Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 2

5.
Lịch trình của tôi đã kín.

Tôi đưa mười đứa em đi du lịch, ăn uống.

Ngoại trừ tin tức kết hôn của Giang Bùi, tiêu đề được tìm kiếm nhiều nhất trên các ấn bản giải trí lớn là tôi.

#.một nữ có mười chồng#

#.Quý Tư Ngôn đưa mười người đàn ông độc thân đi du lịch#

#.Quý Tư Ngôn buông bỏ bản thân mình#
...
Tôi mặc kệ bọn họ có theo dõi quay phim hay không, cũng mặc kệ trên mạng có một đống người xem náo nhiệt, bình luận trái chiều (chủ yếu là mắng mỏ), dù sao tôi cũng sắp thoát khỏi đây rồi.

Ngoài việc thuê mười người em trai, tôi còn thuê một số vệ sĩ, mục đích chính là để ngăn chặn người khác can thiệp vào hành trình của tôi.

Tôi chỉ có vài ngày nên rất bận.

Mấy ngày nay, ban ngày tôi đi ăn và mua sắm, tối đi bar vui vẻ, có lúc về khách sạn, có lúc không.

Vô cùng vui vẻ.

Tối nay, tôi định đổi sang một quán bar khác, nhưng Trịnh Thi Thi đã chặn đường tôi.

“Có chuyện gì vậy?” Tôi hỏi.

“Chúng ta tìm một chỗ nói chuyện nhé?” cô ta nói.

"Cô nói thẳng ở đây đi, tôi đang vội ra ngoài." Tôi rất bận.

“Cô!” Vẻ mặt cô ta có chút khó chịu, sau đó lấy lại tinh thần mới nói tiếp: “Tôi biết cô và Giang Bùi trước đây ở cùng nhau, bây giờ hai người đã chia tay, nhưng cô không nên làm chuyện như vậy, nó sẽ gây phiền phức cho anh ấy.”

Tôi:???

Thật nực cười.

“Cô thấy tôi không cam lòng chỗ nào?” Tôi đứng đó, nhìn khuôn mặt giống tôi đến bảy phần.
Giang Bùi nuôi tôi bên cạnh anh bảy năm là vì khuôn mặt này.

Kể từ khi chúng tôi gặp nhau, lúc ở trên giường, anh luôn gọi tôi là "Thi Thi", ngoại trừ đêm trước khi Trịnh Thi Thi trở về Trung Quốc.

Đêm đó anh say, lần đầu tiên anh nghiêm túc nhìn tôi.

Nụ hôn của anh rất sâu, hơi thở ấm áp, anh cắn vành tai tôi, khẽ gọi—"A Ngôn."

Lúc đó tôi đã nghĩ anh yêu tôi thật lòng.

Đáng tiếc, cuối cùng tôi vẫn không thể được lên làm vai chính, bọn họ sắp kết hôn rồi.

Tôi nhìn tấm biển quảng cáo dựng trên toàn nhà cao nhất của thành phố, trên đó có thông tin họ sẽ kết hôn vào ngày mai.

Hóa ra hôm nay là ngày thứ 9.

6.
Tôi chợt thấy hơi buồn.

Cũng may bây giờ tôi không cảm thấy đau nữa.

Một loạt các tay săn ảnh đứng bên cạnh Trịnh Thi Thi, cô ta vẫn đang ở trước mặt tôi.

Tôi cười nói: “Cô dâu đừng suy nghĩ nhiều, ngày mai cô kết hôn, tôi chúc cô và Giang tiên sinh có một đám cưới hạnh phúc.”

Cô ta cau mày, mở miệng định nói gì đó, nhưng tôi xua tay.

“Thật đấy” tôi nói.

Sau đó, tôi rời đi cùng với mười đứa em của mình.

7.
Chúng tôi vẫn đi bar.

Chỉ là tôi không vui thôi.

Tất cả là lỗi của Trịnh Thi Thi đã làm tôi mất hứng.

Chậc...

Uống nữa, uống nhiều vào thì sẽ quên hết, sau đó thì có thể vui vẻ rồi.

Suy nghĩ xong, tôi cũng thấy vui hơn.

Tay cầm ly rượu cười ha ha, nhìn mười đứa em trước mặt mà cười càng sảng khoái.

Có một đống rượu trên bàn, tôi muốn chơi khác người.

“Trộn chúng lại với nhau, chúng ta sẽ có đồ uống mới!” Tôi chỉ vào các loại rượu trên bàn.

Mấy đứa em cũng phối hợp rất ăn ý, pha trộn các loại rượu sặc sỡ đó với nhau.

Tôi lấy nốt chỗ rượu oải hương cuối cùng và uống cạn.

"Nhìn chị đi, thật tuyệt vời!" Tôi nói.

Mấy đứa em vỗ tay hoan hô.

Tôi cầm thêm một ly rượu nữa, đang định uống thì đột nhiên....

"nôn......"

Cổ họng tôi có vị tanh, tôi “oẹ" một tiếng phun ra một ngụm máu lớn.

"Chị, chị sao thế?"

"Chị, chị nôn ra máu kìa?"

Mấy đứa em bên cạnh hốt hoảng.

"E hèm..." Tôi ho sặc sụa, xua tay, "Không, uống tiếp đi, chị nói cho các cậu biết, chị đây rất lợi hại!”

Tôi muốn uống tiếp, nhưng chưa kịp uống hết, tôi lại phun ra một ngụm máu nữa.

Lần này tôi ói trực tiếp vào trong ly rượu, nhuộm đỏ rượu hoa oải hương.

Tôi không thể kiểm soát được nữa, bắt đầu nôn ra máu.

Máu nhơ nhớp cả mặt bàn.

"Chị!"

"Chị, đừng dọa em!"

Các em trai hoảng sợ, cách đó không xa vẫn có mấy tay săn ảnh đang chụp hình, nhân viên trong quán bar vội vã chạy tới.

Những gì tôi làm là rút điện thoại ra để kiểm tra thời gian.

Bây giờ là 0 giờ ngày 10.

Cùng lúc đó, một bảng tin bạo đỏ xuất hiện với tiêu đề:

#.Quý Tư Ngôn nửa đêm nôn ra máu#

8.
Lúc tôi mang mười đứa em tính tiền rời đi, đã có một đám đông vây xung quanh.

Thật may tôi đã thuê đủ vệ sĩ để dọn đường cho tôi suôn sẻ.

Bọn họ còn muốn cùng tôi lên xe,  sau vài năm làm hoa khôi lăn lộn trong làng giải trí, tôi đã biết cách né tránh.

Cuối cùng, tôi tránh mặt mọi người và ngồi một mình trong xe ở một nơi hoang vu, hẻo lánh.

Điện thoại rung điên cuồng, nhiều tin nhắn liên tục hiện lên.

# Tính khí của Quý Tư Ngôn thay đổi chóng mặt sau khi bị bỏ rơi#

# Trong ngày cưới của Giang Bùi và Trịnh Thi Thi Quý Tư Ngôn biểu diễn hộc máu có ý gì#

# Đám cưới của Giang Bùi Trịnh Thi Thi#
...
Cái này nối tiếp cái kia, tưởng chừng như vô tận.

Những người có thông tin liên lạc của tôi cũng liên tục gửi tin nhắn và gọi điện cho tôi.

Có rất nhiều bình luận không hay, liên tục như nước thủy triều dâng.

" Quý Tư Ngôn, cô quá độc ác, cố ý chọn ngày cưới của người khác để gây sự, sao cô không đi chết đi?"

"Bọn họ là một đôi, là một đôi, cô hiểu không?"

" Quý Tư Ngôn, đồ khốn kiếp!"
...
Tôi liếc qua những bình luận và mỉm cười bất lực.

Cho dù biết tất cả những thứ này chỉ là thế giới công lược, nhưng khi nhìn thấy tôi vẫn rất đau.

Tôi lấy điện thoại, không quan tâm đến những thứ khác, trả lời cuộc gọi của chị Trương.

" Quý Tư Ngôn, em..."

Chị Trương còn chưa kịp nói gì, tôi đã nói: "Chị Trương, vừa rồi em đã đưa mấy anh chàng đẹp trai đó về, tiền lương mấy ngày nay cũng đã được chuyển vào tài khoản công ty của chị như đã thỏa thuận, chị có thể kiểm tra."

"Bây giờ là lúc nói những chuyện đó sao?" Chị Trương tức giận muốn chết.

“Em làm sao vậy? Không phải nói chia tay xong cho em dẫn đám người đó đi chơi, chơi xong thì quên cái tên chó Giang Bùi kia đi, sống một cuộc sống mới. Bây giờ em đang làm cái với vẩn gì vậy?”

Tôi nhìn bầu trời đầy sao ngoài cửa sổ xe nói: “Không, em không cố ý”.

Tôi không biết lúc đó tôi sẽ nôn ra máu.

"Đám người Tiểu Chu nói với chị, máu kia giống như thật." Chị Trương trầm mặc, dừng một chút, sau đó nói: "Không phải là thật chứ..?”

"Ừ, em sắp chết," tôi nói, "Em..."

"Khốn kiếp!" Chị Trương mắng một tiếng, lo lắng nói: "Vậy mấy ngày qua em còn làm gì? Có tiền sao không nhanh chạy đi chữa bệnh? Bây giờ em đang ở đâu? Chị đến đón em.”

Tự dưng tôi thấy hơi buồn và không muốn nói chuyện với chị nữa.

"Em không muốn chữa bệnh."

Nói xong, tôi cúp điện thoại.

9.
Chị ấy gọi lại, nhưng tôi không bắt máy.

Tôi châm một điếu thuốc, nhìn phong cảnh xung quanh và trải qua quãng thời gian cuối cùng trên cõi đời này một cách thoải mái.

Ánh trăng trong như nước, tôi nhìn thấy một cái cây có hình thù kỳ lạ ở nơi hoang dã này, thật thú vị.

Tôi chụp một bức ảnh và trong tiềm thức muốn gửi nó cho Giang Bùi.

Nhưng khi mở hộp thoại ra, tôi thấy một tin nhắn.

" Quý Tư Ngôn, cô quậy đủ chưa!"

"Một trăm triệu không đủ? Cô muốn bao nhiêu? Nói số tiền đi."

Không hiểu sao, trong người tôi cảm thấy ngột ngạt, khó thở.

Rõ ràng cửa sổ xe đang mở.

Quên đi, không gửi cho anh ấy nữa.

Thậm chí tôi còn quên mất mình đã chia tay với Giang Bùi, tôi quên thay đổi những thói quen khi còn công lược anh.

Tôi thoát khỏi cuộc trò chuyện với anh và đăng ảnh đến tài khoản cá nhân.

Quý Tư Ngôn: Cái cây này trông thật kỳ lạ. [hình ảnh]

Ngay sau khi gửi đi, tài khoản của tôi đã bị khủng bố.

"Trà xanh đúng là trà xanh!"

"Phá hỏng đám cưới của người khác, Quý Tư Ngôn, cô thật sự rất giỏi!”

"Con khốn, ngày này sang năm tao sẽ đi tảo mộ mày!"
...
Chà, tôi không nên đăng nó.

Chị Trương liên tục nhắn tin nhưng tôi vẫn phớt lờ.

Chị bắt đầu bình luận trên tài khoản của tôi.

" Quý Tư Ngôn, nghe điện thoại!"

"Mau trả lời chị!"

"Nếu em còn không trả lời, chị sẽ tung đoạn ghi âm lên!”

...
Tin nhắn của "Mối quan tâm đặc biệt", Giang Bùi viết: "Đừng tưởng tôi không biết cô muốn làm gì, cô dâu sẽ không bao giờ là cô!”

" Quý Tư Ngôn, cô thực sự làm tôi phát ốm."

(Còn tiếp)

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro