Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 4 : Xin đừng bỏ tôi !

Ở phần trước , Chifuyu đã hôn Takemichi . Tiếng chát oan nghiệt xé tan cả 1 bầu trời vắng lặng . Ai là người đã tát Chifuyu ? Hãy đón chờ ở chương này nhé !

_________________________________________

* Chát *

Tiếng chát đó xé tan đi bầu không khí của cả 2 . Takemichi mở to đôi mắt , đó là Kakuchou .

1 cậu thanh niên có 1 cái sẹo kéo từ trên đỉnh xuống tai . Mắt của cậu ta khá là khác lạ , 1 bên đen , 1 bên trắng . Tóc có màu đen .

- Takemichi, mày không sao chứ ? Sao lại để nó hôn mày ? Tại sao ? Thôi mày không cần trả lời ! - Kakuchou liền kéo Takemichi đi khỏi nơi đó .

' hmmmm, thêm tình địch ? Hay đấy ' - Chifuyu nở 1 nụ cười bí hiểm . Cơ mà cái tát đấy cũng đau thật .

Takemichi từ nãy giờ không hiểu chuyện gì . Có thể nói là não đang từ từ tiếp thu tất cả . Từ việc cậu bị lôi lên sân thượng , rồi đến việc Chifuyu hôn cậu , rồi còn nói : chào cộng sự ! và cuối cùng là Kakuchou xuất hiện lúc nào không hay ? Tất cả đang rối tung lên .

Kakuchou dẫn cậu đến căn teen . Có vẻ bây giờ đang thưa thớt học sinh . Không sao cả , càng ít càng tốt !

- Chị bán cho em 1 bánh bao , 1 hộp mì trộn và 2 chai nước ngọt bất kì . Tiền đây , khỏi thối - Kakuchou đưa cho chị bán căn teen 2 Yên ( 41.000 đồng ) dù đồ thì chỉ có 1 Yên ( 20.000 )

- Mày là ... Kakuchou ? - Takemichi như sực nhớ ra hiện tại mà quay ra hỏi người đối diện .

- Vẫn nhớ tao sao ? Bạn cũ ? - Kakuchou nở 1 nụ hiền hòa , cậu vui mừng khi người bạn ấy vẫn nhớ tới cậu .

------------Quay ngược dòng thời gian--------

Kakuchou và Takemichi năm ấy lên 7 .

2 đứa nhóc đó dính nhau từ ngày còn bé , bám lấy nhau không rời . 2 đứa trẻ như hình với bóng . Lúc nào cũng bên nhau .

Rồi cho đến khi , ba mẹ của Kakuchou quyết định đi sang 1 tỉnh khác thuộc Shikoku - Kagawa , không ai biết lí do họ rời đi . Và buồn bã hơn ai khác , tất thảy lại là Takemichi.

Kakuchou đi không 1 lời chào tạm biệt .

-------------------Trở Về Hiện Tại-------------------

Takemichi ôm chầm lấy Kakuchou, họa chăng vì chính Kakuchou và băng khác trừ Touman đối xử với cậu rất tốt . Nếu không muốn nói là cực kì tốt !

Họ chưa từng nghe lời của Gabi .

Họ chưa từng đánh đập cậu .

Họ thật sự đối xử rất tốt với cậu , cậu thật sự rất muốn cạnh họ . Rất muốn !

Takemichi khóc rồi ...

- Takemichi này , mày vẫn mít ướt như ngày nào nhỉ ? Thật đúng là anh hùng mít ướt của tao mà - Kakuchou xoa xoa cái đầu vàng đang ôm vào người anh mà khóc .

- Ăn đi - Kakuchou đưa cái bánh bao nóng hổi mới ra lò nhờ chị bán căn teen .

Takemichi gật đầu rồi lấy cái bánh bao , tuy nóng nhưng nó không phải là khiến tay cậu bị bỏng , ngược lại còn khá dễ chịu .

Cậu cắn 1 miếng của bánh bao , má cậu vốn dĩ đã có 1 chút phúng phính nay được miếng bánh bao kia nhân đôi , quả thực rất muốn cắn .

Kakuchou và 2 chị bán căn teen thì ' chết đứ đừ ' do sự dễ thương này .

Cậu cứ ăn , ăn và ăn . Cho đến khi bánh bao hết cậu mới quay hỏi Kakuchou:

- Mày mới vào học sao ? Nếu thế thì học lớp nào ? - Takemichi hỏi

- Mới vào , lớp 8A - Kakuchou nghĩ và hi vọng là cùng lớp với Takemichi. Và ừ , cậu trai không nghĩ sai , ngược lại là cậu ta nghĩ đúng .

- Chung lớp , cơ mà này ... mày biết Chifuyu à ? - Takemichi ngẩn người và cũng có chút đờ đẫn hỏi .

- Thế xuyên không , tên lẫn hình dạng với chất giọng không khác thì chả lẽ giả ngơ không biết sao ? Với lại cũng lạ thật . Tao vô tình mua 1 cuốn gọi là _Cô Nàng Tinh Nghich Của Chúng Tôi , Kaori Mainu_ về thì ngay ngày hôm sau tao lại ở đây ! Thế mày thì sao ? - Kakuchou kể với Takemichi rằng bản thân , có thể vui quá nên giấu đoạn ôm quyển sách đấy đi ngủ .

- Tao thì cũng giống mày , _Cô Nàng Tinh Nghịch Của Chúng Tôi , Kaori Mainu _ có vậy thôi . Tao ngủ quên khi đang đọc sách , và lúc dậy thì gặp tình huống vậy này . Cơ mà cái cuốn đấy chả đáng tiền , nó khiến tao khó chịu - Takemichi kể từ từ , thiết nghĩ nếu cậu và Kakuchou bị hút vào , chả lẽ ...

* Reng *

Tiếng chuông vào lớp , giải tán 15' ra chơi của cả trường .

Bao học sinh đi vào lớp , có đứa toát mồ hôi khi chơi với bạn , có đứa thì đi vào lớp với mấy quyển sách mượn ở thư viện , có đứa còn mang cả đồ ăn vào trong lớp , có đứa vẫn nhởn nhơ bên ngoài hành lang .

Cậu nắm tay Kakuchou vào lớp , cô giáo chủ nhiệm thấy vậy thì bảo với cả lớp rằng Kakuchou là học sinh mới , ai cũng lạ là cậu ta chỉ có tên chứ không có họ . Mà kệ đi , quan trọng là mấy đứa con gái lại chết yểu trước Kakuchou kìa .

Kakuchou không ngần ngại hỏi :

- Thưa cô Nobara , liệu em có thể ngồi cạnh bàn chống chỗ bên cạnh Takemichi được không ạ ? - Kakuchou với vẻ mặt thành khẩn nói .

- À ừ , nếu em muốn thôi - Nobara cũng cười trừ ' thằng nhóc Takemichi này có vẻ được nhiều nam con trai thích nhỉ , ta nghĩ trò sẽ là thụ đấy Take-chan ' rồi bật cười tiếng khúc khích . Tuyệt nhiên là không để ai biết rồi .

Kakuchou không ngần ngại nắm tay của Takemichi mà kéo về bàn học , đặt cặp sách xuống rồi nói chuyện với Takemichi.  2 người này có vẻ không để ý đến 5 cặp mắt đang nhìn mình .

Yamagishi , Makoto , Akkun , Takuya và Chifuyu đen mặt vì không được coi trọng sự hiện diện này . Họ ghen chăng ?

Trong khi tiết 4 bắt đầu , môn lịch sự với giáo viên là Makima đang giảng , vì nhàm chán nên Kakuchou quyết định đi ngủ 1 giấc . 1 cậu học sinh có vẻ đến để ngắm Takemichi chứ chả có mục đích gì khác .

* Reng *

Hết giờ và hết tiết 5 , mọi người ra về , mặc cho Kakuchou đang ngủ và chả biết trời đất . Takemichi quyết định trêu cậu bạn thời thơ ấu của mình , nghĩ là làm , cậu liền đi trốn trong trường . Tất nhiên chỉ là khu vực quanh cấp 2 , chứ bên cấp 3 vẫn còn đang có 1 số lớp học . Cũng thêm việc , Eren còn đi câu lạc bộ nên chắc cậu sẽ không phá đám .

Kakuchou tỉnh dậy , không thấy ai trong lớp và trời cũng đã xế chiều . Kakuchou nhìn quanh thì chả thấy Take-chan của mình đâu thì liên tục gọi Takemichi :

- Takemichi! Mày trốn ở xó nào đấy ? Ra đây coi ... Takemichi? Takemichi ? - Thấy không 1 lời hồi đáp , Kakuchou liền nhanh chóng đi tìm .

Trong quá khứ , Takemichi đã luôn ở bên cậu và rồi lại bị tách ra . Kakuchou chịu cô đơn vậy là đủ rồi !

Lần này , cậu quyết không rời xa Takemichi dù chỉ 1 bước . Tìm xung quanh mà không thấy Takemichi đâu . Kakuchou liền thấy bất lực , cô đơn và ... trống vắng .

* Tí tách *

Kakuchou không ngăn được dòng nước mắt đang chảy ra , không phải là vì cậu ta yếu đuối , chỉ vì bản thân cậu ta thấy mình không thể giữ Takemichi lại thôi .

Cậu ta cứ thế ngồi bật khóc ở cạnh cầu thang , Takemichi vì lo lắng nên đi tìm và nhìn xem , Takemichi làm Kakuchou lo lắng đến phát khóc kìa .

* Lạch cạch *

- Này , Kakuchou... tao xin lỗi - Takemichi lên tiếng xin lỗi trước

- Làm ơn đừng bỏ tao ... đừng bỏ tao thêm lần nào nữa ... xin mày ... tao thật sự rất cần mày ở bên ... đừng bỏ tao ... - Kakuchou lặp đi lặp lại cụm từ " đừng bỏ tao " chỉ vì bản thân sợ mất Takemichi. 

Kakuchou ở kiếp trước đã không thể bảo vệ cậu , nên ở nơi đây . Cậu quyết định sẽ bảo vệ tới cùng , dù cho có mất đi tính mạng cậu cũng không quan tâm . Takemichi là trên hết !

Takemichi vỗ lưng người bạn của cậu , có thể vì thấy trò đùa quá chớn nên Takemichi cứ mặc cho Kakuchou khóc ướt 1 bên vai . Phải chăng ... Kakuchou thật sự là 1 con người tốt .

- Takemichi... - Ở 1 nơi nào đó phát ra tiếng nói của 1 cô gái trẻ đang gọi tên Takemichi trong sự thù ghét .

.
.
.
.
.

Kakuchou và Takemichi đã tìm thấy nhau , vậy liệu họ có thực sực sẽ được hạnh phúc hay sẽ có thêm tình địch ? Ánh mắt của Yamagishi, Makoto, Akkun, Takuya và Chifuyu là sao ? Phải chăng họ đã bị thần Cupid bắn vào tym ? Cô gái gọi tên Takemichi là ai ? Liệu sẽ có gì chờ đợi Takemichi ở phía trước đây ?

HÃY ĐÓN CHỜ TRONG CHƯƠNG SAU CỦA BỘ [ ALLTAKE / TOKYO REVENGERS ] NAM PHỤ XUYÊN KHÔNG VẢ VỠ MẶT NỮ CHÍNH NHÉ !

( vote đi cho đỡ quê :> cơ mà đôi khi truyện nó hơi rời rạc ! Mong các cậu thông cảm , vì tôi mới quay lại longfic nên không có nhiều kinh nghiệm ! Nếu sai sót mong mọi người góp ý và bỏ qua ! )

13/08/2021

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro