Chương 10 : Tokyo Manji Thất Tình ?
Ở chương trước , Takemichi đã đoạn tuyệt với Touman . Gabi liệu có tìm được hạnh phúc và rời khỏi Touman ? Nếu rời bỏ , người thật sự có lộ diện ? Liệu Touman có sửa sai ? Cùng theo dõi nhé .
______________________________________
Hôm nay là 1 buổi sáng đẹp trời , trong xanh nếu như không có những tiếng xe moto vang khắp phương trời Tokyo . Đó là những chiếc xe của các cậu trai , còn lứa tuổi học sinh cấp 2 . Những tiếng cười vui vẻ đầy nhiệt huyết tuổi trẻ , tuy ồn ào thật nhưng nó khiến những người đã trưởng thành , đi làm hay nghỉ hưu đều khiến họ 1 lúc nghĩ về lúc trẻ . Thật ồn ào nhưng cũng kém phần ấm áp .
- Bây giờ đi đâu ? - Takemichi đang ngồi trên xe của Kakuchou mà hét lại phía sau .
- Đi đâu cũng được ! - Người đi đường nhìn họ . Đó không phải ánh mắt thù ghét mà là ánh mắt hoài niệm về 1 đời học sinh .
- Trung tâm thương mại - Takemichi nghĩ ngay đến nơi đó . Không biết vì sao nhưng chắc nó tụ họp khá đông đủ các nơi như quán ăn , mua sắm và các thứ .
- Đi - Họ cũng đáp lại , không chung suy nghĩ mà cùng đồng thanh .
Quay lại bên Touman , họ nhận được 1 tin trời đánh ngang tai . Rằng cô gái họ yêu thương , che chở , nâng như trứng hứng như hoa nay đã có người bên cạnh . Cô ấy không những không từ chối mà còn đồng ý ở bên cạnh .
Phải
Phải ...
Gabi nay đã bên người mình yêu thực lòng đó là Falco ... Mộng nay còn đâu ?
Người thương thì bỏ , người cần đã đi . Mất rồi , họ mất hết rồi . Họ đã phải trả giá sao ? Cho tất cả những gì mình đã gây ra sao ? Ông trời nay đã trả cho họ những thứ họ đã đem lại cho cậu .
Họ hẹn cô ra công viên Thống Nhất để nói chuyện , nơi mà cứ mỗi chiều chiều là có những người lớn ra tập thể dục , nơi mà những cặp đôi trẻ có thể thỏa mãn tình cảm và ti tỉ những thứ có thể làm được .
- Nói đi , tại sao lại bỏ bọn anh ? Bọn anh có gì không tốt sao ? - Mitsuya lo lắng .
- ... - Gabi nắm tay của Falco mà đưa lên trước mắt những con người đang nhìn họ .
- Sao... sao em lại làm thế với tụi anh ? - Baji hơi hoảng loạn , hắn ngày ngày ở bên cô , chăm sóc cô từng giờ , hắn yêu thương cô nay lại phải buông bỏ làm sao mà không hoảng loạn sao cho được .
- Nghe này , trước đúng là có tình cảm thật đấy . Nhưng dần dà những việc em làm khiến bản thân phải áy náy nên em phải từ bỏ - Cô lên tiếng , họ không biết 1 câu ... bằng mặt không bằng lòng .
- ... thôi được rồi , hạnh phúc nhé - Mikey đang bàng hoàng nay đã thốt ra được 1 câu nói .
- Vậy tạm biệt - Cô nói xong thì đi luôn .
Họ im lặng , nhìn bóng lưng có mái tóc nâu dẻ rời khỏi nơi đó . Họ có chút luyến tiếc , họ muốn cầm lấy tay cô nhưng trong lòng lại có 1 hình ảnh của 1 người con trai đã từng vì họ mà bỏ cả sinh mạng mình . Họ bỗng chút nhói lên , liệu đã đổ cậu rồi sao ? Không ! Họ tự đập tay vào đầu để thức tỉnh , họ ghét gay . Mai này bị vả chắc cũng đau lắm nhỉ ?
Ở bên trung tâm thương mại . Nơi những cậu học sinh có tiền trong tay đi giải trí . Nào là ăn uống , nào là vui chơi , nào là mua đồ . Ai cũng nhìn họ , có ánh nhìn khinh thường , có ánh nhìn ngưỡng mộ , có đủ mọi loại ánh nhìn và trong những ánh nhìn đó , cũng có ánh nhìn cho Takemichi là thụ . Những tiếng xì xào cứ thế vang lên . Họ mặc kệ , dù có bị chỉ trích , dù cho bị mang tiếng xấu vào người thì họ chỉ cần Takemichi của họ , vậy là đủ .
- Này nhóc , nhìn nhóc có vẻ đẹp đấy . Liệu có muốn anh âu yếm , yêu thương mỗi tối không ? - 1 chàng thanh niên bước đến , nâng cằm cậu lên mà nói với giọng điệu như thể cậu là trai bao và bạn cậu là khách vậy ? Cũng có thể là mối quan hệ Sugar Daddy và Sugar Baby ?
- Phiền anh bỏ tay ra , tôi không muốn đánh nhau . Và cũng bỏ cái giọng điều khinh khỉnh , chó má đấy đi . Tởm lợm lắm - Takemichi không kiêng nể hất tay hắn ra .
- Thôi nào cậu bé . Em không thấy bản thân nên được hưởng như vậy sao ? - Vẫn không bừng tỉnh , hắn cứ thế mà đụng chạm vào cậu .
* Crắc* 1 tiếng xương vỡ ngon lành vang ra . Làm cho bao con người nhìn về phía họ . Không ai khác , hắn phải chịu 1 cánh tay bị bẻ gãy 360° .
- Cái thằng nhãi , mày đây là muốn chết ? Hay gan mày lớn ? - 1 người có mái tóc xõa dài , vàng xanh lẫn lộn bẻ gãy tay của hắn .
- Grừ ... mày ... mày biết tao là ai không ? ... tao là con trai của tập đoàn Jihyo đấy ! - Hắn gào mồm lên mà hét , đúng là đồ đê tiện và phiền phức .
- Còn tao là con trai Haitani , nơi mà công ty của bố mày đang hợp tác đấy thằng trẻ trâu - Haitani Rin lên tiếng , gã mặt trắng bệch - Còn 1 lời nữa là tao sẽ hủy bỏ hợp đồng và khiến công ty mày 1 phút phá sản - Đáp tiếp không để hắn hoàn hồn .
- Thôi nào , chỉ là 1 hiểu lầm . Tao giải quyết được . Còn tôi là con trai của tập đoàn Hanagaki , con trưởng của chủ tịch - Takemichi đến cạnh Rin mà vỗ vai anh . Nếu không kìm chế , người này chắc trở thành dị nhân không xương ấy nhỉ ?
* Bịch * Khu trung tâm thương mại lại thêm 1 màn kịch nữa , con trai trưởng của Ichigo đây sao ? Takemichi đá lên cằm hắn . Thấp hơn tên kia 1 cái đầu mà có thể khiến hắn bay ra 10m . Cậu từ từ bước đến và nói :
- 1 sống , 2 chết - Giọng nói không chút thương người mà cất lên . Hắn vì quá sợ mà liền bỏ chạy .
Khi trời nhá nhem tối , cậu liền gọi cho Eren :
Cuộc trò chuyện
Alo - Takemichi
Chào anh rể - Ai đó nhấc máy em trai cậu .
Mày là thằng đéo nào ? - Lại quạo mà nói
Anh rể , em là em rể anh đó - Giọng nói giống tiếng ngựa hí vang lên
Jean ? Con trai nhà Kirschtein sao ? - Ừ thì nhận ra đó nhưng vẫn giả vờ .
Em đây , mà em ăn được em trai anh rồi nhé ! - Như 1 chiến lợi phẩm mà khoe với cậu
Ừ ừ , bọn mày muốn làm cái đéo gì cũng được . Nghe nhé ! Tao có việc nên tý qua nhà lấy đồ , dặn với bố mẹ tao là ... - Đang định nói thì
Bố mẹ đi công tác từ lúc trưa rồi anh , họ bảo là tầm 2 tháng về . Xin lỗi vì đã ngắt lời và anh nói tiếp đi - Jean lịch sự cắt ngang lời nói
Ờ , nếu thằng em hay con em tao dậy , Yuno ấy . Bảo với bọn nó là tao đi học với ngủ qua đêm tại nhà bạn nhé - Takemichi nói xong liền tắt điện thoại .
Ông này cọc ghê - Jean sau khi tắt điện thoại liền buông ra 1 câu rồi lại quay về việc cần làm
Kết thúc cuộc gọi
- Sao đi lâu quá vậy ? - Kazutora ôm chầm lấy cậu khi thấy cậu quay lại.
- Đến đây chi ? Tao có ở băng nào đâu ? - Takemichi thắc mắc .
- Đến đây ngồi với bọn tao - Ran ôm eo cậu . /Thật sự eo nhỏ như vậy sao ? Đúng là mình nên yêu cậu ta thật nhiều/ Cứ ôm mà không thấy cậu đang xoa đầu anh và Kazutora .
* Két * Cánh cửa ấy lại mở ra , họ thấy Touman đang thẫn thờ nhìn vào khoảng không vô định . Họ đang ngơ ngác , ngỡ ngàng vì việc mất đi 2 thứ quan trọng trong 1 tíc tắc .
- Bọn mày làm sao thế ? - Shinichirou nghĩ rằng dù gì cũng là anh em , dù gì cũng cùng 1 mẹ đẻ ra . Không an ủi thì không phải anh em .
- Bọn em ... thất tình rồi - Mikey lên tiếng , giọng của hắn nay thật mệt mỏi .
- Các vị uống dừa không ? - Takemichi không biết lấy đâu ra mấy quả dừa mà đặt lên trên bàn . Giọng cũng lạnh nhạt kèm thêm 1 cái cười khẩy , nụ cười của sự khinh bỉ . Vừa lòng cậu , kế hoạch đã thành công bước 1 .
.
.
.
.
.
Tất cả các thành viên chủ chốt , cốt cán của Touman nay đã thất tình . Takemichi thì lên 1 ý đồ gì đó mà không ai đoán được . Liệu cậu sẽ làm gì ? Trả thù sao ?
HÃY ĐÓN CHỜ TRONG CHƯƠNG SAU CỦA BỘ [ ALLTAKE / TOKYO REVENGERS ] NAM PHỤ XUYÊN KHÔNG VẢ VỠ MẶT NỮ CHÍNH NHÉ !
( ăn mừng nào ヾ(・ω・)メ(・ω・)ノ
cảm ơn vì đã ủng hộ. tớ sẽ cố gắng thêm )
9/9/2021, 16h55
Đỗ Trọng Minh (Duso)
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro