10
Vừa thấy Doyoung, anh liền có cảm giác như mình đang vụng trộm thì bị bắt gặp, anh phải nghĩ cách làm sao để cậu nhanh chóng rời đi, nếu như Doyoung vào nhà thấy Jaehyun đang ở đây có thể Doyoung sẽ hiểu nhầm.
Doyoung thấy anh thì liền chạy tới cầm lấy tay anh.
"Anh, sao lúc nãy em gọi anh không nghe máy mà lại để người khác nghe máy vậy. Có chuyện gì xảy ra sao anh ? Mà sao em không gọi được cho anh nữa ?"
Câu hỏi dồn dập khiến anh không kịp trả lời.
"À,.. Đấy là thằng bạn của anh ấy mà. Nó say nên anh cho nó đến ngủ nhờ. Không có chuyện gì đâu em đừng lo. Mà giờ này đáng lẽ em phải có mặt ở bệnh viện rồi chứ."
Anh cố gắng chuyển chủ đề và nhanh chóng mời Doyoung dời đi để tránh việc Doyoung và Jaehyun gặp mặt nhau. Nhưng anh đã không ngờ rằng Jaehyun lại chủ động đi ra để gặp Doyoung.
"Thằng bạn nào vậy anh".
Jaehyun từ trong nhà bước ra hỏi.
"Chào anh, tôi là Jung Jaehyun. Anh là ai và không biết mới sáng sớm đã đến đây tìm Taeyong của tôi có việc gì."
"Chào cậu, tôi là Kim Doyoung. Mà Taeyong của tôi sao ?"
"Ăn ngủ với nhau rồi thì không phải là của tôi thì là của anh à ?"
"Em vào nhà đi, nói bậy cái gì đấy !" - Taeyong vừa đẩy cậu vào vừa ra hiệu bảo cậu im lặng.
"Nói bậy cái gì đâu, thật mà. Mới sáng sớm đến làm phiền người ta, anh phải để em làm cho rõ việc này."
Nghe đến Kim Doyoung là cậu biết ngay kẻ lúc sáng gọi điện, và cũng là người mà Taeyong đang quen. Bởi vậy trước mặt người này, cậu không thể nào chịu thua được, phải thể hiện cho anh ta biết ai mới là người có được Taeyong.
Taeyong thấy tình thế hiện tại hết sức rối ren, không cản được Jaehyun liền nhanh chóng xin lỗi Doyoung rồi mời cậu về trước.
"Doyoung, anh xin lỗi. Em có thể để anh giải quyết chuyện với cậu kia đã, rồi chúng ta gặp mặt lúc sau được không ?"
Doyoung lúc này cũng đã không thể kiềm nén giận trên khuôn mặt. Nhưng vẫn cố giữ bình tĩnh, điềm đạm trả lời anh rồi xin phép về.
Sau khi Doyoung đã rời đi, anh mới kéo tay Jaehyun, đưa cậu vào bàn ăn để xử lí.
"Sao em lại nói những lời đó với Doyoung. Em có biết làm vậy sẽ khiến cậu ấy hiểu nhầm chúng ta không. Mà em tự ý nghe điện thoại của anh sao. Ai cho em cái quyền đấy. "
"Em thích thì em làm. Em chẳng nói gì sai cả. Taeyong là của em thì em bảo là của em. Chẳng có hiểu nhầm nào ở đây hết."
"Anh chưa bao giờ là của em và sẽ không bao giờ là của em. Anh sẽ không yêu em đâu Jung Jaehyun".
"Anh đang thách thức em đấy sao Taeyong. Em không có nhiều sự kiên nhẫn đâu. Nếu như anh đã không ưa mềm thì em phải chơi cứng anh mới chịu."
Rồi cậu kéo bàn tay Taeyong. Đặt lên ngực trái của mình.
"Cảm nhận nhịp đập của trái tim em đi Taeyong. Nhịp đập này đã trở nên hỗn loạn vì anh đấy. Và cảm nhận cả nụ hôn này nữa."
Cậu bất ngờ cúi người, hôn lên môi anh.
"Đừng quên đi nụ hôn này và cũng đừng quên đi người yêu anh rất nhiều là Jung Jaehyun. Anh không thể đẩy em ra mãi được đâu. Em sẽ có được anh thôi Taeyong à."
Cậu đứng dậy, lên phòng lấy đồ rồi nhanh chóng rời đi. Để lại Taeyong vẫn còn sững sờ vì những gì cậu vừa làm.
Jaehyun đúng là không phải người có sự kiên nhẫn thật.
Vì muốn được yêu anh theo cách dịu dàng nhất có thể. Cậu đã thử kiên trì để tiến lại gần anh và chờ đợi anh nhưng khi cậu chờ đợi anh chấp nhận mình thì anh lại đến với người khác. Cậu quyết định sẽ không đi theo con đường cũ nữa.
Cậu sẽ thay đổi mọi thứ và cả cách mà cậu đến bên anh.
Vì thế bước một trong những bước đầu để kéo Taeyong về nhà chính là chia rẽ mối quan hệ yêu đương đáng ghét kia của anh và tên bác sĩ. Phương châm tình yêu đầu tiên chính là ăn không được thì phá cho hôi. Mà kẻ chơi dơ nhất trong những kẻ chơi dơ mà Jaehyun từng biết chính là hai ông bạn của cậu. Phải tìm đến hai người kia nhờ vả thêm mới được.
Cậu trở về khu chung cư, thay đồ rồi đến công ty, đồng thời lấy máy gọi cho Yuta và Johnny, hẹn tối nay có việc gấp cần họp, địa điểm tụ tập là nhà của trai Nhật Yuta.
Vừa mới mở cửa bước vào, cậu đã nghe thấy tiếng cười, tiếng vỗ đùi khoái chí của hai thằng bạn. Đập vào trước mắt cậu là hình ảnh cậu say xỉn, hát hò trong quán rượu bị họ ghi lại rồi phát trên tivi.
Nhìn lại bản thân mình lúc tối qua, đúng thật là xấu hổ không biết giấu mặt vào đâu.
Cậu toan đi về thì bị Yuta phát hiện. Yuta liền chạy tới, giữ vai cậu rồi hớn hở mời cậu ngồi vào chiếc ghế đối diện với tivi :
"Lại mà xem chuyện tốt lúc tối chú em gây ra này. Tụi tớ còn giữ cả video chú em khóc lóc, gọi tên Taeyong nữa đấy. Hahahah. Jung Jaehyun, kì này chú xong rồi."
Johnny ngồi bên cạnh, vừa ăn bỏng ngô vừa nói tiếp lời của Yuta:
"Chú mà không đối tốt với bọn anh thì coi chừng đấy, mọi bí mật xấu hổ nhất sẽ được tung ra cho cả thế giới biết. À mà bọn anh có cái này hay lắm. Chú chắc chắn thích xem."
Nói rồi anh tua video đến khúc Taeyong dỗ dành Jaehyun, tăng tiếng để cậu nghe cho rõ.
"Xuống đây, rồi em muốn gì cũng được. "
"Có thật là em muốn gì cũng được ?"
"Thật, thật, anh hứa đấy".
Sau đó là cảnh cậu nhảy từ trên bàn xuống. Hai ông bạn cho xem xong khúc này thì liền dừng video, chuyển sự chú ý lên cậu.
"Thấy chưa, ngon chưa. Tụi tớ mà ra tay thì chỉ có là.. Là gì thì không biết nhưng mà, người ta hứa làm gì cũng được đó, nghe thấy chưa chú em. Sướng nhất chú em rồi còn gì" - Yuta vừa nói vừa che miệng cười đầy gian xảo.
"Người ta hứa vậy thôi, chứ em có làm được gì đâu anh. Lần này làm người ta giận luôn rồi. Hơn nữa em nghĩ, cứ tấn công kiểu này sẽ không ổn, nên thay đổi chiến lược thôi."
"Thế ý chú là làm thế nào, để bọn anh còn ra tay trợ giúp ?" - Johnny vừa ăn vừa nói chen vào.
"Đầu tiên là phải làm sao cho anh Taeyong và tên bác sĩ kia chia tay đã rồi em mới chen vào được."
"Hahaha, làm vậy là sai quá rồi em ơi. Cần gì phải tách ra, việc mình mình làm. Chú em cứ việc lao vào tán Taeyong là được, mặc kệ cái thằng bác sĩ đó đi. Cứ xem như nó chưa từng xuất hiện trong cái cuộc tình này." - Yuta bỗng trở nên hăng hái.
"Nhưng mà bằng cách nào cơ chứ. Tên đó lúc nào cũng dính lấy anh ấy."
"Theo kinh nghiệm tình trường của anh, thì chú cứ việc tấn công bất cứ lúc nào chú thích, tên đó có ở đó hay không cũng mặc kệ. Mà tốt nhất là thay vì tách hắn ra khỏi Taeyong, chú nên tách Taeyong ra khỏi hắn ta."
"Nghĩa là sao ?"
"Thì tức là chặn mọi đầu mối lại. Taeyong vẫn còn đi làm đúng không. Chú chỉ cần mua lại những chỗ mà Taeyong đến làm là được. Đến lúc đấy có thể thoải mái mà theo dõi tình hình của người yêu."
"Em sẽ mua lại quán bar và cả quán coffee, nhưng mà đã từng liên lạc với chỗ coffee mà anh Taeyong làm rồi, nhưng ông chủ ở đó không dễ thuyết phục."
"Cái đấy thì cứ giao cho tụi tớ". - Yuta vênh mặt lên nói.
"Việc của chú em là tán Taeyong, bao giờ thành công thì chiêu đãi tụi tớ một bữa ra trò là được."
"Một bữa chứ mười bữa hay trăm bữa đều được, miễn là anh Taeyong chịu theo em."
"Chú cứ việc tán, anh và Yuta sẽ yểm trợ phía sau."
Jaehyun nhìn Johnny rồi lại nhìn Yuta, thật may mắn vì cậu gặp được hai người bạn tốt như vậy. Hành trình tán đổ Taeyong sẽ sang trang mới. Taeyong có trách thì tự trách anh vì đã dám khiêu khích cậu.
Lần này anh không thể thoát khỏi tay em nữa đâu anh Taeyong à
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro