Thầm thương (Rindou )1
Cô là Y/n một nữ sinh cấp ba bình thường cô là học sinh giỏi ít nói và điều quan trọng là cô thích một bất lương.Đúng vậy cô thích một bất lương một học sinh ngoan là thích một tên bất lương đầu đường xó chợ. Lạ thật đó nhưng tình yêu ai mà thoát đc .Cô và anh học chung lớp với nhau cô luôn chăm chỉ con anh thì lúc nào cũng chốn học để đi đánh nhau .Hai người hai thái cực khác nhau nhưng ko hiểu sao cô lại yêu anh nữa chắc có lẽ là từ lần đó.Lúc đó ,cô đang đi học về đứng trc nhà mà chần chừ đứng trc nhà ko dám vào .Tiếng cãi nhau trong nhà vang lên khiến cô ko dám bước vào .Ngôi nhà nhìn bên ngoài họ luôn coi là hoàn hảo nhưng nào ai có biết nó chỉ là giả tạo .Đứng đó cô nhìn đó nghe tiếng đổ vỡ vang vọng trong ngôi nhà .Mẹ cô là Lý Y người gốc Trung còn ba là Yakumazu Kito người Nhật nên cô là con lai trung-nhật .Vì cha mẹ cô là hôn nhân bắt buộc lên từ khi cô đc sinh ra tình thương từ người ba đã ko có ông còn luôn đem ra để xả giận.Mẹ cô lúc nào cũng đứng lên bảo vệ cô nhưng chả làm đc thế nào lại còn bị ba cô đánh lại.Bước vào bên trong cô lại nhìn thấy cảnh tượng như mọi ngày cô tiến lại đỡ mẹ mình dậy dỡ bà lên để băng bó rồi nhìn về phía ba mình đang ngồi bên cạnh một cái bàn và nốc từng ngụm rượu mà thỏ dài.Mang bà về phòng rồi đóng cửa lại .Ra ngoài mang một cái túi đi ra ngoài .Bước tới hiệu thuốc cô mua cho mình vài đồ dùng y tế và một ít thuốc an thần .Bước ra ngoài cô bước chậm về nhà mà ko để ý về mọi thứ phía trc mà đâm sầm vào một tai đó lúc cô ngẩng mặt lên thì đã thấy một tên bặm trơn đang nhìn cô .Thấy có điều không lành cô liền lùi lại thấy cô có ý định rời đi hắn ta dữ cô lại
Tên kia:"nè cô em đi đâu vậy"
Y/n:"t...tôi k..ko có "
Tên kia:"nè ý cô em là sao cô em va vào tôi thì em tính sao"
Y/n:"k...ko"
Tên kia:"đẹp vậy hay là"
Tên đó dọa cho cô chỉ cầm một hành động khác là cô sẽ khóc mất .Đang trong tình thế khó khiến cô bắt đầu có cảm giác cơ thể mình ko đc bình thường .Chuẩn bị ngất thì có một người tiến lại gần hắn ta rồi cô ngất đi do sức khỏe ko cho phép .Trc khi cô ngất đi thì đã thấy một cậu thanh niên đã xử tên đó .Một lúc lâu cô tỉnh dậy ,nhìn xung quanh rất là rồi nhìn lại mình có lẽ đây là kết quả do việc lạm dụng thuốc an thần sao .Nhìn xung quanh cô bước xuống khỏi giường tiến lại gần cửa thì có người mở cửa đi vào vì hướng cửa mở vào trong nên cô ngã ra đằng sau .Người bước vào thì là một cầu thanh niên vói gương mặt nhăn nhó với màu mắt tím phong lan và mái tóc vàng highline xanh đó là Haitani Rindou em út nhà Haitani cậu bạn ngồi cùng bàn với cô nhưng thi thoảng mới vào lớp 1 vài lần .Thấy cô ngã ra sau anh tiến lại phía cô rồi chìa tay ra ý bào cô đứng dậy .Nắm lấy tay anh cô đứng dậy ,duỗi cho quần áo mình thẳng thắn lại
Y/n:"Haitani-kun"
Rindou:"đừng có gọi tao như vậy"
Y/n:"xin lỗi"
Rindou:"có sao ko"
Y/n:"k..ko sao"
Rindou:"vậy đi ra ngoài đi"
Bước ra ngoài cô thấy có một người đàn ông đang ngồi vắt vẻo ở cái ghế sofa ở giữa phòng khách nhìn thấy anh và cô đi ra thì rời mắt khỏi cái tivi nhìn về phía hai người rồi lên tiếng
Ran:"nhóc dậy rồi sao"
Y/n:"d..dạ"
Ran:"đồ của nhóc nè"
Ran đưa cho cô túi đồ mà cô mua ở tiệm thuốc ra cho cô ,tiến lại chỗ Ran cô cầm lấy rồi lấy chiếc điện thoại gần cái bần rồi kiểm tra điện thoại của mình thì có hai cuộc gọi nhỡ của mẹ khiến cô hoi lo lắng .Nhìn thấy vẻ mặt hơi biến sắc khiến Ran có hơi hoài nghi nhìn cô
Ran:"có chuyện gì sao"
Y/n:"ko có chuyện gì"
Rindou:"mà mấy hộp thuốc ngủ đó "
Nghe thấy anh hỏi cô như vậy khiến cô giật thót mình khiến cô hơi ấp úng
Y/n:"cái này ..."
Ran:"thôi chuyện riêng của người ta mày quan tâm là cái gì"
Y/n:"em xin phép em về trc "
Cô đi ra khỏi cửa thì Ran gọi hỏi
Ran:"hay để Rindou chở em về"
Rindou:"nè.."
Y/n:"dạ thôi em về trc"
Rời ra khỏi nhà anh em Haitani cô đi một mình trên đường về tới trc cửa nhà cô từ từ mở cửa ra .Thấy mẹ mình đang ngồi ở bàn ăn mà ko ăn cơm mà đợi cô
Y/n:"mẹ ko ăn cơm sao"
Y Nhã:"mẹ chờ con về "
Y/n:"vậy con dọn dẹp xong hai mẹ con mình nha"
Y Nhã:"ừm "
Cô tiến nhà vào nhà bếp dọn cho mẹ một mâm cơ đầy đủ rồi cô lên phòng tắm rửa .Bước vào trong nhà tắm ,soi cái gương cô ngơ ngác nhìn cái băng gạc đang đeo trên đầu sừ mó một lúc thì cô hơi hỏi trong đầu lầ anh băng bó cho cô sao .Sờ cái băng gạc rồi tiến vào nhà tắm .Xong cô bước ra ngoài mặc quần áo thẳng thớm rồi tiến lại cái bàn học cất vội mấy hộp thuốc an thần rồi cầm lấy ít băng gạc ra thì thấy một tờ gi chú trong túi băng gạc
''đứng có lạm dụng thuốc ngủ đó ( •̀ ω •́ )✧"
Thấy cô tờ ghi chú mà cô cười thầm anh em nhà Haitani cũng đáng yêu đó chứ .Cất hết đống đồ đó vào trong tủ ngăn bàn rồi đi xuống dưới nhà .Mang theo tâm trạng vui vẻ xuống nhà cô ngồi vào bàn ăn .Thấy cô vui vẻ bà Nhã liền hỏi
Y Nhã:"con có chuyện gì vui sao"
Y/n:"dạ ko "
Cô vội trả lời
Y Nhã:"ít khi con vui như vậy đó"
Y/n:"hihi thôi mẹ ăn đi ngội hết rồi"
Cô gắp cho mẹ mình một miếng thịt rồi hai mẹ con vui vẻ trong mâm cơm .Sáng hôm sau ,cô lật đật dậy thật sớm rồi chuẩn bị một hộp cơm cho mình mà còn làm thêm một phần cơm nữa cho mẹ mình .Nhớ đến hôm qua cô lại nhìn mình ko biết cô mình nên trả ơn hai anh em họ như thế nào ,cô là người ko muốn nợ ai một cái gì có lẽ một cô gái bình thường như cô chỉ có thể trả ơn như thế nào ,cô liền thở dài rồi cất đồ vào trong cặp .Đến trg cô im lặng một mình trên con đg trường tấp nập các cô cậu học sinh có bạn có bè đi cùng nhau nên cô cảm thấy mình thật lạc lõng giữa ngôi trg cấp 3 to lớn trc mắt .Bước vào trong trg cô đi dọc những dãy hành lang đông đúc rồi tiến lại vào lớp học của mình .Ngồi vào chỗ của mình cạnh cái cửa sổ hướng ra phía sân trường chính giữa là cây hoa anh đao đang chớm nở và bên cạnh có những cây dẻ quạt đc trồng để che bóng mát cho hs mỗi khi giờ ra chơi .Đang nhìn ra ngoài cửa sổ thì tiếng rầm ngay bên cạnh khiến cô giật mình quay ngoắt sang bên cạnh thì ra là cậu bạn cùng bàn Rindou .Thấy cô nhìn anh khiến anh theo phản xạ mà nhìn lại cô .Bị người khác nhìn thấy khiến cô giật bắn mình mà quay đi ,thấy hơi ngại nên cô lên tiếng
Y/n:"c...cảm ơ...ơn vì ...hôm ...qua...giúp...tớ"
Nghe thấy cô ấp úng nói lời cảm ơn anh vì đây là lần đầu tiên cô nói chuyện với người khác nên có hơi ngại.Cái dáng vẻ ấp úng mà vụng về mà cô cảm ơn người khác khiến anh suýt nữa bật cười .Nhìn anh như sắp cười mình làm cho cô ngài đến mức bốc khói mà cúi gằm mặt xuống ko nói đc gì .Tiếng trống vào tiết vang lên mọi người trong lớp bắt đầu về chỗ ngồi của mình .Lấy tập vở ra cô tập chung vào bà giảng của vị giáo viên già là chủ nhiệm của lớp đang giảng bộ môn ngữ văn môn học tuy chán ngắt nhưng cô lại khá thích môn này .Chăm chú nghe giảng cô ko để ý có người đang ngồi nhìn mình ko ai khác đó chính là anh nhìn cô bạn cùng bàn của mình ,anh cũng chả biết tại sao một cô bạn mà anh cho là chả có gì đặc biệt lại khiến anh chú ý như hôm nay .Đến cuối tiết lúc mọi người ra khỏi lớp để chuẩn bị cho tiết thể dục tiếp theo thì giáo viên gọi cô và anh lại
Giáo viên:"em Yakumazu và em Haitani tôi có chuyện muốn nói"
Nghe thấy giáo viên gọi mình cô hơi lo lắng vì ko biết mình làm sai chuyện gì còn anh thì nhăn mặt Nghe thấy giáo viên gọi mình cô hơi lo lắng vì ko biết mình làm sai chuyện gì còn anh thì nhăn mặt miệng thầm càu nhàu
Y/n:"có chuyện gì sao ạ"
Giáo viên:"tôi có chuyện này mong em Yakumazu giúp tôi đc ko"
Y/n:"vâng ạ"
Giáo viên:"tôi muốn em kèm em Haitani trong việc học môn của tôi và i môn khác"
Rindou:"tôi ko đồng ý"
Giáo viên:"vì điểm của em khá kém cho nên tôi muốn nhờ bạn ấy giúp em dù sao lại Yakumazu cũng là học sinh giỏi"
Y/n:"v...vâng"
Giáo viên rời đi để lại cô và anh đứng đó ,cô đang suy nghĩ về lời giáo viên vừa nói còn anh thì đứng đó lầm bầm chửi thề vài tiếng rồi bước ra ngoài .Bước ra người cô và anh đi ra phòng thể chất cô thì ngồi đó nhìn mọi người nói chuyện và chơi thể thao ,thấy chán cô đi ra sân sau ngồi ở cái băng ghế gần đó nhìn xung quanh rồi lôi ra một quyển kí họa nhỏ rồi lấy cái bút chì trong túi áo thể dục rồi vẽ bước tranh sau trg .Chắm chú vào việc mình làm cô ko để ý có hai người đang đi đến đó đang chăm chú vào cái gì đó khiến anh hơi tò mò mà tiến lại gần thấy em trai mình tiến lại gần Ran cũng tò mò đi theo.Tiến lại gần cô tiếng sột soạt của tiếng bút tiếp xúc với giấy vẽ ,cây dẻ quạt xung quanh khiến cô chú ý ko để ý hai người cạnh đó .Cậu chú ý vào quển sổ sketch đang đc cô cầm trên tay ,lúc đang chú ý thì Ran dẫm vào một cành cây gần đó khiến cô theo phản xạ quay ra đằng sau mà giật mình mà đứng lên nhìn hai anh em họ
Y/n:"hai ...người làm gì vậy"
Rindou:"câu đó tao hỏi mày mới đúng "
Y/n:"tại ...."
Nhìn anh cô cũng bí li do để bao biện của mình cho mình còn Ran tiến lại nhặt cuốn sổ nhỏ mà cô đánh rơi mà dở ra xem .Nhìn những bức tranh mà cô vẽ mà thầm cảm thán ,lật đến bức tranh mà cô vẽ một gia đình nhỏ đang vui vẻ cười vói nhau khiến Ran quay ra hỏi cô
Ran:"cái này của nhóc sao"
Nghe thấy người hỏi mình cô quay ra
Y/n:"vâng là của em"
Ran:"nhóc vẽ đẹp vậy"
Y/n:"à em cảm ơn vì lời khen"
Ran:"hừm mà tôi hỏi nè"
Y/n:"vâng"
Ran:"đống thuốc ngủ đó là của nhóc sao"
Như bị nói trúng tim đen cô liền im lặng rồi trả lời một cách tự nhiên nhất có thể
Y/n:"ko đó là của mẹ em "
Ran:"vậy sao"
Một lúc sau ,cô ngồi xuống cái ghế rồi hỏi anh
Y/n:"vậy cái chuyện dạy kèm của cậu thì sao"
Ran:"dạy kèm?"
Rindou:"tùy mày "
Y/n:"vậy chiều này nha mai tôi có việc bận"
Rindou:"sao cũng đc"
Lúc đó có cô bạn lớp trưởng tiến đến chỗ cô có chuyện.Đi theo cô bạn đó cô để lại hai người ở đó nhìn nhau .Chiều hôm đó cô đứng ở phía cổng trường nhắn cho mẹ mình về muộn .Xong cô đi bộ đến nhà của anh em Haitani để kèm cho cậu em út nhà Haitani .Đến nơi cô nhấn chuông sau một lúc thì có người ra mở cửa
Ran:"là Y/n sao"
Y/n:"vâng em đến đây để kèm Rindou ạ"
Ran:"ừm vào đi"
Bước vào trong Ran mời cô ngồi xuống rồi đợi
Ran:"đợi chút nó tí nữa ra "
Y/n:"vâng"
Ran đi lấy cho cô một tách trà rồi ngồi cạnh cô .Cầm tách trà trên tay cô .Giờ mới cô mới để ý anh em nhà này đẹp đó chứa mà nhìn kĩ Ran có một mái tóc đẹp phết đó chứa
Y/n:"Ran-san "
Ran:"sao"
Y/n:"anh chăm tóc thế nào mà đẹp vậy"
Nghe thấy cô hỏi thế anh có hơi ngơ mặt ra mà hỏi lại cô
Ran:"sao nhóc lại hỏi vậy"
Y/n:"tại em chăm sóc tóc mãi mà ko đc lại còn rồi và rụng khá nhiều hihi"
Ran:"vậy sao"
Y/n:"vậy anh chỉ em nha"
Ran:"vậy đc nhưng có qua có lại đó nha"
Y/n:"nếu anh làm đc em bao anh luôn "
Ran:"oke chốt nha"
Cô và Ran nói chuyện với nhau không ngờ hai người lại có nhiều điểm chung với nhau như vậy .Đang nói chuyện thì anh từ trong phòng đi ra thì thấy cô và anh trai mình đang nói chuyện với nhau
Rindou:"đến rồi sao "
Y/n:"ừm vậy chúng ta học thôi"
Rindou:"vào đi"
Anh dẫn cô vào trong phòng mình rồi lấy ra một cái bàn để giũa phòng rồi hai đứa ngồi xuống
Y/n:"vậy chúng ta học văn trc ha"
Rindou:"sao cũng đc"
Cô lấy trong cặp ra một tập sách vở văn ra đặt lên bàn
Y/n:"vậy chúng ta bắt đầu thôi"
Anh nhìn đống chữa trong cuốn vắn của cô khiến anh hết hứng rồi
Y/n:"vậy cậu không hiểu phần nào "
Anh lấy tay chỉ vào ba văn bản quan trong mà thầy đã dặn rồi nhìn cô .Cô chả biết nói gì mà lấy ra một quyển vở ghi riêng ba văn bản đó .Cô ngồi đó giảng từ đầu đến cuối một cách hăng say .Nhìn cô anh chả biết mình có tiếp thu đc ko nữa vì cái dáng vẻ nhỏ nhắn đáng yêu với chất giọng ngọt khiến anh ko thế nào chú ý vào bài giảng đc .Mái tóc đen ngắn ngang vai cùng với đôi mắt màu xanh lá cây hiếm có cùng với cặp má bánh bao phúng phính và đôi môi hồng đỏ mọng nhìn mà chỉ muốn cắn ,ko hiểu sao mọi người trong lớp ko ai trong lớp chịu kết bạn với cô nhỉ .Đang nói thì cô đột nhiên dừng lại mà hỏi anh
Y/n:"cậu có chú ý ko vậy"
Nghe cô gọi khiến anh giật mình
Rindou:"à có "
Y/n:"vậy cậu làm câu này đi"
Cô lấy ra tờ đề mà sáng này giáo viên đưa cho rồi cả hai bắt đầu làm .Nhìn cô chăm chú giải bài tay kiên thoáng viết khiến anh nhìn mà chán mà chẳ muốn làm .Cô làm đc nửa bài thì thấy anh đang chống bút chả biết làm gì .Cô nhìn anh rồi lấy bút ghi vào tờ đề những ý chình rồi nói
Y/n:"cái này là phần quan trong trong bài này từ cái này suy ra đáp án đó "
Rindou:"vậy sao cảm ơn"
Hai người làm bài với nhau đến khi tiếng chuông điện thoại của cô vang lên khiến cô rời khởi bài lạm mà nhấc máy
📲Y Nhã:"y/n con chưa về hả"
📲Y/n:"dạ vâng con về ngay ạ"
Tắt máy cô cất sách vở rồi bảo
Y/n:"xong rồi chúng ta nghỉ tại đây nha "
Dọn xong sách vở cô bước ra ngoài chào Ran cô ra về thì anh gọi lại rồi bảo
Rindou:"để tao chở mày về"
Y/n:"ko cần đâu"
Rindou:"con gái đi đêm ko tốt để tao chở mày về"
Y/n:"nhưng..."
Rindou:"ko nghe tao bẻ gãy chân mày"
Nghe thấy anh nói vậy cô liền lẳng lặng nghe theo ..Đi ra ngoài với anh cô đc anh đội mũa bảo hiểm rồi bảo cô trèo lên xe .Anh đứng đó nhìn cô chật vật leo lên cái xe của anh mà khiến anh nhịn ko nổi mà cười lớn ,thấy vậy cô mặt cô đỏ hơn trái cà chua .Nè nghĩ ghì vậy trời người ta chỉ có 1m52 thôi mà nhìn cái xe nó cao vl ra ko giúp người ta mà ở đó mà cười .Anh nhìn cô như vậy liền biết ra rồi tiến lại gần cô nhấc bổng cô lên đặt lên xe .
Rindou:"lần sau ko trèo lên đc thì bảo nghe chưa"
Thấy cô không nói gì biết là giận rồi nên anh đặt cô lên xe rồi trèo lên chở cô về nhà .Đang đi thì anh có hỏi về địa chỉ nhà
Rindou:"nhà ở đâu "
Y/n:"đi đến cuối đường này rồi rẽ phải là tới rồi'
Rindou:"đc rồi "
Đến nhà cô xuống xe trả anh cái mũ bảo hiểm rồi đi vào nhà ,trc khi đi vào nhà cô quay lại chào anh rồi bước vào trong nhà ,anh cũng chào cô rồi phóng xe đi về.Bước vào trong nhà cô thấy mẹ mình đang ngồi trên bàn ăn đợi cô
Y/n:"sao mẹ ko ăn trc đi "
Y Nhã:"thôi nào vào ăn đi ko đói "
Y/n:"mẹ ăn trước đi tý con đi tắm lâu lăm"
Y Nhã:"vậy mẹ ăn trc"
Y/n:" con đi tắm mẹ ăn trc đi "
Cô đi lên trên nhà đặt cặp xách xuống rồi nằm bịch xuống giường ,xoa xoa mái tóc ngắn của mình rồi thở hắt ra rồi chìm vào giấc ngủ .Còn anh thì đang phóng chiếc xe moto của mình về tới anh ,bước vào nhà anh đi thẳng vào trong phòng ,bước vào phòng anh dọn dẹp trong phòng ,đang dọn phòng thì anh nhặt đc tờ giấy mà cô chỉ cho anh cái nét chữ nhỏ nhắn ngăn nắp lại đẹp đến kì lạ khiến anh cứ nhìn nó mãi đến khi Ran bước vào gọi lên khiến anh giật mình
Ran:"mày có chuyện gì sao mà đứng mãi mà tao gọi mà ko nghe hả "
Rindou:"hả có hả"
Ran:"cầm cái gì đó"
Ran tiến lại gần anh mà hỏi thấy vậy anh liền giấu nhẹm tờ giấy đó đi
Rindou:"xem cái đề mà y/n đưa cho"
Ran:"ko ngờ mày cũng chăm quá ta "
Rindou:"kệ em mà ra ngoài đi"
Ran:"thôi đc rồi"
Ran bước ra ngoài để lại anh ở trong phòng rồi bước ra ngoài .Anh nhìn tờ giấy rồi đặt ngay ngắn trên bàn rồi đi ra ngoài .Cô nằm trên giường tỉnh dậy nhìn lên trần nhà rồi cười thầm có lẽ hôm nay là ngày vui nhỉ ,ngồi dậy cô bước vào phòng tắm .Sáng hôm sau ,cô dậy thật sớm để chuẩn bị cho mình và mẹ bữa trưa ,nhìn ngôi nhà đã ba ngày ko có tiếng cãi nhau ,nó thật yên bình .Bước ra ngoài thì đã thấy hai anh em nhà họ đã đứng ở ngoài
Y/n:"ủa sao hai người"
Rindou:"lên đi "
Y/n:"à thôi tôi đi bộ đc rồi ha"
Anh từ trên xe xuống nhấc bổng cô lên rồi đặt cô lên xe
Y/n:"nè đã bảo là"
Rindou:"im ngồi yên đó ko tao bẻ gãy chân mày"
Y/n:"bíc rồi"
Tới trường cô xuống xe rồi chạy thật nhanh vào trong lớp khiến không kịp trở tay .Bước vào trong cô ngồi ngay ngắn rồi lấy sách vở ra .Anh bước vào lớp đi xuống phía chỗ ngồi của mình đưa cho cô một hộp sữa dâu
Y/n:"ủa sao cho tôi vậy "
Rindou:"ko phải là của Ran cho mày đó"
Y/n:"ô vậy cảm ơn nha"
Cầm lấy hộp sữa cô mải mê uống cái khuôn mặt hạnh phúc với cái má phúng phích nhìn chỉ cắn vào cái má đó .Bàn tay vô chủ chọc vào má của cô ,thấy ai chạm vào mặt mình cô liền quay sang bên cạnh ,hai người nhìn nhau khiến không khí trở lên im lặng .Cô định mở miệng ra nói thì giáo viên đột ngột đi vào
Giáo viên:"các em hôm nay thầy cô có chuyện nên sáng nay chúng ta nghỉ"
Y/n:"ể vậy là đc nghỉ hả"
Rindou:"có lẽ vậy"
Y/n:"vậy đi về thôi nhỉ"
Lúc đó ra ở cửa lớp gọi anh và cô
Ran:"oi Rindou"
Rindou:"sao"
Ran:"hôm nay nghỉ đi chơi ko"
Rindou:"đc"
Cô cất cặp xong định rời đi thì bị Ran giữ lại
Ran:"đi ko y/n"
Y/n:"ko em còn về nhà nữa"
Rindou:"hửm"
Ran:"đi đi"
Y/n:"cái này"
Ran:"ko nói nhiều đi thôi"
Ran ko nói thêm kéo cô đi còn anh đi theo đằng sau.Đi dọc dãy hành lang những ánh mắt của mọi người cứa dán vào cô làm cô biết mình sắp bị các cô gái trong trường ghim rồi.Cũng đúng thôi hai anh em họ đẹp thế này cơ mà ai mà chỉ thích .Đến nhà xe cô đc Rindou chở đi đến một công viên thì dừng lại.Nhìn lại công viên đó thì cảm giác khá quen thuộc .
Ran:"nè y/n "
Y/n:"dạ''
Ran:"có chuyện gì sao"
Y/n:"à không"
Ran:"vậy vào thôi"
Y/n:"ưm"
Hai người dẫn cô vào bên trong .Sáng hôm đó ,cô cùng hai anh em họ chơi khắc trò khiến cho họ hiểu nhau hơn .Ran và cô khá hợp nhau nên nói chuyện với nhau suốt ,còn để lại anh chỉ nhìn một mình khiến anh tức không nói .Đến tối hai người dẫn cô về ,mẹ cô đang đứng đó ,tạm biệt hai anh em họ rồi đi vào nhà cùng vói mẹ mình
Y Nhã:"bạn con sao"
Y/n:"ưm bạn con đó ạ"
Y Nhã:"vậy hôm nào mời bạn vào chơi"
Y/n:"ư vâng hôm nào con sẽ mời"
Cô lên nhà vui vẻ bà nhìn con gái như vậy cũng an tâm phần nào ,có lẽ bà ko phải lo cho cô rồi .Hôm nào cũng vậy hai anh em họ cũng thân thiết hơn với cô ,tình cảm thân thiết của anh và cô cũng gắn kết hơn .Cô cũng có tình cảm cho người con trai bất lương nhưng với bản tính nhút nhát cô luôn giấu nhẹn nó đi .Anh cũng vậy cũng thích cô nhưng nghĩ mình là một tên bất lương đầu dường xó trợ làm sao mà sánh đc với cô chứa .Tình cảm của cô và anh hai người cùng thích nhau nhưng chả ai nói .Hôm nay mẹ và ba cô có ở nhà nhìn ba mẹ mình mà chỉ biết cười khổ .Ba mẹ cô đã li hôn và cô đi theo mẹ về Trung Quốc .Trc ngày rời đi cô gửi cho anh một bức thư tạm biệt .Cùng lúc anh đọc đc thì cô đã rời đi rồi .Rảo riết tìm cô nhưng nào thấy cô ,anh cười khổ có lẽ mất đi cơ hội rồi nhỉ
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro