1{❺}
1{❺}🙂🙃
trong phòng giờ chỉ con tiếng ngáy nho nhỏ của nó và tiếng gõ lạch cạch trên bàn phím của cô y tế và sự yên tĩnh bình yên trước cơn bão.
==================}
"..."lời nói
/.../ tiếng động
*...* suy nghĩ
takemichi : nó
============....==========
cảm xúc của chúng ta không đơn thuần là thứ để bộc lộ ra cảm giác , ý nghĩ của ta mà nó còn là một yếu tố vô cùng quan trọng của cuộc đời của các giống loài đến cả thượng đế những đấng sáng tạo ra chúng ta cũng đều là nô lệ của cảm xúc. Chúng giúp ta năng suất hơn trong mọi công việc giúp ta giao tiếp với nhau nhưng đôi khi chính những cảm xúc đó lại chi phối ta lại điều khiển ta như những con rối nhỏ cho chúng chơi đùa và rồi để ta phải hứng chịu tất cả hậu quả sau những cuộc chơi đó và khi những cảm xúc đó bị quá tải thì căn bệnh tâm lý là thứ sẽ chào đón ta.
ánh nắng chiều tà chói chang chảy trên khắc các mặt đường con phố , mùi nắng thơm thoang thoảng tạo cho ta cảm giác dễ chịu ngoài sân trẻ con nô đùa tấp nập có nhóm thì khoác tay nhau ra về có nhóm thì ở lại chơi những trò thể thao và trong căn phòng y tế mát lạnh có một thân ảnh đang cuộn tròn người lại tham lam tận hưởng từng giấc ngủ , từng cơn mơ yên bình cho tới khi có một bàn tay lay lay nó dạy
"Này ! Này !"
" Cháu bé ơi dậy đi cháu !?"
" dạy đi cháu !
" tới giờ tan học rồi đó cháu về đi kẻo bố mẹ lại lo lắng ! "
"này cháu bé ơi ?!"
cô y ta vừa gọi vừa lay mạnh nó dạy ,Thằng bé con này đã ngủ suốt cả ngày dời rồi mà bây giờ gọi cũng không thấy dấu hiệu của việc tỉnh giấc cô lo lắng sờ lên trên chán nó
*không sốt !*
tới lúc này cơ thể nó mới nhúc nhích một tí đôi mi nặng trĩu đậm quầng thâm từ từ hé mở lộ ra đôi con ngươi đen láy sâu hoắm , bờ môi khô khan nứt nẻ thỏ thẻ những tiếng đầy mệt mỏi .
" dạ cháu dạy rồi ạ... "
" cảm ơn cô vì đã cho cháu ngủ nhờ "
chưa để người kia nói xong nó đã bước xuống giường tiến ra cánh cửa trắng mà bước ra ngoài để lại một cô y tá ngơ ngác và không gian mát lạnh ,yên tĩnh .
lững thững bước vào trong lớp nơi mà chỉ còn những cái bàn trống không , cái bảng viết phấn chưa được xoá sạch nó lại gần chiếc bàn ở cuối lớp, chiếc bàn bẩn thỉu xước xác , trên mặt bàn nó đầy những hình vẽ bậy , những từ ngữ thô tục chửi bới và có vẻ như hôm nay nó lại nhiều thêm thì phải ?
nó tiến lại gần mắt như không thấy những thứ kia mà lấy cặp đi về .
tuy đã chiều nhưng ngoài trời vẫn nắng gay gắt , khí hậu vừa nóng vừa ẩm rảo bước trên con đường nhựa mùi nhựa cháy lên làm cho thời tiết thêm nóng nực, bước vào nhà cất giày lên giá , ngôi nhà tối om không một tia sáng nó lững thững từng bước bước lên lầu , tiếng cót két được phát ra từ cầu thang gỗ khiến cho nó cảm thấy hơi rợn người . Mở cánh cửa gỗ trắng đã bị bong tróc sơn vứt cặp sách qua một bên mà thả mình xuống giường từ từ chìm vào giấc ngủ .
.
.
.
.
.
.
.
.
Trong cơn mơ nó thấy mình đang ở trong một căn phòng trắng không có lấy một thứ gì ngoài nó cả cơ thể cứng đơ không cử động ,được bên dưới là một khoảng không vô định tối đen rồi từ bên dưới trồi lên một thứ chất lỏng đen đặc bóng nhẫy từ từ mơn trớn lên cơ thể của nó ,ngoài ra khắp nơi đều hiện lên rất nhiều những bóng đen chúng nhe lên những hàm răng vàng ươm bị lẫn với dịch đen đầy ghê tởm ,những tiếng thì thầm không xác định được phát ra từ những cái bóng rất ầm khiến nó muốn bịt tai mình lại đột nhiên nó không nghe được gì ngoài những tiếng nhiễu nhiều dòng dịch đỏ chảy ra từ mắt , mũi , tai của mình dòng dịch đen lúc nãy đang từ từ chiu vào trong miệng , hai mắt dãn to tia máu hằn lên mùi vị ghê tởm ngai ngải lành lạnh của nó khiến cậu buồn nôn những dòng chất lỏng đen từ từ chảy vào dạ dày của nó xong từ từ cứng lại và trở nên nhọn lại chọc thủng vùng bụng của nó ,da thịt bị dãn ra từng sợi thần khinh như đứt lìa từng thớ thịt thớ da như bị xé rách máu và ruột non vung vãi khắp nơi , cảm giác đau đớn tê dại lan ra khắp người , nó đau đớn nó lạnh lẽo , huyết đỏ từ phần bị rách chảy lênh láng khắp nơi những cái bóng đen tiến đến chúng giằng xé nhau hớp lấy từng giọt huyết đỏ của nó ,dần dần chất lỏng đen đặc kia đang được dâng cao phải đến khi nó đã ngập qua đầu người một thân ảnh nhân bản của nó hiện ra .
Nó bây giờ đang dần mất đi ý thức nhân bản kia nheo đôi mắt đỏ máu của nó từ từ tiến tới hôn lên bờ môi của Takemichi. Một nụ hôn sâu đầy vị nhạt ngai ngải ghê tởm .
Chưa bao giờ nó thấy sợ như này cảm giác lạnh sóng lưng, cảm giác buồn nôn khinh khủng nước mắt bắt đầu xuất hiện rồi dần dần nó không còn nhìn thấy gì nữa còn nhân bản kia chỉ mỉm cười rồi từ từ thả nó ra để nó dần dần chìm xâu vào vực thẳm vô đáy .
"AHH! HaH HaH !!?!... mẹ kiếp cái đéo gì vậy !"
ngồi trên giường thở ra từng tiếng nặng nhọc hai mắt trợn to mang đầy vẻ sợ hãi ,mồ hôi lạnh chảy khắp người, hai dòng lệ vẫn còn đang chảy và nó không có dấu hiệu dừng lại .
cơn ác mộng nghê tởm mùi vị ngai ngải vẫn còn đọng lại trong miệng khiến nó phải chạy nhanh vào phòng vệ sinh nôn thốc nôn tháo mà kì lạ thay thứ mà nó nôn ra lại là một thứ dịch đen đặc giống như trong giấc mơ của nó , nó sợ hãi , từng giây thần kinh trong cơn thể như đang lũ lượt truyền tải thông tin đáng sợ này lên trên đại não của nó , cảnh giác nhìn xung quanh từng thớ lông tơ trên cơ thể như dựng đứng , khuôn mặt tái xanh đầy sợ hãi chạy xuống tầng bật hết tất cả điện trong nhà lên , nhìn lên đồng hồ thì thấy kim dài điểm số ba hiện tại đang là ba giờ sáng và nó không muốn đi ngủ nữa ngồi yên trên bộ ghế da đắt tiền thầm cầu mong rằng bố mẹ nó sẽ về , chưa bao giờ nó muốn nhìn thấy con người như lúc này cả , nhấp một ngụm nước ấm cố gắng trấn tĩnh lại tinh thần của mình đốt một điếu thuốc lá lên từ từ hút lêm những làn nicotin đầy độc hại đó , có lẽ thứ duy nhất khiến nó có thể bình tĩnh lại chắc chỉ có mỗi ma tuý và những điếu thuốc lá thôi .
Nó sợ hãi cơn ác mộng đó , sợ khi đi ngủ nó sẽ gặp lại thứ kia , sợ hãi khi phải nếm lại cái mùi ngai ngải nhạt ghê tởm đó , nó sợ hãi cảm giác xác thịt bị xé rách , sợ hãi những cái bóng với những hàm răng ố vàng đầy kinh tởm , nó sợ hãi căn phòng trắng đó , một căn phòng trắng tinh khiết với một đống chất lỏng đen đặc đầy ghê tởm đã khiến nó bị ám ảnh mỗi khi nó định nhắm mắt lại ...
================> End 1{5}
sau rất lâu nghỉ ngơi thì tôi đã come back rồi đây chúc mọi người một buổi tối tốt lành ^^
Số từ : 1406
thời gian đăng: 11:02
Author :@Blackshirmp1007
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro