Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 72: Evif

Tên tôi là Evif.

"Chỉ là một đứa nhãi ranh thôi, không có gì đặc biệt." Trích nguyên văn lời nói cún hường Sanzu.

Tôi đoán là tôi có cha và có mẹ, nếu không thì làm sao tôi được sinh ra chứ? Nhưng tôi chả có chút kí ức gì cả, từ khi ý thức được, tôi đã luôn sống chui sống nhủi trong những ngõ hẻm tối tăm bẩn thỉu, đi lục thùng rác, hay trộm vặt để có tiền mua đồ ăn.

"Mày có mùi như chuột cống vậy." Trích nguyên văn lời nói của đầu mực Rindou.

Có ăn thì mới sống được.

Không ăn xin hay chờ mong cái sự thương hại từ kẻ khác. Vì vốn dĩ đó là thứ không tồn tại ở thế giới ngầm này.

Tất cả, chỉ có thể dựa vào bản thân.

Không thể tin tưởng bất luận kẻ nào, mọi thứ trên đời luôn có cái giá của nó.

Theo mệnh lệnh của Vua, những ngày này tôi sẽ phải chăm sóc một người.

Đó là một cô gái, yếu ớt trắng bệch, và có lẽ sắp chết rồi.

Tại sao Vua lại hạ lệnh chăm sóc cho một kẻ sắp chết?

Mà, tò mò làm gì chứ. Cứ làm theo mệnh lệnh thôi.

Hầu hết thời gian, cô gái ấy đều ngủ. Tôi chẳng có việc gì làm, cảm thấy có chút nhàm chán.

Qua đến ngày thứ 3, rốt cuộc cô ấy cũng tỉnh lại.

Ngạc nhiên thật đấy, cặp mắt của cô gái ấy... Thật đặc biệt.

Sau một vài câu chào hỏi ngắn và lịch sự, cô gái ấy hỏi tôi về tình hình của cún hường Sanzu.

Một kẻ sắp chết, biết nhiều một chút cũng chẳng sao.

Tôi nói tóm tắt với cô ấy về tình hình của Sanzu.

Thật đáng tiếc, hắn vẫn chưa ngỏm. Tầm hai tháng nữa hắn ta sẽ có thể vận động bình thường, sáu tháng để bay nhảy nóc nhà và một năm để phục hồi hoàn toàn.

Cô gái nghe vậy chỉ mỉm cười nhẹ. Sau đó, cô ấy hỏi về Vua:

"Nếu "Vua" biến mất, Phạm Thiên sẽ như thế nào?"

"Vua không bao giờ biến mất, cũng không bao giờ chết, tất cả quyền lực sẽ một lần nữa tề tựu, và một vị Vua mới lên ngai."

Đó là cách mà Phạm Thiên hoạt động.

"Hmm... Vậy dù ai là Vua. Đối với em cũng như nhau?"

Tôi gật đầu.

Tôi, trung thành với Vua của Phạm Thiên. Lòng trung thành ấy xuất phát từ  khao khát sống. Lựa chọn quy phục chỉ để có thể sống. Như vậy, kẻ nào là Vua cần quan tâm sao?

"Nhưng... Chị đoán là sẽ không có vị Vua nào sở hữu đôi mắt đẹp như Kurokawa Izana đâu."

"..."

Đôi mắt của Kurokawa Izana?

Tuyết rơi trắng xóa, lạnh lẽo. Tôi ghét cái lạnh, vì cái thời tiết ấy làm tôi cảm thấy như mình sắp chết đến nơi.

Và... Tôi đang chết dần thật, chết cóng trong cái lạnh của đêm đông.

Một con chuột cống chết cóng, cái xác đen nhẻm giữa đống tuyết trắng xóa trông thật nổi bật, cũng thật đơ bẩn đến gai mắt.

Có lẽ, vì gai mắt như vậy nên vị Vua ấy mới chú ý tới.

Xách gáy con chuột lên, mày cau lại khó chịu.

"Tch. Mày làm bẩn tay tao rồi."

Vứt con chuột xuống đường, lại ném lên nó hai cái áo khoác dày. Bàn tay không kiên nhẫn mà nhồi con chuột vào giữa mớ áo khoác. Sau đó lại ôm cả mớ áo khoác lẫn con chuột bên trong lên.

Gió vẫn thổi, nhưng dường như không còn lạnh như vậy nữa.

Tuyết bên ngoài rơi không ngừng, và tôi thấy trong cánh đồng hoa tím phong lan mênh mông ấy cũng có tuyết rơi.

Trên đời này không có gì là miễn phí cả.

... Lần đầu tiên nhận được thứ gì đó vô điều kiện từ người khác, thật lạ lẫm.

Chút hơi ấm đó, đến nay, tôi vẫn chưa thể trả được.

"Đúng không?... Nếu vị Vua ấy chết thì thật buồn nhỉ?"

"..."

"... Ừm."

"Vậy làm ơn, hãy lắng nghe những điều chị sắp nói sau đây..."

Cô ấy tên là Eperia. Và đã nói với tôi rất nhiều thứ. Tôi cố gắng nghe và ghi nhớ, thật sự là quá nhiều thông tin cần phải biết và những việc cần phải làm.

Tôi biết chứ, biết rằng vị Vua ấy đang chết dần, và đã luôn chết dần chết mòn. Và khi Vua chết đi, một vị Vua mới sẽ lên ngai.

Tuy nhiên... Eperia nói đúng.

Đối mắt ấy, chỉ có một trên thế gian.

Và... Không biết tôi đã kể với bạn điều này chưa, nhưng vị Vua ấy chơi vĩ cầm rất hay.

Dù tôi chỉ mới nghe lỏm được một lần, và số lần vị Vua chạm vào vĩ cầm chỉ đếm trên đầu ngón tay.

Vị Vua ấy có khả năng cảm âm tuyệt vời.  Bởi vậy, những khúc nhạc vô đề được kéo lên đều nghe rất hay và du dương.

Chúng không có lời, nhưng tôi nghe được một nỗi buồn man mác và những khoảng lặng tĩnh mịch chêm xen. Như những gợn sóng lăn tăn dần lan tỏa rồi biết mất tăm. Nó trống rỗng, mờ mịt và vô nghĩa một cách khó tả.

Hẳn là, vị Vua tiếp theo sẽ chẳng bao giờ tấu lên khúc vĩ cầm như vậy.

Ba ngày sau đó, Eperia không còn thở nữa...

Bánh răng bắt đầu vận hành.

Một tháng sau, Sanzu đã hồi phục về cơ bản. Số hai của Phạm Thiên đã về lại vị trí. Vốn là chó điên, lại càng điên cuồng hơn. Cuộc chiến đầu tiên nổ ra là với phe Higan Bana.

Tôi cần phải giải thích một chút chỗ này. Phạm Thiên đã từng có đến hai vị Vua, Mikey và Izana. Nội bộ Phạm Thiên cũng chia làm hai phe, tương ứng với quyền lực của hai vị Vua. Nhưng nó không cân bằng, phe Izana mạnh hơn, và một phần làm nên sự lớn mạnh ấy là Kagami.

Tuy nhiên, khoảng 3 năm về trước, Izana và Kagami đột ngột biến mất tăm như đã bốc hơi khỏi thế giới. Nội bộ Phạm Thiên lại dấy lên một hồi đấu tranh phân chia quyền lực. Số 2 của Phạm Thiên - Sanzu Haruchiyo, con chó điên trung thành dưới quyền Mikey đã trực tiếp thâu tóm một lượng lớn quyền hành vốn là của Kagami.

Cán cân dần lệch sang phía còn lại. Nhưng tình thế lại một lần nữa lật ngược khi anh em nhà Haitani được trao quyền toàn phần từ quyết định của Kakuchou, đồng vị số 2 của Phạm Thiên và được biết đến là cánh tay phải của Izana, người mà lúc ấy đang truy tìm tung tích của Vua.

Sanzu Haruchiyo được gọi là chó điên, nhưng điều đó không có nghĩa là hắn ta thực sự điên. Thực chất, hắn ta xảo quyệt và biết cách tác động vào người khác. Nhưng Haitani Ran lại trên cơ Sanzu. Có lí do để mà ngoài Izana và Kakuchou, Haitani Ran là người duy nhất được Vua cho phép tiếp xúc với Kagami...

Như vậy, mọi thứ về thế cân bằng.

Nhưng lần này chỉ còn lại một vị Vua duy nhất - Izana. Và hiển nhiên, Sanzu đang nắm giữa quá nhiều sức mạnh không cần thiết.

Tôi đã nghĩ Vua sẽ khử Sanzu. Nhưng ngạc nhiên là hắn còn sống, ngạc nhiên hơn nữa khi hắn thuần phục dưới vị Vua.

Con chó điên ấy đáng lẽ trong mắt chỉ có Mikey thôi chứ nhỉ?

Tóm lại, việc Sanzu quy phục, tức lúc này Izana đã nắm hoàn toàn Phạm Thiên trong tay.

Và...

Đổi tên Phạm Thiên thành Thiên Trúc (Tenjiku).

Một sự trùng hợp đến trêu người, cùng ngày, Higan Bana đổi tên thành Touman.

Thiên Trúc và Touman, nghe như hai cái tên này đã từng đối đầu với nhau nhiều năm về trước. Và giờ đây một lần nữa lặp lại, tàn khốc hơn nhiều.

Phải, tàn khốc hơn... Lần này còn có sự gia nhập của phe thứ ba - Tsuchigumo.

Tsuchigumo do Kagami dẫn đầu.

Touman do Mikey cùng Ema thống lĩnh.

Tenjiku do Izana cai trị.

Sau khi biết được tin Kagami là đầu lĩnh của Tsuchigumo. Izana đã chuyển hướng tấn công toàn lực vào Tsuchigumo.

Kagami từng là cánh tay trái của Izana, và cô ấy là một trong những người mà tôi nghĩ sẽ không bao giờ phản bội Vua.

Nhưng, mọi chuyện đã rõ rành rành rồi. Và thứ mà Vua căm ghét nhất chính là phản bội.

Trước tình thế đó, Touman lại cùng Tenjiku liên hợp, chỉa mũi dùi về phía Tsuchigumo.

Tôi đã từng nghe phong phanh rằng kẻ đã ám sát người lãnh đạo quá cố của Touman (Higan Bana) là Kagami.

Như vậy, Touman chỉ đơn giản là đang báo thù, nợ máu phải trả bằng máu.

Hiển nhiên, trước sự tấn công dồn dập từ cả hai phía Tenjiku và Touman, Tsuchigumo dần bị dồn vào đường cùng sau hơn một năm chiến tranh liên miên.

Tsuchigumo sẽ bị loại bỏ?

Không, không hề...

Bởi vì chúng đã thành công lật ngược thế trận.

Con át chủ bài được đưa ra vài thời khắc quyết định.

Và đây cũng là giây phút mà tôi mong chờ...

...Monera Carmicheal đã xuất hiện.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro