Ác mộng (Sanzu Bonten )6
Harumi:"cô cũng ko như tôi nghĩ nhỉ nhưng con nhỏ đáng phải chết thôi đúng ko nhỉ"
Y/n:"vậy sao"
Harumi:"con nhỏ đó chết cũng đáng mà cái con nhỏ lấy đi danh tiếng đúng đầu của tôi thì đúng ko con chó ngớ ngẩn ngu ngốc con điếm cướp đi anh ấy nhỉ"
Y/n:"một kẻ như cô chắc ko sợ vào nơi đó ngồi chứ"
Harumi:"ý cô là sao"
Y/n:"cô biết tôi nói gì mà ..."
Chưa nói xong cô đã lao tới chỗ cô ta nắm lấy tóc đập trực tiếp đầu cô ta xuống bàn gằn lên từng chữ mà nói
Y/n:"MÀY NÊN CHẾT ĐI THÌ HƠN CON CHÓ MÀY ĐÉO XỨNG ĐANG ĐC SÔNG CẢ NHÀ MÀY HAY MÀY CŨNG VẬY "
Rio:"y/n"
Hắn ngạc nhiên khi cô làm như vậy lần đầu tiên như vậy cái vẻ hiền lành trc kia của cô đâu .
Harumi:"c...con c...chó t...thả t...tao r...ra"
Cô ta rên rỉ mà gằn lên tững chữ thấy ả ta ko chịu đc nữa Rio cầm lấy tay mà kéo ra
Rio:"thôi đc rồi y/n "
Nghe thấy vậy cô bỏ tay lườm ả ta và ba ả ta và đi thẳng một mạch ra ngoài .Thấy vậy hắn cũng đi ra cùng cô .Những người ở lại thì
Rio:"vậy nghĩ sao ngài Mikey"
Anh hướng mắt về phía Mikey và cười
Mikey:"tôi đồng ý"
Rio:"vậy thì tốt rồi đi thôi Mahito"
Anh bảo Mahito rời đi .Quay lại với cô từ nãy tới giờ cô đi bao nhiêu bước ắn đi bấy nhiêu .Đến khu vườn dằng sau khu biệt thự mà ngồi ở băng ghế gần đó mà nhìn về phía xa xăm nào đó ,thấy vậy hắn đến gần cô ngồi xuống cạnh cô .Ngồi đc tầm đc 30 phút thì cô thì quay sang thấy hắn ngồi đó khiến cô giật mình
Y/n:"AAA anh làm tôi hết hồn"
Sanzu:"cái này tôi mới bảo cô mới đúng "
Y/n:"hả sao lại tôi????"
Sanzu:"cô ngồi đây như con mất hồn thẩn tha thẫn thờ như con ma vậy sự im lặng của cô khiến cô thêm đáng sợ hơn đó"
Y/n:"vậy hả???? "
Sanzu:"chẳng lẽ tôi lại nói dối cô "
Y/n:"tôi thấy nó bình thường mà"
Sanzu:"mà sao cô lại "
Y/n:"ý anh là cái cú đánh ấy"
Sanzu:"ừm "
Y/n:"cái đó là đc anh Rio chỉ cho tôi để tự vệ mà thôi"
Sanzu:"ừm thì tự vệ "
Y/n:"mà anh đi theo tôi làm gì "
Sanzu:"cô đoán xem"
Y/n:"vậy ư anh kì lạ thật"
Sanzu:"vậy ư tôi thấy cô kì lạ hơn tôi đó "
Y/n:"mà vết thương anh sao rồi"
Sanzu:"ừm cũng ổn"
Y/n:"cũng ổn là sao"
Sanzu:"ờm thì"
Y/n:"anh có gì giấu tôi cái gì đúng ko"
Sanzu:"ờm hai ngày trước tôi rách vết thương mà cô sơ cứu cho tôi"
Y/n:"hả anh có sao ko"
Sanzu:"ko sao"
Y/n:"vậy thì tốt rồi nhưng anh cũng phải theo dõi một thời gian"
Sanzu:"vậy thì cho tôi số liên lạc vậy thôi"
Y/n:"đây "
Cô đưa cho hắn tờ giấy ghi số điện thoại của cô lại nhìn về phía khu vườn .Sau một lúc ,cô thiếp đi tựa đầu vào vai hắn thấy vậy hắn bế cô đi vào trong ngôi biệt thự to đó .Vào trong căn nhà thì Rio và Mahito cũng đi ra thì thấy hắn đang bế cô .Mahito nhìn thấy chị mình đc bế bởi một người đàn ông khác khiến cậu thiếu điều đấm vào mặt hắn mà thôi
Y/n:"em gái của hai người đây "
Mahito tiên đến chỗ hắn dành lại người chị gái .Rio nhìn hắn mà hỏi
Rio:"cậu quen em gái tôi"
Hắn nhìn Rio mà nói
Sanzu:"ân nhân chăng"
Nói xong hắn rời đi .Mahto bế cô vào phòng rồi đóng cửa lại cho chị mình ngủ .Đến tối nhìn lên đồng hồ 8:00 ,cô vươn vai rồi đi vào nhà vệ sinh tắm rửa ,đi xuống dưới nhà để ăn cơm tối .Bên dưới thì mọi người đã ăn xong chỉ còn có Rio và Mahto ở đó thôi .Cô tiến lại chỗ họ ngồi xuống mà hỏi
Y/n:"hai người ko ăn đi còn đi nghỉ"
Thấy tiếng của cô hai người quay sang ,Mahito quay sang ôm cô mà nói
Mahito:"chị hai người lúc nãy đem chị vào là ai "
Y/n:"hả ý em là sao"
Rio:"Sanzu Haruchiyo no.2 Phạm Thiên "
Y/n:"ừm vậy sao em ngủ quên hả"
Rio:"ùm xong cậu ta bế em vào nhà"
Y/n:"ế ? thật ư em ko biết đó"
Mahito:"haizzz chị nên giữ ý chứ "
Y/n:"rồi em trai thì chị tiếp thu vậy bỏ chị ra đc ko chị đói rồi"
Mahito:"vậy ăn thui anh Rio và em cũng đói rồi"
Ăn xong cô đi lên phòng chạy thẳng vào phòng nằm ịch xuồng giường mà mở điện thoại ra ngồi chơi một lúc thì có người gọi tới cô bắt máy
Y/n:''Moshi moshi tôi nghe đây ai vậy"
Sanzu:"tôi Sanzu"
Y/n:"là anh sao"
Sanzu:"cô có sao ko"
Y/n:"ừm tôi ổn mà người cần hỏi câu đó là anh đó "
Sanzu:"vậy sao"
Y/n:"mà tôi xin lỗi nha hôm nay tôi lỡ ngủ quên rồi"
Sanzu:"ko sao "
Y/n:"mà thôi cũng muộn rồi anh ngủ ngon nha tạm biệt"
Cô cúp máy trc còn hắn ở đầu dây bên kia thì cười thầm mà nói
Sanzu:"chúc cô ngủ ngon"
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro