Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

14

"Anh nói thêm lần nữa được không ?"

"Anh yêu em, Jaehyun".

"Em cũng yêu anh nhiều nhiều."

Cậu kéo anh vào một nụ hôn sâu. Cái mỏ đáng ghét này phải hun cho chừa mới được. Hôn mãi mà chưa thấy có dấu hiệu dừng, anh sắp ngạt thở luôn rồi, liền vỗ vào người cậu, ra hiệu dừng lại.

"Em đúng là... Không biết điểm dừng. Không ý tứ gì cả. Người ta suýt thì ngủm củ tỏi vì hun rồi đấy."

"Biết làm sao được, tại anh đấy. Anh làm em yêu anh quá, không nhịn nổi."

"Hứ, lí do lí trấu hay quá cơ".

"Thế giờ yêu em rồi thì đồng ý làm người yêu em nhé."

"Cái đấy... Còn phải suy nghĩ tí đã."

Sao có thể dễ dãi như vậy được. Anh phải làm giá chứ. Nói làm người yêu là làm nhanh vậy luôn à. Taeyong có giá lắm, dễ gì.

"Vậy tạm thời ta xa nhau để anh có thời gian suy nghĩ nhé."

"Ồi, không được !"

"Vậy thế nào thì mới được ?"

"Thì.."

Anh ngập ngừng, ấp úng. Thực ra chỉ muốn tỏ vẻ thế thôi chứ anh muốn đồng ý lắm rồi.

"Taeyong đồng ý làm người yêu em nhé".

"Anh đồng ý"

"Taeyong ở bên cạnh em nhé."

"Đồng ý".

"Taeyong là của em nhé !"

"Đồng ý luôn !"

"Thế mình cưới nhau nhé !"

"Này, đúng là đồ cơ hội mà, mới làm người yêu được vài giây mà đã đòi cưới rồi à. Em đi bằng tên lửa hay sao ?"

"Làm người yêu lỡ đến lúc anh chán, anh chia tay em, em buồn."

"Kết hôn rồi mà không thể ở với nhau nữa thì vẫn có thể ly hôn mà."

"Thì cũng đúng. Nhưng mà anh nói thế là sao ? Anh định ly hôn với em á ?"

"Đã kết hôn đâu mà đòi ly với chả cốc chén. Mà đã là người yêu rồi thì phải cho ra dáng người yêu chứ nhỉ. Taeyong đói rồi. Người yêu Taeyong có biết nên làm gì không ?"

"Em đưa Taeyong đi ăn. Mà... Muốn ăn món chính hay món tráng miệng trước ?"

"Thì đến quán đã rồi hẵng tính".

"Ai lại làm chuyện đấy ở quán".

Cậu vừa nói vừa nhướn mày nhìn anh, ánh mắt đầy gian xảo. Anh liền hiểu ra cái gọi là "đi ăn" mà cậu nói không giống với cái mà anh nói tới. Cái tên đen tối này...

"Này đừng có nghĩ bậy. Anh là chưa ăn gì và muốn đi ăn thật. Người ta không có nhu cầu...ấy đâu nhá."

"Ấy là gì. Em đã nói gì đâu. Á, Taeyong nghĩ gì đấy. Bắt quả tang Taeyong nghĩ bậy bạ nha. Taeyong dê quá."

Cái tên điên này. Anh phải dỗi một trận cho chừa mới được. Nghĩ là làm. Anh đẩy cậu ra rồi quay đuýt bỏ đi. Cậu thấy anh giận thì liền chạy theo dỗ dành.

"Em đùa đấy, đùa thôi mà. Taeyong không vui tính gì hết..."
"À không, là lỗi của em. Em sai rồi...Taeyong đừng giận em nữa."

Taeyong nghe vậy mới chịu ngoan ngoãn đi theo cậu đến nhà hàng. Không ngờ đến nhà hàng lại gặp người quen.  Trong lúc đợi món, anh và Jaehyun nhìn thấy cảnh một con thỏ đang quấn quýt bên một chú cún. Con thỏ ra sức lấy le, làm màu. Chú cún cười tươi như nắng, thực sự vô cùng đáng yêu. Nhìn thấy Doyoung hạnh phúc như vậy, anh cũng mừng thầm. Tuy không còn là người yêu của nhau, nhưng cả hai vẫn là bạn bè. Doyoung cũng hay kể chuyện của cậu cho anh lắm. Qua lời kể của cậu, anh biết cậu say anh chàng Jungwoo kia như điếu đổ. Anh thầm cầu chúc cho hai người bên nhau thật hạnh phúc.

Các món ăn đã được bưng ra đầy đủ. Anh đói lắm, nên ăn không chừa một miếng nào. Jaehyun ngồi nhìn anh ăn, lấy nước cho anh uống, lấy giấy lau miệng cho anh. Còn tranh phần để đút cho anh ăn. Nhưng cậu cứ thích trêu ngươi, anh bực lên, dọa không ăn cùng nữa. Cậu vờ đút cho anh, rồi bỏ vào miệng mình. Cứ vờn đi vờn lại như vậy, Taeyong có kiên nhẫn đến đâu cũng không chịu được.

Anh giận dỗi không ăn nữa. Ai ngờ bị cậu dỗi ngược lại. Cậu cúi đầu, mắt cụp xuống, môi mím lại, ra vẻ đáng thương lắm, tay thì vẫn cầm chặt cái thìa. Ai nhìn vào cứ tưởng anh bắt nạt cậu chứ không biết anh đây mới là nạn nhân.

"Sao đấy. Em bị làm sao. Trêu anh cho chán giờ lại bày ra cái vẻ tội nghiệp ấy  hả ?"

"Anh không thích được em đút. Anh không muốn ăn cùng em. Anh ghét Jaehyun đúng không ?"

"Được cái suy diễn là giỏi. Còn không phải tại em. Em mà đút cho anh ăn nghiêm túc thì có hơn không. Đằng này em cứ trêu anh mãi. Giờ lại quay ra dỗi anh."

"Yêu anh nên mới làm vậy đó."

"Ừ, ừ, biết rồi. Giờ có đút cho không hay để anh tự ăn."

"Em đút."

Một bữa ăn đáng lẽ chỉ mất 30 phút, giờ kéo dài hơn một tiếng rưỡi. Ăn xong, cậu muốn chở anh đi dạo chơi. Nhưng anh lo Haechan ở nhà một mình không an toàn nên muốn về nhà. Nhà ở đối diện nhau mà làm như xa lắm. Chia tay nhau để ai về nhà nấy mà cứ bịn rịn, hết anh ôm rồi cậu lại hôn. Mãi chưa chia xong.

"Em sang ngủ ở nhà anh nhá."

"Không được đâu, Haechan chưa biết mình hẹn hò mà. Sáng ra thấy mình cùng nhau xuống tầng, nó sẽ bất ngờ lắm."

"Chưa biết thì nói cho nó biết."

Cậu sẽ không nói với anh rằng em trai anh vốn đã theo phe của cậu đâu. Nó biết tỏng từ lâu rồi.

"Giờ này chắc nó cũng đi ngủ rồi đó. Thôi, khuya rồi, trời lạnh. Em mau vào nhà đi."

"Ơ, nhưng mà..".

"Không vào thì anh vào trước".

Anh nói xong thì vào nhà, chốt cửa cài then luôn. Đúng là lạnh lùng quá.

Đến lúc lên giường ngủ anh mới thấy hối hận. Biết thế bảo cậu ở lại ngủ cùng cho rồi. Giờ lăn qua lăn lại trên giường mà mãi chưa ngủ được. Lâu lắm mới được gặp lại Jaehyun, anh muốn được cảm nhận thêm hơi ấm từ cơ thể cậu. Nhưng phải nói thật là tay cậu hơi lạnh..

Anh bật dậy khỏi giường, vén màn nhìn sang nhà đối diện, đèn vẫn chưa tắt. Anh liền khoác áo ấm lên người, quyết định đi sang nhà cậu.

Jaehyun thấy anh chủ động sang ngủ cùng mình thì mừng đến nhảy cẫng lên. Nhưng vẫn muốn trêu anh vài câu.

"Mới đó mà đã nhớ em rồi à ?"

"Nhớ."

"Muốn ngủ cùng em lắm phải không ?"

"Muốn !"

"Nhưng muốn vào nhà phải thu phí."

"Phí gì ?"

"Hun em một cái."

"Đòi hỏi. Muốn hun thì tí vào cho hun."

"Không. Hun ở đây trước rồi vào hun tiếp."

"Đúng là hết nói."

Anh đành chiều ý cậu, hun chụt một cái vào môi cậu. Jaehyun lúc này mới hài lòng, bế anh đưa vào nhà.

Cậu ôm anh chặt kín, anh phàn nàn thì cậu cứ lấy cớ là lạnh, ôm sát như vậy mới ấm. Cái lí đó thì cũng chịu luôn rồi. Anh đành chiều theo cậu. Dù sao được nằm trong lòng cậu, ngửi mùi hương của cậu và được phủ ấm bởi cơ thể cậu cũng không phải là điều gì quá tệ. Anh thích còn không hết nữa là...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro