Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chap 22

Thời gian thấm thoát trôi qua, Tiểu Thiên đã lên sáu tuổi, trở thành một cậu bé tinh nghịch nhưng đầy thông minh và tò mò. Dương Tiễn và Ngộ Không quyết định bắt đầu dẫn Tiểu Thiên đi khám phá thế giới ngoài Hoa Quả Sơn, với mục đích vừa dạy cậu bé về sự kỳ diệu của thiên nhiên, vừa giúp cậu hiểu thêm về sức mạnh tiềm ẩn trong mình.

Ngày hôm đó, bầu trời trong xanh và gió nhẹ thổi mát, Ngộ Không dùng Cân Đẩu Vân đưa cả gia đình đi du ngoạn. Tiểu Thiên ngồi trên vai cha, đôi mắt háo hức nhìn cảnh vật bên dưới, hỏi han không ngớt. Dương Tiễn, từ phía sau, thỉnh thoảng nhắc nhở cậu bé về việc giữ cân bằng và không tự ý sử dụng sức mạnh khi chưa được cho phép.

"Con nhìn kìa, Tiểu Thiên! Đó là thác nước lớn nhất trong vùng!" Ngộ Không hào hứng chỉ về phía thác nước hùng vĩ dưới chân núi, dòng nước đổ ào ào trắng xóa. Tiểu Thiên tròn mắt ngạc nhiên, giơ tay chỉ về hướng đó: "Cha ơi, chúng ta có thể bay qua thác nước đó không?"

Ngộ Không bật cười: "Được thôi, nhưng con phải bám chắc vào nhé!" Và với một động tác nhẹ nhàng, Cân Đẩu Vân phóng thẳng qua thác nước, để lại những tia nước văng khắp nơi, làm Tiểu Thiên cười rạng rỡ vì thích thú.

Sau khi đã mải mê chơi đùa trên không trung, cả ba đáp xuống một khu rừng xanh thẳm để nghỉ ngơi. Nhưng trong lúc Dương Tiễn và Ngộ Không thả lỏng, ngắm nhìn cảnh vật, Tiểu Thiên đã bắt đầu chạy lung tung khám phá, bản tính hiếu động trỗi dậy.

Cậu bé chạy qua những bụi cây rậm rạp, cho đến khi chợt dừng lại trước một cửa động lớn ẩn sâu trong núi đá. "Có gì bên trong nhỉ?" Tiểu Thiên nghĩ thầm, tò mò bước vào mà quên mất lời dặn của cha mẹ.

Bên trong hang tối tăm, âm u, không khí lạnh lẽo bao trùm. Tiểu Thiên bắt đầu cảm thấy có điều gì đó không đúng, nhưng khi quay đầu lại, cậu nhận ra mình đã đi quá xa và lạc mất đường trở về. Cậu bé gọi to: "Cha! Mẹ! Con ở đây!" nhưng chỉ nghe thấy tiếng vọng lại từ vách hang.

Đúng lúc đó, từ sâu trong động, những tiếng cười khúc khích vang lên. Tiểu Thiên ngước nhìn, nhận ra đám yêu quái đã xuất hiện từ trong bóng tối, ánh mắt đầy ác ý. "Ồ, thằng nhóc này là ai mà dám xâm nhập vào động của chúng ta?"

Một con yêu quái với cặp sừng lớn bước lên, nhe răng cười: "Nhìn nó có vẻ không tầm thường. Chắc chắn là con của ai đó quyền thế... Bắt nó lại!"

Tiểu Thiên lúc này bắt đầu hoảng loạn, nhưng trong lúc sợ hãi, cậu bỗng nhớ đến những gì mẹ Dương Tiễn đã dạy về cách kích hoạt con mắt thứ ba. Cậu bé nhắm mắt tập trung, bàn tay nắm chặt, cố gắng giải phóng sức mạnh tiềm ẩn.

Ngay lúc đó, trên trán Tiểu Thiên, con mắt thứ ba đột ngột mở ra, phát ra luồng sáng mạnh mẽ. Đám yêu quái giật mình lùi lại, nhưng Tiểu Thiên vẫn chưa thể kiểm soát được sức mạnh này hoàn toàn. Mặc dù làm choáng váng đám yêu quái, cậu bé cũng bị mất thăng bằng và ngã xuống đất.

Trước khi lũ yêu quái kịp hồi phục, từ xa, một tiếng gầm vang vọng đến. Ngộ Không và Dương Tiễn, nhờ cảm nhận được luồng khí bất thường của Tiểu Thiên, đã tìm đến kịp thời. Ngộ Không lao vào như một cơn gió, dùng thiết bảng quét tan đám yêu quái trong nháy mắt.

Dương Tiễn chạy đến bên Tiểu Thiên, nâng cậu bé dậy, đôi mắt lo lắng: "Con có sao không?"

Tiểu Thiên mở mắt, giọng lí nhí: "Con... chỉ muốn xem trong hang có gì thôi. Con xin lỗi vì đã không nghe lời."

Dương Tiễn thở phào, vuốt tóc cậu bé: "May mà cha và mẹ đến kịp. Nhưng lần sau, con phải nhớ, không được tự ý đi lung tung khi không có chúng ta bên cạnh."

Ngộ Không, sau khi đã đánh bại đám yêu quái, quay lại, nở nụ cười đầy tự hào: "Nhưng ta phải thừa nhận, con đã làm rất tốt khi sử dụng con mắt thứ ba. Tuy vẫn còn vụng về, nhưng đây là khởi đầu tốt."

Tiểu Thiên, mặc dù vẫn còn sợ hãi, khẽ mỉm cười khi nghe lời khen ngợi từ cha. Cậu biết mình còn nhiều điều phải học, nhưng cậu cũng nhận ra rằng, với sự hướng dẫn của cha mẹ, cậu sẽ trở nên mạnh mẽ và kiểm soát được sức mạnh của mình.

---
Sau sự việc ở hang động, Dương Tiễn và Ngộ Không quyết định sẽ cẩn trọng hơn trong việc dạy dỗ Tiểu Thiên, đặc biệt là về cách kiểm soát sức mạnh của con mắt thứ ba. Cả hai đều hiểu rằng Tiểu Thiên sở hữu tiềm năng vô cùng lớn, nhưng cũng đầy rủi ro nếu không biết sử dụng đúng cách.

Vào một buổi sáng đẹp trời, Dương Tiễn gọi Tiểu Thiên ra bãi tập luyện của Hoa Quả Sơn. Nơi đây là một khoảng trống rộng rãi, xung quanh bao phủ bởi cây cối xanh tươi và thác nước đổ rì rào. "Hôm nay ta sẽ dạy con cách kiểm soát con mắt thứ ba," Dương Tiễn nói, ánh mắt nghiêm nghị nhưng đầy quyết tâm.

Tiểu Thiên, dù vẫn còn chút sợ hãi sau sự cố lần trước, nhưng trong lòng cũng rất háo hức. Cậu bé gật đầu: "Con sẽ cố gắng hết sức!"

Dương Tiễn bắt đầu giảng giải, chỉ cho Tiểu Thiên cách tập trung tư tưởng, điều hòa hơi thở và giải phóng năng lượng một cách ổn định. "Con mắt thứ ba của con không chỉ là vũ khí mạnh mẽ, mà còn là cửa sổ dẫn đến nhiều khả năng khác. Nếu con học cách điều khiển nó, con sẽ có thể nhìn thấy những thứ mà người thường không thể."

Ngộ Không ngồi quan sát từ xa, đôi mắt đầy tự hào. Hắn biết Dương Tiễn là một người thầy nghiêm khắc nhưng công bằng, và dưới sự hướng dẫn của y, Tiểu Thiên chắc chắn sẽ tiến bộ nhanh chóng.

Trong vài ngày đầu, Tiểu Thiên gặp không ít khó khăn. Có lúc, cậu bé không thể kích hoạt con mắt thứ ba; có lúc lại sử dụng quá nhiều năng lượng, khiến mọi thứ xung quanh rung chuyển. Nhưng Dương Tiễn luôn ở bên, kiên nhẫn chỉ dẫn, từng bước một giúp cậu bé hiểu rõ về sức mạnh của mình.

Một ngày nọ, trong lúc tập luyện, Tiểu Thiên đột ngột mở được con mắt thứ ba một cách hoàn hảo. Luồng sáng từ trán cậu bé phát ra không chỉ mạnh mẽ mà còn ổn định. Dương Tiễn mỉm cười hài lòng, gật đầu: "Rất tốt, Tiểu Thiên! Con đã tiến bộ rất nhiều."

Ngộ Không, từ xa, bật cười lớn: "Ta đã bảo mà! Tiểu Thiên của chúng ta chắc chắn sẽ làm được. Giờ thì sao, con có muốn thử bay trên Cân Đẩu Vân không?"

Tiểu Thiên reo lên đầy phấn khích: "Có chứ! Con muốn bay!"

Dương Tiễn khẽ lắc đầu, nhưng nụ cười vẫn hiện rõ trên môi. Y biết rằng Ngộ Không luôn chiều chuộng Tiểu Thiên, nhưng đó cũng là phần thưởng xứng đáng cho sự nỗ lực của con trai. "Nhưng nhớ đừng bay quá xa," Dương Tiễn nhắc nhở.

Ngộ Không nhún vai, đưa tay về phía Tiểu Thiên: "Lên nào, con trai! Lần này, cha sẽ dạy con cách điều khiển Cân Đẩu Vân!"

Tiểu Thiên lập tức nhảy lên vai cha, cả hai phóng vút lên trời, bay lượn giữa những đám mây trắng xóa. Tiểu Thiên cười khanh khách, tận hưởng cảm giác tự do trên không trung. "Cha, con có thể tự điều khiển Cân Đẩu Vân được không?"

Ngộ Không gật đầu, nhưng trước khi để Tiểu Thiên thử, hắn dặn dò: "Nhớ, phải luôn giữ tập trung và không được hoảng sợ. Chỉ cần con tin vào bản thân, Cân Đẩu Vân sẽ nghe lời con."

Tiểu Thiên hít một hơi sâu, sau đó nhẹ nhàng điều khiển Cân Đẩu Vân bay chậm lại. Ban đầu, cậu bé hơi lóng ngóng, nhưng nhanh chóng làm quen và bắt đầu cảm thấy mình đang kiểm soát được. "Con làm được rồi!" Tiểu Thiên reo lên, đôi mắt sáng rực.

Ngộ Không cười lớn, vỗ vai con: "Giỏi lắm! Con đúng là con trai của ta!"

Nhưng đúng lúc ấy, một cơn gió mạnh bất ngờ ập tới, khiến Cân Đẩu Vân chao đảo. Tiểu Thiên mất tập trung, làm Cân Đẩu Vân lộn nhào khiến cả hai cha con suýt rơi xuống. Ngộ Không nhanh chóng kiểm soát lại tình hình, ôm chặt Tiểu Thiên vào lòng: "Không sao, chỉ là một cơn gió lớn. Con đã làm rất tốt."

Cả hai đáp xuống mặt đất, nơi Dương Tiễn đang chờ sẵn. "Lần này con đã điều khiển được Cân Đẩu Vân, nhưng còn cần luyện tập nhiều hơn nữa để không bị mất tập trung trước những biến động bất ngờ," y nhắc nhở.

Tiểu Thiên gật đầu, mỉm cười tự tin: "Con sẽ cố gắng!"

Từ đó, Tiểu Thiên không ngừng học hỏi và rèn luyện dưới sự dẫn dắt của cha mẹ. Cậu bé không chỉ trở nên mạnh mẽ mà còn thông minh và điềm tĩnh hơn. Mỗi ngày, Tiểu Thiên khám phá thêm nhiều điều về sức mạnh của mình, cùng với những bài học quý giá từ Dương Tiễn và Ngộ Không.

Và như thế, một tương lai đầy hứa hẹn đang mở ra trước mắt cậu bé. Tiểu Thiên, với con mắt thứ ba và khả năng phi thường, đang dần trở thành một chiến binh mạnh mẽ, không chỉ bảo vệ bản thân mà còn mang trên vai trách nhiệm lớn lao mà cha mẹ đã trao truyền.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro