoạch từ hạng G lên hạng F nhưng đột nhiên tôi trở thành hạng C. Nếu tôi thành hạng C thì tôi sẽ thoải mái không bị giáng cấp trong 6 tháng dù tôi không hoàn thành bất kỳ nhiệm vụ nào.
[Ngay cả khi cậu không muốn lên hạng C thì vẫn có một vài nhiệm vụ chúng tôi muốn cậu xem xét]
Ah. nó còn như thế nữa hả? Tôi không cần ở hạng C để có thể làm những "nhiệm vụ" này?
Ummm, tôi thiên về việc không muốn làm những nhiệm vụ này. Tôi phải thừa nhận.
[Dù gì thì vẫn có những nhóm khác tham gia đúng không, Fer?]
[Ngươi muốn được lên hạng đúng không? Thế vấn đề là gì?]
[Chà, nó khá là ...]
[Những nhiệm vụ đó, chẳng có vấn đề gì khi nhận chúng, ta sẽ giúp ngươi hoàn thành nó nhanh chóng]
[Xin lỗi vì đã làm gián đoạn nhưng vì những nhiệm vụ này thực chất sẽ có độ khó hạng A hoặc cả hạng S, sự thật là chúng tôi muốn nhờ Fenrir-sama giúp đỡ để hoàn thành chúng] Hội trưởng nói với Fer.
Ah, đó là điều mà ông ấy muốn nói. Giờ thì tôi hiểu rồi. [Fer, ngươi có Ok với việc này không?]
[Huh, ra không hiểu thứ A với S này nhưng chẳng có gì có thể đánh bại ta cả] Nó nói ra sự thật hiển nhiên. Tất nhiên là nó sẽ nói mấy thứ như vậy rồi.
[Oh, thật là tốt. Cậu thấy đấy, nhiệm vụ cao cấp không xuất hiện thường xuyên. Nếu cậu trở thành Mạo hiểm giả hạng A hoặc hạng S thì số lượng nhiện vụ xứng đáng với sự chú ý của cậu sẽ rất giới hạn. Thường thì những Mạo hiểm giả có thứ hạng cao chỉ được triệu tập khi có trường hợp khẩn cấp. Những lúc khác thì họ được tự do làm những gì mình muốn.]
Thế là chỉ có vài Mạo hiểm giả có thứ hạng cao thực sự và họ không cần cày nhiệm vụ để giữ nguyên thứ hạng của mình. Tất nhiên nếu Guild cần gấp Mạo hiểm giả hạng A hoặc S thì họ cũng không chắc là có ai ở xung quanh không. Hội trưởng bắt đầu giải thích.
[Đó là lý do vì sao mà nếu cậu đi du lịch quanh đây, chúng tôi rất cảm kích nếu cậu có thể cho các Guild ở bất kỳ thành phố nào cậu đến biết cậu đã sẵn sàng nếu có nhiệm vụ cao cấp nào xảy ra]
Chúng tôi sẽ ghé thăm Guild mạo hiểm giả ở mọi nơi chúng tôi đến chỉ để xẻ thịt nên điều đó cũng Ok khi tôi lên hạng C nhờ vào quyền hạn của Hội trưởng. Nhưng nghĩ lại thì nó có ổn không khi tôi chấp nhận nhiệm vụ hạng A khi mà tôi mới chỉ là Mạo hiểm giả hạng C?
[Hạng C có thực sự đủ điều kiện không?] Tôi thắc mắc
[Ah, đó không phải là vấn đề. Mỗi văn phòng Guild ở đất nước này sẽ được liên hệ và giải thich tình hình cho họ. Và bất kỳ nhiệm vụ nào mà là yêu cầu trực tiếp từ Hội trưởng thì thứ hạng của cậu sẽ không liên quan]
Tôi hiểu rồi. [Fer, ngươi có ổn với điều này không? Nếu chúng ta đi du lịch quanh đây thì chúng ta sẽ phải đến Guild mạo hiểm giả để xẻ thịt nếu ngươi muốn ăn thịt]
[Yeah, tất nhiên, Ta ổn với điều đó. Bên cạnh đó thì ta tận hưởng mọi trận chiến từ trước đến giờ. Ta sẽ trở nên trì trệ nếu ta không gắng sức hoạt động trong một khoảng thời gian]
[Sui cũng muốn chiến đấu nữa-] Sui dùng thần giao cách cảm xen vào. Em ấy đã im lặng theo dõi cuộc thảo luận đến giờ.
Ah, rồi rồi. Tôi vỗ nhẹ vào một Sui đang lắc lư để làm em ấy dịu xuống.
[Nó có vẻ ổn đấy] Tôi đồng ý.
[Oh, chúng tôi vô cùng biết ơn, Tôi sẽ liên lạc với các văn phòng Guild khác ngay lập tức để thông báo với họ. Những mạo hiểm giả ở đất nước này biết nhau khá là rõ nên tôi tin là tin tức sẽ được lan truyền sớm thôi. Tôi cũng sẽ yêu cầu họ không làm phiền cũng như làm vướng đường các bạn]
Cảm ơn rất nhiều. Hội trưởng này thực sự biết cách làm ăn. Điều đó sẽ giải quyết được nhiều vấn đề đấy.
[Thế nếu tôi xem qua những nhiệm vụ thứ hạng cao mà chúng tôi có và giới hạn chúng lại thì tôi có thể đưa cho các bạn nhiệm vụ vào sáng mai được không?]
Sáng mai tôi đã có kế hoạch ghé thăm cửa hàng của Lambert-san và Guild Thương Nhân nhưng tôi cũng sẽ phải đến Guild Mạo hiểm giả để lấy đống thịt đã nhờ xẻ và bán một số vật phẩm. Vì Hội trưởng đã giúp đỡ tôi nên sáng mai tôi sẽ đến Guild Mạo hiểm giả đầu tiên.
[Okay, dù sao thì tôi cũng có kế hoạch quay trở lại Guild vào sáng mai để mua bán một số thứ] Tôi nói điều vừa mới nghĩ đến. Nếu mọi người đều sẽ biết Fer chính là Fenrir thì tôi cũng không cần phải giữ bí mật như trước nữa và điều nữa là Hộp vật phẩm của tôi đã đầy ú những quái vật như Vua Orc và Blue orge mà tôi nghĩ sẽ giấu chúng mãi mãi.
[Ummm, nó có được không nếu ông mua thêm một số quái vật khác từ tôi?]
[Eh, còn có thêm nữa sao? Nó cũng không phải là vấn đề gì] Hội trưởng trông vẫn khó hiểu nên tôi giải thích thêm.
[Ông thấy đấy, tôi nghĩ nó sẽ gây rắc rối cho chúng tôi nếu tôi cố bán chúng vì thế để tránh bị phát hiện tôi đã giữ chúng lại. Do Hội trưởng đã có thảo thuận với Fer và sự thật nó là Fenrir sẽ được biết đến rộng rãi sớm thôi nên tôi đoán giờ là lúc có thể bán chúng rồi ...]
[Tôi hiểu. Thế cậu có những loại quái vật gì?] Ông ấy nghiêng đầu về phía trước tỏ rõ vẻ thích thú.
[Eh. đó là Chimera và Orthros. Ngoài ra còn coa Vua Orc, Blue Orge và-]
Hội trưởng hóa đá khi tôi nói [Đ-đ-đợi đã, c-c-có phải cậu vừa nói là "Chimera" và c-còn cả "Orthros"]. Ông ấy gục đầu vào tay như thể sắp ngất đi. Ah, có lẽ tôi đã nói điều không nên nói nhưng sau một vài giây ông ấy run rẩy đứng lên.
[Làm ơn đi theo tôi, tôi muốn xác nhận điều này] Tôi nhặt túi đựng Sui lên, Fer và tôi cùng đi theo Hội trưởng ra khỏi văn phòng và xuống nhà kho của Guild, nơi tôi đã đến vào ngày hôm trước.
Chương 63: Bị từ chối nhận những gì tôi đã cho họ xem
[Này, Johan, ông có ở đây không?] Rõ ràng ông chú khó tính với cái đầu hói ngày hôm qua tên là Johan.
[Điều gì mang ông tới đây vậy, Hội trưởng? Hôm qua ông đã bảo ...]
[Johan, tôi xin lỗi vì yêu cầu điều này nhưng ông có thể đóng cửa lại và đảm bảo không ai có thể vào không? Tôi không muốn bất kỳ ai biết được việc này]
Đáp lại giọng điệu nghiêm túc trong lời nói của Hội trưởng, Johan không ngần ngại đóng cửa nhà kho vào ngay lập tức.
[Rồi, thế này ổn rồi] Tôi nói [Bây giời tôi sẽ lấy mọi thứ ra]
Hội trưởng đã nói ông ấy muốn thấy mọi thứ tôi muốn bán nên tôi bắt đầu lôi đống quái vật ra khỏi Hộp vật phẩm. Đầu tiên lòi ra là Orthros và Chimera, lũ mà tôi đã có ý định cho nằm mãn kiếp trong đó. Tiếp theo là Blue Orge và 4 con Orge bình thường, Vua Orc, Thằn lằn kim loại và Cá mập hồ. Thành quả của ngày hôm này từ cuộc thảm sát ở làng goblin, 1 con Vua Goblin, 3 con Goblin tướng quân, 2 con Goblin Pháp sư và 7 con Goblin chiến sĩ và cònnnn ... Tôi cảm nhận trong Hộp. Hết sạch quái vật rồi.
[Nó khá nhiều đấy] Tôi kết thúc. Hội trưởng và ông chú Johan đã bị choáng nặng.
Hội trưởng cuối cùng cũng hết ngáo. [... Ah, tha lỗi cho tôi nhưng ... thật tuyệt vời khi được thấy ...]
Tha lỗi cho tôi nhưng không phải ông chính là người muốn tôi lấy mọi thứ ra sao nên tôi chỉ lấy ra thôi mà.
Johan cũng đã định hồn trở lại, đôi mắt ông ấy dính chặt vào đống quái vật phía trước. [Hội trưởng ... với tôi, đây là lần đầu tiên trong cuộc đời tôi nhìn thấy Chimera và Orthros ...]
Giờ đã là quá muộn nhưng có lẽ tôi không nên lôi chúng ra...?
[Bản thân tôi] Hội trưởng trả lời [Tôi chỉ duy nhất thấy Orthros bị khuất phục gần 40 năm trước. Nhớ lại thì nó cần tới 3 nhóm Mạo hiểm giả với toàn thành viên ở hạng A và hạng S]
Ba nhóm Mạo hiểm giả toàn xếp hạng A và hạng S á ... điều đó đã thể hiện sự bá đạo hiện giờ của Fer, tôi chợt có suy nghĩ mặc dù được cho là bất khả chiến bại nhưng Fenrir hiện giờ lại đang nằm thẳng cẳng ra trên sàn và ngáp dài.
Hội trưởng chốt lại việc buôn bán [Chúng tôi không thể mua Chimera hay Orthros từ cậu, đơn giản là vì Guild không có đủ khả năng chi tiền cho việc đó. Ngay cả Blue Orge, Vua Orc, Thằn lằn kim loại và Cá mập hồ cũng sẽ là một vấn đề lớn cho chúng tôi để chi trả nhưng mà Chimera và Orthros thì ..., tôi e rằng ...] Ông lắc đầu.
Thế là họ không thể mua hết chúng từ tôi. Oh thôi cũng được, dù sao thì kế hoạch ban đầu của tôi là giữ chúng nằm mục xương trong Hộp nên nó cũng không thay đổi được nhiều.
[Vâng, làm ơn hãy mua phần còn lại vậy] Con Chimera và Orthros bị trả lại sẽ lại được tống lại vào Hộp vật phẩm của tôi. Ngủ ngon nhé.
[Nghĩ về việc tôi sẽ xẻ thịt một con Blue Orge bằng chính tay mình ...] Đôi mắt của Johan lấp lánh với ham muốn của một nghệ nhân thực thụ. Tôi lắng nghe rất kỹ khi ông chú háo hức giải thích rằng Blue Orge là một biến thể đặc biệt của Orge, mạnh hơn nhiều lần và thường được đánh giá là một quái vật hạng S. Tôi nhìn xuống tấm thảm sống đang cuộn tròn dưới chân tôi, Fer, chú mày săn lũ như thế này chỉ cho vui thôi hả? Thật đáng sợ đó, ông tướng.
Tôi hỏi ông chú thêm về những quái vật khác mà Hội trưởng đã làm ầm ĩ lúc trước.
Ông chú Johan bắt đầu giải thích là Vua Orc được xếp hạng A bởi chính nó nhưng vì nó là quái vật cấp Vua nên thông thường xung quanh nó sẽ là hàng trăm những con Orc bình thường đi theo, điều đó làm nó trở thành đối thủ hạng S trong thực tế.
Thằn lằn kim loại là một quái vật hạng A nhưng tấn công vật lý trực tiếp vào nó thì khá vô dụng vì da nó cứng như thép. Thường thì để khuất phục một quái vật như vậy, những Mạo hiểm giả sẽ bẫy nó vào một cái hố và dùng ma pháp lửa hoặc nhấn chìm nó trong nước. Tuy nhiên để thành công trong việc như vậy sẽ cần một sô lượng pháp sư đáng kể để hỗ trợ nên Thằn lằn kim loại hiếm khi xuất hiện trên thị trường trừ khi đó là kết quả của nhiệm vụ chinh phạt khẩn cấp.
Cá mập hồ còn hiếm hơn nữa, hạng S nhưng cực kỳ khó để khuất phục vì nó có thể bơi tự do trong hồ để tránh đòn tấn công. Hầu như Cá mập hồ chỉ được nhìn thấy khi hạn hán làm bốc hơi hết nước nơi chúng sinh sống.
Fer, ngươi thực sự đánh bại hết lũ quái vật này như thể chúng chẳng là gì sao. Thực sự đáng sợ đấy ... Cái thảm sống hiện giờ thì đang ngáy rồi.
[Cậu tóm được lũ Vua Goblin, Goblin pháp sư, tướng quân và chiến sĩ hôm nay sao?] Hội trưởng hỏi han.
[À vâng, chúng tôi, ah, đã chạy vào một ngôi làng goblin trước đó]
[Ah, có cả một ngôi làng sao?] Hội trưởng giải thích là gần đây Guild đã nhận ra sự ra tăng số lượng của lũ goblin trong khu rừng phía đông và họ đã lên kế hoạch điều tra xem có phải có một ngôi làng goblin ở đó không.
[Có phần thưởng cho cậu vì đã chinh phạt ngôi làng của goblin đấy, cậu biết chứ?]
Eh, có phần thưởng sao? Thật tốt khi nghe thấy vậy. Fer đã ép tôi phải tấn công vào làng nhưng nếu chúng tôi được thưởng vì đã tiêu diệt nó thì điều đó sẽ được bù đắp, dù ít đi nữa. Thật may mắn!
[Một tay đối phó với cả một ngôi làng của goblin đã thực sự chứng tỏ sức mạnh chiến đấu đáng kinh ngạc của Fenrir-sama. Tất nhiên là điều đó đã chứng minh qua việc hạ gục Chimera và Orthros nên nó cũng không quá ngạc nhiên]
Nghe thấy những lời của Hội trưởng nói, Sui đột nhiên lắc lư trong túi và phản đối với tôi bằng thần giao cách cảm.
[Đâu phải chỉ có mỗi chú Fer, Sui cũng pew pew chết rất nhiều lũ xanh lá mà -!] Em ấy phàn nàn.
Tôi an ủi Sui và trấn an em ấy [Tất nhiên là Sui đã xử rất nhiều goblin mà. Sui tuyệt lắm!] trước khi tôi giải thích chuyện gì đã xảy ra với Hội trưởng.
[Fer đối phó với những con Goblin cao cấp nhưng tôi và Sui xử lý lũ goblin thông thường] Tôi cúi đầu xuống một chút [Mặc dù sự thật là tôi chỉ có xử một số ít bọn chúng thôi]
[Ah, tôi đã không nhận ra điều đó. Thế là bé Slime của cậu cũng thật sự rất mạnh đúng không?]
Hiển nhiên rồi, Sui rất là bá đạo đó và em ấy còn có thể tạo thuốc hồi phục nữa. Em ấy có thể làm rất nhiều việc.
[Hội trưởng] Johan xen vào [Chàng trai trẻ này đã đưa tôi một đống để xẻ thịt và giao cho cậu ta vào ngày mai. Nếu tôi tiếp tục và làm việc thật chăm chỉ tôi nghĩ tôi có thể hoàn thành nốt đống này luôn] Ông chú cười toe toét [Nói từ đó đi và tôi sẽ thể hiện cho cậu xem một nghệ nhân đối mặt với những thử thách này và những gì có thể đạt được]
Johan thiếu kiên nhẫn bắt đầu lao vào xẻ thịt lũ quái vật trước mặt ông ý một cách gọn gàng.
Hãy làm việc chăm chỉ, Johan-ojisan. Oh, và nhớ giữ lại thịt có thể ăn cho tôi đấy.
[Rồi thế cậu đồng ý quay trở lại vào ngày mai chứ? Chúng tôi sẽ chuẩn bị sẵn sàng thẻ Guild hạng C của cậu và tất nhiên là tôi có thể giải thích về nhiệm vụ cao cấp với mọi người]
[Điều đó nghe ổn đấy. Tôi sẽ quay trở lại vào ngày mai] Có vẻ như sự lo lắng của chúng tôi về nhà Vua và các quý tộc ở quốc gia này đã kết thúc, nhưng giờ chúng tôi sẽ phải đối mặt với những nhiệm vụ cao cấp. Chà, thực ra Fer sẽ là người giải quyết hết đống nhiệm vụ đó thôi nhưng mà tôi chắc chắn là Fer sẽ làm hết mình.
[Hoi, ta đói rồi] Cái thảm động đậy dưới chân tôi đã tỉnh. Vâng vâng. [Nhớ thỏa thuận của chúng ta chứ?]
Chúng ta đã thỏa thuận cái gì à?
[Chúng ta sẽ chỉ ở thành phố này nếu ngươi phục vụ ta những bữa ăn ngon lành thôi] Fer nhắc tôi. Oh, ra là thỏa thuận đó.
[Ngươi nhớ rồi chứ. Tốt. Nhanh lên và chuẩn bị cho ta một bữa ăn ngon đi]
Rồi , rồi. Hãy quay trở lại nhà trọ đã.
Chương 64: Phong cách nấu ăn của tôi, nhanh và tiện
Rồi, đến lúc làm bữa tối rồi. Vấn đề ở đây là gì? Hiện giờ tôi chỉ có duy nhất thịt Thạch Điêu thế nên tôi chỉ có thể làm món gì đó liên quan đến gà.
Công thức à, hmmm tôi sẽ làm món yêu thích cũ của tôi, gà Tứ Xuyên dim mắm cay. Fer sẽ phàn nàn nếu tất cả những gì tôi làm là món xào có gà rán và ớt xanh. Tôi thì không ghét ở xanh như một số người, tôi thích hương vị sắc nét mà nó có. Tôi sẽ điều chỉnh lại số lượng để có nhiều thịt hơn bình thường để cho Fer vui.
Đầu tiên, đi mua sắm ở Siêu thị trực tuyến đã. Xem nào, cà chua, dưa chuột, ớt xanh và một tí ớt đỏ cùng ớt vàng nữa. Nó sẽ làm món ăn thêm màu sắc. Tôi đặt mua hàng và không quên mua món phụ quan trọng nhất đó là bia cao cấp. Tôi xứng đáng được uống bia để chúc mừng thành công trong việc giải quyết vấn đề thứ hạng của Guild.
Tuyệt vời, giờ thì bắt đầu với món gà Tứ Xuyên thôi. Đầu tiên tôi luộc ức Thạch Điêu trong rượu vang và nước muối. Trong lúc đợi thịt nguội, tôi cắt cà chua và dưa chuột thành từng lát mỏng. Tôi xé nhỏ thịt bằng tay rồi đặt lên trên nền làm từ các lát cà chua và dưa chuột rồi rưới lên trên sốt dầu mè. Tôi giảm bớt độ cay vì ai đó có lẽ sẽ phàn nàn nhưng mà dầu mè cơ bản chắc sẽ ổn thôi. Dù sao thì tôi cũng thích nó nữa ... Nếu bạn muốn nó cay hơn thì có thể thêm tinh dầu ớt vào cùng với dầu mè.
Bắt đầu xào nào, thịt gà cùng với ớt xanh. Tôi chọc miếng thịt Thạch Điêu với một cái nĩa để làm thịt dễ ngấm rồi cắt nó thành từng miếng nhỏ vừa miệng trước khi ướp nó trong túi với nước tương và rượu sake. Tôi băm nhỏ ớt trong khi đợt thịt ngấm hương vị.
Khi thịt đã xém đều ở cả 2 mặt trong chảo dầu nóng thì tôi tắt lửa và thêm ớt vào. Khi chúng mềm ra là đến lúc thêm gia vị, một chút nước sốt hàu rồi lại bật bếp lên tiếp và bắt đầu lật các thứ trong chảo cho đến khi sẵn sàng.
Tôi thường sử dụng nhiều sốt hàu cho súp cũng như món xào và tôi luôn giữ chúng bên mình. Nó là đồ làm sẵn nên thực sự rất tiện lợi, tôi đã mua nó ngay khi nó xuất hiện trên kệ hàng.
Tôi lấy thịt gà và ớt xanh đã xào cho vào đĩa.
[Nó sẵn sàng rồi] Tôi thông báo với những khán giả phía sau.
[Nó không phải là thịt, phải không?] Fer đánh hơi nghi ngờ.
[Ăn thử đi, nó ngon lắm đấy]
[Cái quái g-] ...*chomp* ...*chomp**chomp**chomp*... Fer ngồi hẳn xuống, ăn một cách nghiêm túc.
Sui dùng thần giao cách cảm tuyên bố [Nó ngon quá, Chủ nhân ơi-], điều đó chứng tỏ món ăn đã thành công rực rỡ. Sui thật dễ thương ...
Tôi bắt đầu giải quyết bữa gà Tứ Xuyên cùng ớt xanh xào của mình kèm theo chút bia. Bia là đầu tiên, tất nhiên rồi.
*Pssssh* lon bia sủi bọt một chút khi tôi mở. Nó tạo ra tiếng *Glug glug glug ...* khi trôi xuống cổ tôi.
[Fuuu, đến giờ bia chính là thứ chuẩn nhất] Tôi tọng đầy mồm thịt gà Tứ Xuyên. Munch munch. yep nó ngon đúng như Sui nói. Hạt mè rắc bên trên có hương vị thật tươi mát. Tiếp theo là một ngụm bia thật to. Ngon, chút thịt gà xào, không thịt Thạch Điêu xào với ớt xanh tạo nên kết cấu món ăn thật sắc nét, đúng như tôi mong đợi. Gia vị cũng rất chuẩn và chúng đều rất đơn giản thôi, tôi chỉ cần cho thêm chúng vào lúc nấu nướng. Mọi lời cầu chúc đến nền công nghiệp thức ăn của Nhật Bản! Tôi làm thêm một ngụm bia nữa. Nó thật tuyệt.
Oh, tôi quên mất không thổi cơm rồi nhưng tôi sẽ làm ăn một ít bánh mì vậy. Xem nào, tôi có thể cho thịt gà Szechaum vào giữa 2 lát bánh không nhỉ? Hmmm, munch. [Oh, nó ngon đấy chứ] Tôi đã lo rằng bánh mì sẽ bị mềm ra bởi cà chua nhưng nếu tôi ăn nhanh sẽ không có vấn đề gì. Nhanh nào nhanh nào ... và rồi thêm chút bia nữa. Sự tận hưởng combo thịt gà Szechaum cùng với ớt xanh xào và bia thượng hạng của tôi bị gián đoạn bởi một tiếng động lớn.
[Này, cho bát nữa đây]
[Sui nữa-]
Rồi rồi. Tôi đã quen với sự háu ăn của lũ này nhưng tôi cũng không vội nên tôi tiếp tục tận hưởng bữa tối cùng với bia trong khi làm bát thứ 2 cho Fer và Sui.
[Thế nó ngon chứ?] Tôi hỏi thăm sau đó
[Nó cũng được-] Fer cằn nhằn. Thực sự thì nó cũng không tệ đến vậy, nó đã chén sạch mọi thứ tôi để trước mặt nó.
[Sui nghĩ nó ngon lắm ạ-] Ahhh, Sui thật thật thà. Và đáng yêu nữa.
[Rồi, ta nên lấy nhiều thịt hơn vào ngày mai và ta sẽ nướng bít tết thịt Vua Orc vào lần tới]
[Nếu ngươi định làm bít tết thì làm như mọi lần vẫn làm ý]
Vâng vâng. Fer thực sự thích bít tết, đặt biết là nước sốt. Tôi thì muốn nấu cà ri hơn nhưng làm nó ở trong nhà trọ thì có vẻ hơi ám mùi ... Tôi đoán là sẽ phải một thời gian khá lâu nữa tôi mới có thể ăn lại cà ri. Trong lúc tôi đang mơ màng về cà ri tôi nhận thấy Fer đã duỗi người và ngáp dài. Ăn nhiều quá khiến nó buồn ngủ rồi.
[Tránh ra nào để ta trải đệm xuống cho ngươi] Tôi yêu cầu và đẩy nó sang 1 bên.
[Chuẩn đó, làm đi] Fer ngay lập tức ngồi xuống đệm khi tôi trải xong.
[Rồi, chúng ta sẽ lên phòng đây] Fer vẫy đuôi trả lời trong khi mắt nó đã nhắm nghiền. Fer hoàn toàn buồn ngủ rồi nhỉ? Chúng ta cũng lên lại phòng thôi, Sui-chan.
Bonus:
Gà Tứ Xuyên dim mắm cay
Chương 65: Hơn 2000 vàng trong túi
Ngày hôm sau khi chúng tôi đến Guild Mạo hiểm giả, chúng tôi ngay lập tức được nhân viên tiếp tân chỉ dẫn đến văn phòng của Hội trưởng. Tất nhiên là cả Fer và Sui (đang ở trong túi như thường lệ) vào cùng tôi.
[Đầu tiên thì để tôi đưa cho cậu thẻ Guild hạng C mà tôi đã đề cập ngày hôm qua] Hội trưởng đưa cho tôi một chiếc thẻ màu bạc, nó trông khác hoàn toàn so với cái thẻ hạng G trước đó của tôi. Tôi đã nghĩ chúng đều giống nhau cơ.
[Rồi] Hội trưởng giải thích [Màu sắc sẽ thay đổi thì có một bước nhảy lớn trong xếp hạng, ví dụ như từ hạng G lên hạng F chẳng hạn]
Thẻ sẽ có màu bạc cho tất cả các hạng từ F đến B, nhưng cho thẻ Mạo hiểm giả hạng A và S thì nó sẽ là màu vàng. Thẻ màu vàng là minh chứng cho Mạo hiểm giả, người có nó chắc chắn là một người ưu tú. Tôi chẳng biết gì hết về vụ màu sắc thẻ thay đổi cho đến khi được giải thích.
[Tiếp theo là bảng kế toán cho những vật phẩm chúng tôi đã mua từ cậu] Hội trưởng tiếp tục [Chúng đều là những quái vật cao cấp trong tình trạng tuyệt hảo. Guild sẽ dễ dàng tìm được người mua và kiếm bội từ các bộ phận của chúng sau khi xẻ thịt thế nên chúng tôi sẽ không thu phí của cậu cho dịch vụ đó]
Ah, đó là khuyến mãi rất tốt cho chúng tôi.
[Tôi sẽ bắt đầu với những gì mà cậu bán cho chúng tôi từ hôm trước] Oh, thế thì nó chắc hẳn là Xích Xà và mấy loại quái vật khác.
[Có 5 con Orc chiến sĩ đáng giá 12 đồng vàng] Khác với số thịt mà chúng tôi giữ thì tinh hoàn của Orc chiến sĩ là một món hời, đó là một trong những nguyên liệu của tình dược hạng nặng.
[Tiếp theo là 3 con Thạch Điêu được 24 đồng vàng] Những nguyện liệu có từ Thạch Điêu là mỏ và lông.
[Rồi đến Đà điểu siêu to. Nó có một viên Ma thạch, thế nên bao gồm cả nó thì đáng giá 33 đồng vàng] Có vẻ như có một viên Ma thạch mặc dù nó là quái vật hạng B. Ngon rồi!
[Con tiếp theo là Nai khổng lồ, Nó thì không có ma thạch nên nó đáng giá 16 đồng vàng] Lần này thì không có ma thạch. Cũng được thôi, có lúc này lúc nọ mà. Sừng và da của nó là những nguyên liệu đáng giá lần này.
[Gấu sát thủ hạng A có giá 87 đồng vàng] Ông tiếp tục. Bộ lông ở trạng trái hoàn hảo cũng như gan và móng vuốt. Nó là một quái vật hạng A nên nó chắc chắn có Ma thạch rồi, nó còn to hơn bình thường nên đã làm giá tăng lên.
[Hắc Xà cũng là quái vật hạng A nên giá là 88 đồng vàng] Cũng đã một thời gian rồi Guild mới có cơ hội mua được Hắc Xà nên giá có cao hơn một chút so với bình thường. Nguyên liệu chính là túi độc, gan, răng nanh và nhãn cầu. Cũng là quái vật hạng A nên nó tất nhiên cũng có Ma thạch và một lần nữa nó cũng khá to và có chất lương tốt.
[Cuối cùng là Xích Xà] Hội trưởng nói [Nó đáng giá 201 đồng vàng] Xích Xà là một biến thể đặc biệt của Hắc Xà. Mặc dù cũng được phân loại là quái vật hạng A như đồng loại nhưng nó khỏe hơn Hắc Xà và đang chú ý hơn là nó còn hung hãn hơn nên rất khó để khuất phục. Nó là con quái vật duy nhất được bán ra trong khoảng vài năm gần đây tại Guild Mạo hiểm giả.
Cũng như Hắc Xà, nguyên liệu chính của nó cũng là túi độc, gan, răng nanh và nhãn cầu cộng thêm cả da và ma thạch của chính nó. Lý do mà nó đáng giá hơn Hắc Xà là vì hàng hóa làm bằng da của Xích Xà được coi là hàng hóa cao cấp và nó có lượng nhu cầu lớn. Ma thạch của nó cũng rất lớn nên điều này lại một lần nữa làm nâng giá trị lên đáng kể.
[Nên tổng số tiền mà cậu bán được trước đó là 461 đồng vàng] Hội trưởng nhìn lên từ bảng kế toán. [Tất cả số thịt ở trong nhà kho, cậu có thể lấy nó bất cứ khi nào rời đi]
............................. Ah, ngài vừa nói là 461 đồng vàng á? Nó nhiều hơn rất nhiều so với lần bán quái vật trước cho Guild ở Fariel. Fer thực sự là trụ cột trong gia đình chúng tôi. Tôi mừng vì Fer làm việc chăm chỉ vì tôi cũng cần thịt để ăn nữa. Không những vậy thịt mà Fer săn được đều thuộc loại cực phẩm. Sau cùng cũng vì Fer không thể cưỡng lại những bữa thịt ngon lành mà.
Sui cũng sẽ được ăn thức ăn ngon lành nữa, không chỉ là rác thải thừa từ đồ tôi mua ở Siêu thị trực tuyến. Tôi không thể nói "không" với Sui bé bỏng đáng yêu. Tôi thật vô vọng mà. Tôi tự ghi chú là phải nhớ lấy thịt cho Fer và Sui từ nhà kho của Guild. Điều đó quan trọng đấy. Tôi hướng sự chú ý lại Hội trưởng.
[Phần còn lại của số tiền là để thanh toán cho những quái vật mà cậu đã mang đến cho chúng tôi hôm qua. May mắn là chúng tôi có thể nhanh chóng tìm được người mua gần như tất cả mọi thứ mà cậu bán] Hội trưởng nở một nụ cười lớn trên khuôn mặt. Có vẻ như nó là một thỏa thuận rất có lợi cho Guild.
Như lời ông chú Johan nói hôm qua, gần như tất cả quái vật trong đợt thứ 2 này đều là hạng A hoặc hạng S. Dường như chỉ có một số ít quái vật cao cấp có sẵn trên thị trường nên nó có nhu cầu lớn khi chúng xuất hiện.
[Chúng ta hãy lướt qua giải thích cho những gì chúng tôi đã mua thêm. Đầu tiên là 4 con Orge có giá 160 đồng vàng] Thịt của Orge không ăn được (theo những gì Fer nói) nhưng giá trị của nguyên liệu nằm ở sừng và da. Sừng thì được sử dụng cho những loại thuốc khác nhau và chúng được bán với giá cao. Da của orge là nguyên liệu cơ bản của giáp da vì đặc tính phòng thủ cao. Thật không may là không có bất kỳ viên ma thạch nào trong 4 con này vì chúng đều là quái vật hạng B.
[Blue orge hạng S có giá 432 đồng vàng] Blue orge là biến thể đặc biệt của orge theo những gì Johan giải thích ngày hôm qua. Lần nữa thì sừng là nguyên liệu cho một loại thuốc bí mật nhưng tôi cũng không rõ chi tiết. Còn da thì sẽ làm thành áo giáp da cao cấp có cả khả năng phòng thủ vật lý cũng như ma pháp. Nó còn có ma thạch nữa và đúng như dự đoán từ một quái vật hạng S, nó rất to và có chất lượng cao. Tôi đã rất ngạc nhiên khi một con quái vật cục súc xấu xí như này lại đáng giá đến vậy dù nó có là hạng S đi nữa.
[Tiếp theo, Vua orc đáng giá 168 đồng vàng] Vua orc là quái vật hạng A. Thịt của nó rõ ràng là hạng cao cấp rồi. Hội trưởng đã cố gắng thuyết phục tôi bán lại cho họ toàn bộ số thịt thân với giá tốt nhưng tôi từ chối một cách lịch sự. Xin lỗi, tôi không thể bán thịt được. Nguyên liệu quan trọng khác ngoài thịt dường như là tinh hoàn, da và ma thạch.
Có vẻ việc thụ thai sẽ được đảm bảo bởi tình dược sử dụng tinh hoàn của Vua orc làm nguyên liệu. Đối với hoàng gia và quý tộc gặp khó khăn trong việc có con, họ sẽ trả bất cứ giá nào để có được thứ như vậy. Da của Vua orc thì được dùng làm giáp da, nó cung cấp lượng phòng thủ vật lý lớn và bán cũng được giá. Ma thạch cũng rất to và có chất lượng cao.
[Tiếp đến là Thằn lằn kim loại, nó bán được 169 đồng vàng] Thằn lằn kim loại là quái vật hạng A nhưng thịt của nó có độc và không thể ăn được. Nguyên liệu mà nó cung cấp là da, răng và là quái vật hạng A nên có cả ma thạch. Ma thạch cũng như của những quái vật trước, to và có chất lượng tốt. Dù lớp da trông như kim lại nhưng thực chất nó lại nhẹ, linh hoạt và được cho là nguyên liệu tốt nhất để chống lại tấn công vật lý. Nó đặc biệt phổ biến với những Mạo hiểm giả cao cấp, những người hạng A hoặc hạng S. Răng của Thằn lằn kim loại thì được dùng làm đầu mũi tên cho cung thủ. Dường như việc làm đầu mũi tên như vậy sẽ tăng khả năng xuyên phá.
[Đến quái vật hạng S, Cá mập hồ. Nó đáng giá 468 đồng vàng] Thịt của nó có mùi kinh khủng và cũng không thể ăn như Thằn lằn kim loại. Lớp da, răng nanh và ma thạch là những nguyên liệu nó cung cấp. Trong trường hợp này thì Johan chỉ cố gắng lấy viên ma thạch ra chứ không lột da nó. Hội trưởng cười và giải thích [Có rất nhiều lời đề nghị của nhiều quý tộc khác nhau muốn mua xác Cá mập hồ hoàn chỉnh để trưng bày như một chiến tích]
Tôi cho rằng hầu hết những con Cá mập hồ có sẵn để bán là vì hạn hán nên nước hồ của nó đã cạn, thế nên nó khá là hiếm phải không? Như những quái vật hạng S khác, ma thạch của nó rất lớn.
[Phần còn lại là lũ goblin và có một viên ma thạch nhỏ bên trong con Goblin Vua đáng giá 18 đồng vàng. Không còn nguyên liệu nào đáng giá từ chúng. Chúng tôi sẽ thêm một khoản phí chinh phạt riêng] Ngay cả goblin cao cấp cũng không đáng giá lắm – một con Goblin Vua hạng B, Goblin tướng quân hạng C, Goblin pháp sư hạng D, Goblin chiến sĩ hạng F và những con goblin còn lại còn thấp hơn nữa. Tôi đã được giải thích như vậy khi nhận nhiệm vụ chinh phạt goblin hạng G ban đầu. Có vẻ vẫn còn những con goblin cao cấp như Goblin hiệp sĩ và Goblin sát thủ, chúng đều là hạng E.
[Thế] Hội trương sắp xếp lại đống giấy tờ trên bàn mình [nhóm quái vật thứ 2 này có giá tổng cộng là 1415 đồng vàng. Thêm 70 đồng vàng nữa cho phí chinh phạt làng goblin và 461 đồng vàng từ nhóm quái vật đầu tiên thì tổng cộng có 1946 đồng vàng] Ông ấy cúi xuống nhấc 7 túi nặng tiền từ dưới sàn bên cạnh ghế lên và đặt lên bàn tạo ra 7 tiếng động *thump* nặng nề.
[Vì đồng vàng lớn và đồng bạch kim không được tiện lợi khi sử dụng hàng ngày nên chúng tôi sử dụng đồng vàng với các Mạo hiểm giả khi thanh toán. Điều đó có ổn với cậu không?]
Tôi choáng váng. Cái túi mà tôi nhận khi bắt đầu không thể nào là một túi đầy đồng vàng đúng không?
[Cậu không sao chứ?] Hội trưởng hỏi một cách quan tâm.
[Nó – nó thật sự là 1946 đồng v-vàng sao?]
[Vâng. Có 300 đồng vàng mỗi túi, trừ túi cuối cùng là đầy một nửa với 146 đồng vàng. Cậu có muốn đếm lại chúng không?]
Tôi lắc đầu dữ dội [Không cần đâu, tôi tin ông Hội trưởng. Chỉ là tôi quá ngạc nhiên về số lượng...] Tôi chưa bao giờ tưởng tượng được nó sẽ nhiều đến thế.
[Cậu nên biết là] Hội trưởng tiếp tục [số lượng tiền như vậy, 1946 đồng vàng, đó là số lượng nhiều nhất mà chúng tôi từng trả cho một cuộc giao dịch từ khi cái Guild này được thành lập]
Oh, nó là thế hả? Một lần nữa, có bao nhiêu đứa như tôi xuất hiện ở trước cửa với một đống quái vật để bán thế chứ? Tôi cảm thấy có lỗi vì đã làm vậy nhưng mà chúng đã nằm tích lũy ở trong Hộp vật phẩm của tôi một cách tình cờ. Tôi cũng không thiếu thốn tiền, tôi chỉ cần thịt thôi. Tôi vẫn còn khá nhiều đồng vàng từ lần bán quái vât đầu tiên ở Fariel và tôi còn có phần thưởng khá tốt từ việc bắt lũ cướp nữa. Tổng tất cả thì hiện giờ tôi đang có hơn 2000 đồng vàng. Hơn 2000 đồng vàng trong túi đấy. Nó giống như là cầm 200 triệu yên tiền mặt vậy. Tôi chưa từng có nhiều tiền đến như vậy.
Mà nó thậm chí không phải tiền của tôi, không thực sự vậy. Tôi đã chẳng làm gì để kiếm hầu hết số đó, gần như tất cả quái vật Fer săn được là trong khi tôi ngồi chơi. Cũng OK, đa số quái vật là kết quả của việc tôi cho Fer ăn thức ăn từ Siêu thị trực tuyến và làm tăng cường sức mạnh thế nên nó đã nhanh chóng đi săn và đốt phần năng lượng dư thừa. Con Cá mập hồ cũng bị đánh bại bởi ma pháp của Fer nữa. Chết tiệt, đã số lũ goblin cấp thấp ở làng cũng là bị giết bởi Sui, chẳng phải tôi, trong khi chúng tôi hoàn toàn an toàn trong Kết giới mà Fer đã tạo ra.
Ah vâng, điều đó chỉ càng chứng minh Fer thực sự tuyệt vời. Có lẽ là tôi sẽ dính với tên hám ăn này thêm một thời gian dài nữa đây.
Chương 66: Yêu cầu của Hội trưởng
Sau khi cho đống túi đựng đầy đồng vàng vào Hộp vật phẩm, chúng tôi thảo luận về nhiệm vụ mà Hội trưởng muốn đề nghị chúng tôi làm.
[Rồi, chúng tôi có 2 nhiệm vụ nổi bật là 2 nhiệm vụ chinh phục cấp cao muốn đề nghị với các bạn. Đầu tiên là khuất phục một con Thằn lằn kim loại và nhiện vụ thứ 2 là thảo phạt một đàn Huyết Giác Ngưu]
OK, tôi hiểu những gì ông ý khi nói Thằn lằn kim loại vì chúng tôi cũng chỉ vừa bán một con cho Guild Mạo hiểm giả nhưng Huyết Giác Ngưu là thể loại quái vật gì vậy? "Cặp sừng dính máu" nghe không có vẻ gì là đặc biệt dịu dàng hay nhu mì đối với tôi. Nó được gọi là "Ngưu" nên điều đó có nghĩa là nó là thứ gì đó giống con bò. "Bò vấy máu"... đó là một cái tên khá đáng quan ngại để đặt cho một con quái vật.
[Nhiệm vụ đầu tiên là Thằn lằn kim loại. Địa bàn của nó là ở chân núi Pasquale, tầm khoảng 2 ngày xe ngựa từ đây. Nó có lẽ sẽ bị thu hút bởi các khoáng sản ở đây nhưng chúng tôi không thể khảo sát địa hình chính xác nên chúng tôi cũng không chắc] Hội trưởng giải thích. [Có mỏ quặng gần khu vực này nhưng từ lúc con Thằn lằn xuất hiện chúng tạm thời đã bị bỏ hoang vì sự nguy hiểm nó gây ra là quá lớn. Chủ mỏ đã yêu cầu nhiệm vụ chinh phạt Thằn lằn kim loại. Nó đáng giá 238 đồng vàng] Ông nhún vai [Tôi đã được yêu cầu giải quyết nhiệm vụ này một thời gian rồi. Nhưng không có Mạo hiểm giả nào có thứ hạng phù hợp hoặc họ bận rộn với những thứ khác. Tôi đã có tăng phần thưởng lên nhưng vẫn không có cái nhận nó cả]
Một con Thằn lằn kim loại có lẽ sẽ không có vấn đề gì với chúng tôi. Sau cùng thì Fer chẳng gặp khó khăn gì khi giải quyết con lần trước cả. Fer là khủng nhất.
[Nhiệm vụ thứ 2 có liên quan đến một đàn Huyết Giác Ngưu đã di chuyển vào đồng cỏ phía tây thành phố và định cư ở đó. Đó là khu vực săn quái vật phổ biến với những Mạo hiểm giả thứ hạng thấp và không có khả năng tới đó đồng nghĩa với việc rất nhiều người sẽ khó khăn trong việc thực hiện nhiệm vụ của họ. Thế nên họ đã gây sức ép bắt Guild làm gì đó với đàn Huyết Giác Ngưu nhưng nhiệm vụ chinh phạt của chúng tôi đến giờ vẫn không ai có nhận. Phần thưởng cho việc săn chúng là 324 đồng vàng]
Theo lời của Hội trưởng thì quái vật Huyết Giác Ngưu có kích thước tương đương một con bò hoang với tính tình cũng giống vậy. Đúng như tên của chúng, bất cứ ai đến gần đàn bò sẽ bị chúng húc bằng cặp sừng và kết quả là thành một bể máu. Một con Huyết Giác Ngưu chỉ là quái vật hạng B nhưng như thường sẽ cần 4 nhóm mạo hiểm giả hạng A hoặc B để giải quyết cả đàn vì chúng rất hung dữ và đông. Thật sự thì đàn bò của thế giới khác đâm người bằng sừng nghe rất đáng sợ.
[Thế các bạn có thể chấp nhận 2 nhiệm vụ này không?] Hội trưởng kết thúc. Chà, ông ấy hỏi tôi nhưng tôi lại không phải người thực sự quyết định việc này.
[Này Fer, ngươi nghe hết rồi chứ? Ngươi nghĩ sao, có muốn nhận cả 2 nhiệm vụ này không?]
[Tất nhiên. Ta có thể xử lý cả 2 đơn giản thôi] Vâng, tôi cũng nghĩ nó sẽ nói vậy. Tôi nó với Hội trưởng là chúng tôi sẽ nhận cả 2 nhiệm vụ.
[Tuyệt vời. Tôi rất mừng vì điều đó] Ông nói.
[Huyết Giác Ngưu? Thịt cả chúng rất ngon. Ta sẽ làm nhiệm vụ đó luôn] Fer chen vào và chảy nước dãi. Có vẻ như Fer hăng hái muốn bắt đầu rồi. Fer đã nói rằng thịt Huyết Giác Ngưu rất ngon đúng không? Tôi đoán nếu nó trông giống một con bò thì chắc hẳn thịt nó cũng giống thịt bò. Tôi hi vọng là thế, thịt orc thực sự rất ngon và thịt Thạch điêu cũng thế nhưng mà đã lâu lắm rồi tôi chưa ăn miếng thịt bò nào.
[Ah, tôi có thể đề nghị các bạn xử lý con Thằn lằn kim loại trước được chứ?] Hội trưởng nói.
[Huh...] Fer càu nhàu. Này Hội trưởng hỏi một cách tử tế mà.
[Này, hãy làm nhiệm vụ Thằn lằn kim loại trước như Hội trưởng muốn đi] Tôi nói [Đàn Huyết Giác Ngưu sống ở trên bãi cỏ, chúng chẳng vội vàng đi đâu đâu. Và tốt hơn hết là hãy để vui vẻ sau] Tôi trêu
[Vui vẻ cái gì?] Fer tò mò hỏi bất chấp ý kiến bản thân.
[Bít tết Huyết Giác Ngưu nướng, kiểu vui vẻ đó đấy. Hứng thú chưa?] Fer ngóc đầu lên
[Oh, nó hả ... ohhh ...] Giờ thì Fer đang chảy dãi tùm lum khắp sàn văn phòng Hội trưởng.
[Đúng rồi đó, ta có thể nướng thịt theo cách mà ngươi muốn] Tất nhiên là tôi sẽ phải bổ sung nước sốt và gia vị từ Siêu thị trực tuyến trước đã.
[Fuuuu, nghe hấp dẫn đấy ...] Heh, tình yêu bít tết của Fer làm nó dễ dàng thao túng hơn.
[Ah. Guild sẽ mua lại Huyết Giác Ngưu đúng không?] Tôi hỏi
[Tất nhiên là chúng tôi sẽ mua rồi] Hội trưởng xác nhận [Chúng tôi đều đồng ý rằng thịt của nhiệm vụ chinh phạt sẽ thuộc về Fenrir-sama nhưng thịt của Huyết Giác Ngưu là loại cao cấp, rất ngon và có nhu cầu lớn. Thế nên Guild sẽ rất vui khi mua lại một nửa thịt từ các bạn với giá tốt, nếu bạn đồng ý]
Nửa đàn bò cho Guild, một nửa cho chúng tôi, nghe hợp lý đấy. Tôi không rõ một đàn sẽ lớn thế nào nhưng nó chắc chắn phải nhiều hơn 1 vài con. Mỗi con đã khá to thế nên chỉ cần giữ một nửa số chúng là chắc chắc đã có rất nhiều thịt rồi.
[Rồi] Fer nói [Đi giải quyết con Thằn lằn kim loại thôi]
[Đợi đã] Tôi ngắt lời khi Fer đứng dậy và hướng về phía cửa văn phòng [Ta biết là ngươi đang vội nhưng nếu chúng ta ra ngoài thành bây giời thì sẽ không thể quay về kịp trước lúc nửa đêm. Cổng thành sẽ đóng và chúng ta sẽ không thể vào được] Fer dừng lại và nhìn qua vai [Hãy đợi đến sáng mai rồi chắc chắn chúng ta sẽ quay lại trước khi trời tối] Tôi giải thích.
[Nuu, ngươi nghĩ thế sao?]
[Yeah, ta nghĩ vậy. Hội trưởng, nó có ổn không nếu chúng tôi hoãn việc xử lý con Thằn lằn kim loại đến ngày mai]
Hội trưởng nhìn rất ngạc nhiên. [Tôi nghĩ là ổn thôi nhưng có thật là các bạn chỉ cần 1 ngày để làm hết việc?]
[Nếu nó tốn 2 ngày xe ngựa để đến núi Pasquale thì Fer và tôi chỉ cần vài giờ là đến đó. Xử lý con Thằn lằn kim loại đó chắc cũng không lâu lắm đâu ... Này Fer, mất bao lâu để ngươi hạ gục con Thằn lằn kim loại?]
[Hmmph, ta có thể xử lý mấy loài bó sát đó không vấn đề]
[Thế- thế, là thế sao ... Fenrir-sama coi một con quái vật hạng A như những con thằn lằn bình thường] Hội trưởng vô cùng kinh ngạc. [Sự tự tin đó một lần nữa chỉ đơn giản là thể hiện sức mạnh áp đảo và không thể đo đếm được Fenrir-sama. Đức Vua thật sáng suốt khi mở rộng để kết bạn với một thực thể như thế này]
Này Hội trưởng, ông sẽ không nói những thứ như vậy một cách dễ dàng nếu ông sống với Fer suốt thời gian qua như tôi đâu.
[Thế chúng tôi sẽ rời đi và giải quyết con Thằn lằn kim loại đầu tiên vào sáng mai]
[Cảm ơn rất nhiều. Làm ơn hãy quay trở lại Guild sớm nhất có thể khi các bạn hoàn thành nhiệm vụ] Hội trưởng nói.
[Cho chúng tôi xin phép ...] Chúng tôi rời văn phòng và hướng đến cầu thang tới nhà kho của Guild. Fer sẽ không tha thứ cho tôi nếu tôi quên lấy thịt mà chúng tôi có ở đó. Johan đã sẵn sàng và tôi đóng gói từng tảng thịt vào trong Hộp vật phẩm trước khi rời đi.
[Này Fer, chúng ta vẫn còn chút thời gian, ngươi có muốn ghé thăm cửa hàng của Lambert-san?]
[Là nơi của thương nhân đó à?]
[Giờ chúng ta đã có tiền và ta muốn thay cái túi của Sui] Tôi vỗ vào cái vải mà Sui đang ở trong.
[Nó trông thực sự rất bẩn] Fer thừa nhận
[Chà, cái túi đó là hàng second-hand khi ta bắt đầu và Sui đã ở trong đó hàng tuần rồi. Nó đã bị mòn và bẩn nên ta quyết định em ấy xứng đáng với một chiếc túi mới. Lambert-san nói cửa hàng của anh ấy chuyên bán đồ da vì thế chúng ta sẽ đưa Sui đến xem anh ấy có gì và chúng ta sẽ mua một chiếc túi mới mà em ấy thấy thoải mái nhất. Kể cả là nó có đắt thì cũng không thành vấn đề] Mọi thứ dành cho Sui-chan, tôi sẽ không đắn đo [Oh, Fer, nếu có bất kì thứ gì ngươi muốn thì cứ nói]
[Thứ duy nhất ta muốn là những bữa ăn ngon, còn chẳng có gì quan trọng với ta] Fer rất dễ làm hài lòng theo một số cách
[Thế ngươi không muốn một cái vòng cổ đẹp sao?]
[Grrrrrr, ta sẽ cắn ngươi nếu ngươi dám nhét cái vòng cổ vào ta ...]
[Đừng lo, không đời nào ta cân nhắc làm những việc như thế. Chỉ đùa thôi mà] Dừng việc gầm gừ hướng vào ta đi. Ngươi không thể nói đùa sao?
Chương 67: Cửa hàng của Lambert-san
Cuối cùng chúng tôi cũng đến được cửa hàng của Lambert-san, nó là một cửa hàng lớn và nhiều đồ cao cấp hơn nhiều khi so với các cửa hàng khác ở trong chợ. Khi tôi lấy hết cam đảm bước vào, Lambert-san là người duy nhất ở đó.
[Ah, Mukouda-san, chào mừng anh đến. Tôi đã rất mong chờ anh đến đấy]
[Ah, cảm ơn. Uh, Fer đi cùng với tôi, nó có ổn không?]
[Oh, chắc chắn rồi. Xin mời vào]
Cửa hàng của Lambert-san là một nơi rất lớn và khá nhiều không gian rộng rãi, Fer ngay lập tức rúc người vào một góc khuất của cửa hàng.
[Thực ra tôi đang suy nghĩ đến việc thay thế chiếc túi này ...]
[Vâng, thế loại túi mà anh đang tìm kiếm là loại gì?] Lambert-san hỏi
[Tôi đang tìm kiếm thứ gì đó giống như chiếc túi đeo vai này, còn về kích thước thì ...] Tôi đưa cho anh ấy xem chiếc túi mà Sui đang nằm ngủ bên trong.
[Những cái này thì sao?] Anh ấy đưa ra cho tôi xem một số mẫu túi đeo vai. Chúng đều trông giống túi đưa thư. Miệng túi đều có thể mở rộng với một chiếc nắp che lớn nên có vẻ nó sẽ không có vấn đề gì với việc Sui chui ra chui vào. Dây đeo lên vai cũng rất đẹp và rộng nên sẽ không hằn vào người. Tôi hỏi Lambert-san xem chúng được làm từ loại da gì?
[Cái đó được làm từ da Xích Trư] anh ấy trả lời. Nó là loại da mềm không giống da bò và có màu hơi xỉn. Tôi cảm thấy khá thoải mái nhưng không biết Sui có thích nó không?
Lambert-san cho tôi xem một số túi khác. [Cái này là da Huyết Giác Ngưu]. Oh đó là một sự trùng hợp ngẫu nhiên, nó là một trong những yêu cầu thảo phạt mà chúng tôi vừa chấp nhận. Nó cũng cho cảm giác mềm như cái túi da Xích Trư nhưng nó làm từ chất liệu dày dặn hơn. Nó có mà đen sẫm.
[Và chiếc này được làm từ da Nai Khổng lồ-] Nó là một loại da có màu nâu nhạt, gần như màu be. Nó khá cứng và chắc chắn, có chút giống với da bò phơi nắng. Nó trông cũng rất phong cách.
Lambert-san đưa cho tôi xem tiếp một số mẫu túi khác, giải thích cho tôi về chất liệu làm ra từng chiếc. [Cái túi này làm từ da Sa Xà (rắn cát)] Da của Sa Xà có bộ vảy đặc biệt đẹp của loài rắn. Tôi muốn thứ gì đó nhỏ như ví làm từ loại da như này, tôi tự nghĩ.
Anh ấy cho tôi xem chiếc túi cuối cùng [Và đây là sở thích cá nhân của tôi, da của Hắc Xà. Hắc Xà là một quái vật cao cấp nên nó tốn rất nhiều thời gian và công sức để thuộc da và hoàn thiện nó chính xác. Dù cho nó có giá cao nhưng nó rất được ưa thích. Nhìn cách mà nó tỏa sáng này. Tráng lệ, phải không?]
Oh, đó là Hắc Xà à? Những họa tiết độc đáo của rắn đang lấp lánh trên nền đen của da. Không giống như da Sa Xà, nó bóng loáng. Đó hẳn là món hàng siêu sang trọng. Tôi muốn thứ gì đó làm từ nó nhưng có lẽ không phải là túi đeo vai.
[Lambert-san, mọi thứ anh cho tôi xem đều rất tuyệt vời]
[Cảm ơn, tôi rất tự hào về những sản phẩm mà các thợ thủ công chúng tôi làm ra. Chúng tôi muốn chúng tôi là người giỏi nhất]
[Thế giá của từng chiếc túi ra sao?]
[Túi da Xích trư là 2 đồng vàng, túi da Huyết giác ngưu là 5 đồng vàng, túi Nai khổng lồ giá 4 đồng vàng và 5 đồng bạc, túi làm từ da Sa Xà thì là 8 đồng vàng và cuối cùng là túi làm từ da Hắc xà có giá 17 đồng vàng]
Tôi nói với Lambert-san rằng giá cả cũng có vẻ hợp lý, ngoại trừ cái túi da Hắc Xà. Túi da Sa Xà cũng khá đắt, nhưng dường như giá ở đây đắt hơn nơi khác vì chi phí vận chuyển từ thành phố phía nam của đất nước, nơi có thể tìm thấy Sa Xà đã làm tăng giá đáng kể. Tuy nhiên nó cũng rất được yêu thích vì vảy của loài rắn này rất đẹp. Da của Hắc Xà và Sa Xà tạo cảm giác sang trọng và tôi cảm thấy nó có hơi đặc biệt cho cái túi mà tôi sẽ dụng mọi lúc để đựng Sui ở bên trong. Nhưng mà nếu dùng cho phụ kiện như ví hay túi đựng tiền thì có lẽ ...
[Da Xích Trư có giá thấp và được khuyên dùng cho sử dụng hàng ngày. Da của Huyết giác ngưu có màu đen mịn và da cũng rất mềm mại, thoải mái khi chạm vào. Tôi khuyên anh nên dùng nó làm quà tặng cho một ai đó đặc biệt] Lambert-san chỉ vào cái túi làm bằng da Nai khổng lồ [Tôi phải nói thêm là dù da Nai khổng lồ ban đầu có vẻ cứng nhưng nó sẽ mềm ra theo thời gian và màu của nó sẽ tối đi một cách tự nhiên vì vậy nếu anh sử dụng nó trong một thời gian dài thì đó sẽ là lựa chọn của tôi]
[Lambert-san, tôi ...] Sui ngắt lời tôi, ngọ nguậy trong túi.
[Ah, đợi chút Sui] Tôi quay trở lại với Lambert-san [Tôi có thể mang bé Slime của tôi ra chứ? Đó là mà thú khế ước của tôi]
[M-Một con Slime á?] Anh có vấn đề gì với Slime vậy, Lambert-san? Anh có những biểu hiện lạ trên mặt kìa.
[Chà, ngó qua nhé ...] Tôi đưa cho Lambert-san xem nội dung bên trong cái túi vải tôi đeo.
[Oh, tôi hiểu rồi] Lambert-san gật đầu. [Cái túi mà anh định mua là cho ma thú kế ước của mình vì thế nó nên là loại da mềm như Xích trư hoặc Huyết giác ngưu thì tốt hơn, phải không?]
[Vâng, tôi cũng như vậy thế nên tôi đoán để chọn cái nào thoải mái hơn thì nên để Sui tự mình lựa chọn]
Tôi bế Sui ra khỏi túi và giữ bé trên tay [Anh nên mua cái túi nào cho em đấy, Sui?] Tôi hỏi em ấy. Sui nhảy ra khỏi tay tôi và nhanh chóng chui vào một cái túi làm từ da Xích trư.
[Sui nghĩ cái này được ạ-]
[Oh, Lambert-san, rất xin lỗi]
[Không, nó không sao mà, thế là cậu chọn túi làm từ da Xích trư chứ?]
[Vâng, làm ơn ... Oh, và tôi đang muốn tìm vỏ bọc cho con dao nữa ...] Tôi giải thích với Lambert-san là tôi muốn một cái vỏ bọc dao có thể treo vào thắt lưng.
[Oh, như thế này hả?] Lambert-san đưa cho tôi một cái vỏ bao treo trên thắt lưng làm băng dai Nai khổng lồ. [Cái này thì sao?] Tôi nghĩ là nó rất đẹp và phù hợp với tôi.
[Nó có giá bao nhiêu vậy?]
[Cái khóa được làm rất tinh sảo nên nó sẽ là 6 đồng vàng]
Khi nhìn kỹ thì chiếc khóa được chế tạo rất tốt đúng như lời Lambert-san nói. Nó khá đắt nhưng hiện giờ tôi có tiền để đốt mà thế nên ngại gì ...
[Tôi sẽ lấy nó nữa]
[Cảm ơn vì đã mua hàng]
Tôi được Lambert-san mời đi thăm quan phần còn lại của cửa hàng.
[Ah ...] Mắt tôi hướng vào chiếc túi đựng tiền làm từ da Sa xà. Oh, nó trông thật tuyệt. Bởi vì thế giới này chỉ dùng tiền đồng không có tiền giấy, nó là một chiếc túi có kích thước bằng lòng bàn tay đơn giản để giữ tiền xu. Các hoa văn họa tiết thậm chí còn đẹp hơn so với trên những chiếc túi. Tôi muốn có nó ...
[Cậu thích nó chứ?] Lambert-san trở lại chế độ nhân viên bán hàng [Tất nhiên là da Sa xà rồi. Vì nó nhỏ hơn cái túi ban nãy nên nó chỉ có giá 1 đồng vàng và 5 đồng bạc] Anh ấy giơ nó ra ánh sáng và khoe nó [Những cái vảy này đặc biệt xinh đẹp nhỉ]
1 đồng vàng và 5 đồng bạc? Tôi sẽ mua nó, tôi sẽ mua. [Làm ơn cả cái này nữa]
Nhìn xung quanh cửa hàng, tôi thấy những hàng giày được xếp trên kệ.
[Anh cũng bán cả giày ở đây sao?] Tôi không nghĩ là họ sẽ bán giày đâu.
[Vâng, bời vì chúng đều là sản phẩm làm từ da] Lambert-san trông có vẻ bối rối khi tôi nghĩ rằng chỉ có cửa hàng giày mới bán giày.
Tôi đã đi đôi giày da rẻ tiền mà tôi mua tại chuỗi cửa hàng khi tôi đến thế giới này. Chúng đã bắt đầu sờn vì phải đi bộ trên những con đường không được trải nhựa ở thế giới này và trên cả đường đồi núi. Tôi có thể mua giày thể thao từ Siêu thị trực tuyết nhưng mọi người khi nhìn vào nó sẽ nghĩ nó rất dị. Tốt hơn là tôi nên đi giày ở thế giới này. Tôi quyết định mua một đôi giày cao đến mắt cá chân làm từ da Xích trư có giá 1 đồng vàng và 5 đồng bạc.
Lambert-san ghi thêm nó vào các giao dịch của tôi trên một mẩu giấy [Một túi đeo vai và một thắt lưng với vỏ dao, một túi đựng tiền, đôi giày ... tổng cộng hết 11 đồng vàng ...] Anh mỉm cười và xé tờ giấy hóa đơn [Với cậu thì nó miến phí]
[Huh?] Cái gì, đợi đã nào.
Khuôn mặt của Lambert-san trở nên nghiêm túc [Mukouda-san đã cứu mạng tôi. Bên cạnh đó tôi nghe từ Rashu-san, tôi đã nghĩ rằng bữa thịt mà anh làm cho chúng tôi là thịt thượng hạng nhưng tôi không biết nó lại là Hắc Xà và Thạch Điêu]
[Không, đó chỉ là thứ chúng tôi ăn thường xuyên thôi] Tôi giải thích [Tôi thực sự cảm thấy rất không thoải mái nếu không thanh toán cho những món đồ tốt thế này]
[Tôi không thể trả ơn anh đủ vì đã cứu mạng tôi vì thế nên làm ơn hãy nhận món quà này] Đôi mắt của Lambert-san sáng lên. [Lần tới anh tới mua hàng ở cửa hàng tôi thì anh sẽ phải trả giá cao đấy, tôi đảm bảo] Anh ấy cười lớn.
Tôi nhượng bộ [Cảm ơn rất nhiều, Lambert-san, trong trường hợp đó thì tôi sẽ nhận những món quà này của anh]
Tôi vừa tiết kiệm được 11 đồng vàng. Thật may mắn! Tôi nên cứu mạng mọi người thường xuyên hơn nữa.
[Để thay đổi chủ đề, tôi muốn thảo luận chuyện làm ăn với anh, Mukouda-san...] Lambert-san đột nhiên chuyển sang chế độ thương nhân.
[Tôi hiểu là anh chỉ săn Hắc Xà để lấy thịt đúng không?] Anh ta hỏi.
[Chà, vâng nhưng Fer là người săn nó chứ không phải tôi] Tôi chỉ vào Fer, đứa đang nằm 1 đống trong góc nhà ngủ.
[Anh có thể sẵn lòng bán Hắc xà trực tiếp cho tôi được chứ?]
[Vâng, nhưng Guild Mạo hiểm giả ...] Tôi giải thích là tôi đã bán chúng đi mất rồi.
[Ah, thật không may] Lambert-san thở dài [Cho những nguyên liệu từ quái vật, về cơ bản thì những thương nhân sẽ chủ yếu mua chúng thông qua Guild mạo hiểm giả nhưng hiện giờ đang bị thiếu da của Hắc xà. Mua chúng trực tiếp từ các Mạo hiểm giả không thông quá Guild là thứ gì đó mà Guild mạo hiểm giả và những người trong Guild thương nhân sẽ khó chịu nhưng trên thực tế họ sẽ nhắm mắt làm ngơ với một lượng nhỏ giao dịch kiểu đó. Nếu Mokouda-san có bất kì thứ gì mà tôi đặc biệt mong muốn như Hắc xà thì tôi muốn mua nó trực tiếp từ anh ...]
Anh yêu cầu tôi làm thứ gì đó thật mờ ám, điều đó có nghĩa là da của Hắc xà thật sự là đang bị thiếu hụt..
[Anh đang rất tuyệt vọng để có được da của Hắc xà nhỉ]
[Vâng. Hàng hóa làm từ da Hắc xà rất được yêu thích dù đắt tiền, nhưng lượng da ở trên thị trường đang khá bị giới hạn] Khuôn mặt của Lambert-san trở nên u ám.
Áp lực này đang trở nên thực sự khó chịu.
[Nói vậy thì Guild Mạo hiểm giả gần đây cũng đã mua Xích xà, đó là một dạng biến thể cao cấp hơn của Hắc xà] Lambert-san nói tiếp. [Tôi đã từng làm việc với da Xích xà vài lần trong quá khứ, đó là một loại da đáng kinh ngạc, nó khiến tôi phải thở dài ...] Biểu cảm trên khuôn mặt Lambert-san thật lộ liễu.
Tôi xin lỗi nhưng tôi tôi cảm thấy có chút không thoải mái khi nhìn thấy ham muốn rõ ràng trên những cử chỉ ấy.
[Tuy nhiên] Anh ấy nói tiếp [Không có cách nào tôi có thể mua được da Xích xà ngay cả khi nó xuất hiện trên thị trường. Tôi nghe là toàn bộ số da đã bị mua bởi Hầu tước Brauer với giá được thổi lên đáng kể] Anh ấy thở dài [Anh biết đấy, tôi khá ghen tị với ông ta]
Rất xin lỗi Lambert-san nhưng tôi cũng đã bán Xích xà cho Guild mạo hiểm giả rồi.
[Mukouda-san, nếu cậu săn được thêm Hắc Xà thì làm ơn hãy xem xét đến việc bán trực tiếp cho tôi. Tôi sẽ trả cao hơn giá thông thường cậu nhận được từ Guild] Lambert-san nắm chặt lấy tay tôi.
[Tôi hiểu. Nếu anh ổn với nó thì lần sau nếu chúng tôi có bất kỳ con Hắc xà nào tôi sẽ mang đến đây đầu tiên] Tôi nói một cách tuyệt vọng.
Sau khi thỏa thuận, tôi nhận được những món đồ mà tôi đã mua (chà, thực ra chúng là quà tặng) và cuối cùng tôi đã mang nó ra khỏi cửa hàng trước khi anh ấy có thể khiến tôi đồng ý với bất kỳ giao dịch mua bán nào khác.
Chương 68: Xích Xà chiên giòn, ngon hơn mong đợi
[Này Sui, cái túi đó tốt chứ] Tôi hỏi Sui khi bé đang nằm trong chiếc túi da Xích trư mới.
[Cái túi này, nó thoải mái hơn cái trước ạ-] Sui nói với tôi
[Thế sao? Thế thì tốt rồi] Thật vui khi mua cho bé cái túi mới.
[Này Fer, ngươi đã nghe những gì Lambert-san nói chưa?] Tôi hỏi
[Uh-huh. Về Hắc xà sao?] Fer trả lời.
[Yup. Nếu ngươi thấy Hắc xà thì nếu có thể thì hãy tóm cổ nó lại. Thế có được không?]
[Được thôi. Thịt của nó cũng khá ngon] Cái bụng không đáy của Fer cũng đồng tình.
[Oh Chủ nhân ơi-, đó là một ý tưởng hay. Nó sẽ rất ngon nếu Chủ nhân chiên giòn nó] Sui chen vào.
[Hmmm, chiên sao? Yeah, đúng là ngon thật. Oh, ta nhớ là chúng ta vẫn còn ít thịt Xích xà. Làm thử nó hôm nay đi. Và sau đó thì ta muốn ngươi làm bít tết]
Từ những gì mọi người nói với tôi thì thịt Xích xà là loại thức ăn siêu cao cấp.
[Ngươi sẽ chiên ít thịt Xích xà chứ? Ta sẽ phải xử lý Thằn lằn kim loại vào ngày mai nên ăn thứ gì đó xa hoa như này thực sự sẽ tiếp thêm động lực cho ta đó]
[Chủ nhân sẽ nấu món chiên tối nay sao? Sui yêu đồ chiên! Yay!]
Khi nghe thấy Sui nói em ấy yêu đồ chiên thì không còn lựa chọn nào cho tôi rồi, tối nay sẽ là buổi tối của đồ ăn chiên xào.
[Đợi chút đã, ta muốn mua ít quần áo trước khi quay về nhà trọ. Chúng ta sẽ dừng ở shop quần áo]
Tôi muốn mua quần áo mới trong khi tôi vẫn còn tiền trong túi. Tôi ổn với việc mua tất và đồ lót ở Siêu thị trực tuyến nhưng những loại quần áo thích hợp thì không được liệt kê trong menu online. Tôi có thể mua áo phông và quần âu và những thứ tương tự nhưng mặc những đồ như thế ở đây thì tôi sẽ quá nổi bật nên tôi đã đi đến cửa hàng quần áo trên đường về nhà trọ.
Tôi tìm kiếm thứ gì đó màu mè chút nhưng có vẻ như nhuộm không phải là công đoạn phát triển tốt ở đây nên quần áo chỉ toàn một màu đơn giản buồn tẻ. Cuối cùng tôi đã sắm 3 bộ áo sơ mi cùng quần dài (TL:thời này đã có áo sơ mi á?) và thay nó trong cửa hàng. Tổng cộng hết 2 đồng vàng và 4 đồng bạc.
Đến lúc quay trở lại nhà trọ rồi.
*********
Tôi chuẩn bị cho việc nấu bữa tối ngay khi trở lại nhà trọ. Vì Fer và Sui đã đòi hỏi nên tối này sẽ là buổi tối của đồ chiên. Hiện giờ tôi có khá nhiều thịt vì thế tôi thử nấu không chỉ có thịt Xích xà mà còn nhiều loại thịt khác nữa. Tôi dự định bỏ các đồ nấu thừa vào Hộp vật phẩm để có thể ăn bất cứ lúc nào.
Tôi sẽ làm 2 loại hương vị, lần này là dựa trên nước tương và muối. Món chính sẽ là thịt Xích xà thêm vào đó là thịt Hắc xà, Thạch điêu và Đà điều khổng lồ.
Đầu tiên tôi xát nước tương cùng với muối vào miếng thịt đã được cắt ra, rồi để chút thời gian cho ngấm hương vị rồi chiên chúng ngập dầu. Tôi quyết định nấu mỗi miếng 2 lần để làm nó ngon hơn.
Tôi bắt đầu với món chính, Xích xà. Đầu tiên tôi chiên nó trong dầu với nhiệt độ thấp để hương vị ngấm và bao phủ đều miếng thịt, lần thứ 2 thì tôi tăng nhiệt độ dầu lên. Yeah, màu nâu nhạt làm cho tôi có cảm giác rất tốt về kết quả.
Miếng đầu tiên ...*giòn rụm*
................ Oh wow--------!
Cái gì thế này? Bên ngoài giòn tan, bên trong thị mọng nước. Hơn thế nữa, nó càng ngày càng ngon hơn khi tôi chầm chậm nhai.
Miếng thịt trắng và ngon một cách chính xác cùng với hương vị của nước tương và muối được thêm vào cộng thêm sự rắn chắc của miếng thịt càng bổ sung thêm sự bùng nổ của hương vị trong miệng tôi. Đây có lẽ là món chiên ngon nhất tôi được ăn từ trước đến giờ.
[Chủ nhân-, Sui nữa! Sui cũng muốn ăn nữa]
[Đúng đó. Cho ta ăn nó với]
Oh- tôi gần như đã quên mất bọn chúng, nó thật là ngon quá đi ... Tôi đặt 2 đĩa Xích xà chiên giòn nóng hổi vừa ra lò xuống trước mặt Fer và Sui.
[Món này ngon quá đi. Ngonnnnnn tuyệttttt!] Sui bị ấn tượng sâu sắc bởi thịt Xích xà.
[Wow! ! !] Ngay cả Fer cũng bị mê hoặc bởi mùi vị của những gì vừa ăn.
[Thêm nữa-] Cả 2 đồng thanh yêu cầu sau một vài phút. Tôi nữa, tôi cũng sẽ nuông chiều bản thân vào tối nay và thưởng thức thêm nữa. Tôi có thể hiểu vì sao mọi người đều đồng tình khi nói thịt Xích xà là một thứ đặc biệt ngon. Nó thật sự là loại thịt siêu cao cấp.
Rồi, nấu tiếp thôi. Nếu tôi để thịt Xích xà chiên giòn trước mặt 2 đứa nó thì đĩa thịt sẽ mất hút nhanh chóng vì thế tôi sẽ nấu thêm những loại thịt khác nữa. Tôi sẽ chiên thịt Hắc xà, Thạch điêu và Đà điểu khổng lồ.
Tôi cứ cắm đầu chiên và chiên cho 2 đứa tham ăn đó. Tí nữa tôi có lẽ tôi có thể thong thả nhưng hiện giờ thì tôi cứ phải chiên giòn thịt, để ra đĩa, rồi lại tiếp tục chiên và để ra đĩa, hết lần này đến lần khác.
[Fuu-, bụng Sui no căng rồi]
[Gefu, ta cũng nhồi kín rồi]
Hahahaha, chiến thắng là của tôi! Tôi đã không lặp lại sai lần trước đó của tôi là đánh giá sai về khả năng đánh chén của lũ tham ăn này để rồi chúng ăn sạch không còn một tí gì cho tôi. Vì chúng tôi đang có rất nhiều thịt nên tôi sẽ nấu nhiều hơn nữa khi tôi còn có cơ hội.
[Này? Ta có còn đói đâu] Fer nói một cách thắc mắc khi nhìn tôi chiên thêm thịt.
[Đây là thức ăn ta để dành cho lần sau. Nếu ta chiên rồi bỏ nó vào trong Hộp vật phẩm thì ngươi có thể ăn bất cứ khi nào mà không phải chờ ta nấu nướng]
[Oh, ý hay đấy. Làm nhiều vào nhé]
Dạ dạ, làm như ta chờ sự cho phép của ngươi không bằng. Tôi không chỉ có làm đồ chiên thôi đâu. Ví dụ như tôi có thịt Orc tướng quân để giải quyết nên tôi sẽ bắt đầu thái nó thành từng miếng nhỏ. Tôi cứ tưởng mùi thức ăn sẽ khơi dậy cơn thèm ăn của Fer nhưng nó đã nằm thẳng cẳng trên đệm trong chuồng, nửa tỉnh nửa mơ.
Tiếp tục tôi tăng nhiệt độ của dầu đến nhiệt độ chuẩn trong khi thái thịt Orc tướng quân và ướp nó. Tôi cũng làm vậy với thịt Thạch điêu cho các món ăn làm từ gà. Ok, bắt đầu làm thật nhiều thịt lợn cốt lết chiên và thịt gà cốt lết nào.
Tôi nấu, nấu và nấu rồi ... [Fuuu- cuối cùng cũng xong] Tôi cho 1 đống thức ăn chiên cùng thịt lợn cốt lết và gà cốt lết vào trong Hộp vật phẩm. Fer thì đang ngủ ngon lành trên đệm cũng như Sui đang say giấc nồng trong chiếc túi mới của em ấy.
Huhu, đây là thời gian cho người trưởng thành. Một đĩa lớn thịt chiên giòn nóng hổi cùng cốt lết chiên xù và bia thượng hạng đi kèm. Bia sẽ rất ngon và lạnh nếu tôi mua luôn từ Siêu thị trực tuyến.
Bia lạnh và đồ chiên nóng, đúng là số một.
Nào ........... *giòn tan*. Nước thịt tràn ngập trong miệng tôi. Thịt Xích xà quả thực là ngon tuyệt vời.
Psssh-, glug glug glug.
[Fuuuu-, thật tuyệt. Đồ chiên và bia, quả là sự kết hợp tuyệt hảo!]
Tiếp nào, không biết mùi vị thịt cốt lết Orc tướng quân ra sao? Thêm chút sốt tonkatsu vào. *giòn rụm*
[Oh, hương vị ngon hơn hẳn thịt orc thông thường] Thịt orc tướng quân chắc chắn là ngon hơn thịt orc thông thường, miếng thịt săn chắc và vị béo không quá ngấy. Tôi uống thêm ngụm bia nữa.
[Fu-, sự kết hợp của thịt orc tướng quân và bia cũng chuẩn nữa!]
Khi tôi nhìn lên, một mặt trăng tròn lớn treo lủng lẳng trên bầu trời đêm. Đó là một mặt trăng rất lớn, lớn hơn nhiều so với cái tôi từng thấy ở Nhật Bản.
[Ăn đồ chiên và uống bia lạnh dưới ánh trăng, thật thơ mộng làm sao...]
Đêm đó, tôi đã ăn uống ngon lành trong khi ngắm một mặt trăng tuyệt đẹp.
Ghi chúSốt Tonkatsu là loại sốt dùng ăn cùng món Tonkatsu (thịt cốt lết chiên xù Nhật Bản). Thành phần sốt Tonkatsu gồm có những loại rau quả như cà chua, mận khô, chà là, táo, nước chanh, cà rốt, hành tây, cần tây. Ngoài ra, sốt còn gồm các loại gia vị khác như nước tương, giấm, đường,...
Chương 69: Thằn lằn Mithril
Chúng tôi rời thành phố vào sáng sớm hôm sau, chạy 1 mạch đến núi Pasquale. Và tất nhiên Fer là người chạy hết quãng đường rồi. Tôi thì chỉ đơn giản là ngồi trên lưng Fer và Sui thì ngủ ngon lành trong chiếc túi mới thôi.
Fer ngấu nghiến bít tết thịt Orc tướng quân vào bữa sáng trước khi chúng tôi khởi hành. Chúng tôi còn cả một ngày dài phía trước và tôi thì không muốn Fer đói bụng và càu nhau suốt chặng đường. Sui thì có vẻ khá hạnh phúc với chiếc túi mới của em ấy.
[Đó có phải là nơi được cho là con bò sát đó xuất hiện?] Fer nói với giọng bất đắc dĩ về con mồi dự kiến của mình. Này, dù gì thì nó cũng là quái vật hạng A đó! Một vật thể cao lớn hiện lên từ cuối đường chân trời chắc hẳn là núi Pasquale.
[Nếu chỉ đường của Hội trưởng là chính xác thì đó chính là núi Pasquale. Ngươi có biết nơi mà con Thằn lằn kim loại có thể sẽ xuất hiện không?]
[Đợi chút ...] Fer nói và sau một vài giây nó tăng tốc hướng về nơi mà nó nghĩ Thằn lằn kim loại sẽ xuất hiện. Khi tôi hỏi thì Fer bảo nó có thể xác định gần chính xác vị trí của những quái vật xung quanh. Rõ ràng nó giống như cảm nhận hơn là một kỹ năng xác định vị trí cụ thể.
[Chúng chỉ có ở đó thôi] Nói xong Fer giảm tốc độ lại còn một nửa ban đầu.
[Nó ở hướng đó] Tôi nhìn theo hướng của Fer. Đó là một hạng động bên dưới bóng cây.
[Nó là nơi Thằn lằn kim loại sinh sống à?] Tôi hỏi. Vì một số lý do nên tôi không thích hạng động lắm. Tôi đổ lỗi tất là là do cuộc huấn luyện ma thuật của Fer.
[Khá là chắc kèo] Fer trả lời.
[Thế chúng ta giải quyết nó như nào đây?] Tôi hỏi một cách e ngại.
[Ta sẽ nghĩ sau] Fer trả lời. Đó không phải là câu trả lời mà tôi muốn nghe ... Fer chạy thẳng vào trong hang cùng với việc tôi vẫn đang trên lưng nó.
[Đ – Đ – Đ – Đ- đợi đã, ahhhhhhh-] Ít nhất thì cũng phải để tôi leo xuống chứ, tên đần độn này.
Khi chúng tôi tiến vào cái hang dốc và tối thì chúng tôi đã ngay lập tức bắt gặp con Thằn lằn kim loại. Khi vừa qua cửa hàng thì có một khu vực được mở rộng. Ở phía bức tường phía đằng xa, con Thằn lằn kim loại đang ăn một thứ gì đó với âm thanh to và giòn tan. Trông nó ... huh?
[Này, có chuyện gì với con Thằn lằn đó thế? Bằng cách nào đó thì cơ thể nó đang phát sáng ...]
[Thì sao? Ta sẽ đập con bò sát đó chỉ với một hit và chuyển nó thành tiền] Fer thờ ơ với cảnh tượng khác thường.
Đừng có nói "Thì sao?", ngươi ... Để cho an toàn, tôi sử dụng Thẩm định vào con quái vật phát sáng và nó được nhận dạng là "Thằn lằn Mithril" ... Mithril? Đó chẳng phải là kim loại hiếm thường xuất hiện trong tiểu thuyết viễn tưởng sao?
[Fer, ta vừa sử dụng Thẩm định lên con Thằn lằn kim loại đó và nó thực ra là Thằn lằn Mithril] Tôi cảnh báo.
[Nếu là thế thì cái hang này có một mỏ quặng Mithril ở đâu đó quanh đây. Con bò sát đó đã ăn quặng mithril và trở nên đột biến] Fer giải thích.
Thế là có một mỏ quặng mithril ở đây ... đó là một phát hiện quan trọng, đúng không? Chà, thực sự thì việc đó chẳng liên quan gì đến tôi nhưng nếu có vài viên quặng mithril nằm đó thì tôi sẽ nhặt một ít. Tôi thích ý tưởng có một thanh kiếm mithril hoặc nếu nó không khả thi thì một con dao. Kiếm mithril, dao mithril, hay cả 2? Hmmm... Có một con dao và một thanh kiếm làm từ kim loại quý hiếm như vậy là việc của những câu chuyện viễn tưởng. Mithril là thứ gì đó đặc biệt hoang đường. Tôi quyết định là tôi thực sự muốn nó.
[Mithril có nghĩa là ma thuật sẽ không hiệu quả lắm] Fer giải thích.
Những thứ làm từ mithril rất nhẹ và cứng, nó chống lại rất tốt những đòn tất công ma pháp bằng cách làm tiêu tán năng lượng. Từ những kinh nghiệm mà Fer kể với tôi thì ảnh hưởng của ma pháp sẽ bị giảm đi một nửa so với thông thường. Nó nghĩa là ma thuật của Fer sẽ không đủ mạnh để đánh bại con Thằn lằn Mithril đó sao?
Fer lắc đầu [Tất cả nó có nghĩa là ta sẽ phải sử dụng gấp 2 lần ma thuật bình thường để xử lý được con bò sát đó] Nói xong, hang động vang vọng tiếng đổ vỡ lớn khi Fer giải phóng đòn tấn công ma thuật của mình. Kaboom! Ầm ầm ầm ... Một tia sét đánh trúng con Thằn lằn Mithril. Tôi há hốc miệng khi nhìn vào cảnh tượng. Sui bị bất ngờ bởi tiếng động lớ thò đầu ra khỏi túi.
[Này Fer, ngươi vừa làm gì vậy?]
[Ta bắn thẳng lôi ma pháp mạnh vào con bò sát đó thôi] Mạnh? Điều đó có hơi quá đà không? Không, nghĩ về nó thì việc sử dụng từng đó ma pháp vào con Thằn lằn Mithril là điều chính xác phải làm. Mặc dù lôi ma pháp tạo ra tiếng động to không tưởng.
[OK, xong rồi. Thu nhặt nó nhanh lên và ngươi có thể quay trở lại Guild để nhận tiền]
[Ngươi có chắc là nó hoàn toàn ngỏm rồi không?] Sau cùng thì cũng chỉ có 1 hit...
[Oh, con bò sát đó vừa đủ bị giết bởi ma pháp của ta]
Con Thằn lằn Mithril đang đứng đó ăn quặng mithril, nó còn không nhận ra là chúng tôi ở đây và rồi, kaboom! rồi nó tạch ngay lập tức ... Có vẻ hơi thảm hại, một sự thất vọng thực sự. Xin lỗi, Thằn lằn Mithril. Đó là những gì tôi nghĩ khi cho còn Thằn lằn Mithril vào trong Hộp vật phẩm.
Xung quanh nơi mà con Thằn lằn Mithril đang đứng ăn có những cục quặng phát sáng với ánh sáng nhợt nhạt. Đó là quặng mithril, tôi đoán vậy.
[Chờ chút Fer, ta muốn lấy ít quặng mithril]
[Nuuu, nhanh lên đi] Fer mất kiên nhẫn khi muốn nhanh chóng lên đường hoàn thành công việc luôn.
[Chủ nhân ơi-, ngài muốn những viên đá phát sáng kia sao? Sui cũng sẽ giúp nữa]
[Cảm ơn, Sui. Nhặt những viên đá phát sáng lại đây cho anh với]
[Em hiểu rồi ạ-] Sui nhảy ra khỏi túi và bắt đầu thu gom quặng mithril. Tôi nhặt những viên quặng mithril gần mình cho vào Hộp vật phẩm. Hmmm, tôi không rõ thế này đã đủ chưa nữa.
[Em nhặt một tí cho chủ nhân-] Sui chen vào.
[Wow, em đã nhặt rất nhiều đấy] Tôi khen Sui. Em ấy đã thu nhặt quặng mithril đủ để lấp đầy một cái xe tải cỡ nhỏ. Tôi cảm thấy thế là quá nhiều nhưng mà Sui đã chăm chỉ nhặt chúng nên tôi không thể từ chối. Tôi cho chúng vào Hộp vật phẩm và quyết định sẽ nghĩ về nó sau. Hiện giờ tôi đã dễ dàng có đủ quặng để làm một thanh kiếm mithril và một con dao mithril, có lẽ tôi cũng nên làm một bộ giáp mithril nhỉ? Nhưng mà nếu bộ giáp làm từ kim loại cứng thì nó có cản trở chuyển động của tôi không? Nghĩ về nó thì chắc hẳn là da của Thằn lằn Mithril sẽ cứng như kim loại mithril.
[Fer này, có thể nào da của Thằn lằn Mithril cũng sẽ cứng như kim loại mithril không?] Tôi hỏi.
Fer nghĩ một chút [Bởi vì da của con bò sát đó sẽ có những đặc điểm giống với loại quặng nó ăn, yeah nó có lẽ sẽ cứng như vậy]
[Oh? Hơn là việc làm giáp mithril thì thay vào đó ta nên làm giáp từ da của Thằn lằn Mithril thì nó sẽ linh hoạt hơn nhiều]
[Hmm? Ngươi đang định có bộ giáp sao?]
[Chà, ta nghĩ là tốt hơn là nên có một bộ giáp như vậy]
[Ngươi không cần giáp diếc gì hết, ngươi có ma thuật Kết giới của ta] Fer gắt gỏng [Dù là giáp kim loại mithril hay giáp da của con bò sát đó, chúng chẳng là gì khi so với Kết giới của ta cả. Nó chẳng có ý nghĩa gì khi ngươi đã có một thứ như vậy]
Vâng, nó nói cũng đúng. Ma thật Kết giới của Fer hoàn toàn bảo vệ tôi khỏi thương tích mỗi lần tôi bị tấn công. Thế tôi nên làm gì với đồng quặng mithril này đây. Ngay cả khi tôi mang nó theo trong thời gian này thì tôi có thể bán nó sau nếu tôi muốn.
[Này ngươi đã nhặt quặng mithril xong chưa? Lượn khỏi đây và đi ăn thôi] Fer thực sự bắt đầu mất kiên nhẫn rồi.
Vâng vâng thưa quý ngài phàm ăn. Chúng tôi rời khỏi hang động và tôi bắt đầu chuẩn bị bữa tối.
Chương 70: Thử làm katsudon
Tôi quyết định sẽ chuẩn bị bữa ăn khi chúng tôi ra khỏi hang động. Bởi vì tối qua tôi đã chiên ít thịt lợn cốt lết nên tôi muốn ăn "món đó". Vì sẽ mất chút thời gian để nấu nướng nên tôi sẽ để Fer và Sui ăn thịt lợn cốt lết trước.
[Có một thứ mà ta muốn làm nhưng sẽ mất chút thời gian để nấu nên làm ăn hãy ăn cái này trong lúc chờ đợi]
[Ngươi định làm cái gì vậy? Nó có ngon không?] Fer thắc mắc
[Nó sẽ siêu ngon luôn, ta thề, hứa, đảm bảo là ngươi sẽ thích hương vị của nó] Tôi trả lời. Tôi cảm thấy hơi khó chịu vì Fer thiếu niềm tin vào kỹ năng nấu nướng của tôi.
[Rồi, ngươi không cần phải nói đến thế đâu] Nó gần như là một lời xin lỗi khá gì và này nọ từ Fer [Ta sẽ mong chờ nó] Fer kết thúc.
[Chúng ta sẽ được ăn đồ ăn ngon ạ?] Sui chen vào
[Đó là cái mà chúng ta sẽ ăn đấy, nhưng mà nó sẽ mất thời gian nấu nên bây giờ ăn cái này đi nhé]
[Vâng, Sui sẽ chờ chủ nhân ạ-]
Rồi, bắt đầu nấu nướng thôi. Hai đứa kia đang ăn thịt lợn cốt lết trong lúc chờ đợi rồi.
Bữa ăn dự tính của hôm nay là katsudon. Tôi muốn ăn thật nhiều katsudon với trứng đánh mềm và nước dùng chua ngọt. Đầu tiên tôi cần các nguyên liệu. Tôi mua hành tây và gia vị sử dụng cho nước dùng cũng như gạo và trứng trên Siêu thị trực tuyến.
Tôi bắt đầu với việc nấu cơm. Rửa gạo và bắt đầu nấu nó trong nồi. Sau đó thái hành tây thành từng lát mỏng để làm nước dùng. Gói nước dùng cũng đã rất ngon khi tôi thử nó. Tôi đã từng sử dụng những loại nước dùng khác như nước dùng mì soba và những thứ tương tự nhưng theo tôi thì đây là cái ngon nhất.
Tôi đập trứng và đánh nhẹ nó lên, cẩn thận để nó không bị quá sệt. Tôi thích trứng có một sự tách biệt nhỏ giữa lòng đỏ và lòng trắng.
Khi gạo đang được nấu và bốc ra hơi nước, thì tôi cho vào nước tương dashi, rượu sake ngọt, đường và hành vào chảo rán và đặt lên bếp.
Hành tây được luộc chín trong nước dùng đến khi chúng chuyển màu trong mờ rồi tôi thêm vào đó thịt lợn cốt lết. Tôi luộc chúng thêm lúc nữa để nước dùng thấm vào thịt rồi tiếp tục thêm nửa số trứng vào. Tiếp tục nấu đến khi trứng bắt đầu se lại và tắt lửa rồi thêm nửa số trứng còn lại vào, để chúng chín bằng nhiệt lượng còn lại. Sau đó katsudon được hoàn thành bằng cách phủ lên cơm nấu chín với từng lớp trứng và súp ngọt.
[Katsudon đã sẵn sàng] Tôi thông báo
[Cái gì thế này ... Mmmmm, cái món này ngon đấy. Trứng kết hợp với thịt Orc tướng quân làm hương vị của nó thật sự tuyệt] Fer ngấu nghiến katsudon trong sự vội vàng. Vâng vâng, hiển nhiên là nó ngon rồi.
[Ngon dã man ạ, thịt cùng với trứng rất hợp-] Sui đồng tình. Sui cũng nghĩ nó ngon sao? Tuyệt hảo. Bát cơm này không thất bại.
Rồi, đến lúc để tôi thưởng thức. Ăn với cơm và đặc biệt là một thứ như katsudon, bạn muốn uống trà để tráng miệng nên tôi đã mua một chai trà từ Siêu thị trực tuyến.
Thế mùi vị của katsudon sẽ thế nào sao một thời gian dài không được ăn đây? Sự kết hợp giữa trứng và nước dùng ngọt là số một, thêm vào đó cơm bên dưới đã hấp thự nước dùng làm nó càng thêm hương vị. Nó thức sự là rất ngon, đúng như tôi dự đoán.
Ực-, tôi làm một ngụm trà lớn. Trong miệng tôi thật tươi mát, rồi thêm katsudon và tập trung chuyên môn vào giải quyết nốt nội dung bên trong bát.
[Thêm bát nữa đây] Fer yêu cầu
[Sui nữa-]
Nhanh vậy [Đây của bọn bây đây] Tôi xới đầy katsudon để trước mặt 2 đứa tham ăn. Cả 2 đều cắm đầu vào ăn tiếp.
Tôi không ăn thịt cốt lết chiên trước đó như 2 đứa thế nên làm thêm bát katsudon nữa với tôi vẫn được. Tôi bắt đầu ăn tiếp, giải quyết xong phần còn lại của bát katsudon trước khi nó bị nguội dù tôi nghĩ rằng nó vẫn cứ ngon khi ăn nguội thôi.
*Munch* *munch* *munch* ... Fuu- tôi đã ăn sạch. Tôi làm ngụm trà để tẩy bị béo trong miệng.
[Chủ nhân ơi-] Sui xen vào.
[Chuyện gì vậy, Sui, em vẫn muốn ăn thêm sao?]
[Không ạ, em no căng rồi. Nhưng cái thức uống màu xanh đó ngon không ạ?]
[Oh? Nó là trà, em có muốn uống thử không?]
[Vâng, em sẽ uống-]
Tôi rót ít trà ra cái đĩa trống và đưa nó cho Sui.
[Eh, nó, đắng. Không ngon. Sui không thích cái này, peh peh-]
Sui đã ăn khá nhiều thứ khác nhau (kể cả rác từ thế giới khác) nhưng bằng cách nào đó thì em ấy lại không thích vị đắng của trà. Chà nếu em không thể thích vị đắng thì ... Cái này thì sao? Tôi mua ít nước ngọt ở Siêu thị trực tuyến.
[Sui, cái này thì sao?] Tôi đổ ít nước ngọt vào trong đĩa.
[Cái này có đắng không ạ?-] Ôi Sui của tôi, sao em có thể nghi ngờ anh vậy?
[Không nó không đắng tí nào, nó rất ngọt, hứa đấy] Tôi có chút tổn thương. Sui do dự cho một cái xúc tu nhỏ vào trong nước ngọt.
[Wow! ! !-] Rõ ràng là em ấy thấy nó rất ngon vì nước ngọt trong đĩa ngay lập tức biến mất.
[Wow, cái này-, cho em thêm nữa với ạ-] Tôi đổ thêm nước ngọt vào đĩa.
*Ực* *Ực* *Ực*
[Cái thứ đó ngon vậy sao? Cho ta uống với nào] Fer nói và tôi cũng đổ tí nước ngọt vào đĩa của nó.
*Nuốt* ... [Nuku, cái gì vậy, nó lạ quá, nó chích vào lưỡi ta] Fer ngạc nhiên bởi các bong bóng cacbonat.
*Ực* *ực*. [Lần đầu tiên ta uống thứ này cũng không gây khó chịu. Nghĩ rằng có những đồ uống bí ẩn như vậy ở thế giới khác thì ...]
Cả Fer và Sui đều có vẻ thích nước ngọt, mỗi đứa đều làm sạch 1 chai 1,5 lít
[Chúng ta nên quay trở lại thành phố sớm thôi]
[Phải, đi thôi] Fer đồng ý.
[Chúng ta quay lại thôi, Sui] Tôi nói. Sui chui vào trong tui, tôi trèo lên lưng Fer và chúng tôi bắt đầu trở về thành phố.
---------------------------------
Katsudon:
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro