Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

1.

- "Ai mua đào không , mua đào sắm Tết đi bà con ơiiii !"
....

Phiên chợ ngày Tết tấp nập và huyên náo là thế đấy , không khí vui nhộn của chợ làng dường như đã xoá tan đi cái lạnh rét mùa đông . Ánh nắng e ấp sau những tán lá như đang mời gọi xuân về , và hôm nay giường như cũng là ngày đặc biệt , bởi vì có ai đó trở về
- " Này , biết tin gì chưa ? Hình như cậu cả nhà Kim gia hôm nay về đấy "

Mấy bà tám gặp nhau ngoài chợ mà xúm lại hỏi chuyện về cậu con trai cả tài giỏi nhà Kim gia

- " Thế à , năm nay cậu cả về ăn Tết , chắc Kim gia phải bày biện lắm đa ?"

- " Chả thế thì sao , cậu Kim đi học bên Tây bao năm giờ mới về , nhà Ông hội đồng Kim chẳng náo nhiệt quá ấy chứ "
-" Kể ra cũng khéo , ông hội đồng Kim có phước thật đấy . Vừa ăn lên làm ra , vừa có con trai tài giỏi lại học bên Tây về , nghe nói đứa con cả này giỏi lắm , không những thế còn tuấn tú , cao ráo điển trai lắm đó đa"

- " Ôi giời , nhà Kim gia có 3 đứa con trai đứa nào chẳng tài giỏi "
.....

Anh - Kim Tại Hưởng giờ đây đã thành trung tâm bàn tán của cả cái huyện Danh Lam này rồi , anh tài giỏi , tuấn tú lại còn xuất thân gia giáo , có ăn có học . Vì ham học mà 15 tuổi đã xin Ông Kim cho qua Tây học nghề , bữa nay cũng được 5 năm rồi mới về 1 lần , chả trách lại làm náo loạn cả huyện.

Vì đã quen sống một mình bên Tây nên tính anh sinh cao ngạo khó gần , anh cầu toàn và chu đáo đến mức khó tin . Bên Tây phóng thoáng là thế nhưng anh chưa từng gần nữ nhân , đúng hơn là anh ghét mấy cô ả lẳng lơ bên đó , anh chuyện tâm học hành chẳng màng đến thứ gì khác . Thế nên đã 20 tuổi nhưng anh vẫn còn là trai tân . Người ta còn đồn liệu anh có bị bệnh về vấn đề kia ???
_________________________

Tiếng ga tàu chầm chậm dừng chân , cuối cũng cũng đến nơi . Tôi giày da bóng loáng , quần tây xuông thẳng tắp , áo sơ mi trắng cùng chiếc áo măng tô trên mình . Tại Hưởng bước ra khỏi ga tàu mà nhìn cảnh vậy phía trước , anh hít một hơi thật sâu cái không khí đồng quê này . Phải , anh đã về đến nhà , về đến cái nơi mà anh sinh ra , nơi mà có hình bóng anh luôn tìm kiếm bấy lâu nay - Quốc , anh về rồi...

- "Aaaaaaa.... , cậu cả kìa , cậu ơi con ở đây "

Anh đang tận hưởng hương vị đồng quê thì bỗng nhiên có tiếng gọi . Tiếng thằng Đăng vang cả sân ga , nó hét to vì sợ cậu cả nhà nó không nghe thấy .

- " Cậu ơi , cậu đưa vali con xách cho , cầu có mệt không ?? Ông hội đồng bảo con đến đón cậu ạ "

Thằng Đăng lật đật chạy lại xách đồ cho anh

-" Thôi cậu lên xe con đưa cậu về kẻo bà lớn lo , bà ngóng cậu từ sáng đến giờ ở nhà đấy ạ "

Anh chỉ ừ cho có lệ , từ đầu đến cuối chẳng nói thêm câu nào làm thằng Đăng phải ngẫm nghĩ " Cậu cả khó gần thật đấy "

Trên đường về nhà anh chỉ lặng im ngắm cảnh , dường như anh đang suy nghĩ gì đó. Có hình bóng cứ hiện lên trong đầu anh. Cái lạnh lùa vào kéo anh trở về thực tại , chẳng mấy chốc đã về đến nhà
——————————————————————-

- " Bà cả ơi , bà ơi , bà ơi . Cậu... cậu cả về rồi , cậu cả về rồi bà ơi "

Tiếng con Lê vang từ đầu ngõ chạy đến sân nhà , bà cả đang ngồi uống trà cũng vội đứng dậy đi ra sân khi nghe tin con trai bà đã về . Vừa ra đến ngõ cũng là lúc chiếc xe chở anh về đến nơi . Vừa bước xuống xe đã nhìn thấy má với con Lê đứng chờ

- "Con chào cậu cả , cậu cả mới về " con Lê thấy cậu xuống xe liền cúi đầu chào

Anh gật đầu rồi quay sang má đang tiến lại mà chào

- " Con chào má , má có khoẻ không ?"

Anh vừa ôm bà vừa hỏi han , cũng chẳng còn bộ mặt lạnh lùng khi nãy mà thay vào đó là một nụ cười tươi , anh đã nhớ nhà rất nhiều

- " Bây về là tốt rồi , má khoẻ lắm, sao bây ốm thế này "

Bà cả vừa ôm con trai thấy con mình gầy đi liền không khỏi đau lòng mà hỏi .

- " Thôi vào nhà đã , đứng một hồi gió thổi lại ốm bây giờ . Thằng Đăng , đem hành của cậu vào phòng  , hôm bữa bà sai người dọn dẹp rồi , bây cất vô cho cậu rồi đi mần công chuyện đi . Con Lê xuống pha ấm trà đem lên nhà chính cho bà , nhớ là pha trà hoa đậu biếc nghen , cậu cả thích uống trà đó "

Nói xong bà dắt tay con trai lên nhà chính , nơi mà Ông hội đồng Kim cũng 2 bà vợ lẽ đang ngồi trên đấy

-"Con chào ba , má hai , má ba " . Anh vừa bước vào nhà chính liền cúi người chào . Bên này ông hội đồng Kim tỏ ra tự hào , cười hiền hậu nhìn con trai nay đã trưởng thành . Còn 2 bà vợ lẽ ư ? Đương nhiên là chẳng vui vẻ gì khi cậu cả tài giỏi nhà này về , đúng như người xưa có câu " Mấy đời bánh đúc có xương , mấy đời gì ghẻ mà thương con chồng "

- " Con về là tốt rồi , nào lại đây uống miếng trà "

Ông hội đồng cùng bà cả cứ như vậy ngồi hỏi chuyện anh về cuộc sống lúc còn bên tây , đến lúc đã muộn , anh xin phép về phòng nghỉ ngơi sớm

Đặt mình xuống chiếc giường êm , anh khẽ thở dài , có lẽ anh đã khá mệt mỏi với hàng tá câu hỏi của mẹ cùng ánh mắt ghen ghét của 2 bà vợ lẽ . Như nhớ ra điều gì đó , anh với tay lấy từ trong vali ra 1 chiếc vòng cổ mạ bạc , nó giường như đã xỉn màu theo thời gian . Chiếc vòng hình bán nguyệt như thứ gì đó rất quan trọng mà anh đã giữ nó suốt bao năm nay

- "Quốc.."
—————————————————-
Đôi lời tâm sự nhỏ
Hi , mình là Annii , đây là lần đầu mình viết truyện , nó cũng chỉ là viết lên những từ ngữ trong đầu mình thôi nên có thể sẽ không được hay lắm nhưng cũng mong mọi người không chê nhé 🥰

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: