Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

6-Sữa Chua Việt Quốc

Lần đầu gặp em, gã đã biết thế nào gọi là "tình"
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.

Cái "tình" của gã, nó cũng lạ lắm. Tuy cũng là si mê một người, yêu thương một người, cũng giống như những thiếu nữ chẳng dám tỏ lòng với người mình thương. Vậy thì nó lạ chỗ nào? À, lạ ở chỗ cả hai đều là con trai đấy.

Wakasa đôi lúc cũng ghê tởm bản thân mình lắm. Ghê tởm chính cái "tình" mà gã muốn trao cho em, nhưng buồn làm sao. Khi nghĩ tới việc thôi không yêu em nữa, để em đến với người khác thì gã lại chẳng cam tâm làm vậy. Vì khi đó, chỉ có mỗi em ở trong tim gã mà thôi. Và giờ vẫn như thế.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.

Theo từng bước đi của em, gã đã dừng trước một quán bar nhỏ ngay trong hẻm, cảm giác có chút mờ nhạt hơn những quán bar khác, dù cho cách bài trí cũng thích mắt lắm. Thắc mắc rằng Shinichirou vào đây để làm gì? Vậy là dưới ngoại hình mới của Y/N làm cho gã, Wakasa từng bước theo em vào đấy, chọn đại một chỗ ngồi có thể nhìn thấy hầu hết mọi chỗ của quán bar này.

Nói ra thì quán này cũng không tệ. Không gian một màu nâu đỏ làm nổi bật quầy rượu nhỏ ở bên phải. Cảm giác khá trang nhã với ánh đèn màu trà và âm điệu jazz nhẹ phát ra từ chiếc loa được gắn đâu đó trong này, kể cả mùi cam ngọt thoang thoảng trong không khí càng khiến nó im lặng và thư thái hơn gấp bội. Có lẽ thứ màu mè duy nhất ở đây là ánh đèn led lập lòa ở quầy rượu nhỏ ấy, cho ra dáng một quán bar hơn à? Nhưng gã chỉ thấy nó giống như sự kết hợp giữa Zakayas và bar đặc biệt vậy, khá mới mẻ, chưa thấy bao giờ.

/Cho những bạn readers không biết thì quán bar được Coffee D nói trong này là loại hình bar đặc biệt. Có thể hiểu đại khái là loại hình này thường nằm ở các khu hẻm nhỏ, yên tĩnh nên thực khách tới đây vốn dĩ để thư thái với cồn và cocktail. Các readers có thể tra google để hiểu thêm chi tiết./

/Zakayas có thể hiểu sơ qua là một quán ăn mà đa số người làm công sở sau khi đi làm sẽ vào đây nhâm nhi một cái gì đó. Có thể nói gần giống quán nhậu bên Việt Nam mình./

Một người phục vụ đưa cho gã một tờ menu, cúi người hỏi gã dùng gì, Wakasa gọi đại một ly Cocktail Boulevardier, loại mà gã thường uống. Khi người phục vụ ấy quay đi, Wakasa nhìn xung quanh quán, không thấy hình bóng người gã thương đâu cả. Nhẹ tạch lưỡi, người hơi uể oải dựa vào chiếc ghế sofa mà gã đang ngồi.

Một lúc sau, người phục vũ khi nãy đã mang ly Boulevardier đến cho Wakasa, cúi người rồi rời đi ngay sau đó. Gã cắm tai nghe vào điện thoại, mở mục playlist mà gã thường nghe, vừa nhấp vài ngụm cocktail, vừa thưởng thức âm nhạc bên trong điện thoại. Mái tóc hai màu rũ vài lọn tóc tím, vàng đan xen mặc cho chiếc trâm cài và quãng thời gian của Y/N khi cố làm kiểu tóc này cho Wakasa như đổ sông đổ biển hết cả.

Chất lỏng màu nâu đỏ, ánh lên chút cam, sóng sa sóng sánh lần lượt trôi tuột vào cổ họng của gã. Cảm giác cay nồng hòa với vị ngọt tương đương xen kẽ vị đắng như có như không khiến Wakasa phải phát nghiện vì nó. Vì sao nhỉ? Vì nó giống với cuộc tình đơn phương này chăng? Nó làm lòng gã cay đắng khi nghĩ đến việc Shin-chan của gã có thể bị người khác "thó" mất lúc nào không hay, nhưng cũng ngọt ngào mỗi khi em đụng chạm vào gã theo cách không quá "bạn bè", chẳng biết miêu tả thế nào nữa, nhưng không thể phủ nhận rằng nó "kích thích" lắm, và tất nhiên Wakasa cũng có thể chạm vào em như vậy, đôi lúc còn có hơi mạnh bạo.

.

.

.

.

.

.

.

.

Thứ nước nâu đỏ ánh cam ấy cũng từ từ mà vơi bớt khỏi ly. Mới chỉ mười phút trôi qua mà thôi, nhưng nó lâu như mười tiếng vậy. Như thế là sự kiên nhẫn của gã cũng đang vơi theo ly cocktail ấy, khó chịu gọi một người phục vụ lại, định bụng sẽ uống thêm vài ba ly nữa, nếu vẫn không thấy em, gã sẽ đi tìm.

Người phục vụ được gọi cũng nhanh chân chạy đến chỗ của gã, cúi người xuống, tay thì nhanh nhẹn đưa tờ menu cho Wakasa. Nhìn tờ menu một lúc, gã gọi một vài ly cho mình:
"- Một ly Aviation, Gimlet và thêm một ly Boulevardier nữa."

Đưa trả menu cho phục vụ, gã lại thở dài thườn thượt nhìn người phục vụ nhanh tay thu dọn ly Boulevardier khi nãy rồi nghịch nghịch chiếc điện thoại của mình. Shin-chan ơi? Em đâu rồi nhỉ?

.

.

.

.

.

Tầm một lát sau, lại có người phục vụ khác đưa cho Wakasa những ly cocktail mà gã vừa yêu cầu, trừ ly Mai Tai ra. Khó hiểu nhìn người phục vụ đeo khẩu trang trước mặt, Wakasa nói:
"- Tôi không nhớ là mình đã gọi một ly Mai Tai đâu."_Wakasa
"- Nhưng tao cất công yêu cầu bartender làm nó cho mày mà?"_Shinichirou

Ngạc nhiên mở to mắt, vài vệt hồng nhạt xuất hiện ngay gò má gã nhưng vì ánh sáng quá yếu, chẳng ai có thể nhìn rõ nó cả. Shinichirou ngồi xuống ngay bên cạnh gã, em lấy ly Boulevardier lên nhấp vài ngụm, đôi môi căng mọng thưởng thức vị cay ngọt của nó. Em cười xòa với gã:
"- Đây là chỗ làm thêm của tao đấy. Chủ quán là con gái bạn cũ của bố tao, bả mở quán rồi thuê tao làm. Mà giờ làm ở mỗi tiệm sửa xe thì không đủ nuôi nhà nên tao chịu liền."_Shinichirou
"- Ừm, vậy à Shin-chan?"

Ngoài mặt thì lạnh nhạt đáp lời, còn trong thâm tâm thì đang gào thét rằng có khổ mà không chịu nói, mưu sinh kiểu này thì cực cho em quá. Phải chăng để cho gã bao nuôi em thì phải tốt hơn sao? Nhìn em cực khổ thế này, gã chẳng đành lòng nổi.

Chuyển sự chú ý sang ly Mai Tai kia, không giấu nổi sự tò mò, gã buột miệng hỏi em:
"- Rồi ly Mai Tai này là sao?"_Wakasa

Em hơi gãi nhẹ đầu, mặt đỏ đến mức mà gã cũng có thể nhìn rõ cái sự xấu hổ đến mức đáng yêu này. Nhưng Wakasa cũng chỉ im lặng chờ đợi câu trả lời, gã chẳng muốn mình hi vọng hão một cách không có cơ sở, vì khi vỡ mộng rồi, thì gã sẽ là người duy nhất đau. Em cũng lắp bắp trả lời, không dám nhìn vào mắt của gã:
"- Ừm thì... không phải nó đã quá rõ ràng rối sao? Ý tao là... ly Mai Tai ấy, có hình trái tim nè. Wakasa... ừm... Tao thích mày."_Shinichirou

Gã ngớ người, ly Aviation có quả cherry dưới đáy ly khiến cho rượu trong ly cũng làm đặc sắc hơn màu sương mờ đặc của rượu. Ly cocktail trong tay gã run nhẹ lên cho thấy gã đang vô cùng hạnh phúc mà nhẹ nhấp thứ rượu kia. Shinichirou xấu hổ quay mặt đi, miệng lí nhí nói vài câu không rõ chữ, sau cùng em đứng lên nói, mặt vẫn còn đỏ nhưng đã nhẹ hơn phần nào:
"- T-tao phải đi làm nữa. Ờm... mày uống vui nhé?"

Uống vui ư? Vui thế nào khi em đi rồi? Gã kéo người em ngã vào lòng gã, vòng tay ôm lấy em. Sau đó rút một sấp tiền trong ví ra, đập lên bàn, ôm sát em hơn:
"- Hôm nay tao bao mày. Ở lại "làm việc" với tao, Shin-chan."

Wakasa uống một hớp Mai Tai rồi hôn em. Khi hôn, Wakasa dồn một ít cocktail qua cho em nữa, nhiễu cả xuống dưới cằm. Không phải một nụ hôn sâu nhưng cũng đủ cho câu tỏ tình của Shinichirou.

Ngại ngùng ngồi trong lòng gã với bộ đồng phục của quán, em cầm ly Boulevardier uống dở hồi nãy, nốc một hơi cạn sạch.

Vị cay nồng xộc lên não hoà với vị ngọt vốn có, nó làm em có chút choáng. Vì thực ra em không uống nhiều rượu được, dù cho nó là loại nhẹ hay nặng đều là thử thách quá lớn đối với Shinichirou.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.

Loạng choạng thiếp đi trong vòng tay của người yêu. Người thương của gã ngủ mất rồi, nhìn cưng quá đi. Nhìn em một lúc, bài jazz êm diệu vang vọng bên tai. Gã tự xử hai ly cocktail còn lại, tính tiền sau đó đưa em về.

Sau cùng thì cái "tình" của gã cũng đã hoàn thiện, vì có em. Ai ngờ được em cũng yêu gã chứ?
______________________________________________________________________________
Etou... mọi người có lẽ không biết Coffee D là ai nhỉ? Ừm, là một người bạn của Coffee L thôi. Nó đã hiện hồn rồi đây. Chuyện là môn Sinh nó sai một câu trắc nghiệm... Tiếc hùi hụi luôn, xong mới lên nhờ tôi đây viết cái dài dài này nè. Chúc các cô buổi tối tốt lành nhé.

By:
Coffee D

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro