Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

ಥ_ಥ

Phía xa nơi thành phố Tokyo hoa lệ, trong một căn biệt thự nhìn như bị bỏ hoang, u ám, ảm đạm. Nơi căn phòng không một ánh đèn, có hai kẻ đang quấn lấy nhau. Kẻ đầu bạc kẻ đầu đen.

"Izana, bên trong mày sướng lắm." -kẻ đầu đen kia lên tiếng phá vỡ không gian lẳng lặng đầy mùi nhục dục. Những cú thúc cứ liên tục ra vào bên trong kẻ đầu bạc đang nằm dưới thân mình.

"Ken-chin... tao sướng quá..." -kẻ đầu bạc rên rỉ, âm thanh cực kì dâm đãng.

Buổi sáng nắng chói, những hạt nắng lọt qua khe cửa chiếu vào mặt Kakuchou khiến gã chợt tỉnh dậy. Đầu gã nhói lên, đôi mắt vô tình liếc sang kẻ đầu bạc đang nằm bên cạnh. Gương mặt xinh đẹp anh tú của người kia cùng mái tóc trắng khiến gã loáng thoáng nhớ đến người trong lòng. Một lúc sau, Kakuchou hoàn hồn định ra khỏi giường nhưng cánh tay đã bị nó ôm chặt. Cố gỡ tay ra mà không để nó tỉnh giấc nhưng không thành, nó đã tỉnh. Đôi mắt thâm quần do thiếu ngủ liếc về phía kẻ đầu đen, nó buông tay gã ra. Mikey đứng dậy, mặc áo vào. Kakuchou bên này cũng không nói gì mà lặng lẽ mặc áo, sau gã rời đi.

Không bao lâu sau khi gã rời đi, Sanzu bước vào cùng bịch bánh cá trên tay. Hắn liếc quanh phòng, vừa nhìn cũng đủ biết đêm qua đã có chuyện gì. Nhưng hắn không nói gì, chỉ đứng đó và nhìn vào Mikey đang ngồi trên giường với gương mặt vô cảm thường ngày. Sanzu định bước tới nhưng dừng lại khi thấy vài giọt trắng trắng trên sàn, nhìn là biết của ai. Hắn cúi xuống, quệt một ít lên tay rồi đưa lên miệng liếm. Vị không tệ. Tiếp theo hắn đánh mắt lên vị Vua của mình, tấm lưng gầy gò đó làm hắn xót đến phát khóc. Tay không tự chủ mà cầm chiếc bánh cá lên ăn.

Sau một hồi ngồi im trên giường thì cuối cùng Mikey cũng đứng dậy, nó thấy Sanzu vừa rơm rớm nước mắt vừa ăn bánh cá. Nó giơ súng lên làm hắn giật cả mình, nhìn lại trong tay chỉ còn nửa cái bánh cá. Hắn đổ mồ hôi, yết hầu khẽ động đậy, có lẽ đang sợ.

"Xin lỗi Boss, tao sẽ đi mua cái khác ngay."

"Thôi khỏi, tao không ăn đâu. Tao muốn đến một nơi..."

Sau Sanzu lái xe chở nó đến một nghĩa trang, Mikey bước đến trước một bia mộ. Nơi đó khắc rõ chữ 'Kurokawa Izana'. Nó ngồi phịch xuống đất, im lặng nhìn bia mộ mà không nói lấy một lời, nó ngồi đó đến chiều. Cuối cùng nó đứng dậy đi về phía xe, Sanzu mở cửa cho nó vào.

"Đến chỗ đó đi."

Hắn im lặng nghe theo chỉ thị của nó. Sanzu chở nó đến một cửa tiệm sửa xe, hắn đậu ở gần đó để nó tiện quan sát. Mikey nhìn chăm chăm vào cửa tiệm đó, bên trong có hai con người đang quần quật làm việc, đôi mắt đen trống rỗng của nó của nhìn thẳng vào người con trai tóc đen có hình xăm rồng bên thái dương. Đó là người nó thương, nó chỉ dám đứng nhìn anh từ xa. Nhìn anh vui vẻ với công việc hiện tại, anh có nhớ tới nó không? Con người hiện tại của nó đã bị vấy bẩn, nó không còn là Mikey của ngày xưa. Giờ nó chỉ muốn ôm anh thật chặt nhưng liệu anh có đồng ý đón nhận con người nó. Nó sợ lắm, sợ anh chối bỏ nó. Mikey và anh giờ đây như là hai thế giới. Anh đang có cuộc sống của riêng mình, còn nó hằng đêm chỉ có thể rên rỉ dưới thân kẻ khác mà gọi tên anh. Nó nhớ anh nhiều lắm. Nhớ Ken-chin của nó.

Sanzu nhìn vị Vua của mình mà đau lòng, cả đời hắn vẫn không thể với tới Mikey. Hắn chỉ có thể làm con chó trung thành cho nó, như vậy cũng đủ với hắn rồi, mặc dù hắn cũng muốn được chit nó như Kakuchou. Nhưng có ai cho đâu mà làm, bởi vậy nên sầu ẻ.

Nó ngồi trong xe nhìn Draken làm việc cho đến khi tiệm đóng cửa rồi mới chịu về, trở về nơi căn phòng tối tăm, nó chẳng buồn bật đèn. Nằm xuống giường, nó không thể ngủ được, mà nó có bao giờ ngủ được đâu. Mikey nhớ tới đêm qua, cái đêm mà nó cùng Kakuchou ân ái. Thật nực cười làm sao khi cả hai kẻ đều như nhau, đều không thể ở bên người mình thương. Bây giờ có lẽ gã đang làm nhiệm vụ, chắc cũng sắp về. Nó nằm đó, đôi mắt vẫn chẳng thể nào khép lại.

"Mikey? Mày ngủ chưa?"

"Chưa. Đang chờ mày."

Manjiro bật dậy khi nghe giọng gã, Kakuchou tiến đến đặt lên môi nó một nụ hôn, cái hôn ban đầu nhẹ nhàng nhưng dần trở nên mãnh liệt vì dục vọng. Gã xé đi chiếc áo đen xì trên người nó, đôi tay mân mê núm vú khiến nó không tự chủ mà rên rỉ. Ném đi chiếc quần vướng víu của Mikey, Kakuchou cho hẳn ba ngón tay vào trong khuấy động khiến nó giật bắn người. Gã đưa tay nắm lấy thằng nhỏ của nó mà sục lên sục xuống. Cảm giác bàn tay gã không ngừng chà xát vào dương vật làm nó sướng điên người. Một dòng trắng nóng từ từ xuất ra, Kakuchou không do dự mà cúi xuống nếm thử.

Cởi khóa quần, dương vật nóng ấm gân guốc của gã hiện ra trước mắt nó. Manjiro bò đến bên gã như con thú hoang hứng tình, nó đưa lưỡi liếm từng chút chất lỏng trong suốt dính trên cặc gã. Mikey cho từng tất dương vật vào họng, vừa bú vừa cảm nhận sự đau rát như đang xé nát cuống họng. Kakuchou nắm đầu nó di chuyển lên xuống, cảm giác hàm răng cọ vào dương vật làm gã sướng đến xuất tinh. Dòng sữa ấm nóng từ từ lấp đầy khoan miệng của vị Boss Phạm Thiên.

Manjiro nuốt hết tất cả vào bụng, nó nằm dạng chân, môi nở một nụ cười quỷ dị. Kakuchou nhanh chóng cho cây trụ của mình vào trong, không đeo bao. Gã di chuyển chầm chậm và nhẹ nhàng. Còn lâu mới nhẹ! Gã đâm mạnh một phát lút cán khiến nó trợn mắt. Bên trong lỗ hậu mềm mại ẩm ướt cứ liên tục quấn lấy con cặc của gã, Kakuchou bên ngoài điên cuồng ra vào như con thú hoang đói khát. Còn nó dưới thân gã thì cứ rên rỉ không thôi.

Cả căn phòng tràn ngập âm thanh va chạm da thịt, tiếng giường kêu cọt kẹt cùng giọng rên rỉ cứ vang lên đều đều. Gã đột ngột đớp lấy đôi môi nhợt nhạt đó mà mút lấy mút để, Mikey giờ đã hoàn toàn chìm trong khoái lạc, mặc kệ tên đầu đen kia đang hôn nó muốn nát mỏ. Chuyển động của Kakuchou nhanh hơn, nhanh hơn, có vẻ như gã sắp ra, nó cũng sắp. Xuất vào bên trong, Manjiro cảm nhận dòng tinh nóng hổi đang xâm nhập vào cơ thể mình. Cả hai thở hổn hển, đưa mắt nhìn nhau mà mỉm cười. Bắt đầu hiệp hai!

Lại ngày mới, nắng chiếu lung linh muôn hoa vàng. Kakuchou lờ mờ tỉnh dậy sau đêm ái ân, dạo này Mikey cũng ngủ được một chút, chủ yếu là sau khi làm với gã. Khẽ thở dài, gã nhìn ra cửa sổ. Không biết vị Vua của gã trên kia sẽ cảm thấy thế nào khi thấy gã như này? Thế thân sao? Đây rõ ràng là chuyện nực cười. Ngay cả bản thân Kakuchou cũng muốn biết tại sao hắn lại đồng ý làm điều này cùng Mikey.

Kakuchou đứng dậy và tắm sơ qua, lúc gã bước ra thì Mikey đã tỉnh. Hai đứa chẳng nói với nhau câu nào, thâm tâm cả hai biết rõ bản thân đã làm điều không nên. Trông cứ như vụng trộm, vốn dĩ đã có người trong lòng, nhưng lại làm chuyện đó với người khác.

Gã mặc áo và rời đi như mọi khi, còn nó thì vẫn ngồi đấy. Đói bụng quá, giờ nó muốn ăn gì đó. Sao giờ này chưa thấy thằng Sanzu đến? Vừa nghĩ, Sanzu đã đến. Hắn cầm bịch bánh cá, vừa vào đã thấy Mikey đang ngồi trên giường trong tình trạng lõa thể. Hắn xót, giờ nhìn kĩ mới thấy Vua của hắn gầy đi biết bao nhiêu. Hắn tiến đến đưa cho nó bịch bánh cá, nó cầm lên ăn nhưng vừa cho vào miệng lại nuốt không trôi. Nó chưa đánh răng! Nó bỏ bịch bánh trên giường rồi vào nhà tắm. Thằng em của Sanzu không thể chịu nỗi khi thấy Mikey ngon nghẻ như thế này, hắn muốn đù ra đẹ nhưng sợ ăn kẹo nên thôi.

Vệ sinh cá nhân xong thì bước ra ăn bánh, giờ có vị rồi. Sau Sanzu cũng rời đi vì có nhiệm vụ. Nó nằm trên giường trằn trọc, nó nhớ ông, nhớ Shinichirou, nhớ Emma và cả Izana, nó nhớ gia đình. Những ngày còn có họ vui biết bao nhiêu, cái thứ bản năng dảk dảk giờ đây đã nuốt chửng nó. Những đêm cùng Kakuchou khiến tâm hồn Mikey yên tĩnh phần nào nhưng làm sao gã có thể bằng Ken-chin của nó được cơ chứ. Kakuchou ở đâu đó chắc cũng đang nhớ Izana lắm, nó nghĩ vậy.

Dù thế nào thì người thật vẫn tốt hơn thế thân.

Kakuchou thế thân cho Ryuguji Ken, Sano Manjirou thế thân cho Kurokawa Izana. Không biết là ai đã nghĩ ra cái trò thế thân này nữa. Thật ngu xuẩn.

.

.

.

.
____________________________________
Trời ơi cái truyện gì mà nó xò chám, đã vậy còn là notp. 🤡

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro