Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Ác mộng (Sanzu Bonten ) 3

Hầu nữ:"cô chủ mọi người có chuyện nói với cô ạ"
À thì ra là một con hầu trong nhà làm cô giật mình
Y/n:"ừm em đi trc đi tôi ra sau"
Hầu nữ:"vâng em xin lui ạ"
Cô hầu rời đi cô thở phào đi đến trc tủ quần áo ,chon một bộ quần áo nghiêm chỉnh một cái áo sơmi và một cái chân váy bó đen dài mang một đôi dày cao gót đen .Bước ra ngoài và đi đến thẳng phòng chính của ngôi nhà .Tại căn phòng dành riêng cho thành viên của gia đình .Đi lại chỗ của mình ngồi và im lặng lúc đó bác cả lên tiếng
Bác cả:"vậy bây giờ chúng ta bắt đầu thôi nhỉ "
Lúc đó ,có một giọng chanh chua vang lên ,cô hướng mắt về phía giọng nói kia thì ra là mợ hai
Mợ hai:"chà chà xem ai kìa "
Bà ta hướng mặt về phía cô ,thấy vậy cô lắc đầu cho qua
Mợ hai:"con gái vô dụng của chị hai đó sao"
Cô vẫn im lặng
Bác cả:"im lặng bây giờ là di chúc của mẹ"
Cô hướng mắt về phía bác cả và nhìn mọi người trong căn phòng thì ra họ về đây chỉ để săn cái tài sản của bà ngoại .Bản di trúc đc đọc lên cô im lặng ko muốn nghe vì cô chả muốn cái tài sản khổng lồ của ông ngoại và bà ngoại có cũng như ko tiêu mãi cũng hết mà tiêu nó có đc hạnh phúc mãi đc ko .Và đến cuối cùng thì mọi người lại hướng mắt về cô
Mợ cả:"sao lại là nó "
Cậu:"thế đéo nào"

Cô lên tiếng
Y/n:"có chuyện gì sao "
Lúc này ,mợ hai lên tiếng
Mợ hai:"sao tài sản của mẹ lại dành cho nó chứ chúng ta ko có đồng nào "
Bác gái:"cái thứ cặn bã như nó xứng đáng sao "
Y/n:"chúng ta còn chưa đọc xong mà đúng ko bác cả "
Bác cả :"đúng vậy "
Y/n:"cổ phần công ty"

Lúc đó có hai người bước vào ,tiếng mở cửa khiến mọi người chú ý .Người con trai đầu tiên có mái tóc màu xanh dương với đôi mắt màu đen tuyền đó là người em trai đc bà cô nhận nuôi ,người con trai đằng sau thì lịch thiệp đi phía sau thì với mái tóc đc vuốt gọn mặc âu phục chỉnh tề đó là anh họ cô .Người anh họ tên Rio còn người em nuôi tên Mahito
Mahito:"xin lỗi vì tới muộn "
Rio:"con xin lồi mọi người "
Y/n:''ko sao đâu hai người ngồi vào đi "
Mahito:"lâu ko gặp chị rồi"
Rio:"vậy "
Mahito:"bác đọc đi"
Bác cả:"và cổ phần của công ty và công ty thuộc về Rio và Mahito"
Mợ hai:"có quái gì "
Mẹ y/n:"vậy là cổ phần của công ty và cả tài sản của mẹ là nhường lại cho ba đứa cháu kia"
Bác cả:"đúng vậy "
Mợ hai:"nhưng thằng Mahito làm gì có huyết thống với nhà chúng ta "
Bác gái:"đúng vậy"
Nghe tới đây cô đứng phắt dậy mà nói
Y/n:"bây giờ bà mất rồi các người mới lộ bộ mặt thật của mình ra sao thật là kinh tởm"
Mợ hai:"mày dám hả con nhãi"
Rio:"con ko ngờ cha mẹ lại nhưng vậy"
Mahito:"haizz lại tranh dành gia sản"
Y/n:"cái loại hám tiền như các người chỉ mong bà tôi chết sớm để chiếm đoạt tài sản sao"
Mẹ y/n:"mày im miệng ngay con vô dụng "
Mahito:"bà nói cái gì cơ chị ấy ko vô dụng mà con hơn mấy loại các người "
Mahito nổi điên lên định lao vào thì Rio cản lại
Rio:"đừng hành động thiếu suy nghĩ như vậy "
Mẹ y/n:"cái thứ rác rởi như mày ko đc lên tiếng trong cái này"
Y/n:"nếu tôi là rác rưởi thì bà là cặn bã ,tôi cảm thấy có lỗi với bà khi có người con như các người "
Vừa nói xong bà ta lao ra tất cô một cái đau điếng khiến cô ngã lăn ra sàn .Thấy vậy Mahito đến đỡ cô dậy
Mahito:"chị ko sao chứ"
Y/n:"chị ko sao"
Lau vết máu trên khóe miệng đứng lên mà nói
Y/n:"đây là một hành động mà một người mẹ nên làm với con sao "
Mẹ y/n:"mày ko phải con tao đứa vô dụng"
Sau đó cô đc Mahito mang ra ngoài trc khi bước ra anh Rio có nói
Rio:"tôi thật xấu hổ khi có người thân như vậy "

Mahito dẫn cô đi về phòng sơ cứu cho cô
Mahito:"thật là "
Y/n:"gì vậy ông cụ non "
Cô véo má của Mahito mà cười nói
Rio:"thôi nào nhóc đâu cần phải lo lắng cho cô chị này chứ "
Y/n:"ừm sao đây anh ko quan tâm đến người em gái này sao"
Rio:"anh xin lỗi mà"
Mahito:"hai ngườ bỏ rơi em sao"
Giọng cậu trở lên hờn dỗi mà nói
Y/n:"anh chị nào có mà em cũng lớn rồi con trẻ con như vậy hả "
Mahito:"kệ em "
Y/n:"thôi đc rồi chị chuộc lỗi với em đc ko"
Mahito:"đc ạ( •̀ ω •́ )✧"
Y/n:"dĩ nhiên "
Rio:"vậy ba anh em mình đi thôi nhỉ"

Ba anh em cô lại cùng nhau đi vào phòng bếp ,mọi người trong nhà bếp rất ngạc nhiên khi ba người quay lại .Cũng đã ngót nghét 5 năm họ ko về đây rồi .Thấy vậy mọi người dùng hành động của mình một chút mà chào hỏi ba người họ
Bếp trưởng:"cô chủ và và cậu chủ lâu ko gặp rồi "
Y/n:"cũng lâu rồi mà"
Hầu nữ:"mà ba người xuống đây làm gì ạ"
Y/n:"tôi lại đắc tội với cậu chủ nhỏ của mọi người nên tôi phải chuộc lỗi đây nè"
Bà quản gia:"thật là ba cô cậu chủ vẫn vậy nhỉ"
Cô quay ra đằng sau nhìn bà quản gia người đã chăm sóc cho ba anh em cô khi hè về đây chơi ,bây giời bà tóc đã điểm bạc nụ cười hiền hậu vẫn còn trên khuôn mặt phúc hậu của bà ấy .Bà là bạn thân của bà ngoại cô nhà của bà ấy ko đc khá giả mấy thấy vậy bà ngoại cô bảo bà về làm quản gia và tiếp quản mọi sự trong nhà cùng bà ngoại cô .Sau khi thấy bà ,Mahito chạy ra ôm chầm lấy bà ấy như đứa cháu lâu ngày ko gặp người bà lâu năm .

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro